Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia - Chương 8: Lo lắng
Chương trước- Chương 1: Ông trùm
- Chương 2: Trộm đến nhà
- Chương 3: Đấu với cọp
- Chương 4: Bắn súng
- Chương 5: Fif
- Chương 6: Cứu người
- Chương 7: Bị thương
- Chương 8: Lo lắng
- Chương 9: Ghi sổ nợ
- Chương 10: Trò chơi bắt đầu
- Chương 11: Casser
- Chương 12: Chăm sóc
- Chương 13: Mất tích
- Chương 14: Je vous aime
- Chương 15: Ngắm trời đêm
- Chương 16: Quay về Thẩm Gia
- Chương 17: Sáng tỏ lòng mình
- Chương 18: Gặp nguy hiểm
- Chương 19: Phát điên (1)
- Chương 20: Phát điên (2)
- Chương 21: Trúng độc
- Chương 22: Sống chết
- Chương 23: Lệnh báo tử
- Chương 24: Ông trùm ra tay
- Chương 25: Tiêu diệt
- Chương 26: Tiêu diệt (2)
- Chương 27: Hai mươi năm trước
- Chương 28: Kết thúc
- Chương 29: Quan trọng với anh
- Chương 30: Công khai tình cảm
- Chương 31: Ngượng
- Chương 32: Tai nạn
- Chương 33: Khó khăn
- Chương 34: Đưa ra quyết định
- Chương 35: Biến mất
- Chương 36: Gặp lại
- Chương 37: Vì em mà chịu đựng
- Chương 38: Giận
- Chương 39: Níu giữ tình cảm
- Chương 40: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 41: Thân phận
- Chương 42: Buổi tối ngọt ngào
- Chương 43: Tìm được giác mạc
- Chương 44: Phẫu thuật
- Chương 45: Tâm tư
- Chương 46: Nuông chiều
- Chương 47: Tháo băng
- Chương 48: Hồi phục tốt
- Chương 49: Dạy dỗ
- Chương 50: Tính sổ
- Chương 51: Sợ
- Chương 52: Nỗi lòng của anh
- Chương 53: Cưng chiều
- Chương 54: Cầu hôn
- Chương 55
- Chương 56: Kết hôn
- Chương 57: Có biến
- Chương 58: Hẹn em kiếp sau
- Chương 59: Mất đi
- Chương 60
- Chương 61: Anh vẫn ở đây
- Chương 62: Manh mối
- Chương 63: Kế hoạch
- Chương 64: Thôi miên
- Chương 65: Tấn công
- Chương 66: Tiêu diệt
- Chương 67: Gặp lại
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Không thể vì mình
- Chương 70: Hẹn ước
- Chương 71: Mất đi
- Chương 72: Ngọn đồi nhỏ
- Chương 73: Mang theo cuộc sống của anh
- Chương 74: Em ơi…
- Chương 75: Vực dậy
- Chương 76: Người xấu
- Chương 77: Cuộc sống trong hai năm
- Chương 78
- Chương 79: Đến bar
- Chương 80: Náo loạn
- Chương 81: Luật cũ
- Chương 82: Nghén
- Chương 83: Đi sinh
- Chương 84: Dụ dỗ (Hoàn)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia
Chương 8: Lo lắng
Không thấy Will trả lời cô hỏi lại lần nữa.
“Có phải anh ấy bị thương rồi không?”
“Ừ, bị một mảnh kim loại của thùng chứa dầu ghim vào vai phải, rất sâu, sợ bị ảnh hưởng đến phần mềm”
Trả lời xong, Will liền lên lầu để lại Hạ Nhiên vẻ mặt bần thần. Cô muốn được gặp anh.
Thẩm Hạ Nhiên muốn gặp anh, cô khẳng định bản thân chỉ vì anh cứu giúp ba mẹ cô, hoàn toàn không phải vì lo lắng. Một tên lực lưỡng ngang tàng như Doãn Bách Thần cũng có lúc để vản thân bất cận rồi bị thương như vậy sao?.
Hoá ra cho dù ở vị trí nào đi chăng nữa thì bản thân sẽ có lúc bị thương, chỉ là nó đến sớm hay muộn, và cho dù anh có là trùm mảnh đất Las Vegas thì vẫn như người thường vẫn là bị thương. Bị thương sẽ rất đau, đau rồi sẽ yếu ớt, chỉ là trước giờ trước bất cứ ai cũng trưng ra vẻ ngoài mạnh mẽ bá đạo, chẳng ai trông thấy được khi bị thương sẽ thế nào.
Thu xếp cho ba mẹ nghỉ ngơi xong cô đi tìm Will, cô muốn hỏi nơi anh ở. Tay vừa đưa lên nắm cửa thì bên trong đột ngột mở ra, hai người nhìn nhau ngập ngừng hồi sau mới nói.
“Ừmmm cậu có thể dẫn tôi đến chỗ anh ấy được không?”
“Sao? Áy náy khi Ngài ấy cứu ba mẹ cô mà bị thương sao?”
“Tôi…”
“…..Theo tôi”
“Cảm…cảm ơn anh”
Vội vã báo lại cho ba mẹ một tiếng rồi quay ra xe với Will.
Will không phải không thích Hạ Nhiên, chẳng qua nhìn cô còn quá trong trắng, thêm cả việc lần trước bỏ qua việc nổ súng với con chó đặc vụ càng khiến Will không đặt hi vọng gì nhiều nơi cô.
“ Tôi thấy việc này chưa xong ngay, nếu cô còn ở cạnh Ngài ấy thì phải thật chăm chỉ luyện tập. Từ kĩ năng sinh tồn đến sử dụng các loại vũ khí kể cả dược độc. Xung quanh Ngài ấy luôn có cáo chồn ẩn nắp khắp nơi chờ ngày lật đổ. Vì vậy hãy biết bảo vệ bản thân để không thêm gánh nặng cho Ngài ấy”
“Tôi không nghĩ tôi và anh ấy sẽ sống chung lâu dài, ai mà ngờ trước”
Will thấy rõ Doãn Bách Thần đối với Thẩm Hạ Nhiên khác hẳn những gì định kiến trước đây. Đích thân chỉ dạy cô luyện tập từng thứ một từ điều nhỏ nhất, cũng là người duy nhất được ở chung nhà, đi chung xe, dùng chung bữa, kể cả việc lần trước bị cô ném dép vào mặt vẫn không trách móc một lời.
Sau 30 phút ngồi xe cũng đến nơi, Hạ Nhiên thở một hơi nhẹ nhõm, ngồi chung xe với Will còn áp lực hơn cả Doãn Bách Thần.
Nhìn toàn thể nơi mình đang đứng, Thầm Hạ Nhiên bất động tại chỗ, nơi này không giống bệnh viện nó giống viện nghiên cứu hoặc trụ sở hơn. Kiến trúc xa hoa như thể biểu thị quyền lực của người đứng sau nó lớn mạnh đến mức nào. Trong lòng cô lần nữa thán phục.
Giả bộ vậy nha cho dễ tưởng tượng. Cre ảnh: Pinterest
Theo sau một người mặc quân phục màu đen, tất cả mọi người ở đây đều full black. Đứng chần chừ trước của phòng bệnh một lúc Hạ Nhiên mới mở cửa bước vào.
Cả căn phòng từ đồ dùng đến thiết bị y tế đều một màu trắng, Doãn Bách Thần mặc đồ bệnh nhân màu trắng nằm trên giường, gió bên ngoài len lỏi vào phòng qua khung cửa sổ, nhẹ nhàng lách qua tấm rèm cửa đang lay động thổi bay vài sợi tóc của anh.
Nam nhân yên tĩnh nằm đó, khuôn mặt có chút xanh xao, mu bàn tay cắm dây truyền dịch, cổ áo mở hờ hai cúc trên để lộ ra xương quai xanh quyến rũ lấp ló sau lớp vải bị gió thổi bay, lồng ngực lên xuống hô hấp đều đặn, dáng vẻ yên tĩnh đẹp đến nao lòng.
_________________________
“Có phải anh ấy bị thương rồi không?”
“Ừ, bị một mảnh kim loại của thùng chứa dầu ghim vào vai phải, rất sâu, sợ bị ảnh hưởng đến phần mềm”
Trả lời xong, Will liền lên lầu để lại Hạ Nhiên vẻ mặt bần thần. Cô muốn được gặp anh.
Thẩm Hạ Nhiên muốn gặp anh, cô khẳng định bản thân chỉ vì anh cứu giúp ba mẹ cô, hoàn toàn không phải vì lo lắng. Một tên lực lưỡng ngang tàng như Doãn Bách Thần cũng có lúc để vản thân bất cận rồi bị thương như vậy sao?.
Hoá ra cho dù ở vị trí nào đi chăng nữa thì bản thân sẽ có lúc bị thương, chỉ là nó đến sớm hay muộn, và cho dù anh có là trùm mảnh đất Las Vegas thì vẫn như người thường vẫn là bị thương. Bị thương sẽ rất đau, đau rồi sẽ yếu ớt, chỉ là trước giờ trước bất cứ ai cũng trưng ra vẻ ngoài mạnh mẽ bá đạo, chẳng ai trông thấy được khi bị thương sẽ thế nào.
Thu xếp cho ba mẹ nghỉ ngơi xong cô đi tìm Will, cô muốn hỏi nơi anh ở. Tay vừa đưa lên nắm cửa thì bên trong đột ngột mở ra, hai người nhìn nhau ngập ngừng hồi sau mới nói.
“Ừmmm cậu có thể dẫn tôi đến chỗ anh ấy được không?”
“Sao? Áy náy khi Ngài ấy cứu ba mẹ cô mà bị thương sao?”
“Tôi…”
“…..Theo tôi”
“Cảm…cảm ơn anh”
Vội vã báo lại cho ba mẹ một tiếng rồi quay ra xe với Will.
Will không phải không thích Hạ Nhiên, chẳng qua nhìn cô còn quá trong trắng, thêm cả việc lần trước bỏ qua việc nổ súng với con chó đặc vụ càng khiến Will không đặt hi vọng gì nhiều nơi cô.
“ Tôi thấy việc này chưa xong ngay, nếu cô còn ở cạnh Ngài ấy thì phải thật chăm chỉ luyện tập. Từ kĩ năng sinh tồn đến sử dụng các loại vũ khí kể cả dược độc. Xung quanh Ngài ấy luôn có cáo chồn ẩn nắp khắp nơi chờ ngày lật đổ. Vì vậy hãy biết bảo vệ bản thân để không thêm gánh nặng cho Ngài ấy”
“Tôi không nghĩ tôi và anh ấy sẽ sống chung lâu dài, ai mà ngờ trước”
Will thấy rõ Doãn Bách Thần đối với Thẩm Hạ Nhiên khác hẳn những gì định kiến trước đây. Đích thân chỉ dạy cô luyện tập từng thứ một từ điều nhỏ nhất, cũng là người duy nhất được ở chung nhà, đi chung xe, dùng chung bữa, kể cả việc lần trước bị cô ném dép vào mặt vẫn không trách móc một lời.
Sau 30 phút ngồi xe cũng đến nơi, Hạ Nhiên thở một hơi nhẹ nhõm, ngồi chung xe với Will còn áp lực hơn cả Doãn Bách Thần.
Nhìn toàn thể nơi mình đang đứng, Thầm Hạ Nhiên bất động tại chỗ, nơi này không giống bệnh viện nó giống viện nghiên cứu hoặc trụ sở hơn. Kiến trúc xa hoa như thể biểu thị quyền lực của người đứng sau nó lớn mạnh đến mức nào. Trong lòng cô lần nữa thán phục.
Giả bộ vậy nha cho dễ tưởng tượng. Cre ảnh: Pinterest
Theo sau một người mặc quân phục màu đen, tất cả mọi người ở đây đều full black. Đứng chần chừ trước của phòng bệnh một lúc Hạ Nhiên mới mở cửa bước vào.
Cả căn phòng từ đồ dùng đến thiết bị y tế đều một màu trắng, Doãn Bách Thần mặc đồ bệnh nhân màu trắng nằm trên giường, gió bên ngoài len lỏi vào phòng qua khung cửa sổ, nhẹ nhàng lách qua tấm rèm cửa đang lay động thổi bay vài sợi tóc của anh.
Nam nhân yên tĩnh nằm đó, khuôn mặt có chút xanh xao, mu bàn tay cắm dây truyền dịch, cổ áo mở hờ hai cúc trên để lộ ra xương quai xanh quyến rũ lấp ló sau lớp vải bị gió thổi bay, lồng ngực lên xuống hô hấp đều đặn, dáng vẻ yên tĩnh đẹp đến nao lòng.
_________________________
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ông trùm
- Chương 2: Trộm đến nhà
- Chương 3: Đấu với cọp
- Chương 4: Bắn súng
- Chương 5: Fif
- Chương 6: Cứu người
- Chương 7: Bị thương
- Chương 8: Lo lắng
- Chương 9: Ghi sổ nợ
- Chương 10: Trò chơi bắt đầu
- Chương 11: Casser
- Chương 12: Chăm sóc
- Chương 13: Mất tích
- Chương 14: Je vous aime
- Chương 15: Ngắm trời đêm
- Chương 16: Quay về Thẩm Gia
- Chương 17: Sáng tỏ lòng mình
- Chương 18: Gặp nguy hiểm
- Chương 19: Phát điên (1)
- Chương 20: Phát điên (2)
- Chương 21: Trúng độc
- Chương 22: Sống chết
- Chương 23: Lệnh báo tử
- Chương 24: Ông trùm ra tay
- Chương 25: Tiêu diệt
- Chương 26: Tiêu diệt (2)
- Chương 27: Hai mươi năm trước
- Chương 28: Kết thúc
- Chương 29: Quan trọng với anh
- Chương 30: Công khai tình cảm
- Chương 31: Ngượng
- Chương 32: Tai nạn
- Chương 33: Khó khăn
- Chương 34: Đưa ra quyết định
- Chương 35: Biến mất
- Chương 36: Gặp lại
- Chương 37: Vì em mà chịu đựng
- Chương 38: Giận
- Chương 39: Níu giữ tình cảm
- Chương 40: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 41: Thân phận
- Chương 42: Buổi tối ngọt ngào
- Chương 43: Tìm được giác mạc
- Chương 44: Phẫu thuật
- Chương 45: Tâm tư
- Chương 46: Nuông chiều
- Chương 47: Tháo băng
- Chương 48: Hồi phục tốt
- Chương 49: Dạy dỗ
- Chương 50: Tính sổ
- Chương 51: Sợ
- Chương 52: Nỗi lòng của anh
- Chương 53: Cưng chiều
- Chương 54: Cầu hôn
- Chương 55
- Chương 56: Kết hôn
- Chương 57: Có biến
- Chương 58: Hẹn em kiếp sau
- Chương 59: Mất đi
- Chương 60
- Chương 61: Anh vẫn ở đây
- Chương 62: Manh mối
- Chương 63: Kế hoạch
- Chương 64: Thôi miên
- Chương 65: Tấn công
- Chương 66: Tiêu diệt
- Chương 67: Gặp lại
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Không thể vì mình
- Chương 70: Hẹn ước
- Chương 71: Mất đi
- Chương 72: Ngọn đồi nhỏ
- Chương 73: Mang theo cuộc sống của anh
- Chương 74: Em ơi…
- Chương 75: Vực dậy
- Chương 76: Người xấu
- Chương 77: Cuộc sống trong hai năm
- Chương 78
- Chương 79: Đến bar
- Chương 80: Náo loạn
- Chương 81: Luật cũ
- Chương 82: Nghén
- Chương 83: Đi sinh
- Chương 84: Dụ dỗ (Hoàn)
- bình luận