Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia - Chương 36: Gặp lại
Chương trước- Chương 1: Ông trùm
- Chương 2: Trộm đến nhà
- Chương 3: Đấu với cọp
- Chương 4: Bắn súng
- Chương 5: Fif
- Chương 6: Cứu người
- Chương 7: Bị thương
- Chương 8: Lo lắng
- Chương 9: Ghi sổ nợ
- Chương 10: Trò chơi bắt đầu
- Chương 11: Casser
- Chương 12: Chăm sóc
- Chương 13: Mất tích
- Chương 14: Je vous aime
- Chương 15: Ngắm trời đêm
- Chương 16: Quay về Thẩm Gia
- Chương 17: Sáng tỏ lòng mình
- Chương 18: Gặp nguy hiểm
- Chương 19: Phát điên (1)
- Chương 20: Phát điên (2)
- Chương 21: Trúng độc
- Chương 22: Sống chết
- Chương 23: Lệnh báo tử
- Chương 24: Ông trùm ra tay
- Chương 25: Tiêu diệt
- Chương 26: Tiêu diệt (2)
- Chương 27: Hai mươi năm trước
- Chương 28: Kết thúc
- Chương 29: Quan trọng với anh
- Chương 30: Công khai tình cảm
- Chương 31: Ngượng
- Chương 32: Tai nạn
- Chương 33: Khó khăn
- Chương 34: Đưa ra quyết định
- Chương 35: Biến mất
- Chương 36: Gặp lại
- Chương 37: Vì em mà chịu đựng
- Chương 38: Giận
- Chương 39: Níu giữ tình cảm
- Chương 40: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 41: Thân phận
- Chương 42: Buổi tối ngọt ngào
- Chương 43: Tìm được giác mạc
- Chương 44: Phẫu thuật
- Chương 45: Tâm tư
- Chương 46: Nuông chiều
- Chương 47: Tháo băng
- Chương 48: Hồi phục tốt
- Chương 49: Dạy dỗ
- Chương 50: Tính sổ
- Chương 51: Sợ
- Chương 52: Nỗi lòng của anh
- Chương 53: Cưng chiều
- Chương 54: Cầu hôn
- Chương 55
- Chương 56: Kết hôn
- Chương 57: Có biến
- Chương 58: Hẹn em kiếp sau
- Chương 59: Mất đi
- Chương 60
- Chương 61: Anh vẫn ở đây
- Chương 62: Manh mối
- Chương 63: Kế hoạch
- Chương 64: Thôi miên
- Chương 65: Tấn công
- Chương 66: Tiêu diệt
- Chương 67: Gặp lại
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Không thể vì mình
- Chương 70: Hẹn ước
- Chương 71: Mất đi
- Chương 72: Ngọn đồi nhỏ
- Chương 73: Mang theo cuộc sống của anh
- Chương 74: Em ơi…
- Chương 75: Vực dậy
- Chương 76: Người xấu
- Chương 77: Cuộc sống trong hai năm
- Chương 78
- Chương 79: Đến bar
- Chương 80: Náo loạn
- Chương 81: Luật cũ
- Chương 82: Nghén
- Chương 83: Đi sinh
- Chương 84: Dụ dỗ (Hoàn)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia
Chương 36: Gặp lại
Ba người họ nhìn cô bằng ánh mắt ngạc nhiên, một câu nói giúp họ vực dậy được tin thần. Đúng vậy, Doãn Bách Thần không có ở đây họ cần phải thay anh duy trù nơi này. Sắp xếp đâu vào đó, Time bắt đầu liên lạc với các trụ sở khác ở nước ngoài do la tung tích của anh trên toàn cầu, quá trình diễn ra trong âm thầm kín kẽ.
Hạ Nhiên quay lại việc quản lý công ty, vừa tập luyện đánh võ và tất tần tật những điều cần phải làm khi bước vào giới mafia với quy chế vô cùng khắc nghiệt, vừa tìm hiểu về mạng lưới và quy mô chế tạo giao dịch vũ khí của anh. Cô dọn hẳn qua biệt thự tư nhân của anh sống, đội ngũ người làm và quản gia lại làm việc như cũ. Những đêm mệt nhoài bàn làm việc đọc thêm bao nhiêu là sách kinh doanh, cô nhớ anh.
Chuyện này cũng đến tai của ba mẹ Hạ Nhiên, họ gật đầu đồng ý cho những suy nghĩ và việc làm của cô. Còn việc ở công ty mẹ cô sẽ lên thay thế để cô có thể toàn tâm toàn ý trong việc tìm anh.
Đêm về phải học sách ngoại ngữ, có sáu thứ tiếng cần phải học. Rốt cuộc Doãn Bách Thần làm sao làm được như vậy chứ? Nằm trên chiếc giường rộng lớn bỗng cảm thấy cô đơn, Hạ Nhiên nhìn ra ban công quen thuộc, nơi có cây hoa lưu ly chớm nụ vừa mua về không lâu, đôi mắt tròn xoe cuộn xuống trầm mặc nhìn cảnh đêm đằng xa, dần dần thấy tính cách mình thay đổi giống anh ấy.
Vì sao lại trốn tránh em như vậy? Cuộc sống của anh có phải tối tăm lắm hay không? Anh có sợ hãi không? Có nhớ em không?
Doãn Bách Thần sau khi đến Anh liền dọn vào căn hộ nhỏ do Jop mua dùm. Một tháng đầu vô cùng khó khăn để thích nghi với các đồ vật xung quanh, vô số lần làm vỡ, vô số lần ngã đến bong gân. Thế nhưng cũng chẳng lấy một lần tức giận, anh chỉ ngồi yên lặng một hồi rồi lại tiếp tục đứng lên đưa tay mày mò làm quen với mọi thứ. Anh tự rửa bát, tự dọn dẹp nhà, tất cả anh đều tự làm và tự thích ứng vô cùng nhanh chóng.
Lệnh điều tra tung tích lão đại được truyền ra khắp mọi trụ sở lớn nhỉ toàn cầu. Ở trụ sở lớn nhất gần nơi anh sinh sống cũng âm thàm đi tìm người, báo cáo nhận được: ‘Không có’. Tuân thủ mệnh lệnh luôn là nguyên tắc hàng đầu của thủ hạ.
Cứ như vậy cho đến một năm sau, anh vẫn ở nơi đó, Jop vẫn nhiệt tình với anh như ngày đầu. Một năm qua, Hạ Nhiên cũng thay đổi chóng mặt, đã qua rồi những đêm tập súng rồi tập võ đến mệt nhoài uể oải, qua một thời vô ưu vô lo vì không còn anh bên cạnh.
Cô bây giờ chính là lão đạo thứ hai của tổ chức, suy nghĩ quyết đoán, hành xử dứt khoát, thái độ làm việc luôn trong khuôn khổ, am hiểu thành thạo hầu hết các lĩnh vực.
Đến đầu năm cô sang trụ sở Anh khảo sát tình hình, trụ sở tại một thị trấn nhỏ. Đi ngang qua một nhà hàng nhỏ, khách đông đúc tấp nập ra vào liên tục xem ra buôn bán khá ổn. Đến tối khi rời trụ sở cô không hiểu vì sao lại muốn ghé vào nhà hàng đó ngồi ăn một lúc. Không khí trong nhà hàng thay đổi hẳn từ khi cô bước vào, chẳng quan tâm đến những ánh mắt xung quanh, cô chọn vị trí gần cửa sổ.
Hạ Nhiên không đói, lại muốn ngồi ở nơi này mà không gọi gì thì không được, cô gọi đại một ly rượu, chất lỏng màu đỏ lắc lư trong ly thuỷ tinh toả hương thơm ngọt ngào.
Ngừng động tác lắc lư ly thuỷ tinh, mắt mở to nhìn người trước mặt, là Doãn Bách Thần! Chính là anh ấy!
Cô ngồi bất động nhìn anh, trên mắt đã phủ một tầng nước mỏng. Khi bản nhạc kết thúc, cô đặt tiền lên bàn rồi rời đi đến cửa sau nhà hành chờ đợi. Quả nhiên anh đi bằng đường sau, một người đàn ông dẫn anh qua đường rồi quay lại nhà hàng, anh cứ vậy mà đi thẳng về phía trước.
________________________
Hạ Nhiên quay lại việc quản lý công ty, vừa tập luyện đánh võ và tất tần tật những điều cần phải làm khi bước vào giới mafia với quy chế vô cùng khắc nghiệt, vừa tìm hiểu về mạng lưới và quy mô chế tạo giao dịch vũ khí của anh. Cô dọn hẳn qua biệt thự tư nhân của anh sống, đội ngũ người làm và quản gia lại làm việc như cũ. Những đêm mệt nhoài bàn làm việc đọc thêm bao nhiêu là sách kinh doanh, cô nhớ anh.
Chuyện này cũng đến tai của ba mẹ Hạ Nhiên, họ gật đầu đồng ý cho những suy nghĩ và việc làm của cô. Còn việc ở công ty mẹ cô sẽ lên thay thế để cô có thể toàn tâm toàn ý trong việc tìm anh.
Đêm về phải học sách ngoại ngữ, có sáu thứ tiếng cần phải học. Rốt cuộc Doãn Bách Thần làm sao làm được như vậy chứ? Nằm trên chiếc giường rộng lớn bỗng cảm thấy cô đơn, Hạ Nhiên nhìn ra ban công quen thuộc, nơi có cây hoa lưu ly chớm nụ vừa mua về không lâu, đôi mắt tròn xoe cuộn xuống trầm mặc nhìn cảnh đêm đằng xa, dần dần thấy tính cách mình thay đổi giống anh ấy.
Vì sao lại trốn tránh em như vậy? Cuộc sống của anh có phải tối tăm lắm hay không? Anh có sợ hãi không? Có nhớ em không?
Doãn Bách Thần sau khi đến Anh liền dọn vào căn hộ nhỏ do Jop mua dùm. Một tháng đầu vô cùng khó khăn để thích nghi với các đồ vật xung quanh, vô số lần làm vỡ, vô số lần ngã đến bong gân. Thế nhưng cũng chẳng lấy một lần tức giận, anh chỉ ngồi yên lặng một hồi rồi lại tiếp tục đứng lên đưa tay mày mò làm quen với mọi thứ. Anh tự rửa bát, tự dọn dẹp nhà, tất cả anh đều tự làm và tự thích ứng vô cùng nhanh chóng.
Lệnh điều tra tung tích lão đại được truyền ra khắp mọi trụ sở lớn nhỉ toàn cầu. Ở trụ sở lớn nhất gần nơi anh sinh sống cũng âm thàm đi tìm người, báo cáo nhận được: ‘Không có’. Tuân thủ mệnh lệnh luôn là nguyên tắc hàng đầu của thủ hạ.
Cứ như vậy cho đến một năm sau, anh vẫn ở nơi đó, Jop vẫn nhiệt tình với anh như ngày đầu. Một năm qua, Hạ Nhiên cũng thay đổi chóng mặt, đã qua rồi những đêm tập súng rồi tập võ đến mệt nhoài uể oải, qua một thời vô ưu vô lo vì không còn anh bên cạnh.
Cô bây giờ chính là lão đạo thứ hai của tổ chức, suy nghĩ quyết đoán, hành xử dứt khoát, thái độ làm việc luôn trong khuôn khổ, am hiểu thành thạo hầu hết các lĩnh vực.
Đến đầu năm cô sang trụ sở Anh khảo sát tình hình, trụ sở tại một thị trấn nhỏ. Đi ngang qua một nhà hàng nhỏ, khách đông đúc tấp nập ra vào liên tục xem ra buôn bán khá ổn. Đến tối khi rời trụ sở cô không hiểu vì sao lại muốn ghé vào nhà hàng đó ngồi ăn một lúc. Không khí trong nhà hàng thay đổi hẳn từ khi cô bước vào, chẳng quan tâm đến những ánh mắt xung quanh, cô chọn vị trí gần cửa sổ.
Hạ Nhiên không đói, lại muốn ngồi ở nơi này mà không gọi gì thì không được, cô gọi đại một ly rượu, chất lỏng màu đỏ lắc lư trong ly thuỷ tinh toả hương thơm ngọt ngào.
Ngừng động tác lắc lư ly thuỷ tinh, mắt mở to nhìn người trước mặt, là Doãn Bách Thần! Chính là anh ấy!
Cô ngồi bất động nhìn anh, trên mắt đã phủ một tầng nước mỏng. Khi bản nhạc kết thúc, cô đặt tiền lên bàn rồi rời đi đến cửa sau nhà hành chờ đợi. Quả nhiên anh đi bằng đường sau, một người đàn ông dẫn anh qua đường rồi quay lại nhà hàng, anh cứ vậy mà đi thẳng về phía trước.
________________________
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Ông trùm
- Chương 2: Trộm đến nhà
- Chương 3: Đấu với cọp
- Chương 4: Bắn súng
- Chương 5: Fif
- Chương 6: Cứu người
- Chương 7: Bị thương
- Chương 8: Lo lắng
- Chương 9: Ghi sổ nợ
- Chương 10: Trò chơi bắt đầu
- Chương 11: Casser
- Chương 12: Chăm sóc
- Chương 13: Mất tích
- Chương 14: Je vous aime
- Chương 15: Ngắm trời đêm
- Chương 16: Quay về Thẩm Gia
- Chương 17: Sáng tỏ lòng mình
- Chương 18: Gặp nguy hiểm
- Chương 19: Phát điên (1)
- Chương 20: Phát điên (2)
- Chương 21: Trúng độc
- Chương 22: Sống chết
- Chương 23: Lệnh báo tử
- Chương 24: Ông trùm ra tay
- Chương 25: Tiêu diệt
- Chương 26: Tiêu diệt (2)
- Chương 27: Hai mươi năm trước
- Chương 28: Kết thúc
- Chương 29: Quan trọng với anh
- Chương 30: Công khai tình cảm
- Chương 31: Ngượng
- Chương 32: Tai nạn
- Chương 33: Khó khăn
- Chương 34: Đưa ra quyết định
- Chương 35: Biến mất
- Chương 36: Gặp lại
- Chương 37: Vì em mà chịu đựng
- Chương 38: Giận
- Chương 39: Níu giữ tình cảm
- Chương 40: Đánh dấu chủ quyền
- Chương 41: Thân phận
- Chương 42: Buổi tối ngọt ngào
- Chương 43: Tìm được giác mạc
- Chương 44: Phẫu thuật
- Chương 45: Tâm tư
- Chương 46: Nuông chiều
- Chương 47: Tháo băng
- Chương 48: Hồi phục tốt
- Chương 49: Dạy dỗ
- Chương 50: Tính sổ
- Chương 51: Sợ
- Chương 52: Nỗi lòng của anh
- Chương 53: Cưng chiều
- Chương 54: Cầu hôn
- Chương 55
- Chương 56: Kết hôn
- Chương 57: Có biến
- Chương 58: Hẹn em kiếp sau
- Chương 59: Mất đi
- Chương 60
- Chương 61: Anh vẫn ở đây
- Chương 62: Manh mối
- Chương 63: Kế hoạch
- Chương 64: Thôi miên
- Chương 65: Tấn công
- Chương 66: Tiêu diệt
- Chương 67: Gặp lại
- Chương 68: Đau lòng
- Chương 69: Không thể vì mình
- Chương 70: Hẹn ước
- Chương 71: Mất đi
- Chương 72: Ngọn đồi nhỏ
- Chương 73: Mang theo cuộc sống của anh
- Chương 74: Em ơi…
- Chương 75: Vực dậy
- Chương 76: Người xấu
- Chương 77: Cuộc sống trong hai năm
- Chương 78
- Chương 79: Đến bar
- Chương 80: Náo loạn
- Chương 81: Luật cũ
- Chương 82: Nghén
- Chương 83: Đi sinh
- Chương 84: Dụ dỗ (Hoàn)
- bình luận