Lâm Tây ôm lấy cổ anh, cho dù chỉ hơi động một chút, đều có thể nghe được âm thanh rất nhỏ, càng làm tim đập rộn lên
Váy của Lâm Tây đặt bên sát trên mặt, cô cảm thấy hơi ngứa, muốn gãi, tay vừa rời khỏi Giang Tục, đã bị anh nắm trở lại
“Ngứa.” Giọng cô yếu ớt mềm mại, càng làm cho người muốn ức hiếp
“Anh giúp em.”
Giang Tục nói xong, ôm cô càng chặt hơn, cơ thể cô như dán lên trên ngực anh.
Hương thơm mềm mại nữ tính và sự dẻo dai cứng cỏi nam tính tạo nên khối đối lập rõ ràng, thân thể anh càng căng lên vài phần
“Lâm Tây.” Anh dán vào bên tai cô, nhẹ nhàng nói qua
“Hả?” Lâm Tây hốt hoảng lên tiếng
Sau khi gọi, anh cũng không nói thêm gì, chỉ dựa vào càng gần, sắp chạm tới chop mũi cô.
Ánh mắt cực kỳ nóng bỏng
“Lâm Tây.” Anh lại gọi một tiếng, gọi đến lòng cô cũng mềm mại
Môi mỏng của anh lại lên trên môi cô, mang theo nồng đậm hơi thở của phái mạnh, lấy tư thế xâm lược, quét sạch hơi thở gấp gáp của cô.
Lâm Tây cảm thấy mỗi lỗ chân lông trên người như mở rộng ra, anh tùy ý xâm nhập không kiêng nể, như tất cả đều thuộc về anh
Lâm Tây hơi há miệng thở dốc, lưỡi của anh dựa thế trượt vào trong, đầu lưỡi linh hoạt phác họa hình dáng đôi môi cô, nhẹ nhàng cắn nuốt, chút nặng chút nhẹ, lúc chậm lúc vội, quyến rũ Lâm Tây
Một bàn tay anh lần mò vào tóc cô, gắt gao chế trụ sau đầu cô, không chừa cho cô lối thoát, một bàn tay khác thăm dò vào bên trong bộ đồ ren kia, nhẹ nhàng vuốt ve
Chân tình ẩn sâu giấu kính nhiều năm được truyền vào nhau qua từng hành động, hai người đều run lên
Tay anh chậm rãi dời về sau, cởi ra sự ngăn trở cuối cùng, cuối cùng nơi mềm mại kia hiện rõ trước mắt, hai màu trắng hồng và đen đối lập nhau, làm ánh mắt anh càng thêm sâu thẳm
Ý thức của cô bị cuốn mất, tùy ý Giang Tục đòi lấy
Lúc anh lớn mật thăm dò vào trong, trong đầu lâm tây nóng lên, chỉ cảm thấy sự ngượng ngùng trong trí nhớ lại trào dâng trong lòng
Tuy rằng trong trí nhớ đã có hành động thân mật, nhưng dù sao thân thể này cũng là lần đầu, Giang Tục yêu thương cô, không muốn cô chịu đau, càng nhẫn nại dẫn đường cho cô
Thấy Lâm Tây có chút khẩn trương, anh nghĩ phải nhẫn nại hơn, cúi người cắn tai cô, nhẹ nhàng nói: “đừng sợ, cũng đã ăn em rồi.”
Lâm Tây ôm lấy bờ vai anh, cũng không dám nhìn anh một giây
Món đồ bị Lâm Tây ném vào mặt anh lúc nãy, giờ đây được Giang Tục lấy ra từ tủ đầu giường
Miệng anh xé lớp giấy bạc, tư thế bá đạo lại gợi cảm.
anh nằm phía trên, hai chân cô bị anh khống chế, không trốn được, đành phải lấy mu bàn tay che mắt lại, bàn tay chạm đến da thịt, cảm nhận nhiệt độ nóng như đang sốt vậy
Giang Tục cúi đầu liếc nhìn cô, nhưng không muốn theo ý cô, kéo bàn tay nhỏ bé của cô, dẫn dắt xuống thắt lưng đảo quanh ở bụng, cuối cùng dừng lại chỗ động tình kia
Lâm Tây cảm thấy nóng, vội rút tay lại
“Lưu manh.” Tiếng mắng mang theo sự hờn dỗi
Giang Tục cười cười, hỏi cô: “Có thấy quen thuộc không?”
Lâm Tây vùi đầu trong lòng anh, vẫn không nhúc nhích, ồm ồm trả lời: “Không quen.”
“Vậy bây giờ bắt đầu làm quen.”
Nói xong, lập tức tách đùi cô ra
Cô thấy như mình đang lướt trên những con sống hỗn loạn nhất vậy, cảm thấy chỉ có thể ôm chặt lấy Giang Tục, mới có thể tìm lại sự cân bằng
Thân thể đau đớn theo thời gian mà trôi qua, bị một cảm giác kỳ quái thay thế, không thể khống chế thanh âm của bản thân, tiếng ngâm đè nén là sự cổ vũ mạnh mẽ nhất cho Giang Tục, anh càng thêm ra sức va chạm
Bóng đêm mông lung, đèn đuốc trong phòng sáng ngời, ham muốn lan tràn, đêm nay, dài đến thế…
Phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ không thường vận động, tất nhiên thể lực không thể nào bằng một góc với đàn ông vẫn duy trì thói quen tập thể hình
Giang Tục như con sư tử đã nhịn đói ba ngày, dáng vẻ hoàn toàn như muốn nuốt cả xương tủy Lâm Tây vào bụng vậy.
ước chừng là bị Lâm Tây cười nhạo nhiều lần, lần này anh phá lệ kiên trì rất lâu.
Nếu không phải Lâm Tây xin tha, không chừng anh còn muốn ép buộc đến lúc nào cũng không biết
Thời khắc thân mật nhất, Giang Tục nổi lên ác ý, muốn ép Lâm Tây nói vài lời buồn nôn, Lâm Tây không theo, anh lập tức tra tấn cô, thẳng đến khi cô chịu không nổi mà thỏa hiệp
Ai nói đàn ông không thích nghe lời ngon tiếng ngọt đây?
Buổi sáng Lâm Tây bị hương thơm trong bếp làm thức giấc, Giang Tục đang chiên trứng và thịt xông khói
Trên bàn cơm anh đã dọn dẹp xong, cũng không biết anh đã thức dậy bao lâu rồi
Có vẻ như Lâm Tây rất mệt mỏi, lúc anh dậy cô cũng không phát hiện
Lúc đánh răng, cô mới phát hiện có thêm một cái bàn chải màu đen, giấy gói bị anh ném trong thùng rác
Bàn chải hồng nhạt và bàn chải đen dựa đầu vào nhau, nhìn vô cùng thân mật, trong lòng cô ấm áp
Đánh răng xong ngồi vào bàn ăn, vừa lúc Giang Tục mang bữa sáng ra
Hai người ngồi đối diện nhau, vô cùng tự nhiên
“Xem ra em đã sớm chuẩn bị hết để anh qua đêm chỗ em rồi ha?” Khóe miệng anh mang theo ý cười: “Trong tủ có khăn lông và bàn chải mới, ừm… còn đồ lót nữa?”
Mặt cô đỏ lên, vội phản bác: “Anh đừng tự kỷ, mấy cái đó em mua lâu rồi, mua cho bạn trai, vừa lúc anh thành đời thứ nhất sử dụng.”
Giang Tục cũng không vạch trần cô, chỉ chậm rãi cắt trứng ốp lết: “Anh không mặc CK.”
“Tại sao?”
Anh cố ý nói nhỏ, âm thanh rất khiêu khích: “Rất chặt.”
“…”
Lâm Tây biết anh cố ý, không thèm để ý anh, bắt đầu ăn sáng
Thấy Lâm Tây cầm dao nĩa,
.