Đóa Sơn Chi Bên Vành Tóc Mai - Chương 42: Chống Cự
Chương trước- Chương 1: Phùng Chi
- Chương 2: Phiền Não
- Chương 3: Thường Yến Hành (H)
- Chương 4: Tình Ý ( H )
- Chương 5: Bạn Tốt
- Chương 6: Vết Rạn.
- Chương 7: Chốn Vàng Son
- Chương 8: Muôn Vàn Suy Nghĩ
- Chương 9: Trêu Chọc
- Chương 10: Chuyện Bí Mật
- Chương 11: Tình Chị Em
- Chương 12: Bình Thản
- Chương 13: Thất Hẹn
- Chương 14: Tức Giận
- Chương 15: . Trừng Phạt ( Cao H )
- Chương 16: Triền Miên (Cao H)
- Chương 17: Tia Nắng Ban Mai.
- Chương 18: Cùng Nhau Giữ Bí Mật.
- Chương 19: Tri Ngộ
- Chương 20: Thay Đổi Số Mệnh
- Chương 21: Tranh Chấp Nhỏ
- Chương 22: Đại Thế Giới
- Chương 23: . Mai Lan
- Chương 24: . Hai Người
- Chương 25: Vui Đùa
- Chương 26: Nhị Gia Diễn Trò (Cao H)
- Chương 27: Cá Nước Thân Mật (Cao H)
- Chương 28: Tận Tình (H)
- Chương 29: Khuyên Bảo
- Chương 30: Nhiều Tâm Tư
- Chương 31: Nguyệt Mai Sầu Muộn
- Chương 32: Tranh Chấp
- Chương 33: Khuyên Giải
- Chương 34: Chu Hi Thánh
- Chương 35: Đáp Lễ
- Chương 36: Muốn Hắn Ăn ( Hơi H )
- Chương 37: Sơn Móng Tay
- Chương 38: Làm Quen
- Chương 39: Người Trước
- Chương 40: Giải Quyết Hiểu Lầm (Hơi H)
- Chương 41: Dã Ngoại (Cao H)
- Chương 42: Chống Cự
- Chương 43: Tìm A Chi
- Chương 44: Thăm Bệnh
- Chương 45: Có Tâm
- Chương 46: Trò Chuyện
- Chương 47: Gặp Nguyệt Mai
- Chương 48: Tâm Sự
- Chương 49: Tư Mật
- Chương 50: Rước Họa
- Chương 51: Xem phim
- Chương 52: Đúng lúc tương ngộ
- Chương 53: Không biết ý
- Chương 54: Hoàng tước
- Chương 55: Buổi tiệc
- Chương 56: Khiêu vũ
- Chương 57: Ý nghĩ của hắn
- Chương 58: Gả chồng
- Chương 59: Phiền não
- Chương 60: Ủy khuất
- Chương 61: Vui vẻ ( hơi H)
- Chương 62: Tâm ý tương thông (cao H)
- Chương 63: Hòa quyện (cao H)
- Chương 64: Uyên ương ( cao H )
- Chương 65: Có tin mừng (hơi H)
- Chương 66: Tìm việc
- Chương 67: Bị ngấp nghé
- Chương 68: Khó khăn
- Chương 69: Lời mời nhận chức
- Chương 70: Đã có thai
- Chương 71: Ước mong thành hư không
- Chương 72: Một bước sai
- Chương 73: Hai bước sai
- Chương 74: Ba bước sai
- Chương 75: Bốn bước sai
- Chương 76: Năm bước sai
- Chương 77: Sáu bước sai
- Chương 78: Bảy bước sai.
- Chương 79: Tám bước sai.
- Chương 80: Chín bước sai
- Chương 81: Mười bước sai
- Chương 82: Mười một bước sai
- Chương 83: Mười hai bước sai
- Chương 84: Mười ba bước sai
- Chương 85: Mười bốn bước sai
- Chương 86: Mười năm bước sai
- Chương 87: Mười sáu bước sai.
- Chương 88: Giúp đỡ
- Chương 89: Đi tìm hắn
- Chương 90: Tuyệt vọng
- Chương 91: Hai năm sau
- Chương 92: Cảm ơn anh
- Chương 93: Nhớ nhung ( hơi H )
- Chương 94: Tin lành
- Chương 95: Chạm mặt
- Chương 96: Hắn tới tìm
- Chương 97: Sự thật
- Chương 98: Thế sự vô thường
- Chương 99: Bệnh kiết lỵ
- Chương 100: Ni Ni
- Chương 101: Xin tha thứ
- Chương 102: Thành thật
- Chương 103: Điều kiện
- Chương 104: Một cơ hội
- Chương 105: Đừng sợ, có anh ở đây rồi!
- Chương 106: Trò chuyện
- Chương 107: Tâm động ( hơi H )
- Chương 108: Phó thác
- Chương 109: Chân tướng
- Chương 110: Thâm tình
- Chương 111: Tương kiến hoan
- Chương 112: Hoan ái (cao H)
- Chương 113: Hoan ái 2 ( cao H )
- Chương 114: Kế sách
- Chương 115: Niềm vui sáng sớm (cao H)
- Chương 116: Tha thứ
- Chương 117: Tha thứ 2
- Chương 118: Thư tình (H)
- Chương 119: Tình nùng (cao H)
- Chương 120: Ân ái (cao H)
- Chương 121: Bạn cũ
- Chương 122: Đại kết cục
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Đóa Sơn Chi Bên Vành Tóc Mai
Chương 42: Chống Cự
Tài xế A Quý đã dạo một vòng trong núi, ước chừng thời gian không sai biệt lắm mới dẫm lên con đường trải đầy ánh trăng trở về, từ xa đã trông thấy đèn trước sáng trưng, gấp rút bước đến, mới đi qua một vách đá chìa ra ngoài, anh ta chợt dừng lại.
Chiếc xe dường như đang lắc lư, cửa sau bị mở ra, tuy rằng vẫn gắng làm tròn trách nhiệm che đi hơn nửa cảnh xuân tươi đẹp, nhưng vẫn bị nhìn thấy hai đoạn chân kẹp trên vòng eo của nhị gia, làn da trắng lại càng nổi bật trong bóng đêm, một bên mắt cá chân còn treo một cái quần con màu hồng phấn, do mũi chân vô cùng lắc lư mà nó cũng lay động như muốn rơi xuống.
A Quý vội vàng lui người đến sau vách đá, lấy điếu thuốc từ trên người ra, ngậm trong miệng, lại sờ ra hộp diêm “Xách” một tiếng quẹt lửa, que diêm bốc cháy chiếu sáng lên một bên má trái có một vết sẹo dữ tợn của cậu ta, châm điếu thuốc tạo thành điểm đỏ trong bóng đêm.
Tiếng cô gái rên rỉ pha trộn với tiếng đàn ông thở dốc theo từng cơn gió núi bay vào trong tai cậu ta, khiến cậu ta nhìn lên trời sao, nhớ về những chiến tích phong hoa tuyết nguyệt cao chót vót của chính mình, nhả ra ngụm khói trắng lượn lờ bay lên trời.
Phùng Chi không dám đến biệt thự của Thường nhị gia ngủ qua đêm, lúc đi mấy bà vú đều nhìn thấy, đặc biệt vú Tiết hết sức chú ý dến cô, nếu không trở về chắc chắn sẽ bị nghi ngờ. Cô đi vào sân dành cho kẻ ở, các phòng đều đã tắt đèn, tối như mực, chỉ có nhà bếp còn sáng đèn, cửa sổ kính mờ mịt một tầng hơi nước, có người đang làm bữa ăn khuya.
Cô nhấc tấm mành trúc lên hóa ra là A Lai đang nấu mì, anh ta cầm hai quả trứng gà đập vào nhau, lòng trứng vàng ươm rơi vào nồi nước lèo, anh ta cũng nghe thấy tiếng động, quay đầu lại nhìn Phùng Chi, cười nói: “Bụng đói nấu mì ăn, em muốn ăn sao?”
Phùng Chi lắc đầu, đi đến trước bếp lò mở nắp thấy nước trong ấm còn chưa nóng, khom lưng vứt thêm củi vào trong bếp, liền đứng ở một bên chờ.
A Lai múc một muỗng nước tương, dấm, dầu mè, sa tế, mỡ heo vào trong chén, rắc chút hành thái, múc trước nửa bát nước mì, lại vớt sợi mì và hai quả trứng trần, lấy đôi đũa tre, tìm cái ghế dựa ngồi xuống.
Anh ta ăn một đũa mì, nhìn bộ sườn xám mà Phùng Chi đang mặc tôn lên dáng người đường cong lả lướt, eo nhỏ ngực phì, móng tay sơn màu đỏ đang rủ xuống bên sườn, màu đỏ rất xinh đẹp, không khỏi có chút ngơ ngẩn, trong lòng như bị cái gì đụng mạnh một cái.
“A Chi, bộ sườn xám này của em không hề rẻ đâu!” Anh ta giống như tùy ý nói một câu: “Loại vải hương vân anh đã từng giao dịch qua, biết được giá tiền của nó!”
Phùng Chi ngẩng đầu nhìn anh ta, hoảng loạn siết chặt bộ sườn xám trong tay: “Lúc ở nhà bạn học không may làm bẩn, bộ này là mượn cô ấy mặc tạm.”
Chiếc xe dường như đang lắc lư, cửa sau bị mở ra, tuy rằng vẫn gắng làm tròn trách nhiệm che đi hơn nửa cảnh xuân tươi đẹp, nhưng vẫn bị nhìn thấy hai đoạn chân kẹp trên vòng eo của nhị gia, làn da trắng lại càng nổi bật trong bóng đêm, một bên mắt cá chân còn treo một cái quần con màu hồng phấn, do mũi chân vô cùng lắc lư mà nó cũng lay động như muốn rơi xuống.
A Quý vội vàng lui người đến sau vách đá, lấy điếu thuốc từ trên người ra, ngậm trong miệng, lại sờ ra hộp diêm “Xách” một tiếng quẹt lửa, que diêm bốc cháy chiếu sáng lên một bên má trái có một vết sẹo dữ tợn của cậu ta, châm điếu thuốc tạo thành điểm đỏ trong bóng đêm.
Tiếng cô gái rên rỉ pha trộn với tiếng đàn ông thở dốc theo từng cơn gió núi bay vào trong tai cậu ta, khiến cậu ta nhìn lên trời sao, nhớ về những chiến tích phong hoa tuyết nguyệt cao chót vót của chính mình, nhả ra ngụm khói trắng lượn lờ bay lên trời.
Phùng Chi không dám đến biệt thự của Thường nhị gia ngủ qua đêm, lúc đi mấy bà vú đều nhìn thấy, đặc biệt vú Tiết hết sức chú ý dến cô, nếu không trở về chắc chắn sẽ bị nghi ngờ. Cô đi vào sân dành cho kẻ ở, các phòng đều đã tắt đèn, tối như mực, chỉ có nhà bếp còn sáng đèn, cửa sổ kính mờ mịt một tầng hơi nước, có người đang làm bữa ăn khuya.
Cô nhấc tấm mành trúc lên hóa ra là A Lai đang nấu mì, anh ta cầm hai quả trứng gà đập vào nhau, lòng trứng vàng ươm rơi vào nồi nước lèo, anh ta cũng nghe thấy tiếng động, quay đầu lại nhìn Phùng Chi, cười nói: “Bụng đói nấu mì ăn, em muốn ăn sao?”
Phùng Chi lắc đầu, đi đến trước bếp lò mở nắp thấy nước trong ấm còn chưa nóng, khom lưng vứt thêm củi vào trong bếp, liền đứng ở một bên chờ.
A Lai múc một muỗng nước tương, dấm, dầu mè, sa tế, mỡ heo vào trong chén, rắc chút hành thái, múc trước nửa bát nước mì, lại vớt sợi mì và hai quả trứng trần, lấy đôi đũa tre, tìm cái ghế dựa ngồi xuống.
Anh ta ăn một đũa mì, nhìn bộ sườn xám mà Phùng Chi đang mặc tôn lên dáng người đường cong lả lướt, eo nhỏ ngực phì, móng tay sơn màu đỏ đang rủ xuống bên sườn, màu đỏ rất xinh đẹp, không khỏi có chút ngơ ngẩn, trong lòng như bị cái gì đụng mạnh một cái.
“A Chi, bộ sườn xám này của em không hề rẻ đâu!” Anh ta giống như tùy ý nói một câu: “Loại vải hương vân anh đã từng giao dịch qua, biết được giá tiền của nó!”
Phùng Chi ngẩng đầu nhìn anh ta, hoảng loạn siết chặt bộ sườn xám trong tay: “Lúc ở nhà bạn học không may làm bẩn, bộ này là mượn cô ấy mặc tạm.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phùng Chi
- Chương 2: Phiền Não
- Chương 3: Thường Yến Hành (H)
- Chương 4: Tình Ý ( H )
- Chương 5: Bạn Tốt
- Chương 6: Vết Rạn.
- Chương 7: Chốn Vàng Son
- Chương 8: Muôn Vàn Suy Nghĩ
- Chương 9: Trêu Chọc
- Chương 10: Chuyện Bí Mật
- Chương 11: Tình Chị Em
- Chương 12: Bình Thản
- Chương 13: Thất Hẹn
- Chương 14: Tức Giận
- Chương 15: . Trừng Phạt ( Cao H )
- Chương 16: Triền Miên (Cao H)
- Chương 17: Tia Nắng Ban Mai.
- Chương 18: Cùng Nhau Giữ Bí Mật.
- Chương 19: Tri Ngộ
- Chương 20: Thay Đổi Số Mệnh
- Chương 21: Tranh Chấp Nhỏ
- Chương 22: Đại Thế Giới
- Chương 23: . Mai Lan
- Chương 24: . Hai Người
- Chương 25: Vui Đùa
- Chương 26: Nhị Gia Diễn Trò (Cao H)
- Chương 27: Cá Nước Thân Mật (Cao H)
- Chương 28: Tận Tình (H)
- Chương 29: Khuyên Bảo
- Chương 30: Nhiều Tâm Tư
- Chương 31: Nguyệt Mai Sầu Muộn
- Chương 32: Tranh Chấp
- Chương 33: Khuyên Giải
- Chương 34: Chu Hi Thánh
- Chương 35: Đáp Lễ
- Chương 36: Muốn Hắn Ăn ( Hơi H )
- Chương 37: Sơn Móng Tay
- Chương 38: Làm Quen
- Chương 39: Người Trước
- Chương 40: Giải Quyết Hiểu Lầm (Hơi H)
- Chương 41: Dã Ngoại (Cao H)
- Chương 42: Chống Cự
- Chương 43: Tìm A Chi
- Chương 44: Thăm Bệnh
- Chương 45: Có Tâm
- Chương 46: Trò Chuyện
- Chương 47: Gặp Nguyệt Mai
- Chương 48: Tâm Sự
- Chương 49: Tư Mật
- Chương 50: Rước Họa
- Chương 51: Xem phim
- Chương 52: Đúng lúc tương ngộ
- Chương 53: Không biết ý
- Chương 54: Hoàng tước
- Chương 55: Buổi tiệc
- Chương 56: Khiêu vũ
- Chương 57: Ý nghĩ của hắn
- Chương 58: Gả chồng
- Chương 59: Phiền não
- Chương 60: Ủy khuất
- Chương 61: Vui vẻ ( hơi H)
- Chương 62: Tâm ý tương thông (cao H)
- Chương 63: Hòa quyện (cao H)
- Chương 64: Uyên ương ( cao H )
- Chương 65: Có tin mừng (hơi H)
- Chương 66: Tìm việc
- Chương 67: Bị ngấp nghé
- Chương 68: Khó khăn
- Chương 69: Lời mời nhận chức
- Chương 70: Đã có thai
- Chương 71: Ước mong thành hư không
- Chương 72: Một bước sai
- Chương 73: Hai bước sai
- Chương 74: Ba bước sai
- Chương 75: Bốn bước sai
- Chương 76: Năm bước sai
- Chương 77: Sáu bước sai
- Chương 78: Bảy bước sai.
- Chương 79: Tám bước sai.
- Chương 80: Chín bước sai
- Chương 81: Mười bước sai
- Chương 82: Mười một bước sai
- Chương 83: Mười hai bước sai
- Chương 84: Mười ba bước sai
- Chương 85: Mười bốn bước sai
- Chương 86: Mười năm bước sai
- Chương 87: Mười sáu bước sai.
- Chương 88: Giúp đỡ
- Chương 89: Đi tìm hắn
- Chương 90: Tuyệt vọng
- Chương 91: Hai năm sau
- Chương 92: Cảm ơn anh
- Chương 93: Nhớ nhung ( hơi H )
- Chương 94: Tin lành
- Chương 95: Chạm mặt
- Chương 96: Hắn tới tìm
- Chương 97: Sự thật
- Chương 98: Thế sự vô thường
- Chương 99: Bệnh kiết lỵ
- Chương 100: Ni Ni
- Chương 101: Xin tha thứ
- Chương 102: Thành thật
- Chương 103: Điều kiện
- Chương 104: Một cơ hội
- Chương 105: Đừng sợ, có anh ở đây rồi!
- Chương 106: Trò chuyện
- Chương 107: Tâm động ( hơi H )
- Chương 108: Phó thác
- Chương 109: Chân tướng
- Chương 110: Thâm tình
- Chương 111: Tương kiến hoan
- Chương 112: Hoan ái (cao H)
- Chương 113: Hoan ái 2 ( cao H )
- Chương 114: Kế sách
- Chương 115: Niềm vui sáng sớm (cao H)
- Chương 116: Tha thứ
- Chương 117: Tha thứ 2
- Chương 118: Thư tình (H)
- Chương 119: Tình nùng (cao H)
- Chương 120: Ân ái (cao H)
- Chương 121: Bạn cũ
- Chương 122: Đại kết cục
- bình luận