Lúc Biết Xuyên Không Thì Đã Muộn! - Chương 23: Học lễ học nghĩa
Chương trước- Chương 1: Lần sau đừng say rượu!
- Chương 2: Trọn kiếp nô tài
- Chương 3: À, thì ra ngươi chọn cái chết
- Chương 4: Tiểu nhị, dâng trà
- Chương 5: Làm trâu làm ngựa
- Chương 6: SỨ GIẢ hay sứ GIẢ
- Chương 7: Ma chẩn
- Chương 8: Chữ người tử tù
- Chương 9: Máu đổ!
- Chương 10: Khóc một dòng sông
- Chương 11: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
- Chương 12: Sai một li đi một dặm
- Chương 13: "Động phòng"
- Chương 14: Cháy nhà ra mặt chuột
- Chương 15: Man Cử Long
- Chương 16: Làm ơn mắc oán
- Chương 17: Quan san hiểm ải
- Chương 18: Binh bất yếm trá
- Chương 19: Vuốt mắt
- Chương 20: Nguy cấp (1)
- Chương 21: Nguy cấp (2)
- Chương 22: Theo chàng về dinh
- Chương 23: Học lễ học nghĩa
- Chương 24: Chân tướng
- Chương 25: Hổ phụ sinh hổ tử
- Chương 26: Bắt đầu một bi (hài) kịch
- Chương 27: Bắt đầu một bi (hài) kịch (2)
- Chương 28: Những kẻ võ biền
- Chương 29: Thức khuya ta tỉnh bằng trà
- Chương 30: Thức khuya ta tỉnh bằng trà (2)
- Chương 31: Mộng ảo
- Chương 32: Trứng rồng lại nở ra rồng
- Chương 33: Tai bay vạ gió
- Chương 34: Tai bay vạ gió (2)
- Chương 35: Tai bay vạ gió (3)
- Chương 35: Tai bay vạ gió (3)
- Chương 36: Một đoá hồng mai
- Chương 37: Bạn hay bè?
- Chương 38: Ai nợ ai?
- Chương 39: Tôi không phải thần y
- Chương 40: Quan Âm Thị Kính
- Chương 40: Quan Âm Thị Kính
- Chương 41: Hướng giải quyết?
- Chương 41: Hướng giải quyết?
- Chương 42: Không lối thoát
- Chương 43: Không lối thoát (2)
- Chương 44: Thiên la địa võng
- Chương 45: Hiện nguyên hình
- Chương 46: Bốn chín gặp năm mươi
- Chương 46: Bốn chín gặp năm mươi
- Chương 47: Thử hài
- Chương 48: Hội đua thuyền (1)
- Chương 49: Hội đua thuyền (2)
- Chương 50: Bằng lòng toại ý
- Chương 51: Bằng lòng toại ý (2)
- Chương 52: Chạm mặt
- Chương 53: Bánh hạt dẻ (1)
- Chương 54: Bánh hạt dẻ (2)
- Chương 55: Thanh Đình (1)
- Chương 55: Thanh Đình (1)
- Chương 56: Thanh Đình (2)
- Chương 57: Lịch Vũ xấu hổ
- Chương 58: Đam yêu say đắm
- Chương 59: Đam yêu say đắm (2)
- Chương 60: Học cưỡi ngựa (1)
- Chương 61: Học cưỡi ngựa (2)
- Chương 62: Sắm Tết (1)
- Chương 63: Sắm Tết (2)
- Chương 64: Sắm Tết (3)
- Chương 65: Trọng thương
- Chương 66: Suy luận của Long Đĩnh
- Chương 67: Suy luận của Long Đĩnh (2)
- Chương 68: Hôn mê
- Chương 69: Chúa tể bá dơ
- Chương 70: Tư duy toán học
- Chương 71: Ô ăn quan
- Chương 72: Tăm tối
- Chương 73: Trầm cảm có đau không?
- Chương 74: Đến lúc về nhà rồi!
- Chương 75: Chiếc lá thần kỳ
- Chương 76: Sập bẫy rồi!
- Chương 77: Dưới tán bồ đề (1)
- Chương 78: Dưới tán bồ đề (2)
- Chương 79: Cứu nạn ở Hoan Châu
- Chương 80: Cứu nạn ở Hoan Châu (2)
- Chương 81: Lời nguyền chắp lẹo
- Chương 82: Hoá ra người ta yêu nhau là như vậy!
- Chương 83: Đồ háo sắc (1)
- Chương 84: Đồ háo sắc (2)
- Chương 85: Chuyện ở Mai Vị (1)
- Chương 86: Chuyện ở Mai Vị (2)
- Chương 87: Đam ngủ với ai? (1)
- Chương 88: Đam ngủ với ai? (2)
- Chương 89: Đam ngủ với ai? (3)
- Chương 90: Biến cố (1)
- Chương 91: Biến cố (2)
- Chương 92: Biến cố (3)
- Chương 93: Không khuất phục (1)
- Chương 94: Không khuất phục (2)
- Chương 95: Ai đã cứu Đam?
- Chương 96: Bạo quân Lê Long Đĩnh
- Chương 97: Xuống tóc (1)
- Chương 98: Xuống tóc (2)
- Chương 99: Chạy đâu cho khỏi nắng (1)
- Chương 100: Chạy đâu cho khỏi nắng (2)
- Chương 101: Chạy đâu cho khỏi nắng(3)
- Chương 102: Chạy đâu cho khỏi nắng (4)
- Chương 103: Quốc hồn quốc tuý (1)
- Chương 104: Quốc hồn quốc tuý (2)
- Chương 105: Nghênh đón
- Chương 106: Nghênh đón (2)
- Chương 107: Bất phân thắng bại
- Chương 108: Bất phân thắng bại (2)
- Chương 109: Chiếu tướng
- Chương 110: Chiếu tướng (2)
- Chương 111: Qua điền lý hạ
- Chương 112: Qua điền lý hạ (2)
- Chương 113: Qua điền lý hạ (3)
- Chương 114: Gia huấn
- Chương 115: Gia huấn (2)
- Chương 116: Rượu ngọt làm ta đắm say
- Chương 117: Rượu ngọt làm ta đắm say(2)
- Chương 118: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
- Chương 119: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ (2)
- Chương 120: Ba cây đổi lấy một đồng
- Chương 121: Ba cây đổi lấy một đồng (2)
- Chương 122: [Phiên ngoại Valentine]
- Chương 123: Kim tử vinh lộc đại phu (1)
- Chương 124: Kim tử vinh lộc đại phu (2)
- Chương 125: Kỳ duyên hạnh ngộ (1)
- Chương 126: Kỳ duyên hạnh ngộ (2)
- Chương 127: Kỳ duyên hạnh ngộ (3)
- Chương 128: Kỳ duyên hạnh ngộ (4)
- Chương 129: Kỳ duyên hạnh ngộ (5)
- Chương 130: Mời trầu (1)
- Chương 131: Mời trầu (2)
- Chương 132: Vọng nguyệt (1)
- Chương 133: Vọng nguyệt (2)
- Chương 134: Vọng nguyệt (3)
- Chương 135: Vọng nguyệt (4)
- Chương 136: Vọng nguyệt (5)
- Chương 137: Nga nga lưỡng nga nga
- Chương 138: Cáo biệt
- Chương 139: Chân hạnh phúc
- Chương 140: Ly sinh hỷ lạc
- Chương 141: Ly sinh hỷ lạc (2)
- Chương 142: Ca nhiên
- Chương 143: Ca nhiên (2)
- Chương 144: Nhất hồ bạch tửu tiêu trần lự
- Chương 145: Biến cố trên đỉnh Am Tiên (1)
- Chương 146: Biến cố trên đỉnh Am Tiên (2)
- Chương 147: Biến cố trên đỉnh Am Tiên (3)
- Chương 148: Quy hồi
- Chương 149: Quy hồi (2)
- Chương 150: Quy hồi (3)
- Chương 151: Hoạ vô đơn chí
- Chương 152: Hoạ vô đơn chí (2)
- Chương 153: Hoạ vô đơn chí (3)
- Chương 154: Hoạ vô đơn chí (4)
- Chương 155: Thuyết bàn tay vô hình
- Chương 156: Thuyết bàn tay vô hình (2)
- Chương 157: Thuyết bàn tay vô hình (3)
- Chương 157: Thuyết bàn tay vô hình (3)
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Lúc Biết Xuyên Không Thì Đã Muộn!
Chương 23: Học lễ học nghĩa
"Bẩm Đô chỉ huy sứ, còn bao lâu nữa đến nơi ạ?" - Tôi một tay xách buồng cau một tay xách vò rượu khệ nệ chạy phía sau Lịch Vũ.
"Qua hai con phố nữa là tới." - Lịch Vũ đưa tay cầm hộ tôi vò rượu nếp cẩm thơm nức còn riêng cau thì tôi nhất định phải tự tay mang đến nhà Giáo thụ Trần Uy.
Từ trận đánh Cùng Giang tôi đã theo xa giá về kinh được hơn năm ngày, hôm nay phải qua nhà bái lạy Trần Uy. "Tôn sư trọng đạo" là truyền thống ngàn năm của người Việt. Học trò muốn nhập môn phải mang buồng cau qua lạy yết kiến thầy hai lạy. Ở chiến trường tình thế cấp bách, mọi lễ nghi thường tình đều có thể du di cho qua nhưng đã quay về thì phải tỏ lòng kính trọng, một bước cũng không thể thiếu.
Từ sáng sớm tinh mơ con nhài(1) đã đi chợ, mua về buồng cau to nhất, quả đều chắc mẩy, xanh rì, rửa sạch sẽ đặt lên khay đồng, lại thêm năm lá trầu têm cánh phượng, cài thêm vài ba bông ngọc lan trắng xinh thơm ngát. Tôi ăn mặc nghiêm chỉnh, tóc tai gọn gàng đứng trước cửa thư phòng đợi Lịch Vũ. Trước khi đi Lịch Vũ sai người đặc biệt đào thêm một vò rượu nếp cẩm hạ thổ dưới giàn thiên lý, mang đến cảm tạ Trần Uy đã cứu mạng tôi ở trận Cùng Giang.
Tôi vốn tưởng nhà của Giáo thụ - người đứng đầu Thái y ty Đại Cồ Việt phải bề thế lắm nhưng không. Từ bên ngoài nhìn vào chẳng khác là mấy so với những căn nhà tôi thấy dọc hai bên đường tới đây. Nói khiêm tốn một chút thì là kém vài phần, nếu nói thẳng thắn ra thì là không bằng một góc. Thật khó hiểu tại sao một danh y được hai đời vua trọng dụng lại lựa chọn sống cuộc đời cần kiệm thế này?
"Chí ít thì Giáo thụ cũng phải xây một cái cổng chứ" - Tôi chép miệng nhìn hai cây núc nác(2) Trần Uy trồng bên ngoài thay cổng, chỉ biết thở dài rồi theo Lịch Vũ đi vào.
Trần Uy đang dạy học cho môn đồ, người đón tôi và Lịch Vũ là cô Lê Nhạc Hà, vợ thầy. Cô Nhạc Hà là một người đáng mến, khiến người đối diện cảm thấy thoải mái dễ chịu từ lần gặp đầu tiên. Lịch Vũ ngồi thong thả thưởng trà, tôi đứng phía sau tỏ vẻ khúm núm. Dù đã tốt nghiệp đại học hai năm nhưng cảm giác lần này tới đây cùng Lịch Vũ cũng không khác khi cùng bà nội đi thăm giáo viên dịp hai mươi tháng mười một mỗi năm là bao.
Trần Uy vừa tới ngồi ở ghế chính giữa nhà. Tôi theo lời chỉ dẫn bê khay đồng đến dùng hai tay dâng lên, lạy hai lạy bái sư. Trần Uy rất tự nhiên đón lấy, đoạn bảo:
"Ta và con đã là thầy trò. Từ nay mỗi buổi sáng học chữ, buổi chiều học y. Nếu có việc gì chưa hiểu con hãy hỏi trưởng tràng."
"Trưởng tràng?" - Tôi tròn mắt.
Lịch Vũ ôn tồn:
"Trưởng tràng là người đứng đầu, chuyên việc coi sóc môn sinh."
Trần Uy mỉm cười, vuốt râu:
"Chẳng phải con rất thân với trưởng tràng đó sao?"
Tôi ngạc nhiên. Tôi á? Chính là tôi thân thiết với trưởng tràng á? Làm gì có chuyện đó nhỉ? Tôi nào biết người có vai vế kia là ai đâu?
"Bẩm Giáo thụ, cây hoàng bá nam đã đến mùa thay vỏ. Xin thầy cho phép đem vỏ hai cây trước nhà phơi khô."
Trần Uy tỏ vẻ hài lòng, chỉ tay tôi bảo:
"Trò theo trưởng tràng đi bóc vỏ hoàng bá nam đi."
Tôi nhìn theo hướng Trần Uy, quay ra cửa. Vốn tưởng là ai xa lạ hoá ra là Lý An Tường. Tôi đứng dậy bái chào, để Lịch Vũ và Trần Uy ở lại nói chuyện với nhau rồi theo Tường đi ra cổng. Nếu ai khác làm trưởng tràng thì còn e sợ nhưng với một người lành tính như Tường, không có gì khiến tôi ái ngại cả.
Hoàng bá nam vốn là tên khác của cây núc nác. Thuốc từ vỏ cây có vị đắng ngọt, tính mát, có tác dụng kháng khuẩn, kháng viêm, chống dị ứng và làm giảm tính thấm của các màng mao mạch. Núc nác là loài cây chỉ mọc hoang ở các vùng núi hiểm trở, để trồng được hai cây cao lớn cỡ này trước cổng đoán chừng Trần Uy tốn không ít công sức chăm bón.
"Đã thuộc hết mặt chữ rồi chứ?" - Tường vừa dùng đầu dao cùn cẩn thận tách một miếng vỏ cây vừa hỏi tôi.
Tôi nhe hàm răng, nhăn nhăn nhở nhở tỏ vẻ hiểu biết:
"Sắp rồi."
Tôi mà thuộc được mấy chữ đấy mới là lạ! Vốn tư chất của tôi cũng không đến nỗi tồi, học hành coi như là tạm ổn nhưng kể từ khi điều trị trầm cảm, khả năng tập trung và trí nhớ của tôi suy giảm nhiều. Việc học thuộc mặt chữ nhiều nét tới vậy với tôi mà nói khó ngang bắc thang lên trời. Thấy điệu bộ đáng ngờ của tôi, Tường dùng mũi dao vạch lên đất một chữ, hỏi:
"Đây là chữ gì?" (人)
Tưởng gì khó khăn chứ chữ này thì tôi biết.
"Chữ nhân." - Tôi dương dương tự đắc. Gì thì gì hồi còn đi học tôi vẫn thường học đòi để viết tắt thay cho chữ "người". Thật là mèo mù vớ cá rán.
Tường phủi phủi đất, viết lại một chữ khác.
"Vậy chữ này là gì?" (仁)
Tôi suy suy nghĩ nghĩ một chút. Chữ đầu tiên cũng là chữ nhân, mà là chữ nhân đứng, cũng mang nghĩa là người. Vậy nếu chữ nhân mà thêm hai gạch bên cạnh, suy luận theo quy tắc đếm số thì sẽ là...
"Hai người phải không?" - Tôi trả lời vô cùng rành rọt, toe toét nhìn An Tường.
Bỗng chốc tôi thấy mặt Tường hơi biến sắc, ykhông đáp lời. Vừa lúc Lịch Vũ đi tới, hỏi:
"Đang học chữ gì vậy?"
"Chữ nhân ạ." - Tôi nhanh nhảu.
An Tường tiện tay viết thêm mấy chữ bên cạnh chữ ban đầu, ghép lại thành 仁人君子, bảo tôi:
"Chữ nhân đứng cũng có nghĩa là người, 仁 ở đây là thương người, là thiện lương chứ không phải nghĩa là hai người".
Tường nói đến đây, tôi lấy tay che mặt vì xấu hổ. Y tiếp lời, đọc mấy chữ vừa viết:
"Giả như Giáo thụ, ta có thể nói thầy là Nhân nhân quân tử - bậc quân tử nhân đức."
Tôi cười hề hề:
"Vậy tôi thì sao?"
Tường lại phủi phủi đất, sửa chữ ban đầu thành 仁民愛物. Tôi tròn mắt không hiểu. Bên cạnh Lịch Vũ và Trần Uy bật cười thành tiếng. Biết là có gì khuất tất, tôi nhìn Tường bĩu môi:
"Lại nói xấu gì tôi đúng không?"
Tường tỏ ra hoàn toàn vô hại, bảo:
"Đây là điều ta tự răn dạy bản thân mình khi dạy chữ cho anh."
"Là gì ạ?" - Tôi ngước nhìn Lịch Vũ bằng vẻ mặt không thể nào tội nghiệp hơn.
"仁民愛物 là nhân dân ái vật, nghĩa là thương dân yêu vật."
Mặt tôi ngắn tũn. Có phải Tường kia vừa cạnh khoé tôi là "vật" phải không?
Được rồi! Đợi ngày Đam tôi thành tài sẽ quay lại cho Lý An Tường anh biết thế nào là nếm mùi đau khổ!
_____
Chú thích:
(1) Con nhài: Đầy tớ gái nuôi để hầu hạ phụ nữ trong những gia đình giàu có.
(2) Cây núc nác (hoàng bá nam): Cây cao 7 – 10 mét, thân nhẵn ít phân nhánh, có nhiều sẹo lá, vỏ màu xám, bẻ ra có màu vàng.
"Qua hai con phố nữa là tới." - Lịch Vũ đưa tay cầm hộ tôi vò rượu nếp cẩm thơm nức còn riêng cau thì tôi nhất định phải tự tay mang đến nhà Giáo thụ Trần Uy.
Từ trận đánh Cùng Giang tôi đã theo xa giá về kinh được hơn năm ngày, hôm nay phải qua nhà bái lạy Trần Uy. "Tôn sư trọng đạo" là truyền thống ngàn năm của người Việt. Học trò muốn nhập môn phải mang buồng cau qua lạy yết kiến thầy hai lạy. Ở chiến trường tình thế cấp bách, mọi lễ nghi thường tình đều có thể du di cho qua nhưng đã quay về thì phải tỏ lòng kính trọng, một bước cũng không thể thiếu.
Từ sáng sớm tinh mơ con nhài(1) đã đi chợ, mua về buồng cau to nhất, quả đều chắc mẩy, xanh rì, rửa sạch sẽ đặt lên khay đồng, lại thêm năm lá trầu têm cánh phượng, cài thêm vài ba bông ngọc lan trắng xinh thơm ngát. Tôi ăn mặc nghiêm chỉnh, tóc tai gọn gàng đứng trước cửa thư phòng đợi Lịch Vũ. Trước khi đi Lịch Vũ sai người đặc biệt đào thêm một vò rượu nếp cẩm hạ thổ dưới giàn thiên lý, mang đến cảm tạ Trần Uy đã cứu mạng tôi ở trận Cùng Giang.
Tôi vốn tưởng nhà của Giáo thụ - người đứng đầu Thái y ty Đại Cồ Việt phải bề thế lắm nhưng không. Từ bên ngoài nhìn vào chẳng khác là mấy so với những căn nhà tôi thấy dọc hai bên đường tới đây. Nói khiêm tốn một chút thì là kém vài phần, nếu nói thẳng thắn ra thì là không bằng một góc. Thật khó hiểu tại sao một danh y được hai đời vua trọng dụng lại lựa chọn sống cuộc đời cần kiệm thế này?
"Chí ít thì Giáo thụ cũng phải xây một cái cổng chứ" - Tôi chép miệng nhìn hai cây núc nác(2) Trần Uy trồng bên ngoài thay cổng, chỉ biết thở dài rồi theo Lịch Vũ đi vào.
Trần Uy đang dạy học cho môn đồ, người đón tôi và Lịch Vũ là cô Lê Nhạc Hà, vợ thầy. Cô Nhạc Hà là một người đáng mến, khiến người đối diện cảm thấy thoải mái dễ chịu từ lần gặp đầu tiên. Lịch Vũ ngồi thong thả thưởng trà, tôi đứng phía sau tỏ vẻ khúm núm. Dù đã tốt nghiệp đại học hai năm nhưng cảm giác lần này tới đây cùng Lịch Vũ cũng không khác khi cùng bà nội đi thăm giáo viên dịp hai mươi tháng mười một mỗi năm là bao.
Trần Uy vừa tới ngồi ở ghế chính giữa nhà. Tôi theo lời chỉ dẫn bê khay đồng đến dùng hai tay dâng lên, lạy hai lạy bái sư. Trần Uy rất tự nhiên đón lấy, đoạn bảo:
"Ta và con đã là thầy trò. Từ nay mỗi buổi sáng học chữ, buổi chiều học y. Nếu có việc gì chưa hiểu con hãy hỏi trưởng tràng."
"Trưởng tràng?" - Tôi tròn mắt.
Lịch Vũ ôn tồn:
"Trưởng tràng là người đứng đầu, chuyên việc coi sóc môn sinh."
Trần Uy mỉm cười, vuốt râu:
"Chẳng phải con rất thân với trưởng tràng đó sao?"
Tôi ngạc nhiên. Tôi á? Chính là tôi thân thiết với trưởng tràng á? Làm gì có chuyện đó nhỉ? Tôi nào biết người có vai vế kia là ai đâu?
"Bẩm Giáo thụ, cây hoàng bá nam đã đến mùa thay vỏ. Xin thầy cho phép đem vỏ hai cây trước nhà phơi khô."
Trần Uy tỏ vẻ hài lòng, chỉ tay tôi bảo:
"Trò theo trưởng tràng đi bóc vỏ hoàng bá nam đi."
Tôi nhìn theo hướng Trần Uy, quay ra cửa. Vốn tưởng là ai xa lạ hoá ra là Lý An Tường. Tôi đứng dậy bái chào, để Lịch Vũ và Trần Uy ở lại nói chuyện với nhau rồi theo Tường đi ra cổng. Nếu ai khác làm trưởng tràng thì còn e sợ nhưng với một người lành tính như Tường, không có gì khiến tôi ái ngại cả.
Hoàng bá nam vốn là tên khác của cây núc nác. Thuốc từ vỏ cây có vị đắng ngọt, tính mát, có tác dụng kháng khuẩn, kháng viêm, chống dị ứng và làm giảm tính thấm của các màng mao mạch. Núc nác là loài cây chỉ mọc hoang ở các vùng núi hiểm trở, để trồng được hai cây cao lớn cỡ này trước cổng đoán chừng Trần Uy tốn không ít công sức chăm bón.
"Đã thuộc hết mặt chữ rồi chứ?" - Tường vừa dùng đầu dao cùn cẩn thận tách một miếng vỏ cây vừa hỏi tôi.
Tôi nhe hàm răng, nhăn nhăn nhở nhở tỏ vẻ hiểu biết:
"Sắp rồi."
Tôi mà thuộc được mấy chữ đấy mới là lạ! Vốn tư chất của tôi cũng không đến nỗi tồi, học hành coi như là tạm ổn nhưng kể từ khi điều trị trầm cảm, khả năng tập trung và trí nhớ của tôi suy giảm nhiều. Việc học thuộc mặt chữ nhiều nét tới vậy với tôi mà nói khó ngang bắc thang lên trời. Thấy điệu bộ đáng ngờ của tôi, Tường dùng mũi dao vạch lên đất một chữ, hỏi:
"Đây là chữ gì?" (人)
Tưởng gì khó khăn chứ chữ này thì tôi biết.
"Chữ nhân." - Tôi dương dương tự đắc. Gì thì gì hồi còn đi học tôi vẫn thường học đòi để viết tắt thay cho chữ "người". Thật là mèo mù vớ cá rán.
Tường phủi phủi đất, viết lại một chữ khác.
"Vậy chữ này là gì?" (仁)
Tôi suy suy nghĩ nghĩ một chút. Chữ đầu tiên cũng là chữ nhân, mà là chữ nhân đứng, cũng mang nghĩa là người. Vậy nếu chữ nhân mà thêm hai gạch bên cạnh, suy luận theo quy tắc đếm số thì sẽ là...
"Hai người phải không?" - Tôi trả lời vô cùng rành rọt, toe toét nhìn An Tường.
Bỗng chốc tôi thấy mặt Tường hơi biến sắc, ykhông đáp lời. Vừa lúc Lịch Vũ đi tới, hỏi:
"Đang học chữ gì vậy?"
"Chữ nhân ạ." - Tôi nhanh nhảu.
An Tường tiện tay viết thêm mấy chữ bên cạnh chữ ban đầu, ghép lại thành 仁人君子, bảo tôi:
"Chữ nhân đứng cũng có nghĩa là người, 仁 ở đây là thương người, là thiện lương chứ không phải nghĩa là hai người".
Tường nói đến đây, tôi lấy tay che mặt vì xấu hổ. Y tiếp lời, đọc mấy chữ vừa viết:
"Giả như Giáo thụ, ta có thể nói thầy là Nhân nhân quân tử - bậc quân tử nhân đức."
Tôi cười hề hề:
"Vậy tôi thì sao?"
Tường lại phủi phủi đất, sửa chữ ban đầu thành 仁民愛物. Tôi tròn mắt không hiểu. Bên cạnh Lịch Vũ và Trần Uy bật cười thành tiếng. Biết là có gì khuất tất, tôi nhìn Tường bĩu môi:
"Lại nói xấu gì tôi đúng không?"
Tường tỏ ra hoàn toàn vô hại, bảo:
"Đây là điều ta tự răn dạy bản thân mình khi dạy chữ cho anh."
"Là gì ạ?" - Tôi ngước nhìn Lịch Vũ bằng vẻ mặt không thể nào tội nghiệp hơn.
"仁民愛物 là nhân dân ái vật, nghĩa là thương dân yêu vật."
Mặt tôi ngắn tũn. Có phải Tường kia vừa cạnh khoé tôi là "vật" phải không?
Được rồi! Đợi ngày Đam tôi thành tài sẽ quay lại cho Lý An Tường anh biết thế nào là nếm mùi đau khổ!
_____
Chú thích:
(1) Con nhài: Đầy tớ gái nuôi để hầu hạ phụ nữ trong những gia đình giàu có.
(2) Cây núc nác (hoàng bá nam): Cây cao 7 – 10 mét, thân nhẵn ít phân nhánh, có nhiều sẹo lá, vỏ màu xám, bẻ ra có màu vàng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Lần sau đừng say rượu!
- Chương 2: Trọn kiếp nô tài
- Chương 3: À, thì ra ngươi chọn cái chết
- Chương 4: Tiểu nhị, dâng trà
- Chương 5: Làm trâu làm ngựa
- Chương 6: SỨ GIẢ hay sứ GIẢ
- Chương 7: Ma chẩn
- Chương 8: Chữ người tử tù
- Chương 9: Máu đổ!
- Chương 10: Khóc một dòng sông
- Chương 11: Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa
- Chương 12: Sai một li đi một dặm
- Chương 13: "Động phòng"
- Chương 14: Cháy nhà ra mặt chuột
- Chương 15: Man Cử Long
- Chương 16: Làm ơn mắc oán
- Chương 17: Quan san hiểm ải
- Chương 18: Binh bất yếm trá
- Chương 19: Vuốt mắt
- Chương 20: Nguy cấp (1)
- Chương 21: Nguy cấp (2)
- Chương 22: Theo chàng về dinh
- Chương 23: Học lễ học nghĩa
- Chương 24: Chân tướng
- Chương 25: Hổ phụ sinh hổ tử
- Chương 26: Bắt đầu một bi (hài) kịch
- Chương 27: Bắt đầu một bi (hài) kịch (2)
- Chương 28: Những kẻ võ biền
- Chương 29: Thức khuya ta tỉnh bằng trà
- Chương 30: Thức khuya ta tỉnh bằng trà (2)
- Chương 31: Mộng ảo
- Chương 32: Trứng rồng lại nở ra rồng
- Chương 33: Tai bay vạ gió
- Chương 34: Tai bay vạ gió (2)
- Chương 35: Tai bay vạ gió (3)
- Chương 35: Tai bay vạ gió (3)
- Chương 36: Một đoá hồng mai
- Chương 37: Bạn hay bè?
- Chương 38: Ai nợ ai?
- Chương 39: Tôi không phải thần y
- Chương 40: Quan Âm Thị Kính
- Chương 40: Quan Âm Thị Kính
- Chương 41: Hướng giải quyết?
- Chương 41: Hướng giải quyết?
- Chương 42: Không lối thoát
- Chương 43: Không lối thoát (2)
- Chương 44: Thiên la địa võng
- Chương 45: Hiện nguyên hình
- Chương 46: Bốn chín gặp năm mươi
- Chương 46: Bốn chín gặp năm mươi
- Chương 47: Thử hài
- Chương 48: Hội đua thuyền (1)
- Chương 49: Hội đua thuyền (2)
- Chương 50: Bằng lòng toại ý
- Chương 51: Bằng lòng toại ý (2)
- Chương 52: Chạm mặt
- Chương 53: Bánh hạt dẻ (1)
- Chương 54: Bánh hạt dẻ (2)
- Chương 55: Thanh Đình (1)
- Chương 55: Thanh Đình (1)
- Chương 56: Thanh Đình (2)
- Chương 57: Lịch Vũ xấu hổ
- Chương 58: Đam yêu say đắm
- Chương 59: Đam yêu say đắm (2)
- Chương 60: Học cưỡi ngựa (1)
- Chương 61: Học cưỡi ngựa (2)
- Chương 62: Sắm Tết (1)
- Chương 63: Sắm Tết (2)
- Chương 64: Sắm Tết (3)
- Chương 65: Trọng thương
- Chương 66: Suy luận của Long Đĩnh
- Chương 67: Suy luận của Long Đĩnh (2)
- Chương 68: Hôn mê
- Chương 69: Chúa tể bá dơ
- Chương 70: Tư duy toán học
- Chương 71: Ô ăn quan
- Chương 72: Tăm tối
- Chương 73: Trầm cảm có đau không?
- Chương 74: Đến lúc về nhà rồi!
- Chương 75: Chiếc lá thần kỳ
- Chương 76: Sập bẫy rồi!
- Chương 77: Dưới tán bồ đề (1)
- Chương 78: Dưới tán bồ đề (2)
- Chương 79: Cứu nạn ở Hoan Châu
- Chương 80: Cứu nạn ở Hoan Châu (2)
- Chương 81: Lời nguyền chắp lẹo
- Chương 82: Hoá ra người ta yêu nhau là như vậy!
- Chương 83: Đồ háo sắc (1)
- Chương 84: Đồ háo sắc (2)
- Chương 85: Chuyện ở Mai Vị (1)
- Chương 86: Chuyện ở Mai Vị (2)
- Chương 87: Đam ngủ với ai? (1)
- Chương 88: Đam ngủ với ai? (2)
- Chương 89: Đam ngủ với ai? (3)
- Chương 90: Biến cố (1)
- Chương 91: Biến cố (2)
- Chương 92: Biến cố (3)
- Chương 93: Không khuất phục (1)
- Chương 94: Không khuất phục (2)
- Chương 95: Ai đã cứu Đam?
- Chương 96: Bạo quân Lê Long Đĩnh
- Chương 97: Xuống tóc (1)
- Chương 98: Xuống tóc (2)
- Chương 99: Chạy đâu cho khỏi nắng (1)
- Chương 100: Chạy đâu cho khỏi nắng (2)
- Chương 101: Chạy đâu cho khỏi nắng(3)
- Chương 102: Chạy đâu cho khỏi nắng (4)
- Chương 103: Quốc hồn quốc tuý (1)
- Chương 104: Quốc hồn quốc tuý (2)
- Chương 105: Nghênh đón
- Chương 106: Nghênh đón (2)
- Chương 107: Bất phân thắng bại
- Chương 108: Bất phân thắng bại (2)
- Chương 109: Chiếu tướng
- Chương 110: Chiếu tướng (2)
- Chương 111: Qua điền lý hạ
- Chương 112: Qua điền lý hạ (2)
- Chương 113: Qua điền lý hạ (3)
- Chương 114: Gia huấn
- Chương 115: Gia huấn (2)
- Chương 116: Rượu ngọt làm ta đắm say
- Chương 117: Rượu ngọt làm ta đắm say(2)
- Chương 118: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ
- Chương 119: Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ (2)
- Chương 120: Ba cây đổi lấy một đồng
- Chương 121: Ba cây đổi lấy một đồng (2)
- Chương 122: [Phiên ngoại Valentine]
- Chương 123: Kim tử vinh lộc đại phu (1)
- Chương 124: Kim tử vinh lộc đại phu (2)
- Chương 125: Kỳ duyên hạnh ngộ (1)
- Chương 126: Kỳ duyên hạnh ngộ (2)
- Chương 127: Kỳ duyên hạnh ngộ (3)
- Chương 128: Kỳ duyên hạnh ngộ (4)
- Chương 129: Kỳ duyên hạnh ngộ (5)
- Chương 130: Mời trầu (1)
- Chương 131: Mời trầu (2)
- Chương 132: Vọng nguyệt (1)
- Chương 133: Vọng nguyệt (2)
- Chương 134: Vọng nguyệt (3)
- Chương 135: Vọng nguyệt (4)
- Chương 136: Vọng nguyệt (5)
- Chương 137: Nga nga lưỡng nga nga
- Chương 138: Cáo biệt
- Chương 139: Chân hạnh phúc
- Chương 140: Ly sinh hỷ lạc
- Chương 141: Ly sinh hỷ lạc (2)
- Chương 142: Ca nhiên
- Chương 143: Ca nhiên (2)
- Chương 144: Nhất hồ bạch tửu tiêu trần lự
- Chương 145: Biến cố trên đỉnh Am Tiên (1)
- Chương 146: Biến cố trên đỉnh Am Tiên (2)
- Chương 147: Biến cố trên đỉnh Am Tiên (3)
- Chương 148: Quy hồi
- Chương 149: Quy hồi (2)
- Chương 150: Quy hồi (3)
- Chương 151: Hoạ vô đơn chí
- Chương 152: Hoạ vô đơn chí (2)
- Chương 153: Hoạ vô đơn chí (3)
- Chương 154: Hoạ vô đơn chí (4)
- Chương 155: Thuyết bàn tay vô hình
- Chương 156: Thuyết bàn tay vô hình (2)
- Chương 157: Thuyết bàn tay vô hình (3)
- Chương 157: Thuyết bàn tay vô hình (3)
- bình luận