Lục Gia Tiểu Tức Phụ - Chương 115
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288:
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Lục Gia Tiểu Tức Phụ
Chương 115
Thẩm Từ Từ nghỉ tại biệt viện cùng với mẫu thân của nàng, Bùi Cảnh Hàn muốn qua bên đó bồi nàng.
Đi một đoạn đường, hắn quay đầu lại nhìn thấy Tố Nguyệt đang vui vẻ quan sát những cây hoa bên đường, bước chân Bùi Cảnh Hàn chậm dần, thấp giọng hỏi: "Tại sao lại không nói chuyện?"
Tố Nguyệt ngẩng đầu nhìn hắn, đối diện với đôi mắt phượng có ý tìm tòi nghiên cứu của hắn, nàng nhanh chóng dời mắt đi, nhỏ giọng hừ: "Nghe nói âm thanh của biểu cô nương so với chim hoàng anh hót còn dễ nghehơn, em sợ thế tử nghe quen rồi nên không chịu được giọng quạ đen của em nữa, dứt khoát ngậm miệng cho rồi."
Hắn khuyên nàng an phận, nàng liền giữ khuôn phép, một chút thương tâm cũng không dám lộ ra ngoài, về sau lại thấy Thẩm Từ Từ ở bên cạnh hắn, nàng mới hiểu được là Bùi Cảnh Hàn thích nhìn các nữ nhân vì hắn mà ghen, nhưng chỉ có thể ghen tuông nhỏ nhẹ, nói một chút ý tứ chua chua là đủ rồi, không thể làm ầm ĩ lên phá hư tâm tình của hắn.
"Nếu như giọng em là quạ đen thì chẳng phải sở thích của ta rất là quái dị sao, lại đi thích nghe quạ đen nói chuyện?" Bùi Cảnh Hàn nắm tay nàng, đôi mắt phượng chăm chú nhìn nàng. Lời ấy không phải là giả dối, quả thật hắn thích nhất giọng của Tố Nguyệt, hắn thích nghe âm thanh vừa trong trẻo vừa êm tai của nàng, nếu không hắn sẽ cảm thấy bực bội.
Đôi mắt xinh đẹp của Tố Nguyệt lần nữa nhìn hắn, giọng nói nhỏ nhẹ hết sức: "Thật sao?"
Bùi Cảnh Hàn ừ một tiếng, dịu dàng sờ khuôn mặt nàng, "Đừng có đoán mò, nàng là biểu muội của ta, ta là huynh trưởng đương nhiên phải bồi nàng thật tốt, nhưng không phải có nàng ta thì sẽ quên em, nếu không vì sao ta còn muốn dẫn em ra ngoài?"
Tố Nguyệt lập tức khôi phục tinh thần, nhìn về phía trước nhẹ nhàng rút tay ra, nhu thuận nói: "Đang ở bên ngoài, thế tử chú ý một chút đi, nếu để biểu cô nương nhìn thấy thì sẽ không cần ngài dẫn nàng đi dạo vườn hoa nữa đâu."
Giọng nói của nàng chỉ có ý mỉa mai không có ghen tị, Bùi Cảnh Hàn càng cảm thấy yêu thích hơn, cúi đầu hôn nàng một cái, lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.
Thẩm Từ Từ vừa mới đến đương nhiên không thể mãn nguyện ngồi ở khuê phòng chờ Bùi Cảnh Hàn đến đây gặp nàng, nàng ta ước chừng thời gian sắp tới liền mang theo nha hoàn Cẩm Tú sớm ngồi dưới bóng cây trong sân, xa xa nhìn thấy Bùi Cảnh Hàn cùng với nha hoàn mặc chiếc váy màu hồng phấn đang đi tới, Thẩm Từ Từ vừa vui vẻ vừa ngượng ngùng nghênh đón, "Biểu ca."
Tiểu cô nương mới vừa được nghỉ ngơi đầy đủ cho nên tinh thần rất sôi nổi, mặt mày thanh tú, toàn thân mặc váy màu xanh nhạt, trong sạch thoát tục.
"Sao lại chờ ta sớm như vậy?" Bùi Cảnh Hàn ngừng ở trước cửa, cười hỏi, đôi mắt phượng cẩn thận quan sát vẻ mặt của Thẩm Từ Từ.
Thẩm Từ Từ giống như không thấy Tố Nguyệt vậy, ánh mắt đều dừng lại ở trên người Bùi Cảnh Hàn, hơi hơi ửng đỏ mặt nói: "Biểu ca bận rộn như vậy còn phải bớt chút thời gian bồi muội, muội cũng không muốn chậm chạp để biểu ca phải mệt mỏi chờ đợi." Bộ dáng quan tâm bao nhiêu liền có bấy nhiêu.
"Chúng ta là biểu huynh biểu muội, muội cũng không cần khách khí như vậy." Bùi Cảnh Hàn tự nhiên thân mật nói, xoay người, ý bảo Thẩm Từ Từ đi theo hắn.
"Là Tố Nguyệt tỷ tỷ sao?" Tâm tư xoay chuyển, Cẩm Tú thân thiết hỏi thăm, "Muội gọi là Cẩm Tú, từ nhỏ đã đi theo hầu hạ tiểu thư."
Tố Nguyệt cười một tiếng đáp lời, "Nhất định là biểu cô nương rất coi trọng muội, thật tốt, ta thì năm ngoái mới bắt đầu hầu hạ thế tử ."
Đối mặt với Cẩm Tú, trong lòng nàng cũng không chút gợn sóng.
Đời trước Cẩm Tú xem thường nàng, thường lén lút mắng nàng là hồ ly tinh bò trên giường, nhưng Tố Nguyệt lại không như vậy, Bùi Cảnh Hàn thích nàng, đối tốt với nàng, là do nàng động tâm mới nghe theo hắn. Còn Cẩm Tú, từ lúc đầu trung thành và tận tâm, về sau còn không phải là thừa dịp Thẩm Từ Từ mang thai muốn câu dẫn Bùi Cảnh Hàn sao? Đáng tiếc Cẩm Tú có tâm muốn bò, nhưng Bùi Cảnh Hàn lại chướng mắt nàng ta, trực tiếp sai người trói bán, sau Cẩm Tú lại càng trung thành với Thẩm Từ Từ khi thấy nàng ta vờ vĩnh khuyên Bùi Cảnh Hàn bỏ qua cho Cẩm Tú, trong khi Thẩm Từ Từ chỉ ngụy trang tâm cơ lương thiện.
Đi một đoạn đường, hắn quay đầu lại nhìn thấy Tố Nguyệt đang vui vẻ quan sát những cây hoa bên đường, bước chân Bùi Cảnh Hàn chậm dần, thấp giọng hỏi: "Tại sao lại không nói chuyện?"
Tố Nguyệt ngẩng đầu nhìn hắn, đối diện với đôi mắt phượng có ý tìm tòi nghiên cứu của hắn, nàng nhanh chóng dời mắt đi, nhỏ giọng hừ: "Nghe nói âm thanh của biểu cô nương so với chim hoàng anh hót còn dễ nghehơn, em sợ thế tử nghe quen rồi nên không chịu được giọng quạ đen của em nữa, dứt khoát ngậm miệng cho rồi."
Hắn khuyên nàng an phận, nàng liền giữ khuôn phép, một chút thương tâm cũng không dám lộ ra ngoài, về sau lại thấy Thẩm Từ Từ ở bên cạnh hắn, nàng mới hiểu được là Bùi Cảnh Hàn thích nhìn các nữ nhân vì hắn mà ghen, nhưng chỉ có thể ghen tuông nhỏ nhẹ, nói một chút ý tứ chua chua là đủ rồi, không thể làm ầm ĩ lên phá hư tâm tình của hắn.
"Nếu như giọng em là quạ đen thì chẳng phải sở thích của ta rất là quái dị sao, lại đi thích nghe quạ đen nói chuyện?" Bùi Cảnh Hàn nắm tay nàng, đôi mắt phượng chăm chú nhìn nàng. Lời ấy không phải là giả dối, quả thật hắn thích nhất giọng của Tố Nguyệt, hắn thích nghe âm thanh vừa trong trẻo vừa êm tai của nàng, nếu không hắn sẽ cảm thấy bực bội.
Đôi mắt xinh đẹp của Tố Nguyệt lần nữa nhìn hắn, giọng nói nhỏ nhẹ hết sức: "Thật sao?"
Bùi Cảnh Hàn ừ một tiếng, dịu dàng sờ khuôn mặt nàng, "Đừng có đoán mò, nàng là biểu muội của ta, ta là huynh trưởng đương nhiên phải bồi nàng thật tốt, nhưng không phải có nàng ta thì sẽ quên em, nếu không vì sao ta còn muốn dẫn em ra ngoài?"
Tố Nguyệt lập tức khôi phục tinh thần, nhìn về phía trước nhẹ nhàng rút tay ra, nhu thuận nói: "Đang ở bên ngoài, thế tử chú ý một chút đi, nếu để biểu cô nương nhìn thấy thì sẽ không cần ngài dẫn nàng đi dạo vườn hoa nữa đâu."
Giọng nói của nàng chỉ có ý mỉa mai không có ghen tị, Bùi Cảnh Hàn càng cảm thấy yêu thích hơn, cúi đầu hôn nàng một cái, lúc này mới tiếp tục đi về phía trước.
Thẩm Từ Từ vừa mới đến đương nhiên không thể mãn nguyện ngồi ở khuê phòng chờ Bùi Cảnh Hàn đến đây gặp nàng, nàng ta ước chừng thời gian sắp tới liền mang theo nha hoàn Cẩm Tú sớm ngồi dưới bóng cây trong sân, xa xa nhìn thấy Bùi Cảnh Hàn cùng với nha hoàn mặc chiếc váy màu hồng phấn đang đi tới, Thẩm Từ Từ vừa vui vẻ vừa ngượng ngùng nghênh đón, "Biểu ca."
Tiểu cô nương mới vừa được nghỉ ngơi đầy đủ cho nên tinh thần rất sôi nổi, mặt mày thanh tú, toàn thân mặc váy màu xanh nhạt, trong sạch thoát tục.
"Sao lại chờ ta sớm như vậy?" Bùi Cảnh Hàn ngừng ở trước cửa, cười hỏi, đôi mắt phượng cẩn thận quan sát vẻ mặt của Thẩm Từ Từ.
Thẩm Từ Từ giống như không thấy Tố Nguyệt vậy, ánh mắt đều dừng lại ở trên người Bùi Cảnh Hàn, hơi hơi ửng đỏ mặt nói: "Biểu ca bận rộn như vậy còn phải bớt chút thời gian bồi muội, muội cũng không muốn chậm chạp để biểu ca phải mệt mỏi chờ đợi." Bộ dáng quan tâm bao nhiêu liền có bấy nhiêu.
"Chúng ta là biểu huynh biểu muội, muội cũng không cần khách khí như vậy." Bùi Cảnh Hàn tự nhiên thân mật nói, xoay người, ý bảo Thẩm Từ Từ đi theo hắn.
"Là Tố Nguyệt tỷ tỷ sao?" Tâm tư xoay chuyển, Cẩm Tú thân thiết hỏi thăm, "Muội gọi là Cẩm Tú, từ nhỏ đã đi theo hầu hạ tiểu thư."
Tố Nguyệt cười một tiếng đáp lời, "Nhất định là biểu cô nương rất coi trọng muội, thật tốt, ta thì năm ngoái mới bắt đầu hầu hạ thế tử ."
Đối mặt với Cẩm Tú, trong lòng nàng cũng không chút gợn sóng.
Đời trước Cẩm Tú xem thường nàng, thường lén lút mắng nàng là hồ ly tinh bò trên giường, nhưng Tố Nguyệt lại không như vậy, Bùi Cảnh Hàn thích nàng, đối tốt với nàng, là do nàng động tâm mới nghe theo hắn. Còn Cẩm Tú, từ lúc đầu trung thành và tận tâm, về sau còn không phải là thừa dịp Thẩm Từ Từ mang thai muốn câu dẫn Bùi Cảnh Hàn sao? Đáng tiếc Cẩm Tú có tâm muốn bò, nhưng Bùi Cảnh Hàn lại chướng mắt nàng ta, trực tiếp sai người trói bán, sau Cẩm Tú lại càng trung thành với Thẩm Từ Từ khi thấy nàng ta vờ vĩnh khuyên Bùi Cảnh Hàn bỏ qua cho Cẩm Tú, trong khi Thẩm Từ Từ chỉ ngụy trang tâm cơ lương thiện.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288: