Lục Gia Tiểu Tức Phụ - Chương 139:
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288:
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Lục Gia Tiểu Tức Phụ
Chương 139:
Lục Thành lo lắng cho nhi tử nên chạy nhanh tới ngồi xỗm bên cạnh Ngưng Hương nhìn A Nam, lại không nhìn Ngưng Hương bên cạnh.
Bàn tay nhỏ bé của A Nam lau mặt, lại nhìn thấy mặt mũi nương đều đầy nước, đầu tóc ướt sũng, tiểu tử nhếch miệng cười đưa tay sờ nương, "Nước!"
Lục Thành nghe vậy liền quay đầu sang, lúc này mới nhìn thấy bộ dáng nhếc nhác của Ngưng Hương.
Tuy nhếch nhác, nhưng lại rất quyến rũ.
Mái tóc ướt đẫm lộn xộn dính vào cái trán trơn bóng, dưới mái tóc đen nhánh là mặt mày như vẽ. Bọt nước trong suốt từ lọn tóc lăn xuống chảy qua khuôn mặt trắng hồng của nàng. Lăn qua khóe môi xinh đẹp rồi nhanh chóng rơi xuống cái cằm nhọn tinh xảo của nàng. Ánh mắt Lục Thành không tự chủ được mà tiếp tục nhìn xuống, thấy nửa trên áo nàng đã ướt đẫm, chỗ đó phồng lên rõ ràng, hắn thậm chí có thể nhìn xuyên qua chiếc áo mỏng xanh nhạt dính sát trên người nàng trông thấy cái bụng bên trong. Phía trên là cái yếm màu hồng thêu hoa...
Cảnh sắc tuy đẹp, mặc dù là hắn ngày nhớ đêm mong, chuyện ngày hôm qua khiến cho hai bàn tay Lục Thành có ấn tượng sâu sắc. Nếu thành công làm cho nàng thích mình thì sau khi lấy nàng về nhà muốn sờ thế nào thì sờ thế đó, nàng cũng không thể trốn được, nhưng nếu như bây giờ nhất thời để thỏa mãn đôi mắt mà khiến nàng hiểu lầm mình vô liêm sỉ vậy thì đời này hắn cũng đừng mong cưới được nàng.
"Chậm một chút cẩn thận lại ngã." Vội vã dặn dò nhi tử một câu rồi Lục Thành sải bước đi về phía xa xa.
Trên người ướt đẫm như vậy nên Ngưng Hương cũng biết bản thân nhếch nhác đang muốn rời đi, không ngờ Lục Thành lại đi trước một bước.
Nhìn vào bản thân trên người, lại nhìn nam nhân đầu cũng không quay lại mà rời đi, trong lòng Ngưng Hương từ từ dâng lên một tia khác thường.
Người này sao lại đột nhiên trở nên quân tử như vậy?
Dựa theo hành động hôm qua của hắn thì hôm nay hẳn là ước gì được dựa vào nàng chứ?
"Nương!"
Thấy nương không nhìn mình, A Nam như con lươn như chui vào trong lòng Ngưng Hương, tiểu tử khí lực rất lớn, Ngưng Hương không ngồi vững thì bỗng nhiên cái mông nhỏ của A Nam liền ngồi xuống. Nước nhanh chóng tràn lên khiến Ngưng Hương từ ngực trở xuống trong nháy mắt đã ướt đẫm, đầu sỏ gây chuyện còn không biết mình gây họa mà quay người lại đứng giữa hai chân Ngưng Hương, thân thể nhỏ bé dựa vào ngực Ngưng Hương, ngửa đầu lên cười với cô cô ở phía trước.
A Đào cười ha ha, "Từ tỷ tỷ, đại ca muội tắm cho A Nam chính là như vậy đó!"
Trong thùng tắm trong nhà, nàng vô tình nhìn thấy đại ca cùng với A Nam tắm rửa, đại ca ngồi, còn A Nam thì đứng phía trước.
Ngưng Hương dở khóc dở cười, dư quang lại thấy Lục Thành bên kia đang tò mò nhìn sang lập tức lại xoay người, nàng chợt cảm thấy lúng túng, chống đất muốn đứng lên.
"Không!" A Nam nóng nảy ôm lấy Ngưng Hương không chịu để cho nàng đi.
"Dù sao cũng đã ướt rồi, nàng cũng ở trong nước chơi một lát đi, ta qua bên kia tìm cá, sẽ không nhìn các ngươi đâu." Lục Thành hiểu nội tâm nàng đang băn khoăn, đành lớn tiếng nói, nói xong lại đi xa thật xa. Hắn chỉ hy vọng nàng thả lỏng bản thân, sảng khoái chơi đùa một lúc, hắn là nam nhân, nuôi cả gia đình cũng đã thấy khổ mà nàng lại là một cô nương mềm mại yếu ớt, sống như vậy thật quá mệt mỏi.
"Rửa!" A Nam vẩy nước lên người nàng, muốn giúp nương tắm rửa.
"Từ tỷ tỷ, trong bao quần áo của tỷ còn bộ nào khác không?" A Đào đứng bên cạnh, mắt to hâm mộ nhìn nàng cùng A Nam, "Không sao, tí nữa để vậy thì sẽ khô thôi, ta không mang theo quần áo, muốn ở trong nước chơi cũng không được."
Một đứa thì đang nói chuyện với nàng, còn một đứa thì đang sờ lung tung ở trên mặt nàng, Ngưng Hương nhìn hai đứa bé bên cạnh, nghĩ đến mình năm sáu tuổi cũng từng cùng đường huynh và đường muội đi Bắc Hà tắm hồ, bây giờ lại cảm nhận được niềm vui đã lâu, nước trong hồ bao bọc xung quanh thoải mái, nàng hít một hơi thật sâu, đỡ A Nam xoay người lại, nàng đưa lưng về phía Lục Thành dụ dỗ tiểu tử, "Được, để cô cô tắm rửa cho A Nam."
Tiểu tử thúi này thật sự biết cách sai bảo người khác.
Tiếng nước chảy ào ào, kèm theo giọng nói dịu dàng của nàng cùng với A Nam và A Đào liên tục cười không ngừng, Lục Thành đứng cách xa mấy trượng không yên lòng nhìn chằm chằm mặt nước, nhiều lần muốn vụng trộm nhìn một chút lại sợ bị nàng trông thấy thì lại thất bại trong gang tấc, đành phải cứng rắn nhịn lại.
Cho đến khi nghe thấy A Đào kinh ngạc hô lên, "A Nam không được phép sờ loạn!"
Ngực Lục Thành lập tức căng thẳng.
Hắn ngày ngày ôm nhi tử ngủ, biết rõ tiểu tử này buổi tối lúc ngủ thích chạm vào chỗ nào, chẳng lẽ đã sờ nàng?
Tim đập thình thịch thình thịch thật nhanh, Lục Thành làm bộ như đang cúi đầu tìm cá, lặng lẽ nghiêng người liếc qua.
Vừa hay nhìn thấy nàng đứng lên đưa lưng về phía hắn, váy dài ướt nhẹp dán ở trên người lộ ra vòng eo mảnh mai kinh người, phía dưới chính là cái mông mượt mà... Nàng khom lưng ôm A Nam, nửa người trên nghiêng về phía trước, cái mông nở nang được làn váy bao xung quanh vểnh lên phía hắn.
Đáy lòng Lục Thành thình thịch bốc hỏa, con mắt nhìn nàng đã đỏ lên, trong đầu dường như có giọng nói đang kêu gào hắn xông lên, trực tiếp nắm chặt eo của nàng...
Ngưng Hương không biết động tác vô tình của nàng đã đốt cháy nam nhân xa xa đang rình coi, nàng cố ý ôm A Nam đã tắm rửa sạch sẽ ở bên tay trái để che chắn bộ ngực của mình, sau đó từng bước từng bước đi về trên bờ, đem tiểu tử lau sạch sẽ rồi nàng cũng phải trốn vào trong rừng đổi quần áo.
"A Đào đến đây giúp tỷ tỷ một tay." Vừa lên bờ lại nhìn thấy A Đào còn đang nâng váy nghịch ở trong nước, Ngưng Hương nhẹ giọng kêu, lúc nói chuyện nhịn không được nhìn Lục Thành ở bên kia, nhìn thấy nam nhân trước sau vẫn đàng hoàng quay lưng về phía mình, bất mãn của Ngưng Hương về chuyện hôm qua hắn đối với nàng bất tri bất giác đã giảm bớt .
Bàn tay nhỏ bé của A Nam lau mặt, lại nhìn thấy mặt mũi nương đều đầy nước, đầu tóc ướt sũng, tiểu tử nhếch miệng cười đưa tay sờ nương, "Nước!"
Lục Thành nghe vậy liền quay đầu sang, lúc này mới nhìn thấy bộ dáng nhếc nhác của Ngưng Hương.
Tuy nhếch nhác, nhưng lại rất quyến rũ.
Mái tóc ướt đẫm lộn xộn dính vào cái trán trơn bóng, dưới mái tóc đen nhánh là mặt mày như vẽ. Bọt nước trong suốt từ lọn tóc lăn xuống chảy qua khuôn mặt trắng hồng của nàng. Lăn qua khóe môi xinh đẹp rồi nhanh chóng rơi xuống cái cằm nhọn tinh xảo của nàng. Ánh mắt Lục Thành không tự chủ được mà tiếp tục nhìn xuống, thấy nửa trên áo nàng đã ướt đẫm, chỗ đó phồng lên rõ ràng, hắn thậm chí có thể nhìn xuyên qua chiếc áo mỏng xanh nhạt dính sát trên người nàng trông thấy cái bụng bên trong. Phía trên là cái yếm màu hồng thêu hoa...
Cảnh sắc tuy đẹp, mặc dù là hắn ngày nhớ đêm mong, chuyện ngày hôm qua khiến cho hai bàn tay Lục Thành có ấn tượng sâu sắc. Nếu thành công làm cho nàng thích mình thì sau khi lấy nàng về nhà muốn sờ thế nào thì sờ thế đó, nàng cũng không thể trốn được, nhưng nếu như bây giờ nhất thời để thỏa mãn đôi mắt mà khiến nàng hiểu lầm mình vô liêm sỉ vậy thì đời này hắn cũng đừng mong cưới được nàng.
"Chậm một chút cẩn thận lại ngã." Vội vã dặn dò nhi tử một câu rồi Lục Thành sải bước đi về phía xa xa.
Trên người ướt đẫm như vậy nên Ngưng Hương cũng biết bản thân nhếch nhác đang muốn rời đi, không ngờ Lục Thành lại đi trước một bước.
Nhìn vào bản thân trên người, lại nhìn nam nhân đầu cũng không quay lại mà rời đi, trong lòng Ngưng Hương từ từ dâng lên một tia khác thường.
Người này sao lại đột nhiên trở nên quân tử như vậy?
Dựa theo hành động hôm qua của hắn thì hôm nay hẳn là ước gì được dựa vào nàng chứ?
"Nương!"
Thấy nương không nhìn mình, A Nam như con lươn như chui vào trong lòng Ngưng Hương, tiểu tử khí lực rất lớn, Ngưng Hương không ngồi vững thì bỗng nhiên cái mông nhỏ của A Nam liền ngồi xuống. Nước nhanh chóng tràn lên khiến Ngưng Hương từ ngực trở xuống trong nháy mắt đã ướt đẫm, đầu sỏ gây chuyện còn không biết mình gây họa mà quay người lại đứng giữa hai chân Ngưng Hương, thân thể nhỏ bé dựa vào ngực Ngưng Hương, ngửa đầu lên cười với cô cô ở phía trước.
A Đào cười ha ha, "Từ tỷ tỷ, đại ca muội tắm cho A Nam chính là như vậy đó!"
Trong thùng tắm trong nhà, nàng vô tình nhìn thấy đại ca cùng với A Nam tắm rửa, đại ca ngồi, còn A Nam thì đứng phía trước.
Ngưng Hương dở khóc dở cười, dư quang lại thấy Lục Thành bên kia đang tò mò nhìn sang lập tức lại xoay người, nàng chợt cảm thấy lúng túng, chống đất muốn đứng lên.
"Không!" A Nam nóng nảy ôm lấy Ngưng Hương không chịu để cho nàng đi.
"Dù sao cũng đã ướt rồi, nàng cũng ở trong nước chơi một lát đi, ta qua bên kia tìm cá, sẽ không nhìn các ngươi đâu." Lục Thành hiểu nội tâm nàng đang băn khoăn, đành lớn tiếng nói, nói xong lại đi xa thật xa. Hắn chỉ hy vọng nàng thả lỏng bản thân, sảng khoái chơi đùa một lúc, hắn là nam nhân, nuôi cả gia đình cũng đã thấy khổ mà nàng lại là một cô nương mềm mại yếu ớt, sống như vậy thật quá mệt mỏi.
"Rửa!" A Nam vẩy nước lên người nàng, muốn giúp nương tắm rửa.
"Từ tỷ tỷ, trong bao quần áo của tỷ còn bộ nào khác không?" A Đào đứng bên cạnh, mắt to hâm mộ nhìn nàng cùng A Nam, "Không sao, tí nữa để vậy thì sẽ khô thôi, ta không mang theo quần áo, muốn ở trong nước chơi cũng không được."
Một đứa thì đang nói chuyện với nàng, còn một đứa thì đang sờ lung tung ở trên mặt nàng, Ngưng Hương nhìn hai đứa bé bên cạnh, nghĩ đến mình năm sáu tuổi cũng từng cùng đường huynh và đường muội đi Bắc Hà tắm hồ, bây giờ lại cảm nhận được niềm vui đã lâu, nước trong hồ bao bọc xung quanh thoải mái, nàng hít một hơi thật sâu, đỡ A Nam xoay người lại, nàng đưa lưng về phía Lục Thành dụ dỗ tiểu tử, "Được, để cô cô tắm rửa cho A Nam."
Tiểu tử thúi này thật sự biết cách sai bảo người khác.
Tiếng nước chảy ào ào, kèm theo giọng nói dịu dàng của nàng cùng với A Nam và A Đào liên tục cười không ngừng, Lục Thành đứng cách xa mấy trượng không yên lòng nhìn chằm chằm mặt nước, nhiều lần muốn vụng trộm nhìn một chút lại sợ bị nàng trông thấy thì lại thất bại trong gang tấc, đành phải cứng rắn nhịn lại.
Cho đến khi nghe thấy A Đào kinh ngạc hô lên, "A Nam không được phép sờ loạn!"
Ngực Lục Thành lập tức căng thẳng.
Hắn ngày ngày ôm nhi tử ngủ, biết rõ tiểu tử này buổi tối lúc ngủ thích chạm vào chỗ nào, chẳng lẽ đã sờ nàng?
Tim đập thình thịch thình thịch thật nhanh, Lục Thành làm bộ như đang cúi đầu tìm cá, lặng lẽ nghiêng người liếc qua.
Vừa hay nhìn thấy nàng đứng lên đưa lưng về phía hắn, váy dài ướt nhẹp dán ở trên người lộ ra vòng eo mảnh mai kinh người, phía dưới chính là cái mông mượt mà... Nàng khom lưng ôm A Nam, nửa người trên nghiêng về phía trước, cái mông nở nang được làn váy bao xung quanh vểnh lên phía hắn.
Đáy lòng Lục Thành thình thịch bốc hỏa, con mắt nhìn nàng đã đỏ lên, trong đầu dường như có giọng nói đang kêu gào hắn xông lên, trực tiếp nắm chặt eo của nàng...
Ngưng Hương không biết động tác vô tình của nàng đã đốt cháy nam nhân xa xa đang rình coi, nàng cố ý ôm A Nam đã tắm rửa sạch sẽ ở bên tay trái để che chắn bộ ngực của mình, sau đó từng bước từng bước đi về trên bờ, đem tiểu tử lau sạch sẽ rồi nàng cũng phải trốn vào trong rừng đổi quần áo.
"A Đào đến đây giúp tỷ tỷ một tay." Vừa lên bờ lại nhìn thấy A Đào còn đang nâng váy nghịch ở trong nước, Ngưng Hương nhẹ giọng kêu, lúc nói chuyện nhịn không được nhìn Lục Thành ở bên kia, nhìn thấy nam nhân trước sau vẫn đàng hoàng quay lưng về phía mình, bất mãn của Ngưng Hương về chuyện hôm qua hắn đối với nàng bất tri bất giác đã giảm bớt .
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288:
- bình luận