Lục Gia Tiểu Tức Phụ - Chương 34
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288:
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Lục Gia Tiểu Tức Phụ
Chương 34
Đang lúc hoàng hôn, Bùi Cảnh Hàn mang về tới hai cây san hô đỏ, hỏi các nàng, “Cái này tặng phu nhân làm quà sinh thần, các ngươi cảm thấy như thế nào?”
29 tháng hai là sinh nhật phu nhân Đỗ thị, chỉ còn kém năm ngày.
Hai cây san hô đỏ oánh nhuận trong sáng, tựa như chất ngọc, Tố Nguyệt cười khen hàng tốt.
Ngưng Hương trong lòng lại là cả kinh.
Kiếp trước Đỗ thị chúc mừng sinh nhật, Bùi Cảnh Hàn tặng chính là đôi san hô đỏ, trừ bỏ cây san hô, hắn còn chuẩn bị một cái vòng tay san hô đỏ , đưa nàng. Đêm đó hắn uống lên chút rượu, nàng hầu hạ hắn thay quần áo, hắn đột nhiên từ trong lòng ngực lấy ra vòng tay đưa nàng, Ngưng Hương quay đầu cự tuyệt, hắn không cao hứng, sau đó, cưỡng bách mà hôn nàng, còn làm nàng về nhà khi hảo hảo suy xét rõ ràng. Cũng chính là sau đêm đó, hắn ngôn ngữ cử chỉ càng ngày càng lộ liễu.
“Ngưng Hương không thích?” Bùi Cảnh Hàn thấy nàng nhìn chằm chằm cây san hô phát ngốc, hỏi dò, thật không thích, hắn đổi cái đồ vật khác cho nàng.
Ngưng Hương vừa động, nghĩ tới một cái lý do làm hắn không cần tặng nàng vòng, cau mày nhìn nhìn cây san hô, cố ý nhỏ giọng nói: “Thế tử không phải nói san hô là trong sâu biển biến ra sao? Kia, phu nhân có thể hay không sợ hãi……”
Tố Nguyệt không nhịn xuống, cúi đầu cười lên tiếng.
Bùi Cảnh Hàn cũng buồn cười, cười nàng nói: “Liền tính là sâu cũng là chết rồi…… Thôi, lẽ ra không nên hỏi ngươi, Trường Thuận, nâng đến nhà kho đi, nhớ rõ phái người nhìn chằm chằm, miễn cho chúng nó chạy.”
Đây là rõ ràng trêu ghẹo Ngưng Hương.
Ngưng Hương làm bộ ngượng ngùng mà cúi đầu, trong lòng vẫn là bất an.
Tới rồi ngày 29 này, Bùi Cảnh Hàn đi Đỗ thị bên kia dùng bữa tối, Ngưng Hương cùng Tố Nguyệt lưu tại Lãnh Mai Các.
“Như thế nào không ăn a?” Tố Nguyệt thấy nàng đối với hai bàn đồ ăn ngây ra, quơ quơ tay nói, “Khó được hôm nay thêm đồ ăn đâu.”
Ngưng Hương hoàn hồn, tìm lấy cớ nói: “Ta, ta nhớ nhà.”
“Ngày mai liền trở về, có cái gì mà vội.” Tố Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, gắp viên cá viên cho nàng.
Ngưng Hương hướng nàng cười cười, kết quả bởi vì thất thần khi ăn cá viên, không cẩn thận cắn vào môi, đau đớn vừa mới đánh úp lại, Ngưng Hương trong đầu đột nhiên toát ra cái ý niệm, nàng hung hăng nghĩ, càng dùng sức mà cắn đi xuống, cắn xong rồi mới giật mình kêu một tiếng.
Tố Nguyệt ngẩng đầu, liền thấy nàng hạ môi chảy một mảnh máu.
“Ngươi như thế nào như vậy, lại không ai cùng ngươi đoạt, ăn vội như vậy làm cái gì.” Ngoài miệng quở trách, động tác nhưng không dừng, vội vàng lấy ra khăn sạch sẽ, đưa cho Ngưng Hương làm nàng lau miệng.
Ngưng Hương lắc đầu, lấy ra khăn chính mình, súc miệng xong đi soi gương, phá thật lớn một khối da, hơi chút nhấp môi, liền còn có máu chảy ra tới. Tố Nguyệt ở một bên nhìn, đau lòng khuyên nàng nói: “Thôi, đêm nay ngươi ngủ bên này, ta qua đi hầu hạ thế tử.”
Ngưng Hương vừa muốn đáp ứng, giây lát tưởng tượng, Bùi Cảnh Hàn đêm nay khẳng định uống rượu, vạn nhất cũng khinh bạc Tố Nguyệt làm sao bây giờ? Nàng đã phá môi, Bùi Cảnh Hàn lại không phải không chạm qua nữ nhân, còn không đến mức bụng đói ăn quàng đến đối với nàng động tâm tư.
“Không cần, một chút vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại.” Ngưng Hương cười uyển chuyển từ chối đề nghị của Tố Nguyệt, nói xong sợ nàng nghĩ nhiều, chạy nhanh lại bổ sung nói: “Mai kia lại muốn mệt ngươi thay ta làm, đêm nay còn để ngươi thay ta, ta thật sự băn khoăn.”
“Được rồi.” Tố Nguyệt còn nhìn chằm chằm môi nàng, “Vậy ngươi chú ý chút, từ giờ trở đi không được nhấp miệng.”
Ngưng Hương bị nàng chọc cười, cười liền chạm đến môi, đau đến nàng hít vào một hơi, đổi lấy Tố Nguyệt vui sướng khi nhìn người gặp họa cười.
Màn đêm buông xuống, Bùi Cảnh Hàn đã trở lại, một thân nhàn nhạt mùi rượu.
Ngưng Hương cùng Tố Nguyệt cùng nhau hầu hạ hắn, phòng lên đèn sáng, Bùi Cảnh Hàn thực mau liền chú ý tới môi Ngưng Hương, “Như thế nào bị như vậy?”
Ngưng Hương cúi đầu, một bên thay hắn cởi giày một bên lúng túng nói: “Ăn cơm khi không cẩn thận cắn.”
Bùi Cảnh Hàn cười, tiếng cười trầm thấp dễ nghe, nhìn chằm chằm tiểu cô nương môi hồng nhuận một lát, hắn giật nhẹ cổ áo trung y, nhìn về phía Tố Nguyệt ôm xiêm y thay thế chuẩn bị ra cửa, “Ngưng Hương bị thương, đêm nay Tố Nguyệt gác đêm.”
Tố Nguyệt sững sờ ở cửa.
Bùi Cảnh Hàn mắt phượng mỉm cười nhìn nàng, ánh đèn, kia ẩn hàm ôn nhu ánh mắt, say lòng người.
Tố Nguyệt hoàn hồn, ôm xiêm y tới trước giường , “Kia Ngưng Hương sớm một chút nghỉ tạm đi thôi, ta tới hầu hạ thế tử.”
Ngưng Hương nghĩ chính mình không có hại gì, nhưng cũng tuyệt đối không hy vọng Tố Nguyệt bởi vì nàng mà sớm trở thành người của Bùi Cảnh Hàn, “Không cần……”
“Đi thôi, để Tố Nguyệt làm.” Bùi Cảnh Hàn lại lần nữa nói, không thể thương lượng được.
29 tháng hai là sinh nhật phu nhân Đỗ thị, chỉ còn kém năm ngày.
Hai cây san hô đỏ oánh nhuận trong sáng, tựa như chất ngọc, Tố Nguyệt cười khen hàng tốt.
Ngưng Hương trong lòng lại là cả kinh.
Kiếp trước Đỗ thị chúc mừng sinh nhật, Bùi Cảnh Hàn tặng chính là đôi san hô đỏ, trừ bỏ cây san hô, hắn còn chuẩn bị một cái vòng tay san hô đỏ , đưa nàng. Đêm đó hắn uống lên chút rượu, nàng hầu hạ hắn thay quần áo, hắn đột nhiên từ trong lòng ngực lấy ra vòng tay đưa nàng, Ngưng Hương quay đầu cự tuyệt, hắn không cao hứng, sau đó, cưỡng bách mà hôn nàng, còn làm nàng về nhà khi hảo hảo suy xét rõ ràng. Cũng chính là sau đêm đó, hắn ngôn ngữ cử chỉ càng ngày càng lộ liễu.
“Ngưng Hương không thích?” Bùi Cảnh Hàn thấy nàng nhìn chằm chằm cây san hô phát ngốc, hỏi dò, thật không thích, hắn đổi cái đồ vật khác cho nàng.
Ngưng Hương vừa động, nghĩ tới một cái lý do làm hắn không cần tặng nàng vòng, cau mày nhìn nhìn cây san hô, cố ý nhỏ giọng nói: “Thế tử không phải nói san hô là trong sâu biển biến ra sao? Kia, phu nhân có thể hay không sợ hãi……”
Tố Nguyệt không nhịn xuống, cúi đầu cười lên tiếng.
Bùi Cảnh Hàn cũng buồn cười, cười nàng nói: “Liền tính là sâu cũng là chết rồi…… Thôi, lẽ ra không nên hỏi ngươi, Trường Thuận, nâng đến nhà kho đi, nhớ rõ phái người nhìn chằm chằm, miễn cho chúng nó chạy.”
Đây là rõ ràng trêu ghẹo Ngưng Hương.
Ngưng Hương làm bộ ngượng ngùng mà cúi đầu, trong lòng vẫn là bất an.
Tới rồi ngày 29 này, Bùi Cảnh Hàn đi Đỗ thị bên kia dùng bữa tối, Ngưng Hương cùng Tố Nguyệt lưu tại Lãnh Mai Các.
“Như thế nào không ăn a?” Tố Nguyệt thấy nàng đối với hai bàn đồ ăn ngây ra, quơ quơ tay nói, “Khó được hôm nay thêm đồ ăn đâu.”
Ngưng Hương hoàn hồn, tìm lấy cớ nói: “Ta, ta nhớ nhà.”
“Ngày mai liền trở về, có cái gì mà vội.” Tố Nguyệt tức giận trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, gắp viên cá viên cho nàng.
Ngưng Hương hướng nàng cười cười, kết quả bởi vì thất thần khi ăn cá viên, không cẩn thận cắn vào môi, đau đớn vừa mới đánh úp lại, Ngưng Hương trong đầu đột nhiên toát ra cái ý niệm, nàng hung hăng nghĩ, càng dùng sức mà cắn đi xuống, cắn xong rồi mới giật mình kêu một tiếng.
Tố Nguyệt ngẩng đầu, liền thấy nàng hạ môi chảy một mảnh máu.
“Ngươi như thế nào như vậy, lại không ai cùng ngươi đoạt, ăn vội như vậy làm cái gì.” Ngoài miệng quở trách, động tác nhưng không dừng, vội vàng lấy ra khăn sạch sẽ, đưa cho Ngưng Hương làm nàng lau miệng.
Ngưng Hương lắc đầu, lấy ra khăn chính mình, súc miệng xong đi soi gương, phá thật lớn một khối da, hơi chút nhấp môi, liền còn có máu chảy ra tới. Tố Nguyệt ở một bên nhìn, đau lòng khuyên nàng nói: “Thôi, đêm nay ngươi ngủ bên này, ta qua đi hầu hạ thế tử.”
Ngưng Hương vừa muốn đáp ứng, giây lát tưởng tượng, Bùi Cảnh Hàn đêm nay khẳng định uống rượu, vạn nhất cũng khinh bạc Tố Nguyệt làm sao bây giờ? Nàng đã phá môi, Bùi Cảnh Hàn lại không phải không chạm qua nữ nhân, còn không đến mức bụng đói ăn quàng đến đối với nàng động tâm tư.
“Không cần, một chút vết thương nhỏ, không có gì đáng ngại.” Ngưng Hương cười uyển chuyển từ chối đề nghị của Tố Nguyệt, nói xong sợ nàng nghĩ nhiều, chạy nhanh lại bổ sung nói: “Mai kia lại muốn mệt ngươi thay ta làm, đêm nay còn để ngươi thay ta, ta thật sự băn khoăn.”
“Được rồi.” Tố Nguyệt còn nhìn chằm chằm môi nàng, “Vậy ngươi chú ý chút, từ giờ trở đi không được nhấp miệng.”
Ngưng Hương bị nàng chọc cười, cười liền chạm đến môi, đau đến nàng hít vào một hơi, đổi lấy Tố Nguyệt vui sướng khi nhìn người gặp họa cười.
Màn đêm buông xuống, Bùi Cảnh Hàn đã trở lại, một thân nhàn nhạt mùi rượu.
Ngưng Hương cùng Tố Nguyệt cùng nhau hầu hạ hắn, phòng lên đèn sáng, Bùi Cảnh Hàn thực mau liền chú ý tới môi Ngưng Hương, “Như thế nào bị như vậy?”
Ngưng Hương cúi đầu, một bên thay hắn cởi giày một bên lúng túng nói: “Ăn cơm khi không cẩn thận cắn.”
Bùi Cảnh Hàn cười, tiếng cười trầm thấp dễ nghe, nhìn chằm chằm tiểu cô nương môi hồng nhuận một lát, hắn giật nhẹ cổ áo trung y, nhìn về phía Tố Nguyệt ôm xiêm y thay thế chuẩn bị ra cửa, “Ngưng Hương bị thương, đêm nay Tố Nguyệt gác đêm.”
Tố Nguyệt sững sờ ở cửa.
Bùi Cảnh Hàn mắt phượng mỉm cười nhìn nàng, ánh đèn, kia ẩn hàm ôn nhu ánh mắt, say lòng người.
Tố Nguyệt hoàn hồn, ôm xiêm y tới trước giường , “Kia Ngưng Hương sớm một chút nghỉ tạm đi thôi, ta tới hầu hạ thế tử.”
Ngưng Hương nghĩ chính mình không có hại gì, nhưng cũng tuyệt đối không hy vọng Tố Nguyệt bởi vì nàng mà sớm trở thành người của Bùi Cảnh Hàn, “Không cần……”
“Đi thôi, để Tố Nguyệt làm.” Bùi Cảnh Hàn lại lần nữa nói, không thể thương lượng được.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288:
- bình luận