Lục Gia Tiểu Tức Phụ - Chương 155:
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288:
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Lục Gia Tiểu Tức Phụ
Chương 155:
"Nàng chuộc thân là một chuyện vui, ta cao hứng nên mới mua cho nàng cùng A Mộc ăn." Biết nàng muốn chuộc thân cho nên dáng vẻ vui mừng của Lục Thành nãy giờ vẫn chưa biến mất, hắn lưu loát lấy hai lượng bạc đưa cho chủ quán, sau đó mỗi tay ôm một quả dưa hấu, dựa vào thân cao lớn nhìn về phía phía trước, vui vẻ nói: "Lý ma ma cũng đã trở lại , chúng ta cùng đi tới chỗ xe lừa thôi."
Ngưng Hương nhìn trái dưa hấu trong ngực hắn, biết rõ khuyên không được nên đành đi theo hắn về phía trước, nhỏ giọng nói: "Lục đại ca, chuyện chuộc thân của ta vẫn chưa đề cập với ma ma, ngươi có thể hay không..."
Nàng có kế hoạch của nàng, cho nên chuyện này ngay cả Lý ma ma nàng cũng đành giấu.
"Thôn chúng ta có người đang tổ chức tiệc vui, hai quả dưa này là ta giúp bọn họ mang về." Lục Thành cúi đầu nhìn nàng, giọng điệu nhẹ nhàng nhìn nàng nháy mắt.
Đôi mắt sáng ngời kia vừa dịu dàng lại phong lưu, tim Ngưng Hương giống như dây xích đu bị đẩy một cái, cho dù tay chỉ sờ dây một chút đã thu về nhưng tim nàng vẫn lay động như cũ, loạn nhịp đập thình thịch, thật lâu cũng chưa thể bình tĩnh lại.
Một hán tử nông gia, ánh mắt dài câu dẫn người như vậy làm gì?
Tự biết định lực của bản thân không đủ, Ngưng Hương không nhìn Lục Thành nữa, cùng Lý ma ma hội hợp rồi ba người lại cùng nhau lên xe lừa.
Lục Thành hết sức quan tâm nàng, sợ bị người ở Bắc thành đang chờ xe đoán được hắn cùng với Ngưng Hương chính là cặp "uyên ương" trong rừng cây nhỏ, hắn cố ý nói với hai người mình có việc khác phải làm, mang Lý ma ma cùng Ngưng Hương trong thành lượn một vòng nhỏ rồi mới chạy về phía cửa thành.
Đám người Quách lão tam đã xuất phát.
Ngưng Hương lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nhớ lại một màn trong rừng cây kia, lại nhìn sang Lục Thành, có lẽ là có việc nhờ vả hắn, nàng rốt cuộc cũng không thể nào tức giận được nữa.
Xe đi một hồi, Lý ma ma như cũ xuống xe ở trấn Bạch Hà.
Quãng đường còn lại chỉ còn dư lại hai người bọn họ.
"Nè, đây là hai mươi lượng, nàng cầm hết đi, lỡ Hầu phủ không chịu thả nàng, cố ý đòi thêm tiền thì nàng cũng có tiền mà dùng, nếu không đòi nhiều hơn thì tốt, về đưa lại ta là được." Lục Thành lấy ra túi tiền ở trong người vì nàng mà mang theo, quay đầu lại đưa cho nàng.
Hắn ra tay hào phóng, Ngưng Hương ngẫm lại cũng không cự tuyệt nữa, thử dò xét rồi mới đưa tay ra nhận lấy.
Lục Thành nhìn chằm chằm khuôn mặt phiếm hồng của nàng, ma xui quỷ khiến thế nào lúc nàng sắp đụng phải túi tiền hắn liền thu tay về.
Ngưng Hương giật mình ngẩng đầu nhìn hắn liền đối mặt với khuôn mặt tươi cười trêu tức của nam nhân.
Hắn lại trêu cợt nàng!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngưng Hương lập tức đỏ lên, đôi môi đỏ mọng không tự chủ khẽ bĩu môi, lập tức muốn quay trở về chỗ ngồi.
"Tiếp nè." Lục Thành thỏa mãn liền thu lại ý, nhẹ nhàng cầm túi tiền ném tới.
Ngưng Hương vững vàng tiếp được, đầu cúi thấp xuống, mắt hạnh đảo qua, sau đó lại ngồi ở phía sau rồi nói cảm tạ với hắn.
Không rõ vì sao mà hôm nay Lục Thành cảm thấy nàng rất đẹp, khó có được bầu không khí tốt như vậy, hắn dứt khoát quay đầu lại nói với nàng, "Ngày mai trở về sẽ chuộc thân liền sao? Vậy ta ở ngoài cửa thành chờ nàng nhé, nàng chuộc ra thì ta lại chở nàng về."
Ám hiệu ngày mai hắn còn có thể đưa nàng về.
Ngưng Hương nghe liền hiểu, lại nhìn túi tiền to trong tay khó xử một lát, vẫn khuyên hắn: "Không được, gần đây bên trong phủ xảy ra ít chuyện, ta phải đợi cơ hội mới có thể đề cập đến chuyện chuộc thân được, không thể nói rõ cụ thể là ngày nào, Lục đại ca vẫn nên gấp rút làm chuyện của mình đi, ngày mai ta ngồi xe của Quách lão tam trở về được rồi, đã một tháng..."
Đột nhiên ý thức được nàng vậy mà lại chủ động đề cập đến chuyện trong rừng cây, Ngưng Hương vừa ảo não lại lúng túng, đầu cuối xuống không thể thấp hơn được nữa.
Miệng lưỡi Lục Thành đắng khô, lại nghiêm trang bồi tội: "Thực xin lỗi, ngày đó, ta quá xúc động ."
Ngưng Hương đang xấu hổ nghe xong càng xấu hổ hơn, đầu gác trên đầu gối quay qua chỗ khác, một hồi lâu mới buồn buồn nói: "Ta mệt rồi, khi nào gần đến Lục đại ca gọi ta nhé."
Lục Thành rất ưa thích nhìn bộ dạng xấu hổ muốn chết này của nàng, hắn nhìn cái gáy của nàng mà nhìn cũng không chớp mắt, bất quá cuối cùng vẫn đau lòng cho nàng, hắn nuốt vài cái rồi xoay người nhìn về phía trước, khàn giọng nhắc nhở nàng: "Vậy nàng ngoảnh mặt về trước nằm ngủ một xíu đi, mặt trời rất nắng đừng để bị rám đen."
Mặt trời phơi nắng cũng đều suy xét đến , hắn hình như có phần săn sóc quá rồi?
Ngưng Hương nhìn trái dưa hấu trong ngực hắn, biết rõ khuyên không được nên đành đi theo hắn về phía trước, nhỏ giọng nói: "Lục đại ca, chuyện chuộc thân của ta vẫn chưa đề cập với ma ma, ngươi có thể hay không..."
Nàng có kế hoạch của nàng, cho nên chuyện này ngay cả Lý ma ma nàng cũng đành giấu.
"Thôn chúng ta có người đang tổ chức tiệc vui, hai quả dưa này là ta giúp bọn họ mang về." Lục Thành cúi đầu nhìn nàng, giọng điệu nhẹ nhàng nhìn nàng nháy mắt.
Đôi mắt sáng ngời kia vừa dịu dàng lại phong lưu, tim Ngưng Hương giống như dây xích đu bị đẩy một cái, cho dù tay chỉ sờ dây một chút đã thu về nhưng tim nàng vẫn lay động như cũ, loạn nhịp đập thình thịch, thật lâu cũng chưa thể bình tĩnh lại.
Một hán tử nông gia, ánh mắt dài câu dẫn người như vậy làm gì?
Tự biết định lực của bản thân không đủ, Ngưng Hương không nhìn Lục Thành nữa, cùng Lý ma ma hội hợp rồi ba người lại cùng nhau lên xe lừa.
Lục Thành hết sức quan tâm nàng, sợ bị người ở Bắc thành đang chờ xe đoán được hắn cùng với Ngưng Hương chính là cặp "uyên ương" trong rừng cây nhỏ, hắn cố ý nói với hai người mình có việc khác phải làm, mang Lý ma ma cùng Ngưng Hương trong thành lượn một vòng nhỏ rồi mới chạy về phía cửa thành.
Đám người Quách lão tam đã xuất phát.
Ngưng Hương lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, nhớ lại một màn trong rừng cây kia, lại nhìn sang Lục Thành, có lẽ là có việc nhờ vả hắn, nàng rốt cuộc cũng không thể nào tức giận được nữa.
Xe đi một hồi, Lý ma ma như cũ xuống xe ở trấn Bạch Hà.
Quãng đường còn lại chỉ còn dư lại hai người bọn họ.
"Nè, đây là hai mươi lượng, nàng cầm hết đi, lỡ Hầu phủ không chịu thả nàng, cố ý đòi thêm tiền thì nàng cũng có tiền mà dùng, nếu không đòi nhiều hơn thì tốt, về đưa lại ta là được." Lục Thành lấy ra túi tiền ở trong người vì nàng mà mang theo, quay đầu lại đưa cho nàng.
Hắn ra tay hào phóng, Ngưng Hương ngẫm lại cũng không cự tuyệt nữa, thử dò xét rồi mới đưa tay ra nhận lấy.
Lục Thành nhìn chằm chằm khuôn mặt phiếm hồng của nàng, ma xui quỷ khiến thế nào lúc nàng sắp đụng phải túi tiền hắn liền thu tay về.
Ngưng Hương giật mình ngẩng đầu nhìn hắn liền đối mặt với khuôn mặt tươi cười trêu tức của nam nhân.
Hắn lại trêu cợt nàng!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Ngưng Hương lập tức đỏ lên, đôi môi đỏ mọng không tự chủ khẽ bĩu môi, lập tức muốn quay trở về chỗ ngồi.
"Tiếp nè." Lục Thành thỏa mãn liền thu lại ý, nhẹ nhàng cầm túi tiền ném tới.
Ngưng Hương vững vàng tiếp được, đầu cúi thấp xuống, mắt hạnh đảo qua, sau đó lại ngồi ở phía sau rồi nói cảm tạ với hắn.
Không rõ vì sao mà hôm nay Lục Thành cảm thấy nàng rất đẹp, khó có được bầu không khí tốt như vậy, hắn dứt khoát quay đầu lại nói với nàng, "Ngày mai trở về sẽ chuộc thân liền sao? Vậy ta ở ngoài cửa thành chờ nàng nhé, nàng chuộc ra thì ta lại chở nàng về."
Ám hiệu ngày mai hắn còn có thể đưa nàng về.
Ngưng Hương nghe liền hiểu, lại nhìn túi tiền to trong tay khó xử một lát, vẫn khuyên hắn: "Không được, gần đây bên trong phủ xảy ra ít chuyện, ta phải đợi cơ hội mới có thể đề cập đến chuyện chuộc thân được, không thể nói rõ cụ thể là ngày nào, Lục đại ca vẫn nên gấp rút làm chuyện của mình đi, ngày mai ta ngồi xe của Quách lão tam trở về được rồi, đã một tháng..."
Đột nhiên ý thức được nàng vậy mà lại chủ động đề cập đến chuyện trong rừng cây, Ngưng Hương vừa ảo não lại lúng túng, đầu cuối xuống không thể thấp hơn được nữa.
Miệng lưỡi Lục Thành đắng khô, lại nghiêm trang bồi tội: "Thực xin lỗi, ngày đó, ta quá xúc động ."
Ngưng Hương đang xấu hổ nghe xong càng xấu hổ hơn, đầu gác trên đầu gối quay qua chỗ khác, một hồi lâu mới buồn buồn nói: "Ta mệt rồi, khi nào gần đến Lục đại ca gọi ta nhé."
Lục Thành rất ưa thích nhìn bộ dạng xấu hổ muốn chết này của nàng, hắn nhìn cái gáy của nàng mà nhìn cũng không chớp mắt, bất quá cuối cùng vẫn đau lòng cho nàng, hắn nuốt vài cái rồi xoay người nhìn về phía trước, khàn giọng nhắc nhở nàng: "Vậy nàng ngoảnh mặt về trước nằm ngủ một xíu đi, mặt trời rất nắng đừng để bị rám đen."
Mặt trời phơi nắng cũng đều suy xét đến , hắn hình như có phần săn sóc quá rồi?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288: