Lục Gia Tiểu Tức Phụ - Chương 47
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288:
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Lục Gia Tiểu Tức Phụ
Chương 47
Cả gia đình đều nhìn chằm chằm ngọc bội của A Nam, chỉ có A Nam đối với chén sủi cảo trong tay Ngưng Hương chảy nước miếng, đợi nửa ngày không thấy cô cô cho hắn ăn, hắn ngửa đầu, hướng Ngưng Hương kêu, “Ăn!”
Ngưng Hương hoàn hồn, đối diện đôi mắt nam oa ngập nước, nàng cười, nâng lên chiếc đũa đem sủi cảo xắt ra, thổi nguội lại bón hắn.
Ngọc bội nơi nào tới, đó là việc của Lục Thành, nàng không cần phải tốn nhiều tâm tư.
Từ Hòe lần trước cùng Lục Thành kết bạn, ngầm hỏi thăm quá Lục Thành, lúc này suy đoán nói: “Hẳn là nương hắn để lại cho hắn.”
“Nương A Nam có tiền như vậy?” Từ Thu Nhi khiếp sợ hỏi, nàng sẽ không biết thưởng thức ngọc, nhưng chính là kể cả loại ngọc bình thường nhất, nông gia cũng dùng không nổi a, huống chi ngọc kỳ lân A Nam oánh nhuận sáng trong, cùng ngọc kỳ lân này so sánh, nữ nhi thôn trưởng thường thường khoe khoang vòng ngọc thực thô lậu.
Từ Hòe gật gật đầu, đem sự tình Phùng gia hắn biết nói ra.
Bởi vì A Nam quá nhỏ, Từ gia nói lời nói liền không có cố kỵ hắn, Từ Thủ Lương nhíu mày nói: “Không nghĩ tới Lục Thành là cái loại này người, Hương nhi về sau tái ngộ hắn, đừng đi nhờ xe hắn, chúng ta thà rằng dùng nhiều mấy văn tiền.” Không thành thân liền khiến Phùng cô nương bụng lớn, còn ra thể thống gì.
Ngưng Hương cúi đầu bón A Nam ăn cơm, không có nói gì.
Lý thị không tán thành trượng phu nói, thấp giọng nói: “Ngươi biết gì? Muốn ta xem là Phùng cô nương biết rõ nàng cha sẽ không đồng ý hôn sự này, mới bất đắc dĩ dùng loại này biện pháp, phụng tử thành hôn, nếu không Phùng gia có tiền như vậy, Phùng lão gia sẽ coi trọng người nhà quê chúng ta? Tuy rằng không tốt lắm, nhưng cũng là không có biện pháp, tổng so gả cho cháu trai mẹ kế háo sắc còn tốt hơn, còn có cái kia Phùng lão gia cũng không phải thứ tốt, hảo hảo nữ nhi nói không nhận liền không nhận, dù chết cũng chưa đến xem lần nào, thân cháu ngoại cũng không nhận.”
Càng nói càng cảm thấy A Nam đáng thương, Lý thị không hề nghĩ ngợi, gắp thêm sủi cảo đưa cho A Nam, “A Nam ăn nhiều một chút, nhanh lớn cao cao.”
A Nam lại không chút nào nể tình, không cần nàng bón.
Từ Thu Nhi xì cười, thiếu chút nữa cười sặc sụa.
Lý thị thấp thấp mắng câu tiểu không lương tâm, ngược lại muốn bón A Mộc.
“Ta đã năm tuổi, không cần người lớn đút!” A Mộc phảng phất đã chịu khinh thường, xoay người lớn tiếng cự tuyệt.
Mọi người đều nở nụ cười, không khí trầm trọng mới vừa rồi tan thành mây khói.
Sau khi ăn xong A Nam mệt nhọc, Ngưng Hương ôm hắn đi Tây Ốc ngủ.
Nàng ôm A Nam nhẹ nhàng đung đưa ru, A Mộc nằm ở bên cạnh xem tỷ tỷ, cũng ở trong thanh âm ôn nhu của tỷ tỷ nhắm hai mắt lại.
Trong phòng yên lặng đi, đông phòng thỉnh thoảng truyền đến tiếng một nhà Từ Thủ Lương nói chuyện phiếm.
Bọn họ đang nói hôn sự Lục Thành cùng Phùng cô nương. Lý thị cùng Từ Thu Nhi đều tỏ vẻ lý giải, cảm thấy Lục Thành không phải người xấu, Từ Thủ Lương bị thê nữ nói ,thái độ mềm chút, lại vẫn như cũ không quá thích Lục Thành, Từ Hòe từ đầu đến cuối không có tham dự biện luận. Từ Thu Nhi hỏi ca ca gặp được loại tình huống này làm sao bây giờ, bị Lý thị mắng một trận, ngại nàng miệng quạ đen nói lung tung.
Nghe đến đó, Ngưng Hương cười một cái, giúp đệ đệ kéo kéo góc chăn, xoay người xem ngủ say A Nam.
Nhìn kỹ xem, A Nam lớn lên xác thật không giống Lục Thành. Lục Thành màu da mạch hoàng, cũng không hoàn toàn là do phơi nắng , A Nam lại trắng nõn như đậu hủ. Lục Thành là mắt đào hoa, A Nam chính là mắt phượng, có điểm thiên hẹp dài, cười rộ lên liền thành hai đường cong. Lục Thành lông mày thon dài, ẩn ẩn có loại cảm giác sắc bén, A Nam liền mềm mại hơn rất nhiều……
Một phen đánh giá xong, Ngưng Hương ngoài ý muốn phát hiện này hai cha con thế nhưng không có một chút tương tự.
Xem ra A Nam càng giống mẫu thân hơn đi?
Nghĩ đến Phùng cô nương bị phụ thân trục xuất khỏi gia môn đã chết cũng không chịu tới tương nhận, lại nghĩ đến Lục Thành cùng người khác khi nói chuyện ngữ khí như ngày xuân ấm áp, tựa hồ đã sớm đã quên thê tử mới ly thế không đủ một năm, hảo cảm Ngưng Hương đối Lục Thành chậm rãi biến mất.
Mới một năm a, A Nam một tuổi còn chưa tới, Lục Thành liền khôi phục mà tốt như vậy, hắn thật sự có đối với Phùng cô nương tình thâm sao?
Chính đang lúc vì thay Phùng cô nương thương cảm, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một đạo thanh âm của nam nhân, tới tìm Từ Hòe.
Ngưng Hương nghe nhận ra, là Lục Thành.
Nàng nhanh chóng xuống đất, lại nhìn nhìn A Nam, lúc này mới vén mành ra khỏi phòng, cùng một nhà đại bá phụ đi nghênh đón khách nhân.
Ngưng Hương hoàn hồn, đối diện đôi mắt nam oa ngập nước, nàng cười, nâng lên chiếc đũa đem sủi cảo xắt ra, thổi nguội lại bón hắn.
Ngọc bội nơi nào tới, đó là việc của Lục Thành, nàng không cần phải tốn nhiều tâm tư.
Từ Hòe lần trước cùng Lục Thành kết bạn, ngầm hỏi thăm quá Lục Thành, lúc này suy đoán nói: “Hẳn là nương hắn để lại cho hắn.”
“Nương A Nam có tiền như vậy?” Từ Thu Nhi khiếp sợ hỏi, nàng sẽ không biết thưởng thức ngọc, nhưng chính là kể cả loại ngọc bình thường nhất, nông gia cũng dùng không nổi a, huống chi ngọc kỳ lân A Nam oánh nhuận sáng trong, cùng ngọc kỳ lân này so sánh, nữ nhi thôn trưởng thường thường khoe khoang vòng ngọc thực thô lậu.
Từ Hòe gật gật đầu, đem sự tình Phùng gia hắn biết nói ra.
Bởi vì A Nam quá nhỏ, Từ gia nói lời nói liền không có cố kỵ hắn, Từ Thủ Lương nhíu mày nói: “Không nghĩ tới Lục Thành là cái loại này người, Hương nhi về sau tái ngộ hắn, đừng đi nhờ xe hắn, chúng ta thà rằng dùng nhiều mấy văn tiền.” Không thành thân liền khiến Phùng cô nương bụng lớn, còn ra thể thống gì.
Ngưng Hương cúi đầu bón A Nam ăn cơm, không có nói gì.
Lý thị không tán thành trượng phu nói, thấp giọng nói: “Ngươi biết gì? Muốn ta xem là Phùng cô nương biết rõ nàng cha sẽ không đồng ý hôn sự này, mới bất đắc dĩ dùng loại này biện pháp, phụng tử thành hôn, nếu không Phùng gia có tiền như vậy, Phùng lão gia sẽ coi trọng người nhà quê chúng ta? Tuy rằng không tốt lắm, nhưng cũng là không có biện pháp, tổng so gả cho cháu trai mẹ kế háo sắc còn tốt hơn, còn có cái kia Phùng lão gia cũng không phải thứ tốt, hảo hảo nữ nhi nói không nhận liền không nhận, dù chết cũng chưa đến xem lần nào, thân cháu ngoại cũng không nhận.”
Càng nói càng cảm thấy A Nam đáng thương, Lý thị không hề nghĩ ngợi, gắp thêm sủi cảo đưa cho A Nam, “A Nam ăn nhiều một chút, nhanh lớn cao cao.”
A Nam lại không chút nào nể tình, không cần nàng bón.
Từ Thu Nhi xì cười, thiếu chút nữa cười sặc sụa.
Lý thị thấp thấp mắng câu tiểu không lương tâm, ngược lại muốn bón A Mộc.
“Ta đã năm tuổi, không cần người lớn đút!” A Mộc phảng phất đã chịu khinh thường, xoay người lớn tiếng cự tuyệt.
Mọi người đều nở nụ cười, không khí trầm trọng mới vừa rồi tan thành mây khói.
Sau khi ăn xong A Nam mệt nhọc, Ngưng Hương ôm hắn đi Tây Ốc ngủ.
Nàng ôm A Nam nhẹ nhàng đung đưa ru, A Mộc nằm ở bên cạnh xem tỷ tỷ, cũng ở trong thanh âm ôn nhu của tỷ tỷ nhắm hai mắt lại.
Trong phòng yên lặng đi, đông phòng thỉnh thoảng truyền đến tiếng một nhà Từ Thủ Lương nói chuyện phiếm.
Bọn họ đang nói hôn sự Lục Thành cùng Phùng cô nương. Lý thị cùng Từ Thu Nhi đều tỏ vẻ lý giải, cảm thấy Lục Thành không phải người xấu, Từ Thủ Lương bị thê nữ nói ,thái độ mềm chút, lại vẫn như cũ không quá thích Lục Thành, Từ Hòe từ đầu đến cuối không có tham dự biện luận. Từ Thu Nhi hỏi ca ca gặp được loại tình huống này làm sao bây giờ, bị Lý thị mắng một trận, ngại nàng miệng quạ đen nói lung tung.
Nghe đến đó, Ngưng Hương cười một cái, giúp đệ đệ kéo kéo góc chăn, xoay người xem ngủ say A Nam.
Nhìn kỹ xem, A Nam lớn lên xác thật không giống Lục Thành. Lục Thành màu da mạch hoàng, cũng không hoàn toàn là do phơi nắng , A Nam lại trắng nõn như đậu hủ. Lục Thành là mắt đào hoa, A Nam chính là mắt phượng, có điểm thiên hẹp dài, cười rộ lên liền thành hai đường cong. Lục Thành lông mày thon dài, ẩn ẩn có loại cảm giác sắc bén, A Nam liền mềm mại hơn rất nhiều……
Một phen đánh giá xong, Ngưng Hương ngoài ý muốn phát hiện này hai cha con thế nhưng không có một chút tương tự.
Xem ra A Nam càng giống mẫu thân hơn đi?
Nghĩ đến Phùng cô nương bị phụ thân trục xuất khỏi gia môn đã chết cũng không chịu tới tương nhận, lại nghĩ đến Lục Thành cùng người khác khi nói chuyện ngữ khí như ngày xuân ấm áp, tựa hồ đã sớm đã quên thê tử mới ly thế không đủ một năm, hảo cảm Ngưng Hương đối Lục Thành chậm rãi biến mất.
Mới một năm a, A Nam một tuổi còn chưa tới, Lục Thành liền khôi phục mà tốt như vậy, hắn thật sự có đối với Phùng cô nương tình thâm sao?
Chính đang lúc vì thay Phùng cô nương thương cảm, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một đạo thanh âm của nam nhân, tới tìm Từ Hòe.
Ngưng Hương nghe nhận ra, là Lục Thành.
Nàng nhanh chóng xuống đất, lại nhìn nhìn A Nam, lúc này mới vén mành ra khỏi phòng, cùng một nhà đại bá phụ đi nghênh đón khách nhân.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131:
- Chương 132:
- Chương 133:
- Chương 134:
- Chương 135:
- Chương 136:
- Chương 137:
- Chương 138:
- Chương 139:
- Chương 140:
- Chương 141:
- Chương 142:
- Chương 143:
- Chương 144:
- Chương 145:
- Chương 146:
- Chương 147:
- Chương 148:
- Chương 149:
- Chương 150:
- Chương 151:
- Chương 152:
- Chương 153:
- Chương 154:
- Chương 155:
- Chương 156:
- Chương 157:
- Chương 158:
- Chương 159:
- Chương 160:
- Chương 161:
- Chương 162:
- Chương 163:
- Chương 164:
- Chương 165:
- Chương 166:
- Chương 167:
- Chương 168:
- Chương 169:
- Chương 170:
- Chương 171:
- Chương 172:
- Chương 173:
- Chương 174:
- Chương 175:
- Chương 176:
- Chương 177:
- Chương 178:
- Chương 179:
- Chương 180:
- Chương 181:
- Chương 182:
- Chương 183:
- Chương 184:
- Chương 185:
- Chương 186:
- Chương 187:
- Chương 188:
- Chương 189:
- Chương 190:
- Chương 191:
- Chương 192:
- Chương 193:
- Chương 194:
- Chương 195:
- Chương 196:
- Chương 197:
- Chương 198:
- Chương 199:
- Chương 200:
- Chương 201:
- Chương 202:
- Chương 203:
- Chương 204:
- Chương 205:
- Chương 206:
- Chương 207:
- Chương 208:
- Chương 209:
- Chương 210:
- Chương 211:
- Chương 212:
- Chương 213:
- Chương 214:
- Chương 215:
- Chương 216:
- Chương 217:
- Chương 218:
- Chương 219:
- Chương 220:
- Chương 221:
- Chương 222:
- Chương 223:
- Chương 224:
- Chương 225:
- Chương 226:
- Chương 227:
- Chương 228:
- Chương 229:
- Chương 230:
- Chương 231:
- Chương 232:
- Chương 233:
- Chương 234:
- Chương 235:
- Chương 236:
- Chương 237:
- Chương 238:
- Chương 239:
- Chương 240:
- Chương 241:
- Chương 242:
- Chương 243:
- Chương 244:
- Chương 245:
- Chương 246:
- Chương 247:
- Chương 248:
- Chương 249:
- Chương 250:
- Chương 251:
- Chương 252:
- Chương 253:
- Chương 254:
- Chương 255:
- Chương 256:
- Chương 257:
- Chương 258:
- Chương 259:
- Chương 260:
- Chương 261:
- Chương 262:
- Chương 263:
- Chương 264:
- Chương 265:
- Chương 266:
- Chương 267:
- Chương 268:
- Chương 269:
- Chương 270:
- Chương 271:
- Chương 272:
- Chương 273:
- Chương 274:
- Chương 275:
- Chương 276:
- Chương 277:
- Chương 278:
- Chương 279:
- Chương 280:
- Chương 281:
- Chương 282:
- Chương 283:
- Chương 284:
- Chương 285:
- Chương 286:
- Chương 287:
- Chương 288:
- bình luận