Tặc Đảm - Chương 182: Năm thợ săn(:*)

Tặc Đảm Chương 182: Năm thợ săn(:*)
- Chúng ta đi!

Địa ngục chiến sĩ nhìn thoáng qua hai người còn lại, dứt khoát hạ quyết tâm nói, bọn họ dây dưa cùng thợ săn này cũng sẽ không có kết quả gì, có khi còn bị hắn chiếm được tiện nghi, ba người đối với một tên thợ săn mà không có biện pháp gì, trong lòng địa ngục chiến sĩ có chút uể oải.

Ba người tìm đường chạy trốn.

Vũ long phong đập cánh đuổi theo mấy người chơi tộc địa ngục, tốc độ nhanh chóng hiếm thấy, đuổi kịp băng hệ pháp sư, ở trên người băng hệ pháp sư cắn một cái.

- Muốn chạy, không dễ như vậy đâu.

Thợ săn chậm rãi hiện rõ thân hình, tay phải giương cung, một tiễn bắn tới băng hệ pháp sư.

Tiêu Ngự ở tại chỗ do dự trong chốc lát, tiến nhập trạng thái Tiềm Hành, thực lực thợ săn này quả thực rất mạnh, nhưng Tiêu Ngự vẫn bị trang bị trên người hắn hấp dẫn, người này toàn thân đều là tử trang, nếu không lột xuống một kiện, trong lòng Tiêu Ngự quả thật không thống khoái chút nào.

Huyết hoa thuận theo mũi tên bắn ra, băng hệ pháp sư sau khi bị trúng tên tốc độ trên phạm vi lớn hạ thấp, đây là giảm tốc độc tiễn của thợ săn cùng với cung tiễn thủ độc.

Băng hệ pháp sư bị thợ săn ngăn chặn, địa ngục chiến sĩ không thể không xoay người lại, một cái Trùng Chàng, xông tới vũ long phong, đạo tặc thì tiềm hành hướng thợ săn đánh tới, bọn họ không thể bỏ lại băng hệ pháp sư, cho nên chỉ có toàn lực liều mạng.

- Hừ, vậy mà vẫn còn quay lại, một đám ngu xuẩn, như vậy một người cũng đừng nghĩ đến chạy thoát.

Thợ săn lạnh lùng cười, giương cung lên bắn ra vài tiễn.

Mắt thấy sẽ bị thợ săn giết chết, băng hệ pháp sư uống một lọ hạ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, huyết lượng trong nháy mắt hồi đầy, phốc phốc, hai mũi tên bắn lên trên người, huyết hoa bắn tung tóe, trên đầu băng hệ pháp sư hiện lên hai số 90 điểm giá trị thương tổn, độc tố trí mạng còn đang phát huy hiệu lực, qua một lát băng hệ pháp sư nhất định chết không thể nghi ngờ, trừ phi hắn có thời gian ngồi xuống hồi phục huyết lượng.

- Vũ long phong giao cho ta, ngươi nhanh chóng hồi máu.

Địa ngục chiến sĩ lo lắng nói, cự phủ trong tay quét ngang qua vũ long phong. Không ngừng bức bách vũ long phong.

Tiêu Ngự kiên nhẫn chờ đợi, nếu như hắn đoán không sai, vong linh đạo tặc kia ở phụ cận, hắn không sai biệt lắm sẽ động thủ với thợ săn, một khi hắn động thủ, không thể nghi ngờ sẽ tạo cơ hội cho Tiêu Ngự đánh lén.

Quả nhiên. Một đạo hàn quang của chủy thủ đâm thẳng tới sau gáy thợ săn.

"Chờ ngươi đã lâu rồi." Thợ săn sớm đã có chuẩn bị. Nghiêng người tránh khỏi Thâu Tập của vong linh đạo tặc. Lấy ra một chuôi tiểu chủy thủ bôi độc giảm tốc tại trên người vong linh đạo tặc sờ soạng một chút. Đẩy ra vài bước. Tay phải giương cung. Hướng vong linh đạo tặc bắn một tiễn. Hơn 80 điểm giá trị thương tổn từ trên đầu vong linh đạo tặc nhẹ nhàng hiện lên. Thừa dịp tốc độ vong linh đạo tặc trên phạm vi lớn giảm xuống. Thợ săn nhanh chóng cùng vong linh đạo tặc nới rộng khoảng cách.

Tiêu Ngự ở tại chỗ an tĩnh chờ đợi. Chứng kiến thợ săn đi tới gần mình. Khóe miệng mỉm cười. Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình mồi.

Thâu Tập!

Chủy thủ trong tay Tiêu Ngự đâm thẳng đến sau gáy thợ săn.

Cảm nhậm được cảm giác mát lạnh ở sau lưng. Thợ săn suy nghĩ bị trì trệ. Như thế nào còn có đạo tặc? Thợ săn ngây người không đến một giây. Nghiêng người muốn tránh khỏi công kích của Tiêu Ngự. Tiêu Ngự như thế nào có thể bỏ qua cho hắn. Chủy thủ ở không trung uốn lượn một cái đâm thẳng vào gáy thợ săn.

Phốc, máu tươi bắn ra. Thợ săn bị Tiêu Ngự đánh ngất.

Tiêu Ngự đột nhiên xuất hiện làm địa ngục chiến sĩ, đám người vong linh đạo tặc ngây ngốc ở đương trường, bọn họ tưởng rằng ba người mình sẽ bị người chơi thợ săn này đùa giỡn đến chết, hoàn toàn không có nghĩ đến, sự tình cự nhiên lại có thể xoay chuyển.

Nếu như không phải xuất kì chế thắng, tại thời điểm thợ săn phân thần bận tâm trong lúc vong linh đạo tặc đột nhiên đánh lén, Tiêu Ngự cũng không dám đảm bảo chính mình Thâu Tập có đắc thủ không, kĩ thuật thợ săn này quả thật không đơn giản.

Chứng kiến thợ săn bị công kích, vũ long phong muốn thoát khỏi địa ngục chiến sĩ, giải cứu chủ nhân. Địa ngục chiến sĩ như thế nào có thể buông tha vũ long phong. Mắt thấy vũ long phong sắp sửa thoát khỏi mình, địa ngục chiến sĩ dưới tình thế cấp bách, một cái Trùng Chàng đụng đến, chợt quát một tiếng, Cuồng Đao Trảm.

Kiếm quang lấp lóe, địa ngục chiến sĩ cảm giác lực lượng toàn thân theo Cuồng Đao Trảm chảy hết ra, một chém này, sướng khoái đầm đìa, một loại cảm giác kỳ diệu được hắn gia tạc trong đầu.

Hệ thống: Cuồng Đao Trảm độ hoàn thành kĩ năng 100%, phát huy hiệu quả nhất kích trí mệnh. Tạo thành 200% thương tổn do kĩ năng. thêm vào hiệu quả chấn nhiếp, duy trì liên tục trong 2 giây.

Chứng kiến hệ thống nhắc nhở cùng với vũ long phong đông cứng tại chỗ. Địa ngục chiến sĩ sửng sốt nửa ngày, hắn không nghĩ tới hắn cư nhiên thi triển ra công kích mạnh như vậy.Cuồng Đao Trảm này cư nhiên có thể tạo ra hiệu quả mạnh như vậy.

Địa ngục chiến sĩ hữu hiệu ngăn cản vũ long phong, tạo cho TIêu Ngự đầy đủ thời gian.

Ở sau lưng thợ săn một cái Bối Thứ, mở ra Tật Phong Bộ trực tiếp vòng quanh thợ săn, nhảy lên cao xuất ra một cái Tặc Kích, vừa mới rơi xuống đất, lập tức thi triển Phản Thủ Bối Thứ, chuẩn xác đâm trúng lưng thợ săn, một con số 300++ điểm giá trị thương tổn từ trên đầu thợ săn hiện lên.

Nhìn thoáng qua huyết lượng của thợ săn, chỉ còn không tới 100, một cái Dịch Cốt xuất ra, đem thợ săn giết chết.

Tiêu Ngự mò trang bị ở trên mặt đất, coi như không tồi, một kiện liệp nhân trường ngọa tử trang.

Tại lúc Tiêu Ngự đem thợ săn đánh ngất, vong linh đạo tặc vừa định đi lên hỗ trợ, nhưng lại chứng kiến động tác của Tiêu Ngư giống như nước chảy mây trôi, chỉ là trong chốc lát liền đem thợ săn đánh bại trên mặt đất, vong linh đạo tặc ngây dại, động tác của Tiêu Ngự tạo thành ấn tượng thật sâu trong lòng hắn.

"Đạo tặc, thật sự có thể như vậy sao?" Vong linh đạo tặc không thể sử dụng ngôn ngữ để diễn tả những rung động trong lòng mình, như thế này, đã phá vỡ hiểu biết xưa nay của hắn, ánh mắt hắn trở nên cuồng nhiệt hơn, Tiêu Ngự mới vừa rồi trở thành thần tượng trong lòng hắn.

Kiện trang vừa tới tay, Tiêu Ngự cảm thấy mỹ mãn, thong thả chuẩn bị rời đi.

- Chờ một chút.

Vong linh đạo tặc cuống cuồng kêu lên.

- Có chuyện gì không?

Tiêu Ngự quay đầu nhìn về phía vong linh đạo tặc, khẽ nhíu mày, hỏi.

Chứng kiến vẻ mặt không vui của Tiêu Ngự, vong linh đạo tặc có chút bối rối:

- Không.. Không có gì. Cám ơn!

Tiêu Ngự hờ hững cười, hướng chiến trường còn đang hỗn chiến đi đến, nơi đó còn có rất nhiều cơ hội đang chờ hắn.

- Ta gọi là Phong Minh.

Vong linh đạo tặc nhìn theo bóng lưng Tiêu Ngự nói.

Tiêu Ngự đối với điều này không có hứng thú, cũng không có quay đầu lại, mở ra Tiềm Hành.

(p/s:thằng này chảnh quá!)

Chứng kiến bóng lưng Tiêu Ngự biến mất khỏi tầm mắt, vong linh đạo tặc Phong Minh ngây ra nhìn chủy thủ trong tay một chút, tay phải múa may một chút, trong con ngươi hiện ra tia sáng kì dị, đây mới chính thức là đạo tặc.

Lúc này băng hệ pháp sư ngồi dưới đất cũng đã đúng lên.

- Tên kia thật mạnh.

Băng hệ pháp sư nhìn phương hướng Tiêu Ngự biến mất nói.

- Ta cũng sẽ trở nên mạnh hơn.

Vong linh đạo tặc Phong Minh yên lặng nói.

Tiêu Ngự về tới trung ương cuôc hỗn chiến, làm Tiêu Ngự có chút ngoài ý muốn chính là. Nham thạch cự nhân kia còn chưa chết, nham thạch cự nhân tắc tư dù sao cũng là boss tinh anh cấp 20, các người chơi còn đang hỗn chiến, không rảnh quản nó, không thể tạo thành sát thương hữu hiệu đối với nó, cho nên huyết lượng giảm xuống rất chậm.

Tay phai nham thạch cự nhân tắc tư vung cự mộc lên, hướng ngưu đầu nhân chiến sĩ vẫn dây dưa đập mạnh xuống. Mạnh mẽ nện lên kiên thuẫn trong tay ngưu đầu nhân chiến sĩ, lực lượng cực lớn đem ngưu đầu nhân chiến sĩ đánh bay ra ngoài.

Nham thạch cự nhân tắc tư thoát khỏi ngưu đầu nhân chiến sĩ dây dưa, cụ mộc trong tay phải hung hăng đập xuống mấy người pháp sư, tạo nên ba đạo bạch quang, tay trái từ trên không đập xuống, thịch một tiếng, đem một người hỏa hệ pháp sư đánh bay ra ngoài trực tiếp giết chết trong nháy mắt.

Ba đoàn đội tà ác liên minh bị nham thạch cự nhân tắc tư cùng với thiên sứ liên minh song phương giáp công, tử thương thảm trọng, hơn trăm người chỉ còn lại có năm sáu chục người, thiên sứ liên minh nhân số cũng không được tốt lắm. Sáu bảy mươi người chỉ còn lại có hơn ba mươi người.

Chứng kiến màu sắc trang bị trên mặt đất ẩn hiện, mắt Tiêu Ngự sáng rực lên, giết người đoạt trang bị cũng không có sảng khoái bằng nhặt của có sẵn, có mấy đạo tặc đang thu thập trang bị trên mặt đất, nhưng là tốc độ thu thập trang bị của bọn họ thủy chung có hạn, đám đội viên khác lại không rảnh bận tâm đến trang bị trên mặt đất, cái này tiện nghi cho Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự lợi dụng tốc độ chạy, vơ vét trang bị trên mặt đất.

Nham thạch cự nhân tắc tư lại vung cự mộc trong tay lần nữa đập xuống. Công kích một người hắc vu sư toàn thân mặc tử trang, sự thật chứng minh, hắc vu sư mặc kệ mặc trang bị gì, đều không chịu được một kích của boss. Hắc vu sư bị nham thạch cự nhân tắc tư một kích giết chết trong nháy mắt.

Tiêu Ngự đâu chịu bỏ qua trang bị của hắc vu sư rơi ra, nhanh chóng cướp lấy, đoạt trước một người đạo tặc, đem trang bị thu lấy.

Nham thạch cự nhân tắc tư chứng kiến Tiêu Ngự dám xuất hiện trước mặt mình, cự mộc trong tay phải hướng Tiêu Ngự gào thét quét ngang tới.

Tật Phong Bộ!

Tiêu Ngự mở ra Tật Phong Bộ chạy thoát khỏi công kích của nham thạch cự nhân tắc tư, rễ cây cự mộc thô tráng gào thét mà quét qua đỉnh đầu Tiêu Ngự. Làm cho đầu Tiêu Ngự phát lạnh, chứng kiến vật phẩm dưới chân nham thạch cự nhân tắc tư sáng lên, Tiêu Ngự không chút do dự nhào tới, đem trang bị dưới chân nham thạch cự nhân tắc tư nhặt lấy

Nham thạch cự nhân tắc tư nhấc chân lên, hướng Tiêu Ngự giẫm xuống.

Oanh! Mặt đất bị nham thạch cự nhân tắc tư giẫm ra một cái hố sâu, nó nhấc chân lên nhưng lại phát hiện, nó căn bản không giẫm trúng Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự sớm đã dùng kĩ năng Đào thoát tránh khỏi công kích của nham thạch cự nhân tắc tư. Tiêu Ngự tới sau lưng nham thạch cự nhân tắc tư, dùng Điều Tra xem xét một chút nham thạch cự nhân tắc tư, nó vẫn còn hơn 1000 huyết lượng, không chừng lúc nào cũng có thể chết.

Tiêu Ngự đánh ra. Một cái Bối Thứ xuất ra. Công kích lên trên người nham thạch cự nhân tắc tư, nham thạch cự nhân trên đầu hiện len hơn 30 điểm giá trị thương tổn.

"Tên này phòng ngự quá kinh khủng." Tiêu Ngự xấu hổ. Công kích của hắn chỉ có điểm thương tổn như vậy, căn bản khó có khả năng đem nham thạch cự nhân tắc tư giết chết.

- Nham thạch cự nhân sắp chết. Mọi người chuẩn bị đoạt bảo!

Cũng không biết là ai hô một tiếng.

- Trước tiên giết chết nó!

- Động thủ!

Pháp sư của Thiên sứ liên minh cùng tà ác liên minh song phương lại ăn ý không có công kích đối phương, đem mục tiêu nhắm ngay nham thạch cự nhân tắc tư, thông thông thông, công kích ma pháp liên tiếp công kích lên trên người nham thạch cự nhân tắc tư, trên đầu nham thạch cự nhân tắc tư hiện lên một đám giá trị thương tổn, số lượng có hơn 10 cái.

Nham thạch cự nhân tắc tư huyết lượng đã gần cạn, thân hình cao lơn mất đi chống đỡ, ngã xuống.

Tiêu Ngự nhanh chóng né ra, nham thạch cự nhân tắc tư ầm ầm ngã xuống mặt đất.

Mắt Tiêu Ngự đảo qua, trên mặt đất vài món vật phẩm rơi ra từ trên người nham thạch cự nhân tắc tư lẳng lặng nằm yên, Tiêu Ngự hướng tới chỗ trang bị rơi xuống đi tới.

Cơ hồ đồng thời, thiên sứ liên minh cùng tà ác liên minh mấy người chơi đạo tặc đều hướng tới chỗ trang bị nhào tới.

Tiêu Ngự nhặt lên một vật, quay cuồng một cái, ổn định thân thể, muốn nhặt thêm kiện thứ hai, nhưng lại phát hiện vật phẩm khác sớm đã rơi vào tay người khác. Hơn mười đạo công kích ma pháp hướng chính mình bắn nhanh tới, Tiêu Ngự nhanh chóng mở ra Độn Hình.

Thông thông thông, các công kích ma pháp này rơi vào trên người Tiêu Ngự, đều bị Tiêu Ngự mở ra Độn Hình đánh rớt.

Cầm vật phẩm này, kĩ năng đào mệnh còn đang làm lạnh, Tiêu Ngự chỗ nào còn dám lưu lại nơi thị phi này, nhanh chóng rời đi. Bởi vì Tiêu Ngự là người chơi duy nhất đơn độc, vẫn đoạt một vật phẩm. Mặc kệ là thiên sứ liên minh hay tà ác liên minh, đều nhớ kĩ Tiêu Ngự, nếu Tiêu Ngự còn dám lộ mặt, người đầu tiên bị công kích khẳng định là hắn.

Lợi dụng hiệu quả ẩn hình của kĩ năng Độn Hình, Tiêu Ngự tiến vào rừng cây, bí mật ẩn nấp.

Xác định chung quanh an toàn, Tiêu Ngự thở phào một hơi. Lấy ra vật phẩm mới vừa rồi liều chết đoạt được, nhìn một chút.

Lượng ngân tinh hoa: cấp độ, côi bảo nhất giai. Tài liệu rèn, đến rèn để dùng, công trình học.

Không thể ngờ là khối khoáng thạch, bất quá khối khoáng thạch này là thứ tốt, nghe nói tài liệu cấp côi bảo có thể làm ra đồ vật cấp truyền thuyết, không chỉ có như thế, tài liệu côi bảo này tác động thật sâu vào việc rèn luyện ra những đồ vật tốt, trong lúc độ thuần thục kĩ năng rèn luyện nếu như gặp phải chướng ngại thăng cấp. Vừa lúc có thể sử dụng vật phẩm này tác động vào chướng ngại kĩ năng rèn.

Vật phẩm này cũng không biết có thể bán được bao nhiêu tiền, nhưng chắc chắn sẽ không phải là rẻ, Tiêu Ngự đem lượng ngân tinh hoa thu lại, ngẫm lại mới vừa rồi những trang bị rơi ra từ nham thạch cự nhân tắc tư bị cướp đi, ít nhiều có điểm tiếc nuối, ngẫm lại vẫn là quên đi, thành thật ngồi tại chỗ chờ đợi kĩ năng khôi phục.

Hỗn chiến còn đang tiếp tục, càng ngày càng nhiều người chơi thiên sứ liên minh cùng tà ác liên minh từ bốn phương tám hướng chạy tới đây. Tràng cảnh như vậy Tiêu Ngự đã quá quen thuộc, bên cạnh biên giới thường xuyên sẽ phát sinh quần ẩu như vậy, rất nhiều người chơi đem loại hỗn chiến này trở thành một niềm vui cùng có chuyện để nói. Hi sinh thì tổn thất một kiện trang bị cùng một bậc kinh nghiệm, cắn răng mà nuốt vào bụng, người chơi nào may mắn thu hoạch được mấy cái thì rất tươi tỉnh, hướng đám đồng bạn ra vẻ đây là chiến quả của chính mình.

Cùng với việc nhân số phụ cận gia tăng, tình hình nguy hiểm của nơi này cũng nhanh chóng lên cao.

Tiêu Ngự đang ngồi ở bên bụi cây thấp, một đạo băng cầu giảm tốc rơi trên người Tiêu Ngự, thịch một tiếng nổ tung, trên người Tiêu Ngự bao trùm một tầng băng sương. Quay đầu nhìn lại chuẩn bị phản kích đối thủ, nhưng lại phát hiện đối phương dĩ nhiên là một cái tiểu đội tám người, đang hướng chính mình bao vây lại.

Nếu như bị bọn họ đuổi kịp được thì xong rồi, Tiêu Ngự mở ra Tật Phong Bộ, biến mất ở trong tầm mắt của các người chơi.

- Hắn ở nơi này!

Đức lỗ y cảm giác được vị trí của Tiêu Ngự, đem vị trí của Tiêu Ngự chỉ cho mấy người trong đội, mấy đạo ma pháp hướng Tiêu Ngự bao trùm xuống.

Đào Thoát!

Tiêu Ngự nhanh chóng tránh khỏi mấy công kích ma pháp này, chạy ra khỏi vòng vây của bọn họ, hướng bên ngoài chạy như điên, đem đám người chơi này bỏ xa. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Để hắn chạt thoát rồi.

Đức lỗ y có chút không cam lòng nói. Cái tên đạo tặc này chạy trốn cũng thật nhanh.

Tiêu Ngự hướng ra phía ngoài chạy. Nghênh đón trước mặt là một tiểu đội sáu người của thiên sứ liên minh, may là Tiêu Ngự đang trong trạng thái Tiềm Hành. Bọn họ căn bản không nhìn thấy được Tiêu Ngự.

"Nơi này không thể nán lại." Liên tiếp gặp phải tiểu đội người chơi của thiên sứ liên minh, Tiêu Ngự ý thức được nguy hiểm đã tới. Còn nán lại chỗ này mà nói, sớm muộn cũng xảy ra chuyện, năng lực cá nhân có hạn, muốn ở trong loại hỗn chiến cường độ cao này sống sót là chuyện phi thường khó khăn. Tiêu Ngự hiểu được, hắn lấy một chọi hai, hoặc lấy một chọi ba có lẽ không có vấn đề gì, nhưng là một người khiêu chiến một cái tiểu đội mà nói, rất không biết lượng sức. Đương nhiên đạt tới một mức độ nào đó đạo tặc có thể làm được, nhưng không thể nghi ngờ là độ khó cực lớn, xuất hiện một sai lầm chút đỉnh cũng đủ để chôn vụi mạng sống của đạo tặc.

Tiêu Ngự quyết định nhanh chóng rồi khỏi chỗ thị phi này, thoát ly khu vực hỗn chiến, hướng phương hướng trước mắt chạy trốn, trên đường lại gặp mấy tiểu đội người chơi của thiên sứ liên minh, cũng có một ít tiểu đội người chơi tà ác liên minh.

Những người này thật đúng là không biết sống chết, bọn họ không biết phía trước có nguy hiểm sao?

Suy nghĩ một chút, những người này hẳn là biết được, bất quá đối với trang bị của người chơi địch nhân lại hấp dẫn bọn họ, khiến cho bọn họ không tiếc sức lực mà liều mạng. 200% lợi ích đủ để làm người khác điên cuồng, càng huống chi loại giết người đoạt bảo là sinh ý không cần vốn liếng.

Gặp phải tiểu đội người chơi thiên sứ liên minh Tiêu Ngự sẽ không xuất thủ, nếu gặp được người chơi thiên sứ liên minh, Tiêu Ngự sẽ không khách khí, dọc theo đường đi giết chết mấy người chơi đối địch, thu hoạch vẫn là rất phong phú.

Tiêu Ngự đem một kiện lam trang cất vào trong hành trang, cảm thấy mỹ mãn vỗ vỗ hành trang của mình, đứng lên hướng phía xa nhìn thoáng qua, Tiêu Ngự hoàn toàn choáng váng.

Phía trước dĩ nhiên lại xuất hiện một cái tổ đội năm người thợ săn, năm người thợ săn này trang bị không tồi, mỗi người đều có một con báo săn am hiểu truy tung.

Ánh mắt đám thợ săn này cùng với ánh mắt Tiêu Ngự cùng một lúc nhìn nhau, Tiêu Ngự thấy được ý cười trong mắt năm người thợ săn, năm người thợ săn gặp phải một người đạo tặc, bọn họ có thể không cười sao?

"Hôm nay vận khí tốt đến như nào, dĩ nhiên gặp phải loại đội ngũ này." Tiêu Ngự cười khổ, nếu không muốn chết chính là nhanh chóng chạy trốn, Tiêu Ngự rất là buồn bực. Loại đội ngũ này đến cùng là như thế nào tổ chức lên, thợ săn từng người tác chiến năng lực là cực mạnh, bình thường không thích tổ đội, năm người thợ săn này dĩ nhiên tổ đội cùng nhau, loại đội ngũ này chạy đến chiến trường, trên chiến trường tuyệt đối là sát thủ của đạo tặc.

Tiêu Ngự quán tiếp một bình cường hiệu dược hoàn phong tốc, mở ra Tật Phong Bộ. Cất bước bỏ chạy.

- Đuổi!

Năm người thợ săn hướng Tiêu Ngự đuổi theo, năm con báo săn tốc độ nhanh chóng hiếm thấy, hướng Tiêu Ngự đuổi theo, trong cự li ngắn bộc phát là sở trường của chúng.

Nếu hướng tới địa phương trống trải chạy trốn, khẳng định sẽ bị năm người thợ săn đuổi tới chết! Tiêu Ngư tâm tư xoay chuyển, hướng đường cũ trở về, một bên chạy nhanh, một bên tìm kiếm tung tích người chơi tà ác liên minh, chỉ có tiểu đội người chơi tà ác liên minh có thể giải cứu hắn.

Năm con báo săn đuổi theo Tiêu Ngự không rời, chứng kiến năm con báo săn ở phía sau. Tiêu Ngự chỉ có thể không nói gì mà cười khổ.

Vù vù vù, vài đạo tên hướng Tiêu Ngự bắn nhanh lại, Tiêu Ngự một cái Mị Ảnh Thiểm Hiện, nhảy về phía trước hai mét, tất cả dám tên này đều đâm vào cái cây phía sau Tiêu Ngự.

- Người này có kĩ năng gì vậy?

- Không biết.

- Tiểu tử này chuồn thật là nhanh, giết hơn ba mươi người đạo tặc, chưa từng thấy ai chạy nhanh như vậy.

Nếu nghe được điều này, Tiêu Ngự không biết là nên khóc hay nên cười đây. Cũng hiểu cho đám người này, bình thường chuyên môn gây khó dễ với đạo tặc, cũng khó trách, trong ân trạch tư đại lục thợ săn khắc chế đạo tặc được cường hóa, làm một người đạo tặc, thật sự là rất không thích tiếp xúc với thợ săn. Đối với thợ săn mà nói, đánh chết đạo tặc là hết sức đơn giản, báo săn có thể truy tung phòng ngừa đạo tặc chạy trốn, áo giáp của đạo tặc phòng ngự cũng không cao, huyết lượng lại ít. Hơn nữa thợ săn còn có công kích từ xa. Dưới tình huống bình thường, thợ săn gặp được đạo tặc sau khi lệnh cho báo săn nhìn chằm chằm đạo tặc không tha, chính mình ở phía sau bắn tên là được, chiến đấu như vậy không cần phí phạm đầu óc.

Phía trước có một cái đội ngũ, bất quá là đoàn đội thiên sứ liên minh, Tiêu Ngự cùng đi sát qua bên người đám người chơi thiên sứ liên minh này, năm con báo săn cũng từ bên người mấy người chơi thiên sứ liên minh này mà qua, đem mấy người người chơi thiên sứ liên minh này bị dọa đến nhảy dựng lên, còn tưởng răng là quái vật gì, vừa mới chuận bị công kích mới phát hiện. Nguyên lai là sủng vật của thợ săn.

Năm con báo săn truy kích một đạo tặc. Tràng diện này vừa nhìn đã thấy khó khăn, mấy người chơi thiên sứ liên minh không khỏi vì Tiêu Ngự mà thương tiếc.

- Tiểu tử đó chạy quá nhanh. Không đuổi kịp.

- Phụ cận này người chơi quá nhiều, nói không chừng sẽ đụng phải đoàn đội tà ác liên minh. Chúng ta hay là thôi đi.

- Hơn nữa chúng ta đã truy đuổi gần 200 mét, vượt quá cự li 200 mét, tốc độ báo săn trên phạm vi lớn sẽ bị hạ thấp, càng không đuổi kịp tiểu tử đó.

Năm người thợ săn này trong lòng cũng có chút lo lắng, hôm nay tình huống thật sự rất quỷ dị, báo săn của bọn họ chạy cự ly ngắn dĩ nhiên không bằng một người đạo tặc, dù là mở Tật Phong Bộ uống dược hoàn nhanh nhẹn, tốc độ di động cũng không trở nên nhanh tới loại trình độ này chứ.

Nếu như không phải tác dụng gia tăng tốc độ của sáo trang, Tiêu Ngự sợ rằng cũng không biết chết thế nào, sau khi chạy ra khỏi 200 mét, năm con báo săn phía sau tốc độ di động ngày càng chậm, từ từ nới rộng khoảng cách với Tiêu Ngự, tâm tình Tiêu Ngự rốt cuộc cũng yên ổn một chút, mấy tên đáng sợ kia cuối cùng vẫn là không đuổi theo chính mình.

Có đoàn đội 10 người chơi tà ác liên minh đang hướng bên này đi đến, Tiêu Ngự khóe miệng lộ ra tiếu ý, hướng đám người chơi này chạy vội tới, họa thủy đông dẫn, chỉ cần năm con báo săn dời đi mục tiêu công kích, thì hắn sẽ an toàn.

Năm con báo săn kia đuổi theo, chứng kiến người chơi tà ác liên minh, ngừng lại, trong miệng phát ra tiếng kêu trầm thấp.

Tiêu Ngự đang ở trong trạng thái Tiềm Hành, đám người chơi tà ác liên minh cũng không có phát hiện ra Tiêu Ngự, chỉ là phát hiện năm con báo săn này, còn tưởng rằng là thợ săn của thiên sứ liên minh phái tới đây khiêu khích.

- Có địch nhân, là báo săn của thợ săn!

Tiểu đội mười người này nhanh chóng làm tốt công việc chuẩn bị chiến đấu.

Thú vương bào hao!

Thú nhân chiến sĩ ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, một cái công kích hướng đám báo săn vọt tới

Chứng kiến đám người chơi tà ác liên mình này cùng đám báo săn đánh nhau, Tiêu Ngự xem như hoàn toàn ung dung, bình yên rời đi.

- Phía trước phát sinh chiến đấu!

Năm người thợ săn quýnh lên, cước bộ nhanh hơn, phát hiện năm con báo săn cùng một tiểu đội 10 người của tà ác liên mình đã bắt đầu giao chiến, báo săn chết mặc dù có thể triệu hoán một lần nữa, nhưng triệu hoàn báo săn một lần nữa sẽ ở vào thời gian trạng thái suy yếu không có lực chiến đấu, bọn họ đương nhiên sẽ không làm cho loại chuyện này phát sinh.

Phía sau theo kịp là một cái đoàn đội thiên sứ liên minh chứng kiến đoàn đội tà ác liên minh cùng với đoàn đội cùng liên minh xảy ra giao chiến, lại đi tới gần, nghĩ đến muốn kiếm chút tiện nghi.

Lại một cái đoàn đội tà ác liên minh chạy tới, lại một cái đoàn đội thiên sứ liên minh chạy tới.

Một hồi toàn diện đại hỗn chiến đang chuẩn bị bộc phát, mà người khởi xướng đại hỗn chiến này là Tiêu Ngự lại lén lút bỏ đi, trốn trong cánh rừng bên cạnh.

Nhìn thoáng qua năm người thợ săn trên chiến trường, bọn họ đang lâm vào vũng bùn hỗn chiến, thợ săn không giống đạo tặc, nghĩ đến muốn ở lại loại hỗn chiến này bứt ra sợ rằng có điểm khó khăn, Tiêu Ngự chơi đùa chủy thủ trong tay, nhìn năm người trợ săn trên chiến trường chuẩn bị lui lại, có chút đăm chiêu, nên trở lại chiến trường đây không?

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận