Tặc Đảm - Chương 338: Trung Thành Và Phản Bội

Tặc Đảm Chương 338: Trung Thành Và Phản Bội
Nhìn bóng lưng Hoắc Tư Nhĩ. Trong ánh mắt Liệt Ngang Nạp Đa tràn ngập mê mang. Sống rốt cuộc có nghĩa gì? Sinh mệnh vì cái gì mà tồn tại?

Hoắc Tư Nhĩ! Vì cái gì mà mấy ngàn năm lại trở nên vô nghĩa như vậy?

Phụ thân và mẫu thân của ngươi bỏ ngươi mà đi. Ngươi oán hận thế giới này. Ngươi lạnh nhạt trả thù thế giới này. Nhưng mà bọn họ đều đã chết. Ngươi còn muốn làm cái gì nữa đây?

Vùng vẫy đau khổ trong bóng tối. Co rúm lại trong lạnh lẽo. Vĩnh viễn không thấy ánh mặt trời. Đây chính là cuộc sống của 1 Hấp Huyết Quỷ. Liên tục tìm kiếm thêm máu mới có thể tiếp tục sinh tồn. Tử vong của người khác là nguồn gốc kéo dài sinh mệnh của mình.

Liệt Ngang Nạp Đa. Ngươi đối với cuộc sống phải chăng đã mất đi hứng thú? Vĩnh viễn căm hận và kiếm ăn. Nguyên nhân gây ra tất cả những điều này. Đều là bởi vì tên Hoắc Tư Nhĩ đó.

Cô đơn làm cho hắn càng mê mang.

Bóng đêm lạnh lẽo dài dằng dặc. Liệt Ngang Nạp Đa. Trong tim khắc cái gì?

Liệt Ngang Nạp Đa. Ngươi gào thét trong bóng đêm. Ở ngọn thần sơn rực rỡ kia. Ngươi đối với nàng đã hạ lời thề ra sao?

Nguyên lai. Sau khi trở thành Hấp Huyết Quỷ. Có 1 chút nhung nhớ vẫn cứ ẩn sâu trong nội tâm. Nàng cười. Rực rỡ Hoa Lan Tửu vậy. Hương thơm ngát khiến lòng người say mê.

Nguyên lai. Trong trái tim lạnh như băng. Còn có 1 tia ấm áp không cách nào quên mất.

Bầu trời tràn ngập ánh sao ở Hoắc Tư Nhĩ tiểu trấn. Liệt Ngang Nạp Đa về tới địa phương mà bản thân đã từng có 1 cuộc sống đích thực. Mái nhà ấm áp bây giờ đã trở nên rách nát tan hoang. Vì sao trái tim như thế như kim châm? Đã chết rồi. Đều đã chết hết rồi. Kể cả Liệt Ngang Nạp Đa. Lúc này Liệt Ngang Nạp Đa chỉ còn là 1 cỗ tử thi. Vì sao tử thi vẫn có trái tim. Vẫn còn có thể đau đớn.

"Liệt Ngang Nạp Đa. Là ngươi?"

Trong bóng đêm. Liệt Ngang Nạp Đa vừa thấy được khuôn mặt xinh đẹp tươi cười kia. Dường như đã trải qua mấy kiếp. Vì sao trong miệng lại mặn chát. Đáng chết chẳng lẽ Hấp Huyết Quỷ cũng có thể rơi lệ sao.

"Không. Không phải. Lỵ Toa ta không phải Liệt Ngang Nạp Đa.

Liệt Ngang Nạp Đa chết rồi. Liệt Ngang Nạp Đa chỉ còn là 1 cỗ tử thi. Tử thi tanh tưởi hư thối."

"Ngươi đã trở về. Ngươi sẽ không đi nữa chứ. Liệt Ngang Nạp Đa. Chúng ta về nhà đi."

"Nhà?" Trái tim Liệt Ngang Nạp Đa vì sao nó vẫn còn có thể đau đớn. Ta nhất định là bị bệnh rồi. ( dịch xong đoạn này bản thân mình cũng cảm thấy rất xúc động … chẹp… )

"Lỵ Toa hãy dẫn ta lên trên sân thượng. Ta muốn sưởi nắng."

Bị mặt trời nóng bỏng hòa tan, đau đớn như kim châm. Mới có thể khiến cho ta cảm giác được ấm áp.

"Ta sợ lạnh. Lỵ Toa ta là 1 tên Hấp Huyết Quỷ."

"Không. Ngươi là Liệt Ngang Nạp Đa." Trên khuôn mặt mỹ lệ của Lỵ Toa. Tràn đầy quật cường cố chấp.

Ẩn núp ở dưới lớp vải âm u. Lẳng lặng nhìn nàng. Liệt Ngang Nạp Đa lần đầu tiên khát vọng sinh tồn như thế. Nguyện cho thời gian vĩnh viễn dừng lại. Đấng thần linh vĩ đại. Ta bằng lòng vứt bỏ sinh mệnh vĩnh hằng và lực lượng lớn mạnh. Chỉ xin cho ta 3 ngày để cho ta trở thành 1 ngườicái con người đích thực. Yên bình ở bên cạnh nàng. Như vậy là đủ rồi. ( cảm động qua miẹ nó chứ ToT )

Ta căm thù bóng tối.

Liệt Ngang Nạp Đa. Trong đêm khuya lẳng lặng ở cạnh Lỵ Toa. Ngắm đóa hoa kiều diễm động lòng người.

Lỵ Toa. Ngươi ở đâu!

Sát khí tanh mùi máu dần dần tràn ngập trên không trung. Tâm hồn Liệt Ngang Nạp Đa cảm thấy hoảng hốt sợ hãi. Không! Hoắc Tư Nhĩ. Ngươi không thể làm như vậy. Không!

Con của ta. Ngươi không nên có tình cảm tầm thường của con người. Không nên yếu ớt như vậy. Sinh mệnh của nhân loại tựa như con kiến hôi mà thôi. Cái chết của nàng. Là để tác thành cho sự tồn tại của ngươi. Căm hận đi. Cùng ta hủy diệt thế giới này. Hắc Ám Hận Giả Ngẩng Liệt Ngang Nạp Đa.

Trên bồn hoa mỹ lệ. Lị Toa khuôn mặt tái nhợt. Vẫn xinh đẹp như cũ. Tựa như loài hoa thánh khiết. Tản ra hương thơm mê hoặc.

Hoắc Tư Nhĩ. Ngươi giết nàng. Ngươi hủy diệt cuộc sống của ta. Khiến cho ta như 1 con chó chỉ biết chui rúc trong bóng tối. ( Ông chém mày … aaaaa )

"Cậu bé. 1 ngày nào đó. Ngươi sẽ minh bạch ( bạch cha nó sao lại hok vả cho nó nhát nhỉ ). Chúng ta có lực lượng lớn mạnh và sinh mệnh vĩnh hằng. Chúng ta không nên bị cảm tình của người tầm thường trói buộc. Chờ có 1 ngày ngươi sẽ hiểu ra."

Lỵ Toa và ta sẽ ở cùng 1 chỗ. Vĩnh viễn. Vĩnh viễn ở lại trong cơ thể của ta. ( nó hút máu nàng )

Nhìn vào bóng Hoắc Tư Nhĩ rời đi. Máu tươi biến mất theo khóe miệng Liệt Ngang Nạp Đa. Trong con mắt. Tràn đầy oán độc.

"Hoắc Tư Nhĩ bệ hạ. Liệt Ngang Nạp Đa nguyện ý vì ngài thành tâm cống hiến sức lực." ….kết thúc hồi ức.

" Sau khi người trở thành người giống như ta, ngươi cần phải trả giá bằng lòng trung thành. Hơn nữa là tuyệt đối trung thành với ta." Liệt Ngang Nạp Đa nhìn vào Tiêu Ngự. Con mắt lại tràn đầy mâu thuẫn.

Thình thịch. Thình thịch. Trái tim Tiêu Ngự đập dữ dội. Trong cơ bắp tràn ngập lực lượng lớn mạnh. Loại lực lượng này gần như muốn đem cơ thể Tiêu Ngự căng tới mức muốn vỡ tung. Tiêu Ngự phát ra tiếng rống gầm gừ nặng nề. Phụt 1 tiếng. Phía sau người mọc ra 1 đôi cánh. Đôi cánh màu đen còn dính 1 ít máu tươi nóng hổi. Làm cho người ta nhìn thấy mà giật mình.

Cánh mạnh mẽ vỗ lên. Tiêu Ngự chậm rãi trôi nổi trên không trung. Nhìn 1 chút thuộc tính bản thân. Các hạng mục thuộc tính đã đạt tới trình độ vô cùng khủng bố. Lực công kích đạt đến hơn 6.000. Đây là nhiệm vụ dẫn đường. Trước tiên tăng lực lượng. Rồi lại tiếp tục nhiệm vụ. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong, lực lượng này sẽ biến mất.

"Ta cần làm cái gì?"

"Cùng ta đi giết 1 người. Ngươi sẽ được tự do."

Tiêu Ngự toàn thân tràn đầy lực lượng cường đại. Trong đầu mặc dù có nhiều rất nhiều ký ức. Nhưng lại không có bị khống chế. Ý thức vẫn còn trong sáng. Khi thấy đoạn ký ức kia. Tiêu Ngự cũng đã đoán được Hắc Ám Hận Giả Liệt Ngang Nạp Đa sắp tuyên bố nhiệm vụ.

Liệt Ngang Nạp Đa yêu cầu Tiêu Ngự tuyệt đối trung thành. Mà chính hắn lại muốn phản bội người sáng tạo ra hắn. Không phải là 1 chuyện cực kỳ vớ vẩn sao.

Sau khi xem qua những đoạn ký ức kia. Tiêu Ngự có phần rất cảm động. Cũng không có tâm lý bài xích nhiệm vụ này.

"Ngươi so với trong tưởng tượng của ta còn mạnh hơn rất nhiều a." Liệt Ngang Nạp Đa kinh dị nhìn Tiêu Ngự. Nói.

"Nếu như ta giúp ngươi giết Hoắc Tư Nhĩ. Ngươi cho ta cái gì?"

"Tự do."

"Cái này không đủ."

"Ngươi rất tham lam. Nhưng ngươi đã muốn. Thì ngoài tự do ngươi còn có thể có được chiến lợi phẩm." Nguồn: http://thegioitruyen.com

Đầu Tiêu Ngự nhanh chóng xoay chuyển. Liệt Ngang Nạp Đa là 1 quái Lever 25 siêu cấp tinh anh. Hoắc Tư Nhĩ so với Liệt Ngang Nạp Đa còn lớn mạnh hơn. Hoặc ít nhất cũng phải là cái Lever 25 siêu cấp tinh anh trở lên. Giết chết Hoắc Tư Nhĩ lấy được chiến lợi phẩm. Tự nhiên cũng không phải tầm thường. Lần giao dịch này rất đáng làm a.

Tiêu Ngự gật đầu xem như là đáp ứng.

" Đây là vũ khí của ngươi ". Liệt Ngang Nạp Đa ném vũ khí qua. Là 1 thanh trường kiếm.

Tiêu Ngự đem trường kiếm Liệt Ngang Nạp Đa quẳng đến đeo lên. Thanh trường kiếm này thân kiếm đỏ rực. Hệt như bị nung chảy. Huyết quang màu đỏ xuay vòng. Tản ra sát khí nồng đậm.

Hấp Huyết Quỷ Nha: vật phẩm nhiệm vụ. Công 69-670. Kỹ năng phụ trợ Hấp Thu Sinh Mệnh. Trong khi công kích kèm theo 30% hiệu quả Hấp Thu Sinh Mệnh. Nguyền rủa đau khổ Lever 13. Nguyền rủa linh hồn Lever 16. Nguyền rủa suy yếu Lever 15.Nguyền rủa giảm tốc Lever 17. Nguyền rủa sinh mệnh Lever 13. Nguyền rủa thương tổn Lever 15.

Thanh kiếm đáng sợ a. Mấy loại nguyền rủa lại còn thêm vào kỹ năng Hấp Thu Sinh Mệnh. Bất luận cái thuộc tính gì cũ đều kinh khủng. Rất khó tưởng tượng. Nếu như đem thanh kiếm nầy mang ra ngoài phó bản. Sẽ gây ra 1 việc động trời như thế nào.

Hoàn hảo. Đây chỉ là 1 vật phẩm nhiệm vụ.

Không nghĩ tới bản thân là 1 Đạo tặc. Có 1 ngày không ngờ lại có thể chiến đấu như 1 Chiến sĩ. Hơn nữa còn là không chiến. Hơn nữa khen thưởng của nhiệm vụ này hẳn sẽ rất không tệ.

" Hơi thở nhân loại." Liệt Ngang Nạp Đa đột nhiên nhíu mày. Hướng về phương hướng Tiêu Ngự đi vào nhanh chóng bay đi.

"Không tốt. Tiểu Lam bị phát hiện." Tiêu Ngự lập tức rút kiếm. Hướng về Liệt Ngang Nạp Đa đuổi theo.

"Trốn nhanh đi." Tiêu Ngự truyền âm quát.

Nhưng mà đã muộn rồi. Liệt Ngang Nạp Đa đã phát hiện ra Triệu Lam Hinh. Vỗ cánh ngừng lại trên không trung. Nhìn xuống phía dưới.

Tiêu Ngự cũng nhìn thấy Triệu Lam Hinh. Lúc này U Linh Bỉ Mông đang thủ hộ ở bên cạnh Triệu Lam Hinh. Làm cho Tiêu Ngự cảm thấy kinh ngạc là. U Linh Bỉ Mông đã xảy ra dị biến. Nguyên lai lông trắng tuyền. Biến thành màu đỏ tươi đẹp. Tựa như bị máu tươi tẩm qua vậy.

Xem ra mình dị biến cũng ảnh hưởng đến U Linh Bỉ Mông. Nguyên lai biến hóa thuộc tính của chủ nhân đối với sinh vật triệu hồi cũng có ảnh hưởng nhất định.

"Lại là 1 nhân loại. Hơn nữa còn là 1 người phụ nữ. Máu nữ nhân mới là tuyệt nhất." Liệt Ngang Nạp Đa đầu lưỡi liếm môi màu đỏ tươi. Phát ra tiếng cười chói tai.

U Linh Bỉ Mông dùng 1 cái tát đem Dũng Sĩ Nhím đập chết. Bọn họ trong vô ý gặp phải Dũng Sĩ Nhím gây ra tiếng động. Mới đưa Liệt Ngang Nạp Đa hấp dẫn qua đây.

Liệt Ngang Nạp Đa hướng về Triệu Lam Hinh xông xuống. Trước mắt 1 thân ảnh đột ngột hiện lên. Hắn đột nhiên ngừng lại. Trôi nổi trên không trung. Tiêu Ngự ở trước mặt của hắn. Tay chắn ngang trước ngực. Hằm hằm nhìn vào Liệt Ngang Nạp Đa.

"Ngươi muốn làm gì?" Liệt Ngang Nạp Đa nhìn Tiêu Ngự, trong ánh mắt lộ ra 1 ánh hung quang.

"Nàng là nữ nhân của ta. Ta không cho phép ngươi đụng vào nàng." Tiêu Ngự nói như chém đinh sắt. Nếu như Liệt Ngang Nạp Đa tiến lên 1 bước. Hắn thà rằng vứt bỏ nhiệm vụ không thèm làm. Bất chấp tiêu diệt Liệt Ngang Nạp Đa. Mặc dù thực lực của Tiêu Ngự khả năng còn chưa đủ để tiêu diệt Liệt Ngang Nạp Đa.

Triệu Lam Hinh ngửa đầu nhìn Tiêu Ngự và quái vật xấu xí kia. Trong lúc nhất thời không hiểu được rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Tiêu như thế nào đột nhiên biến thành bộ dáng này. Tiêu Ngự và con quái vật kia đối thoại khiến cho nàng hiểu ra 1 ít. Con quái vật bề ngoài như Hấp Huyết Quỷ kia muốn đối rat ay với nàng. Tiêu Ngự xuất ra ngăn trở. Không cho nó động thủ.

Nghe được Tiêu Ngự nói Triệu Lam Hinh trong lòng không tránh khỏi nổi lên 1 chút ngọt ngào. Bất quá nàng cũng biết bây giờ không phải phải lúc để tưởng niệm.

"Ngươi không biết sao. Ta có thể dùng khống chế hoàn toàn. Ngươi ở trước mặt ta căn bản không có bất luận cái lực lượng phản kháng gì." Liệt Ngang Nạp Đa hung ác tàn nhẫn nói.

"Không thử qua. Ai biết được." Tiêu Ngự lạnh lùng nói. Bỗng nhiên phát hiện. Toàn thân đã mất đi năng lực cử động. Bị 1 luồng lực lượng mạnh mẽ trói buộc. Y như Liệt Ngang Nạp Đa nói. Hấp Huyết Quỷ có thể hoàn toàn khống chế hậu duệ của nó.

"Ngươi có thể thay đổi chủ ý. Ta cho ngươi 10 giây suy xét. Nếu như nhất định muốn cùng ta động thủ. Ta sẽ giết ngươi." Liệt Ngang Nạp Đa hung ác nói. Tiêu Ngự không chút nghi ngờ tính chân thực những lời này của Liệt Ngang Nạp Đa.

"Trừ khi ngươi giết ta. Còn không thì đừng nghĩ động đến nàng." Tiêu Ngự không chút do dự nói. Nắm thật chặt Hấp Huyết Quỷ Nha trong tay. Chống lại lực lượng tinh thần trói buộc bản thân. Không trách được Liệt Ngang Nạp Đa muốn giết hết Hoắc Tư Nhĩ. Mà không thể nhúc nhích tay chân. Không phải không muốn. Mà là không thể.

"Ngươi có năng lực như thế sao?" Liệt Ngang Nạp Đa ha ha cười phá lên. Giống như chế giễu Tiêu Ngự ngu ngốc.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận