Tặc Đảm - Chương 345: Trúng Kế

Tặc Đảm Chương 345: Trúng Kế
Tiêu Ngự rất nhanh đã kiếm được 3 cái bảo rương E cấp, những Đại Nhĩ Quái kia làm sao có thể lưu lại được Tiêu Ngự, mặc dù Tiêu Ngự đi lên mạnh mẽ cướp bảo rương, tiêu diệt thêm 1 vài con quái lever 30 bình thường cũng không phải việc gì khó, chỉ là nhiệm vụ chỉ yêu cầu kiếm bảo rương, nên Tiêu Ngự cũng không cần thiết cùng những Đại Nhĩ Quái này hao tổn sức lực.

Dần dần thâm nhập rừng cây, Tiêu Ngự phát hiện một cái bảo rương màu xám trắng, là D cấp, do hơn 30 Đại Nhĩ Quái thủ hộ, bảo vệ nghiêm mật hơn rất nhiều, trong đó còn có 1 tên Đại Nhĩ Quái to lớn, Tiêu Ngự cho Đại Nhĩ Quái kia một cái [ Kỹ Năng Dò Xét ], phát hiện là một tên lever 30 quái đầu lĩnh, tuy nhiên loại phòng trận này cũng không làm khó được Tiêu Ngự.

Sau khi Tiêu Ngự chậm rãi Tiềm Hành đi qua, ở trong phần đông Đại Nhĩ Quái thủ hộ nhẹ nhàng thoải mái đi lại, trải qua thời gian dài đã có kinh nghiệm, tâm trí của hắn rất kiên định, loại tình cảnh này đối với Tiêu Ngự mà nói, quả thực đã không tính là cái gì, luận bàn về mức độ nguy hiểm, Tiêu Ngự gặp phải bất kể 1 lần nhiệm vụ nào đều so với bây giờ còn muốn nguy hiểm hơn rất nhiều, hắn còn sợ loại nguy hiểm mức độ này sao?

Ở trong đám Đại Nhĩ Quái đi qua đi lại, Tiêu Ngự vẫn thong dong luồn lách trong đó, sau mấy chục giây, Tiêu Ngự đã đến trung tâm đám Đại Nhĩ Quái, tay phải chụp tới, đem bảo rương bị khóa lụm vào trong tay, ném vào hành trang.

Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh gầm gừ khua chùy trong tay, hướng về Tiêu Ngự vọt lên.

Tật Phong Bộ!

Tiêu Ngự hệt như 1 cơn gió, từ sát bên người Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh mà lướt qua, hướng ra phía ngoài lướt đi như gió.

Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh một đòn vồ hụt, thân thể khựng lại, nhìn khắp xung quanh, nào còn có thấy tung tích của Tiêu Ngự?

Trong hành trang lại thêm một cái bảo rương D cấp, xem ra trong 5 loại bảo rương A, B, C, D, E này, E là cấp thấp nhất, theo thứ tự hướng về phía trước, A là cấp cao nhất, lever bảo rương càng thấp, lực lượng bảo vệ càng kém, càng dễ dàng đạt được.

Đã chỉ cần thu hoạch 5 cái bảo rương E cấp là có thể hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, vì sao còn muốn dựng lên các loại bảo rương khác? Nhất định là Máy Chủ tận lực bố trí! Đã như vậy, có phải hay không, lever bảo rương càng cao càng khó thu hoạch, nếu như cầm được cao cấp bảo rương bị khóa, khen thưởng lại càng phong phú?

Tiêu Ngự trong lòng có chút lưỡng lự, Đạo tặc có kỹ thuật bình thường chỉ muốn cầu ổn định, chắc chắn cảm thấy cầm được 5 cái bảo rương E cấp là có thể chuyển chức rồi, không cần thiết bốc đồng mạo hiểm lấy bảo rương lever cao, mà Đạo tặc kỹ thuật tốt, tự nhiên sẽ muốn lấy khen thưởng tốt hơn.

Không thể không nói, khi Máy Chủ xây dựng quy tắc hạng mục này, đã tính toán rất chu toàn, đã chăm sóc đến tuyệt đại bộ phận games thủ, làm cho bọn họ đều có thể hoàn thành nhiệm vụ chuyển chức, lại không lo làm trở ngại bộ phận nhỏ các games thủ theo đuổi sự hoàn mỹ.

Sau khi Tiêu Ngự nghĩ thông suốt, tiếp tục hướng phía sâu trong rừng thâm nhập, hắn phát hiện, càng vào sâu, sẽ càng nguy hiểm, thường thường có thể chui ra một 2 con quái vật, đồng thời xuất hiện bảo rương lever cũng càng cao.

Mới qua hơn 20 phút, Tiêu Ngự đã thu thập được 7 bảo rương E cấp, 3 cái bảo rương D cấp, một cái bảo rương C cấp, khi mần bảo rương C cấp, Tiêu Ngự đã cảm giác được một ít khó khăn, bảo vệ bảo rương C cấp là hơn 30 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh lever 30, đồng thời còn phân phối một Đại Nhĩ Quái Thợ săn, Tiêu Ngự lại phải cường công ra tay đem Đại Nhĩ Quái Thợ săn kia tiêu diệt, cầm được bảo rương C cấp không dám lưu lại, nhanh chóng chạy mất dép.

Tiêu Ngự tìm nơi ẩn nấp, ở tại chỗ phục hồi huyết lượng, chờ đợi kỹ năng phục hồi. Bảo rương C cấp đã có lực lượng bảo vệ mạnh như vậy, không biết bảo rương B cấp và A cấp thì phải thế nào.

Vù, 1 thân ảnh từ rừng cây cách đó không xa xẹt qua, âm thanh khác thường này làm cho Tiêu Ngự lập tức trở nên cảnh giác.

Tiêu Ngự hướng về nguồn gốc âm thanh nhìn lại.

Hai mắt đối diện, Tiêu Ngự phát hiện đối phương là 1 Đạo tặc, Đạo tặc kia cũng đã phát hiện ra Tiêu Ngự.

Người kia cũng là games thủ Đạo tặc đang làm nhiệm vụ chuyển chức, Tiêu Ngự cảnh giác nhìn về phía người kia, không biết nhiệm vụ chuyển chức này đối với PK đặt ra quy tắc thế nào, Tiêu Ngự kéo ra tư liệu nhìn một chút, hơi biến sắc, nguyên lai ở nhiệm vụ chuyển chức trong không có quy định cấm PK, sự khác biệt duy nhất với bên ngoài là, PK tiêu diệt đối phương không có bất kỳ trừng phạt gì, ngoài rơi ra một cái trang bị của đối phương ở ra còn có thể cướp lấy tất cả bảo rương trên người đối phương! Đồng thời, còn có 1 hạng mục đặt ra, ở Đảo Thất Lạc, Đạo tặc có thể thấy được đối phương Tiềm Hành!

Máy Chủ rõ ràng là ở khích lệ games thủ PK!

Đặt ra quy tắc như thế, đặc biệt dành riêng cho games thủ làm nhiệm vụ chuyển chức, Tiêu Ngự đã không thể không phòng ngự, hắn không muốn giết người đoạt bảo, theo người kết thù kết oán, nhưng nếu như đối thủ hướng bản thân ra tay, hắn cũng sẽ không hạ thủ lưu tình.

"Đừng hiểu lầm, ta chỉ là trong vô ý đi qua nơi này. Ta gọi là Dịch Phong, là Địa Ngục Đạo tặc." Đạo tặc kia đứng lại ở tại chỗ nói, mở ra 2 tay, tỏ vẻ không có dụng ý xấu.

Tiêu Ngự nhìn lướt qua Đạo tặc tên là Dịch Phong kia, người này trên người trang bị không kém, tất cả đều là cấp Truyền Thuyết, phỏng đoán không có phát hiện được Tiêu Ngự ẩn nấp ở trong rừng cây, từ nơi này đi qua, mới bị Tiêu Ngự phát hiện.

Đạo tặc tên là Dịch Phong kia nhìn lướt qua trang bị trên người của Tiêu Ngự, ánh mắt xuất hiện vẻ tham lam nhìn qua. Không thể không nói, Tiêu Ngự này toàn thân trang bị quả thật rất bắt mắt, đầu năm nay kiếm được một cái trang bị cấp Sử Thi đã là vô cùng khó, mà Tiêu Ngự, làm cho con mắt Dịch Phong cơ hồ hỏng mất, người này trên người hình như tất cả đều là trang bị cấp Sử Thi a.

Sợi tinh quang trong ánh mắt của Dịch Phong một chút cũng không có thoát khỏi ánh mắt của Tiêu Ngự, Tiêu Ngự đôi mắt hờ hờ khép lại, trong lòng cười lạnh.

Dịch Phong đoán Tiêu Ngự thực lực tất nhiên không kém, thêm toàn thân trang bị cấp Sử Thi, hắn dù tham lam, nhưng nếu như tùy tiện ra tay công kích Tiêu Ngự, không cướp được trang bị và bảo rương, ngược lại bị người khác đánh rớt, thì chẳng phải quá oan sao?

"Ta vừa rồi ở trong rừng rậm thấy được một cái bảo rương B cấp, thiếu chút nữa cạn sạch máu, bảo rương B cấp bảo vệ quá mạnh mẽ, tầm trên trăm người lever 30 tinh anh, còn có rất nhiều Đại Nhĩ Quái Thợ săn. Chúng ta hợp tác thế nào, một người phụ trách đem quái vật dẫn dắt rời đi, một người khác cướp bảo rương." Dịch Phong nhìn vào Tiêu Ngự, đề nghị nói.

"Xấu hổ rồi, ta không có hứng thú." Tiêu Ngự lạnh nhạt nói, quay đầu bước đi, cái tên này Dịch Phong chồn đến chúc tết gà, không có hảo tâm, nói là hợp tác, trong lòng khẳng định có tâm tư bất hảo ( không tốt ), hắn không thể không đề phòng.

Nhìn vào bóng lưng Tiêu Ngự, Dịch Phong ánh mắt như đao, hừ lạnh một tiếng, ngươi cho là ngươi đơn giản như vậy là có thể rời khỏi sao?

Tiêu Ngự hướng phía trước đi đến, hắn vừa rồi hoàn toàn có thể xuất ra công kích Dịch Phong, tuy nhiên có đánh đừng đánh mặt tươi cười, hắn không có ra tay, nhưng hắn hiểu, người như Dịch Phong vậy, không có khả năng có thể dễ dàng vứt bỏ, không bằng tương kế tựu kế, chờ hắn theo kịp, sau đó tìm cơ hội ra tay.

Người này nói bảo rương B cấp do trên trăm tên lever 30 tinh anh thủ hộ, không biết là có phải sự thực không, nếu như thật sự như hắn nói, vậy trái lại thật sự có chút khó khăn.

Tiêu Ngự đi về phía trước, 1 lát sau, vừa phát hiện một cái bảo rương C cấp, lực lượng bảo vệ và bảo rương C cấp vừa mới phát hiện kia giống nhau.

Tiêu Ngự ngừng lại ở xung quanh khu vực những Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh tập kia trung, ở xung quanh chần chừ hồi lâu.

Nhìn vào bóng lưng Tiêu Ngự, từ phía sau ngừng đi tiếp, Dịch Phong không nén nổi cười lạnh, nguyên lai người này là một tên gia hỏa miệng hùm gan sứa, gặp được một cái bảo rương C cấp cũng không dám động thủ, trên người trang bị tốt như vậy phỏng chừng không phải dùng nhân dân tệ mua, thì cũng là Công hội kiếm được, trách không được vừa rồi không dám tổ đội. Sau khi trong lòng Dịch Phong có cái ý nghĩ này, vô thức cho luôn rằng cái ý nghĩ này của mình là chuẩn xác, càng thêm nhận định Tiêu Ngự chỉ là một dúm bông.

Tiêu Ngự làm như hạ quyết tâm, tiến vào trạng thái tiềm hành, hướng về bảo rương C cấp ở giữa, động tác rất là trúc trắc, mặc dù không sơ hở chồng chất giống games thủ bình thường, nhưng xem ra cũng không khá hơn bao nhiêu.

Động tác của Tiêu Ngự làm cho Dịch Phong càng thêm vững tin Tiêu Ngự không phải cái loại cao thủ gì cả, cười lạnh liên tục, đầu năm nay trang bị tốt đều bị những games thủ phế vật chơi bằng nhân dân tệ này chiếm đoạt, tiếp tục hướng về Tiêu Ngự bên kia lần mò đi lên.

Tiêu Ngự đột ngột xuất hiện, tránh thoát 2 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh, tiến vào trong vòng vây của vo số Đại Nhĩ Quái.

Dịch Phong cũng đi theo Tiềm Hành tới, trêu chọc đánh tiếng với Tiêu Ngự nói: "Ài, huynh đệ, có cần hỗ trợ hay không?" Nói xong, hướng về bảo rương C cấp kia Tiềm Hành đến, động tác lưu loát, hình như đang hướng tới Tiêu Ngự khoe khoang a.

Tiêu Ngự lạnh lùng nói: "Không cần." Thấy được bộ dáng kiêu ngạo của tên kia, tên kia thực sự cho là mình là trái hồng mềm sao? ( hồng màu đỏ hay bán ở chợ đó – rất mềm, bửa đôi ra mút 1 cái là hết, xung quanh hạt lại còn có lớp màng trong suốt rất là ngon nha, đại khái ý nó là hồng mềm thì có thể tùy tiện đùa giỡn, nắm bóp theo ý thích, tưởng nó là gà, yếu không có sức kháng cự. )

Dịch Phong cười lạnh liếc mắt nhìn Tiêu Ngự, mở ra Tật Phong Bộ đến phía sau người Đại Nhĩ Quái Thợ săn ở trung tâm kia, một cái Tấn Kích, đem Đại Nhĩ Quái Thợ săn kích hôn mê, tay phải duỗi một cái, đem bảo rương C cấp trên mặt đất lụm vào trong tay.

"Thật xấu hổ, ta lấy được mất rồi." Dịch Phong khoe khoang giống như bảo rương C cấp chỉ là con muỗi, khinh bỉ nhìn thoáng qua Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự vẫn còn chậm chạp tránh né những Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh kia, trong con mắt tinh quang bắn ra, cười lạnh nói: "Không sao, lấy đi, đợi lát nữa thổ ra là được."

Dịch Phong đang chuẩn bị rời đi, thân hình Tiêu Ngự đột nhiên dừng lại, giơ lên 1 cước, Long Tường Thuật!

Tiêu Ngự tan biến, đột nhiên xuất hiện ở trước người Dịch Phong, một cái Long Tường Thuật đá quét ra ngoài.

Dịch Phong quá sợ hãi, tuy nhiên hắn dẫu sao cũng là games thủ từng trải, trên toàn thân đều là trang bị cấp Truyền Thuyết kiếm được khi hỗn chiến, trong tay cũng là có bản lĩnh nhất định, ở trong nháy mắt Tiêu Ngự công kích, thân hình hắn đã tan biến thoát khỏi Long Tường Thuật của Tiêu Ngự. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tiêu Ngự ánh mắt lạnh lẽo nhìn lướt qua Dịch Phong, hoàn toàn không còn hình dáng uất ức vừa rồi kia nữa, vẻn vẹn chỉ là một lần nhìn lướt qua này, cũng đã đủ làm cho Dịch Phong khắp cả người phát lạnh, hắn lúc này mới phát hiện, Tiêu Ngự vừa rồi tất cả đều là giả bộ. Tỉ mỉ quan sát, hoàn toàn có thể tìm thấy được một ít manh mối, tuy nhiên vừa rồi đều bị hắn tận lực xem nhẹ. Mà bây giờ, hắn muốn hối hận cũng không còn cơ hội.

"Người này muốn làm cái gì? Không phải là muốn ở nơi này PK chứ?" Dịch Phong không nén nổi thâm tâm phát sinh ra sợ hãi thầm nghĩ, nhìn lướt qua, hơn 30 tên Đại Nhĩ Quái đầu lĩnh đem hắn và Tiêu Ngự làm thành 1 vòng, ở dưới ánh mắt của hơn 30 tên Đại Nhĩ Quái mà PK, chẳng lẽ hắn không sợ ngọc nát đá tan sao? ( ngọc đá cùng nát – lưỡng bại câu thương )

Dịch Phong luống cuống, bị hơn 30 Đại Nhĩ Quái vây quanh, muốn chạy trốn quả là vô cùng khó khăn, huống chi trước mắt còn có một người điên!

Tiêu Ngự muốn chính là loại hiệu quả này, cho dù bị vây đến thế nào, hắn như thường đều có thể đánh giết ra ngoài hết, nhưng Dịch Phong hẳn sẽ không thể, hôm nay Dịch Phong nhất định phải nằm lại ở nơi này! Tất cả những thứ nuốt vào, cũng nhất định phải thổ ra hết. ( nôn ra - nhổ ra – nhè ra hết )

Dịch Phong sau khi biến mất vừa mới chuẩn bị hướng ra phía ngoài đào tẩu, Tiêu Ngự giương tay lên cao một cái Tạc Kích hướng về phía Dịch Phong đâm xuống.

Tiêu Ngự công kích rất sắc bén làm cho Dịch Phong không dám coi khinh, thân thể hơi nghiêng một chút, một chiêu Phản Thủ Bối Thứ vòng ra.

Ở trong nháy mắt Dịch Phong ra tay, Tiêu Ngự cũng một chiêu Phản Thủ Bối Thứ vòng ngược lại.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận