Tặc Đảm - Chương 341: Hoắc Tư Nhĩ

Tặc Đảm Chương 341: Hoắc Tư Nhĩ
Nhẫn Hấp Thu Ma Lực không biết hiệu quả thế nào, chỉ có thể hấp thu đối với chỉ 1 mục tiêu, thời gian đóng băng 30 giây, đối với chức nghiệp trị liệu mà nói, quả thật là thứ không tệ thứ. Còn 2 cái khác, không ngờ lại có thể là sáo trang cấp Truyền Thuyết, mỗi 1 món thì thuộc tính cũng đã được coi là khá rồi, tổng cộng có 5 kiện, nhặt được 2 món trong đó, không biết bộ sáo trang cấp Truyền Thuyết này thuộc tính ẩn sẽ cao đến mức nào.

Đã bản thân là sáo trang cấp Truyền Thuyết, khẳng định nhất định sẽ có chỗ bất phàm. ( sáo trang – trang bị theo bộ - mặc theo bộ sẽ kích hoạt được thêm thuộc tính ẩn ).

Tiêu Ngự đem 3 cái trang bị giao dịch cho Triệu Lam Hinh, nói: "Những thứ này do Hấp Huyết Quỷ rơi ra, đều là trang bị pháp hệ, ngươi thu vào đi, thuộc tính cũng không tệ lắm, nói không chừng có thể thu thập đủ cả bộ sáo trang này."

"Ân." Triệu Lam Hinh đáp, trang bị trên người nàng so với Tiêu Ngự còn kém hơn rất nhiều, đều là trang bị cấp Truyền Thuyết nhưng thuộc tính áo choàng và giày của nàng so với 2 cái trang bị bá tước này còn muốn tốt 1 hơn một chút, nhưng nếu như có thể gom góp đủ bộ sáo trang bá tước, kích hoạt thuộc tính ẩn của sáo trang mà nói, tuyệt đối so với trang bị trên người nàng còn xịn hơn nhiều.

Mới phi hành 1 lát, phía trước lại xuất hiện 3 tên Hấp Huyết Quỷ, Tiêu Ngự và Liệt Ngang Nạp Đa xông lên.

"Tranh thủ kiếm thêm 3 kiện sáo trang bá tước còn lại nha!" Tiêu Ngự nói, nếu như có thể gom góp đủ sáo trang, Triệu Lam Hinh thực lực nhất định có thể tăng lên không được ít.

Tiêu Ngự xông lên, cường hãn vô cùng, Triệu Lam Hinh ở phía sau trị liệu, hắn căn bản không cần lo lắng đến vấn đề huyết lượng hao hụt, từng chiêu kỹ năng rời tay mà ra.

Liệt Ngang Nạp Đa so với Tiêu Ngự càng thêm cường hãn hơn, rất nhanh đã đem 1 tên Hấp Huyết Quỷ đánh cho chỉ còn lại có một chút máu.

Đột Thứ!

Tiêu Ngự một cái Đột Thứ, Hấp Huyết Quỷ Nha trong tay xuyên vào lưng Hấp Huyết Quỷ, đâm thủng trái tim, đem tên Hấp Huyết Quỷ bị Liệt Ngang Nạp Đa đánh cho chỉ còn chút hơi tàn này giết chết.

Liệt Ngang Nạp Đa rất nghi hoặc. Trong đầu hắn cũng không có cái khái niệm cướp quái này ( ks quái ). Không rõ Tiêu Ngự như thế nào đột nhiên ra tay đối phó với cái tên Hấp Huyết Quỷ trước mặt mình.

Tiêu Ngự thò tay chụp tới. Đem vật phẩm Hấp Huyết Quỷ rơi xuống cầm ở trong tay. Tiện tay ném vào hành trang.

Tiêu Ngự vừa tấn công Hấp Huyết Quỷ. Vừa để ý nhìn xung quanh. Tai nghe 8 hướng. 1 khi Liệt Ngang Nạp Đa đem tên Hấp Huyết Quỷ nào đó đánh cho gần chết. Lập tức ra tay cướp quái.

Không hề xảy ra trường hợp ngoài ý muốn. 3 tên Hấp Huyết Quỷ toàn bộ chiết ở trong tay Tiêu Ngự.

"Lại được thêm 1 kiện sáo trang bá tước. Còn có 2 khối ma pháp thạch." Tiêu Ngự nói. Ma pháp thạch là 1 trong những loại vật phẩm mà Pháp sư cần nhất. Ma pháp thạch đặt ở trong hành trang có thể gia tăng tốc độ phục hồi ma pháp. Nếu như gặp phải tình huống khẩn cấp. Đem ma pháp thạch bóp nát có thể phục hồi lập tức 1 số lượng lớn ma lực. Liên tiếp ra đồ cực phẩm dành cho Pháp sư. Tiêu Ngự không khỏi cảm khái. Phụ bản này quả thực là thiên đường dành riêng cho Pháp sư.

Có phụ bản chỉ rơi trang bị Pháp sư. Và cũng có phụ bản chỉ rơi trang bị Đạo tặc. Đây là Máy Chủ cố ý xây dựng.

"Là ma pháp thạch?" Triệu Lam Hinh kinh ngạc thất thanh, là một người Pháp sư, nàng hiểu rõ giá trị của ma pháp thạch nhất, trong cái hành trang càng nhiều ma pháp thạch, tốc độ phục hồi ma pháp càng nhanh, chỉ cần mang theo vài chục khối ma pháp thạch, trên cơ bản không cần lo lắng đến vấn đề ma pháp tiêu hao. Với lại thời khắc mấu chốt, ma pháp thạch còn có thể cứu một cái mạng, dùng ma pháp thạch có thể thu được đầy cột ma pháp, tuy nhiên tuyệt đại bộ phận games thủ đều không dám đem ma pháp thạch bóp vỡ, dù sao thứ này cũng quá hiếm, giá cả cũng vô cùng đắt tiền, ở trên thị trường cơ hồ là vô giá vì hok có mà mua.

Thứ lever 25 siêu cấp tinh anh rớt ra, quả nhiên không có 1 thứ nào là phế phẩm, kết thúc phụ bản này, thực lực của Triệu Lam Hinh nhất định sẽ tăng lên phạm vi lớn, có khi còn có thể tiến vào nhóm cao thủ hạng nhất của Tà ác liên minh.

So với Đạo tặc lại bất đồng, Đạo tặc nhu cầu đối với trang bị rất ít, chú trọng chủ yếu là kỹ năng và kỹ xảo, Pháp sư và Chiến sĩ đều là class có nhu cầu trang bị rất cao, Pháp sư trang bị càng tốt, độ sát thương ma pháp càng cao, độ sát thương ma pháp này là 1 trong những số liệu quan trọng nhất của Pháp sư, quyết định thực lực mạnh yếu. Trang bị tốt không chắc chắn có thể tạo nên 1 Pháp sư mạnh mẽ, nhưng 1 Pháp sư không có trang bị tốt thì tuyệt đối sẽ không có cách nào trở thành cường giả. Ngươi xuất một cái ma pháp đánh người khác 50 máu, người ta xuất một cái ma pháp đánh ngươi 200 máu, thế này làm sao mà đánh?

Triệu Lam Hinh đã là " người 1 nhà ", Tiêu Ngự tự nhiên muốn trăm phương đem ngàn cách đem trang bị của Triệu Lam Hinh nâng cấp lên, bây giờ chính là một cái cơ hội tốt.

1 mạch giết đi, Tiêu Ngự và Liệt Ngang Nạp Đa tiêu diệt hơn 20 tên Hấp Huyết Quỷ, kết thúc đều là Tiêu Ngự tiêu diệt, cho nên rớt đủ hơn 20 cái trang bị và vật phẩm, đều là thứ không tệ, trong đó chỉ riêng ma pháp thạch đã có 5 khối, hoàn thành phụ bản này xong, tốc độ phục hồi ma pháp của Triệu Lam Hinh hẳn sẽ đạt đến trình độ vô cùng khủng bố, ở trên phương diện duy trì sức chiến đấu, sẽ có rất ít games thủ có thể so được với nàng.

"Cuối cùng cũng được một cái dây chuyền Bá Tước Thanh Nhã, thu thập đủ 1 bộ, ngươi mặc sáo trang này vào đi, xem thuộc tính sáo trang là gì." Tiêu Ngự nói, dù sao cũng là sáo trang cấp Truyền Thuyết, thuộc tính hẳn sẽ không kém.

Triệu Lam Hinh đem trang bị cấp Truyền Thuyết trên người thay đổi xuống, trang bị trên người nàng mặc dù cũng đều là trang bị cấp Truyền Thuyết, nhưng thuộc tính chỉ có thể coi là trung bình, cũng không có thêm vào kỹ năng cường hãn hoặc là thuộc tính đặc biệt.

Triệu Lam Hinh đem sáo trang bá tước mặc lên, trong lúc nhất thời trên người ánh sáng lung linh, tỏa ra quang mang nhàn nhạt màu đỏ mê hồn, đem 2 má trắng nõn của nàng chiếu rọi đặc biệt kiều diễm.

"Thuộc tính thế nào?" Tiêu Ngự hỏi.

Triệu Lam Hinh đem thuộc tính sáo trang cùng xem với Tiêu Ngự.

"Cộng thêm kỹ năng Ác Mộng, kỹ năng công kích quần thể, tinh thần công kích, phạm vi 25m, đối với sinh vật không tự tấn công sẽ không có hiệu quả ( phân biệt quái lùa và không lùa người thì phải ), tạo thành 300% thương tổn công kích, duy trì thời gian 15 giây, yêu cầu ma pháp 1200. Thời gian ngâm xướng 10 giây. Phạm vi và thương tổn công kích cũng không tệ, hao tổn mana hơi nhiều, thời gian ngâm xướng quá dài." Tiêu Ngự nói, nhất là thời gian ngâm xướng, hắn còn chưa từng thấy kỹ năng nào thời gian ngâm xướng dài đến 10 giây.

"Ma pháp thì không có vấn đề gì, thời gian ngâm xướng quả thật lại rất dài." Đôi mày thanh tú của Triệu Lam Hinh khẽ nhíu lại nói, bởi vì thời gian ngâm xướng quá dài, nên cái kỹ năng này dùng để PK thì hơi khó, nhưng dùng để giết quái thì trái lại rất không tệ, ma pháp này phạm vi công kích cực rộng a.

"Ngươi bây giờ có bao nhiêu ma pháp?" Tiêu Ngự sững sờ một chút hỏi, bình thường Pháp sư đến lever 30 cũng chỉ có trên dưới 2.000 điểm ma pháp, một cái kỹ năng này cần hao tổn hết 1200 giá trị ma pháp, Triệu Lam Hinh không ngờ lại có thể cho rằng không ảnh hưởng nhiều.

"Mặc bộ sáo trang này xong, nếu không có gì thay đổi ma pháp có thể tăng lên hơn 3.600, tốc độ phục hồi ma pháp cũng có tăng đáng kể." Triệu Lam Hinh nghiền ngẫm một chút nói, bộ sáo trang này ngoài gia tăng kỹ năng Ác Mộng ra, cũng gia tăng thuộc tính không ít, làm cho giá trị ma pháp và tốc độ phục hồi ma pháp của nàng đạt tới 1 độ cao không người nào tưởng tượng nổi.

"3.600." Tiêu Ngự lại càng hoảng sợ, thứ này cố gắng vẫn còn có thể trong phạm vi tiếp nhận được, còn 202 tốc độ phục hồi ma pháp ( x02 lỗi convert từ bản tiếng trung hok biết có phải 202 hok nữa, đoán bừa vậy), Tiêu Ngự chỉ có thể nói là quá nghịch thiên rồi, xem ra đều là hiệu quả của sáo trang và ma pháp thạch, nhiều thứ tốt như vậy đều tập trung ở trên người nàng, cũng khó trách, Triệu Lam Hinh chỉ cần không liên tục thi triển ma pháp công kích phạm vi lớn, ma pháp vĩnh viễn cũng sẽ không bao giờ cạn.

Tiêu Ngự có thể tưởng tượng được, sau khi lên lever 30, cùng Triệu Lam Hinh đi giết quái thăng cấp, tốc độ thăng cấp sẽ nhanh tới mức độ nào, sau lever 30 này nàng còn có thể học thêm 1-2 cái kỹ năng công kích ma pháp đánh lan, đến lúc đó dùng giết đám quái vật, so với Tiêu Ngự 1 mình luyện cấp thì phải nhanh hơn rất nhiều.

"Đến rồi." Liệt Ngang Nạp Đa ngừng lại nói.

Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh lúc này mới đem sự chú ý hướng về phía trước, phía xa màn đêm u tối không ngừng chập chờn, ở trung tâm đại điện trống trải, có để 1 chiếc quan tài lớn, quan tài hoàn toàn do đá đen chế thành, bên ngoài khắc các loại yêu thú cổ quái. Phía trên quan tài có khắc một cái pháp trận kỳ dị, đường vân pháp trận bị khắc thành từng cái rãnh, máu màu đỏ chậm rãi di động ở trên mặt, tiến vào lỗ nhỏ trung tâm pháp trận, tí tách, phát ra âm thanh có tiết tấu quy luật, ở trong không gian yên tĩnh trống trải chậm rãi vang xa, dần dần lan rộng.

Tình cảnh quỷ dị làm cho Tiêu Ngự và Lam Hinh không nén nổi sởn tóc gáy, không gian trống trải thỉnh thoảng truyền đến một tiếng rên la sắc nhọn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com

Ánh mắt Tiêu Ngự chuyển hướng về phía Liệt Ngang Nạp Đa, Liệt Ngang Nạp Đa nhìn chăm chú không chớp mắt vào chiếc quan tài ở trung tâm, xem ra nằm trong quan tài này, là mục tiêu của bọn họ, Hoắc Tư Nhĩ.

Kẹt kẹt, miệng cái quan tài kia bỗng dưng chuyển động, kẹt kẹt lại mở ra thêm một chút.

Quan tài từ từ mở ra, một cái đầu người xấu xí màu đen xuất hiện ở trước tầm nhìn của đám người Tiêu Ngự. Cùng Liệt Ngang Nạp Đa rất bất đồng, Liệt Ngang Nạp Đa bảo lưu lại làn da trắng sáng và khuôn mặt của nhân loại, mà tên Hấp Huyết Quỷ này, thì như một khối thây khô, toàn thân không có 1 tia huyết sắc, gầy như que củi, huyết quang yếu ớt trong mắt làm cho người ta phát sinh ra cảm giác sợ hãi từ tận đáy lòng.

Thây khô chậm rãi đứng lên, ánh mắt cuối cùng tập trung lại vào trên người Liệt Ngang Nạp Đa,Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh ở trên không trung.

"Liệt Ngang Nạp Đa, hài tử của ta, chúng ta đã lâu không gặp." Thây khô mở miệng nói, ngữ khí âm trầm làm cho nhiệt độ xung quanh giảm xuống rất lớn.

"Đúng vậy, Hoắc Tư Nhĩ, ngươi đã ngủ say 200 năm." Liệt Ngang Nạp Đa mặt không chút thay đổi nói, trên mặt của hắn nhìn không ra bất luận vẻ đau buồn gì, dường như người trước mắt cũng không phải là cừu nhân của hắn.

Hoắc Tư Nhĩ cười thành tiếng, âm thanh tựa như dao nhọn cắt vào thủy tinh rât chói tai, làm cho Tiêu Ngự không nén nổi phải nhíu mày.

Hoắc Tư Nhĩ chậm rãi đem tay phải duỗi đến trên pháp trận phía trước, thân thể hắn giống như biển rộng mênh mông, 1 lát đã đem tất cả máu trong pháp trận hút không còn 1 giọt, thân thể vốn khô héo chợt toả ra sinh cơ vô hạn, thân thể như thây khô nhanh chóng bành trướng, làn da nhăn nheo như vỏ cây dần dần biến đổi, sau đó trở nên trắng trẻo như 1 thiếu niên, thân thể khô héo đảo mắt liền lần nữa toả ra thanh xuân vô hạn. Hoắc Tư Nhĩ vốn là thây khô đã biến thành một người thiếu niên anh tuấn yêu dị, làn da trắng nõn giống như tạc từ bạch ngọc.

Mắt thấy loại cảnh tượng quỷ dị này, ở trong mắt Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh, cái bộ dáng đẹp trai này thậm chí so với cái thây khô vừa rồi kia càng thêm khủng bố.

Trên lưng Hoắc Tư Nhĩ mọc ra 1 đôi cánh màu đỏ, đôi cánh vẫy lên một chút, bay lên trời, trôi nổi trên không trung, đôi cánh màu đỏ chậm rãi vỗ lên xuống. ( tác giả tả là cánh Biên Bức có lông với cái màng thịt chớ hok phải đẹp như cánh ác quỷ đâu nha )

"Liệt Ngang Nạp Đa, ngươi làm cho ta quá thất vọng rồi. Chẳng lẽ mấy trăm năm này, ngươi vẫn chưa hiểu ra, chúng ta bộ tộc Hấp Huyết Quỷ là vì cái gì mà tồn tại sao? Nhân loại, chỉ là con mồi và thực vật của chúng ta, vứt bỏ tình cảm buồn cười vô vị kia đi, trở lại trong vòng tay của ta, ta có thể khoan dung tha thứ sai lầm cho ngươi." Hoắc Tư Nhĩ yên lặng nói, trong âm thanh mang một loại ma lực đầu độc quỷ dị.

"Đủ rồi, Hoắc Tư Nhĩ, những này ta đã nghe đủ rồi." Liệt Ngang Nạp Đa lạnh lùng nhìn về phía Hoắc Tư Nhĩ, nói.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận