Tặc Đảm - Chương 324: Pháp sư?

Tặc Đảm Chương 324: Pháp sư?
Mới chỉ có Lever 15, U Linh Bỉ Mông đã có chiến lực không tệ, kỹ năng Ảnh Độn, đã có thể duy trì 1 khoảng thời gian dài, nếu như phối hợp cùng Tiêu Ngự công kích, có thể thi triển ra các loại chiến thuật, uy lực sẽ vô cùng cường đại, bởi vì U Linh Bỉ Mông có độ trung thành rất cao, Tiêu Ngự có thể dễ dàng tự nhiên khống chế.

Thấy được sắc trời ảm đạm xuống, Tiêu Ngự thu U Linh Bỉ Mông về, mở ra hồi thành quyển trục, về tới trong thành, sau đó log out, buông mũ sắt xuống.

Mấy ngày gần đây, Tiêu Ngự ở trong trò chơi vội vàng tới trời đất mù mịt, cũng chỉ kịp logout ăn 1 chút cơm, cuộc sống vô cùng đơn điệu, tuy nhiên Tiêu Ngự cũng đã thấy rất đủ, so sánh với cái loại kia cuộc sống ở đầu đường xó chợ trước kia, cuộc sống như thế đã là quá tốt.

Tiêu Ngự ngồi vào bên cạnh Tiểu Vũ, 3 người cùng ăn điểm tâm, Tiêu Ngự chợt nhớ tới đến, hôm nay hình như là cuối tuần, Tiểu Vũ không lên lớp, nhưng mà mình lại có việc bận.

Tiêu Ngự bây giờ nguyện vọng lớn nhất chính là thông qua đánh Đấu Trường Hắc Ám kiếm nhiều tiền hơn chút, dù là sau này trò chơi đóng cửa, Tiêu Ngự cũng không cần lo lắng, cho nên bây giờ vội vàng 1 ít cũng là đáng giá.

Thủy hệ Pháp sư của Triệu Lam Hinh cũng không biết giờ lv mấy, Triệu Lam Hinh kỹ thuật và ý thức ( hành động, suy nghĩ ) đều cũng không tệ, chỉ là nàng lựa chọn nghiêng về trị liệu, thương tổn không đủ cao, phỏng đoán thăng cấp cũng không thể nào nhanh chóng được.

"Nghe nói ngươi đánh ở Đấu Trường Hắc Ám?" Triệu Lam Hinh bỗng nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đẹp nhìn vào Tiêu Ngự hỏi.

"Ân." Tiêu Ngự gật đầu.

" Vậy Phong Dã đại ca nói đều là sự thực rồi." Triệu Lam Hinh trong ánh mắt nổi lên 1 chút khác thường, "Nghe nói có thể đi vào Đấu Trường Hắc Ám PK đều là cao thủ mỗi Công hội phái đi, thực lực rất mạnh. Ta nghe Phong Dã đại ca nói, ngươi liên tiếp thắng vài trường, còn hình như chưa từng thua qua? Phong Dã đại ca nói ngươi có cơ hội đem Lưỡi Lê đánh bại?"

" Đó là Phong Dã nói đùa thôi. Ta cũng chỉ mới đánh qua 3-4 trận." Tiêu Ngự được khen ngợi có chút mặt đỏ, hắn và Lưỡi Lê còn chưa đánh qua, thắng bại còn không biết, có chút xấu hổ cười cười nói.

"Buổi tối hôm nay trường thi đấu kia ta có thể xem không?" Triệu Lam Hinh mong đợi nhìn vào Tiêu Ngự nói.

"Thi đấu a. Rất kích thích phải không? Muội cũng muốn đi!" Tiểu Vũ hưng phấn nói. Nha đầu đối với múa đao đánh nhau đặc biệt cảm thấy hứng thú.

"Trước tiên để hỏi thử Phong Dã." Tiêu Ngự do dự 1 lát nói. Không biết Đấu Trường Hắc Ám có thể hay không dẫn người vào xem cuộc chiến.

"Ta đi gọi điện thoại." Triệu Lam Hinh nói. Đoán chừng là đi hỏi Phong Dã a.

Tiểu Vũ ngồi xuống bên cạnh Tiêu Ngự. Líu ríu nói không ngừng: "Lão ca ngươi có phải rất lợi hại đúng không. Kiểu như 1 người đánh 17-18 người? Tuyệt thế cao thủ đúng không?"

Tiêu Ngự bật cười khanh khách. Yêu thích cưng chiều sờ sờ đầu Tiểu Vũ. Nói: "Nào đâu ra tuyệt thế cao thủ. Ta ít nhất cũng chỉ gặp phải hơn 10 người. Mà cao thủ không có mấy vạn cũng có mấy ngàn a."

"A, nhiều như vậy a." Tiểu Vũ le lưỡi, tuy nhiên cho dù như vậy, cũng không thể ảnh hưởng hình tượng chói lọi của Tiêu Ngự ở trong lòng Tiểu Vũ, nhiều người chơi trò chơi như vậy, Tiêu Ngự có thể lên đến cái lever này, đã coi như vô cùng không dễ dàng, huống chi Tiêu Ngự còn ở trong trò chơi buôn bán lời nhiều tiền như vậy.

"Muội đi vào xem thi đấu thì có thể, nhưng mà không cho phép chơi trò chơi, bằng không cẩn thận ta đánh đó nha." Tiêu Ngự chợt nhớ tới đến, hung dữ nói.

" Biết rồi." Tiểu Vũ không phục lẩm bẩm 1 câu, "Chỉ cho quan phóng hỏa, không cho dân chúng thắp đèn." ( đại khái là mình thì chơi được mà hok cho người ta chơi í mà )

"Muội nói cái gì?" Tiêu Ngự trừng mắt liếc Tiểu Vũ.

"Không có, hì hì, muội đi súc miệng." Tiểu Vũ nhanh như chớp chạy trốn vô ảnh vô tung.

Nhìn vào bóng lưng Tiểu Vũ, Tiêu Ngự lộ ra dáng tươi cười yêu thương, nhìn thoáng qua hành lang, Triệu Lam Hinh đã đi qua đây.

"Phong Dã nói như thế nào?"

"Ta nói đêm nay ta cũng muốn đi, hắn nói không thành vấn đề." Triệu Lam Hinh tươi cười, nói.

Tiêu Ngự bật cười, phỏng đoán Phong Dã mà không đáp ứng, Triệu Lam Hinh sẽ gọi Nguyệt Dạ, Phong Dã không đồng ý cũng không xong, cô nàng này thật đúng là quản nghiêm như vợ, tuy nhiên có 1 người quản, chẳng phải là 1 loại hạnh phúc hay sao, Tiêu Ngự hơi có chút mất hồn.

"Đấu Trường Hắc Ám chừng nào thì bắt đầu?"

"Còn có nửa giờ đồng hồ nữa." Tiêu Ngự nhìn 1 chút thời gian, nói, "1 lát phải vào trò chơi rồi."

Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh trò chuyện sôi nổi 1 ít chuyện trong trò chơi, làm cho Tiêu Ngự có chút bất ngờ là, Triệu Lam Hinh không ngờ lại có thể cũng lên tới Lever 29, hơn nữa học mấy cái kỹ năng khống chế của Thủy hệ Pháp sư không tệ, Thủy hệ Pháp sư đã mạnh ở mặt trị liệu, nếu như năng lực chiến đấu cũng không kém mà nói, thật là quá ngưu a.

Nếu như luận bàn luyện cấp, Triệu Lam Hinh thua kém Tiêu Ngự, nhưng mà nàng cùng đám người Nguyệt Dạ cùng luyện cấp, Nguyệt Dạ bọn họ không biết từ nơi nào kiếm được 2 quyển ma pháp kỹ năng đánh lan ( phạm vi công kích – nhiều muc tiêu ), sau khi có ma pháp đánh lan, bọn họ tốc độ thăng cấp tăng lên đột ngột, mọi người toàn bộ lên tới Lever 29, đang chuẩn bị chuyển chức. Nghĩ lại cũng khó trách, Nguyệt Dạ là người của Phong Dã, với lại Phong Dã cũng là 1 tên thuần chất sợ vợ, hắn như thế nào cũng sẽ không xử tệ với nữ nhân của mình, có ủng hộ lớn như vậy, Nguyệt Dạ, Triệu Lam Hinh mấy người thăng cấp muốn chậm cũng khó, thêm Phong Dã ủng hộ phương diện trang bị, cũng chỉ so với Tiêu Ngự kém hơn 1 chút mà thôi, toàn bộ đều mặc trang bị cấp Truyền Thuyết cả.

Triệu Lam Hinh ban ngày mặc dù phải đi làm, nhưng trong hiện thực ban ngày đúng lúc cũng là buổi tối trong trò chơi, cho nên thời gian Triệu Lam Hinh luyện cấp không hề so với các games thủ khác ít hơn bao nhiêu, đồng thời Triệu Lam Hinh năng lực và các phương diện tố chất, so với games thủ bình thường lại mạnh hơn nhiều,Triệu Lam Hinh mặc dù không có cách nào đưa bản thân vào hàng ngũ cao thủ đứng đầu, nhưng tuyệt đối cũng được cho là 1 nhất lưu cao thủ.

Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh nói chuyện phiếm rất hòa hợp, có thể là 2 người phương diện tính cách tương đối hợp, nói tới chủ đề trò chơi cũng tương đối nhiều.

Tiểu Vũ từ trong phòng tắm đi ra, thấy được Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh trò chuyện, trong lòng cũng cảm thấy rất vui vẻ.

"Xem ra sau này Lam Hinh tỷ tỷ có thể se là chị dâu a, Lam Hinh tỷ tỷ, chị dâu, oh, còn giống như là thân thiết hơn cả chị dâu a." Tiểu Vũ ngón tay nâng cằm, lẩm bẩm nói.

"Cũng nên vào trò chơi rồi." Tiêu Ngự nhìn thời gian nói, đứng lên nói tiếp, "Chúng ta gặp lại ở Minh Dạ Thành."

Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh cùng thu dọn 1 chút bát đũa, Tiêu Ngự lên lầu, lần nữa tiến vào trò chơi.

Minh Dạ Thành ban đêm vẫn lung linh như cũ, games thủ đi lại nối liền không dứt.

Tiêu Ngự hướng quán trà Phong Dã ước định đi đến.

"Ngươi đã đến rồi." Phong Dã thấy được Tiêu Ngự, đón chào, ngoài Phong Dã ra, Nguyệt Dạ cũng ở đó, đứng ở phía sau người Phong Dã, cùng Tiêu Ngự bắt chuyện.

"Tiểu Lam có tới không?" Nguyệt Dạ nhìn nhìn phía sau người Tiêu Ngự, hỏi.

"Nàng 1 lát sẽ tới." Tiêu Ngự trả lời.

Nguyệt Dạ thay đổi toàn thân trang sức nữ tính, váy màu trắng, so với lần trước có thêm 1 chút mùi vị quyến rũ, mà Phong Dã thì mặc 1 bộ trang bị toàn thân màu nâu, 2 người xem ra rất xứng đôi, ngay cả Tiêu Ngự cũng không nén nổi thầm khen 1 tiếng, 1 đôi kim đồng ngọc bích a.

"Ta và Tiểu Vũ đã đến Minh Dạ Thành rồi." Triệu Lam Hinh truyền âm cho Tiêu Ngự nói.

"Chúng ta ở quán trà U Linh."

Sau 1 lúc, Triệu Lam Hinh và Tiểu Vũ cũng đã qua đây.

"Chúng ta đi thôi."

Tiêu Ngự, Phong Dã 1 nhóm 5 người hướng về khu vực 3 Minh Dạ Thành đi đến.

"Tư liệu xem qua chưa." Phong Dã nhìn về phía Tiêu Ngự hỏi, hắn chỉ là tùy tiện hỏi hỏi mà thôi, hắn đối với Tiêu Ngự vô cùng tin tưởng, thêm hôm nay lại bắt được U Linh Bỉ Mông, Tiêu Ngự quật khởi đã là chuyện tự nhiên phải có, đến khi Tiêu Ngự đem U Linh Bỉ Mông luyện lever tăng lên, toàn bộ Tà ác liên minh có thể đánh bại Tiêu Ngự, có lẽ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

"Đã xem qua 1 chút." Tiêu Ngự nói, "Tuy nhiên bây giờ những tư liệu này khả năng có thể không còn chính xác là bao." Tiêu Ngự nói ra lo ngại trong lòng.

"Ân, những tư liệu này chỉ có thể tham khảo." Phong Dã gật đầu nói, bởi vì các games thủ thực lực biến hóa quá nhanh, bất cứ lúc nào cũng có thể học được 1 ít kỹ năng mới, thường xuyên có thể thay đổi chiến thuật, tin vào tư liệu mà nói, thường hay có thể tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng. Tuy nhiên năng lực ứng biến của Tiêu Ngự cũng rất mạnh, đây là tố chất cần thiết của 1 cao thủ, Phong Dã cũng chính là coi trọng điểm này của Tiêu Ngự.

5 người 1 bên trò chuyện, 1 bên hướng địa phương kia đi tới, Tiểu Vũ đáng yêu tinh quái rất nhanh được Nguyệt Dạ và Phong Dã yêu thích, thêm 1 tầng quan hệ của Tiêu Ngự, mọi người đều đem Tiểu Vũ thành tiểu muội được sủng ái nhất.

Tiến vào 1 nhà nơi ở tư nhân, dưới sự dẫn dắt của 1 người hầu =, đám người Tiêu Ngự đi đến nơi sân sau trống trải, 1 tòa đấu trường PK chữ nhật xuất hiện ở tầm nhìn của mọi người, cùng lần PK trước bố trí cơ bản giống nhau.

"Phong Dã ngươi cuối cùng đến, a, lần này mang theo số người cũng không ít a." 1 người trung niên hơn 40 tuổi mặc trang bị màu đen cười mỉm đi tới.

"Hạ chủ tịch, lâu không gặp a." Phong Dã cũng cười ha ha chào hỏi.

Tiêu Ngự dò xét 1 chút người trung niên này, Tiêu Ngự từng nghe Phong Dã nói về lai lịch người này, Hạ Hùng Phi, chủ tịch Hồng Đều Cao Khoa, Hồng Đều Cao Khoa là 1 công ty đưa cổ phiếu ra thị trường, giá trị gần 2.000 tỉ, 1 cái tài sản khổng lồ như vậy, làm nên chủ tịch Hồng Đều Cao Khoa, trước mắt người trung niên này cũng coi như là có chút danh tiếng, có 23% cổ phần công ty Hồng Đều Cao Khoa, cũng là 1 gia hỏa có trong tay tiền tỷ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://thegioitruyen.com

Phong Dã giao tiếp với những người này, tất cả đều là loại quyền thế ngập trời, bất tri bất giác, trong lòng Tiêu Ngự cũng nảy sinh 1 ít gợn sóng, sinh sống xa hoa, Tiêu Ngự cũng có 1 loại kích thích muốn oai phong 1 cõi, nếu có 1 ngày, không làm nghề games thủ nữa, Tiêu Ngự có lẽ sẽ quyết định đi sáng lập 1 lần sự nghiệp bản thân.

Sau khi Hạ Hùng Phi tiếp đón đám người Tiêu Ngự, ánh mắt dừng ở trên người Tiêu Ngự, khóe miệng hơi giương lên, vừa cười vừa nói: "Chính là hắn phải không."

Tiêu Ngự lạnh nhạt nhìn vào Hạ Hùng Phi, Tiêu Ngự tới nơi này, chỉ vì trường thi đấu mà đến, đối với cái khác, Tiêu Ngự không có bất cứ hứng thú gì.

"Cũng không tệ lắm." Hạ Hùng Phi giọng nói thưởng thức nói.

Đang khi nói chuyện, 2 games thủ từ đằng xa đi tới, còn mang theo 1 con sủng vật dáng người to lớn, ánh mắt đám người Tiêu Ngự lướt qua, 2 người kia theo thứ tự là 1 Thợ săn, 1 Pháp sư, 2 người trang bị đều là vô cùng tốt, ít nhất đều là trang bị cấp Truyền Thuyết trở lên, lấy giá thị trường hiện nay cùng khả năng kinh tế của Hạ Hùng Phi, trang bị cho này 2 games thủ này trang bị cấp Truyền Thuyết tuyệt đối không phải việc khó gì.

Làm cho Tiêu Ngự có chút kinh ngạc là, Pháp sư kia cũng không biết là cái hệ gì, toàn thân pháp bào màu trắng, pháp bào phía trên, tia chớp và băng kì lạ lần lượt đan xen cùng 1 chỗ, tản ra hàn quang nhàn nhạt.

"Băng Pháp sư? Hay Lôi Pháp Sư?" Tiêu Ngự sững sờ 1 chút

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận