Tặc Đảm - Chương 259: Bạo hùng

Tặc Đảm Chương 259: Bạo hùng
Mạc Tư Khoa dường như đã sớm có đề phòng, giương trường cung trong tay lên cao, chống đỡ công kích của Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự không ngờ tới Mạc Tư Khoa lại có thể có thể đem trường cung sử dụng như cây côn vậy, bụng đã trúng 1 hit, xung lực thật lớn làm cho Tiêu Ngự lui về phía sau mấy bước.

Chanh và Tiểu Quỷ cũng vọt lên, giúp đỡ Tiêu Ngự công kích Mạc Tư Khoa.

Các Đội viên khác đánh về phía 2 cái NPC còn lại, trong lúc nhất thời ngươi tới ta đi, đánh nhau túi bụi.

Trên sân 1 mảnh hỗn loạn, Tiêu Ngự, Chanh và Tiểu Quỷ đối phó Mạc Tư Khoa, Kẹo Sa Ngã và Số Mệnh hấp dẫn sự chú ý của cự hùng, còn lại 5 đội viên đối phó Kỵ Sĩ và Đạo tặc.

Đám người dưới dẫn dắt của Tiêu Ngự, chiến trường càng ngày càng phân tán, NPC kỵ sĩ và Đạo tặc bị buộc lui ra ngoài.

Chanh và Tiểu Quỷ công kích mãnh liệt khiến cho Mạc Tư Khoa phải không ngừng chống đỡ, Tiêu Ngự nhìn thấy cơ hội, chủy thủ hướng về Mạc Tư Khoa đâm tới, 1 cái < Tạc Kích > đánh tới trên đầu Mạc Tư Khoa.

Mạc Tư Khoa chỉ hơi lay động 1 chút, lần thứ 2 giương cung bắn.

"Người này không sợ kỹ năng hôn mê!" Tiêu Ngự phát khẳng định cả kỹ năng hôn mê đối với Mạc Tư Khoa không có hiệu quả, muốn vây khốn Mạc Tư Khoa phương pháp duy nhất là chặn đường, 3 người chặn ở mọi vị trí không cho Mạc Tư Khoa chạy trốn.

Chỉ có 3 người, số người quá ít, muốn ngăn Mạc Tư Khoa khó khăn không nhỏ!

Tiêu Ngự quay sang bên cạnh liếc mắt 1 cái, đám người Yêu Nghiệt chiến đấu cũng sắp kết thúc, bọn họ đã đem Đạo tặc và Kỵ Sĩ khống chế được, tiếp qua 1 lát là có thể đem những NPC này tiêu diệt.

"Tăng nhanh tốc độ!" Tiêu Ngự trong kênh tổ đội quát. Chỉ có đem những đội viên này toàn bộ tập hợp. đám người Tiêu Ngự mới có thể ngăn chặn Mạc Tư Khoa.

Đám người Yêu Nghiệt trong nháy mắt bộc phát ra điểm thương tổn cao tuyệt. Các đội viên này thương tổn phát ra mặc dù thua kém Tiêu Ngự. Nhưng ở trong tất cả games thủ đã được coi là những người đứng đầu rồi. Bộc phát ra được như vậy cũng rất là khủng bố rồi.

12 giây qua đi. Kỵ Sĩ và Đạo tặc lần lượt bị tiêu diệt.

Sau khi Yêu Nghiệt mấy người tiêu diệt Kỵ Sĩ và Đạo tặc. Thu lên trang bị trên mặt đất lập tức hướng về Mạc Tư Khoa nhào tới.

Thêm 5 người cường lực giúp đỡ. đám người Tiêu Ngự đem Mạc Tư Khoa gắt gao chắn ở bên trong.

Tiêu Ngự trong đầu bỗng nhiên có 1 ý nghĩ. Có 1 phương pháp có thể đề phòng Mạc Tư Khoa chạy trốn! Tiêu Ngự đem ý nghĩ này bảo các đội viên.

Đám người Tiêu Ngự chủy thủ không ngừng đâm ở trên người Mạc Tư Khoa, Tiêu Ngự 1 chiêu < Tật Phong Bộ > đến phía sau người Mạc Tư Khoa, nhảy lên cao, tung ra 1 chiêu < Giảo Sát > xuất ra, vừa rơi xuống đất lại đánh them 1 cái < Bối Thứ >.

100% độ hoàn thành!

Sau khi xong xuôi, Tiêu Ngự nhanh chóng thối lui.

Chanh vọt lên, < Giảo Sát > kèm < Bối Thứ > xuất ra.

Chanh xong lại đến Tiểu Quỷ, kế tiếp là các đội viên khác, 8 đội viên thay phiên nhau phát huy < Giảo Sát > cộng < Bối Thứ >.

100% hoàn thành < Bối Thứ > đối với những đội viên này mà nói, có 1 chút khó khăn, nhưng mục tiêu là sinh vật đứng im, bọn họ cũng có xác suất nhất định làm được 100% hoàn thành.

8 đội viên < Giảo Sát > và < Bối Thứ > tích lũy lên, mỗi giây khấu trừ 400 điểm huyết lượng, con số khủng bố này mọi người cũng không nén nổi hoảng sợ.

Mạc Tư Khoa huyết lượng từng đoạn từng đoạn rớt xuống đáy, chỉ hơn 10 giây thời gian, đã bị hút còn lại có 3.000 huyết lượng.

Mạc Tư Khoa lúc này mới cảm giác được nguy cơ lớn, dữ dội quát lên 1 tiếng, giơ trường cung trong tay lên quật ra ngoài, đem đám người Tiêu Ngự bức lui.

Mạc Tư Khoa hoa lên 1 cái trốn ra vòng vây của đám người Tiêu Ngự, hướng ra ngoài bỏ chạy, cự hùng bên cạnh giơ lên 1 chưởng, đem Kẹo Sa Ngã đập bay ra ngoài, đánh lui lại Số Mệnh, hướng về Mạc Tư Khoa đuổi theo.

"Hắn muốn chạy, mau đuổi theo!"

Tiêu Ngự cười nhạt, nói ra: "Hắn chết chắc rồi, không cần đuổi theo."

Đám người Chanh hướng phía trước nhìn lại, quả nhiên, Mạc Tư Khoa chạy ra ước chừng hơn 10m, trên đầu phiêu khởi từng cái giá trị thương tổn, cuối cùng huyết lượng hao hết, bịch 1 tiếng ngã trên mặt đất.

Tiêu Ngự dùng duy trì thương tổn phòng ngừa Mạc Tư Khoa chạy trốn phương pháp này quả nhiên hiệu nghiệm.

"Thành công."

Đám người Tiêu Ngự thở dài 1 hơi, cuối cùng cũng hoàn thành vòng nhiệm vụ thứ 2.

Đám người Tiêu Ngự hướng về xác Mạc Tư Khoa đi đến, chuẩn bị thu lại chiến lợi phẩm.

"Đợi 1 chút." Tiêu Ngự khẽ nhíu mày, mọi người hướng phía trước nhìn lại.

Con cự hùng màu xám kia cúi đầu nức nở, như khóc thút thít, ở bên cạnh xác Mạc Tư Khoa chần chừ, dùng cái mũi cọ cọ thân thể Mạc Tư Khoa, thấy được đám người Tiêu Ngự đến gần, hướng về đám người Tiêu Ngự phát ra tiếng gào thét, trong ánh mắt phát ra hồng mang nóng rực, thân thể không ngừng căng lớn, da lông dần dần từ màu xám trắng biến thành đỏ tươi như máu.

"Nó hâm lên rồi!"

"Mọi người cẩn thận."

Đám người Tiêu Ngự ý thức được chiến đấu còn chưa kết thúc, nhanh chóng tản ra.

Rống! Cự hùng căng lớn cao đến chừng 3m, dữ dội gào thét hướng về đám người Tiêu Ngự đánh tới.

Tiêu Ngự cho cự hùng một cái < Kỹ Năng Dò Xét >.

Vô Chủ Bạo Hùng: Lever 30 tinh anh, quái đặc biệt, huyết lượng?.

Con Bạo Hùng này rốt cuộc bao nhiêu huyết lượng đây? Tiêu Ngự trong lòng nhịn không được có chút buồn bực, thấy Bạo Hùng lấy tư thế 1 lần đánh tới, Tiêu Ngự giơ lên 1 cước đá đi.

Ầm, Tiêu Ngự đá lên trên đùi Bạo Hùng, hệt như đá lên thép tấm, 1 luồng lực lượng phản chấn mạnh mẽ từ trên chân truyền đến, làm cho chân phải Tiêu Ngự sinh ra đau nhức.

Tiêu Ngự 1 đòn không tạo được đối với Bạo Hùng bất cứ thương tổn gì!

Bạo Hùng giơ lên 1 chưởng, hướng về Tiêu Ngự vỗ xuống.

Thấy bàn tay khổng lồ gào thét mà đến, Tiêu Ngự 1 chiêu < Tật Phong Bộ > cản rớt 1 đòn của Bạo Hùng, quay ra bên ngoài chạy ra.

"Không có thương tổn? Tại sao có thể như vậy!" Tiêu Ngự có chút không thể tưởng tượng nổi, nói thế này chẳng lẽ là …

Là vô địch? Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Hoặc là không cần phải giết chết con Bạo Hùng này, nhiệm vụ cũng đã hoàn thành? Tiêu Ngự lấy tạp phiến nhiệm vụ nhìn thoáng qua, tạp phiến nhiệm vụ biểu hiện, nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành!

Xem ra nhất định phải đem này con Bạo Hùng tiêu diệt! Nhưng mà dùng phương pháp gì mới có thể tiêu diệt này con Bạo Hùng?

Số Mệnh chạy tới bên cạnh Bạo Hùng, giương tay lên cao 1 cái < Dịch Cốt > xuất ra, đinh 1 tiếng giòn giã vang lên, Số Mệnh đâm vào trên người Bạo Hùng chủy thủ tựa như gặp phải thép tấm, không có cách nào tiến thêm.

Số Mệnh sững sờ nhìn vào chủy thủ trong tay, tại sao có thể như vậy?

Bạo Hùng phẫn nộ gầm 1 tiếng, 1 cái tát đánh ra.

Số Mệnh sợ tới mức mở ra < Tật Phong Bộ > bỏ chạy.

1 cái tát của Bạo Hùng đem 1 gốc 2 người ôm bên cạnh nắm lên đại thụ, hướng về Số Mệnh ném tới.

Trên bầu trời tựa như 1 mảnh mây đen bao phủ xuống. "Má ơi." Số Mệnh nhìn lại, kinh hô 1 tiếng, đầu co rụt lại, đại thụ đánh xuống, từ trên lưng Số Mệnh sượt qua, tạo cho Số Mệnh 1 cái thương tổn nặng, đánh hắn rớt gần nửa huyết lượng.

Hắn nào dám đứng lại, hướng ra bên ngoài chạy vãi bùn vàng =.=.

"Chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Con gấu này giống như là vô địch a!" Số Mệnh nói ra.

Tiêu Ngự cười khổ, hắn cũng không có biện pháp đối phó con Bạo Hùng này, công kích của hắn đối với nó không có hiệu quả, Tiêu Ngự muốn động thủ cũng không thể nào hạ thủ a!

"Đến bên cạnh xác Mạc Tư Khoa tìm xem, nói không chừng có đầu mối a." Tiêu Ngự bỗng nhiên thầm nghĩ.

Chanh vòng đến sau lưng Bạo Hùng, đến bên cạnh Mạc Tư Khoa, đem đồ vật Mạc Tư Khoa rơi xuống cầm lên.

"Có cái vật phẩm nhiệm vụ!" Chanh nói ra.

"Là thứ gì?" Tiêu Ngự hỏi, nếu là vật phẩm nhiệm vụ, chắc chắn cùng nhiệm vụ kia có lien quan, nói không chừng có hiệu lực và tác dụng đặc biệt, có thể làm gỏi con Bạo Hùng này.

"Là chủy thủ!" Chanh nói ra.

Sau 1 lúc lâu, Chanh cầm chủy thủ đến bên cạnh Tiêu Ngự, đem chủy thủ giao cho Tiêu Ngự.

Nguyệt Nha chủy thủ: mang vào + ám sát thương tổn. Vật phẩm đặc thù, vật phẩm nhiệm vụ.

Cái chuôi Nguyệt Nha chủy thủ này giống như tạo ra bằng bạch ngọc, óng ánh trong suốt, tản ra bạch sắc quang mang nhàn nhạt, bên ngoài tạo hình các loại đồ án thần bí, thanh nhã mà mạnh bạo, xem ra rất là không tầm thường.

Tiêu Ngự cầm Nguyệt Nha chủy thủ, dường như có suy nghĩ, nhìn qua Bạo Hùng phía xa, con Bạo Hùng kia đang nổi điên quét sạch rừng cây lân cận, chỗ nó đi qua, vô số cây cối bị vỗ gãy, đổ rạp xuống.

Các đội viên chỉ có thể tránh ra xa, con gấu này là vô địch, các đội viên không có cách nào oánh nó.

Tiêu Ngự thay Nguyệt Nha chủy thủ, hướng Bạo Hùng chậm rãi ẩn thân đi qua, không có biện pháp nào khác, Tiêu Ngự nhất định phải đi trước thử cái chủy thủ này.

Tiêu Ngự < Tiềm Hành > đến bên cạnh Bạo Hùng, Nguyệt Nha chủy thủ trong tay đâm tới thân thể Bạo Hùng, đinh 1 tiếng, Tiêu Ngự 2 tay run lên, Nguyệt Nha chủy thủ không thể lưu lại trên người Bạo Hùng bất kỳ vết thương gì.

Bạo Hùng cảm giác được công kích của Tiêu Ngự, 1 cái tát ngang qua.

< Đào Thoát >!

Tiêu Ngự 1 chiêu < Đào Thoát > biến ra ngoài.

"Cũng không được." Tiêu Ngự buồn bực nhìn vào chủy thủ trong tay, cái chủy thủ này rốt cuộc là dùng như thế nào?

Bạo Hùng gầm gừ truy kích Tiêu Ngự, dường như đem cây cối chung quanh trút hết, các tảng đá đập thành mảnh nhỏ.

Chờ Bạo Hùng cuồng bạo đi qua cái chủy thủ này có lẽ là có thể dùng! Tiêu Ngự nghĩ thầm, hướng ra phía ngoài chạy trốn, chờ đợi cơ hội.

Thời gian từng phút từng giây trôi qua, con Bạo Hùng kia trút giận hình như đã có chút mệt mỏi, ở trên mặt đất bên cạnh ngồi xuống, Tiêu Ngự hướng con cự hùng nhìn lại, chợt phát hiện ngực cự hùng có 1 mảnh lông tơ màu trắng hình trăng lưỡi liềm.

Thấy được vùng lông tơ hình trăng lưỡi liềm kia, Tiêu Ngự tâm bỗng động, vùng lông tơ kia có lẽ chính là nhược điểm của Bạo Hùng.

2 tay Bạo Hùng đem vùng lông tơ này bảo vệ lại, rất khó công kích được vị trí này.

Tiêu Ngự cắn răng 1 cái, hướng về Bạo Hùng xông lên, đây là 1 lần đánh bạc, nếu như nhược điểm của Bạo Hùng không phải vùng trăng lưỡi liềm kia, cố gắng của Tiêu Ngự sẽ uổng phí, với lại rất có khả năng bị tiêu diệt.

Thấy được Tiêu Ngự xông lên, Bạo Hùng rống lên 1 tiếng giận dữ, giơ tay phải lên hướng về Tiêu Ngự vỗ tới.

Tiêu Ngự thân hình hoa lên 1 cái né qua công kích của Bạo Hùng, tăng tốc độ nhào tới.

Rống! Bạo Hùng tay phải hướng ra phía ngoài quét ra.

Công kích của Bạo Hùng quá rộng, tốc độ cũng nhanh, Tiêu Ngự phát hiện mình căn bản không có cách nào tránh né, bị Bạo Hùng đánh trúng1 đòn.

Tiêu Ngự chỉ cảm thấy 1 luồng lực lượng cường đại từ ngực truyền đến, Tiêu Ngự bị tạt bay ra ngoài.

Tiêu Ngự cổ họng ngòn ngọt, bay ngược lên không trung, nhìn 1 chút huyết lượng bản thân, còn còn lại 15%, Tiêu Ngự nặng nề té rớt ở trên mặt đất, huyết lượng còn sót lại dưới 5%.

Ánh mắt Tiêu Ngự tập trung lên vùng màu trắng trên ngực Bạo Hùng kia, bởi vì động tác vừa rồi khi công kích Tiêu Ngự, ngực Bạo Hùng mất đi phòng hộ.

Tiêu Ngự lấy ra 1 trong bình Trung cấp Dược Hoàn Phục Hồi Máu Trong Nháy Mắt hốc vào, đột nhiên tăng tốc độ 1 chiêu < Đột Tiến > nhằm phía Bạo Hùng lao đến.

"Đi chết đi!" chủy thủ trong tay Tiêu Ngự hóa thành 1 đạo lưu tinh màu trắng, đâm tới ngực Bạo Hùng, Sụt 1 tiếng, Nguyệt Nha chủy thủ trong tay Tiêu Ngự ngập vào vùng lông tơ màu trắng nơi ngực Bạo Hùng kia.

Bạo Hùng rống lên giận dữ, tay phải lấy thế thái sơn áp đỉnh, hướng Tiêu Ngự vỗ xuống.

< Độn hình >!

Tiêu Ngự 1 cái < Độn hình > ngăn chặn công kích của Bạo Hùng, hướng ra ngoài chạy mất tông sao vàng.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận