Tặc Đảm - Chương 413: Một khi thành danh thiên hạ biết

Tặc Đảm Chương 413: Một khi thành danh thiên hạ biết
Trong đấu trường các games thủ đã dần dần tản đi, tuy nhiên ở trong một khoảng thời gian dài tiếp theo, trận thi đấu giao hữu này sẽ trở thành chủ đề cho bọn họ thảo luận.

Sau này bất kể là Đạo tặc của Thiên sứ liên minh hay Đạo tặc Tà ác liên minh, ở khi đi thám hiểm hoặc là PK, đều sẽ thường thường nghĩ đến trận thi đấu này, Tiêu Ngự và Lưỡi Lê đối với các Đạo tặc có ảnh hưởng không hề nhỏ.

Về sau các Đạo tặc còn tổ chức một cái câu lạc bộ, đem phong cách chiến đấu của Lưỡi Lê và Tiêu Ngự làm tổng kết, bồi dưỡng được 1 nhóm lớn Đạo tặc có kỹ thuật cao siêu, cũng mời đám người Tiêu Ngự, Lưỡi Lê làm chủ tịch danh dự, đây là việc để sau này rồi nói tiếp.

Thi đấu chấm dứt, đám người Phong Dã đặt cược Tiêu Ngự cũng đã được báo đáp, Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh đặt 100 triệu kim tệ, thắng được gần 1 tỷ 500 triệu kim tệ, dựa theo thường lệ của sòng bạc rút ra 2% nộp thuế, cũng còn tận 98% lợi nhuận. Tiêu Ngự đã rất thỏa mãn rồi, số tiền này tiêu pha tiếc kiệm một chút cũng đủ vài đời rồi.

Trong bộ phận games thủ đặt cược cho Tiêu Ngự thắng kia, trúng đậm nhất phải kể tới Phong Dã,đặt tròn 2 tỷ, lời 19 tỷ 600 triệu, dựa theo giá quy đổi % nhân dân tệ và kim tệ bây giờ là 1 - 1, toàn bộ đổi thành nhân dân tệ, đủ để làm cho mọi người đỏ mắt a.

Đương nhiên, thắng lớn nhất ở đây không phải là Phong Dã, mà là công ty Thiên Hạ, từ thuê đấu trường quốc gia, đến mở cá cược, đến thu vào phí vào xem, lại còn thu phí clip các loại nữa, tất cả đều là công ty Thiên Hạ 1 mình ôm hết. Trong đó chỉ riêng thu tiền truyền bá clip, phí vào xem…đã thu vào vượt quá 8 tỷ. Quyền tác giả của những clip này của Tiêu Ngự và Lưỡi Lê khi sử dụng đấu trường quốc gia, đều đã phải kí qua hiệp định trao quyền tác giả của clip cho công ty Thiên Hạ cả rồi, cái này cũng đành chịu a. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Sau khi một số games thủ xem clip Lưỡi Lê và Tiêu Ngự, cảm thấy có ý nghĩa muốn cất giữ clip mà nói lại càng phải trả thêm càng nhiều kim tệ. Kỹ thuật chống hàng lậu đã tương đối phát triển, công chúng cũng đều đã có ý thức về quyền tác giả, có rất nhiều người nộp phí lưu giữ clip. Chỉ riêng bán ra đoạn clip hạng nhất này, công ty Thiên Hạ đã lời gần 20 tỷ a.Nhận đăng quảng cáo cũng thu vào được một đống giá trị trên dưới 10 tỷ.

Nghe công ty Thiên Hạ còn đang định hợp tác chuẩn bị có ý làm tác phẩm điện ảnh và truyền hình liên quan tới Ân Trạch Tư, đang rất được quan tâm, tựa như Thế Giới Ma Thú, Thiên Vực…năm đó, đều có rất nhiều tác phẩm điện ảnh và truyền hình liên quan. Còn có Ta Là MT, các loại phim hành động khôi hài, cũng rất được các games thủ yêu thích truyền bá rộng rãi.

Có công ty điện ảnh và truyền hình đã chuẩn bị liên hệ với Tiêu Ngự bàn bạc thảo luận, muốn đem Tiêu Ngự làm nhân vật chính. Bởi vì sau trận PK tại đấu trường quốc gia này, tên của Tiêu Ngự đã được các games thủ nghe tới mức thuộc lòng, thêm Tiêu Ngự có vẻ ngoài tuấn lãng, nghiễm nhiên trở thành tình nhân chung trong mắt các games thủ phái nữ rồi.

Tiêu Ngự bằng lòng trao quyền mà nói có thể kiếm được ước chừng 1 tỷ, với lại hắn không cần phải tham gia diễn xuất, ở trình độ kỹ thuật hiện tại, giả lập ra một nhân vật có tướng mạo cùng Tiêu Ngự giống y như đúc là không có bất cứ khó khăn gì rồi. Ký xong hiệp nghị sau này, Tiêu Ngự sau này còn có thể đóng quảng cáo, quá trình ghi hình cũng không cần Tiêu Ngự tham gia nữa, Tiêu Ngự ngồi chờ lấy tiền là được rồi.

Ký cái là kiếm được 1 tỷ cớ sao mà không làm. Chỉ cần công ty Thiên Hạ không có tận lực bóp méo hình tượng của hắn. Tiêu Ngự cũng sẽ rất vui lòng a.

Công ty Thiên Hạ nhờ tác phẩm điện ảnh và truyền hình thu được ước chừng trên sổ sách là dưới 30 tỷ ( ngoài sổ là chưa nói đến ). 1 loạt thành công kéo theo biến động thị trường chứng khoán tăng lên không ít điểm. Mượn nhiệt lượng từ cuộc thi đấu giao hữu thi giữa Tiêu Ngự và Lưỡi Lê công ty Thiên Hạ đang chuẩn bị một cái kế hoạch khổng lồ khẩn trương xúc tiến.

"Hôm nay ăn trực. Ngươi mời khách đê." Tiêu Ngự nhìn về phía Phong Dã vừa cười vừa nói, gia hỏa này bây giờ tiền tài dìm chết người rồi. Không tàn nhẫn làm thịt thì rất có lỗi với nhân dân.

"Chút lòng thành thôi mà he he. Tùy tiện đi nơi nào đi. Ta mời khách." Phong Dã thoải mái cười nói. Trong tay có một món tiền lớn. Khiến hắn cũng hưng phấn run cả chân. Cho Tiêu Ngự đớp thả cửa cũng tốn vài tỷ là cùng.

Thi đấu vừa kết thúc. Có người vui mừng,có người ưu lo. Có người cả đêm mất ngủ. Có người hối hận nhảy lầu. Đây là đánh bạc. Đã là. Bằng lòng đánh cuộc thì phải bằng lòng chịu thua thôi.

Lưỡi Lê thất bại chẳng khác nào Ma Vực Công hội cũng thất bại. Phong Dã sẽ từng chút từng chút chiếm đoạt hết địa bàn của Ma Vực. Số lợi ích đó khiến cho bao nhiêu người phải thèm thuồng a. Các games thủ cũng không cách nào thống kê hết được. Phong Dã đã từng thống kê qua. Mỗi cứ điểm có thể giúp cho Công hội kiếm được gần 20 tỷ. Đương nhiên. 20 tỷ này cũng không phải thuộc về một mình Phong Dã. Tuyệt đại bộ phận sẽ chia cho bang chúng. Chỉ có trên dưới 100 triệu rơi vào túi Phong Dã mà thôi. Có điều nhiều thành thị, cứ điểm như vậy. Tích lũy lại. Khoản thu này cũng tương đối đáng kể a.

Ma Vực thất bại và diệt vong, là đối thủ của Ma Vực Phong thì Dã tự nhiên là bên có lợi rồi.

"Đây là hoa hồng của ngươi, xem như là một chút thành ý của ta đi." Phong Dã nói.

Tiêu Ngự tra một chút tài khoản, trên tài khoản đã có thêm 1 tỷ, hơn nữa hiệp nghị điện ảnh và truyền hình cũng có thu thêm, tổng cộng gần 3 tỷ, nhìn vào cái dãy số khổng lồ này, Tiêu Ngự giật mình, có một loại cảm giác như đang mơ vậy, trước khi trò chơi mở ra, hắn còn đang là một tên "Văn Bất Danh", một tên tiểu tử nghèo mà thôi.

Đánh xong trận thi đấu này, Tiêu Ngự cảm giác được nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, những danh tiếng hiển hách kia, đều đã coi là mây khói, kế tiếp chỉ cần nhàn nhã dạo chơi, hưởng thụ trò chơi này chẳng phải rất tốt sao?

Đám người Chanh cũng lời không ít, bọn họ đều đặt cho Tiêu Ngự, tiền đặt cược mặc dù cũng không phải rất cao, nhưng lợi nhuận cũng không tệ lắm, tỉ lệ cược là 1 ăn gấp 15 lần, đặt 1.000.000, là thắng được 15.000.000 rồi, hễ là đặt Tiêu Ngự thắng, đều sẽ lời không ít a.

"Phong Dã lão đệ, quả này phát rồi nha." Một games thủ dáng người hơi có vẻ mập mạp vỗ vỗ bả vai Phong Dã, cười híp mắt nói.

"Nguyên lai là Mã lão bản, ngươi cũng không kém a." Phong Dã quay đầu lại, cười trả lời.

Một số games thủ vừa hàn huyên vừa đi qua đây, đều là những người trước kia đã có tiếp xúc qua với Tiêu Ngự, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít đều đặt một ít, vốn bọn họ đối với thắng lợi không hề ôm quá nhiều hi vọng, chỉ là cảm thấy Tiêu Ngự có cơ hội thôi, thêm tỉ lệ cược cao như vậy, đánh cuộc một chút cũng không sao cả, kết quả Tiêu Ngự thắng ngoài ý muốn, cho bọn họ được báo đáp cực kỳ phong phú, những người không có đặt Tiêu Ngự thì lại phải hối hận vô cùng.

Người quả thực nhiều lắm, Phong Dã có chút đáp ứng không xuể, có rất nhiều người báo danh muốn gặp Tiêu Ngự,nên biết buổi tối hôm nay Tiêu Ngự là nhân vật chính sáng tạo huyền thoại trên toàn bộ Ân Trạch Tư đại lục nha.

Phong Dã nhìn lướt qua xung quanh, nào còn có thân ảnh Tiêu Ngự? Tiêu Ngự đã sớm lôi kéo Triệu Lam Hinh chuồn mất rồi.

Danh lợi đều đã thu, trong tay đã có 3 tỷ, làm gì mà còn muốn đi đối phó những tên gia hỏa toàn thân mùi tiền kia nữa, nhàn nhã tiêu dao há không phải vui sướng biết bao sao?

Các games thủ trong đấu trường đã dần dần tán đi, ngoài một ít người quen thuộc với 2 nhân vật chủ yếu Lưỡi Lê và Tiêu Ngự này, các ánh mắt games thủ khác ngược lại đã tập trung ở Thánh Quang Thành. Thánh Pháp sư An Đông Ni Khắc bị ám sát, Thiên sứ liên minh thực lực giảm mạnh, Thánh Quang Thành bị chiếm đóng là chuyện sớm hay muộn, kế tiếp nội dung kịch tình sẽ phát triển như thế nào đây?

Thi đấu giao hữu mới chấm dứt, tin tức Lưỡi Lê rời khỏi Ma Vực đã được truyền ra, vì sợ bị liên lụy, Ma Vực Công hội đành phải chuẩn bị đem Lưỡi Lê ẩn dấu đi một khoảng thời gian.

Tin tức này lúc mới truyền ra không nhiều người biết, nhừng càng đồn càng vang xa. Nói là các thủ lĩnh của Ma Vực bởi vì Lưỡi Lê thất bại, đối với Lưỡi Lê hết sức không vừa lòng, đem Lưỡi Lê trục xuất khỏi Công hội, nói các thủ lĩnh của Ma Vực Công hội qua cầu rút ván, không chịu cùng phú cùng quý. Không cần nghĩ cũng biết, đây nhất định là tác phẩm kinh điển của Phong Dã rồi, bởi vì Lưỡi Lê rời đi là thật, thủ lãnh của Ma Vực cho dù có 10 cái mồm cũng giải thích không nổi. Về sau lại truyền tới tin, Phong Dã bỏ qua hiềm khích lúc trước, thịnh tình mời Lưỡi Lê gia nhập, nói là cánh cửa của Lời Thề vĩnh viễn hướng Lưỡi Lê mở rộng. Mặc dù Lưỡi Lê không gia nhập Lời Thề, nhưng Phong Dã làm như vậy, danh vọng của hắn đã đạt được đến mức trước đó chưa từng có, thêm Phong Dã tuyên bố, Tiêu Ngự là trưởng lão danh dự của 3 Công hội dưới tay Phong Dã, Thiết Kỵ, Nanh Sói và Lời Thề nhất thời danh tiếng không phai.

Các người chơi vì thế mà ào ào gia nhập Thiết Kỵ, Nanh Sói. Có thực lực cao thì được chọn vào Lời Thề, có một ít thành viên của Ma Vực Công hội đã lần lượt rời đi, không những thế còn gia nhập Thiết Kỵ, Nanh Sói, bất kể là thành tâm gia nhập hay thấy gió đổi chiều mà lái sang cũng được. Thực lực của Thiết Kỵ và Nanh Sói đều nhanh chóng được tăng lên, cả Lời Thề Công hội cũng bành trướng theo, Ma Vực thì càng rơi vào hạ phong.

Thiết Kỵ, Nanh Sói, Lời Thề thừa dịp ban đêm phát động toàn diện tấn công, chi nhánh của Công hội Ma Vực chỉ có thể dần dần co rút lại, cuối cùng co đầu rút cổ vào trong mấy cái cứ điểm. Thế bại đã thành, Ma Vực đã bắt đầu tìm kiếm Phong Dã hòa giải,xong kết quả đàm phán thì còn phải nhìn thành ý của 2 bên.

Điều kiện của Phong Dã là, Ma Vực đầu nhập vào Thiết Kỵ, trở thành một cái Công hội chi nhánh, nếu như điều kiện này được thành lập, như vậy 3 Công hội dưới tay Phong Dã sẽ trở thành bá chủ vô địch của Tà ác liên minh rồi.

Những việc này cũng không quan hệ với Tiêu Ngự, với lại Tiêu Ngự cũng không cần đánh Đấu Trường Hắc Ám nữa, Tiêu Ngự ngay cả Lưỡi Lê đều đã đánh bại, còn có tuyển thủ nào của Đấu Trường Hắc Ám dám vuốt râu hùm đây? Trừ khi bọn họ có tự tin đánh bại Lưỡi Lê, nếu không cũng không dám khiêu chiến Tiêu Ngự.

Một huyền thoại bất bại đã trở thành hư vô, và cũng từ đó sẽ tạo nên một cái huyền thoại bất bại khác, từng tình cảnh thi đấu của Tiêu Ngự đều được công bố ra. Bí mật Tiêu Ngự trước giờ từng đánh qua mấy chục trận Đấu Trường Hắc Ám chưa từng 1 bại cũng không ngoại lệ!

Các games thủ lúc này mới bừng tỉnh hiểu ra, trách không được Tiêu Ngự trước không có danh tiếng gì, nguyên lai là bị Phong Dã tận lực ẩn dấu, chính là vì hôm nay, 1 lần thành danh vang cả thiên hạ.

Tiêu Ngự không cần đánh Đấu Trường Hắc Ám kiếm tiền nữa, đối với công thành chiến - Thánh Quang Thành cũng không có gì hứng thú, trái lại rất muốn đi Ô Phục Nặc Tư xem qua, một cái tinh cầu khác, 1 trương bản đồ hoàn toàn mới xem là cái bộ dáng gì.

"Ngày mai đi đâu?" Triệu Lam Hinh hỏi.

"Ô Phục Nặc Tư, tùy tiện vui đùa đi, mấy ngày nữa sẽ đi tân tinh chứ?" Tiêu Ngự hỏi.

"Ân." Triệu Lam Hinh gật đầu.

"Trong khoảng thời gian này sửa soạn lại một chút, chuẩn bị kỹ một chút." Tiêu Ngự nói, buổi tối sẽ dạo chơi Ô Phục Nặc Tư, ban ngày phải sửa sang lại hành trang đã. Cũng phải đi ra ngoài 1 lát, thuận tiện thăm bác gái và đại thúc nói một tiếng từ biệt.

Ngày mai, đối với rất nhiều games thủ mà nói, là 1 ngày đặc biệt, có ước chừng 20 tỷ games thủ sẽ tập trung ở Thánh Quang Thành, 1 hồi đại chiến chưa từng có trong lịch sử sắp bắt đầu, sẽ quyết định thắng bại của 2 đại liên minh. Một trận cũng đã đủ để làm cho tuyệt đại bộ phận games thủ điên cuồng rồi, nhưng đối với Tiêu Ngự mà nói, lại so với ngày thường không có gì khác biệt. Đi Ô Phục Nặc Tư thăm dò bản đồ mới, thỉnh thoảng chú ý một chút clip công thành chiến, đây là một cái chuyện thoải mái bao nhiêu a. Dù sao một người thực lực có cao đến mấy, nhưng ở trong cái loại đại chiến kia, cũng sẽ chỉ là một nhánh phù du trong đại dương mênh mông mà thôi, Tiêu Ngự cũng không muốn đi làm vật hi sinh như vậy.

Cuộc chiến tại Thánh Quang Thành của 2 đại liên minh lúc kết thúc, cũng chỉ có Tiêu Ngự, Tiêu Linh và một bộ phận nhỏ người biết, đây mới là bắt đầu mà thôi, thế lực thứ 3 đang tìm thời cơ thỏa đáng để xuất hiện, 1 hồi sau này sẽ càng thêm dữ dội, có thể lan tràn trên toàn bộ Ân Trạch Tư a. Vì để chống lại thế lực thứ 3, thì 2 đại liên minh có lẽ sẽ phải đi tới hòa giải.

Tất cả điều này, thật đúng là làm cho người ta mong đợi.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận