Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal - Chương 23
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal
Chương 23
Sau khi nhận được tập tài liệu, Thẩm Dịch và Tô Minh Hà quyết định cùng phân tích từng chi tiết. Họ dành cả đêm để xem xét các hợp đồng, giao dịch, và những dấu hiệu bất thường mà người đàn ông kia cung cấp.
“Nhìn đây” Thẩm Dịch chỉ vào một mục trong danh sách. “Những khoản đầu tư này đều đổ vào các bộ phim bom tấn nhưng doanh thu lại thấp một cách bất thường. Đây rõ ràng là bề nổi của kế hoạch rửa tiền”
Tô Minh Hà chăm chú quan sát. “Bọn họ không chỉ sử dụng ngành giải trí để rửa tiền, mà còn lợi dụng sức ảnh hưởng của các bộ phim này để thao túng dư luận. Một mũi tên trúng hai đích.”
Cô đặt tập tài liệu xuống, ánh mắt sắc lạnh. “Chúng ta cần một kế hoạch. Nhưng phải làm thật kín đáo. Nếu để lộ, không chỉ tôi mà cả anh cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Ngày hôm sau, Tô Minh Hà đến công ty quản lý sớm hơn thường lệ. Trong văn phòng của cô, điện thoại bất ngờ rung lên. Một số điện thoại lạ hiện trên màn hình.
“Cô Tô, giọng nói ở đầu dây vang lên, lạnh lẽo và đầy đe dọa. “Tôi nghe nói cô đang điều tra vài thứ không nên điều tra. Lời khuyên của tôi là hãy dừng lại trước khi quá muộn.”
“Và nếu tôi không dừng thì sao?” cô đáp, giọng điệu bình thản.
“Vậy thì cô nên chuẩn bị tinh thần. Những bí mật mà cô đang cố phơi bày có thể sẽ chôn vùi cô cùng sự nghiệp của mình.”
Cuộc gọi kết thúc, nhưng nụ cười lạnh trên môi Tô Minh Hà vẫn không biến mất. Cô đã lường trước được những lời đe dọa này, và thay vì sợ hãi, chúng chỉ càng khiến cô thêm quyết tâm.
Tối hôm đó, Thẩm Dịch bí mật liên lạc với một phóng viên điều tra mà anh
quen biết. Anh hẹn gặp người này tại một quán cà phê kín đáo, đưa cho anh ta một bản sao tập tài liệu.
“Đây là thông tin về kế hoạch của Lâm Duệ và Trần Hạo Nam” anh nói. “Tôi muốn anh giúp chúng tôi phơi bày chuyện này, nhưng phải cẩn thận. Bọn họ có thể sẽ không ngần ngại bịt miệng anh.
Người phóng viên gật đầu, đôi mắt sáng lên với sự háo hức. “Tôi hiểu. Đây sẽ là vụ điều tra lớn nhất trong sự nghiệp của tôi. Nhưng anh cũng nên cẩn thận, vì những kẻ này không phải loại dễ đối phó.”
Trong khi đó, Lâm Duệ đang ở trong văn phòng riêng, xem xét các dự án mới. Một thư ký bước vào, khẽ nói:
“Lâm tổng, có tin tức về Tô Minh Hà. Cô ấy đã gặp một phóng viên điều tra”
Hắn ngẩng lên, ánh mắt sắc lạnh. “Tô Minh Hà dám chơi trò này với tôi sao? Được, để xem cô ta chịu được đến đâu.
Hắn rút điện thoại, gọi một cuộc cho Trần Hạo Nam. “Hạo Nam, chúng ta có vấn đề. Cô ta đang bắt đầu điều tra sâu hơn. Tôi nghĩ đã đến lúc hành động.
Đầu dây bên kia vang lên một giọng cười nhạt. “Cứ để đó cho tôi. Cô ta sẽ không có cơ hội tiếp tục trò chơi này”
Trong những ngày tiếp theo, Tô Minh Hà cố gắng giữ cho mọi hoạt động của mình thật kín đáo. Cô vẫn xuất hiện trước công chúng với hình ảnh mạnh mẽ, không để lộ bất kỳ dấu hiệu bất thường nào.
Tuy nhiên, khi một bài báo về những bất thường trong các dự án của Lâm Duệ xuất hiện, cả ngành giải trí lập tức chấn động. Dư luận bắt đầu đổ dồn ánh mắt nghi ngờ về phía Lâm Duệ, và hắn biết rằng đây chỉ là khởi đầu của một chuỗi rắc rối lớn.
Một tối muộn, khi Tô Minh Hà vừa về đến nhà, cô nhận ra cửa sổ phòng khách bị hé mở. Cô cảnh giác, lấy điện thoại ra nhưng không gọi ngay.
Bất chợt, một bóng đen từ góc khuất lao tới. Cô nhanh nhẹn lùi lại, đá vào bụng kẻ lạ mặt, khiến hắn loạng choạng.
Kẻ đó nhanh chóng rút lui, để lại một mảnh giấy với dòng chữ ngắn ngủi: “Cô đã bị cảnh cáo. Đừng làm điều gì ngu ngốc.”
Cô cầm tờ giấy lên, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
“Cứ tiếp tục đi,” cô thì thầm. “Tôi không dễ bị dọa đâu.”
“Nhìn đây” Thẩm Dịch chỉ vào một mục trong danh sách. “Những khoản đầu tư này đều đổ vào các bộ phim bom tấn nhưng doanh thu lại thấp một cách bất thường. Đây rõ ràng là bề nổi của kế hoạch rửa tiền”
Tô Minh Hà chăm chú quan sát. “Bọn họ không chỉ sử dụng ngành giải trí để rửa tiền, mà còn lợi dụng sức ảnh hưởng của các bộ phim này để thao túng dư luận. Một mũi tên trúng hai đích.”
Cô đặt tập tài liệu xuống, ánh mắt sắc lạnh. “Chúng ta cần một kế hoạch. Nhưng phải làm thật kín đáo. Nếu để lộ, không chỉ tôi mà cả anh cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Ngày hôm sau, Tô Minh Hà đến công ty quản lý sớm hơn thường lệ. Trong văn phòng của cô, điện thoại bất ngờ rung lên. Một số điện thoại lạ hiện trên màn hình.
“Cô Tô, giọng nói ở đầu dây vang lên, lạnh lẽo và đầy đe dọa. “Tôi nghe nói cô đang điều tra vài thứ không nên điều tra. Lời khuyên của tôi là hãy dừng lại trước khi quá muộn.”
“Và nếu tôi không dừng thì sao?” cô đáp, giọng điệu bình thản.
“Vậy thì cô nên chuẩn bị tinh thần. Những bí mật mà cô đang cố phơi bày có thể sẽ chôn vùi cô cùng sự nghiệp của mình.”
Cuộc gọi kết thúc, nhưng nụ cười lạnh trên môi Tô Minh Hà vẫn không biến mất. Cô đã lường trước được những lời đe dọa này, và thay vì sợ hãi, chúng chỉ càng khiến cô thêm quyết tâm.
Tối hôm đó, Thẩm Dịch bí mật liên lạc với một phóng viên điều tra mà anh
quen biết. Anh hẹn gặp người này tại một quán cà phê kín đáo, đưa cho anh ta một bản sao tập tài liệu.
“Đây là thông tin về kế hoạch của Lâm Duệ và Trần Hạo Nam” anh nói. “Tôi muốn anh giúp chúng tôi phơi bày chuyện này, nhưng phải cẩn thận. Bọn họ có thể sẽ không ngần ngại bịt miệng anh.
Người phóng viên gật đầu, đôi mắt sáng lên với sự háo hức. “Tôi hiểu. Đây sẽ là vụ điều tra lớn nhất trong sự nghiệp của tôi. Nhưng anh cũng nên cẩn thận, vì những kẻ này không phải loại dễ đối phó.”
Trong khi đó, Lâm Duệ đang ở trong văn phòng riêng, xem xét các dự án mới. Một thư ký bước vào, khẽ nói:
“Lâm tổng, có tin tức về Tô Minh Hà. Cô ấy đã gặp một phóng viên điều tra”
Hắn ngẩng lên, ánh mắt sắc lạnh. “Tô Minh Hà dám chơi trò này với tôi sao? Được, để xem cô ta chịu được đến đâu.
Hắn rút điện thoại, gọi một cuộc cho Trần Hạo Nam. “Hạo Nam, chúng ta có vấn đề. Cô ta đang bắt đầu điều tra sâu hơn. Tôi nghĩ đã đến lúc hành động.
Đầu dây bên kia vang lên một giọng cười nhạt. “Cứ để đó cho tôi. Cô ta sẽ không có cơ hội tiếp tục trò chơi này”
Trong những ngày tiếp theo, Tô Minh Hà cố gắng giữ cho mọi hoạt động của mình thật kín đáo. Cô vẫn xuất hiện trước công chúng với hình ảnh mạnh mẽ, không để lộ bất kỳ dấu hiệu bất thường nào.
Tuy nhiên, khi một bài báo về những bất thường trong các dự án của Lâm Duệ xuất hiện, cả ngành giải trí lập tức chấn động. Dư luận bắt đầu đổ dồn ánh mắt nghi ngờ về phía Lâm Duệ, và hắn biết rằng đây chỉ là khởi đầu của một chuỗi rắc rối lớn.
Một tối muộn, khi Tô Minh Hà vừa về đến nhà, cô nhận ra cửa sổ phòng khách bị hé mở. Cô cảnh giác, lấy điện thoại ra nhưng không gọi ngay.
Bất chợt, một bóng đen từ góc khuất lao tới. Cô nhanh nhẹn lùi lại, đá vào bụng kẻ lạ mặt, khiến hắn loạng choạng.
Kẻ đó nhanh chóng rút lui, để lại một mảnh giấy với dòng chữ ngắn ngủi: “Cô đã bị cảnh cáo. Đừng làm điều gì ngu ngốc.”
Cô cầm tờ giấy lên, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
“Cứ tiếp tục đi,” cô thì thầm. “Tôi không dễ bị dọa đâu.”
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84