Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal - Chương 62: chương 62
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal
Chương 62: chương 62
Sau khi Lý Quốc Cường rời đi, Minh Hà và Thẩm Dịch quay trở lại căn cứ, không khí trong đội bỗng trở nên căng thẳng.
"Cô thực sự tin tưởng ông ta sao?" Linh hỏi, ánh mắt đầy lo lắng.
"Tôi không tin bất cứ ai, nhưng bây giờ chúng ta không có lựa chọn nào khác," Minh Hà trả lời, giọng cứng rắn.
"Nếu muốn chiến thắng, chúng ta phải chấp nhận rủi ro."
Thẩm Dịch ngồi xuống bên cạnh, vẻ mặt anh trầm ngâm. "Ông ta là một con dao hai lưỡi. Chúng ta cần theo dõi sát sao và chuẩn bị phương án dự phòng."
"Đã hiểu." Minh Hà gật đầu, ánh mắt dừng lại trên những tập dữ liệu trên màn hình. "Nhưng trước hết, chúng ta phải tìm hiểu xem Ngô Lập còn để lại gì trong tay người khác."
Đêm đó, một bầu không khí bất an bao trùm căn cứ. Minh Hà không thể ngủ được. Cô ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt dừng lại trên màn hình hiển thị các tên trong danh sách. Những cái tên lớn, quyền lực, tất cả đều là những kẻ đứng sau âm mưu buôn lậu và tham nhũng khổng lồ.
Đột nhiên, điện thoại của cô rung lên. Là một tin nhắn không rõ nguồn gốc:
"Cô tưởng bắt được Ngô Lập là kết thúc? Đây mới chỉ là bắt đầu. Tránh xa mọi chuyện nếu không muốn gia đình cô biến mất mãi mãi."
Cô siết chặt điện thoại, ánh mắt lóe lên sự tức giận.
Cùng lúc đó, Thẩm Dịch vẫn đang ở phòng an ninh, kiểm tra lại hệ thống giám sát của căn cứ. Khi nhìn qua camera bên ngoài, anh phát hiện một bóng người khả nghi.
"Chúng ta có khách," anh nói qua bộ đàm, giọng trầm đầy cảnh giác.
Minh Hà lập tức chạy tới. Hình ảnh trên màn hình cho thấy một người đàn ông mặc đồ đen, tay cầm thiết bị lạ, đang di chuyển quanh căn cứ.
"Có vẻ hắn đang tìm cách đột nhập," Thẩm Dịch nói, ánh mắt không rời màn hình.
"Đừng để hắn thoát," Minh Hà ra lệnh.
Thẩm Dịch không cần nghe thêm. Anh lấy súng và nhanh chóng rời khỏi phòng, tiến thẳng ra khu vực bên ngoài.
Bóng tối bao phủ cả khu rừng xung quanh căn cứ, chỉ có tiếng gió thổi và lá cây xào xạc. Thẩm Dịch di chuyển cẩn thận, từng bước đi đều không phát ra tiếng động.
Người đàn ông khả nghi kia dường như cảm nhận được có người theo dõi. Hắn tăng tốc, cố gắng lẩn vào bóng tối.
"Dừng lại!" Thẩm Dịch hét lớn, giơ súng nhắm thẳng vào bóng đen.
Người đàn ông quay đầu, ném một quả lựu đạn khói xuống đất. Một màn khói dày đặc bốc lên, che phủ tầm nhìn.
"Chết tiệt!" Thẩm Dịch lẩm bẩm, nhanh chóng di chuyển sang hướng khác để chặn đầu.
Sau vài phút truy đuổi căng thẳng, anh cuối cùng cũng bắt được hắn. Thẩm Dịch ghì người đàn ông xuống đất, vặn chặt cánh tay hắn ra sau.
"Ngươi là ai? Ai cử ngươi đến đây?" Thẩm Dịch lạnh lùng hỏi, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao.
Người đàn ông không nói gì, chỉ cười nhạt. Trước khi Thẩm Dịch kịp phản ứng, hắn cắn mạnh vào một viên thuốc giấu trong miệng và ngất lịm ngay tại chỗ.
Khi Minh Hà và Linh, Hạ Vũ chạy tới, Thẩm Dịch đã kiểm tra thi thể của kẻ đột nhập. Không còn nghi ngờ gì, đây là một sát thủ chuyên nghiệp được cử đến để trừ khử họ.
"Xem ra chúng ta đã đụng đến ổ kiến lửa," Minh Hà nói, giọng trầm xuống.
"Không chỉ ổ kiến lửa. Chúng đã biết rõ vị trí của chúng ta," Thẩm Dịch bổ sung.
"Vậy thì chúng ta cần hành động ngay, trước khi chúng có thể làm gì khác," Minh Hà kiên quyết.
Cô quay sangLinh, ánh mắt đầy nghiêm nghị. "Linh, cô hãy chuẩn bị sao lưu toàn bộ dữ liệu. Chúng ta sẽ chuyển căn cứ."
"Chuyển căn cứ?" Linh ngạc nhiên.
"Đúng. Ở đây quá nguy hiểm rồi. Chúng ta cần một nơi an toàn hơn để hoàn thành kế hoạch," Minh Hà nói, giọng đầy quyết tâm.
Cả đội nhanh chóng bắt tay vào công việc. Họ biết rằng, từ giây phút này, cuộc chiến đã bước vào giai đoạn sinh tử.
"Cô thực sự tin tưởng ông ta sao?" Linh hỏi, ánh mắt đầy lo lắng.
"Tôi không tin bất cứ ai, nhưng bây giờ chúng ta không có lựa chọn nào khác," Minh Hà trả lời, giọng cứng rắn.
"Nếu muốn chiến thắng, chúng ta phải chấp nhận rủi ro."
Thẩm Dịch ngồi xuống bên cạnh, vẻ mặt anh trầm ngâm. "Ông ta là một con dao hai lưỡi. Chúng ta cần theo dõi sát sao và chuẩn bị phương án dự phòng."
"Đã hiểu." Minh Hà gật đầu, ánh mắt dừng lại trên những tập dữ liệu trên màn hình. "Nhưng trước hết, chúng ta phải tìm hiểu xem Ngô Lập còn để lại gì trong tay người khác."
Đêm đó, một bầu không khí bất an bao trùm căn cứ. Minh Hà không thể ngủ được. Cô ngồi trong phòng làm việc, ánh mắt dừng lại trên màn hình hiển thị các tên trong danh sách. Những cái tên lớn, quyền lực, tất cả đều là những kẻ đứng sau âm mưu buôn lậu và tham nhũng khổng lồ.
Đột nhiên, điện thoại của cô rung lên. Là một tin nhắn không rõ nguồn gốc:
"Cô tưởng bắt được Ngô Lập là kết thúc? Đây mới chỉ là bắt đầu. Tránh xa mọi chuyện nếu không muốn gia đình cô biến mất mãi mãi."
Cô siết chặt điện thoại, ánh mắt lóe lên sự tức giận.
Cùng lúc đó, Thẩm Dịch vẫn đang ở phòng an ninh, kiểm tra lại hệ thống giám sát của căn cứ. Khi nhìn qua camera bên ngoài, anh phát hiện một bóng người khả nghi.
"Chúng ta có khách," anh nói qua bộ đàm, giọng trầm đầy cảnh giác.
Minh Hà lập tức chạy tới. Hình ảnh trên màn hình cho thấy một người đàn ông mặc đồ đen, tay cầm thiết bị lạ, đang di chuyển quanh căn cứ.
"Có vẻ hắn đang tìm cách đột nhập," Thẩm Dịch nói, ánh mắt không rời màn hình.
"Đừng để hắn thoát," Minh Hà ra lệnh.
Thẩm Dịch không cần nghe thêm. Anh lấy súng và nhanh chóng rời khỏi phòng, tiến thẳng ra khu vực bên ngoài.
Bóng tối bao phủ cả khu rừng xung quanh căn cứ, chỉ có tiếng gió thổi và lá cây xào xạc. Thẩm Dịch di chuyển cẩn thận, từng bước đi đều không phát ra tiếng động.
Người đàn ông khả nghi kia dường như cảm nhận được có người theo dõi. Hắn tăng tốc, cố gắng lẩn vào bóng tối.
"Dừng lại!" Thẩm Dịch hét lớn, giơ súng nhắm thẳng vào bóng đen.
Người đàn ông quay đầu, ném một quả lựu đạn khói xuống đất. Một màn khói dày đặc bốc lên, che phủ tầm nhìn.
"Chết tiệt!" Thẩm Dịch lẩm bẩm, nhanh chóng di chuyển sang hướng khác để chặn đầu.
Sau vài phút truy đuổi căng thẳng, anh cuối cùng cũng bắt được hắn. Thẩm Dịch ghì người đàn ông xuống đất, vặn chặt cánh tay hắn ra sau.
"Ngươi là ai? Ai cử ngươi đến đây?" Thẩm Dịch lạnh lùng hỏi, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao.
Người đàn ông không nói gì, chỉ cười nhạt. Trước khi Thẩm Dịch kịp phản ứng, hắn cắn mạnh vào một viên thuốc giấu trong miệng và ngất lịm ngay tại chỗ.
Khi Minh Hà và Linh, Hạ Vũ chạy tới, Thẩm Dịch đã kiểm tra thi thể của kẻ đột nhập. Không còn nghi ngờ gì, đây là một sát thủ chuyên nghiệp được cử đến để trừ khử họ.
"Xem ra chúng ta đã đụng đến ổ kiến lửa," Minh Hà nói, giọng trầm xuống.
"Không chỉ ổ kiến lửa. Chúng đã biết rõ vị trí của chúng ta," Thẩm Dịch bổ sung.
"Vậy thì chúng ta cần hành động ngay, trước khi chúng có thể làm gì khác," Minh Hà kiên quyết.
Cô quay sangLinh, ánh mắt đầy nghiêm nghị. "Linh, cô hãy chuẩn bị sao lưu toàn bộ dữ liệu. Chúng ta sẽ chuyển căn cứ."
"Chuyển căn cứ?" Linh ngạc nhiên.
"Đúng. Ở đây quá nguy hiểm rồi. Chúng ta cần một nơi an toàn hơn để hoàn thành kế hoạch," Minh Hà nói, giọng đầy quyết tâm.
Cả đội nhanh chóng bắt tay vào công việc. Họ biết rằng, từ giây phút này, cuộc chiến đã bước vào giai đoạn sinh tử.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
- bình luận