Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal - Chương 44: chương 44
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal
Chương 44: chương 44
Sau khi rời khỏi bữa tiệc, Tô Minh Hà và Hạ Vũ nhanh chóng quay trở về căn hộ an toàn. Trên đường đi, không khí trong xe trẩm lặng đến đáng sợ.
Hạ Vũ không ngừng liếc nhìn cô qua gương chiếu hậu. Anh hiểu rằng lời đề nghị của Hoàng Thiên Phúc không đơn giản là một cơ hội, mà còn là cái bẫy có thể hủy hoại cả cô lẫn kế hoạch của họ.
"Minh Hà, cô thực sự định cân nhắc lời đề nghị đó sao?" Hạ Vũ phá vỡ sự im lặng, giọng nói đầy vẻ cảnh giác.
Cô ngả người ra ghế, tay khẽ xoa thái dương như để làm dịu cơn nhức đầu. "Tôi không có nhiều lựa chọn, Hạ Vũ.
Ông ta nắm giữ mấu chốt để lật đổ Trần Hạo Nam. Nếu bỏ qua, chúng ta sẽ mất một cơ hội lớn."
"Nhưng cũng có thể mất cả mạng," anh gắn giọng. "Cô nghĩ ông ta thực sự muốn hợp tác sao? Những người như
Hoàng Thiên Phúc chẳng bao giờ đưa tay ra mà không có ý đồ."
Cô quay sang nhìn anh, ánh mắt bình thản nhưng sâu thẳm là sự kiên định. "Tôi biết. Nhưng tôi đã đi quá xa để quay đầu lại rồi."
Trở về căn hộ, Hạ Vũ ngay lập tức kích hoạt hệ thống an ninh, còn Tô Minh Hà ngồi xuống trước máy tính, mở lại những tài liệu về Trần Hạo Nam.
"Cô định làm gì tiếp theo?" anh hỏi, tiến lại gần cô.
"Đầu tiên, tôi cần xác nhận thông tin của Hoàng Thiên Phúc. Nếu ông ta thực sự có chứng cứ chống lại Trần Hạo Nam, chúng ta phải nắm lấy. Nhưng tôi không tin tưởng ông ta. Chúng ta cần một kế hoạch song song để bảo vệ bản thân," cô nói, giọng trầm ngâm.
Hạ Vũ ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt nghiêm trọng. "Tôi sẽ cho người theo dõi mọi động tĩnh của ông ta. Nhưng cô cũng cần cẩn thận. Nếu chuyện này lộ ra, Trần Hạo Nam sẽ không để cô yên."
Cô khẽ nhếch môi cười, nhưng nụ cười mang đầy vẻ lạnh lùng. "Tôi chưa bao giờ trông chờ vào sự yên ổn."
Đêm đó, cả hai không ai ngủ. Họ ngồi trước màn hình máy tính, rà soát từng chi tiết nhỏ nhất trong các giao dịch của Trần Hạo Nam và những mối quan hệ của Hoàng Thiên Phúc.
Bất chợt, điện thoại của Hạ Vũ rung lên. Anh nhấc máy, giọng nói trầm xuống khi nghe người bên kia báo cáo.
"Gì cơ? Trần Hạo Nam đã ra lệnh điều tra về cô Tô?"
Lời nói của anh khiến không khí trong phòng trở nên căng thẳng. Tô Minh Hà dừng tay, ánh mắt lạnh lẽo nhìn anh.
"Rõ ràng hắn bắt đầu nghi ngờ tôi," cô nói, giọng điềm tĩnh một cách đáng sợ.
Hạ Vũ cúp máy, đứng dậy và nhìn thẳng vào cô. "Chúng ta không thể để hắn tiến thêm bước nào nữa. Tôi sẽ chuyển cô đến một nơi an toàn hơn.
Cô lắc đầu. "Tôi không đi đâu cả. Nếu trốn, hắn sẽ càng chắc chắn rằng tôi đang che giấu điều gì đó. Tôi phải làm như không có gì xảy ra."
"Minh Hà, cô không hiểu nguy hiểm đến mức nào đâu!" anh gằn giọng, đôi mắt đầy lo lắng.
"Tôi hiểu rõ, Hạ Vũ. Nhưng nếu tôi rút lui bây giờ, mọi thứ chúng ta làm sẽ thành vô nghĩa," cô nói, giọng cứng rắn.
Sáng hôm sau, Tô Minh Hà vẫn xuất hiện tại buổi quay phim như thường lệ, nhưng lần này, sự căng thẳng đã bao trùm lấy cô. Những ánh mắt dò xét của đoàn phim và cả những lời xì xào không ngừng vang lên bên tai cô.
"Nghe nói Tô Minh Hà đang đắc tội với ai đó lớn lắm. Liệu cô ta có trụ nổi không?"
"Cô ta làm gì thì cũng chẳng ai cứu nổi đâu. Đắc tội với người như Trần Hạo Nam sao?"
Cô giữ nụ cười nhạt trên môi, hoàn toàn phớt lờ những lời nói đó. Nhưng trong lòng, cô biết rằng thời gian của mình không còn nhiều.
Trên ghế chỉ đạo, Hạ Vũ theo dõi từng động thái của cô, đôi mắt đầy lo âu. Anh biết rằng con đường mà cô đang đi không chỉ nguy hiểm, mà còn có thể dẫn đến một kết cục không thể cứu vãn.
Liệu Tô Minh Hà sẽ tìm ra cách để vượt qua nguy hiểm đang chực chờ, hay sẽ bị cuốn vào vòng xoáy mà chính cô cũng không thể kiểm soát?
Hạ Vũ không ngừng liếc nhìn cô qua gương chiếu hậu. Anh hiểu rằng lời đề nghị của Hoàng Thiên Phúc không đơn giản là một cơ hội, mà còn là cái bẫy có thể hủy hoại cả cô lẫn kế hoạch của họ.
"Minh Hà, cô thực sự định cân nhắc lời đề nghị đó sao?" Hạ Vũ phá vỡ sự im lặng, giọng nói đầy vẻ cảnh giác.
Cô ngả người ra ghế, tay khẽ xoa thái dương như để làm dịu cơn nhức đầu. "Tôi không có nhiều lựa chọn, Hạ Vũ.
Ông ta nắm giữ mấu chốt để lật đổ Trần Hạo Nam. Nếu bỏ qua, chúng ta sẽ mất một cơ hội lớn."
"Nhưng cũng có thể mất cả mạng," anh gắn giọng. "Cô nghĩ ông ta thực sự muốn hợp tác sao? Những người như
Hoàng Thiên Phúc chẳng bao giờ đưa tay ra mà không có ý đồ."
Cô quay sang nhìn anh, ánh mắt bình thản nhưng sâu thẳm là sự kiên định. "Tôi biết. Nhưng tôi đã đi quá xa để quay đầu lại rồi."
Trở về căn hộ, Hạ Vũ ngay lập tức kích hoạt hệ thống an ninh, còn Tô Minh Hà ngồi xuống trước máy tính, mở lại những tài liệu về Trần Hạo Nam.
"Cô định làm gì tiếp theo?" anh hỏi, tiến lại gần cô.
"Đầu tiên, tôi cần xác nhận thông tin của Hoàng Thiên Phúc. Nếu ông ta thực sự có chứng cứ chống lại Trần Hạo Nam, chúng ta phải nắm lấy. Nhưng tôi không tin tưởng ông ta. Chúng ta cần một kế hoạch song song để bảo vệ bản thân," cô nói, giọng trầm ngâm.
Hạ Vũ ngồi xuống bên cạnh, ánh mắt nghiêm trọng. "Tôi sẽ cho người theo dõi mọi động tĩnh của ông ta. Nhưng cô cũng cần cẩn thận. Nếu chuyện này lộ ra, Trần Hạo Nam sẽ không để cô yên."
Cô khẽ nhếch môi cười, nhưng nụ cười mang đầy vẻ lạnh lùng. "Tôi chưa bao giờ trông chờ vào sự yên ổn."
Đêm đó, cả hai không ai ngủ. Họ ngồi trước màn hình máy tính, rà soát từng chi tiết nhỏ nhất trong các giao dịch của Trần Hạo Nam và những mối quan hệ của Hoàng Thiên Phúc.
Bất chợt, điện thoại của Hạ Vũ rung lên. Anh nhấc máy, giọng nói trầm xuống khi nghe người bên kia báo cáo.
"Gì cơ? Trần Hạo Nam đã ra lệnh điều tra về cô Tô?"
Lời nói của anh khiến không khí trong phòng trở nên căng thẳng. Tô Minh Hà dừng tay, ánh mắt lạnh lẽo nhìn anh.
"Rõ ràng hắn bắt đầu nghi ngờ tôi," cô nói, giọng điềm tĩnh một cách đáng sợ.
Hạ Vũ cúp máy, đứng dậy và nhìn thẳng vào cô. "Chúng ta không thể để hắn tiến thêm bước nào nữa. Tôi sẽ chuyển cô đến một nơi an toàn hơn.
Cô lắc đầu. "Tôi không đi đâu cả. Nếu trốn, hắn sẽ càng chắc chắn rằng tôi đang che giấu điều gì đó. Tôi phải làm như không có gì xảy ra."
"Minh Hà, cô không hiểu nguy hiểm đến mức nào đâu!" anh gằn giọng, đôi mắt đầy lo lắng.
"Tôi hiểu rõ, Hạ Vũ. Nhưng nếu tôi rút lui bây giờ, mọi thứ chúng ta làm sẽ thành vô nghĩa," cô nói, giọng cứng rắn.
Sáng hôm sau, Tô Minh Hà vẫn xuất hiện tại buổi quay phim như thường lệ, nhưng lần này, sự căng thẳng đã bao trùm lấy cô. Những ánh mắt dò xét của đoàn phim và cả những lời xì xào không ngừng vang lên bên tai cô.
"Nghe nói Tô Minh Hà đang đắc tội với ai đó lớn lắm. Liệu cô ta có trụ nổi không?"
"Cô ta làm gì thì cũng chẳng ai cứu nổi đâu. Đắc tội với người như Trần Hạo Nam sao?"
Cô giữ nụ cười nhạt trên môi, hoàn toàn phớt lờ những lời nói đó. Nhưng trong lòng, cô biết rằng thời gian của mình không còn nhiều.
Trên ghế chỉ đạo, Hạ Vũ theo dõi từng động thái của cô, đôi mắt đầy lo âu. Anh biết rằng con đường mà cô đang đi không chỉ nguy hiểm, mà còn có thể dẫn đến một kết cục không thể cứu vãn.
Liệu Tô Minh Hà sẽ tìm ra cách để vượt qua nguy hiểm đang chực chờ, hay sẽ bị cuốn vào vòng xoáy mà chính cô cũng không thể kiểm soát?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
- bình luận