Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal - Chương 43: chương 43
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal
Chương 43: chương 43
Trong căn phòng nhỏ ở tầng trên của biệt thự, không khí dường như ngưng đọng. Tô Minh Hà ngồi đối diện
Hoàng Thiên Phúc, vẻ ngoài vẫn giữ được sự tự nhiên nhưng trong lòng luôn đặt ra những kịch bản phòng hờ
Hoàng Thiên Phúc chậm rãi rót hai ly rượu vang, đẩy một ly về phía cô. "Cô Tô, tôi rất ngạc nhiên khi hôm nay lại có cơ hội trò chuyện với cô. Tôi vốn không nghĩ cô là người thích tham gia những bữa tiệc như thế này."
"Ông quá khen," cô đáp, nhấp một ngụm rượu. "Tôi cũng không thường tham gia, nhưng có những mối quan hệ cần duy trì, phải không? Như ông chẳng hạn, một người mà bất kỳ ai trong giới cũng muốn hợp tác."
Ánh mắt của ông ta lóe lên tia hứng thú. "Cô có lời hay đấy. Nhưng tôi tự hỏi, lý do thực sự cô đến đây là gì?"
Tô Minh Hà mỉm cười, đôi mắt lóe lên tia sắc bén. "Tôi muốn tìm hiểu về những dự án ông đang thực hiện. Nghe nói, ông là người rất khắt khe trong việc chọn đối tác, nhưng tôi nghĩ tôi đủ khả năng để khiến ông phải cân nhắc."
Hoàng Thiên Phúc dựa lưng vào ghế, nhìn cô với ánh mắt dò xét. "Cô không đơn giản chỉ là một nghệ sĩ tai tiếng, đúng không? Gần đây, tôi nghe được vài tin đồn, nói rằng cô đang đào bới chuyện của Trần Hạo Nam. Có lẽ chúng ta có nhiều thứ để nói hơn tôi nghĩ."
Tô Minh Hà không hề bối rối trước câu hỏi bất ngờ này. Thay vào đó, cô nghiêng người về phía trước, tạo một khoảng cách gần hơn. "Vậy ông nghĩ sao? Tôi là một kẻ tò mò hay là một người muốn hợp tác?"
Dưới tầng, Hạ Vũ đang đứng trong góc khuất, đôi mắt không rời khỏi cửa căn phòng nơi Minh Hà và Hoàng Thiên Phúc đang trò chuyện. Anh cầm điện thoại, thầm nhắn tin cho người liên lạc của mình:
"Cần giám sát mọi hoạt động trong khu vực. Có bất kỳ bất thường nào, báo ngay."
Tin nhắn vừa gửi đi, anh quay lại thấy một người quen thuộc đang bước vào bữa tiệc - Trần Hạo Nam.
Hạ Vũ nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh. "Không ngờ hắn cũng đến đây. Tình hình có vẻ phức tạp hơn rồi."
Quay lại căn phòng, Hoàng Thiên Phúc trầm ngâm một lúc trước khi nói: "Nếu cô thực sự muốn hợp tác, tôi có một đề nghị. Nhưng phải cảnh báo trước, nó không dễ thực hiện."
"Tôi thích thử thách," cô đáp, ánh mắt đầy quyết tâm.
"Trần Hạo Nam đã từng phản bội tôi trong một dự án lớn. Tôi có đủ chứng cứ để kéo hắn xuống, nhưng tôi cần một con tốt thí. Nếu cô sẵn sàng, chúng ta có thể làm việc cùng nhau. Cô giúp tôi, tôi giúp cô hạ bệ hắn."
Tô Minh Hà khẽ cười. "Nghe có vẻ hấp dẫn. Nhưng ông nghĩ tôi sẽ đặt mình vào vị trí nguy hiểm như vậy mà không nhận được gì sao?"
Hoàng Thiên Phúc nhếch môi, giọng trầm thấp. "Cô không cần lo. Tôi không bao giờ để đồng minh của mình thiệt thòi. Nếu cô làm tốt, cô sẽ có nhiều hơn những gì cô mong đợi."
Lời nói của ông ta chứa đầy sự mời gọi nhưng cũng ngấm ngầm cảnh báo. Cô hiểu rõ, nếu nhận lời, đây sẽ là một ván cược lớn mà thất bại có thể khiến cô mất tất cả.
Cô đứng dậy, cúi người nhặt lấy túi xách của mình. "Để tôi suy nghĩ. Tôi không phải người hành động vội vàng."
Hoàng Thiên Phúc cười nhẹ, nhấp một ngụm rượu. "Tôi thích những người biết cẩn thận. Tôi sẽ chờ câu trả lời từ cô."
Bước ra khỏi căn phòng, Tô Minh Hà ngay lập tức bắt gặp ánh mắt của Hạ Vũ. Anh nhanh chóng tiến lại gần, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.
"Ông ta nói gì với cô?"
"Đề nghị hợp tác," cô đáp ngắn gọn, ánh mắt vẫn đầy suy tư.
"Cô định làm theo à?" anh hỏi, giọng trầm thấp.
Cô không trả lời ngay, chỉ cười nhạt. "Hạ Vũ, anh nghĩ rằng trong cuộc chiến này, tôi còn đường lui sao?"
Những lời nói của cô khiến anh sững sờ. Bóng dáng mạnh mẽ nhưng cô đơn của cô lướt qua anh, để lại trong anh một cảm giác bất an không thể gọi tên.
Hoàng Thiên Phúc, vẻ ngoài vẫn giữ được sự tự nhiên nhưng trong lòng luôn đặt ra những kịch bản phòng hờ
Hoàng Thiên Phúc chậm rãi rót hai ly rượu vang, đẩy một ly về phía cô. "Cô Tô, tôi rất ngạc nhiên khi hôm nay lại có cơ hội trò chuyện với cô. Tôi vốn không nghĩ cô là người thích tham gia những bữa tiệc như thế này."
"Ông quá khen," cô đáp, nhấp một ngụm rượu. "Tôi cũng không thường tham gia, nhưng có những mối quan hệ cần duy trì, phải không? Như ông chẳng hạn, một người mà bất kỳ ai trong giới cũng muốn hợp tác."
Ánh mắt của ông ta lóe lên tia hứng thú. "Cô có lời hay đấy. Nhưng tôi tự hỏi, lý do thực sự cô đến đây là gì?"
Tô Minh Hà mỉm cười, đôi mắt lóe lên tia sắc bén. "Tôi muốn tìm hiểu về những dự án ông đang thực hiện. Nghe nói, ông là người rất khắt khe trong việc chọn đối tác, nhưng tôi nghĩ tôi đủ khả năng để khiến ông phải cân nhắc."
Hoàng Thiên Phúc dựa lưng vào ghế, nhìn cô với ánh mắt dò xét. "Cô không đơn giản chỉ là một nghệ sĩ tai tiếng, đúng không? Gần đây, tôi nghe được vài tin đồn, nói rằng cô đang đào bới chuyện của Trần Hạo Nam. Có lẽ chúng ta có nhiều thứ để nói hơn tôi nghĩ."
Tô Minh Hà không hề bối rối trước câu hỏi bất ngờ này. Thay vào đó, cô nghiêng người về phía trước, tạo một khoảng cách gần hơn. "Vậy ông nghĩ sao? Tôi là một kẻ tò mò hay là một người muốn hợp tác?"
Dưới tầng, Hạ Vũ đang đứng trong góc khuất, đôi mắt không rời khỏi cửa căn phòng nơi Minh Hà và Hoàng Thiên Phúc đang trò chuyện. Anh cầm điện thoại, thầm nhắn tin cho người liên lạc của mình:
"Cần giám sát mọi hoạt động trong khu vực. Có bất kỳ bất thường nào, báo ngay."
Tin nhắn vừa gửi đi, anh quay lại thấy một người quen thuộc đang bước vào bữa tiệc - Trần Hạo Nam.
Hạ Vũ nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh. "Không ngờ hắn cũng đến đây. Tình hình có vẻ phức tạp hơn rồi."
Quay lại căn phòng, Hoàng Thiên Phúc trầm ngâm một lúc trước khi nói: "Nếu cô thực sự muốn hợp tác, tôi có một đề nghị. Nhưng phải cảnh báo trước, nó không dễ thực hiện."
"Tôi thích thử thách," cô đáp, ánh mắt đầy quyết tâm.
"Trần Hạo Nam đã từng phản bội tôi trong một dự án lớn. Tôi có đủ chứng cứ để kéo hắn xuống, nhưng tôi cần một con tốt thí. Nếu cô sẵn sàng, chúng ta có thể làm việc cùng nhau. Cô giúp tôi, tôi giúp cô hạ bệ hắn."
Tô Minh Hà khẽ cười. "Nghe có vẻ hấp dẫn. Nhưng ông nghĩ tôi sẽ đặt mình vào vị trí nguy hiểm như vậy mà không nhận được gì sao?"
Hoàng Thiên Phúc nhếch môi, giọng trầm thấp. "Cô không cần lo. Tôi không bao giờ để đồng minh của mình thiệt thòi. Nếu cô làm tốt, cô sẽ có nhiều hơn những gì cô mong đợi."
Lời nói của ông ta chứa đầy sự mời gọi nhưng cũng ngấm ngầm cảnh báo. Cô hiểu rõ, nếu nhận lời, đây sẽ là một ván cược lớn mà thất bại có thể khiến cô mất tất cả.
Cô đứng dậy, cúi người nhặt lấy túi xách của mình. "Để tôi suy nghĩ. Tôi không phải người hành động vội vàng."
Hoàng Thiên Phúc cười nhẹ, nhấp một ngụm rượu. "Tôi thích những người biết cẩn thận. Tôi sẽ chờ câu trả lời từ cô."
Bước ra khỏi căn phòng, Tô Minh Hà ngay lập tức bắt gặp ánh mắt của Hạ Vũ. Anh nhanh chóng tiến lại gần, vẻ mặt tràn đầy lo lắng.
"Ông ta nói gì với cô?"
"Đề nghị hợp tác," cô đáp ngắn gọn, ánh mắt vẫn đầy suy tư.
"Cô định làm theo à?" anh hỏi, giọng trầm thấp.
Cô không trả lời ngay, chỉ cười nhạt. "Hạ Vũ, anh nghĩ rằng trong cuộc chiến này, tôi còn đường lui sao?"
Những lời nói của cô khiến anh sững sờ. Bóng dáng mạnh mẽ nhưng cô đơn của cô lướt qua anh, để lại trong anh một cảm giác bất an không thể gọi tên.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
- bình luận