Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal - Chương 33: chương 33
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal
Chương 33: chương 33
Trong màn đêm u ám, không khí tại căn hộ của Tô Minh Hà căng thẳng hơn bao giờ hết. Lúc này, cả nhóm đều nhận thức được răng Trần Hạo Nam không còn giữ bất kỳ giới hạn nào.
"Đây là những bước đi cuối cùng của hắn," Hạ Vũ nói, mắt dán vào màn hình laptop, nơi hiển thị những tệp tin bị hack. "Hắn muốn chúng ta mất kiểm soát."
"Nhưng hắn đã nhầm," Tô Minh Hà nhấn mạnh, ánh mắt lạnh lẽo. "Chúng ta đã lường trước những điều này. Tất cả chỉ là vấn đề thời gian.".
Sáng hôm sau, trong khi mọi người còn đang thảo luận, một cuộc gọi bất ngờ từ cảnh sát làm cả nhóm sững sờ.
"Chúng tôi nhận được đơn tố cáo mới về việc các người làm giả tài liệu và bịa đặt thông tin nhằm bôi nhọ danh tiếng Trần Hạo Nam," giọng nói của viên cảnh sát vang lên, đầy cứng rắn.
Lý Trạch siết chặt điện thoại, cố giữ bình tĩnh. "Những cáo buộc này không có căn cứ. Tất cả tài liệu của chúng tôi đều đã được xác minh."
"Dù vậy, chúng tôi vẫn cần các anh hợp tác điều tra," viên cảnh sát nói. "Hãy chuẩn bị, chúng tôi sẽ gửi lệnh triệu tập sớm."
"Đúng như dự đoán," Thẩm Dịch cười nhạt. "Hắn muốn kéo chúng ta xuống bùn với hắn."
"Vậy thì sao? Chúng ta vẫn còn quân bài của mình," Tô Minh Hà lên tiếng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao.
Cùng lúc đó, Trần Hạo Nam đang ngồi trong văn phòng của mình, khuôn mặt bình thản nhưng đôi mắt lóe lên sự hung hiểm.
"Hãy tiếp tục gây áp lực lên chúng," hắn nói với trợ lý. "Tôi muốn từng người trong bọn chúng phải lâm vào tuyệt vọng."
"Nhưng thưa Trần tổng," Lâm Duệ dè dặt. "Chúng ta đã bị truyền thông và dư luận giám sát chặt chẽ. Nếu hành động quá mạnh tay..."
"Hành động mạnh tay là cách duy nhất để giành chiến thắng," Trần Hạo Nam cắt lời, giọng lạnh tanh. "Đừng quên, tôi không bao giờ thất bại."
Buổi tối, tại căn hộ của nhóm, Hạ Vũ nhận được một tin nhắn ẩn danh.
"Nếu muốn bảo toàn mạng sống, hãy rút lui ngay."
"Cô xem cái này," anh nói, đưa điện thoại cho Tô Minh Hà.
Cô chỉ liếc qua, nhếch mép cười. "Hắn đang hoảng sợ rồi. Tin nhắn này chỉ chứng minh một điều: chúng ta đang đi đúng hướng."
"Nhưng hắn đã bắt đầu dùng đến các thủ đoạn đe dọa," Thẩm Dịch nói, giọng trầm xuống. "Chúng ta phải cảnh giác hơn nữa."
Tô Minh Hà gật đầu. "Tôi biết. Nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Nếu hắn muốn chơi lớn, tôi sẽ chơi đến cùng."
Ngày hôm sau, cả nhóm quyết định tổ chức một cuộc họp bí mật với một nhân vật quan trọng: Phó Giám đốc Cục
Điều tra Tội phạm Kinh tế.
"Những gì các người cung cấp đã đủ để mở một cuộc điều tra toàn diện," vị phó giám đốc nói, giọng nghiêm túc.
"Nhưng tôi cần thêm thời gian để đảm bảo mọi thứ được xử lý đúng quy trình."
"Chúng tôi không có nhiều thời gian," Lý Trạch đáp, vẻ căng thẳng. "Hắn sẽ không ngồi yên. Nếu chúng tôi bị hắn tấn công trước, tất cả bằng chứng có thể bị xóa sạch."
"Đừng lo," người đàn ông trấn an. "Chúng tôi đã theo dõi Trần Hạo Nam từ lâu. Lần này, chúng tôi sẽ hành động quyết liệt."
Tối hôm đó, trong bóng tối của căn hộ, Tô Minh Hà ngồi trầm ngâm trước cửa số, ánh mắt đăm chiêu.
"Cô ổn chứ?" Thẩm Dịch bước đến, nhẹ giọng hỏi.
"Ốn," cô đáp, quay lại nhìn anh. "Nhưng tôi không thể phủ nhận, tôi đã bắt đầu cảm thấy áp lực."
"Cô không đơn độc"" anh nói, ánh mắt chân thành. "Chúng ta sẽ cùng vượt qua chuyện này."
Một khoảnh khắc im lặng trôi qua. Rồi cô khẽ cười, ánh mắt đầy quyết tâm. "Tôi biết. Và tôi sẽ không để bất kỳ ai cản đường mình."
Khi trò chơi quyền lực tiến gần đến hồi kết, cả hai bên đều đang chuẩn bị tung ra những quân bài quyết định.
Nhưng liệu ánh sáng có thể thực sự đẩy lùi bóng tối?
"Đây là những bước đi cuối cùng của hắn," Hạ Vũ nói, mắt dán vào màn hình laptop, nơi hiển thị những tệp tin bị hack. "Hắn muốn chúng ta mất kiểm soát."
"Nhưng hắn đã nhầm," Tô Minh Hà nhấn mạnh, ánh mắt lạnh lẽo. "Chúng ta đã lường trước những điều này. Tất cả chỉ là vấn đề thời gian.".
Sáng hôm sau, trong khi mọi người còn đang thảo luận, một cuộc gọi bất ngờ từ cảnh sát làm cả nhóm sững sờ.
"Chúng tôi nhận được đơn tố cáo mới về việc các người làm giả tài liệu và bịa đặt thông tin nhằm bôi nhọ danh tiếng Trần Hạo Nam," giọng nói của viên cảnh sát vang lên, đầy cứng rắn.
Lý Trạch siết chặt điện thoại, cố giữ bình tĩnh. "Những cáo buộc này không có căn cứ. Tất cả tài liệu của chúng tôi đều đã được xác minh."
"Dù vậy, chúng tôi vẫn cần các anh hợp tác điều tra," viên cảnh sát nói. "Hãy chuẩn bị, chúng tôi sẽ gửi lệnh triệu tập sớm."
"Đúng như dự đoán," Thẩm Dịch cười nhạt. "Hắn muốn kéo chúng ta xuống bùn với hắn."
"Vậy thì sao? Chúng ta vẫn còn quân bài của mình," Tô Minh Hà lên tiếng, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao.
Cùng lúc đó, Trần Hạo Nam đang ngồi trong văn phòng của mình, khuôn mặt bình thản nhưng đôi mắt lóe lên sự hung hiểm.
"Hãy tiếp tục gây áp lực lên chúng," hắn nói với trợ lý. "Tôi muốn từng người trong bọn chúng phải lâm vào tuyệt vọng."
"Nhưng thưa Trần tổng," Lâm Duệ dè dặt. "Chúng ta đã bị truyền thông và dư luận giám sát chặt chẽ. Nếu hành động quá mạnh tay..."
"Hành động mạnh tay là cách duy nhất để giành chiến thắng," Trần Hạo Nam cắt lời, giọng lạnh tanh. "Đừng quên, tôi không bao giờ thất bại."
Buổi tối, tại căn hộ của nhóm, Hạ Vũ nhận được một tin nhắn ẩn danh.
"Nếu muốn bảo toàn mạng sống, hãy rút lui ngay."
"Cô xem cái này," anh nói, đưa điện thoại cho Tô Minh Hà.
Cô chỉ liếc qua, nhếch mép cười. "Hắn đang hoảng sợ rồi. Tin nhắn này chỉ chứng minh một điều: chúng ta đang đi đúng hướng."
"Nhưng hắn đã bắt đầu dùng đến các thủ đoạn đe dọa," Thẩm Dịch nói, giọng trầm xuống. "Chúng ta phải cảnh giác hơn nữa."
Tô Minh Hà gật đầu. "Tôi biết. Nhưng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Nếu hắn muốn chơi lớn, tôi sẽ chơi đến cùng."
Ngày hôm sau, cả nhóm quyết định tổ chức một cuộc họp bí mật với một nhân vật quan trọng: Phó Giám đốc Cục
Điều tra Tội phạm Kinh tế.
"Những gì các người cung cấp đã đủ để mở một cuộc điều tra toàn diện," vị phó giám đốc nói, giọng nghiêm túc.
"Nhưng tôi cần thêm thời gian để đảm bảo mọi thứ được xử lý đúng quy trình."
"Chúng tôi không có nhiều thời gian," Lý Trạch đáp, vẻ căng thẳng. "Hắn sẽ không ngồi yên. Nếu chúng tôi bị hắn tấn công trước, tất cả bằng chứng có thể bị xóa sạch."
"Đừng lo," người đàn ông trấn an. "Chúng tôi đã theo dõi Trần Hạo Nam từ lâu. Lần này, chúng tôi sẽ hành động quyết liệt."
Tối hôm đó, trong bóng tối của căn hộ, Tô Minh Hà ngồi trầm ngâm trước cửa số, ánh mắt đăm chiêu.
"Cô ổn chứ?" Thẩm Dịch bước đến, nhẹ giọng hỏi.
"Ốn," cô đáp, quay lại nhìn anh. "Nhưng tôi không thể phủ nhận, tôi đã bắt đầu cảm thấy áp lực."
"Cô không đơn độc"" anh nói, ánh mắt chân thành. "Chúng ta sẽ cùng vượt qua chuyện này."
Một khoảnh khắc im lặng trôi qua. Rồi cô khẽ cười, ánh mắt đầy quyết tâm. "Tôi biết. Và tôi sẽ không để bất kỳ ai cản đường mình."
Khi trò chơi quyền lực tiến gần đến hồi kết, cả hai bên đều đang chuẩn bị tung ra những quân bài quyết định.
Nhưng liệu ánh sáng có thể thực sự đẩy lùi bóng tối?
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
- bình luận