Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal - Chương 65
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal
Chương 65
Sau khi dọn dẹp hiện trường tại khu công nghiệp, Minh Hà và Thẩm Dịch trở về căn cứ an toàn. Đêm khuya bao trùm không gian, nhưng sự cảnh giác của cả hai chưa từng giảm sút. Bóng tối lúc này không còn chỉ là sự tĩnh lặng, mà như một kẻ rình rập, đe dọa từng bước chân của họ.
Trong căn phòng họp nhỏ, Minh Hà dựa lưng vào ghế, ánh mắt lạnh lùng lướt qua tài liệu trước mặt. Bên cạnh cô, Thẩm Dịch đứng thẳng, đôi mắt sắc bén chăm chú nhìn tấm bản đồ được treo trên tường.
“Đám phục kích hôm nay chỉ là thử nghiệm” Minh Hà khẽ nói, phá tan bầu không khí im lặng. “Nếu chúng nghĩ thế là đủ để dồn chúng ta vào chân tường, thì bọn chúng đã quá coi thường chúng ta.
Thẩm Dịch gật đầu, ngón tay anh lướt qua vài vị trí trên bản đồ. “Hạ Vũ không thể hành động một mình. Phía sau hắn chắc chắn còn có kẻ khác giật dây. Mạng lưới này không đơn giản chỉ là một trò chơi.
Minh Hà nhíu mày. Cô biết Thẩm Dịch nói đúng. Từ những sự kiện gần đây, mọi dấu vết đều chỉ ra rằng có một thế lực ngầm đang cố gắng thâu tóm giới giải trí bằng những thủ đoạn bẩn thỉu. Hạ Vũ chỉ là một con tốt, nhưng kẻ đứng
sau màn vẫn còn là ẩn số.
“Có điều gì đó tôi không thể bỏ qua, Minh Hà đột ngột lên tiếng, ánh mắt cô sắc bén như nhìn thấu màn đêm. “Hạ Vũ từng là người mà tôi tin tưởng. Nếu hắn sẵn sàng phản bội, thì chắc chắn hắn có thứ gì đó buộc phải đánh đổi.
Thẩm Dịch quay lại nhìn cô, ánh mắt anh ánh lên chút khó đoán. “Ý cô là gì?”
“Gia đình hắn,” Minh Hà trả lời ngay, giọng cô chắc chắn. “Tôi đã nghe phong thanh về việc người thân của hắn bị đe dọa. Nếu điều đó là sự thật, thì chúng ta có thể tận dụng để tìm hiểu kẻ giật dây.
Không khí trầm lặng bao trùm căn phòng. Thẩm Dịch trầm tư, nhưng đôi mắt lóe lên sự đồng tình. “Nếu vậy, chúng ta cần một kế hoạch. Tôi sẽ để đội của mình điều tra thêm. Nhưng Minh Hà... Anh dừng lại, giọng trầm xuống. “Cô có chắc mình sẽ không để tình cảm cản trở lần này chứ?”
Minh Hà bật cười nhạt, ánh mắt cô thoáng chút mệt mỏi. “Tôi không còn là người đặt niềm tin mù quáng vào bất kỳ ai nữa, Thẩm Dịch. Đặc biệt là với một kẻ như Hạ Vũ.
Thẩm Dịch im lặng nhìn cô, không nói thêm gì. Anh biết Minh Hà là một người phụ nữ mạnh mẽ, nhưng sâu thẳm bên trong, cô vẫn mang một vết thương lòng chưa thể chữa lành. Đêm nay, cả hai đều biết rằng cuộc chiến còn dài, và những kẻ trong bóng tối sẽ không dễ dàng dừng lại
Trong một căn phòng bí mật ở khu vực khác, Hạ Vũ ngồi đối diện một người đàn ông mặc vest đen. Khuôn mặt người đàn ông lạnh lùng, ánh mắt sắc lẹm nhìn xuyên thấu tâm can của Hạ Vũ. Trên bàn, một tập tài liệu đặt ngay ngắn, nhưng mỗi chữ trong đó như những mũi dao đâm vào tâm trí Hạ Vũ.
“Anh làm hỏng việc, giọng người đàn ông vang lên, trầm thấp nhưng chứa đựng sự uy hiếp. “Tôi đã cho anh một cơ hội, nhưng anh không thể xử lý được Minh Hà và Thẩm Dịch”
Hạ Vũ nuốt khan, trán anh ta lấm tấm mồ hôi. “Tôi đã làm mọi thứ có thể, nhưng bọn chúng quá thông minh. Tôi không ngờ chúng lại chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy.”
Người đàn ông ngồi đối diện bật cười, nhưng nụ cười ấy không hề chứa đựng sự vui vẻ. “Thông minh? Anh đang ngụy biện cho sự thất bại của mình sao? Nếu không muốn người thân của anh gặp chuyện, tốt hơn hết, anh nên làm lại cho đàng hoàng”
Ánh mắt Hạ Vũ tối sầm lại. Anh ta biết mình không còn đường lui. Trong thế giới này, lòng trung thành không tồn tại, chỉ có sự sống còn là quan trọng. Anh ta phải lựa chọn: tiếp tục phản bội, hoặc đối diện với cái giá phải trả.
Trong căn phòng họp nhỏ, Minh Hà dựa lưng vào ghế, ánh mắt lạnh lùng lướt qua tài liệu trước mặt. Bên cạnh cô, Thẩm Dịch đứng thẳng, đôi mắt sắc bén chăm chú nhìn tấm bản đồ được treo trên tường.
“Đám phục kích hôm nay chỉ là thử nghiệm” Minh Hà khẽ nói, phá tan bầu không khí im lặng. “Nếu chúng nghĩ thế là đủ để dồn chúng ta vào chân tường, thì bọn chúng đã quá coi thường chúng ta.
Thẩm Dịch gật đầu, ngón tay anh lướt qua vài vị trí trên bản đồ. “Hạ Vũ không thể hành động một mình. Phía sau hắn chắc chắn còn có kẻ khác giật dây. Mạng lưới này không đơn giản chỉ là một trò chơi.
Minh Hà nhíu mày. Cô biết Thẩm Dịch nói đúng. Từ những sự kiện gần đây, mọi dấu vết đều chỉ ra rằng có một thế lực ngầm đang cố gắng thâu tóm giới giải trí bằng những thủ đoạn bẩn thỉu. Hạ Vũ chỉ là một con tốt, nhưng kẻ đứng
sau màn vẫn còn là ẩn số.
“Có điều gì đó tôi không thể bỏ qua, Minh Hà đột ngột lên tiếng, ánh mắt cô sắc bén như nhìn thấu màn đêm. “Hạ Vũ từng là người mà tôi tin tưởng. Nếu hắn sẵn sàng phản bội, thì chắc chắn hắn có thứ gì đó buộc phải đánh đổi.
Thẩm Dịch quay lại nhìn cô, ánh mắt anh ánh lên chút khó đoán. “Ý cô là gì?”
“Gia đình hắn,” Minh Hà trả lời ngay, giọng cô chắc chắn. “Tôi đã nghe phong thanh về việc người thân của hắn bị đe dọa. Nếu điều đó là sự thật, thì chúng ta có thể tận dụng để tìm hiểu kẻ giật dây.
Không khí trầm lặng bao trùm căn phòng. Thẩm Dịch trầm tư, nhưng đôi mắt lóe lên sự đồng tình. “Nếu vậy, chúng ta cần một kế hoạch. Tôi sẽ để đội của mình điều tra thêm. Nhưng Minh Hà... Anh dừng lại, giọng trầm xuống. “Cô có chắc mình sẽ không để tình cảm cản trở lần này chứ?”
Minh Hà bật cười nhạt, ánh mắt cô thoáng chút mệt mỏi. “Tôi không còn là người đặt niềm tin mù quáng vào bất kỳ ai nữa, Thẩm Dịch. Đặc biệt là với một kẻ như Hạ Vũ.
Thẩm Dịch im lặng nhìn cô, không nói thêm gì. Anh biết Minh Hà là một người phụ nữ mạnh mẽ, nhưng sâu thẳm bên trong, cô vẫn mang một vết thương lòng chưa thể chữa lành. Đêm nay, cả hai đều biết rằng cuộc chiến còn dài, và những kẻ trong bóng tối sẽ không dễ dàng dừng lại
Trong một căn phòng bí mật ở khu vực khác, Hạ Vũ ngồi đối diện một người đàn ông mặc vest đen. Khuôn mặt người đàn ông lạnh lùng, ánh mắt sắc lẹm nhìn xuyên thấu tâm can của Hạ Vũ. Trên bàn, một tập tài liệu đặt ngay ngắn, nhưng mỗi chữ trong đó như những mũi dao đâm vào tâm trí Hạ Vũ.
“Anh làm hỏng việc, giọng người đàn ông vang lên, trầm thấp nhưng chứa đựng sự uy hiếp. “Tôi đã cho anh một cơ hội, nhưng anh không thể xử lý được Minh Hà và Thẩm Dịch”
Hạ Vũ nuốt khan, trán anh ta lấm tấm mồ hôi. “Tôi đã làm mọi thứ có thể, nhưng bọn chúng quá thông minh. Tôi không ngờ chúng lại chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy.”
Người đàn ông ngồi đối diện bật cười, nhưng nụ cười ấy không hề chứa đựng sự vui vẻ. “Thông minh? Anh đang ngụy biện cho sự thất bại của mình sao? Nếu không muốn người thân của anh gặp chuyện, tốt hơn hết, anh nên làm lại cho đàng hoàng”
Ánh mắt Hạ Vũ tối sầm lại. Anh ta biết mình không còn đường lui. Trong thế giới này, lòng trung thành không tồn tại, chỉ có sự sống còn là quan trọng. Anh ta phải lựa chọn: tiếp tục phản bội, hoặc đối diện với cái giá phải trả.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
- bình luận