Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal - Chương 30
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal
Chương 30
Thấm Dịch nhìn Hạ Vũ đầy cảnh giác, ánh mắt lướt nhanh qua từng cử chỉ và biểu cảm của người đàn ông này.
"Anh nói mình là trợ lý của Trần Hạo Nam? Tại sao lại muốn giúp chúng tôi?" anh hỏi, giọng lạnh lùng
Hạ Vũ gật đầu, đưa ra một tập tài liệu trong tay. "Tôi từng làm việc cho Trần Hạo Nam hơn 5 năm, biết rất nhiều bí mật của hắn. Nhưng tôi không thể chịu đựng được sự thối nát và bẩn thỉu trong các kế hoạch của hắn nữa. Hắn không chỉ làm giả giấy tờ, rửa tiền, mà còn sẵn sàng hại chết bất cứ ai cản đường."
Tô Minh Hà bước tới, ánh mắt sắc bén. "Làm sao chúng tôi biết anh không phải là gián điệp của hắn?"
Hạ Vũ nhếch mép cười, ánh mắt không chút sợ hãi. "Nếu tôi là gián điệp, tôi đã không mang theo những bằng chứng này."
Anh ta mở tập tài liệu, trong đó là những bản hợp đồng giả mạo, các giao dịch tài chính bất hợp pháp, và cả những bức ảnh chụp các cuộc gặp bí mật giữa Trần Hạo Nam và các quan chức quyền lực.
"Những thứ này là đủ để lật đổ hắn," Hạ Vũ nói. "Nhưng tôi cần sự giúp đỡ của hai người để công khai tất cả."
Sau một hồi thảo luận căng thẳng, Thẩm Dịch và Tô Minh Hà quyết định tạm thời tin tưởng Hạ Vũ.
"Được, chúng tôi sẽ hợp tác," Thẩm Dịch nói, ánh mắt nghiêm nghị. "Nhưng nếu anh giở trò, đừng trách tôi không khách sáo."
Hạ Vũ gật đầu. "Tôi hiểu. Và tôi cũng không mong gì hơn ngoài việc thấy Trần Hạo Nam bị trừng phạt."
Ngày hôm sau, cả ba bắt đầu lên kế hoạch chi tiết để công bố những bằng chứng mà Hạ Vũ cung cấp.
"Chúng ta cần một nền tảng đủ lớn, không chỉ mạng xã hội," Tô Minh Hà nói. "Nếu chỉ dựa vào internet, Trần Hạo Nam có thể dùng tiền để kiểm soát thông tin. Chúng ta cần làm cho toàn bộ dư luận, từ truyền thông đến chính quyền, phải chú ý."
"Có một hội thảo sắp diễn ra, nơi rất nhiều nhà báo và người nổi tiếng trong giới giải trí sẽ tham dự," Hạ Vũ đề xuất. "Nếu chúng ta có thể đưa bằng chứng ra tại đó, sẽ không ai dám ngó lơ."
"Y kiến hay," Thẩm Dịch nói. "Nhưng chúng ta cần đảm bảo an toàn. Hắn sẽ không ngồi yên để chúng ta ra tay đâu."
Trong khi đó, Trần Hạo Nam đang ngồi trong văn phòng của mình, đọc những báo cáo mới nhất từ tay chân thân tín.
"Hạ Vũ đã phản bội," Lâm Duệ báo cáo, vẻ mặt căng thẳng. "Hắn đã mang theo rất nhiều tài liệu quan trọng."
Trần Hạo Nam siết chặt tay, đôi mắt lạnh lùng. "Tôi đã quá nhân từ với hắn."
"Hãy để tôi xử lý," Lâm Duệ nói. "Hắn không thể trốn thoát được lâu."
"Không chỉ Hạ Vũ, mà cả Tô Minh Hà và Thẩm Dịch," Trần Hạo Nam nhấn mạnh. "Tôi không muốn thấy bọn chúng sống sót qua tuần này."
Tối hôm đó, khi cả ba đang chuẩn bị tài liệu trong căn hộ, họ bất ngờ nghe thấy tiếng động từ bên ngoài cửa sổ.
"Có người!" Thẩm Dịch khẽ nói, ra hiệu cho cả hai im lặng.
Anh nhanh chóng kiểm tra camera an ninh và phát hiện hai kẻ lạ mặt đang cố gắng đột nhập vào nhà.
"Tôi đã nói rồi, chúng không bao giờ để chúng ta yên," Tô Minh Hà thì thầm.
"Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức," Hạ Vũ nói, khuôn mặt đầy lo lắng.
"Không, tôi không rời đi," Tô Minh Hà đáp, ánh mắt lóe lên sự cương quyết. "Tôi đã quá chán cảnh phải chạy trốn.
Nếu bọn chúng muốn chơi, vậy thì tôi sẽ chơi tới cùng."
Thẩm Dịch nhìn cô, rồi gật đầu. "Được, vậy chúng ta cùng đối mặt. Nhưng phải thật cẩn thận."
Họ nhanh chóng tắt hết đèn, chuẩn bị sẵn các công cụ tự vệ và chờ đợi cuộc đối đầu sắp đến.
Đêm nay, căn hộ nhỏ sẽ trở thành chiến trường, nơi kẻ ác và những con người quả cảm đối đầu trong một trận đấu không khoan nhượng.
"Anh nói mình là trợ lý của Trần Hạo Nam? Tại sao lại muốn giúp chúng tôi?" anh hỏi, giọng lạnh lùng
Hạ Vũ gật đầu, đưa ra một tập tài liệu trong tay. "Tôi từng làm việc cho Trần Hạo Nam hơn 5 năm, biết rất nhiều bí mật của hắn. Nhưng tôi không thể chịu đựng được sự thối nát và bẩn thỉu trong các kế hoạch của hắn nữa. Hắn không chỉ làm giả giấy tờ, rửa tiền, mà còn sẵn sàng hại chết bất cứ ai cản đường."
Tô Minh Hà bước tới, ánh mắt sắc bén. "Làm sao chúng tôi biết anh không phải là gián điệp của hắn?"
Hạ Vũ nhếch mép cười, ánh mắt không chút sợ hãi. "Nếu tôi là gián điệp, tôi đã không mang theo những bằng chứng này."
Anh ta mở tập tài liệu, trong đó là những bản hợp đồng giả mạo, các giao dịch tài chính bất hợp pháp, và cả những bức ảnh chụp các cuộc gặp bí mật giữa Trần Hạo Nam và các quan chức quyền lực.
"Những thứ này là đủ để lật đổ hắn," Hạ Vũ nói. "Nhưng tôi cần sự giúp đỡ của hai người để công khai tất cả."
Sau một hồi thảo luận căng thẳng, Thẩm Dịch và Tô Minh Hà quyết định tạm thời tin tưởng Hạ Vũ.
"Được, chúng tôi sẽ hợp tác," Thẩm Dịch nói, ánh mắt nghiêm nghị. "Nhưng nếu anh giở trò, đừng trách tôi không khách sáo."
Hạ Vũ gật đầu. "Tôi hiểu. Và tôi cũng không mong gì hơn ngoài việc thấy Trần Hạo Nam bị trừng phạt."
Ngày hôm sau, cả ba bắt đầu lên kế hoạch chi tiết để công bố những bằng chứng mà Hạ Vũ cung cấp.
"Chúng ta cần một nền tảng đủ lớn, không chỉ mạng xã hội," Tô Minh Hà nói. "Nếu chỉ dựa vào internet, Trần Hạo Nam có thể dùng tiền để kiểm soát thông tin. Chúng ta cần làm cho toàn bộ dư luận, từ truyền thông đến chính quyền, phải chú ý."
"Có một hội thảo sắp diễn ra, nơi rất nhiều nhà báo và người nổi tiếng trong giới giải trí sẽ tham dự," Hạ Vũ đề xuất. "Nếu chúng ta có thể đưa bằng chứng ra tại đó, sẽ không ai dám ngó lơ."
"Y kiến hay," Thẩm Dịch nói. "Nhưng chúng ta cần đảm bảo an toàn. Hắn sẽ không ngồi yên để chúng ta ra tay đâu."
Trong khi đó, Trần Hạo Nam đang ngồi trong văn phòng của mình, đọc những báo cáo mới nhất từ tay chân thân tín.
"Hạ Vũ đã phản bội," Lâm Duệ báo cáo, vẻ mặt căng thẳng. "Hắn đã mang theo rất nhiều tài liệu quan trọng."
Trần Hạo Nam siết chặt tay, đôi mắt lạnh lùng. "Tôi đã quá nhân từ với hắn."
"Hãy để tôi xử lý," Lâm Duệ nói. "Hắn không thể trốn thoát được lâu."
"Không chỉ Hạ Vũ, mà cả Tô Minh Hà và Thẩm Dịch," Trần Hạo Nam nhấn mạnh. "Tôi không muốn thấy bọn chúng sống sót qua tuần này."
Tối hôm đó, khi cả ba đang chuẩn bị tài liệu trong căn hộ, họ bất ngờ nghe thấy tiếng động từ bên ngoài cửa sổ.
"Có người!" Thẩm Dịch khẽ nói, ra hiệu cho cả hai im lặng.
Anh nhanh chóng kiểm tra camera an ninh và phát hiện hai kẻ lạ mặt đang cố gắng đột nhập vào nhà.
"Tôi đã nói rồi, chúng không bao giờ để chúng ta yên," Tô Minh Hà thì thầm.
"Chúng ta phải rời khỏi đây ngay lập tức," Hạ Vũ nói, khuôn mặt đầy lo lắng.
"Không, tôi không rời đi," Tô Minh Hà đáp, ánh mắt lóe lên sự cương quyết. "Tôi đã quá chán cảnh phải chạy trốn.
Nếu bọn chúng muốn chơi, vậy thì tôi sẽ chơi tới cùng."
Thẩm Dịch nhìn cô, rồi gật đầu. "Được, vậy chúng ta cùng đối mặt. Nhưng phải thật cẩn thận."
Họ nhanh chóng tắt hết đèn, chuẩn bị sẵn các công cụ tự vệ và chờ đợi cuộc đối đầu sắp đến.
Đêm nay, căn hộ nhỏ sẽ trở thành chiến trường, nơi kẻ ác và những con người quả cảm đối đầu trong một trận đấu không khoan nhượng.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
- bình luận