Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal - Chương 28
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ảnh Đế Và Nữ Hoàng Scandal
Chương 28
Ngày hôm sau, cả mạng xã hội lẫn truyền thông chính thống đều dậy sóng. Các bằng chứng mà Tô Minh Hà và Thẩm Dịch công bố đã khiến dư luận bàng hoàng. Những lời cáo buộc về hành vi rửa tiền, làm giả tài liệu và thao túng thị trường giải trí của Trần Hạo Nam nhanh chóng lan rộng, không chỉ trong nước mà còn thu hút sự chú ý quốc tế.
Tuy nhiên, đòn phản công của Trần Hạo Nam và Lâm Duệ cũng đến ngay sau đó.
Một bài viết dài xuất hiện trên các trang tin lớn, với tiêu đề “Sự thật đằng sau những cáo buộc: Tô Minh Hà và Thẩm Dịch đang cố tình bịa đặt để trả thù cá nhân?”. Bài viết đi kèm với một loạt "bằng chứng" giả mạo, cáo buộc cả hai dùng thủ đoạn bẩn thỉu để hạ bệ đối thủ.
“Bọn chúng đang muốn đánh thẳng vào danh dự của chúng ta” Thẩm Dịch nói, nhìn màn hình với ánh mắt lạnh lùng.
“Vậy thì sao? Chúng ta chỉ cần chứng minh sự thật,” Tô Minh Hà đáp, không hề nao núng. “Tôi không sợ dư luận, cũng chẳng sợ bọn chúng.”
Trong khi đó, tại một căn biệt thự sang trọng, Trần Hạo Nam đang ngồi bên bàn làm việc, ánh mắt đầy mưu mô.
“Dư luận sẽ không quan tâm đến sự thật, hắn nói với Lâm Duệ. “Chỉ cần tạo ra đủ nghi ngờ, bọn chúng sẽ không còn chỗ đứng”
“Vậy bước tiếp theo là gì?” Lâm Duệ hỏi.
“Đưa tin đồn lên một tầm cao mới” Trần Hạo Nam đáp. “Tôi muốn tất cả những gì liên quan đến Thẩm Dịch và Tô Minh Hà bị hủy hoại, từ sự nghiệp đến danh tiếng cá nhân.”
Buổi tối, một loạt bài báo mới xuất hiện, cáo buộc Thẩm Dịch từng nhận hối lộ trong các dự án điện ảnh trước đây, và Tô Minh Hà thì bị nghi ngờ có quan hệ bất chính để thăng tiến trong sự nghiệp.
Những tin đồn này lan nhanh như cháy rừng, khiến hình ảnh của cả hai bị tổn hại nghiêm trọng.
“Tôi sẽ kiện chúng vì tội vu khống” Thẩm Dịch nói, ném mạnh tờ báo xuống bàn.
“Không,” Tô Minh Hà lắc đầu. “Kiện bây giờ sẽ chỉ làm tình hình thêm phức tạp. Chúng ta cần một cú đánh chí mạng để lật ngược thế cờ. Và tôi nghĩ, tôi đã biết phải làm gì.”
Ngày hôm sau, Tô Minh Hà xuất hiện tại một buổi họp báo bất ngờ. Với vẻ ngoài bình tĩnh nhưng sắc bén, cô đối diện với hàng loạt ống kính máy quay.
“Tôi đứng đây hôm nay không phải để biện minh cho bản thân, mà để công bố một sự thật mà các người chưa biết, cô nói, giọng nói dõng dạc.
Cô đưa ra bằng chứng mới, bao gồm video và ghi âm cuộc gặp gỡ giữa Lâm Duệ và một nhân viên nội bộ của Trần Hạo Nam, nơi họ thảo luận về cách làm giả các tài liệu để tấn công cô và Thẩm Dịch.
“Đây là sự thật. Những lời vu khống mà các người đọc được đều là dối trá. Tôi không cần dư luận thương hại hay bảo vệ tôi, tôi chỉ cần công lý.”
Cả khán phòng như nổ tung, hàng loạt câu hỏi được đưa ra, nhưng Tô Minh Hà chỉ mỉm cười lạnh nhạt trước khi rời khỏi.
Trong văn phòng của mình, Trần Hạo Nam ném mạnh chiếc cốc xuống đất, ánh mắt giận dữ.
“Làm thế nào cô ta có được những bằng chứng đó?!” hắn hét lên.
Lâm Duệ đứng bên cạnh, cũng không giấu nổi sự bối rối. “Chúng ta đã kiểm soát toàn bộ nội bộ, không thể có kẻ phản bội.”
“Cút ra ngoài!” Trần Hạo Nam gầm lên.
Khi Lâm Duệ rời đi, hắn ngồi xuống ghế, bàn tay siết chặt. “Trò chơi này vẫn chưa kết thúc.”
Tối hôm đó, khi trở về nhà, Thẩm Dịch nhận được một cuộc gọi từ một số lạ.
“Thẩm Dịch, cẩn thận. Trần Hạo Nam đã thuê người ra tay với cả hai người giọng nói bên kia thì thầm trước khi cúp máy.
Anh lập tức gọi cho Tô Minh Hà.
“Chúng ta đang bị theo dõi. Họ sẽ không dừng lại cho đến khi triệt hạ được chúng ta, anh nói, giọng đầy lo lắng.
“Vậy thì để xem ai sẽ ngã trước, cô đáp, ánh mắt sáng rực trong bóng tối.
Bão tố thực sự đang đến, nhưng cả hai đã sẵn sàng để đối đầu, dù cái giá phải trả là tất cả.
Tuy nhiên, đòn phản công của Trần Hạo Nam và Lâm Duệ cũng đến ngay sau đó.
Một bài viết dài xuất hiện trên các trang tin lớn, với tiêu đề “Sự thật đằng sau những cáo buộc: Tô Minh Hà và Thẩm Dịch đang cố tình bịa đặt để trả thù cá nhân?”. Bài viết đi kèm với một loạt "bằng chứng" giả mạo, cáo buộc cả hai dùng thủ đoạn bẩn thỉu để hạ bệ đối thủ.
“Bọn chúng đang muốn đánh thẳng vào danh dự của chúng ta” Thẩm Dịch nói, nhìn màn hình với ánh mắt lạnh lùng.
“Vậy thì sao? Chúng ta chỉ cần chứng minh sự thật,” Tô Minh Hà đáp, không hề nao núng. “Tôi không sợ dư luận, cũng chẳng sợ bọn chúng.”
Trong khi đó, tại một căn biệt thự sang trọng, Trần Hạo Nam đang ngồi bên bàn làm việc, ánh mắt đầy mưu mô.
“Dư luận sẽ không quan tâm đến sự thật, hắn nói với Lâm Duệ. “Chỉ cần tạo ra đủ nghi ngờ, bọn chúng sẽ không còn chỗ đứng”
“Vậy bước tiếp theo là gì?” Lâm Duệ hỏi.
“Đưa tin đồn lên một tầm cao mới” Trần Hạo Nam đáp. “Tôi muốn tất cả những gì liên quan đến Thẩm Dịch và Tô Minh Hà bị hủy hoại, từ sự nghiệp đến danh tiếng cá nhân.”
Buổi tối, một loạt bài báo mới xuất hiện, cáo buộc Thẩm Dịch từng nhận hối lộ trong các dự án điện ảnh trước đây, và Tô Minh Hà thì bị nghi ngờ có quan hệ bất chính để thăng tiến trong sự nghiệp.
Những tin đồn này lan nhanh như cháy rừng, khiến hình ảnh của cả hai bị tổn hại nghiêm trọng.
“Tôi sẽ kiện chúng vì tội vu khống” Thẩm Dịch nói, ném mạnh tờ báo xuống bàn.
“Không,” Tô Minh Hà lắc đầu. “Kiện bây giờ sẽ chỉ làm tình hình thêm phức tạp. Chúng ta cần một cú đánh chí mạng để lật ngược thế cờ. Và tôi nghĩ, tôi đã biết phải làm gì.”
Ngày hôm sau, Tô Minh Hà xuất hiện tại một buổi họp báo bất ngờ. Với vẻ ngoài bình tĩnh nhưng sắc bén, cô đối diện với hàng loạt ống kính máy quay.
“Tôi đứng đây hôm nay không phải để biện minh cho bản thân, mà để công bố một sự thật mà các người chưa biết, cô nói, giọng nói dõng dạc.
Cô đưa ra bằng chứng mới, bao gồm video và ghi âm cuộc gặp gỡ giữa Lâm Duệ và một nhân viên nội bộ của Trần Hạo Nam, nơi họ thảo luận về cách làm giả các tài liệu để tấn công cô và Thẩm Dịch.
“Đây là sự thật. Những lời vu khống mà các người đọc được đều là dối trá. Tôi không cần dư luận thương hại hay bảo vệ tôi, tôi chỉ cần công lý.”
Cả khán phòng như nổ tung, hàng loạt câu hỏi được đưa ra, nhưng Tô Minh Hà chỉ mỉm cười lạnh nhạt trước khi rời khỏi.
Trong văn phòng của mình, Trần Hạo Nam ném mạnh chiếc cốc xuống đất, ánh mắt giận dữ.
“Làm thế nào cô ta có được những bằng chứng đó?!” hắn hét lên.
Lâm Duệ đứng bên cạnh, cũng không giấu nổi sự bối rối. “Chúng ta đã kiểm soát toàn bộ nội bộ, không thể có kẻ phản bội.”
“Cút ra ngoài!” Trần Hạo Nam gầm lên.
Khi Lâm Duệ rời đi, hắn ngồi xuống ghế, bàn tay siết chặt. “Trò chơi này vẫn chưa kết thúc.”
Tối hôm đó, khi trở về nhà, Thẩm Dịch nhận được một cuộc gọi từ một số lạ.
“Thẩm Dịch, cẩn thận. Trần Hạo Nam đã thuê người ra tay với cả hai người giọng nói bên kia thì thầm trước khi cúp máy.
Anh lập tức gọi cho Tô Minh Hà.
“Chúng ta đang bị theo dõi. Họ sẽ không dừng lại cho đến khi triệt hạ được chúng ta, anh nói, giọng đầy lo lắng.
“Vậy thì để xem ai sẽ ngã trước, cô đáp, ánh mắt sáng rực trong bóng tối.
Bão tố thực sự đang đến, nhưng cả hai đã sẵn sàng để đối đầu, dù cái giá phải trả là tất cả.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7: chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11: chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15: chương 15
- Chương 16: chương 16
- Chương 17
- Chương 18: chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31: chương 31
- Chương 32: chương 32
- Chương 33: chương 33
- Chương 34: chương 34
- Chương 35: chương 35
- Chương 36: chương 36
- Chương 37: chương 37
- Chương 38: chương 38
- Chương 39: chương 39
- Chương 40: chương 40
- Chương 41: chương 41
- Chương 42: chương 42
- Chương 43: chương 43
- Chương 44: chương 44
- Chương 45: chương 45
- Chương 46: chương 46
- Chương 47: chương 47
- Chương 48: chương 48
- Chương 49: chương 49
- Chương 50: chương 50
- Chương 51: chương 51
- Chương 52: chương 52
- Chương 53: chương 53
- Chương 54: chương 54
- Chương 55: chương 55
- Chương 56: chương 56
- Chương 57: chương 57
- Chương 58: chương 58
- Chương 59: chương 59
- Chương 60: chương 60
- Chương 61: chương 61
- Chương 62: chương 62
- Chương 63: chương 63
- Chương 64: chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69: chương 69
- Chương 70: chương 70
- Chương 71: chương 71
- Chương 72: chương 72
- Chương 73: chương 73
- Chương 74: chương 74
- Chương 75: chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80: chương 80
- Chương 81: chương 81
- Chương 82: chương 82
- Chương 83: chương 83
- Chương 84: chương 84
- bình luận