Ma Thần Trời Sinh - Chương 487: C488: Dưới táng thần sơn

Ma Thần Trời Sinh

Chương 487: C488: Dưới táng thần sơn



Lại chạy mất cả buổi, đường sông U Linh hà cũng dần trở nên hẹp hơn.

Phía xa xa xuất hiện một tòa núi lớn bốc lên hắc khí, thoạt nhìn rất giống một cái phần mộ.

Chẳng qua, thân núi lại cực kỳ khổng lồ, nguy nga không gì sánh nổi, hoàn toàn bị một tầng sương mù màu đen bao phủ, bao trùm phạm vi mấy trăm dặm địa vực.

U Linh hà chính là từ trong tòa núi màu đen kia chảy ra, thế nhưng bởi vì sương mù quá dày, nên căn bản không nhìn thấy nó bắt nguồn từ đâu.

Rất nhiều tu sĩ nhân loại đều tụ tập cách tòa núi này chừng trăm dặm, không chỉ có cường giả của một vài thế lực lớn, mà còn có không ít tán tu Võ Đạo.

16 chiếc Kim Chúc Phi Chu của Lôi tộc lơ lửng trên hư không. Sương mù bao trùm phi chu đã tản ra, dù đứng trên mặt đất cũng có thể có thể nhìn thấy được Võ giả của Lôi tộc trên phi chu.

Những tu sĩ Võ Đạo này đều rất sợ hãi Võ giả của Lôi tộc, dù sao thì Lôi tộc cũng là một đại tộc đỉnh cao của Cửu Việt Cương, không phải là thế lực mà bọn họ có thể đắc tội được.

Tu sĩ Đạo môn của Huyền Thanh Quan thì tập trung tại khu rừng ở hướng tây bắc.

- Này huynh đài, không thể xông vào Táng Thần Sơn được, đó là cấm địa tử vong, vừa rồi đã có mấy vị cao thủ Võ Đạo chết trên mặt đất.

Một người hảo tâm nhắc nhở một tiếng.

Ninh Tiểu Xuyên vốn định chạy dọc theo U Linh hà, chạy thẳng tới Hắc Vụ Quỷ Nguyên, nhưng đến khi có người cản hắn lại thì hắn mới nhìn thấy trước mặt là một tòa núi lớn màu đen.

Nam tử cao gầy cản Ninh Tiểu Xuyên lại, tiếp tục khuyên nhủ:

- Huynh đài, ngươi quá liều lĩnh rồi, ngươi có biết là nếu tiếp tục tiến tới thì sẽ đến Táng Thần Sơn hay không?

Nam tử cao gầy này thoạt nhìn chừng hai mươi tuổi, tu vi Võ Đạo cũng không cao, nhưng ánh mắt rất thanh tịnh, không hề có một tia tạp chất nào.

Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn đối phương, biết đối phương có hảo ý, liền nói:

- Thứ lỗi, ta có chuyện trọng yếu, phải tiến về thượng du của U Linh hà để tìm một vị bằng hữu.

Nam tử cao gầy lại nói:


- Thượng du của U Linh hà? U Linh hà chính là từ trong Táng Thần Sơn chảy ra, chẳng lẽ vị bằng hữu của ngươi đang ở trong Táng Thần Sơn?

- Cái gì? thượng nguồn của U Linh hà là Táng Thần Sơn ư? Điều này sao có thể, ta còn nhớ rõ là có một mảnh đồng cỏ màu đen, ta chính là từ trong đó nhảy vào U Linh hà, bị nước sông đẩy tới hạ du…

Ninh Tiểu Xuyên nhìn xung quanh một lượt, phát hiện vẻ mặt mọi người rất cổ quái, giống như đang nhìn một kẻ đần vậy.

Bên phía trận doanh của Lôi tộc, có một thiên tài tuấn kiệt mặc trường bào huyễn kim đi ra, cười cợt nhả nói:

- Nói vậy là ngươi từ trong U Linh hà bò ra?

- Đúng vậy.

Ninh Tiểu Xuyên nghiêm túc nói.

Tên thiên tài tuấn kiệt của Lôi tộc đều cười đến gập người, một vài thiếu niên Lôi tộc ở đằng sau cũng bắt đầu cười, ngay cả những nữ tử thiên tài của Đạo quan cũng khẽ nhếch miệng, chỉ thiếu chút nữa là bật cười.

- Tên này bị ngu à? Còn dám nói là bản thân sau khi nhảy vào U Linh hà mà vẫn còn có thể sống sót bò lên, chẳng lẽ hắn không biết nước chảy trong U Linh hà chính là Địa Ngục Hoàng thủy ư?

Một thiếu niên đến từ một Tông môn nào đó chợt cười nhạo, không hề tin tưởng lời nói của Ninh Tiểu Xuyên.

- Địa Ngục Hoàng thủy có thể ăn mòn cả thân thể Thiên Nhân, một khi rơi vào U Linh hà, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.

Một thiếu nữ mặc áo lụa tím, lạnh lùng nói.

Trên mặt thiếu nữ áo tím che một tấm sa mỏng, đôi mắt lộ ra ngoài giống như hai dòng suối trong mát, xuyên qua sa mỏng, có thể nhìn thấy một gương mặt xinh đẹp, chiếc cổ của nàng rất thon thả, đặc biệt tinh tế trắng muốn, đường cong mềm mại, khiến người khác cảm thấy ưu nhã mà thần bí.

Phía sau nàng có một lão giả áo bào tím tu vi cao thâm, trên lưng buộc Tử kim yêu đới, tinh thần vô cùng sung mãn.

Ánh mắt của hai lão giả áo bào tím rất lợi hại, tản mát ra khí tràng Võ Đạo cường đại, chấn nhiếp những Võ giả tán tu khác đến kinh hồn táng đởm, căn bản không có bất luận kẻ nào dám tới gần thiếu nữ áo tím.

Ninh Tiểu Xuyên tách ra một đạo lực lượng tâm thần, lặng lẽ dò xét hai lão giả áo tím, liền thu được kết quả khiến cho hắn thoáng kinh hãi.


Hai lão giả này, không ngờ lại đều là cường giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín.

Loại cường giả cấp bậc này ở Ngọc Lam Đế quốc đã đủ phong làm Vương Hầu, thậm chí trở thành lão tổ của đại Tông môn, hưởng thụ đãi ngộ cực cao.

Thế nhưng, thoạt nhìn thì địa vị của hai lão giả áo tím này cũng không cao lắm, giống như chỉ là hai hộ vệ của thiếu nữ áo tím này mà thôi.

Được cường giả Địa Tôn cảnh tầng thứ chín là hộ vệ, thiếu nữ áo tím này nhất định có thân phận không bình thường.

Rất nhiều người đều cười nhạo Ninh Tiểu Xuyên, cảm thấy hắn đang muốn trêu đùa mọi người. Bởi vì, căn bản không có người nào rơi vào U Linh hà mà còn có thể sống sót bò ra.

Tên thiên tài tuấn kiệt của Lôi tộc tên là “Lôi Cửu”, hắn chính là nhân kiệt xếp hạng thứ chín trong đám thế hệ trẻ của Lôi tộc, mặc dù còn trẻ, nhưng tu vi Võ Đạo đã bước vào Địa Tôn cảnh, thành tựu tương lai không thể hạn lượng.

Lôi Cửu đi về phía Ninh Tiểu Xuyên, bước chân trầm ổn, cơ thể tráng kiện, trong lời nói có vài phần mỉa mai, nói:

- Tiểu tử, không phải ngươi nói là ngươi bò lên từ trong U Linh hà sao? Không bằng… ngươi hãy biểu diễn cho chúng ta xem một chút… Những thiên kiêu đệ tử trong đại tộc của chúng ta đều rất chờ mong với Thần Thông Võ Đạo của ngươi a.

- Ha ha, Lôi Cửu, ngươi làm vậy không phải đang ức hiếp tán tu Võ Đạo người ta hay sao? Sau khi nhảy vào U Linh hà, còn có thể bò lên được ư?

Một người khác trong đại tộc lên tiếng, trong lời nói có vài phần hả hê.

Lôi Cửu khoanh tay nói:

- Không thể nói như vậy được, hắn đã dám tuyên bố mình có thể từ trong U Linh hà bò ra, nhất định thân mang Thần Thông không tầm thường a.

Những tên đệ tử của Lôi tộc sau lưng Lôi Cửu đều cười rộ lên.

- Tiểu tử, nhảy đi, nếu ngươi không nhảy, để chúng ta tới giúp ngươi.

- Cứ bốc phét đi, Địa Ngục thủy này cho dù là Thiên Nhân cũng khó mà chịu nổi, ngươi cho rằng mình là Thần Linh sao?


Một vài thiếu nữ mặc đạo bào của Huyền Thanh Quan cũng đều nhìn về phía U Linh hà.

Các nàng đã từng nghe qua thủ đoạn của Lôi Cửu, trong mắt lộ ra vài phần thương cảm, biết rõ Võ giả tán tu này hôm nay gặp xui xẻo rồi.

Việc này tùy thời đều phát sinh, căn bản cũng không có người nào muốn quản, tất nhiên sẽ không có người nào ăn no không có việc gì làm, vì che chở cho một Võ giả tán tu mà đắc tội với quái vật khổng lồ như Lôi tộc.

- Lôi Cửu thế gia, vừa rồi hắn chỉ nói mê nói sảng mà thôi, ngươi cần gì phải tưởng thật? Huynh đài, ngươi còn không mau đi đi, chọc giận Lôi Cửu thiếu gia, cho dù ngươi có mười cái đầu cũng không đủ chém.

Tên nam tử cao gầy lại nháy mắt với Ninh Tiểu Xuyên, ra hiệu cho hắn nhanh đào tẩu.

Ninh Tiểu Xuyên vẫn thờ ơ lạnh nhạt, cũng không hề có ý định trốn chạy.

Như vậy cũng quá không có đạo lý rồi, bản thân chỉ thuận miệng nói mà thôi, có liên quan cái rắm gì đám người này?

Châm chọc khiêu khích thì cũng bỏ đi, không ngờ còn muốn ép hắn nhảy vào U Linh hà. Nếu như hôm nay không phải là Ninh Tiểu Xuyên, mà đổi lại là một người khác, chẳng phải thật sự đã bị hắn bức tử trong U Linh hà rồi sao?

Phành...

Lôi Cửu đánh ra một chưởng, đánh ngã tên nam tử cao gầy ra đất, sau đó lại một trận quyền đánh chân đá, nói:

- Tư Đồ Cảnh, ngươi thật to gan, không ngờ dám quản vào chuyện của lão tử, nếu không phải nể mặt ngươi là trưởng tôn của Tư Mã tộc ngươi, lão tử đã đánh chết ngươi từ lâu rồi. Ha ha, ngươi cũng kiên cường đấy, không ngờ lại không kêu một tiếng nào, để ta đánh cho đến khi ngươi cầu xin tha thứ mới thôi. Dù sao thì trưởng tôn của Tư Đồ tộc, ba năm trước cũng đã bị phế rồi.

Nam tử cao gầy bị đánh ngã ra đất, thân hình cuộn tròn lại, trong miệng không ngừng ho ra máu.

Một vài Võ giả của Lôi tộc sau khi nhìn thấy, liền vung tay vung chân hò hét đấm đá, trên mặt lộ ra nụ cười lạnh mỉa mai.

Đánh chó mù đường chính là chuyện mà bọn hắn thích nhất, huống hồ còn đánh trưởng tôn của Tư Đồ tộc, đây quả thật là chuyện khiến bọn hắn cảm thấy rất thoải mái.

Phành... Phành...

Những Võ giả trẻ tuổi của Lôi tộc căn bản không hề nương tay chút nào, hướng về phía nam tử cao gầy này mà tay đấm chân đá, lên mặt, lên ngực của hắn.

Thiếu nữ áo tím khẽ nhíu mày, nói:

- Hắn dù sao cũng là trưởng tôn của Tư Đồ tộc, là đệ nhất thiên kiêu của Tư Đồ tộc, ngươi làm nhục hắn như vậy, e rằng người của Tư Đồ tộc sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.


Lôi Cửu cười nói:

- Nếu là ba năm trước, có lẽ ta còn có thể kính sợ hắn vài phần, đáng tiếc là hắn dã bị phế rồi, ở trong Tư Đồ tộc cũng là phế vật bị xa lánh và khinh nhục, nếu như ta đánh cho hắn cầu xin tha thứ thì có lẽ rất nhiều người trong Tư Đồ tộc còn vỗ tay khen hay nữa ấy chứ. ha ha, còn không mau động thủ đi … Nếu người nào có thể đánh cho Tư Đồ đại thiếu gia phải xin tha, ta sẽ thưởng cho hắn 1000 Huyền thạch. Ha ha…

Một vài Võ giả trẻ tuổi của Lôi tộc cũng không nhịn được nữa, tất cả đều chạy tới, tay đấm chân đá tàn nhẫn với Tư Mã Cảnh đang cuộn tròn trên mặt đất.

Trong đó, có hai Võ giả trẻ tuổi của Lôi tộc còn đi về phía Ninh Tiểu Xuyên.

Bọn hắn đã được Lôi Cửu ra hiệu, muốn ném Ninh Tiểu Xuyên vào trong U Linh hà.

Võ giả được sai phái tới Táng Thần Sơn, nhất định đều là tài tuấn đỉnh cao thế hệ trẻ của Lôi tộc.

Hai Võ giả trẻ tuổi này đều là tu vi Thoát Tục cảnh, tại Ngọc Lam Đế quốc, với tu vi Võ Đạo của bọn hắ, cũng có thể được phong làm khách khanh Trưởng lão trong phủ đệ của Vương Hầu rồi.

Phành... Phành...

Không hề có bất kỳ dấu hiệu nào, hai tên thiên tài trẻ tuổi của Lôi tộc đều hét thảm một tiếng, đồng thời bi ném bay ra ngoài, rơi vào trong U Linh hà, phát ra hai tiếng “ùm ùm”, liền chìm xuống đáy sông.

Lúc hai tiếng hét thảm vang lên, tất cả mọi người đều khiếp sợ không thôi, nhìn chằm chằm về phía Ninh Tiểu Xuyên đứng ở bờ U Linh hà.

Vừa rồi, tất cả mọi người đều chú ý đến người bị đánh là Tư Đồ Cảnh, căn bản không ai rảnh quan tâm đến sống chết của một tán tu Võ Đạo.

Thế nhưng, tại sao thiên tài tuấn kiệt của Lôi tộc lại rơi vào trong U Linh hà?

Rơi vào U Linh hà thì tất nhiên chỉ có một con đường chết.

Đám Võ giả trẻ tuổi của Lôi tộc đang đánh Tư Đồ Cảnh, lập tức bao vây Ninh Tiểu Xuyên, trong mắt lộ ra thần sắc phẫn nộ, chỉ hận không thể nghiền Ninh Tiểu Xuyên thành tro.

Ánh mắt Lôi Cửu cũng rất lạnh lẽo, trầm giọng nói:

- Vừa rồi xem như ta nhìn lầm rồi, các hạ không ngờ còn là một cao thủ Võ Đạo. Chẳng qua, cho dù tu vi Võ Đạo của ngươi có cao hơn thì đắc tội với Lôi tộc cũng chỉ có con đường chết. Lôi Hải, Lôi Báo, hai ngươi xông lên thử xem tiểu tử này rốt cuộc có thủ đoạn gì?

Lúc trước, hai tên tài tuấn trẻ tuổi của Lôi tộc không chút dấu hiệu rơi vào trong U Linh hà, khiến cho Lôi Cửu không dám xem nhẹ Võ giả tán tu trước mắt. Cho nên hắn mới điều động hai đệ tử Lôi tộc khác, đều là cao thủ nhất lưu trong đám Võ giả trẻ tuổi.

Lôi Hải và Lôi Báo đều là nhân kiệt Thoát Tục cảnh tầng thứ chín, trong Lôi tộc cũng được xem là cường giả hiếm có thuộc thế hệ trẻ.

Thế nhưng, chuyện càng quỷ dị hơn đã xảy ra.


Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận