Ma Thần Trời Sinh - Chương 716: C717: Cường giả hội tụ

Ma Thần Trời Sinh

Chương 716: C717: Cường giả hội tụ



- Ninh Tiểu Xuyên!

Tộc lão Kim tộc đều kinh sợ.

Không ngờ, nam tử trẻ tuổi trước mặt, lại chính là Linh Tử của Thiên Đế Sơn – Ninh Tiểu Xuyên.

Nếu nói tu vi của Ninh Tiểu Xuyên đã đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín, vậy thì bọn họ căn bản sẽ không tin, chỉ có thể giải thích rằng: thể chất của Ninh Tiểu Xuyên vượt xa thường nhân, đẳng cấp thiên phú, rất có thể đã đạt tới “vạn năm khó gặp” trong truyền thuyết.

Có được thiên tư giống như thiếu niên Thần linh.

Cái tên “Ninh Tiểu Xuyên” này, cũng không còn xa lạ gì đối với Kim tộc, ở đây vẫn còn một số tộc lão phản đối hôn sự giữa Ninh Tiểu Xuyên và Kim Lăng, thế nhưng, sau khi nhìn thấy thể chất cường đại của Ninh Tiểu Xuyên, bọn họ liền thập phần ủng hộ hôn sự của hai người.

Với thể chất của Ninh Tiểu Xuyên, muốn trở thành Cửu Thiên Tôn Giả, cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Cường giả của những thế lực khác, cũng thăm dò được thân phận của nam tử nhân loại đang giao thủ với Chân Hống Vương, tạo thành chấn động không nhỏ.

Sau trận chiến với Chân Hống Vương, Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ giương danh Bắc Cương.

- Ninh Tiểu Xuyên, hắn chính là kẻ đã giết chết đệ nhất cường giả thế hệ trẻ - Lê Trọng Lâu của Lê tộc chúng ta, nhất định phải trả món nợ này bằng máu.

Trong đám đông cao thủ của Lê tộc, có một lão giả tóc bạc phẫn nộ quát.

Lão giả này, chính là tổ phụ của Lê Trọng Lâu, cũng là một trong những tộc lão cường đại nhất Lê tộc, có quyền lực rất lớn.

Tộc Vương của Lê tộc, lấy ra một tấm trận đồ, thu hết toàn bộ tu sĩ Lê tộc vào trong trận đồ, trầm giọng nói:

- Lê Huân, trước hết hãy áp chế cừu hận của ngươi xuống, trước khi Trấn Yêu tháp xuất hiện, ngàn vạn lần không nên gây thêm rắc rối. Hơn nữa, thể chất của Ninh Tiểu Xuyên rất cường đại,trong mật địa Thần Linh này, ngoại trừ Cửu Thiên Tôn Giả ra, còn ai có thể đánh với hắn một trận đây?

Ngay cả Tộc Vương của Lê tộc, cũng không phải là Cửu Thiên Tôn Giả.

Vậy thì tổ phụ của Lê Trọng Lâu, lại càng không phải.

Nếu không có tu vi cấp bậc Cửu Thiên Tôn Giả, lại dám đi khiêu chiến với Ninh Tiểu Xuyên, đoán chừng kết cục cũng không khá hơn Thánh Ngư Vương là bao.

- Cứ để tiểu tử kia sống thêm vài ngày, chờ sau khi rời khỏi mật địa Thần Linh, sẽ chính là tử kỳ của hắn.

Tổ phụ của Lê Trọng Lâu đứng trong trận đồ, áp chế ngọn lửa giận trong lòng.

Trong mật điện Thần Linh, Thần Thông và đạo pháp đều bị áp chế, chỉ có thể dựa vào lực lượng thân thể và chiến binh Huyền Khí.


Dưới tình huống như vậy, thiên kiêu thế hệ trẻ, thậm chí còn cường đại hơn cả lão nhân đã tu luyện mấy trăm năm.

Trận chiến của Ninh Tiểu Xuyên và Chân Hống Vương cũng không kéo dài quá lâu.

Chân Hống Vương phát hiện một lượng lớn cường giả nhân loại tiến vào mật địa Thần Linh, lập tức mang theo Thánh Ngư Vương rút đi. Lúc hắn rời đi, còn hăm dọa một câu:

- Ninh Tiểu Xuyên, thể chất của ngươi quả thực rất mạnh mẽ, thế nhưng, nếu như bổn tọa muốn giết ngươi thì cũng không phải là không có biện pháp.

Chân Hống Vương chắc chắn vẫn còn át chủ bài.

Chỉ có điều, bây giờ hắn sẽ không dùng, phải chờ tới khi tranh đoạt Trấn Yêu tháp, mới có thể lấy ra sử dụng.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không truy kích Chân Hống Vương nữa, bởi vì hắn đã cảm ứng được trong mật địa Thần Linh này, còn có rất nhiều cường giả khác của Yêu tộc.

Hơn nữa, trong những thế lực nhân loại ở đây, cũng có địch nhân của hắn, nếu như Yêu tộc và nhân loại đều muốn đối phó hắn, hai mặt thụ địch, cho dù thể chất của hắn có cường đại như thế nào, cũng nhất định không thể chống đỡ nổi.

- Chân Hống Vương thật không hổ là con trai kiệt xuất nhất của Phạm Hống Yêu Hoàng, quả nhiên vô cùng lợi hại, cho dù ta thi triển lực lượng Thần Ma Chí Tôn Thể cũng không thể đánh bại được hắn.

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm than.

Nếu như ở bên ngoài, với tu vi của Chân Hống Vương, chỉ cần một ngón tay cũng đủ đè chết Ninh Tiểu Xuyên rồi.

Cảnh giới của hai người, chênh lệch quá xa.

- Chỉ là một Chân Hống Vương mà thôi.

Nhạc Minh Tùng lộ vẻ khinh thường, lạnh lùng nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, chỉ cần ngươi lấy Chí Tôn Hoàng Khí ra, cũng đủ quét ngang hết thảy cường địch rồi.

- Chí Tôn Hoàng Khí không thể tùy ý sử dụng, một khi bại lộ, chờ sau khi rời khỏi mật địa Thần Linh, nhất định sẽ có vô số cao thủ tới tìm ta, lúc đó ta mới thật sự là vạn kiếp bất phục.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Xoạt...

Trong hư không cách đó không xa, chợt xuất hiện từng vòng rung động, một nữ tử áo trắng kỳ ảo xuất trần, trong ngọc trắng ngà, khói mờ quanh người, mái tóc dài màu đen vấn trên đầu, trên mặt che một tầng lụa mỏng, càng khiến cho nàng trở nên thần bí khó lường.


Nàng giống như con cưng của trời, hoàn mỹ không một chút tỳ vết, lại giống như Thần Nữ trên chín tầng trời, tiên cơ ngọc cốt, căn bản không thuộc về nhân thế.

- Bái kiến Thần Nữ điện hạ.

Nhìn thấy Tuyết Linh Hư, Nhạc Minh Tùng và Ninh Tiểu Xuyên đều thoáng liếc nhìn nhau, sau đó hành lễ với nàng.

Trong đám cao thủ thế hệ trẻ của Thiên Đế Sơn, Tuyết Linh Hư chính là đệ nhất nhân, địa vị cao nhất, được phong làm “Thần Nữ”.

Ninh Tiểu Xuyên lợi dụng lực lượng tâm thần của Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung, cảm ứng tu vi của Tuyết Linh Hư, muốn điều tra cảnh giới của nàng hiện nay.

- Ninh Tiểu Xuyên, không cần dò xét nữa, tốc độ tu luyện của ngươi quả thật rất nhanh. Thế nhưng, cảnh giới của ngươi bây giờ, còn chưa vượt qua ta đâu.

Tuyết Linh Hư cảm ứng được tâm thần của Ninh Tiểu Xuyên, liền lên tiếng.

Thân thể của nàng đặc biệt mờ ảo, thoạt nhìn như đang đứng trước mặt hai người Ninh Tiểu Xuyên, thế nhưng lại vừa giống như cách xa ngoài ngàn dặm, khiến người khác không thể nắm bắt được.

Trong mật địa Thần Linh này, mặc dù không thể thi triển đạo pháp Thần Thông, thế nhưng Tuyết Linh Hư lại ẩn giấu bản thân trong kẽ hở không gian, cho nên mới không bị lực lượng Thần Linh áp chế.

Chỉ cần nàng muốn, căn bản không cần chân thân tiến vào mật địa Thần Linh, cho dù cách một mảnh hư không xa xôi, thì vẫn có thể cướp lấy Trấn Yêu tháp.

Giữa Ninh Tiểu Xuyên và Tuyết Linh Hư đã có một ước định, chỉ cần tu vi của Ninh Tiểu Xuyên có thể vượt qua Tuyết Linh Hư thì Tuyết Linh Hư nhất định phải gọi Ninh Tiểu Xuyên là sư tôn.

Cho nên, Tuyết Linh Hư mới xem Ninh Tiểu Xuyên là địch nhân lớn nhất.

Đồng thời, Ninh Tiểu Xuyên cũng trở thành động lực lớn nhất cho nàng, khiến cho nàng kiên trì trên con đường tu luyện, không dám chậm trễ giây phút nào.

Ninh Tiểu Xuyên càng tạo áp lực lớn với nàng, thì tốc độ đột phá cảnh giới của nàng lại càng nhanh.

Ninh Tiểu Xuyên ngược lại rất thản nhiên, nói:

- Áp lực của Thần Nữ điện hạ dường như rất lớn, có phải là sợ bị ta vượt qua hay không? Con đường tu luyện, tuyệt đối không thể ràng buộc bản thân, bằng không sẽ phản tác dụng.

Trong đôi tinh mâu sáng ngời của Tuyết Linh Hư hoàn toàn thanh tịnh như nước, nói:

- Ta là một con thuyền trên một dòng sông lớn, ngươi là sóng nước đuổi theo sau. Sóng nước đuổi càng nhanh thì thuyền lại trôi càng nhanh. Thế nhưng, sóng nước lại vĩnh viễn không thể nào vượt qua thuyền, vĩnh viễn luôn ở sau thuyền.

- Nếu như có một ngày, sóng nước biến mất thì sao?


Ninh Tiểu Xuyên nói.

Tuyết Linh Hư liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái thật sâu, tựa như đang suy ngẫm ý tứ trong những lời nói của hắn.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Một con thuyền cần phải có động lực để thúc đẩy thì mới có thể vĩnh viễn di chuyển. Nếu như quá ỷ vào lực đẩy của dòng nước, vậy thì khi dòng chảy biến mất, thuyền cũng sẽ ngừng lại, không thể tiến thêm được nữa. Thần Nữ điện hạ là người thông tuệ, hẳn phải hiểu được ý tứ của ta.

Tuyết Linh Hư mỉm cười nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, khuyết điểm lớn nhất của ngươi chính là quá tự tin. Lúc ngươi cố gắng đuổi theo ta thì ta đã sớm tu luyện thành một đôi “Thần dực”, cho dù sóng nước biến mất thì ta vẫn có thể giương cánh bay đi, tới bờ bên kia.

Ninh Tiểu Xuyên cũng cười nói:

- Khuyết điểm lớn nhất của ngươi, cũng là quá mức tự tin. Ngươi cho rằng ta là sóng nước đuổi theo sau ngươi, nhưng lại không biết ta đã sớm đứng trên bờ, chỉ cần ta ra roi thúc ngựa là tùy thời có thể siêu việt ngươi.

Tuyết Linh Hư nói:

- Ngươi muốn nói với ta rằng, con đường tu luyện của ngươi, đã không còn giống như của ta nữa?

Ninh Tiểu Xuyên biết Tuyết Linh Hư tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí" và “Thiên Địa kinh”.

Tuyết Linh Hư tất nhiên cũng biết Ninh Tiểu Xuyên tu luyện "Thiên Địa Huyền Khí" và “Thiên Địa kinh”.

Hai người đều tu luyện công pháp giống nhau, thể chất cũng cường đại như nhau, nếu như Tuyết Linh Hư đi trước trên con đường tu luyện, vậy thì Ninh Tiểu Xuyên quả thực vĩnh viễn cũng không thể đuổi kịp nàng.

Thế nhưng, Tuyết Linh Hư lại không biết rằng, Ninh Tiểu Xuyên không những chỉ tu luyện Thiên Địa kinh, mà hắn còn tu luyện cả Diệt Thế kinh.

Đây chính là một con đường tu luyện khác của Ninh Tiểu Xuyên.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Tương lai, ngươi tự nhiên sẽ hiểu.

Nếu như có cơ hội, Ninh Tiểu Xuyên thật sự rất muốn cùng luận đạo với Tuyết Linh Hư.

Bởi vì thiên tư của hai người không chênh lệch nhiều, lại tu luyện võ kinh giống nhau, nếu như cùng giao lưu trao đổi tâm đắc tu luyện, sẽ tạo thành lợi ích rất lớn đối với hai người.

Tuyết Linh Hư lộ ra thần sắc nghiêm trang, nói:

- Đại quân Yêu tộc sắp khai chiến với quốc gia văn minh nhân loại, đối với tu sĩ Nhân tộc tại Bắc Cương mà nói, chính là một hồi đại họa. Chỉ có Trấn Yêu tháp mới có thể tạo thành uy hiếp đối với Yêu tộc, cho nên, tuyệt đối không thể để Trấn Yêu tháp rơi vào trong tay Yêu tộc.

- Tất nhiên là ta hiểu được đạo lý này. Thế nhưng, Trấn Yêu tháp thật sự ở trong Đế ốc?


Ninh Tiểu Xuyên hỏi.

Tuyết Linh Hư khẽ gật đầu, nói:

- Thiên Đế đã từng đạt được Trấn Yêu tháp, trấn áp rất nhiều cường giả Yêu tộc ở trong tháp, sau đó lại phong ấn Trấn Yêu tháp trong Đế ốc. Mật địa Thần linh lại mở ra lần nữa, chứng tỏ Trấn Yêu tháp lại sắp xuất thế rồi.

- Yêu tộc cũng biết được tin tức này, rất nhiều cường giả Yêu tộc đã đều tụ tập tới đây, đến lúc đó nhất định sẽ xảy ra một trận long tranh hổ đấu.

- Ninh Tiểu Xuyên, ta hi vọng, chúng ta có thể tạm thời kết thành liên minh.

- Ta không có ý kiến.

Ninh Tiểu Xuyên lại hỏi:

- Nếu như đạt được Trấn Yêu tháp, thì nó thuộc về ai?

- Người nào đạt được thì thuộc về người đó.

Tuyết Linh Hư nói.

Càng ngày càng có nhiều tu sĩ chạy tới mật địa Thần Linh, tất cả đều là cường giả, đang chờ đợi Trấn Yêu tháp xuất thế.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không nhìn thấy tung tích của Nhiếp Lan Tâm đâu cả, cũng không biết nàng ta rốt cuộc có tiến vào mật địa Thần Linh hay không?

Mấy ngàn gần đây, lại có một số cường giả Yêu tộc tiến vào mật địa Thần Linh, hội hợp cùng một chỗ với Thánh Ngư Vương và Chân Hống Vương, tạo thành một nhóm thế lực khổng lồ.

Trong quãng thời gian này, có một đại yêu muốn xông vào Đế ốc, thế nhưng cuối cùng lại bị một đạo Thần quang trấn sát, hóa thành tro bụi.

Ầm...

Đến ngày thứ chín, Đế ốc trên đỉnh núi đột nhiên chấn động mãnh liệt, tản mát hào quang sáu màu, chiếu sáng phạm vi mấy ngàn dặm trong Hư thế giới.

Tại trung tâm của chuỗi hào quang sáu màu kia, lơ lửng một cái tiểu tháp tinh xảo, đang chậm rãi xoay tròn, tản mát Thần quang lóa mắt.

Trấn Yêu tháp xuất thế.

Grào...

Chân Hống Vương lập tức phóng về phía Đế ốc, toàn thân tản mát ngân quang, hóa thành bản thể Chân Hống, thân hình giống như một tòa núi bạc cực lớn, toàn thân mọc đầy vảy bạc, duỗi ra một trảo khổng lồ, chộp về phía Trấn Yêu tháp.

- Yêu tộc cũng muốn cướp lấy Trấn Yêu tháp ư? Trước hết hãy vượt qua ải của bổn Đế đã.

Một đám mây vàng bay lên, chín đầu Long ảnh xuyên qua mây vàng, phóng thẳng về phía Đế ốc.

Đó chính là chín đầu Phi Long thực sự, mỗi một đầu đều thập phần cường đại, phát ra tiếng gầm rống kinh thiên động địa.


Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận