Ma Thần Trời Sinh - Chương 535: C536: Ngư tịnh thư cường thế

Ma Thần Trời Sinh

Chương 535: C536: Ngư tịnh thư cường thế



Ngay lúc đó, đầu Huyền thú cửu phẩm trung cấp từ phía sau nhào đến, một thương đâm tới sau lưng Thiền Thừ.

Grào...

Thiền Thừ hét dài một tiếng, chân đạp lên đất, thân thể phóng ngược lên trời, hạ xuống sau lưng đầu Huyền thú cửu phẩm trung cấp kia, hai tay đặt lên vai nó, ngón tay đâm vào trong lân phiến màu xanh, chế trụ huyết nhục, sau đó xé mạnh.

Phốc…

Thân thể của đầu Huyền thú cửu phẩm lập tức bị xé thành hai nửa, biến thành hình thể ban đầu là một đầu Long Ngư dài mấy chục thước, mưa máu bắn đầy đất.

- Ha ha, Thanh Lân dù sao cũng là một trong sáu đại tộc dưới trướng Thánh Ngư tộc, nhưng chẳng qua cũng chỉ có vậy, quá yếu!

Thiền Thừ hai tay dính đầy máu, thoải mái cười lớn.

Trong cơ thể nó đằng đằng chiến ý, nhịn một bụng sát khí, cuối cùng cũng bạo phát ra.

Trong khoảnh khắc đã có hai đầu Huyền thú cửu phẩm trung cấp bị đánh chết.

Đầu Huyền thú cửu phẩm cao cấp còn lại cũng bị dọa cho kinh sợ, lực lượng của đối phương quả thật đáng sợ, không ngờ tay không mà có thể xé nát thân hình của một đầu Huyền thú cửu phẩm làm đôi. Để làm được điều này thì cần phải có bao nhiêu lực lượng?

Thế nhưng, đầu Huyền thú cửu phẩm cao cấp này cũng không hề sợ hãi, trên người phóng ra một đạo thanh quang, thân hình không ngừng bành trướng, biến thành bản thể.

Một đầu Long Ngư màu xanh dài hơn trăm mét, mọc ra Long đầu, cặp vây cá biến thành hai cái móng vuốt, lưu động một tia thanh quang, chộp về phía Thiền Thừ.

Huyền thú cửu phẩm cao cấp có thể so với cường giả Tam Bộ Thiên Thê, lực lượng một trảo cũng đủ xé nát sông lớn, đánh nát núi cao rồi.

Thiền Thừ cường hoành không gì sánh nổi, thân hình phóng ra, rơi lên người Long Ngư, sau đó đánh xuống một quyền.

Phành...

Thân thể Long Ngư chấn động mãnh liệt, cốt cách trong cơ thể vang lên thanh âm đứt gãy, lục phủ ngũ tạng bị nghiền nát quá nửa.

Nó bị đánh rơi xuống hòn đảo nhỏ màu đen, đầu óc liền choáng váng, miệng phát ra tiếng hét thảm thiết, muốn lập tức biến thành hình người lại mà trốn về trận doanh của Thánh Ngư tộc.

Lực lượng của Thiền Thừ quả thực quá kinh khủng, căn bản không giống lực lượng mà Huyền thú cửu phẩm cao cấp nên có, ít nhất cũng mạnh hơn nó gấp ba lần.


Nếu như không trốn, rất có thể sẽ bị Thiền Thừ đánh cho chết tươi.

- Con bà nó, còn muốn trốn ư?

Sát tính của Thiền Thừ nổi lên, thú khí trên người đằng đằng, hai mắt biến thành đỏ như máu, cái đầu không ngừng bành trướng, biến thành một cái đầu Thiềm Thừ cực lớn, đôi mắt lớn như cối xay, miệng há rộng, lộ ra một hàm răng sắc bén như đao kiếm, muốn nuốt chửng đầu Huyền thú cửu phẩm cao cấp của Thanh Lân tộc vào bụng.

- A Di Đà Phật.

Đàn Càn hòa thượng niệm đọc “Ma La Tâm Kinh chú”, một đám Phật văn từ trong miệng hắn phát ra.

Kim Cương trạc trên đầu Thiền Thừ phát ra từng vòng Phạn văn, không ngừng co rút lại, ép chặt da đầu của Thiền Thừ, khiến nó xuất hiện một đạo vết máu.

Đầu Thiền Thừ đau như muốt nứt ra, cái đầu khổng lồ không ngừng thu nhỏ, trở lại bình thường, cũng không dám ăn đầu Huyền thú cửu phẩm cao cấp của Thanh Lân tộc nữa, chỉ có thể trơ mắt nhìn nó đào tẩu.

Không có biện pháp, đây là quy định mà Đàn Càn hòa thượng đặt ra cho hắn.

Đàn Càn hòa thượng cũng biết rằng muốn thuần phục một đầu hung thú không phải chuyện dễ dàng, cần phải tiến hành chậm rãi, cho nên, tạm thời cũng không phản đối nó sát sinh,thế nhưng, nhất định phải khiến nó từ bỏ thói quen ăn thức ăn mặn.

Nói cách khác, Thiền Thừ không thể ăn sống sinh linh khác.

Một khi phạm giới, hòa thượng sẽ niệm “Ma La Tâm Kinh chú” để xử phạt nó.

Bị “Ma La Tâm Kinh chú” áp chế, Thiền Thừ rất nhanh liền trở nên an phận, không dám lỗ mãng nữa. Quả thực giống như một đầu thiềm thừ hiền lành đứng sau lưng Đàn Càn hòa thượng, chẳng qua là vẫn liếm môi, muốn ăn sống đầu Huyền thú cửu phẩm cao cấp kia.

Đầu Huyền thú cửu phẩm cao cấp của Thanh Lân tộc sau khi trở về, lập tức trốn đến sau lưng Ngư Tịnh Thư, lộ vẻ kinh hồn bất định, sắc mặt tái nhợt, trong miệng không ngừng ho ra máu.

Nó sợ hãi nhìn Thiền Thừ, bộ dạng run rẩy, nói:

- Tứ hoàng tử, đầu Thiền Thừ này, lực lượng thân thể thật sự đáng sợ, ít nhất cường đại gấp ba lần nhục thể của ta.

Ngư Tịnh Thư tất nhiên nhìn rõ trận đại chiến vừa rồi, Huyền thú Thanh Lân tộc vốn nổi danh là thân thể cường đại, trong số Huyền thú cùng cảnh giới, thân thể của Thanh Lân tộc tuyệt đối có thể xem là thượng đẳng.

Thế nhưng, đầu Huyền thú cửu phẩm cao cấp Thiền Thừ kia, lực lượng thân thể lại càng biến thái hơn, có thể tay không xé nát Huyền thú cửu phẩm, thậm chí còn có thể một quyền đánh bại Huyền thú cùng cảnh giới. Lực lượng bực này, quả thật không thể coi thường.


Toàn bộ Thánh Ngư tộc, kể cả những Huyền thú cửu phẩm thế hệ trước, e rằng cũng không có nhiều người có được thân thể khủng bố như vậy.

- Lực lượng thân thể thật cường đại, dưới trướng Thanh Tước Vương lại có người mạnh như thế sao?

Tam Vĩ Thương Hồ Vương đứng bên bờ Nguyệt Nha hồ, trên người mặc cung trang màu trắng, da thịt mềm mại trắng muốt, đôi gò bồng đặc biệt no đủ, đường cong ưu mỹ, khiến người ta có cảm giác đầy đặn mê người. Chẳng qua, thân thể của nàng lại bị từng đoàn sương mù bao phủ, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng mông lung xinh đẹp, quả thực giống như một vị hồ tiên từ trên trời giáng xuống.

- Chỉ dựa vào lực lượng thân thể mà đã có thể sánh ngang với Thiên Nhân vừa lĩnh ngộ được Đạo nguyên. Chẳng qua, cảnh giới của nó vẫn còn rất thấp, ngay cả Thủy Pháp Thân và Thủy Pháp Tướng cũng chưa tu luyện ra. Nếu như Tịnh Thư xuất thủ, chỉ trong mười chiêu là có thể đánh bại nó.

Thánh Ngư Vương ngồi trong một chiếc xa giá, thanh âm cường thế phát ra.

Chiếc xa giá đứng bên bờ Nguyệt Nha hồ, xung quanh có rất nhiều nô bộc, có nô bộc là Võ giả nhân loại, cũng có nô bộc là Huyền thú cao cấp, bao vây Nguyệt Nha hồ ở trung tâm.

Mỗi một hạ nhân của Thánh Ngư Vương đều có lực lượng cường đại không gì sánh được, không phải là Võ giả bình thường có thể so sánh.

- Ngư Tịnh Thư chính là tuyệt đại anh tài của Thánh Ngư tộc các ngươi, không chỉ tu vi Võ Đạo đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê, mà ngay cả thân thể cũng không hề kém hơn Thiên Nhân bao nhiêu. Trong vòng mười chiêu, nhất định có thể đánh bại được nó.

Tam Vĩ Thương Hồ Vương mỉm cười, nói:

- Mặc dù Đát Nguyệt công chúa không có sức mạnh thân thể cấp bậc Thiên Nhân, thế nhưng… nếu như nó ra tay, tối đa cũng chỉ cần mười chiêu là có thể đánh bại được đối phương.

Hai vị chúa tể Huyền thú trong Đại Hoang, đều đứng bên bờ Nguyệt Nha hồ, lần lượt đại biểu cho hai đại tộc Huyền thú, đều là Thú Vương quản lý quốc gia lãnh thổ mấy chục vạn dặm, dưới trướng có hơn ức vạn đầu Huyền thú.

Lúc bình thường, muốn gặp được một người trong số đó cũng đã thập phần khó khăn rồi, cũng chỉ có loại bảo vật như thông linh kỳ dược mới có thể khiến cho chân thân bọn họ giá lâm mà thôi.

Có hai vị Thú Vương áp trận, Ngư Tịnh Thư và Đát Nguyệt công chúa tất nhiên không cần phải lo lắng, cho dù có đánh chết Ninh Tiểu Xuyên thì cũng không sợ sau này Thanh Tước Vương tìm bọn họ mà gây phiền toái.

Ngư Tịnh Thư đích thân ra tay, bay lên hòn đảo nhỏ, trên người tản mát hào quang chói lọi, đôi mắt giống như hai khối kim cầu, lưu động một tia hỏa quang.

Cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê, tu luyện Võ Đạo Pháp Thân và Võ Đạo Pháp Tướng đến đại thừa, có thể xưng là chiến lực vô địch dưới Thiên Nhân.

Vụt...

Trên người Ngư Tịnh Thư phát ra xu thế hoành tảo thiên quân, trên cánh tay, bàn tay và ngón tay đều mọc ra lân phiến màu vàng dày đặc, móng vuốt biến thành móng vuốt màu trắng sắc bén.


Cánh tay hắn vung lên, có nguyên khí thú tính từ đầu ngón tay tràn ra.

Năm ngón tay duỗi ra, đánh về phía Thiền Thừ một cái đại thủ ấn.

Thiền Thừ căn bản không hề sợ hãi, năm ngón tay siết lại thành quyền, cũng đánh ra một kích.

Phành...

Vừa mới va chạm, Thiền Thừ liền rút lui trở về.

Trên cánh tay của nó xuất hiện ba đạo vết thương đẫm máu, ba khối huyết nhục bị móng vuốt của Ngư Tịnh Thư cào rách, máu chảy đầm đìa, dưới cơ bắp lộ ra xương cốt trắng hếu.

Ánh mắt Ngư Tịnh Thư lạnh lẽo như băng, ném huyết nhục dính trên thủ trảo xuống đất, nói:

- Cũng chẳng có gì ghê gớm. Chỉ là một thiềm thừ cũng dám chống lại Thánh Ngư tộc chúng ta?

Ngư Tịnh Thư vốn dĩ có thân thể của Thánh Ngư, huyết mạch cao quý, vượt xa những Huyền thú cửu phẩm khác. Hơn nữa, từ nhỏ đã phục dụng thiên tài địa bảo, dùng huyết nhục của Huyền thú cửu phẩm để luyện hóa nhục thể của mình, còn dùng huyết dịch của Võ giả nhân loại Địa Tôn cảnh để tôi luyện thân thể, thậm chí còn từng nuốt chửng một đầu phi long.

Đương nhiên đây không phải là Chân Long thuần huyết, mà là một Á Long chủng pha tạp, có huyết mạch của Long tộc.

Lúc Ngư Tịnh Thư đạt tới Ngũ Bộ Thiên Thê, thân thể lại trải qua bảy lần tôi luyện, chỉ riêng tại phương diện nhục thể thì nó đã không yếu hơn Thiên Nhân, chính bởi vì lẽ đó cho nên nó mới có thể trốn thoát từ trong tay Thiên Nhân.

Trong mắt Thiền Thừ tràn ngập lửa giận, siết chặt hai nắm quyền, ba miệng vết thương nhanh chóng khép lại, tiếp tục công kích về phía Ngư Tịnh Thư.

Phành...

Liên tục giao phong kịch liệt, nửa ngày sau, Thiền Thừ toàn thân huyết nhục mơ hồ bay ngược trở về, hung hặng nện lên mặt đất, miệng thổ huyết.

Khắp nơi trên người nó đều là dấu vết huyết trảo, có hơn mười đạo. Trong đó có một cái móng vuốt sượt qua cổ hắn, xé rách khí quản của hắn, thiếu chút nữa là đã ngắt đầu của hắn xuống rồi.

- Ngay cả Pháp Thân và Pháp Tướng cũng chưa tu luyện ra, vậy mà có thể giao thủ với ta bảy nhiêu, như thế đã là rất giỏi rồi. Nếu như ngươi chịu quy thuận Thánh Ngư tộc, bổn hoàng tử sẽ tha cho ngươi một mạng.

Thần sắc Ngư Tịnh Thư cực kỳ lạnh lùng, đi thẳng về phía Thiền Thừ.

Khí thế trên người hắn càng lúc càng mạnh, trong mắt bắn ra hỏa diễm màu vàng, muốn lợi dụng khí thế của Võ giả Ngũ Bộ Thiên Thê để nghiền nát ý chí của Thiền Thừ, từ đó mà thần phục hắn.

- Phi…

Thiền Thừ thổ ra một búng máu, nói:


- Lão tử cho dù đi làm hòa thượng cũng không thèm làm chó bên cạnh ngươi.

- Nực cười, không biết thức thời thì chỉ có con đường chết.

Thân hình Ngư Tịnh Thư hóa thành một đạo kim quang, phóng về phía trước, thủ trảo bị hỏa diễm kim sắc bao trùm, chụp lên đầu Thiền Thừ.

Nếu như thật sự bị một trảo này chụp trúng, Thiền Thừ nhất định sẽ bị xé nát, biến thành thịt vụn.

Phành...

Kiếm quang huyết sắc lóe lên.

Ma kiếm sắc bén chém lên thủ trảo của Ngư Tịnh Thư, Ngư Tịnh Thư chỉ cảm thấy một luồng khí tức Tử Vong che trời lấp đất ép tới, giống như rơi vào Tu La Địa Ngục, không khỏi giật mình đến thất thần.

Trong khoảnh khắc thất thần này, hắn liền bị kiếm khí chấn bay ra ngoài.

Thân thể Ngư Tịnh Thư bị hỏa diễm kim sắc bao trùm, trong không khí xoay tròn một vòng, liền đem luồng kiếm khí này triệt tiêu, vững vàng hạ xuống mặt đất cách ngoài mười trượng.

Long Lân màu vàng trên tay nứt ra, biến thành một khối Long Lân vỡ nát, rơi xuống đất.

- Kiếm vừa rồi thật sắc bén.

Ánh mắt Ngư Tịnh Thư quét về phía trước, nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên đứng trước mặt Thiền Thừ, ánh mắt dừng lại trên Ma kiếm, nói:

- Đó là một kiện Tiên Thiên Huyền Khí cửu phẩm ư?

Vừa rồi, một ích của Ma kiếm đã đánh lui hắn.

Nếu không phải là hắn có Long Lân che phủ bàn tay, e rằng cả bàn tay của hắn đã bị Ma kiếm chặt đứt rồi.

Trên người Ninh Tiểu Xuyên tản mát ra một luồng Tử Vong chi khí, quả thực giống như một Tử Thần cầm kiếm, chấn nhiếp linh hồn của người khác.

Đát Nguyệt công chúa khẽ cau mày, đôi tinh mâu chớp động, không khỏi sinh ra vài phần hứng thú với Ninh Tiểu Xuyên, dù sao thì cũng không có nhiều người có thể đánh lui được Ngư Tịnh Thư.

Đát Nguyệt công chúa đã từng giao thủ rất nhiều lần với Ngư Tịnh Thư, cho nên cũng biết rõ sự cường đại của hắn. Trong số nhân loại và Huyền thú thế hệ trẻ, người có thể tiếp được một chiêu của hắn, đã là cực kỳ ưu tú rồi.

Thiền Thừ có thể tiếp được bảy chiêu của Ngư Tịnh Thư, cũng đủ khiến cho Đát Nguyệt công chúa phải nhìn hắn bằng con mắt khác.

Nay Ninh Tiểu Xuyên lại có thể một kiếm bức lui Ngư Tịnh Thư, tất nhiên càng khiến Đát Nguyệt công chúa sinh ra hứng thú với hắn hơn, rất muốn biết hắn rốt cuộc có thể tiếp được bao nhiêu chiêu của Ngư Tịnh Thư?


Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận