Ma Thần Trời Sinh - Chương 499: C500: Võ kinh

Ma Thần Trời Sinh

Chương 499: C500: Võ kinh



Ninh Tiểu Xuyên cũng khiếp sợ.

Hắn cũng biết tầm quan trọng của võ kinh, có thể nói, trong tay một Võ giả nếu không nắm một quyển võ kinh, thì tuyệt đối không có khả năng lĩnh ngộ đến cảnh giới “Ngũ Bộ Thiên Thê”.

Trước Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, chỉ cần tu luyện công pháp, hấp thu Huyền Khí là có thể tăng cường cảnh giới Võ Đạo.

Thế nhưng, một khi đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, nhất định phải bắt đầu tìm hiểu võ kinh, tu luyện ra “Võ Đạo” thuộc về bản thân.

Đạo mà mỗi người lĩnh ngộ đều không giống nhau, chỉ có Võ giả tu luyện ra Võ Đạo thuộc về bản thân, mới xem như lĩnh ngộ được “Thiên Thê”.

Nói cách khác: “Thiên Thê” thật ra chính là “Võ Đạo”.

Bởi vì mức độ lĩnh ngộ Võ Đạo của Võ giả khác nhau, cho nên “Thiên Thê” mới được chia làm năm bước.

Giữa Địa Tôn cảnh tầng thứ chín và Thiên Nhân cảnh, có thêm một cảnh giới, đó là “Ngũ Bộ Thiên Thê”.

Chỉ khi lĩnh ngộ Võ Đạo đến một trình độ nhất định, ngưng tụ ra “Đạo nguyên”, như vậy mới xem như chính thức đạt tới Thiên Nhân cảnh.

Tu luyện từ Địa Tôn cảnh tầng thứ chín đến Thiên Nhân cảnh, chính là tu luyện Võ Đạo.

Tu vi Võ Đạo của Ninh Tiểu Xuyên hiện tại, mặc dù đã bước vào Địa Tôn cảnh tầng thứ bảy, thế nhưng, chẳng qua cũng chỉ tu luyện “khí” và “lực”, căn bản không hình thành “Đạo” thuộc về bản thân.

Cho dù hắn tu luyện Diệt Thế Đạo, thì bây giờ cũng chỉ mới tu luyện “Diệt Thế chi khí” và “Diệt Thế Kiếm Quyết”, còn chưa thể lĩnh ngộ ra “Đạo” của Diệt Thế Đạo.

Mặc dù chỉ là một chữ “Đạo”, nhưng lại khiến rất nhiều Võ giả bị áp chế tại Địa Tôn cảnh, không thể lãnh ngộ ra được “Thiên Thê”, không thể đạt tới “Ngũ Bộ “Thiên Thê”, lại càng không thể đạt tới Thiên Nhân cảnh.

Cho dù ngươi có được thể chất thiên phú vạn năm khó gặp, nếu như không tính không đủ cao, cũng vĩnh viễn chỉ có thể đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ chín, không thể tiến xa hơn.

Nếu như thể chất của ngươi cao siêu, ngộ tính tuyệt hảo, thế nhưng lại không tu luyện võ kinh, thì cũng không thể nào lĩnh ngộ được chân lý Võ Đạo, không có khả năng đạt tới cảnh giới “Ngũ Bộ Thiên Thê”.

Có thể nói, một quyển võ kinh đối với Võ giả Địa Tôn cảnh mà nói, quả thật vô cùng trọng yếu.

Mượn Ngọc Lam Đế quốc mà nói, cũng chỉ có một quyển võ kinh nguyên vẹn mà thôi. Đó chính là “Long Uy kinh” mà Hoàng tộc nắm giữ, nghe nói là võ kinh mà tổ tiên Hoàng tộc có được từ chỗ của Long tộc.

Về phần Ma Môn, Nhất Nguyên Tông, Thiên Âm Tông, Kiếm Các Hầu Phủ, đều chỉ nắm giữ võ kinh không hoàn chỉnh, thập phần không trọn vẹn, có thể tu luyện đến “Ngũ Bộ Thiên Thê” đã là chuyện khó, chứ đừng nói đạt tới Thiên Thê cảnh.


“Tâm Lô kinh” của Kiếm Các Hầu Phủ, cũng chỉ là một phần mười võ kinh nguyên vẹn mà thôi. Lịch đại tổ tiên của Kiếm Các Hầu Phủ, tu vi Võ Đạo cao nhất cũng chỉ đạt tới cảnh giới Tứ Bộ Thiên Thê, thì không có cách nào có thể đột phá thêm.

Ma Đế, Kiếm Thánh, Vạn Âm Tiên Hậu, mỗi người đều là kỳ tài Võ Đạo ngút trời, chỉ tiếc là chỉ nắm tàn kinh trong tay, cho nên, cuối đời cũng chỉ có thể đạt tới cảnh giới Ngũ Bộ Thiên Thê.

Nếu như bọn họ nắm giữ một quyển võ kinh tương đối hoàn hảo, nói không chừng mấy chục năm trước đã đạt tới Thiên Nhân cảnh rồi.

Đương nhiên, bọn họ vẫn còn rất may mắn, có một số Tông môn và Hầu Phủ, căn bản ngay cả tàn kinh cũng không có, cũng sẽ không xuất hiện Võ giả “Ngũ Bộ Thiên Thê”.

Cho dù là ở Cửu Việt Cương, thì võ kinh cũng là bảo vật cực kỳ trân quý, chỉ có chín đại tộc mới nắm giữ một quyển võ kinh hoàn chỉnh.

Đây chính là nguyên nhân khiến địa vị của bọn họ siêu việt so với người thường, những đại tộc khác còn lâu mới có thể so sánh được.

Những Võ giả khác, muốn tu luyện võ kinh hoàn chỉnh, cũng chỉ có thể phụ thuộc vào chín đại tộc, trở thành gia tướng phụ thuộc chín đại tộc.

Bởi vì độ trân quý của võ kinh, cho nên lúc Yến tộc lấy võ kinh ra đấu giá, mới có thể tạo thành chấn động lớn như thế.

Ngay cả Ninh Tiểu Xuyên cũng cảm thấy động tâm. Bởi vì, hiện tại hắn đã đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ bảy, rất nhanh sẽ bắt đầu lĩnh ngộ Võ Đạo thuộc về bản thân, trùng kích “Ngũ Bộ Thiên Thê”.

Thế nhưng, ngoại trừ tàn kinh “Tâm Lô kinh” của Kiếm Các Hầu Phủ ra, hắn vẫn chưa từng gặp qua bất kỳ loại võ kinh nào khác.

Nếu như tu luyện “Tâm Lô kinh”, có lẽ tối đa cũng chỉ có thể đạt tới Tứ Bộ Thiên Thê, căn bản không thể nào trùng kích Thiên Nhân cảnh. Cho nên, chuyến này tới Cửu Việt Cương, hắn cũng muốn đạt được một quyển võ kinh nguyên vẹn, như vậy mới không làm chậm trễ con đường tu luyện Võ Đạo tương lai.

- Mỗi một quyển võ kinh đều là báu vật vô giá, làm sao chỉ có thể đấu giá 100 vạn Huyền thạch được? Yến tộc các ngươi đấu giá quyển võ kinh này, nhất định không phải là quyển võ kinh nguyên vẹn, đúng không?

Một vị cường giả của Lôi tộc lên tiếng.

Yến Minh Châu cười nói:

- Nếu là võ kinh hoàn chỉnh thì Yến tộc chúng ta cũng sẽ không lấy ra đấu giá. Thực không dám giấu diếm, quyển võ kinh này đích thật là tàn kinh, đại khái tương đương một phần năm võ kinh nguyên vẹn.

Một phần năm võ kinh nguyên vẹn?

Rất nhiều người đều khẽ gật đầu, nếu như chỉ là một phần năm võ kinh thì giá khởi điểm là 100 vạn Huyền thạch cũng tương đối thích hợp, như vậy mới có thể xem là bình thường.


Một phần năm võ kinh đối với rất nhiều Võ giả, đã là báu vật vô giá rồi, so với “Tâm Lô kinh” của Kiếm Các Hầu Phủ thì còn trân quý hơn rất nhiều, nếu như giá cả hợp lý, Ninh Tiểu Xuyên cũng sẽ mua nó.

Cho dù bản thân không tu luyện, mang về giao cho đệ tử của Kiếm Các Hầu Phủ tu luyện cũng tốt.

Yến Minh Châu nói:

- Võ kinh không hoàn chỉnh này tên là “Vạn Kiếm kinh”, giá khởi điểm là 100 vạn Huyền thạch, mỗi lần tăng giá không thể thấp hơn 100 vạn Huyền thạch, bây giờ, đấu giá bắt đầu.

- Ta trả 150 vạn Huyền thạch.

Đấu giá vừa bắt đầu, một vị cường giả của Lôi tộc liền nâng giá thêm 50 vạn Huyền thạch, khiến cho rất nhiều Võ giả muốn hô giá đều cảm thấy bất đắc dĩ. Bọn họ mặc dù cũng tích lũy đủ tài phú, thế nhưng căn bản không thể so sánh với những đại tộc đỉnh cấp như Lôi tộc.

Ninh Tiểu Xuyên nhìn thoáng qua cường giả của Lôi tộc, chợt Thất Khiếu Thần Ma Tâm Cung cảm ứng được một tia cảm giác quen thuộc.

Rất hiển nhiên, người đó chính là đại nhân vật của Lôi tộc mà Ninh Tiểu Xuyên đã từng gặp trong Đại Hoang, tên là Lôi Ngao, là một trong thập đại cường giả của Lôi tộc.

Mặc dù chỉ nhìn thấy hắn ngồi trong Kim Chúc Phi Chu màu bạc một lần, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn nhớ kỹ khí tức Võ Đạo của hắn.

Ngay cả thiên kiêu “Lôi Nhất” tâm cao khí ngạo của Lôi tộc, cũng phải ngoan ngoãn ngồi sau lưng Lôi Ngao.

Sắc mặt của Lôi Nhất có chút tái nhợt, hiển nhiên là bởi vì thương thế đã chuyển biến xấu, hắn đang lặng lẽ điều tức, khôi phục thương thế.

- 155 vạn Huyền thạch.

Những cường giả của các đại tộc khác cũng bắt đầu hô giá.

- 160 vạn Huyền thạch.

- 170 vạn Huyền thạch.

Giá cả của “Vạn Kiếm kinh” không ngừng tăng lên, chỉ có cường giả của chín đại tộc đấu giá, những Võ giả khác căn bản không dám hô giá, bởi vì giá cả quả thật đã cao đến mức không hợp lẽ thường rồi.

Ninh Tiểu Xuyên vốn dĩ muốn đấu giá “Vạn Kiếm kinh” này, thế nhưng, lúc giá cả tăng lên 200 vạn Huyền thạch, hắn ngay cả sức để hô giá cũng không có.


- 250 vạn Huyền thạch.

Đại nhân vật của Lôi tộc – Lôi Ngao, lại lần nữa nâng giá võ kinh lên rất cao.

- 300 vạn Huyền thạch.

Một nữ tử mặc cung trang màu trắng ngồi tại phòng đấu giá thứ năm chợt đứng dậy, lập tức hô lên giá tiền này.

Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm về phía đó, Lôi Ngao cũng nhận ra thân phận của nàng, liền cười lớn, nói:

- Ta còn đang nghi ngờ người nào giàu có nứt vách như vậy, thì ra là Loan phu nhân của Tư Đồ tộc.

Nữ tử kia thoạt nhìn chỉ hai mươi tuổi, gương mặt như hoa đào, dáng vẻ xinh đẹp vũ mị, trên người mang một luồng hương vị hàm súc mê người.

Bên cạnh nàng có một nam tử mặc nho y, sắc mặt bệnh tật, trên mặt lộ ra thần sắc có vài phần tà khí, lạnh lùng cười, nói:

- Lôi công, quyển tàn kinh “Vạn Kiếm kinh này”, Tư Đồ tộc chúng ta nhất định phải mua được nó.

- Ồ, vậy sao? Vậy để xem ai sẽ là người thắng cuối cùng?

Lôi Ngao cười lớn, nói.

Tư Đồ Cảnh nhìn thoáng qua nam tử bệnh tật kia, trong mắt lộ ra ánh mắt cừu hận, bàn tay siết chặt như muốn bóp nát cả tay vịn ghế.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Làm sao vậy? Ngươi biết bọn họ?

Tư Đồ Cảnh khẽ gật đầu, nói:

- Nam tử bệnh tật kia chính là thứ tử của Tư Đồ Nam Liệt, tên là Tư Đồ Liên. Bây giờ ta rất hoài nghi chính hắn là kẻ đã móc đi Võ Đạo Tâm Cung của ta. Bởi vì kẻ này tu luyện một loại tà công, phải phục dụng Võ Đạo Tâm Cung của Võ giả khác thì tu vi mới có thể tinh tiến. Còn nữ tử kia tên là “Tần Thanh Loan”, chính là thê tử kết tóc của Tư Đồ Liên, còn được gọi là “Loan phu nhân”.

Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên trở nên ngưng trọng, nói:

- Tốt nhất ngươi nên khắc chế bản thân, tu vi Võ Đạo của cặp vợ chồng này đều đã đạt tới cảnh giới Thiên Thê, không phải là người mà bây giờ ngươi có thể đối phó được.

- Ninh huynh yên tâm, ta sẽ không kích động mà làm ra chuyện hồ đồ.

Tư Đồ Cảnh dần bình tĩnh trở lại.


Giá của Vạn Kiếm kinh đã bị trả lên cái giá trên trời là 500 vạn Huyền thạch, chỉ còn lại hai người Lôi Ngao của Lôi tộc và Tư Đồ Liên của Tư Đồ tộc tranh đoạt.

Hai đại tộc này, dường như cũng là tình thế bắt buộc phải có được “Vạn Kiếm kinh”.

- Chỉ là một phần năm quyển tàn kinh thôi mà giá cả đã cao đến mức này, nếu là võ kinh trọn vẹn, vậy chẳng phải giá cả càng thêm dọa người ư?

Ninh Tiểu Xuyên thầm cảm khái.

- 800 vạn Huyền thạch.

Người tên là “Loan phu nhân” lại lần nữa đứng lên, hô một cái giá khiến tất cả mọi người trong phòng đấu giá đều hãi hùng khiếp vía.

Nàng liếc nhìn Lôi Ngao, nói:

- Nếu như Lôi công còn tăng giá nữa, Tư Đồ tộc chúng ta cũng chỉ có thể từ bỏ quyển võ kinh này mà thôi.

Loan phu nhân thêm giá thật quá ác, khiến cho Lôi Ngao cũng phải rơi vào trầm tư, một lát sau mới nói:

- Lợi hại, thật không hổ là nữ trí giả của Tư Đồ tộc, “Vạn Kiếm kinh” này thuộc về các ngươi rồi. Ta từ bỏ.

Trên mặt Loan phu nhân lộ ra nụ cười thản nhiên, chậm rãi ngồi xuống.

- 800 vạn Huyền thạch lần thứ nhất.

- 800 vạn Huyền thạch lần thứ hai.

- 800 vạn Huyền thạch lần thứ ba, chúc mừng Tư Đồ tộc đã giành được “Vạn Kiếm kinh”.

Trên mặt Yến Minh Châu cũng lộ ra nụ cười vui vẻ, có thể đấu giá một quyển tàn kinh được giá cao như vậy, tất nhiên là chuyện rất đáng cao hứng.

Trên phòng đấu giá thứ năm, Loan phu nhân và Tư Đồ Liên lại sử dụng tâm thần truyền âm cho nhau.

Loan phu nhân nói:

- Cuối cùng cũng đấu giá được quyển tàn kinh này rồi, mặc dù bị Lôi Ngao nâng giá, chẳng qua cái giá này cũng rất đáng.

Tư Đồ Liên cũng mỉm cười, nói:

- Đúng vậy, không ai biết rằng Tư Đồ tộc chúng ta cũng có một phần tàn quyển của “Vạn Kiếm kinh”, tăng thêm một phần năm này, mới có thể được hơn nửa quyển “Vạn Kiếm kinh”. Nếu như để lão tổ tông trong tộc tiến hành chỉnh sửa bổ sung, nói không chừng nó còn có thể trở thành một quyển võ kinh nguyên vẹn. Lần này xem như chúng ta lập được đại công cho Tư Đồ tộc rồi, trở về tộc, phụ thân nhất định sẽ ban thưởng cho chúng ta.


Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận