Ma Thần Trời Sinh - Chương 781: C782: Một đêm hương diễm

Ma Thần Trời Sinh

Chương 781: C782: Một đêm hương diễm



Đường Thư Dao có thể cảm giác được rõ ràng nhiệt lượng bừng bừng trên người Ninh Tiểu Xuyên. Đôi cánh tay ngọc như ngó sen của nàng nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Ninh Tiểu Xuyên, giống hệt như đang ôm một đoàn hỏa diễm hình người vậy, gần như muốn hòa tan luôn cả nàng!

- Hì hì… Hóa ra ngươi sớm đã dục hỏa thiêu thân, lại còn cố ý muốn khắc chế! Thật là quá xấu hổ rồi!

Cặp mắt Đường Thư Dao khẽ chớp chớp, bộ dáng tươi cười mị hoặc, đôi môi đỏ mọng mềm mại, nhẹ nhàng chạm vào cổ Ninh Tiểu Xuyên, một cái lưỡi thơm tho mềm mại ấm trợt khẽ nhe ra không ngừng liếm láp cổ Ninh Tiểu Xuyên.

Một cỗ cảm giác tê dại lan truyền khắp toàn thân Ninh Tiểu Xuyên, giống như là bị chạm điện vậy, thiếu chút nữa hắn đã không nhịn nổi mà mở miệng rên rỉ rồi!

- Cần gì phải khắc chế chính mình chứ? Như vậy sẽ rất tổn thương thân thể a!

Thân thể mềm mại của Đường Thư Dao khẽ xoay một cái, đã chuyển sang phía trước người Ninh Tiểu Xuyên. Cặp cánh tay ngọc mảnh khảnh nhẹ nhàng ôm lấy cổ Ninh Tiểu Xuyên, toàn thân gần như hoàn toàn chui vào trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, cặp thịt mềm tròn trịa to lớn không ngừng ma sát lên xuống trong ngực Ninh Tiểu Xuyên.

Thân thể nàng vô cùng mềm mại, quả thật giống hệt một đoàn ôn hương nhuyễn ngọc, tràn ngập co dãn. Nàng nhẹ nhàng ngồi xuống, muốn ngồi lên trên người Ninh Tiểu Xuyên.

Thế nhưng ngay khi nàng vừa mới ngồi xuống, liền cảm giác có một vật dài cứng rắn mạnh mẽ mà tráng kiện đâm thẳng lên mông nàng, khiến cho nàng cũng cảm thấy có chút tê dại.

Đường Thư Dao không chỉ không cảm thấy kinh khủng, trái lại còn phát ra một tiếng rên rỉ mê người, cặp mắt phượng mỹ lệ nheo lại thành một đường cong mê người, nói:

- Ngoài miệng thì nói không muốn, nhưng thân thể ngươi đã sớm bán đứng ngươi rồi!

Cặp đùi của Đường Thư Dao thon dài, trơn tuột, tinh tế. Da thịt tuyết trắng mà nhẵn nhụi, quả thật giống như dương chi bạch ngọc, hoàn mỹ không chút tỳ vết.

Tay nàng đưa lên đầu kéo một cái, rút ra cây trâm buộc tóc tử kim sắc. Một đầu tóc dài đen mượt nhu thuận giống như thác nước tuôn trào xuống, tràn ngập hương vị nữ nhân. Cặp môi đỏ mọng tiên diễm ướt át khẽ hôn lên cặp môi Ninh Tiểu Xuyên. Cái lưỡi thơm tho nhỏ nhắn như con rắn nhỏ đẩy ra, mở ra hàm răng của Ninh Tiểu Xuyên, trực tiếp thăm dò bên trong miệng Ninh Tiểu Xuyên, mang theo một cỗ u hương nhàn nhạt.

Thiên chi kiêu nữ như Đường Thư Dao, từ nhỏ cũng đã không ăn ngũ cốc, mỗi ngày đều chỉ phục dụng Linh tuyền cùng Huyền đan, hoặc là một ít Linh tụy bảo vật… Cho nên, nướt bọt của nàng căn bản không có mùi vị gì lạ, trái lại đặc biệt tươi mát, ngọt ngào. Quả thật giống như một ngụm mật đường cam tuyền thơm ngon vậy.

Lúc này, trong lòng Ninh Tiểu Xuyên đang kêu khổ không ngớt.

Cho dù hắn thật sự không thụ thương, không có Thần Dục Dương Khí quấy phá, dưới tình huống như thế này, khẳng định cũng khó có thể giữ vững được bình tĩnh.

Huống chi, hiện tại dương khí trong cơ thể hắn quá thịnh, hết lần này tới lần khác lại không ngừng bị nàng tuyệt thế yêu nữ Đường Thư Dao này mê hoặc. Đừng nói là Ninh Tiểu Xuyên, cho dù là một vị Thánh Nhân, sợ rằng cũng sẽ động tình! Một vị cao tăng đắc đạo, sợ rằng một đời tu hành cũng sẽ bị nàng hủy hoại trong chốc lát.

Đột nhiên, đúng lúc này, cây cột trụ tráng kiện nóng rực trong đũng quần Ninh Tiểu Xuyên đã bị ngọc thủ nhẵn nhụi của Đường Thư Dao nắm lấy, nhẹ nhàng cọ sát lên xuống mấy cái.

Cả người Ninh Tiểu Xuyên liền co quắp một trận!


Phải biết rằng, thân thể hắn hiện tại giống hệt như một thùng thuốc súng khổng lồ, mà Đường Thư Dao lại giống như một ngọn nến đang thiêu đốt. Hết lần này tới lần khác, ngọn nến này lại bắt trúng kíp nổ của thùng thuốc súng kia!

Cái này còn gì để nói nữa?

Đôi môi đỏ mọng của Đường Thư Dao cùng Ninh Tiểu Xuyên tách ra, hai hàng lông mi cong dài khẽ chớp chớp mấy cái, ôn nhu nói:

- Ta biết rõ, ngươi đã bị trọng thương! Hiện tại nếu như ta muốn giết ngươi, tuyệt đối là một chuyện hết sức dễ dàng! Thế nhưng ta lại không nỡ giết ngươi, trái lại muốn đem chính mình tặng cho ngươi! Không cần phải chết, còn có thể ôm mỹ nhân về nhà… ha ha… Thiên hạ còn có chuyện nào may mắn hơn chuyện này nữa?

Đã tới tình trạng như hiện tại, Đường Thư Dao làm sao còn không biết Ninh Tiểu Xuyên đã bị trọng thương?

Thế nhưng giết chết Ninh Tiểu Xuyên, đối với nàng mà nói cũng không có bất kỳ chỗ tốt nào, ngược lại sẽ dẫn tới đại họa cho nàng.

Còn không bằng mượn cơ hội này trùng tu quan hệ với Ninh Tiểu Xuyên, thậm chí khiến cho quan hệ càng tiến thêm một bước nữa!

Ninh Tiểu Xuyên có thực lực giết chết Thiên Hoàng Thái tử, trong thế hệ trẻ có thể nói là tồn tại vô địch. Nhân vật như vậy chỉ cần không ngã xuống, tương lai nhất định sẽ trở thành đại kiêu hùng ngạo nghễ thiên hạ!

Hiện tại, nàng tự nhiên phải tranh thủ nắm lấy Ninh Tiểu Xuyên, không thể để người khác nhanh chân cướp mất.

Đường Thư Dao cởi ra bỏ đai lưng, kiện trường sam màu xanh nhạt. Chiếc quần dài từ trên người rơi xuống, lộ ra một cỗ thân thể mềm mại trắng noãn mà hương diễm. Bên dưới kiện nội y, cặp nhũ phong trắng noãn hình dạng giống như hai cái bánh bao ngọc, to lớn hùng vĩ vô cùng, ba đào cuộn trào mãnh liệt. Nhưng mà cái eo ngọc lại đặc biệt tinh tế, nhỏ nhắn. Trên bụng một chút thịt dư cũng không có, chỉ có một cái rốn nhỏ khả ái mà thôi!

- Tối nay, ta sẽ cho ngươi biết, ta so với sư tỷ càng hiểu rõ nam nhân hơn, tư vị tuyệt đối càng tuyệt vời hơn so với sư tỷ. Ha hả…

Nàng dùng sóng mắt u oán mê người liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, sau đó cởi bỏ thắt lưng của Ninh Tiểu Xuyên ra, hai tay cầm lấy cây trụ nóng bỏng của hắn, cúi đầu ụp xuống, lên xuống phập phồng, không ngừng phun ra nuốt vào, phát ra thanh âm lẹp bẹp mê người.

Một lát sau, nàng mới ngẩng đầu lên, ngón tay ngọc nhẹ nhàng lau khóe miệng một cái, nở nụ cười yêu mị mê người.

Cặp cánh tay ngọc của nàng ôm cổ Ninh Tiểu Xuyên, hai chân quấn lại trên lưng Ninh Tiểu Xuyên, chậm rãi ngồi xuống. Lần đầu chỉ giống như chuồn chuồn điểm nước khẽ nhấp một cái, lần thứ hai mới hoàn toàn ngồi xuống, cái eo ngọc mảnh khảnh chậm rãi vận động xoay chuyển lên xuống trái phải không ngừng.

Ninh Tiểu Xuyên chỉ cảm giác tiểu đệ đệ của mình đã tiến nhập vào một cái thông đạo, chật hẹp, ẩm ướt nhưng vô cùng ấm áp. Thần Dục Dương Khí trong cơ thể điên cuồng phát tiết ra ngoài, tiến nhập vào cơ thể Đường Thư Dao.

Thần Dục Dương Khí hạo hạo đãng đãng ở trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên lưu chuyển suốt một vòng, sau đó lại tiến nhập thân thể Đường Thư Dao. Ở trong cơ thể Đường Thư Dao vận hành một cái đại chu thiên, cuối cùng lại chảy vào trong cơ thể Ninh Tiểu Xuyên.

Cứ vòng đi vòng lại như vậy, nương theo động tác lên xuống qua lại của Đường Thư Dao, Thần Dục Dương Khí cũng không ngừng vận hành liên tục giữa hai người.


Thời điểm lần đầu tiên Thần Dục Dương Khí từ trong thân thể Ninh Tiểu Xuyên phụt ra, tiến vào thân thể Đường Thư Dao, nàng ta liền cảm giác được cỗ nhiệt lượng khủng bố gần như muốn thiêu đốt thân thể nàng kia.

Dưới sự kích thích của cỗ nhiệt lượng này, dục hỏa trong cơ thể nàng cũng bị kích thích lên. Da thịt vốn trắng như tuyết, lúc này cũng biến thành màu hồng phấn, trong mắt toàn bộ đều là xuân tình. Miệng nàng khẽ phát ra tiếng rên rỉ phi thường mê người. Cỗ nhiệt lượng này vậy mà khiến cho nàng hoàn toàn mê đắm trong sự sảng khoái bất tận.

Mỗi khi Thần Dục Dương Khí vận hành một đại chu thiên trong cơ thể nàng, liền có một bộ phận Thần Dục Dương Khí dung nhập vào huyết dịch, xương cốt, da thịt… của nàng.

Khi Thần Dục Dương Khí lưu chuyển trở về thân thể Ninh Tiểu Xuyên, lại dung nhập vào huyết dịch, xương cốt, làn da, ngũ tạng, lục phủ… của Ninh Tiểu Xuyên.

Mỗi khi vận chuyển một vòng trong cơ thể bọn họ, Thần Dục Dương Khí sẽ yếu bớt một phần. Áp lực mà Ninh Tiểu Xuyên thừa nhận cũng càng ngày càng nhỏ đi. Cuối cùng hắn rốt cuộc cũng có thể yên lòng, toàn lực luyện hóa cỗ khí tức Chân Nhân kia.

Có thể nói, Ninh Tiểu Xuyên còn phải cảm tạ Đường Thư Dao mới đúng. Nếu không phải Đường Thư Dao chủ động hiến thân, đêm nay Ninh Tiểu Xuyên rất có khả năng dưới sự công kích song trọng của khí tức Chân Nhân cùng Thần Dục Dương Khí, có thể đã bạo thể mà chết!

Có lẽ, đây chính là thiên ý trong cõi minh minh (*)! Đường Thư Dao muốn dùng thân thể chính mình để lôi kéo Ninh Tiểu Xuyên. Thế nhưng nàng lại không ngờ tới, chính mình trái lại đã cứu Ninh Tiểu Xuyên một mạng.

(*) mọi chuyện âm thầm diễn ra theo ý trời

o0o

Một canh giờ trôi qua, Thần Dục Dương Khí bên trong cơ thể hai người rốt cuộc cũng đã hoàn toàn dung nhập vào thân thể bọn họ.

Trải qua một hồi vận động kịch liệt, khiến cho Đường Thư Dao đã uể oải không chịu nổi, động tác cũng đã ngừng lại. Toàn thân nàng giống như một đoàn bùn nhão nằm bệt trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, cả người một tia khí lực cũng không có, đôi môi đỏ hồng căng mọng nhẹ nhàng run rẩy, không ngừng thở dốc.

- Ninh… Ninh Tiểu Xuyên… khí lưu trong cơ thể ngươi… rốt cuộc là cái gì? Thật là nóng a… Ta không còn… chút khí lực nào nữa…

Đường Thư Dao cảm giác hạ thân đau nhức muốn chết, đang muốn chống đỡ hai chân, đứng lên khỏi thân thể Ninh Tiểu Xuyên.

Thế nhưng, lúc này hai tay Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên lại nắm lấy eo nhỏ của nàng, mạnh mẽ dùng sức, xoay người đè nàng xuống dưới.

- A!

Đường Thư Dao thốt ra một tiếng thét chói tai, toàn thân đều run rẩy một trận.


- Vừa rồi ngươi đã thoải mái rồi! Nhưng ta vẫn còn chưa bắt đầu a!

Ninh Tiểu Xuyên trực tiếp ẵm lấy Đường Thư Dao, đẩy ngã lên trên giường, bắt đầu công cuộc điên cuồng thảo phạt.

- Không được… Lần sau đi… Không được a… Sắp chết rồi…

Đường Thư Dao liên tục đứt quãng hạ giọng cầu xin tha thứ.

Lúc nãy Ninh Tiểu Xuyên bị khí tức Chân Nhân cùng Thần Dục Dương Khí trong cơ thể áp chế, cả người không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn Đường Thư Dao xử lý chính mình.

Hiện tại, khí tức Chân Nhân trong cơ thể hắn đã hoàn toàn luyện hóa xong, hơn nữa Thần Dục Dương Khí cũng đã dung nhập vào thân thể hai người. Đêm nay, một bụng dục hỏa cùng lửa giận mà Ninh Tiểu Xuyên đè nén đã lâu, lúc này hoàn toàn bộc phát ra. Đường Thư Dao làm sao còn có khả năng cầu xin tha thứ được?

Lúc này căn bản không phải là nàng có khả năng định đoạt!

Nếu như đã xảy ra quan hệ thân xác, Ninh Tiểu Xuyên cũng sẽ không tiếp tục khắc chế chính mình nữa, đem hết thảy tất cả hoàn toàn phát tiết lên trên người Đường Thư Dao.

Trong phòng nhất thời rơi vào một hồi chém giết hương diễm, kéo dài liên tục thật lâu. Lúc đầu Đường Thư Dao còn có sức rên rỉ, cầu xin tha thứ, đến cuối cùng, nàng ngay cả thanh âm cầu xin tha thứ cũng không phát ra nổi nữa.

Mãi đến thời khắc nào đó, đôi môi nàng lại bắt đầu run rẩy, trong miệng mới một lần nữa kêu lên:

- Ta chết… Ta chết… Ta sắp chết…. Bạn‎ có‎ biế𝙩‎ 𝙩𝙧ang‎ 𝙩𝙧uyện‎ ~‎ T‎ 𝑹‎ u‎ M‎ T‎ 𝑹‎ 𝑼‎ Y‎ E‎ 𝗡﹒𝖵n‎ ‎ ~

Sau đó, trải qua một trận co quắp, nàng thật sự lâm vào hôn mê.

o0o

Sáng sớm ngày hôm sau, Ninh Tiểu Xuyên tỉnh lại trước. Hắn từ trên giường ngồi dậy, nhìn thấy y phục, nội khố, đai lưng, áo lót… toàn bộ đều vứt đầy trên mặt đất, lung tung lộn xộn.

- Đêm qua đã xảy ra chuyện gì?

Ninh Tiểu Xuyên khẽ xoa xoa huyệt thái dương, dần dần nhớ lại chuyện tối hôm qua.

Trên mặt đất còn lưu lại một bãi vết máu ửng đỏ, cho tới bây giờ vẫn chưa khô hẳn.

Ninh Tiểu Xuyên quay đầu nhìn lại Đường Thư Dao đang ngủ bên cạnh mình. Da thịt nàng trắng hồng nõn nà, mái tóc dài rối loạn, toàn thân xích lõa, giữa hai chân còn lưu lại chút vết máu.

- Thật sự không ngờ tới, một yêu nữ như Đường Thư Dao vậy, đến bây giờ vẫn còn thân xử nử!


Khóe miệng Ninh Tiểu Xuyên khẽ nhếch lên, lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Lông mi Đường Thư Dao nhẹ nhàng rung động hai cái, chậm rãi mở đôi mắt xinh đẹp ra, nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên bên cạnh mình, trên mặt lộ ra dáng tươi cười yêu mị, nũng nịu hỏi:

- Tiểu Xuyên, tư vị của ta tốt hơn, hay là của sư tỷ tốt hơn?

- Ta và sư tỷ ngươi còn chưa tới bước này!

Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên ngưng lại, nghiêm nghị nói:

- Nếu như hiện tại ngươi đã là nữ nhân của ta, sau này tuyệt đối không được phép lại mê hoặc nam nhân khác! Bằng không, ta sẽ xử lý ngươi phi thường thảm!

- Ta nào dám a! Tối hôm qua ngươi đã thu thập người ta rất thê thảm rồi! Người ta cũng đã cầu xin tha thứ, ngươi cũng không chịu dừng lại! Thật là một nam nhân xấu mà!

Đường Thư Dao có chút u oán nói. Sóng mắt nàng mê người, thuần một bộ dáng nũng nịu đáng yêu.

Ba!

Ninh Tiểu Xuyên vỗ một cái lên cặp mông đẫy đà của nàng, nói:

- Ta hiện tại đang nói chuyện rất nghiêm túc với ngươi!

Đường Thư Dao xoa xoa cặp mông có chút tê dại, nói:

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi xem ta là hạng người gì? Nếu Đường Thư Dao ta thật sự là nữ tử thích mê hoặc nam nhân, vì sao đến bây giờ vẫn còn là thân xử nữ chứ?

Ninh Tiểu Xuyên tự nhiên biết Đường Thư Dao chỉ là nhìn bề ngoài giống như một yêu nữ. Thế nhưng nếu một gã nam nhân thật sự muốn chiếm tiện nghi trên người nàng, sợ rằng ngược lại sẽ rất nhanh đánh mất tính mạng còn không biết mình chết như thế nào!

Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, Ninh Tiểu Xuyên mới không thu nàng làm Tâm nô, mà dự định xem nàng là nữ nhân của mình.

- Xuân Thu công tử, ngươi có trong phòng không?

Đúng lúc này, ngoài cửa chợt truyền đến thanh âm của Quang Minh Thánh Nữ.

- Nàng ta vì sao lại tới đây?

Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên nhất thời kinh hãi. Nếu như lúc này Quang Minh Thánh Nữ xông vào, nhìn thấy tràng diện trong phòng, sự tình làm sao giải thích đây?

Thời điểm Ninh Tiểu Xuyên còn đang suy nghĩ tìm đối sách, cánh cửa phòng đã bị một cái ngọc thủ tuyệt mỹ chậm rãi đẩy ra!


Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận