Phượng Tê Thần Cung - Quyển 1 - Chương 22: Tâm sự đêm thanh vắng
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Danh xưng Hoàng Hậu
- Quyển 1 - Chương 2: Lòng vua khó lường
- Quyển 1 - Chương 3: Phong ba ngầm nổi
- Quyển 1 - Chương 4: Thăm dò lẫn nhau
- Quyển 1 - Chương 5: Gượng ép bản thân
- Quyển 1 - Chương 6: Huyết mạch hoàng thất
- Quyển 1 - Chương 7: Bệnh cũ tái phát
- Quyển 1 - Chương 8: Đêm ghé thăm thiên lao
- Quyển 1 - Chương 9: Nụ cười nghiêng nước
- Quyển 1 - Chương 10: Có người uy hiếp
- Quyển 1 - Chương 11: Nhìn thấu lòng người
- Quyển 1 - Chương 12: Rục rịch ngóc đầu dậy
- Quyển 1 - Chương 13: Vạch trần bí mật
- Quyển 1 - Chương 14: Mặt rồng thầm giận
- Quyển 1 - Chương 15: Không thủ thì công
- Quyển 1 - Chương 16: Có hành động
- Quyển 1 - Chương 17: Cân tài cân sức
- Quyển 1 - Chương 18: Tát tai Hoàng đế
- Quyển 1 - Chương 19: Khoảng khắc mềm lòng
- Quyển 1 - Chương 20: Quy phục
- Quyển 1 - Chương 21: Thích khách thần bí
- Quyển 1 - Chương 22: Tâm sự đêm thanh vắng
- Quyển 1 - Chương 23: Viện kế lục soát cung
- Quyển 1 - Chương 24: Quá khứ đã qua
- Quyển 1 - Chương 25: Mục tiêu mơ hồ
- Quyển 1 - Chương 26: Mục đích khác nhau
- Quyển 1 - Chương 27: Tặng thê tử kết tóc của ta
- Quyển 1 - Chương 28: Viếng thăm Trai cung
- Quyển 1 - Chương 29: Hương hoa thoáng qua
- Quyển 1 - Chương 30: Cùng giường chung gối
- Quyển 1 - Chương 31: Cải trang xuất cung
- Quyển 1 - Chương 32: Long thể nhiễm bệnh nhẹ
- Quyển 1 - Chương 33: Nảy sinh tình cảm
- Quyển 1 - Chương 34: Tài năng Đế vương
- Quyển 1 - Chương 35: Nửa năm ước hẹn
- Quyển 1 - Chương 36: Nụ hôn đầu rung động
- Quyển 2 - Chương 1: Cảnh giác với tai họa ngầm
- Quyển 2 - Chương 2: Tự nguyện thua cuộc
- Quyển 2 - Chương 3: Khó phân cao thấp
- Quyển 2 - Chương 4: Người thắng làm vua
- Quyển 2 - Chương 5: Biến hóa khôn lường
- Quyển 2 - Chương 6: Chuẩn bệnh thấy hỉ mạch
- Quyển 2 - Chương 7: Giống nhau vô cùng
- Quyển 2 - Chương 8: Suy trước tính sau
- Quyển 2 - Chương 9: Lương duyên nghiệt duyên
- Quyển 2 - Chương 10: Mỗi người một tâm nguyện
- Quyển 2 - Chương 11: Thà làm ngọc nát
- Quyển 2 - Chương 12: Như lúc đầu gặp mặt
- Quyển 2 - Chương 13: Hoàng thành sinh loạn
- Quyển 2 - Chương 14: Chất độc một năm
- Quyển 2 - Chương 15: Tức giận khó dập tắt
- Quyển 2 - Chương 16: Nụ hôn mãnh liệt
- Quyển 2 - Chương 17: Thầm sinh căm hờn
- Quyển 2 - Chương 18: Mỗi người một chí hướng
- Quyển 2 - Chương 19: Ân oán của hai quý phi
- Quyển 2 - Chương 20: Đè nén xao xuyến
- Quyển 2 - Chương 21: Xả thân cứu nguy
- Quyển 2 - Chương 22: Thổ lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 23: Chìm trong ác mộng
- Quyển 2 - Chương 24: Trăm mối nghi ngờ
- Quyển 2 - Chương 25: Phá kén nhả tơ
- Quyển 2 - Chương 26: Dụ dỗ yêu
- Quyển 2 - Chương 27: Tai họa bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 28: Ai thiện ai ác
- Quyển 2 - Chương 29: Tình cảm lay động
- Quyển 2 - Chương 30: Đau lòng
- Quyển 2 - Chương 31: Ai cũng có dĩ vãng
- Quyển 2 - Chương 32: Tự nhiên chen ngang
- Quyển 2 - Chương 33: Bỗng nhiên bùng nổ
- Quyển 2 - Chương 34: Cực hình tàn nhẫn
- Quyển 2 - Chương 35: Phẫn nộ cùng căm hận
- Quyển 2 - Chương 36: Tâm bất do kỷ
- Quyển 2 - Chương 37: Sóng ngầm
- Quyển 2 - Chương 38: Yến tiệc đêm thất tịch
- Quyển 2 - Chương 39: Kinh hồng diễm ảnh
- Quyển 2 - Chương 40: Không dụng binh đao
- Quyển 2 - Chương 41: Điều tra cẩn thận
- Quyển 2 - Chương 42: Nữ giả nam
- Quyển 2 - Chương 43: Đêm ở ngoài hoàng cung
- Quyển 2 - Chương 44: Đột nhập không thành
- Quyển 2 - Chương 45: Nghe câu chuyện buồn
- Quyển 2 - Chương 46: Lấy thân dụ tình
- Quyển 3 - Chương 1: Sắc xuân tươi hồng
- Quyển 3 - Chương 2: Một đêm rối rắm
- Quyển 3 - Chương 3: Thể theo yêu cầu
- Quyển 3 - Chương 4: Bị khống chế
- Quyển 3 - Chương 5: Bí mật của Hoàng đế
- Quyển 3 - Chương 6: Muốn vào lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 7: Đêm đẹp đến muộn
- Quyển 3 - Chương 8: Đêm đầu là thế
- Quyển 3 - Chương 9: Hồi ức về lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 10: Cái gọi là số phận
- Quyển 3 - Chương 11: Giông bão sắp đến
- Quyển 3 - Chương 12: Khó tìm được sơ hở
- Quyển 3 - Chương 13: Tội chồng thêm tội
- Quyển 3 - Chương 14: Hoàng đế thẩm vấn
- Quyển 3 - Chương 15: Đêm trước giông bão
- Quyển 3 - Chương 16: Mảnh ghép chân tướng
- Quyển 3 - Chương 17: Yêu hận khó cả đôi đường
- Quyển 3 - Chương 18: Nhẫn tâm cắt đứt
- Quyển 3 - Chương 19: Bệnh dịch ở Huy Thành
- Quyển 3 - Chương 20: Đích thân đến dịch thành
- Quyển 3 - Chương 21: Có lòng không có sức
- Quyển 3 - Chương 22: Tình cảm vô hình
- Quyển 3 - Chương 23: Tạm xa nhau
- Quyển 3 - Chương 24: Ổn định bệnh dịch
- Quyển 3 - Chương 25: Ốm đau mệt mỏi
- Quyển 3 - Chương 26: Hoàng tộc Lâm Quốc
- Quyển 3 - Chương 27: Thăm bệnh trong đêm
- Quyển 3 - Chương 28: Sóng ngầm thành lâu
- Quyển 3 - Chương 29: Trờ lại hoàng cung
- Quyển 3 - Chương 30: Tranh cãi nổ ra
- Quyển 3 - Chương 31: Sắp sửa mất đi
- Quyển 3 - Chương 32: Tình yêu chưa bộc lộ
- Quyển 3 - Chương 33: Thân phận bí ẩn
- Quyển 3 - Chương 34: Long sàng triền miên
- Quyển 3 - Chương 35: Đi hay ở
- Quyển 3 - Chương 36: Mất phương hướng
- Quyển 3 - Chương 37: Liễu yếu đào tơ
- Quyển 3 - Chương 38: Mùa đông đến
- Quyển 3 - Chương 39: Ngày sinh nhật
- Quyển 3 - Chương 40: Bỗng thấy hỉ mạch
- Quyển 3 - Chương 41: Vì người mà thỏa hiệp
- Quyển 3 - Chương 42: Trúng đại kiếp nạn
- Quyển 3 - Chương 43: Mỗi người một nơi
- Quyển 3 - Chương 44: Xuân ấm áp, lòng nguội lạnh
- Quyển 3 - Chương 45: Hừng hực chiến tranh
- Quyển 3 - Chương 46: Gặp lại cố nhân
- Quyển 4 - Chương 1: Tình hình căng thẳng
- Quyển 4 - Chương 2: Chất vấn lúc gặp lại
- Quyển 4 - Chương 3: Hận cũ thù mới
- Quyển 4 - Chương 4: Bức thư khi đó
- Quyển 4 - Chương 5: Hồi ức tràn về
- Quyển 4 - Chương 6: Hồng nhan khuynh thành
- Quyển 4 - Chương 7: Khoảng khắc ấm lòng
- Quyển 4 - Chương 8: Nổi giận vì ai đó
- Quyển 4 - Chương 9: Biến cố trong đêm
- Quyển 4 - Chương 10: Thành tù nhân
- Quyển 4 - Chương 11: Hoạn nạn biết chân tình
- Quyển 4 - Chương 12: Sinh ly tử biệt
- Quyển 4 - Chương 13: Mất tích bí ẩn
- Quyển 4 - Chương 14: Trên đường trở về
- Quyển 4 - Chương 15: Cùng đồng hành
- Quyển 4 - Chương 16: Tương phùng thế này
- Quyển 4 - Chương 17: Bốn người kết giao
- Quyển 4 - Chương 18: Sóng ngầm tuôn trào
- Quyển 4 - Chương 19: Ngoài dự đoán
- Quyển 4 - Chương 20: Mỹ nhân rắn rết
- Quyển 4 - Chương 21: Kết cục thế này
- Quyển 4 - Chương 22: Xuất hiện bước ngoặt
- Quyển 4 - Chương 23: Dối lòng giải độc
- Quyển 4 - Chương 24: Tình này khó cả đôi đường
- Quyển 4 - Chương 25: Trưởng thành trong tình yêu
- Quyển 4 - Chương 26: Duyên sâu phận ngắn
- Quyển 4 - Chương 27: Mỗi người mỗi ngã
- Quyển 4 - Chương 28: Lại gặp bãi tố
- Quyển 4 - Chương 29: Dưỡng sức chờ thời
- Quyển 4 - Chương 30: Cuộc chiến của nam nhân
- Quyển 4 - Chương 31: Chiến trường vô tình
- Quyển 4 - Chương 32: Nhận được tin dữ
- Quyển 4 - Chương 33: Vui buồn lẫn lộn
- Quyển 4 - Chương 34: Gặp mặt lần cuối
- Quyển 4 - Chương 35
- Quyển 5 - Chương 1: Che đậy huyền cơ
- Quyển 5 - Chương 2: Lại như người xa lạ
- Quyển 5 - Chương 3: Mưa gió bấp bênh
- Quyển 5 - Chương 4: Bệnh mất trí nhớ
- Quyển 5 - Chương 5: Thần trí lạc lối
- Quyển 5 - Chương 6: Lần đầu nói yêu
- Quyển 5 - Chương 7: Tạm thời gạt bỏ lo lắng
- Quyển 5 - Chương 8: Thật sự thoải mái
- Quyển 5 - Chương 9: Mảnh giấy huyền bí
- Quyển 5 - Chương 10: Đêm ở lãnh cung
- Quyển 5 - Chương 11: Kỵ tinh rớt xuống
- Quyển 5 - Chương 12: Sánh bước cùng nhau
- Quyển 5 - Chương 13: Tính toán cuối cùng
- Quyển 5 - Chương 14: Ngự giá viễn chinh
- Quyển 5 - Chương 15: Ngoại truyện 1: Tương thân tương ái
- Quyển 5 - Chương 16: Ngoại truyện 2: Mâu thuẫn nho nhỏ
- Quyển 5 - Chương 17: Ngoại truyện 3: Long Phượng tranh đấu
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phượng Tê Thần Cung
Quyển 1 - Chương 22: Tâm sự đêm thanh vắng
Ánh mắt sắc bén của Hoàng đế nheo lại, lạnh lùng nói: “Hoàng hậu có điều gì thắc mắc, có thể đi hỏi vị sư phụ luôn giàu lòng thương người của nàng.”
Lộ Ánh Tịch thản nhiên cười nói: “Để Thần thiếp sai người chuẩn bị kiệu.”
Vừa nói xong nàng liền cất bước đi thẳng đến cửa vườn hoa rồi nhanh chóng trở lại.
Hai người ngồi trên kiệu, không ai nói câu nào. Bầu không khí im lặng giống như mọi thứ đã ngừng xoay chuyển. Vầng trán Hoàng đế thoáng lộ chút lo lắng, vừa như đang giận hờn lại như đang buồn bực, phức tạp vô cùng.
Lộ Ánh Tịch nhắm mắt dựa lên đệm lót mềm mại, duy trì khoảng cách nửa cánh tay với hắn, quay mặt sang chỗ khác mà trầm tư suy nghĩ. Nữ thích khách kia, thật khiến người ta tò mò. Hoàng đế muốn bảo vệ nàng ta, sư phụ cũng muốn bảo vệ nàng ta. Rốt cuộc thân phận người này ra sao mà lại có sức ảnh hướng lớn như thế?
Khoảng một nén nhang trôi qua, kiệu chậm rãi ngừng lại. Hoàng đế xuống trước, cũng chẳng màng để ý tới nàng, đi thẳng một mạch vào Thái y viện.
Viên thái giám đang trực trong phòng liền cung kính dẫn đường, đi đến trước cửa phòng của Nam Cung Uyên, Hoàng đế xua tay ra hiệu cho thái giám kia lui ra, mới trầm giọng nói: “Hoàng hậu có chuyện gì còn ngờ vực, thì tự mình đi hỏi cho rõ ràng, Trẫm sẽ không vào.”
Lộ Ánh Tịch cũng không khách khí, mỉm cười gật đầu, rồi giơ tay gõ cửa phòng: “Sư phụ, Ánh Tịch tới thăm Người, vết thương của Người không có gì đáng lo chứ?”
Bên trong im lặng giây lát, sau đó liền có tiếng nói nhẹ nhàng, không nhanh không chậm truyền ra: “Không có gì nguy hiểm, chỉ là hơi mệt, đã nghỉ ngơi.”
“Vậy sư phụ dưỡng thương cho tốt, Ánh Tịch không quấy rầy Người nghỉ ngơi.” Lộ Ánh Tịch cũng bình thản trả lời, không hề để lộ nửa phần lo âu.
Hoàng đế nghiêng người liếc nhìn nàng, khóe môi nhếch lên sự châm biếm, chỉ im lặng cười nhạt.
Lộ Ánh Tịch đưa mắt nhìn hắn, cười khúc khích, nói: “Hoàng thượng, Thần thiếp đã nói ngày mai hãy đến, lúc này không nên quấy rầy Người nghỉ ngơi.”
“Vậy Trẫm vô ý rồi.” Hoàng đế nhếch môi hờ hững cười, nhưng trong mắt đã ánh lên tia âm u lạnh lẽo.
Lộ Ánh Tịch vừa bước ra bên ngoài, vừa nói: “Mong Hoàng thượng đừng quở trách, là Thần thiếp lỡ lời.”
Hoàng đế không lên tiếng, suốt dọc đường cũng không nói lời nào. Trong con ngươi dường như ánh lên sắc xanh đen u ám.
Cho đến lúc rửa mặt đi ngủ, hắn vẫn không nói câu nào.
Lộ Ánh Tịch bình thản nằm trên giường Phượng rộng rãi, duy trì khoảng cách nửa cánh tay với hắn. Tuy nàng và hắn không phải lần đầu chung chăn chung gối, nhưng tới tận lúc này hắn vẫn luôn nằm nghiêng một bên, quay lưng về phía nàng. Trong không khí dường như lúc nào cũng tràn ngập hơi thở lạnh giá của hắn.
Nàng từ từ nhắm mắt, liền nghe thấy hơi thở của hắn so với mọi khi có phần nặng nề hơn. Nàng nghĩ tối nay có lẽ hắn sẽ mất ngủ, là vì nữ tử thần bí kia sao? Thật ra nàng cũng không vội điều tra. Nếu nàng muốn điều tra việc này, chỉ cần hạ lệnh cho Hi vệ bỏ ra một ít thời gian, nhất định sẽ tra ra manh mối. Nhưng sư phụ lại từ chối gặp nàng, chứng tỏ sư phụ không muốn nàng biết bí mật trong đó. Nàng rất tin tưởng sư phụ, nên việc này không cần phải truy cứu nữa.
Lúc này đêm đã khuya, mọi người đều chìm vào giấc ngủ, mọi âm thanh đều trở nên tĩnh lặng. Trong tẩm cung to lớn chỉ nghe thấy tiếng hơi thở của đan xen của nàng và hắn.
Có lẽ rất lâu sau đó, chợt có một tiếng thở dài như có nhưkhông vang lên, kèm theo nói trầm thấp như đang tự nói: “Nàng nhất định hiểu rõ cảm giác ‘không thể yêu’ là gì?.”
Lộ Ánh Tịch không mở mắt, nhưng lại cong môi mỉm cười. Hóa ra, hắn cũng từng yêu một người.
“Trẫm đăng cơ bảy năm, nhưng những năm tháng xanh tươi trải qua trước đó, hôm nay ngẫm lại, mọi thứ dường như đã thay đổi.” Giọng nói kia lại khẽ trầm thấp, không hiểu đang phiêu dạt chỗ nào trong chiếc màn che vàng óng.
Lộ Ánh Tịch chăm chú lắng nghe, trong lòng thầm nghĩ, không biết thời trai trẻ hắn và nữ tử kia yêu nhau thế nào, vì lí do gì mà họ có duyên lại không phận? Là có người thay lòng đổi dạ? Hay là hy sinh tình cảm của mình vì vương quyền? Hắn không phải là người ham mê nữ sắc, ngoại trừ phải theo quy tắc của tổ tiên, phong tước có một Hậu tứ Phi*, những tú nữ khác tấn phong phân vị làm tần phi, hắn cũng chẳng tỏ ra sủng ái ai, thậm chí có thể nói là đối xử lạnh nhạt. Mà trong tứ Phi, Lâm Đức phi đã qua đời, đến giờ chỉ còn Hạ Quý phi và Hàn Thục phi là có chút địa vị. Ngoài ra, còn một Diêu Hiền phi, nghe đâu cũng chẳng được sủng ái. Do lâu ngày không được Hoàng đế ngó ngàng nên đã tự mình xin dời đến Trai cung, quy y niệm phật.
* Một Hậu tứ Phi: Trong hậu cung, người đứng đầu là Hoàng hậu, tiếp theo là 4 vị phi tử là: Quý- Thục- Đức- Hiền. Trong truyện ta có Hạ Quý phi, Hàn Thục Phi, Lâm Đức phi và Diêu Hiền phi là 4 người có vị trí sau Hoàng hậu Lộ Ánh Tịch.
Hắn vẫn không xoay người, chỉ mơ hồ nghe thấy hắn thở dài: “Người nằm bên cạnh này, còn chưa cho phép mà nàng đã ngủ say.”
Nàng nghe vậy không khỏi buồn cười, lời của hắn rõ ràng có ýsâu xa. Suy nghĩ một chút, nàng nhịn không được khẽ vòng vo một câu: “Tuyệt tình nhất vẫn là bậc đế vương.” Hắn phải hiểu rõ, không chỉ có một mình hắn cam chịu, nàng cũng như vậy. Trên đời này người nào cũng từng như vậy, cũng đều có gánh nặng ít nhiều trên vai.
“Hoàng hậu thật hiểu biết.” Hắn khẽ cười, giọng điệu vẫn nhàn hạ như mọi khi, “Nếu như được phép chọn lựa, Hoàng hậu muốn sinh ra trong một gia đình như thế nào?”
“Một gia đình dân dã bình thường, mặt trời mọc thì đi làm, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi.” Nàng dịu dàng đáp lời: “Thế nhưng thực tế đã định sẵn, Thần thiếp vẫn phải dụng tâm mới có thể tồn tại.”
“Giả dụ sinh ra trong một gia đình nghèo khổ, Hoàng hậu có chịu đựng nổi vất vả cực nhọc hay không?” Hắn có chút tùy hứng buông lời.
“Vậy còn Hoàng thượng thì sao?”Nàng không trả lời câu hỏi của hắn, chỉ nhẹ nhàng vặn lại.
“Trong cuộc đời của Trẫm, không có ‘giả dụ’, cũng chẳng cần biết ‘nếu như’.”Giọng nói hắn như không màn tới, nhưng lại mang theo kiêu ngạo độc đoán vốn có.
“Vâng.” Nàng nhẹ nhàng lên tiếng, không nhiều lời.
Chỉ vỏn vẹn tán gẫu vài câu, tẩm cung lại quay về im lắng vốn có của nó. Một lúc sau, nàng lại tập trung suy nghĩ, dõi tai lắng nghe, phát hiện hơi thở của hắn đã nhẹ nhàng đều đặn, chắc là đã chìm vào giấc ngủ. Trong lòng nàng không khỏi khâm phục, sở trường của người này là có thế kiềm chế, giữ tâm trạng luôn ổn định. Dù có tâm sự bận lòng, hắn vẫn kiểm soát được lý trí.
Nàng lại im lặng nằm một lúc, rồi trở mình tìm tư thế thoải mái hơn. Dần dần, nàng cũng thiếp đi.
Nàng không hề biết, trong bóng tối, một đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng bất ngờ mở to, ánh rõ tia nhìn sắc bén.
Rõ ràng, cô đơn và xúc động vừa rồi hắn thổ lộ là bảy phần thật ba phần giả.
Hắn muốn từng chút từng chút tháo bỏ đề phòng trong lòng nàng. Dù cho nàng có thông minh nhạy bén cỡ nào cũng sẽ lơ là mất cảnh giác….
-Hết chương 22
Lộ Ánh Tịch thản nhiên cười nói: “Để Thần thiếp sai người chuẩn bị kiệu.”
Vừa nói xong nàng liền cất bước đi thẳng đến cửa vườn hoa rồi nhanh chóng trở lại.
Hai người ngồi trên kiệu, không ai nói câu nào. Bầu không khí im lặng giống như mọi thứ đã ngừng xoay chuyển. Vầng trán Hoàng đế thoáng lộ chút lo lắng, vừa như đang giận hờn lại như đang buồn bực, phức tạp vô cùng.
Lộ Ánh Tịch nhắm mắt dựa lên đệm lót mềm mại, duy trì khoảng cách nửa cánh tay với hắn, quay mặt sang chỗ khác mà trầm tư suy nghĩ. Nữ thích khách kia, thật khiến người ta tò mò. Hoàng đế muốn bảo vệ nàng ta, sư phụ cũng muốn bảo vệ nàng ta. Rốt cuộc thân phận người này ra sao mà lại có sức ảnh hướng lớn như thế?
Khoảng một nén nhang trôi qua, kiệu chậm rãi ngừng lại. Hoàng đế xuống trước, cũng chẳng màng để ý tới nàng, đi thẳng một mạch vào Thái y viện.
Viên thái giám đang trực trong phòng liền cung kính dẫn đường, đi đến trước cửa phòng của Nam Cung Uyên, Hoàng đế xua tay ra hiệu cho thái giám kia lui ra, mới trầm giọng nói: “Hoàng hậu có chuyện gì còn ngờ vực, thì tự mình đi hỏi cho rõ ràng, Trẫm sẽ không vào.”
Lộ Ánh Tịch cũng không khách khí, mỉm cười gật đầu, rồi giơ tay gõ cửa phòng: “Sư phụ, Ánh Tịch tới thăm Người, vết thương của Người không có gì đáng lo chứ?”
Bên trong im lặng giây lát, sau đó liền có tiếng nói nhẹ nhàng, không nhanh không chậm truyền ra: “Không có gì nguy hiểm, chỉ là hơi mệt, đã nghỉ ngơi.”
“Vậy sư phụ dưỡng thương cho tốt, Ánh Tịch không quấy rầy Người nghỉ ngơi.” Lộ Ánh Tịch cũng bình thản trả lời, không hề để lộ nửa phần lo âu.
Hoàng đế nghiêng người liếc nhìn nàng, khóe môi nhếch lên sự châm biếm, chỉ im lặng cười nhạt.
Lộ Ánh Tịch đưa mắt nhìn hắn, cười khúc khích, nói: “Hoàng thượng, Thần thiếp đã nói ngày mai hãy đến, lúc này không nên quấy rầy Người nghỉ ngơi.”
“Vậy Trẫm vô ý rồi.” Hoàng đế nhếch môi hờ hững cười, nhưng trong mắt đã ánh lên tia âm u lạnh lẽo.
Lộ Ánh Tịch vừa bước ra bên ngoài, vừa nói: “Mong Hoàng thượng đừng quở trách, là Thần thiếp lỡ lời.”
Hoàng đế không lên tiếng, suốt dọc đường cũng không nói lời nào. Trong con ngươi dường như ánh lên sắc xanh đen u ám.
Cho đến lúc rửa mặt đi ngủ, hắn vẫn không nói câu nào.
Lộ Ánh Tịch bình thản nằm trên giường Phượng rộng rãi, duy trì khoảng cách nửa cánh tay với hắn. Tuy nàng và hắn không phải lần đầu chung chăn chung gối, nhưng tới tận lúc này hắn vẫn luôn nằm nghiêng một bên, quay lưng về phía nàng. Trong không khí dường như lúc nào cũng tràn ngập hơi thở lạnh giá của hắn.
Nàng từ từ nhắm mắt, liền nghe thấy hơi thở của hắn so với mọi khi có phần nặng nề hơn. Nàng nghĩ tối nay có lẽ hắn sẽ mất ngủ, là vì nữ tử thần bí kia sao? Thật ra nàng cũng không vội điều tra. Nếu nàng muốn điều tra việc này, chỉ cần hạ lệnh cho Hi vệ bỏ ra một ít thời gian, nhất định sẽ tra ra manh mối. Nhưng sư phụ lại từ chối gặp nàng, chứng tỏ sư phụ không muốn nàng biết bí mật trong đó. Nàng rất tin tưởng sư phụ, nên việc này không cần phải truy cứu nữa.
Lúc này đêm đã khuya, mọi người đều chìm vào giấc ngủ, mọi âm thanh đều trở nên tĩnh lặng. Trong tẩm cung to lớn chỉ nghe thấy tiếng hơi thở của đan xen của nàng và hắn.
Có lẽ rất lâu sau đó, chợt có một tiếng thở dài như có nhưkhông vang lên, kèm theo nói trầm thấp như đang tự nói: “Nàng nhất định hiểu rõ cảm giác ‘không thể yêu’ là gì?.”
Lộ Ánh Tịch không mở mắt, nhưng lại cong môi mỉm cười. Hóa ra, hắn cũng từng yêu một người.
“Trẫm đăng cơ bảy năm, nhưng những năm tháng xanh tươi trải qua trước đó, hôm nay ngẫm lại, mọi thứ dường như đã thay đổi.” Giọng nói kia lại khẽ trầm thấp, không hiểu đang phiêu dạt chỗ nào trong chiếc màn che vàng óng.
Lộ Ánh Tịch chăm chú lắng nghe, trong lòng thầm nghĩ, không biết thời trai trẻ hắn và nữ tử kia yêu nhau thế nào, vì lí do gì mà họ có duyên lại không phận? Là có người thay lòng đổi dạ? Hay là hy sinh tình cảm của mình vì vương quyền? Hắn không phải là người ham mê nữ sắc, ngoại trừ phải theo quy tắc của tổ tiên, phong tước có một Hậu tứ Phi*, những tú nữ khác tấn phong phân vị làm tần phi, hắn cũng chẳng tỏ ra sủng ái ai, thậm chí có thể nói là đối xử lạnh nhạt. Mà trong tứ Phi, Lâm Đức phi đã qua đời, đến giờ chỉ còn Hạ Quý phi và Hàn Thục phi là có chút địa vị. Ngoài ra, còn một Diêu Hiền phi, nghe đâu cũng chẳng được sủng ái. Do lâu ngày không được Hoàng đế ngó ngàng nên đã tự mình xin dời đến Trai cung, quy y niệm phật.
* Một Hậu tứ Phi: Trong hậu cung, người đứng đầu là Hoàng hậu, tiếp theo là 4 vị phi tử là: Quý- Thục- Đức- Hiền. Trong truyện ta có Hạ Quý phi, Hàn Thục Phi, Lâm Đức phi và Diêu Hiền phi là 4 người có vị trí sau Hoàng hậu Lộ Ánh Tịch.
Hắn vẫn không xoay người, chỉ mơ hồ nghe thấy hắn thở dài: “Người nằm bên cạnh này, còn chưa cho phép mà nàng đã ngủ say.”
Nàng nghe vậy không khỏi buồn cười, lời của hắn rõ ràng có ýsâu xa. Suy nghĩ một chút, nàng nhịn không được khẽ vòng vo một câu: “Tuyệt tình nhất vẫn là bậc đế vương.” Hắn phải hiểu rõ, không chỉ có một mình hắn cam chịu, nàng cũng như vậy. Trên đời này người nào cũng từng như vậy, cũng đều có gánh nặng ít nhiều trên vai.
“Hoàng hậu thật hiểu biết.” Hắn khẽ cười, giọng điệu vẫn nhàn hạ như mọi khi, “Nếu như được phép chọn lựa, Hoàng hậu muốn sinh ra trong một gia đình như thế nào?”
“Một gia đình dân dã bình thường, mặt trời mọc thì đi làm, mặt trời lặn thì nghỉ ngơi.” Nàng dịu dàng đáp lời: “Thế nhưng thực tế đã định sẵn, Thần thiếp vẫn phải dụng tâm mới có thể tồn tại.”
“Giả dụ sinh ra trong một gia đình nghèo khổ, Hoàng hậu có chịu đựng nổi vất vả cực nhọc hay không?” Hắn có chút tùy hứng buông lời.
“Vậy còn Hoàng thượng thì sao?”Nàng không trả lời câu hỏi của hắn, chỉ nhẹ nhàng vặn lại.
“Trong cuộc đời của Trẫm, không có ‘giả dụ’, cũng chẳng cần biết ‘nếu như’.”Giọng nói hắn như không màn tới, nhưng lại mang theo kiêu ngạo độc đoán vốn có.
“Vâng.” Nàng nhẹ nhàng lên tiếng, không nhiều lời.
Chỉ vỏn vẹn tán gẫu vài câu, tẩm cung lại quay về im lắng vốn có của nó. Một lúc sau, nàng lại tập trung suy nghĩ, dõi tai lắng nghe, phát hiện hơi thở của hắn đã nhẹ nhàng đều đặn, chắc là đã chìm vào giấc ngủ. Trong lòng nàng không khỏi khâm phục, sở trường của người này là có thế kiềm chế, giữ tâm trạng luôn ổn định. Dù có tâm sự bận lòng, hắn vẫn kiểm soát được lý trí.
Nàng lại im lặng nằm một lúc, rồi trở mình tìm tư thế thoải mái hơn. Dần dần, nàng cũng thiếp đi.
Nàng không hề biết, trong bóng tối, một đôi mắt sâu thẳm lạnh lùng bất ngờ mở to, ánh rõ tia nhìn sắc bén.
Rõ ràng, cô đơn và xúc động vừa rồi hắn thổ lộ là bảy phần thật ba phần giả.
Hắn muốn từng chút từng chút tháo bỏ đề phòng trong lòng nàng. Dù cho nàng có thông minh nhạy bén cỡ nào cũng sẽ lơ là mất cảnh giác….
-Hết chương 22
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Danh xưng Hoàng Hậu
- Quyển 1 - Chương 2: Lòng vua khó lường
- Quyển 1 - Chương 3: Phong ba ngầm nổi
- Quyển 1 - Chương 4: Thăm dò lẫn nhau
- Quyển 1 - Chương 5: Gượng ép bản thân
- Quyển 1 - Chương 6: Huyết mạch hoàng thất
- Quyển 1 - Chương 7: Bệnh cũ tái phát
- Quyển 1 - Chương 8: Đêm ghé thăm thiên lao
- Quyển 1 - Chương 9: Nụ cười nghiêng nước
- Quyển 1 - Chương 10: Có người uy hiếp
- Quyển 1 - Chương 11: Nhìn thấu lòng người
- Quyển 1 - Chương 12: Rục rịch ngóc đầu dậy
- Quyển 1 - Chương 13: Vạch trần bí mật
- Quyển 1 - Chương 14: Mặt rồng thầm giận
- Quyển 1 - Chương 15: Không thủ thì công
- Quyển 1 - Chương 16: Có hành động
- Quyển 1 - Chương 17: Cân tài cân sức
- Quyển 1 - Chương 18: Tát tai Hoàng đế
- Quyển 1 - Chương 19: Khoảng khắc mềm lòng
- Quyển 1 - Chương 20: Quy phục
- Quyển 1 - Chương 21: Thích khách thần bí
- Quyển 1 - Chương 22: Tâm sự đêm thanh vắng
- Quyển 1 - Chương 23: Viện kế lục soát cung
- Quyển 1 - Chương 24: Quá khứ đã qua
- Quyển 1 - Chương 25: Mục tiêu mơ hồ
- Quyển 1 - Chương 26: Mục đích khác nhau
- Quyển 1 - Chương 27: Tặng thê tử kết tóc của ta
- Quyển 1 - Chương 28: Viếng thăm Trai cung
- Quyển 1 - Chương 29: Hương hoa thoáng qua
- Quyển 1 - Chương 30: Cùng giường chung gối
- Quyển 1 - Chương 31: Cải trang xuất cung
- Quyển 1 - Chương 32: Long thể nhiễm bệnh nhẹ
- Quyển 1 - Chương 33: Nảy sinh tình cảm
- Quyển 1 - Chương 34: Tài năng Đế vương
- Quyển 1 - Chương 35: Nửa năm ước hẹn
- Quyển 1 - Chương 36: Nụ hôn đầu rung động
- Quyển 2 - Chương 1: Cảnh giác với tai họa ngầm
- Quyển 2 - Chương 2: Tự nguyện thua cuộc
- Quyển 2 - Chương 3: Khó phân cao thấp
- Quyển 2 - Chương 4: Người thắng làm vua
- Quyển 2 - Chương 5: Biến hóa khôn lường
- Quyển 2 - Chương 6: Chuẩn bệnh thấy hỉ mạch
- Quyển 2 - Chương 7: Giống nhau vô cùng
- Quyển 2 - Chương 8: Suy trước tính sau
- Quyển 2 - Chương 9: Lương duyên nghiệt duyên
- Quyển 2 - Chương 10: Mỗi người một tâm nguyện
- Quyển 2 - Chương 11: Thà làm ngọc nát
- Quyển 2 - Chương 12: Như lúc đầu gặp mặt
- Quyển 2 - Chương 13: Hoàng thành sinh loạn
- Quyển 2 - Chương 14: Chất độc một năm
- Quyển 2 - Chương 15: Tức giận khó dập tắt
- Quyển 2 - Chương 16: Nụ hôn mãnh liệt
- Quyển 2 - Chương 17: Thầm sinh căm hờn
- Quyển 2 - Chương 18: Mỗi người một chí hướng
- Quyển 2 - Chương 19: Ân oán của hai quý phi
- Quyển 2 - Chương 20: Đè nén xao xuyến
- Quyển 2 - Chương 21: Xả thân cứu nguy
- Quyển 2 - Chương 22: Thổ lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 23: Chìm trong ác mộng
- Quyển 2 - Chương 24: Trăm mối nghi ngờ
- Quyển 2 - Chương 25: Phá kén nhả tơ
- Quyển 2 - Chương 26: Dụ dỗ yêu
- Quyển 2 - Chương 27: Tai họa bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 28: Ai thiện ai ác
- Quyển 2 - Chương 29: Tình cảm lay động
- Quyển 2 - Chương 30: Đau lòng
- Quyển 2 - Chương 31: Ai cũng có dĩ vãng
- Quyển 2 - Chương 32: Tự nhiên chen ngang
- Quyển 2 - Chương 33: Bỗng nhiên bùng nổ
- Quyển 2 - Chương 34: Cực hình tàn nhẫn
- Quyển 2 - Chương 35: Phẫn nộ cùng căm hận
- Quyển 2 - Chương 36: Tâm bất do kỷ
- Quyển 2 - Chương 37: Sóng ngầm
- Quyển 2 - Chương 38: Yến tiệc đêm thất tịch
- Quyển 2 - Chương 39: Kinh hồng diễm ảnh
- Quyển 2 - Chương 40: Không dụng binh đao
- Quyển 2 - Chương 41: Điều tra cẩn thận
- Quyển 2 - Chương 42: Nữ giả nam
- Quyển 2 - Chương 43: Đêm ở ngoài hoàng cung
- Quyển 2 - Chương 44: Đột nhập không thành
- Quyển 2 - Chương 45: Nghe câu chuyện buồn
- Quyển 2 - Chương 46: Lấy thân dụ tình
- Quyển 3 - Chương 1: Sắc xuân tươi hồng
- Quyển 3 - Chương 2: Một đêm rối rắm
- Quyển 3 - Chương 3: Thể theo yêu cầu
- Quyển 3 - Chương 4: Bị khống chế
- Quyển 3 - Chương 5: Bí mật của Hoàng đế
- Quyển 3 - Chương 6: Muốn vào lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 7: Đêm đẹp đến muộn
- Quyển 3 - Chương 8: Đêm đầu là thế
- Quyển 3 - Chương 9: Hồi ức về lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 10: Cái gọi là số phận
- Quyển 3 - Chương 11: Giông bão sắp đến
- Quyển 3 - Chương 12: Khó tìm được sơ hở
- Quyển 3 - Chương 13: Tội chồng thêm tội
- Quyển 3 - Chương 14: Hoàng đế thẩm vấn
- Quyển 3 - Chương 15: Đêm trước giông bão
- Quyển 3 - Chương 16: Mảnh ghép chân tướng
- Quyển 3 - Chương 17: Yêu hận khó cả đôi đường
- Quyển 3 - Chương 18: Nhẫn tâm cắt đứt
- Quyển 3 - Chương 19: Bệnh dịch ở Huy Thành
- Quyển 3 - Chương 20: Đích thân đến dịch thành
- Quyển 3 - Chương 21: Có lòng không có sức
- Quyển 3 - Chương 22: Tình cảm vô hình
- Quyển 3 - Chương 23: Tạm xa nhau
- Quyển 3 - Chương 24: Ổn định bệnh dịch
- Quyển 3 - Chương 25: Ốm đau mệt mỏi
- Quyển 3 - Chương 26: Hoàng tộc Lâm Quốc
- Quyển 3 - Chương 27: Thăm bệnh trong đêm
- Quyển 3 - Chương 28: Sóng ngầm thành lâu
- Quyển 3 - Chương 29: Trờ lại hoàng cung
- Quyển 3 - Chương 30: Tranh cãi nổ ra
- Quyển 3 - Chương 31: Sắp sửa mất đi
- Quyển 3 - Chương 32: Tình yêu chưa bộc lộ
- Quyển 3 - Chương 33: Thân phận bí ẩn
- Quyển 3 - Chương 34: Long sàng triền miên
- Quyển 3 - Chương 35: Đi hay ở
- Quyển 3 - Chương 36: Mất phương hướng
- Quyển 3 - Chương 37: Liễu yếu đào tơ
- Quyển 3 - Chương 38: Mùa đông đến
- Quyển 3 - Chương 39: Ngày sinh nhật
- Quyển 3 - Chương 40: Bỗng thấy hỉ mạch
- Quyển 3 - Chương 41: Vì người mà thỏa hiệp
- Quyển 3 - Chương 42: Trúng đại kiếp nạn
- Quyển 3 - Chương 43: Mỗi người một nơi
- Quyển 3 - Chương 44: Xuân ấm áp, lòng nguội lạnh
- Quyển 3 - Chương 45: Hừng hực chiến tranh
- Quyển 3 - Chương 46: Gặp lại cố nhân
- Quyển 4 - Chương 1: Tình hình căng thẳng
- Quyển 4 - Chương 2: Chất vấn lúc gặp lại
- Quyển 4 - Chương 3: Hận cũ thù mới
- Quyển 4 - Chương 4: Bức thư khi đó
- Quyển 4 - Chương 5: Hồi ức tràn về
- Quyển 4 - Chương 6: Hồng nhan khuynh thành
- Quyển 4 - Chương 7: Khoảng khắc ấm lòng
- Quyển 4 - Chương 8: Nổi giận vì ai đó
- Quyển 4 - Chương 9: Biến cố trong đêm
- Quyển 4 - Chương 10: Thành tù nhân
- Quyển 4 - Chương 11: Hoạn nạn biết chân tình
- Quyển 4 - Chương 12: Sinh ly tử biệt
- Quyển 4 - Chương 13: Mất tích bí ẩn
- Quyển 4 - Chương 14: Trên đường trở về
- Quyển 4 - Chương 15: Cùng đồng hành
- Quyển 4 - Chương 16: Tương phùng thế này
- Quyển 4 - Chương 17: Bốn người kết giao
- Quyển 4 - Chương 18: Sóng ngầm tuôn trào
- Quyển 4 - Chương 19: Ngoài dự đoán
- Quyển 4 - Chương 20: Mỹ nhân rắn rết
- Quyển 4 - Chương 21: Kết cục thế này
- Quyển 4 - Chương 22: Xuất hiện bước ngoặt
- Quyển 4 - Chương 23: Dối lòng giải độc
- Quyển 4 - Chương 24: Tình này khó cả đôi đường
- Quyển 4 - Chương 25: Trưởng thành trong tình yêu
- Quyển 4 - Chương 26: Duyên sâu phận ngắn
- Quyển 4 - Chương 27: Mỗi người mỗi ngã
- Quyển 4 - Chương 28: Lại gặp bãi tố
- Quyển 4 - Chương 29: Dưỡng sức chờ thời
- Quyển 4 - Chương 30: Cuộc chiến của nam nhân
- Quyển 4 - Chương 31: Chiến trường vô tình
- Quyển 4 - Chương 32: Nhận được tin dữ
- Quyển 4 - Chương 33: Vui buồn lẫn lộn
- Quyển 4 - Chương 34: Gặp mặt lần cuối
- Quyển 4 - Chương 35
- Quyển 5 - Chương 1: Che đậy huyền cơ
- Quyển 5 - Chương 2: Lại như người xa lạ
- Quyển 5 - Chương 3: Mưa gió bấp bênh
- Quyển 5 - Chương 4: Bệnh mất trí nhớ
- Quyển 5 - Chương 5: Thần trí lạc lối
- Quyển 5 - Chương 6: Lần đầu nói yêu
- Quyển 5 - Chương 7: Tạm thời gạt bỏ lo lắng
- Quyển 5 - Chương 8: Thật sự thoải mái
- Quyển 5 - Chương 9: Mảnh giấy huyền bí
- Quyển 5 - Chương 10: Đêm ở lãnh cung
- Quyển 5 - Chương 11: Kỵ tinh rớt xuống
- Quyển 5 - Chương 12: Sánh bước cùng nhau
- Quyển 5 - Chương 13: Tính toán cuối cùng
- Quyển 5 - Chương 14: Ngự giá viễn chinh
- Quyển 5 - Chương 15: Ngoại truyện 1: Tương thân tương ái
- Quyển 5 - Chương 16: Ngoại truyện 2: Mâu thuẫn nho nhỏ
- Quyển 5 - Chương 17: Ngoại truyện 3: Long Phượng tranh đấu
- bình luận