Phượng Tê Thần Cung - Quyển 3 - Chương 1: Sắc xuân tươi hồng
Chương trước- Quyển 1 - Chương 1: Danh xưng Hoàng Hậu
- Quyển 1 - Chương 2: Lòng vua khó lường
- Quyển 1 - Chương 3: Phong ba ngầm nổi
- Quyển 1 - Chương 4: Thăm dò lẫn nhau
- Quyển 1 - Chương 5: Gượng ép bản thân
- Quyển 1 - Chương 6: Huyết mạch hoàng thất
- Quyển 1 - Chương 7: Bệnh cũ tái phát
- Quyển 1 - Chương 8: Đêm ghé thăm thiên lao
- Quyển 1 - Chương 9: Nụ cười nghiêng nước
- Quyển 1 - Chương 10: Có người uy hiếp
- Quyển 1 - Chương 11: Nhìn thấu lòng người
- Quyển 1 - Chương 12: Rục rịch ngóc đầu dậy
- Quyển 1 - Chương 13: Vạch trần bí mật
- Quyển 1 - Chương 14: Mặt rồng thầm giận
- Quyển 1 - Chương 15: Không thủ thì công
- Quyển 1 - Chương 16: Có hành động
- Quyển 1 - Chương 17: Cân tài cân sức
- Quyển 1 - Chương 18: Tát tai Hoàng đế
- Quyển 1 - Chương 19: Khoảng khắc mềm lòng
- Quyển 1 - Chương 20: Quy phục
- Quyển 1 - Chương 21: Thích khách thần bí
- Quyển 1 - Chương 22: Tâm sự đêm thanh vắng
- Quyển 1 - Chương 23: Viện kế lục soát cung
- Quyển 1 - Chương 24: Quá khứ đã qua
- Quyển 1 - Chương 25: Mục tiêu mơ hồ
- Quyển 1 - Chương 26: Mục đích khác nhau
- Quyển 1 - Chương 27: Tặng thê tử kết tóc của ta
- Quyển 1 - Chương 28: Viếng thăm Trai cung
- Quyển 1 - Chương 29: Hương hoa thoáng qua
- Quyển 1 - Chương 30: Cùng giường chung gối
- Quyển 1 - Chương 31: Cải trang xuất cung
- Quyển 1 - Chương 32: Long thể nhiễm bệnh nhẹ
- Quyển 1 - Chương 33: Nảy sinh tình cảm
- Quyển 1 - Chương 34: Tài năng Đế vương
- Quyển 1 - Chương 35: Nửa năm ước hẹn
- Quyển 1 - Chương 36: Nụ hôn đầu rung động
- Quyển 2 - Chương 1: Cảnh giác với tai họa ngầm
- Quyển 2 - Chương 2: Tự nguyện thua cuộc
- Quyển 2 - Chương 3: Khó phân cao thấp
- Quyển 2 - Chương 4: Người thắng làm vua
- Quyển 2 - Chương 5: Biến hóa khôn lường
- Quyển 2 - Chương 6: Chuẩn bệnh thấy hỉ mạch
- Quyển 2 - Chương 7: Giống nhau vô cùng
- Quyển 2 - Chương 8: Suy trước tính sau
- Quyển 2 - Chương 9: Lương duyên nghiệt duyên
- Quyển 2 - Chương 10: Mỗi người một tâm nguyện
- Quyển 2 - Chương 11: Thà làm ngọc nát
- Quyển 2 - Chương 12: Như lúc đầu gặp mặt
- Quyển 2 - Chương 13: Hoàng thành sinh loạn
- Quyển 2 - Chương 14: Chất độc một năm
- Quyển 2 - Chương 15: Tức giận khó dập tắt
- Quyển 2 - Chương 16: Nụ hôn mãnh liệt
- Quyển 2 - Chương 17: Thầm sinh căm hờn
- Quyển 2 - Chương 18: Mỗi người một chí hướng
- Quyển 2 - Chương 19: Ân oán của hai quý phi
- Quyển 2 - Chương 20: Đè nén xao xuyến
- Quyển 2 - Chương 21: Xả thân cứu nguy
- Quyển 2 - Chương 22: Thổ lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 23: Chìm trong ác mộng
- Quyển 2 - Chương 24: Trăm mối nghi ngờ
- Quyển 2 - Chương 25: Phá kén nhả tơ
- Quyển 2 - Chương 26: Dụ dỗ yêu
- Quyển 2 - Chương 27: Tai họa bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 28: Ai thiện ai ác
- Quyển 2 - Chương 29: Tình cảm lay động
- Quyển 2 - Chương 30: Đau lòng
- Quyển 2 - Chương 31: Ai cũng có dĩ vãng
- Quyển 2 - Chương 32: Tự nhiên chen ngang
- Quyển 2 - Chương 33: Bỗng nhiên bùng nổ
- Quyển 2 - Chương 34: Cực hình tàn nhẫn
- Quyển 2 - Chương 35: Phẫn nộ cùng căm hận
- Quyển 2 - Chương 36: Tâm bất do kỷ
- Quyển 2 - Chương 37: Sóng ngầm
- Quyển 2 - Chương 38: Yến tiệc đêm thất tịch
- Quyển 2 - Chương 39: Kinh hồng diễm ảnh
- Quyển 2 - Chương 40: Không dụng binh đao
- Quyển 2 - Chương 41: Điều tra cẩn thận
- Quyển 2 - Chương 42: Nữ giả nam
- Quyển 2 - Chương 43: Đêm ở ngoài hoàng cung
- Quyển 2 - Chương 44: Đột nhập không thành
- Quyển 2 - Chương 45: Nghe câu chuyện buồn
- Quyển 2 - Chương 46: Lấy thân dụ tình
- Quyển 3 - Chương 1: Sắc xuân tươi hồng
- Quyển 3 - Chương 2: Một đêm rối rắm
- Quyển 3 - Chương 3: Thể theo yêu cầu
- Quyển 3 - Chương 4: Bị khống chế
- Quyển 3 - Chương 5: Bí mật của Hoàng đế
- Quyển 3 - Chương 6: Muốn vào lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 7: Đêm đẹp đến muộn
- Quyển 3 - Chương 8: Đêm đầu là thế
- Quyển 3 - Chương 9: Hồi ức về lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 10: Cái gọi là số phận
- Quyển 3 - Chương 11: Giông bão sắp đến
- Quyển 3 - Chương 12: Khó tìm được sơ hở
- Quyển 3 - Chương 13: Tội chồng thêm tội
- Quyển 3 - Chương 14: Hoàng đế thẩm vấn
- Quyển 3 - Chương 15: Đêm trước giông bão
- Quyển 3 - Chương 16: Mảnh ghép chân tướng
- Quyển 3 - Chương 17: Yêu hận khó cả đôi đường
- Quyển 3 - Chương 18: Nhẫn tâm cắt đứt
- Quyển 3 - Chương 19: Bệnh dịch ở Huy Thành
- Quyển 3 - Chương 20: Đích thân đến dịch thành
- Quyển 3 - Chương 21: Có lòng không có sức
- Quyển 3 - Chương 22: Tình cảm vô hình
- Quyển 3 - Chương 23: Tạm xa nhau
- Quyển 3 - Chương 24: Ổn định bệnh dịch
- Quyển 3 - Chương 25: Ốm đau mệt mỏi
- Quyển 3 - Chương 26: Hoàng tộc Lâm Quốc
- Quyển 3 - Chương 27: Thăm bệnh trong đêm
- Quyển 3 - Chương 28: Sóng ngầm thành lâu
- Quyển 3 - Chương 29: Trờ lại hoàng cung
- Quyển 3 - Chương 30: Tranh cãi nổ ra
- Quyển 3 - Chương 31: Sắp sửa mất đi
- Quyển 3 - Chương 32: Tình yêu chưa bộc lộ
- Quyển 3 - Chương 33: Thân phận bí ẩn
- Quyển 3 - Chương 34: Long sàng triền miên
- Quyển 3 - Chương 35: Đi hay ở
- Quyển 3 - Chương 36: Mất phương hướng
- Quyển 3 - Chương 37: Liễu yếu đào tơ
- Quyển 3 - Chương 38: Mùa đông đến
- Quyển 3 - Chương 39: Ngày sinh nhật
- Quyển 3 - Chương 40: Bỗng thấy hỉ mạch
- Quyển 3 - Chương 41: Vì người mà thỏa hiệp
- Quyển 3 - Chương 42: Trúng đại kiếp nạn
- Quyển 3 - Chương 43: Mỗi người một nơi
- Quyển 3 - Chương 44: Xuân ấm áp, lòng nguội lạnh
- Quyển 3 - Chương 45: Hừng hực chiến tranh
- Quyển 3 - Chương 46: Gặp lại cố nhân
- Quyển 4 - Chương 1: Tình hình căng thẳng
- Quyển 4 - Chương 2: Chất vấn lúc gặp lại
- Quyển 4 - Chương 3: Hận cũ thù mới
- Quyển 4 - Chương 4: Bức thư khi đó
- Quyển 4 - Chương 5: Hồi ức tràn về
- Quyển 4 - Chương 6: Hồng nhan khuynh thành
- Quyển 4 - Chương 7: Khoảng khắc ấm lòng
- Quyển 4 - Chương 8: Nổi giận vì ai đó
- Quyển 4 - Chương 9: Biến cố trong đêm
- Quyển 4 - Chương 10: Thành tù nhân
- Quyển 4 - Chương 11: Hoạn nạn biết chân tình
- Quyển 4 - Chương 12: Sinh ly tử biệt
- Quyển 4 - Chương 13: Mất tích bí ẩn
- Quyển 4 - Chương 14: Trên đường trở về
- Quyển 4 - Chương 15: Cùng đồng hành
- Quyển 4 - Chương 16: Tương phùng thế này
- Quyển 4 - Chương 17: Bốn người kết giao
- Quyển 4 - Chương 18: Sóng ngầm tuôn trào
- Quyển 4 - Chương 19: Ngoài dự đoán
- Quyển 4 - Chương 20: Mỹ nhân rắn rết
- Quyển 4 - Chương 21: Kết cục thế này
- Quyển 4 - Chương 22: Xuất hiện bước ngoặt
- Quyển 4 - Chương 23: Dối lòng giải độc
- Quyển 4 - Chương 24: Tình này khó cả đôi đường
- Quyển 4 - Chương 25: Trưởng thành trong tình yêu
- Quyển 4 - Chương 26: Duyên sâu phận ngắn
- Quyển 4 - Chương 27: Mỗi người mỗi ngã
- Quyển 4 - Chương 28: Lại gặp bãi tố
- Quyển 4 - Chương 29: Dưỡng sức chờ thời
- Quyển 4 - Chương 30: Cuộc chiến của nam nhân
- Quyển 4 - Chương 31: Chiến trường vô tình
- Quyển 4 - Chương 32: Nhận được tin dữ
- Quyển 4 - Chương 33: Vui buồn lẫn lộn
- Quyển 4 - Chương 34: Gặp mặt lần cuối
- Quyển 4 - Chương 35
- Quyển 5 - Chương 1: Che đậy huyền cơ
- Quyển 5 - Chương 2: Lại như người xa lạ
- Quyển 5 - Chương 3: Mưa gió bấp bênh
- Quyển 5 - Chương 4: Bệnh mất trí nhớ
- Quyển 5 - Chương 5: Thần trí lạc lối
- Quyển 5 - Chương 6: Lần đầu nói yêu
- Quyển 5 - Chương 7: Tạm thời gạt bỏ lo lắng
- Quyển 5 - Chương 8: Thật sự thoải mái
- Quyển 5 - Chương 9: Mảnh giấy huyền bí
- Quyển 5 - Chương 10: Đêm ở lãnh cung
- Quyển 5 - Chương 11: Kỵ tinh rớt xuống
- Quyển 5 - Chương 12: Sánh bước cùng nhau
- Quyển 5 - Chương 13: Tính toán cuối cùng
- Quyển 5 - Chương 14: Ngự giá viễn chinh
- Quyển 5 - Chương 15: Ngoại truyện 1: Tương thân tương ái
- Quyển 5 - Chương 16: Ngoại truyện 2: Mâu thuẫn nho nhỏ
- Quyển 5 - Chương 17: Ngoại truyện 3: Long Phượng tranh đấu
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Phượng Tê Thần Cung
Quyển 3 - Chương 1: Sắc xuân tươi hồng
Lúc Lộ Ánh Tịch tỉnh lại thì mặt trời đã lặn ở đằng tây. Tẩm cung bốn bề yên tĩnh, lò sưởi vẫn tỏa hơi nóng lượn lờ trong không khí.
Lộ Ánh Tịch gắng gượng chống hai tay nâng người ngồi dậy. Nàng thấy hàn khí đã tan hết nhưng cơ thể mềm yếu vô lực. Toàn thân nàng nhớp nháp mồ hôi do bị bọc kín trong chiếc chăn gấm dày quá lâu.
Nàng gọi cung nữ vào trong chuẩn bị nước tắm.
Trong hoàng cung, bể tắm to nhất, lộng lẫy nhất chỉ dành riêng cho Hoàng đế có tên là Hồ Ngọc Bích. Cho dù nàng là Hoàng hậu cao quý của một nước, ngày thường cũng chưa từng tắm trong hồ nước lớn được lót ván gỗ trong phòng đó. Nhưng hôm nay cung nữ báo cho nàng hay rằng Hoàng đế đã căn dặn sau này nàng có thể tùy ý dùng Hồ Ngọc Bích.
Bể tắm của riêng Hoàng đế to đến độ khiến người khác trố mắt nhìn. Hồ tắm rộng khoảng năm trượng, dài hơn mười trượng và sâu khoảng bốn thước[1]. Nó còn có đường mương dẫn nước vào và thoát nước ra nên lúc nào cũng chứa đầy dòng nước ấm sạch trong.
[1] Để dễ hình dung, cái hồ này rộng khoảng 17 mét, dài hơn 33 mét và sâu khoảng 1,3 mét.
Lộ Ánh Tịch cho lui hết cung nữ theo hầu mới đưa mắt ngắm nhìn. Phòng tắm được lót đá với những nét điêu khắc tinh xảo, trên những rãnh khắc được mạ vàng tạo thành một vườn hoa sinh động. Cảnh vật hết sức xa hoa tráng lệ.
Không khí mờ mịt hơi nước nghi ngút bốc lên từ hồ nước nóng, không thể nhìn rõ vật trước mắt.
Nàng dựa lưng vào thành hồ nhắm mắt trầm ngâm. Phạm Thống trúng độc mà nàng cũng nuốt vào một ít độc tố, cho nên nàng phải nắm được thuốc giải trong vòng ba ngày tới. Nàng muốn có thuốc giải chỉ có hai cách, một là tìm đến Tu La Môn, hai là đến thương lượng với Diêu Hiền phi. Khách quan mà nói, cách sau khả thi hơn. Nhưng nàng lấy cái gì để đem đi đàm phán?
Nàng đang nghĩ ngợi mông lung thì chợt nghe tiếng cọt kẹt vang lên từ phía chiếc giá áo mạ vàng được gắn bên cạnh hồ nước.
“Ai đó?!” Nàng đột nhiên trợn trừng mắt nhìn về phía đó, cơ thể khỏa thân của nàng chìm sâu vào nước theo bản năng.
“Có thể vào Hồ Ngọc Bích, ngoại trừ Trẫm còn có ai dám vào đây?” Tiếng cười nhẹ thảnh thơi mang ý trêu đùa dí dỏm dần đến gần.
Lộ Ánh Tịch nghe thế, cơ thể vẫn không thả lỏng, ngược lại càng thêm đề phòng cảnh giác. Chớ bảo hắn muốn tắm uyên ương?
Nàng đang ngâm mình trong nước, từ từ bơi đến một góc hồ nước nóng cách xa hắn. May mà trên mặt nước phủ kín những cánh hoa thơm ngát, nên cơ thể nàng không đến mức lồ lộ hết ra ngoài.
“Nàng lại muốn trốn?” Hoàng đế cũng không vội áp sát nàng. Hắn cúi người ngồi xổm trên thành hồ dán mắt lên người nàng.
“Thần thiếp chạy đi đâu được chứ?” Lộ Ánh Tịch cười gượng, nếu sớm biết sẽ thế này nàng đã không ham thích mới mẻ mà chui đầu vào địa bàn của hắn.
“Sáng nay Trẫm bị lò sưởi hâm nóng cả người đầy mồ hôi.” Giọng điệu Hoàng đế vô cùng chậm rãi như là cố ý kéo dài âm điệu, nhằm quan sát phản ứng của nàng.
“Thần thiếp tắm xong rồi. Xin Hoàng thượng ra ngoài uống chén trà, Thần thiếp thay quần áo xong sẽ sai người thay nước ngay lập tức.” Lộ Ánh Tịch âm thầm nhíu mày.
“Cái hồ to thế này, đổi nước đến khi nào mới xong?” Hoàng đế nhếch hàng lông mày lên cao, ánh mắt vẫn nhìn nàng chằm chặp. Mái tóc vừa đen nhánh vừa suôn dài của nàng sũng nước bện vào nhau dính trước ngực nàng, làm tôn lên làn da trắng sứ nõn nà, vô cùng mê hoặc cuốn hút.
“Vậy phải làm sao?” Lộ Ánh Tịch buồn bực nhìn trả hắn, trong lòng nàng biết rõ hắn cố tình muốn trông thấy bộ dạng túng quẫn của nàng.
“Nàng biết vì sao Trẫm cho xây cái hồ này không?” Hoàng đế bỗng nhiên vòng vèo sang chuyện khác, nhưng mắt vẫn dính chặt trên người nàng.
“Vì sao ạ?” Lộ Ánh Tịch thỏ thẻ tiếp lời hắn, trong thâm tâm lại tự trả lời, xây bể tắm không dùng để tắm, thì để làm cái gì?
“Trẫm không thích thức ăn ngon, cũng không đam mê mỹ sắc, chỉ riêng việc tắm táp này lại có đòi hỏi khắt khe. Ví dụ như nơi này phải luôn trữ nước nóng.” Hoàng đế nghiêm túc trịnh trọng nói, hắn coi chuyện tắm rửa như là đại sự quốc gia.
“Thần thiếp hiểu.” Lộ Ánh Tịch nhàn nhạt lên tiếng, hai tay khoanh tròn trước ngực. Nàng ở tại Thần cung cũng được một thời gian, đương nhiên biết Hoàng đế bận rộn ra sao. Hầu như toàn bộ thời gian hắn đều dành để xử lý chuyện triều chính, tác phong làm việc của hắn là tự lực tự cường không quá ỷ lại vào các đại thần quan lại. Rất nhiều lần khi nàng đã đi ngủ nhưng hắn vẫn còn đang phê duyệt tấu chương ở Ngự thư phòng. Mỗi ngày hắn đều lao lực như vậy nên việc tắm trước khi đi ngủ đã trở thành thói quen hưởng thụ cuộc sống duy nhất của hắn. Hắn ngâm mình trong bồn tắm để đầu óc tạm nghỉ ngơi, tâm tư thư thái trở lại, và cũng là để xua tan mệt mỏi.
“Nếu nàng hiểu, hẳn là nàng sẽ lại không ngăn Trẫm xuống nước chứ?” Hoàng đế nhếch môi mỏng, ý cười thấp thoáng trong ánh mắt, dù vậy vẫn không quên ngắm nhìn nàng.
Lộ Ánh Tịch trong lòng căm phẫn, mặt biến sắc quay sang hướng khác vì không muốn xem hắn cởi quần áo.
Không lâu sau, nàng nghe thấy tiếng sóng nước bì bõm dập dờn, biết rằng hắn đang bơi đến bên nàng. Nàng suy nghĩ chóng vánh, bỗng ngẩng đầu mỉm cười nhìn hắn. Cánh tay trắng nõn của nàng vung lên, vận khí tung một chưởng, chiếc váy lót treo trên mắc áo lập tức bị gió cuốn bay vút đến lòng bàn tay nàng.
Nàng cấp tốc mặc váy áo lên người, khẽ cười nói: “Hoàng thượng thường ngày vẫn quen tắm một mình, Thần thiếp không ở đây làm phiền sự thanh tịnh của Hoàng thượng nữa.”
Hoàng đế vươn tay nắm chặt eo thon của nàng kéo lại, gây nên tiếng nước chập trùng.
“Trẫm không ngại tắm chung với nàng.” Ánh mắt sáng quắc của hắn như muốn xuyên thủng cơ thể nàng.
“Nhưng mà Thần thiếp ngâm mình trong nước đã lâu, bị khí nóng làm cho choáng váng đầu óc.” Lộ Ánh Tịch không giãy giụa để mặc hắn ôm, chỉ dùng ngôn ngữ để khước từ.
“Nước rất nóng sao?” Hoàng đế cố ý xuyên tạc lời của nàng, “Đã vậy sao nàng còn mặc váy áo? Đồ ướt dính vào người càng thêm khó chịu. Để Trẫm cởi giúp nàng.”
“Không cần! Hoàng thượng!” Lộ Ánh Tịch vừa la vừa nắm chặt cổ áo, nhưng vẫn không lay chuyển được sức mạnh của hắn, xiêm y bị tuột một nửa lộ ra bờ vai thon thả quyến rũ.
Hoàng đế bỗng nhiên cúi đầu in những dấu hôn liên tiếp lên bả vai nàng, đôi môi hắn dần di chuyển xuống gò ngực căng tròn.
Nước trong hồ sâu vừa đúng đến ngực nàng, Hoàng đế cau hàng lông mày rậm, ngẩng đầu dừng hành động xâm chiếm lại.
Lộ Ánh Tịch vừa giận vừa thẹn đỏ cả mặt lên. Tuy rằng cảm giác khi hắn ôm nàng đã sớm tập thành thói quen, nhưng khi da thịt thân mật chạm vào nhau vẫn khiến nàng cảm thấy cuống quýt cùng xấu hổ.
“‘Ngày nào đó’ rốt cuộc là đến khi nào?” Hoàng đế bất đắc dĩ thở dài một hơi, ngóng trông khuôn mặt thanh lệ ửng hồng tựa đám mây ráng chiều của nàng.
Lộ Ánh Tịch không nói một lời, mím chặt môi. Nhưng chẳng rõ vì sao nàng đột nhiên muốn cười. Bộ dạng ham muốn mà không được này của hắn làm sự thâm trầm sắc sảo của hắn biến mất trong nháy mắt, nàng cảm thấy hắn giống như bao nam tử bình thường khác.
Hoàng đế liếc mắt trông nàng, khẽ hừ một tiếng: “Nàng đang cười nhạo Trẫm sao?”
Nàng cười tươi ôn nhu đáp: “Thần thiếp không dám.”
Hoàng đế ngắm nàng một lúc lâu, khóe môi nở nụ cười gian tà quỷ quyệt.
Lộ Ánh Tịch hiểu rõ hàm ý trong nụ cười của hắn, lòng nàng nhất thời sinh cảnh giác, đề phòng dõi theo nhất cử nhất động của hắn.
“Trước khi nàng xuất cung đã đồng ý với Trẫm một chuyện.” Hoàng đế chầm chậm nói, đôi mắt phát sáng rực rỡ.
Lộ Ánh Tịch sửng sốt, nàng đã quên mất chuyện đó. Quả thực nàng đã nhận lời với hắn, nếu hắn ân chuẩn cho nàng xuất cung một chuyến thì nàng sẽ chủ động hôn hắn một cái.
“Đừng nói với Trẫm rằng nàng mắc bệnh hay quên, nên chuyện gì cũng không nhớ được.” Nụ cười trên môi Hoàng đế càng vui vẻ, hiển nhiên hắn đang chọc ghẹo nàng.
“Thần thiếp còn nhớ.” Lộ Ánh Tịch gật nhẹ đầu, âm thầm nghiến răng; nàng còn bày bộ mặt anh dũng hy sinh, thấy chết không sờn.
“Còn nhớ là tốt rồi.” Hoàng đế thong dong nhắm hờ đôi mắt, cả người dựa vào thành hồ tắm chờ nàng dâng lên đôi môi ngọt ngào.
Lộ Ánh Tịch nhìn thẳng gương mặt hắn, bởi vì hắn đang khỏa thân, không một mảnh vải che thân nên mắt nàng không dám di dộng lung tung. Nàng thoáng áp sát hắn, lướt nhẹ môi mình lên môi hắn rồi nhanh chóng lui ra đằng sau.
Hoàng đế mở mắt nhìn nàng, mở giọng điệu bỡn cợt gian tà nói: “Xem ra nàng còn chưa biết hôn là như thế nào. Trẫm quyết định hôm nay sẽ dạy nàng thật tốt.”
Lộ Ánh Tịch gắng gượng chống hai tay nâng người ngồi dậy. Nàng thấy hàn khí đã tan hết nhưng cơ thể mềm yếu vô lực. Toàn thân nàng nhớp nháp mồ hôi do bị bọc kín trong chiếc chăn gấm dày quá lâu.
Nàng gọi cung nữ vào trong chuẩn bị nước tắm.
Trong hoàng cung, bể tắm to nhất, lộng lẫy nhất chỉ dành riêng cho Hoàng đế có tên là Hồ Ngọc Bích. Cho dù nàng là Hoàng hậu cao quý của một nước, ngày thường cũng chưa từng tắm trong hồ nước lớn được lót ván gỗ trong phòng đó. Nhưng hôm nay cung nữ báo cho nàng hay rằng Hoàng đế đã căn dặn sau này nàng có thể tùy ý dùng Hồ Ngọc Bích.
Bể tắm của riêng Hoàng đế to đến độ khiến người khác trố mắt nhìn. Hồ tắm rộng khoảng năm trượng, dài hơn mười trượng và sâu khoảng bốn thước[1]. Nó còn có đường mương dẫn nước vào và thoát nước ra nên lúc nào cũng chứa đầy dòng nước ấm sạch trong.
[1] Để dễ hình dung, cái hồ này rộng khoảng 17 mét, dài hơn 33 mét và sâu khoảng 1,3 mét.
Lộ Ánh Tịch cho lui hết cung nữ theo hầu mới đưa mắt ngắm nhìn. Phòng tắm được lót đá với những nét điêu khắc tinh xảo, trên những rãnh khắc được mạ vàng tạo thành một vườn hoa sinh động. Cảnh vật hết sức xa hoa tráng lệ.
Không khí mờ mịt hơi nước nghi ngút bốc lên từ hồ nước nóng, không thể nhìn rõ vật trước mắt.
Nàng dựa lưng vào thành hồ nhắm mắt trầm ngâm. Phạm Thống trúng độc mà nàng cũng nuốt vào một ít độc tố, cho nên nàng phải nắm được thuốc giải trong vòng ba ngày tới. Nàng muốn có thuốc giải chỉ có hai cách, một là tìm đến Tu La Môn, hai là đến thương lượng với Diêu Hiền phi. Khách quan mà nói, cách sau khả thi hơn. Nhưng nàng lấy cái gì để đem đi đàm phán?
Nàng đang nghĩ ngợi mông lung thì chợt nghe tiếng cọt kẹt vang lên từ phía chiếc giá áo mạ vàng được gắn bên cạnh hồ nước.
“Ai đó?!” Nàng đột nhiên trợn trừng mắt nhìn về phía đó, cơ thể khỏa thân của nàng chìm sâu vào nước theo bản năng.
“Có thể vào Hồ Ngọc Bích, ngoại trừ Trẫm còn có ai dám vào đây?” Tiếng cười nhẹ thảnh thơi mang ý trêu đùa dí dỏm dần đến gần.
Lộ Ánh Tịch nghe thế, cơ thể vẫn không thả lỏng, ngược lại càng thêm đề phòng cảnh giác. Chớ bảo hắn muốn tắm uyên ương?
Nàng đang ngâm mình trong nước, từ từ bơi đến một góc hồ nước nóng cách xa hắn. May mà trên mặt nước phủ kín những cánh hoa thơm ngát, nên cơ thể nàng không đến mức lồ lộ hết ra ngoài.
“Nàng lại muốn trốn?” Hoàng đế cũng không vội áp sát nàng. Hắn cúi người ngồi xổm trên thành hồ dán mắt lên người nàng.
“Thần thiếp chạy đi đâu được chứ?” Lộ Ánh Tịch cười gượng, nếu sớm biết sẽ thế này nàng đã không ham thích mới mẻ mà chui đầu vào địa bàn của hắn.
“Sáng nay Trẫm bị lò sưởi hâm nóng cả người đầy mồ hôi.” Giọng điệu Hoàng đế vô cùng chậm rãi như là cố ý kéo dài âm điệu, nhằm quan sát phản ứng của nàng.
“Thần thiếp tắm xong rồi. Xin Hoàng thượng ra ngoài uống chén trà, Thần thiếp thay quần áo xong sẽ sai người thay nước ngay lập tức.” Lộ Ánh Tịch âm thầm nhíu mày.
“Cái hồ to thế này, đổi nước đến khi nào mới xong?” Hoàng đế nhếch hàng lông mày lên cao, ánh mắt vẫn nhìn nàng chằm chặp. Mái tóc vừa đen nhánh vừa suôn dài của nàng sũng nước bện vào nhau dính trước ngực nàng, làm tôn lên làn da trắng sứ nõn nà, vô cùng mê hoặc cuốn hút.
“Vậy phải làm sao?” Lộ Ánh Tịch buồn bực nhìn trả hắn, trong lòng nàng biết rõ hắn cố tình muốn trông thấy bộ dạng túng quẫn của nàng.
“Nàng biết vì sao Trẫm cho xây cái hồ này không?” Hoàng đế bỗng nhiên vòng vèo sang chuyện khác, nhưng mắt vẫn dính chặt trên người nàng.
“Vì sao ạ?” Lộ Ánh Tịch thỏ thẻ tiếp lời hắn, trong thâm tâm lại tự trả lời, xây bể tắm không dùng để tắm, thì để làm cái gì?
“Trẫm không thích thức ăn ngon, cũng không đam mê mỹ sắc, chỉ riêng việc tắm táp này lại có đòi hỏi khắt khe. Ví dụ như nơi này phải luôn trữ nước nóng.” Hoàng đế nghiêm túc trịnh trọng nói, hắn coi chuyện tắm rửa như là đại sự quốc gia.
“Thần thiếp hiểu.” Lộ Ánh Tịch nhàn nhạt lên tiếng, hai tay khoanh tròn trước ngực. Nàng ở tại Thần cung cũng được một thời gian, đương nhiên biết Hoàng đế bận rộn ra sao. Hầu như toàn bộ thời gian hắn đều dành để xử lý chuyện triều chính, tác phong làm việc của hắn là tự lực tự cường không quá ỷ lại vào các đại thần quan lại. Rất nhiều lần khi nàng đã đi ngủ nhưng hắn vẫn còn đang phê duyệt tấu chương ở Ngự thư phòng. Mỗi ngày hắn đều lao lực như vậy nên việc tắm trước khi đi ngủ đã trở thành thói quen hưởng thụ cuộc sống duy nhất của hắn. Hắn ngâm mình trong bồn tắm để đầu óc tạm nghỉ ngơi, tâm tư thư thái trở lại, và cũng là để xua tan mệt mỏi.
“Nếu nàng hiểu, hẳn là nàng sẽ lại không ngăn Trẫm xuống nước chứ?” Hoàng đế nhếch môi mỏng, ý cười thấp thoáng trong ánh mắt, dù vậy vẫn không quên ngắm nhìn nàng.
Lộ Ánh Tịch trong lòng căm phẫn, mặt biến sắc quay sang hướng khác vì không muốn xem hắn cởi quần áo.
Không lâu sau, nàng nghe thấy tiếng sóng nước bì bõm dập dờn, biết rằng hắn đang bơi đến bên nàng. Nàng suy nghĩ chóng vánh, bỗng ngẩng đầu mỉm cười nhìn hắn. Cánh tay trắng nõn của nàng vung lên, vận khí tung một chưởng, chiếc váy lót treo trên mắc áo lập tức bị gió cuốn bay vút đến lòng bàn tay nàng.
Nàng cấp tốc mặc váy áo lên người, khẽ cười nói: “Hoàng thượng thường ngày vẫn quen tắm một mình, Thần thiếp không ở đây làm phiền sự thanh tịnh của Hoàng thượng nữa.”
Hoàng đế vươn tay nắm chặt eo thon của nàng kéo lại, gây nên tiếng nước chập trùng.
“Trẫm không ngại tắm chung với nàng.” Ánh mắt sáng quắc của hắn như muốn xuyên thủng cơ thể nàng.
“Nhưng mà Thần thiếp ngâm mình trong nước đã lâu, bị khí nóng làm cho choáng váng đầu óc.” Lộ Ánh Tịch không giãy giụa để mặc hắn ôm, chỉ dùng ngôn ngữ để khước từ.
“Nước rất nóng sao?” Hoàng đế cố ý xuyên tạc lời của nàng, “Đã vậy sao nàng còn mặc váy áo? Đồ ướt dính vào người càng thêm khó chịu. Để Trẫm cởi giúp nàng.”
“Không cần! Hoàng thượng!” Lộ Ánh Tịch vừa la vừa nắm chặt cổ áo, nhưng vẫn không lay chuyển được sức mạnh của hắn, xiêm y bị tuột một nửa lộ ra bờ vai thon thả quyến rũ.
Hoàng đế bỗng nhiên cúi đầu in những dấu hôn liên tiếp lên bả vai nàng, đôi môi hắn dần di chuyển xuống gò ngực căng tròn.
Nước trong hồ sâu vừa đúng đến ngực nàng, Hoàng đế cau hàng lông mày rậm, ngẩng đầu dừng hành động xâm chiếm lại.
Lộ Ánh Tịch vừa giận vừa thẹn đỏ cả mặt lên. Tuy rằng cảm giác khi hắn ôm nàng đã sớm tập thành thói quen, nhưng khi da thịt thân mật chạm vào nhau vẫn khiến nàng cảm thấy cuống quýt cùng xấu hổ.
“‘Ngày nào đó’ rốt cuộc là đến khi nào?” Hoàng đế bất đắc dĩ thở dài một hơi, ngóng trông khuôn mặt thanh lệ ửng hồng tựa đám mây ráng chiều của nàng.
Lộ Ánh Tịch không nói một lời, mím chặt môi. Nhưng chẳng rõ vì sao nàng đột nhiên muốn cười. Bộ dạng ham muốn mà không được này của hắn làm sự thâm trầm sắc sảo của hắn biến mất trong nháy mắt, nàng cảm thấy hắn giống như bao nam tử bình thường khác.
Hoàng đế liếc mắt trông nàng, khẽ hừ một tiếng: “Nàng đang cười nhạo Trẫm sao?”
Nàng cười tươi ôn nhu đáp: “Thần thiếp không dám.”
Hoàng đế ngắm nàng một lúc lâu, khóe môi nở nụ cười gian tà quỷ quyệt.
Lộ Ánh Tịch hiểu rõ hàm ý trong nụ cười của hắn, lòng nàng nhất thời sinh cảnh giác, đề phòng dõi theo nhất cử nhất động của hắn.
“Trước khi nàng xuất cung đã đồng ý với Trẫm một chuyện.” Hoàng đế chầm chậm nói, đôi mắt phát sáng rực rỡ.
Lộ Ánh Tịch sửng sốt, nàng đã quên mất chuyện đó. Quả thực nàng đã nhận lời với hắn, nếu hắn ân chuẩn cho nàng xuất cung một chuyến thì nàng sẽ chủ động hôn hắn một cái.
“Đừng nói với Trẫm rằng nàng mắc bệnh hay quên, nên chuyện gì cũng không nhớ được.” Nụ cười trên môi Hoàng đế càng vui vẻ, hiển nhiên hắn đang chọc ghẹo nàng.
“Thần thiếp còn nhớ.” Lộ Ánh Tịch gật nhẹ đầu, âm thầm nghiến răng; nàng còn bày bộ mặt anh dũng hy sinh, thấy chết không sờn.
“Còn nhớ là tốt rồi.” Hoàng đế thong dong nhắm hờ đôi mắt, cả người dựa vào thành hồ tắm chờ nàng dâng lên đôi môi ngọt ngào.
Lộ Ánh Tịch nhìn thẳng gương mặt hắn, bởi vì hắn đang khỏa thân, không một mảnh vải che thân nên mắt nàng không dám di dộng lung tung. Nàng thoáng áp sát hắn, lướt nhẹ môi mình lên môi hắn rồi nhanh chóng lui ra đằng sau.
Hoàng đế mở mắt nhìn nàng, mở giọng điệu bỡn cợt gian tà nói: “Xem ra nàng còn chưa biết hôn là như thế nào. Trẫm quyết định hôm nay sẽ dạy nàng thật tốt.”
Chương trước
Chương sau
- Quyển 1 - Chương 1: Danh xưng Hoàng Hậu
- Quyển 1 - Chương 2: Lòng vua khó lường
- Quyển 1 - Chương 3: Phong ba ngầm nổi
- Quyển 1 - Chương 4: Thăm dò lẫn nhau
- Quyển 1 - Chương 5: Gượng ép bản thân
- Quyển 1 - Chương 6: Huyết mạch hoàng thất
- Quyển 1 - Chương 7: Bệnh cũ tái phát
- Quyển 1 - Chương 8: Đêm ghé thăm thiên lao
- Quyển 1 - Chương 9: Nụ cười nghiêng nước
- Quyển 1 - Chương 10: Có người uy hiếp
- Quyển 1 - Chương 11: Nhìn thấu lòng người
- Quyển 1 - Chương 12: Rục rịch ngóc đầu dậy
- Quyển 1 - Chương 13: Vạch trần bí mật
- Quyển 1 - Chương 14: Mặt rồng thầm giận
- Quyển 1 - Chương 15: Không thủ thì công
- Quyển 1 - Chương 16: Có hành động
- Quyển 1 - Chương 17: Cân tài cân sức
- Quyển 1 - Chương 18: Tát tai Hoàng đế
- Quyển 1 - Chương 19: Khoảng khắc mềm lòng
- Quyển 1 - Chương 20: Quy phục
- Quyển 1 - Chương 21: Thích khách thần bí
- Quyển 1 - Chương 22: Tâm sự đêm thanh vắng
- Quyển 1 - Chương 23: Viện kế lục soát cung
- Quyển 1 - Chương 24: Quá khứ đã qua
- Quyển 1 - Chương 25: Mục tiêu mơ hồ
- Quyển 1 - Chương 26: Mục đích khác nhau
- Quyển 1 - Chương 27: Tặng thê tử kết tóc của ta
- Quyển 1 - Chương 28: Viếng thăm Trai cung
- Quyển 1 - Chương 29: Hương hoa thoáng qua
- Quyển 1 - Chương 30: Cùng giường chung gối
- Quyển 1 - Chương 31: Cải trang xuất cung
- Quyển 1 - Chương 32: Long thể nhiễm bệnh nhẹ
- Quyển 1 - Chương 33: Nảy sinh tình cảm
- Quyển 1 - Chương 34: Tài năng Đế vương
- Quyển 1 - Chương 35: Nửa năm ước hẹn
- Quyển 1 - Chương 36: Nụ hôn đầu rung động
- Quyển 2 - Chương 1: Cảnh giác với tai họa ngầm
- Quyển 2 - Chương 2: Tự nguyện thua cuộc
- Quyển 2 - Chương 3: Khó phân cao thấp
- Quyển 2 - Chương 4: Người thắng làm vua
- Quyển 2 - Chương 5: Biến hóa khôn lường
- Quyển 2 - Chương 6: Chuẩn bệnh thấy hỉ mạch
- Quyển 2 - Chương 7: Giống nhau vô cùng
- Quyển 2 - Chương 8: Suy trước tính sau
- Quyển 2 - Chương 9: Lương duyên nghiệt duyên
- Quyển 2 - Chương 10: Mỗi người một tâm nguyện
- Quyển 2 - Chương 11: Thà làm ngọc nát
- Quyển 2 - Chương 12: Như lúc đầu gặp mặt
- Quyển 2 - Chương 13: Hoàng thành sinh loạn
- Quyển 2 - Chương 14: Chất độc một năm
- Quyển 2 - Chương 15: Tức giận khó dập tắt
- Quyển 2 - Chương 16: Nụ hôn mãnh liệt
- Quyển 2 - Chương 17: Thầm sinh căm hờn
- Quyển 2 - Chương 18: Mỗi người một chí hướng
- Quyển 2 - Chương 19: Ân oán của hai quý phi
- Quyển 2 - Chương 20: Đè nén xao xuyến
- Quyển 2 - Chương 21: Xả thân cứu nguy
- Quyển 2 - Chương 22: Thổ lộ chân tình
- Quyển 2 - Chương 23: Chìm trong ác mộng
- Quyển 2 - Chương 24: Trăm mối nghi ngờ
- Quyển 2 - Chương 25: Phá kén nhả tơ
- Quyển 2 - Chương 26: Dụ dỗ yêu
- Quyển 2 - Chương 27: Tai họa bất ngờ
- Quyển 2 - Chương 28: Ai thiện ai ác
- Quyển 2 - Chương 29: Tình cảm lay động
- Quyển 2 - Chương 30: Đau lòng
- Quyển 2 - Chương 31: Ai cũng có dĩ vãng
- Quyển 2 - Chương 32: Tự nhiên chen ngang
- Quyển 2 - Chương 33: Bỗng nhiên bùng nổ
- Quyển 2 - Chương 34: Cực hình tàn nhẫn
- Quyển 2 - Chương 35: Phẫn nộ cùng căm hận
- Quyển 2 - Chương 36: Tâm bất do kỷ
- Quyển 2 - Chương 37: Sóng ngầm
- Quyển 2 - Chương 38: Yến tiệc đêm thất tịch
- Quyển 2 - Chương 39: Kinh hồng diễm ảnh
- Quyển 2 - Chương 40: Không dụng binh đao
- Quyển 2 - Chương 41: Điều tra cẩn thận
- Quyển 2 - Chương 42: Nữ giả nam
- Quyển 2 - Chương 43: Đêm ở ngoài hoàng cung
- Quyển 2 - Chương 44: Đột nhập không thành
- Quyển 2 - Chương 45: Nghe câu chuyện buồn
- Quyển 2 - Chương 46: Lấy thân dụ tình
- Quyển 3 - Chương 1: Sắc xuân tươi hồng
- Quyển 3 - Chương 2: Một đêm rối rắm
- Quyển 3 - Chương 3: Thể theo yêu cầu
- Quyển 3 - Chương 4: Bị khống chế
- Quyển 3 - Chương 5: Bí mật của Hoàng đế
- Quyển 3 - Chương 6: Muốn vào lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 7: Đêm đẹp đến muộn
- Quyển 3 - Chương 8: Đêm đầu là thế
- Quyển 3 - Chương 9: Hồi ức về lãnh cung
- Quyển 3 - Chương 10: Cái gọi là số phận
- Quyển 3 - Chương 11: Giông bão sắp đến
- Quyển 3 - Chương 12: Khó tìm được sơ hở
- Quyển 3 - Chương 13: Tội chồng thêm tội
- Quyển 3 - Chương 14: Hoàng đế thẩm vấn
- Quyển 3 - Chương 15: Đêm trước giông bão
- Quyển 3 - Chương 16: Mảnh ghép chân tướng
- Quyển 3 - Chương 17: Yêu hận khó cả đôi đường
- Quyển 3 - Chương 18: Nhẫn tâm cắt đứt
- Quyển 3 - Chương 19: Bệnh dịch ở Huy Thành
- Quyển 3 - Chương 20: Đích thân đến dịch thành
- Quyển 3 - Chương 21: Có lòng không có sức
- Quyển 3 - Chương 22: Tình cảm vô hình
- Quyển 3 - Chương 23: Tạm xa nhau
- Quyển 3 - Chương 24: Ổn định bệnh dịch
- Quyển 3 - Chương 25: Ốm đau mệt mỏi
- Quyển 3 - Chương 26: Hoàng tộc Lâm Quốc
- Quyển 3 - Chương 27: Thăm bệnh trong đêm
- Quyển 3 - Chương 28: Sóng ngầm thành lâu
- Quyển 3 - Chương 29: Trờ lại hoàng cung
- Quyển 3 - Chương 30: Tranh cãi nổ ra
- Quyển 3 - Chương 31: Sắp sửa mất đi
- Quyển 3 - Chương 32: Tình yêu chưa bộc lộ
- Quyển 3 - Chương 33: Thân phận bí ẩn
- Quyển 3 - Chương 34: Long sàng triền miên
- Quyển 3 - Chương 35: Đi hay ở
- Quyển 3 - Chương 36: Mất phương hướng
- Quyển 3 - Chương 37: Liễu yếu đào tơ
- Quyển 3 - Chương 38: Mùa đông đến
- Quyển 3 - Chương 39: Ngày sinh nhật
- Quyển 3 - Chương 40: Bỗng thấy hỉ mạch
- Quyển 3 - Chương 41: Vì người mà thỏa hiệp
- Quyển 3 - Chương 42: Trúng đại kiếp nạn
- Quyển 3 - Chương 43: Mỗi người một nơi
- Quyển 3 - Chương 44: Xuân ấm áp, lòng nguội lạnh
- Quyển 3 - Chương 45: Hừng hực chiến tranh
- Quyển 3 - Chương 46: Gặp lại cố nhân
- Quyển 4 - Chương 1: Tình hình căng thẳng
- Quyển 4 - Chương 2: Chất vấn lúc gặp lại
- Quyển 4 - Chương 3: Hận cũ thù mới
- Quyển 4 - Chương 4: Bức thư khi đó
- Quyển 4 - Chương 5: Hồi ức tràn về
- Quyển 4 - Chương 6: Hồng nhan khuynh thành
- Quyển 4 - Chương 7: Khoảng khắc ấm lòng
- Quyển 4 - Chương 8: Nổi giận vì ai đó
- Quyển 4 - Chương 9: Biến cố trong đêm
- Quyển 4 - Chương 10: Thành tù nhân
- Quyển 4 - Chương 11: Hoạn nạn biết chân tình
- Quyển 4 - Chương 12: Sinh ly tử biệt
- Quyển 4 - Chương 13: Mất tích bí ẩn
- Quyển 4 - Chương 14: Trên đường trở về
- Quyển 4 - Chương 15: Cùng đồng hành
- Quyển 4 - Chương 16: Tương phùng thế này
- Quyển 4 - Chương 17: Bốn người kết giao
- Quyển 4 - Chương 18: Sóng ngầm tuôn trào
- Quyển 4 - Chương 19: Ngoài dự đoán
- Quyển 4 - Chương 20: Mỹ nhân rắn rết
- Quyển 4 - Chương 21: Kết cục thế này
- Quyển 4 - Chương 22: Xuất hiện bước ngoặt
- Quyển 4 - Chương 23: Dối lòng giải độc
- Quyển 4 - Chương 24: Tình này khó cả đôi đường
- Quyển 4 - Chương 25: Trưởng thành trong tình yêu
- Quyển 4 - Chương 26: Duyên sâu phận ngắn
- Quyển 4 - Chương 27: Mỗi người mỗi ngã
- Quyển 4 - Chương 28: Lại gặp bãi tố
- Quyển 4 - Chương 29: Dưỡng sức chờ thời
- Quyển 4 - Chương 30: Cuộc chiến của nam nhân
- Quyển 4 - Chương 31: Chiến trường vô tình
- Quyển 4 - Chương 32: Nhận được tin dữ
- Quyển 4 - Chương 33: Vui buồn lẫn lộn
- Quyển 4 - Chương 34: Gặp mặt lần cuối
- Quyển 4 - Chương 35
- Quyển 5 - Chương 1: Che đậy huyền cơ
- Quyển 5 - Chương 2: Lại như người xa lạ
- Quyển 5 - Chương 3: Mưa gió bấp bênh
- Quyển 5 - Chương 4: Bệnh mất trí nhớ
- Quyển 5 - Chương 5: Thần trí lạc lối
- Quyển 5 - Chương 6: Lần đầu nói yêu
- Quyển 5 - Chương 7: Tạm thời gạt bỏ lo lắng
- Quyển 5 - Chương 8: Thật sự thoải mái
- Quyển 5 - Chương 9: Mảnh giấy huyền bí
- Quyển 5 - Chương 10: Đêm ở lãnh cung
- Quyển 5 - Chương 11: Kỵ tinh rớt xuống
- Quyển 5 - Chương 12: Sánh bước cùng nhau
- Quyển 5 - Chương 13: Tính toán cuối cùng
- Quyển 5 - Chương 14: Ngự giá viễn chinh
- Quyển 5 - Chương 15: Ngoại truyện 1: Tương thân tương ái
- Quyển 5 - Chương 16: Ngoại truyện 2: Mâu thuẫn nho nhỏ
- Quyển 5 - Chương 17: Ngoại truyện 3: Long Phượng tranh đấu