Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người - Chương 219
Chương trước- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người
Chương 219
Sau đó anh mới nói tiếp: “Chuyện thứ hai chính là Mỹ Lam, cô ấy đang có thai, con cũng mới biết chuyện này cách đây không lâu nên baay giờ mới nói với mọi người biết, để cùng nhau vui mừng.”
“Thật sao, thật tốt quá!” Đây quả nhiên là tin tốt, Dương Quế Hoa trong lòng tràn đầy vui mừng, Trương Quốc Hưng cũng không nhịn được, hai hốc mắt ướt đẫm nước mắt.
Ông ấy đang nghĩ về cha mẹ đã khuất của mình, “Tốt tốt tốt, nếu ông bà của con vẫn còn sống, bọn họ sẽ hạnh phúc biết bao khi nhìn thấy con cưới vợ và sinh con.”
Nhắc đến hai người già kia, trong lòng Trương Hùng cũng dâng lên một trận buồn bã, từ nhỏ đã không được đón nhận, cũng không biết vì sao trước kia cha mẹ không yêu thương anh, khi anh đói bụng vẫn phải cố gắng chịu đựng.
Lần nào bà nội cũng lén giấu đồ ăn cho anh, Trương Hùng đối với hai người già này thực sự rất cảm động nên tìm mọi cách chữa trị cho họ. Nhưng thật đáng tiếc là cuối cùng vẫn không thể giữ bọn họ lại được.
Chủ đề này rất nặng nề, bầu không khí trên bàn ăn nhất thời có chút trầm xuống, Hứa Mỹ Lam nhẹ ho một tiếng rồi chuyển chủ đề, “Ái Quốc, ở đại học có làm quen được mấy người bạn thân không?”
“A!” Trương Ái Quốc vẫn chưa hoàn hồn, anh ta không hiểu tại sao chủ đề lại chuyển sang mình, nhưng anh ta vẫn thành thật trả lời câu hỏi của Hứa Mỹ Lam.
“Các bạn trong ký túc xá ai cũng tốt với em, trong đó có hai người cũng xem như là thân, nhất là mỗi lần quay lại trường, sự chào đón mà em nhận được là điều mà không ai có thể tưởng tượng được!”
Khi nói đến sự nổi tiếng, Trương Ái Quốc rất tự hào. Anh ta không ngờ rằng sự nổi tiếng của mình sẽ đột ngột tăng lên khi anh ta đến trường đại học.
“Nếu không phải mẹ con lần nào cũng gói nhiều bánh ngọt như vậy cho con, thì sự nổi tiếng của con sao có thể tốt như vậy. Cha nghĩ các bạn cùng lớp không phải là đang chào đón con, mà là những chiếc bánh ngọt trong túi của con!”
Trương Quốc Hưng liền nói ra một câu đã vạch ra được sự thật của vấn đề, Trương Ái Quốc rất chán nản, nhịn không được nhắc mãi: “Cha, cha không thể để con ảo tưởng mình có nhân duyên tốt một thời gian không được sao, tại sao cha lại có thể tàn nhẫn phá vỡ nó như vậy?” “Được rồi, Quốc Hưng, em cũng không cần phải đả kích con trai mình quá mạnh, có thể một số cô gái sẽ coi trọng thằng bé chỉ vì chúng ăn bánh cậu ấy đã mang đến, ha ha đến lúc đó, các người cũng không phải lo lắng về chuyện con dâu nữa đâu!”
Chú Đổng xem náo nhiệt còn chê chuyện chưa lớn liền nói thêm một câu.
Những người khác đều không coi trọng chuyện này, bọn họ đều cười cho qua chuyện, nhưng Hứa Mỹ Lam lại nhận thấy đôi mắt sắc bén của Dương Quế Hoa sáng lên!
Trong lòng buồn cười, nhìn dáng vẻ của tên nhóc Trương Ái Quốc này độ nổi tiếng lại muốn tăng lên nữa rồi.
Vừa cười vừa đùa, đã chín giờ tối, Trương Quốc Hưng và Dương Quế Hoa dẫn theo Trương Ái Quốc rời đi, vì đang mang thai nên Hứa Mỹ Lam đã im lặng ngáp mấy lần. Mọi người vừa rời đi, cô liền vội tắm rửa rồi chìm vào giấc ngủ.
Trong nháy mắt đã đến ngày thứ hai khai giảng, hai người vừa vào trường đã có người gọi Trương Hùng.
Bởi vì hai người học chuyên ngành khác nhau và không học cùng lớp, lớp học của Trương Hùng ở trên lầu và anh phải leo cầu thang.
Hứa Mỹ Lam thấy hướng mà Trương Hùng đang đi dường như là khu vực văn phòng của giáo viên trong trường. Trong lòng khó hiểu, nhưng cũng không có biểu hiện gì, bình tĩnh đi vào lớp học của mình và ngồi xuống.
Bạn cùng bàn bên cạnh nhìn thấy cô liền vui vẻ chào hỏi.
“Hứa Mỹ Lam, tôi đã đợi cậu nửa ngày rồi, sao bây giờ cậu mới đến thế?” Người nói chuyện là một cô gái rất xinh đẹp tên là Hách Giai Giai, là một người bạn còn tính nói chuyện được ở trong trường của Hứa Mỹ Lam. Một bên vừa phàn nàn, vừa lấy từ dưới hộc bàn ra một gói giấy dầu và đưa cho Hứa Mỹ Lam.
“Đây, mình đã đem theo đồ ăn ngon cho cậu.” Hách Giai Giai ngẩng đầu, hếch cằm lên một cách ngạo mạn, giọng điệu thực sự muốn bị đánh, Hứa Mỹ Lam biết tính cách kia của cô ấy, thật ra cô ấy không phải người xấu, cô ấy là một cô gái nhỏ được gia đình cưng chiều.
“Thật sao, thật tốt quá!” Đây quả nhiên là tin tốt, Dương Quế Hoa trong lòng tràn đầy vui mừng, Trương Quốc Hưng cũng không nhịn được, hai hốc mắt ướt đẫm nước mắt.
Ông ấy đang nghĩ về cha mẹ đã khuất của mình, “Tốt tốt tốt, nếu ông bà của con vẫn còn sống, bọn họ sẽ hạnh phúc biết bao khi nhìn thấy con cưới vợ và sinh con.”
Nhắc đến hai người già kia, trong lòng Trương Hùng cũng dâng lên một trận buồn bã, từ nhỏ đã không được đón nhận, cũng không biết vì sao trước kia cha mẹ không yêu thương anh, khi anh đói bụng vẫn phải cố gắng chịu đựng.
Lần nào bà nội cũng lén giấu đồ ăn cho anh, Trương Hùng đối với hai người già này thực sự rất cảm động nên tìm mọi cách chữa trị cho họ. Nhưng thật đáng tiếc là cuối cùng vẫn không thể giữ bọn họ lại được.
Chủ đề này rất nặng nề, bầu không khí trên bàn ăn nhất thời có chút trầm xuống, Hứa Mỹ Lam nhẹ ho một tiếng rồi chuyển chủ đề, “Ái Quốc, ở đại học có làm quen được mấy người bạn thân không?”
“A!” Trương Ái Quốc vẫn chưa hoàn hồn, anh ta không hiểu tại sao chủ đề lại chuyển sang mình, nhưng anh ta vẫn thành thật trả lời câu hỏi của Hứa Mỹ Lam.
“Các bạn trong ký túc xá ai cũng tốt với em, trong đó có hai người cũng xem như là thân, nhất là mỗi lần quay lại trường, sự chào đón mà em nhận được là điều mà không ai có thể tưởng tượng được!”
Khi nói đến sự nổi tiếng, Trương Ái Quốc rất tự hào. Anh ta không ngờ rằng sự nổi tiếng của mình sẽ đột ngột tăng lên khi anh ta đến trường đại học.
“Nếu không phải mẹ con lần nào cũng gói nhiều bánh ngọt như vậy cho con, thì sự nổi tiếng của con sao có thể tốt như vậy. Cha nghĩ các bạn cùng lớp không phải là đang chào đón con, mà là những chiếc bánh ngọt trong túi của con!”
Trương Quốc Hưng liền nói ra một câu đã vạch ra được sự thật của vấn đề, Trương Ái Quốc rất chán nản, nhịn không được nhắc mãi: “Cha, cha không thể để con ảo tưởng mình có nhân duyên tốt một thời gian không được sao, tại sao cha lại có thể tàn nhẫn phá vỡ nó như vậy?” “Được rồi, Quốc Hưng, em cũng không cần phải đả kích con trai mình quá mạnh, có thể một số cô gái sẽ coi trọng thằng bé chỉ vì chúng ăn bánh cậu ấy đã mang đến, ha ha đến lúc đó, các người cũng không phải lo lắng về chuyện con dâu nữa đâu!”
Chú Đổng xem náo nhiệt còn chê chuyện chưa lớn liền nói thêm một câu.
Những người khác đều không coi trọng chuyện này, bọn họ đều cười cho qua chuyện, nhưng Hứa Mỹ Lam lại nhận thấy đôi mắt sắc bén của Dương Quế Hoa sáng lên!
Trong lòng buồn cười, nhìn dáng vẻ của tên nhóc Trương Ái Quốc này độ nổi tiếng lại muốn tăng lên nữa rồi.
Vừa cười vừa đùa, đã chín giờ tối, Trương Quốc Hưng và Dương Quế Hoa dẫn theo Trương Ái Quốc rời đi, vì đang mang thai nên Hứa Mỹ Lam đã im lặng ngáp mấy lần. Mọi người vừa rời đi, cô liền vội tắm rửa rồi chìm vào giấc ngủ.
Trong nháy mắt đã đến ngày thứ hai khai giảng, hai người vừa vào trường đã có người gọi Trương Hùng.
Bởi vì hai người học chuyên ngành khác nhau và không học cùng lớp, lớp học của Trương Hùng ở trên lầu và anh phải leo cầu thang.
Hứa Mỹ Lam thấy hướng mà Trương Hùng đang đi dường như là khu vực văn phòng của giáo viên trong trường. Trong lòng khó hiểu, nhưng cũng không có biểu hiện gì, bình tĩnh đi vào lớp học của mình và ngồi xuống.
Bạn cùng bàn bên cạnh nhìn thấy cô liền vui vẻ chào hỏi.
“Hứa Mỹ Lam, tôi đã đợi cậu nửa ngày rồi, sao bây giờ cậu mới đến thế?” Người nói chuyện là một cô gái rất xinh đẹp tên là Hách Giai Giai, là một người bạn còn tính nói chuyện được ở trong trường của Hứa Mỹ Lam. Một bên vừa phàn nàn, vừa lấy từ dưới hộc bàn ra một gói giấy dầu và đưa cho Hứa Mỹ Lam.
“Đây, mình đã đem theo đồ ăn ngon cho cậu.” Hách Giai Giai ngẩng đầu, hếch cằm lên một cách ngạo mạn, giọng điệu thực sự muốn bị đánh, Hứa Mỹ Lam biết tính cách kia của cô ấy, thật ra cô ấy không phải người xấu, cô ấy là một cô gái nhỏ được gia đình cưng chiều.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
- Chương 204
- Chương 205
- Chương 206
- Chương 207
- Chương 208
- Chương 209
- Chương 210
- Chương 211
- Chương 212
- Chương 213
- Chương 214
- Chương 215
- Chương 216
- Chương 217
- Chương 218
- Chương 219
- Chương 220
- Chương 221
- Chương 222
- Chương 223
- Chương 224
- Chương 225
- Chương 226
- Chương 227
- Chương 228
- Chương 229
- Chương 230
- Chương 231
- Chương 232
- Chương 233
- Chương 234
- Chương 235
- Chương 236
- Chương 237
- Chương 238
- Chương 239
- Chương 240
- Chương 241
- Chương 242
- Chương 243
- Chương 244
- Chương 245
- Chương 246
- Chương 247
- Chương 248
- Chương 249
- Chương 250
- Chương 251
- Chương 252
- Chương 253
- Chương 254
- Chương 255
- Chương 256: Hoàn