Tôi Bị Mắc Kẹt Trong Cùng Một Ngày - Chương 45: Bá Phục Vương Giả-Thần!

Tôi Bị Mắc Kẹt Trong Cùng Một Ngày Chương 45: Bá Phục Vương Giả-Thần!
Vương Trạng Nguyên ngây người khi nghe xong yêu cầu của Ngô Thần, không phải vì chuyện có mức độ khó, không có một chút khó nào thì đúng hơn, có thể nói là một chuyện khá đơn giản, chỉ là... quá kỳ quặc!

Nhưng Vương Trạng Nguyên cũng không hỏi Ngô Thần vì sao.

Anh ta sẽ không hỏi nhiều về suy nghĩ của nhân vật lớn, sau khi cúp điện thoại, anh ta lập tức gọi điện cho mười mấy thuộc hạ đầu sỏ nhỏ của mình, để bọn họ gọi người!

Ba mươi phút sau.

Quán ba hoa hà... ở gần cửa của một quán nét, Vương Trạng Nguyên đã đưa một số thuộc hạ và anh em thân cận của mình đứng canh ở bên đường, nhìn đồng Hồ nhiều lần, đợi Ngô Thần đến.

Chiếc Lamborghini màu xanh xuất hiện trên đường phố, nhanh chóng đến bên đường rồi chậm rãi dừng lại.

“Gọi người đến hết chưa?” Ngô Thần vừa xuống xe liền hỏi, trực tiếp đi vào quán net.

“Anh yên tâm Ngô Thần, đều là những người anh em hay chơi game...” Vương Trạng Nguyên bước nhanh theo Ngô Thần.

Ngô Thần vào quán net.

Quy mô của quán net này vô cùng lớn, thiết bị cũng rất tốt, nhưng ngay lúc này lại trống rỗng, ngoại trừ mấy chục người tụ tập ở gần quầy, thì không thấy bất cứ vị khách nào.

Hôm nay anh đã bao trọn gói!

“Anh Ngô!” Ngay khi nhìn thấy Ngô Thần vừa bước vào bốn mươi người lập tức cúi đầu chào.

“Cứ thoải mái đi!” Ngô Thần giơ tay ra hiệu, sau đó lại ra dấu: “Mở máy, tải game ‘Truyền thuyết Thành Chủ’ Hàng Long ngạo mạn bản server lậu...”

Truyền thuyết Thành Chủ đã là một loại game lâu đời, có hai mươi năm lịch sử, gần giống với ‘Truyền Kỳ” của kiếp trước Ngô Thần, tuy không giống hoàn toàn, nhưng nòng cốt chơi thì giống.

“Tất cả mau nhanh lên!” Vương Trạng Nguyên hét một tiếng.

Đám người lần lượt ngồi xuống, thuần thục mở máy, tìm kiếm, tải game, phần lớn trong đám người này đều là những thanh niên trẻ trên dưới mười tám mười chín tuổi, là những tên côn đồ chân chính, sớm đã bỏ học để ra đời, là loại mà quanh năm giết thời gian trong quán net, không có tài cán gì, nhưng chơi game phải gọi là đỉnh của chóp!

Trong đó còn có một vài người trung niên, đều đã hơn bốn mươi tuổi, số lượng không ít.

Hiểu biết chơi game của bọn họ khẳng định không thể bằng người trẻ được, nhưng... bọn họ đã đều là những người từng chơi ‘Truyền thuyết Thành Chủ’ hơn mười năm trước kia!

Ngô Thần đi tới hàng cuối cùng, một mình một hàng, bắt đầu bật máy.

Bởi vì là server lậu để chơi nên máy tính trong quán net sẽ không có, bắt buộc phải tải.

Quán net có tốc độ internet cực nhanh, do có máy chủ chính thức trong máy tính nên cậu chỉ cần tải gói cài đặt điều chỉnh dữ liệu máy chủ chính thức. Quá trình tải xuống rất nhanh, chưa đầy một phút tất cả đều đã tải xong.

“Tất cả đăng ký, vào khu vực thứ ba nơi máy chủ chỉ có thể vào được lúc năm giờ trước ngày hôm trước! Dùng Bá Phục Vương Giả làm tiền tố cho tên nhân vật.” Ngô Thần ngẩng đầu lên hét một tiếng với toàn bộ quán net.

Anh cũng vừa đăng ký, tên nhân vật là: Bá Phục Vương Giả-Thần!

Vương Trạng Nguyên đứng sau lưng Ngô Thần, nhìn cách anh thuần thuận tải game, đăng ký, đăng nhập vào trò chơi, sắc mặt càng trở nên kỳ quái, thật sự rất kỳ lạ!

Anh ta không thể ngờ được rằng Ngô Thần lại gọi người của anh ra tới, để chơi game cùng anh!

Hơn nữa còn lạ một loại game cũ đã phát hành hai mươi năm trước đây, không những không phải là dùng máy chủ chính thức để chơi, mà là dùng server lậu!

Game cũ ‘Truyền thuyết Thành Chủ’ này Vương Trạng Nguyên chưa từng chơi, bởi vì năm đó anh ta là một học sinh ngoan, không trốn học để đi đánh game.

Nhưng năm đó game này rất hot, rất nhiều cậu học trong lớp cũng chơi và nói về nó, nên anh ta biết khi trò chơi này được phát hành vào đầu thế kỷ mới, đã khiến cho toàn bộ Châu Á nổ tung.

Hot từ năm không không cho đến năm không sáu, thì mức nhiệt mới từ từ thuyên giảm.

Nhưng game này có một nhóm fan trung thành, vì thế cho đến tận ngày nay, máy chủ chính thức còn chưa mở, chỉ là rất lâu rồi chưa ra phiên bản mới nào.

Đây là game mà người trẻ sẽ chơi sao?

Vương Trạng Nguyên bắt đầu có chút nghi ngờ tuổi của Ngô Thần.

Dựa theo những gì anh ta biết, những người trước kia còn chơi game này, hoặc thông thạo mở server lậu, thì đều là những người trung tuổi sến sẩm ba bốn mươi tuổi, không ít trong số đó là những ông chủ đại gia lắm tiền.

Vương Trạng Nguyên nhìn bóng lưng Ngô Thần, càng nghĩ càng thấy kỳ lạ, ánh mắt đã lộ ra vẻ ‘kỳ quái’.

Thật sự là hai mươi tuổi đầu sao?

Đợi chút!

Không đúng!

Vương Trạng Nguyên đột nhiên sửng sốt.

Vương Trạng Nguyên càng nghĩ càng cảm thấy như vậy, nếu không chuyện kỳ quái như vậy sẽ không cách nào giải thích được, nhất định là anh Ngô đang khảo sát mức độ nhẫn lại của bản thân, xem bản thân có thể làm tốt được chuyện này hay không!

Nhân vật lớn làm việc, quả nhiên không giống đám đông.

Bóng lưng Ngô Thần trong con mắt của Vương Trạng Nguyên lại trở lên bí hiểm thâm sâu.

“Mọi người đăng nhập tài khoản, trước tiên ở lại khu vực dành cho tân thủ đừng di chuyển.” Ngô Thần không quan tâm Vương Trạng Nguyên đang ở sau lưng mình đang có cuộc đấu tranh giữa lý trí và dũng cảm, ngẩng đầu hét một tiếng: “Đợi tôi nạp tiền xây dựng bang hội.”

Nói xong Ngô Thần lấy điện thoại ra. Truyện Huyền Huyễn

“Anh Ngô, còn một vài anh em nữa chơi đến, cũng sắp rồi, có lẽ còn khoảng ba bốn mươi người nữa đến đây.” Vương Trạng Nguyên đột nhiên tiến lên trước một bước, cong lưng cúi đầu nói bên tai Ngô Thần.

“Ừ.” Ngô Thần đáp bằng âm mũi, lại nhìn Vương Trạng Nguyên: “Không cần ở cạnh tôi, bận gì thì anh cứ đi trước đi.”

“Được thôi.” Vương Trạng Nguyên đáp lại, đứng thẳng dậy quét mắt quán net một lượt, sau đó đi ra ngoài, trước khi ra khỏi cửa, anh ta còn quay lại hét một câu: “Tất cả đều ngoan ngoãn ở đây, hôm nay ai biểu hiện tốt, tôi thưởng cho mười vạn!”

“Đại ca, anh yên tâm!”

“Yên tâm đi, đại ca!”

Đám đông đáp lại.

Vương Trạng Nguyên đã đi.

Ngô Thần nạp tiền vào tài khoản game của mình, trực tiếp nạp vào một trăm vạn nhân dân tệ, sau đó xây dựng bang hội, để cho toàn bộ người trong quán net đều thêm vào, sau đó lại dùng chức năng của bang hội, mua cấp vip cho toàn bộ thành viên.

Với cấp độ vip, có thể trực tiếp nhận các bộ trang bị tương ứng và các vật phẩm khác, chẳng hạn như đan kinh nghiệm.

Cấp vip của server lậu này cực kỳ khoa trương, cao nhất là cấp vip 15!

Ngô Thần không mua một lúc cấp cao như vậy cho bọn họ, bởi vì không cần thiết, phải từng bước từng bước một tới.

Sau khi phát cấp vip xong, Ngô Thần lại gọi điện, lần này là gọi cho Lý Nhược Băng.

“Đang họp.” Lý Nhược Băng nói thẳng.

“Cho tôi một nghìn vạn.” Ngô Thần trực tiếp muốn tiền.

“Hả? Làm gì?”

“Kinh phí hoạt động.”

“... được!”

Lý Nhược Băng đồng ý xong lập tức cúp điện thoại, cũng không hỏi rốt cuộc Ngô Thần làm gì mà phải tiêu nhiều tiền như vậy.

Quan hệ của hai người hiện tại cực kỳ tế nhị, giống như không thân thiết như vậy, nhưng lại rất thân thiết, hơn nữa Lý Nhược Băng có một niềm tin vô cớ vào Ngô Thần, ít nhất là ở phương diện tiền là như vậy.

Cô ta không sợ Ngô Thần lừa tiền cô ta.

Dù sao Ngô Thần đã giúp đỡ Lý Nhược Băng rất nhiều, cho dù Lý Nhược Băng trực tiếp đưa một tỷ vạn cho Ngô Thần, cũng không được coi là quá đáng.

Hơn bốn mươi phút sau, đã là mười giờ trưa.

Ngô Thần đã trở thành bang hội lớn nhất trong trò chơi, bang hội ‘Long Đồ Thiên Hạ’ đứng đầu trước kia đã bị đạp xuống một cách tàn nhẫn, cái giá phải trả là... Ngô Thần đã phải liên tục nạp tiền vào server lậu hơn tám trăm vạn!

Anh đã mua cho toàn bộ anh em ở quán net cấp vip 15, mỗi người mười vạn nhân dân tệ!

Ngô Thần để cho tất cả họ nhận được phần thưởng tốt nhất vũ khí và áo giáp vip, như vậy bọn họ có thể phó bản cao nhất để chiến đấu với boss, bùng nổ với nhẫn, giày, thắt lưng, bùa hộ thân tốt nhất.

Không phải tiêu tiền của mình, có người thanh toán, Ngô Thần không cảm thấy xót ruột một chút nào.

Bình thường không cần nhiều như vậy, nhưng Ngô Thần đã gây tranh chấp với bang chủ của bang hội Long Đồ Thiên Hạ rồi, hai người thay nhau đập tiền, không ngừng bổ sung!

Trong quán net đã có hơn tám mươi người, tất cả đều đang chơi phiên bản riêng của game cũ, xung quanh đều phát ra tiếng ‘chém, chém, chém’, ‘nổ rồi, nổ rồi’, đồng thời có khói lượn lờ, rất nhiều người đang hút thuốc.

Tiếng nói nháo nhào vẫn luôn chưa từng dừng lại.

Đây là được Ngô Thần cho phép.

Đánh game mà, tâm trạng rất quan trọng, có người nghiện thuốc rất nặng, không hút thì tinh thần rất khó tập trung, hơn nữa đánh game là phải cần kết hợp, không giao tiếp loạn lên thì chơi không vui.

Ngô Thần không có yêu cầu nào khác với bọn họ, chỉ có nhắc một điều duy nhất, không được nói bậy trong lúc chơi, có thể chê, chê đối phương một cách thậm tệ cũng được, nhưng không được nói bậy.

Mà đám người này, chê người người khác cứ phải gọi là số hai không ai số một, tốc độ đánh chữ nhanh như bay.

Đã đến thời gian ăn trưa.

Có người đã đặt đồ ăn về, dựa theo yêu cầu của các anh em, từng món được đặt lên bàn.

“Anh Ngô, đồ anh gọi.” Một người trẻ tuổi đeo khuyên tai đến cạnh bàn của Ngô Thần, cẩn trọng nói, sau đó đặt đồ ăn lên bàn.

“Ừ, đi đi.” Ngô Thần quay đầu nhìn cậu ta một cái, sau đó lại dời sự tập trung lên màn hình.

Sắp xong rồi.

Toàn máy chủ đã không còn người chơi lẻ, bang hội nhỏ khác cũng bị giết và thoát game, chỉ còn lại bang hội ‘Bá Phục Vương Giả và bang hội ‘Long Đồ Thiên Hạ’.

Server lậu này sẽ mở công thành chiến ba ngày một lần, nó thuộc cuộc chiến cuối cùng theo từng giai đoạn, công thành thành công sẽ đạt được danh hiệu ‘Truyền thuyết Thành Chủ’, đồng thời có được trang bị độc quyền của thành chủ.

Công thành chiến cũng có thể mở trước đó, chỉ cần nạp tiền vào là được, nhưng nếu như mở trước, bắt buộc phải đánh thắng boss tối thượng thủ thành.

.Thật ra boss tối thượng không quan trọng, chỉ là một món hàng trong server lậu, chủ yếu là người chơi khác, không đánh thắng được những người công thành khác, thì không gặp được boss tối thượng.

Ngô Thần gật đầu, sau đó phát thông báo cho toàn bộ máy chủ!

“Nhắc nhở đông đảo người chơi, bang chủ ‘Bá Phục Vương Giả- Thần’ của bang hội Bá Phục Vương Giả sẽ mở trận chiến chủ thành, xin mời các người chơi chuẩn bị thật tốt, trận chiến chủ thành sẽ bắt đầu sau ba mươi phút nữa!”

“Tất cả ăn cơm trước đi! Ba mươi phút sau bắt đầu công thành chiến.” Ngô Thần ngẩng đầu lên hét.

Ba mươi phút sau.

Tên của toàn bộ thành viên chuyển sang đỏ!

Công thành chiến bắt đầu!

Bang hội Bá Phục Vương Giả và Long Đồ Thiên Hạ đã có một trận đánh sinh tử ở quảng trường của chủ thành, tình huống vô cùng khốc liệt, không ngừng có người chết của cả hai bên, không ngừng hồi sinh, rồi sau đó vào lại lần nữa.

“Chém, chém, chém!”

“Vũ khí của nó nổ rồi!”

“Đưa tôi, đưa tôi, trạng bị của tôi vừa rơi rồi.”

“Nhanh! Lên!”

Quán net bắt đầu trở nên ầm ĩ, đám người trẻ tuổi này thật sự vô cùng phấn khích khi bước vào trận chiến quyết định!

Hai băng hội lớn trong game đã giao tranh với nhau được hơn nửa tiếng, nhưng vẫn chưa phân thắng bại.

Nhưng bang hội Bá Phục Vương Giả của Ngô Thần luôn chiếm ưu thế, bởi vì thành viên nòng cốt của Bá Phục Vương Giả nhiều hơn.

Ngô Thần đột nhiên hét vào màn hình: “Không chơi nữa, không chơi nữa, tôi có việc bận, anh em giải tán đi, trang bị tặng cho người khác, thoát game đi.”

“Tháo trang bị, thoát game.” Ngô Thần lại hét lên một câu nữa trong quán net.

Hơn tám mươi người trong quán net đều sửng sốt, cũng không hiểu là vì cái gì, nhưng toàn bộ vẫn làm theo.

Quảng trường của chủ thành đột nhiên tràn ngập các trang bị trò chơi cao cấp bằng vàng lấp lánh khắp mặt đất!

Lần này đến lượt thành viên của bang hội Long Đồ Thiên Hạ sửng sốt, có thể nói toàn bộ đều ngơ ngác!

Đang đánh trận quyết chiến đó, không đánh nữa sao?

Loại cảm giác đột nhiên mất đi đối thủ như vậy, khiến cho người ta lập tức cảm thấy game thật vô vị.

“Ôi đệt cậu ơi, cậu đang làm gì vậy?”

“Đừng đi chứ, đừng mà, chúng ta còn chưa phân thắng bại!”

“Tôi đã nạp một nghìn vạn rồi, cậu cũng tiêu tám chín trăm vạn rồi chứ nhỉ? Không dễ gì có được đối thủ, cậu không chơi nữa sao?”

Ngô Thận nhận được ba tin nhắn liên tiếp.

Đều là cùng một người nhắn tới.

Nhìn ID trò chơi của người này, Ngô Thần lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

Ở trong game anh ta tên là ‘Hàng Long Vô Hối’, là bang chủ của bang hội Long Hàng Thiên Hạ, và trên thực tế, ông ta là một người trung niên rất lôi thôi sến sẩm, là con út trong nhà, và là một cậu ấm cực siêu cấp giàu có!

Ông ta còn có một thân phận khác.

Chính là kim chủ ba ba-người đứng sau đại minh tinh đang cực kỳ nổi tiếng Đào Mạn Ảnh!
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận