Bảo Bối Của Mặc Thiếu - Chương 62
Chương trước- Chương 1: Phản bội
- Chương 2: Hậu sự
- Chương 3: Truy sát
- Chương 4: Bẫy
- Chương 5: Thuộc hạ
- Chương 6: Anh hai à
- Chương 7: Ám Nguyệt
- Chương 8: Hắc lao
- Chương 9: Phối hợp
- Chương 10: Diệt gọn bầy chuột
- Chương 11: Mở rộng địa bàn
- Chương 12: Bê đá đập chân mình
- Chương 13: Tha?
- Chương 14: Sợi dây hình rồng
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18: Nguy hiểm
- Chương 19: Nguy hiểm(2)
- Chương 20: Nguy hiểm(3)
- Chương 21: Nguy hiểm(4)
- Chương 22: Dưỡng thương
- Chương 23: Đàm phán
- Chương 24: Bao vây
- Chương 25: Nhảy dù
- Chương 26: Vật lộn chốn rừng thiêng
- Chương 27: Trở về
- Chương 28: Truyền máu
- Chương 29: Về Hàn gia
- Chương 30: Kẻ thù ngay trước mắt mà chẳng thể làm gì
- Chương 31: Lão đại nổi giận rồi
- Chương 32: "Tôi tới rồi."
- Chương 33: "Tôi chống đỡ cho em."
- Chương 34: Tổng giám đốc
- Chương 35: Lâu rồi không gặp
- Chương 36: Kẻ thao túng
- Chương 37: Dùng bữa
- Chương 38: Chạm mặt
- Chương 39: Dự tiệc
- Chương 40: Bạn gái tôi
- Chương 41: Sóng gió
- Chương 42: Kẻ cười người khóc
- Chương 43: Chạm mặt bạn cũ
- Chương 44: Tự mình vào hang cọp
- Chương 45: Vào hang cọp (2)
- Chương 46: Thật thật, giả giả
- Chương 47: Có đáng không?
- Chương 48: "Lão đại, anh tới rồi."
- Chương 49: Demon assassin
- Chương 50: Ranh giới bị phá bỏ
- Chương 51: Ranh giới bị há bỏ [2]
- Chương 52
- Chương 53: Ghen
- Chương 54: Trả thù
- Chương 55: Trả thù(2)
- Chương 56: Trả Thù (3)
- Chương 57: Trả thù [4]
- Chương 58: Ám Nguyệt muốn chạy trốn
- Chương 59: Tiểu hồ Ly, em không thoát được tôi đâu
- Chương 60
- Chương 61: Ném đá giấu tay
- Chương 62
- Chương 63: Sắp lộ diện
- Chương 64: Người bí ẩn
- Chương 65: Bất ngờ
- Chương 66: Cuộc chiến cam go
- Chương 67: Đường nào cũng là đường chết
- Chương 68: Hợp tác
- Chương 69
- Chương 70: Anh em song sinh
- Chương 71
- Chương 72: Cứu
- Chương 73: Cứu (2)
- Chương 74: Cứu (3)
- Chương 75: Cô thua rồi
- Chương 76: Cùng chết
- Chương 77
- Chương 78: Họp
- Chương 79: Tiểu hồ ly của Mặc thiếu.
- Chương 80: Tới Itali.
- Chương 81: Tới Itali.
- Chương 82: Huấn luyện.
- Chương 83
- Chương 84: Phát hiện.
- Chương 85
- Chương 86: khu tập trận giả.
- Chương 87: Kẻ nội gián.
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93: Mất tích
- Chương 94
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bảo Bối Của Mặc Thiếu
Chương 62
Khoảng thời gian này khá bận rộn, dồn dập những biến cố xảy đến. Các lô hàng liên tục gặp trở ngại trong quá trình vận chuyển bởi các thế lực mượn danh Demon bang chống phá. Mặc Tiêu Dao cũng không mấy để tâm đến lũ sâu bọ thừa nước đục thả câu này. Anh giao lại toàn quyền quyết định cho nhóm Bạch Phong, Nam Dương, Nguỵ Lỗi, Phong Duật xử lí.
Xui xẻo thay cho bọn chúng, thứ Mặc Tiêu Dao nhiều nhất chính là tiền mà thừa nhất là các loại thiết bị gây nổ. Kẻ nào cũng bị hỏi han đến tận cửa, lũ nhát gan này bị một phen hú hồn hú vía không dám có hành động gì lỗ mãng nữa.
Ám Nguyệt luôn theo sát bên cạnh Mặc Tiêu Dao, giúp anh xử lí số liệu thống kê, cùng anh đi dự vài buổi tiệc nhỏ do đối tác tổ chức.
Lịch trình hôm nay có chút thay đổi, nhà Lemon có cho người gửi đến một tấm thiệp mời dự sinh thần. Chủ nhân bữa tiệc là Lemon Disnies. Gia tộc cũng gọi là có tiếng tăm, vị thế. Kẻ này cũng rất khôn ngoan, hắn cân bằng mối quan hệ với cả hai ông trùm lớn là Mặc Tiêu Dao và Right Anxua.
Bữa tiệc này được tổ chức, hai ông trùm lớn sẽ chạm mặt. Hiện xung đột giữa Mặc Tiêu Dao và Right Anxua đang trên đà căng thẳng vì vậy thu hút rất nhiều kẻ tò mò muốn xem náo nhiệt.
Ý định ban đầu của Mặc Tiêu Dao là sẽ đi cùng Bạch Phong và Nguỵ Lỗi, không để Ám Nguyệt lộ diện. Anh sợ sẽ kéo cô vào sâu trong vòng xoáy quyền lực đầy nguy hiểm. Nhưng Ám Nguyệt nhất quyết muốn đi cùng anh, cô có lí do riêng của mình.
Mặc Tiêu Dao trầm ngâm giây lát rồi cũng không ngăn cản. Cuộc đời sau này còn dài, đã xác định bên cạnh một người như anh thì những chuyện như này sớm muộn vũng phải trải qua. Anh không thể cứ mãi bao bọc cho cô được, anh càng bao bọc những kẻ đó sẽ càng nhắm vào cô. Bởi chúng biết điểm yếu của anh chính là cô.
Tình cảm của cả hai đã được xác định, trong lòng mỗi người đều hiểu rõ. Ngay cả nhóm người Bạch Phong, Phong Duật, Nam Dương, Nguỵ Lỗi, Duy Vũ cũng ngầm coi Ám Nguyệt là chị dâu. Nhưng để ngồi lên chiếc ghế phu nhân của Mặc Tiêu Dao, Ám Nguyệt cần phải nỗ lực nhiều hơn thế và điều trước tiên là phải tự bảo vệ được bản thân mình.
Nguỵ Lỗi và Bạch Phong được gọi về cùng Mặc Tiêu Dao và Ám Nguyệt đến dự tiệc.
Cô và anh đồng điệu trang phục đen toát lên khí chất sang trọng, quyền quý. Sánh đôi bên cạnh Mặc Tiêu Dao bước vào nhà hàng thuộc quyền sở hữu của gia tộc Lemon trong ánh mắt tò mò, ngưỡng mộ của tất cả mọi người. Tâm điểm chú ý không còn đặt trên người chủ nhân bữa tiệc nữa mà hoàn toàn chuyển qua Ám Nguyệt.
Lời đồn trong giới Mặc Tiêu Dao không gần nữ sắc, trước đây đã từng có mấy vị tiểu thư dở trò tiếp cận muốn leo lên chiếu ghế phu nhân Mặc gia sau cùng đều nhận về trái đắng. Nhẹ thì bị huỷ dung, nặng thì liên luỵ đến cả gia tộc. Sau này không còn một ai dám đánh liều làm điều ngu xuẩn này nữa. Vì vậy chiếc ghế phu nhân bỏ trống lâu nay đã có chủ nhân làm mọi người rất tò mò lai lịch nữ chủ nhân ấy thế nào, dung mạo ra sao.
Thấy người đến là Mặc Tiêu Dao, Lemon Disnies niềm nở ra tiếp đón. Ám Nguyệt âm thầm quan sát đánh giá người này, khá trẻ tuổi dáng người thư sinh đeo cặp kính gọng trắng. Người này bề ngoài có vẻ khá hoà nhã nhưng rất tâm cơ, khôn khéo.
“Mặc lão đại. Thật vinh dự, vinh dự.” Hắn nhìn qua Ám Nguyệt: “Đây là vị phu nhân của ngài sao?”
“Tôi là Ám Nguyệt.”
“Rất vui được gặp cô.” Bắt tay với cô xong hắn làm động tác tương tự chào hỏi Nguỵ Lỗi và Bạch Phong.
“Mời các vị lên trên lầu.”
Vừa nhập tiệc được chừng mười phút, không khí vốn náo nhiệt đột nhiên trầm xuống.
Ám Nguyệt nhìn xuống lầu thấy Lemon Disnies đang chào hỏi với một người đàn ông chừng khoảng ba mươi, theo sau hắn ta là hai người đàn ông cao to vạm vỡ.
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía hắn rồi lại nhìn lên lâu nơi cô và Mặc Tiêu Dao đang ngồi.
“Lão đại, Right Anxua là hắn sao?”
“Ừm.”
Lemon Disnies cũng tiếp đón hắn trên lầu. Khi hai ông trùm lớn chạm mặt, không khí lặng thing, mọi người có lẽ đều đang chờ đợi khoảnh khắc này.
Right Anxua và người của hắn hướng vị trí của Mặc Tiêu Dao mà đi tới. Mọi người đều nín thở chờ đợi hành động tiếp theo của hắn.
“Mặc Tiêu Dao đã lâu không gặp.” Ngữ điệu nói mang phần lạnh lẽo.
“Đã lâu không gặp.” Mặc Tiêu Dao khoé miệng cũng khẽ nhếch lên.
Ánh mắt giao nhau ngập tràn mùi thuốc súng. Right Anxua rời mắt khỏi Mặc Tiêu Dao liếc qua Ám Nguyệt: “Cô là Ám Nguyệt?”
“Nghe danh đã lâu.” Ám Nguyệt cũng mỉm cười đáp lại, nụ cười của cô giả không thể giả hơn, ánh mắt không có mấy phần thiện ý.
“Rất sắc xảo.” Hắn ta nói xong rồi đi qua một bàn khác ngồi.
Đám người coi kịch phía dưới không khỏi thất vọng, bọn họ còn nghĩ sẽ có một cuộc ẩu đả hoặc hơn thế nữa xảy ra.
[ Huhu cuối tháng rồi chạy dl tụt quần.]
Xui xẻo thay cho bọn chúng, thứ Mặc Tiêu Dao nhiều nhất chính là tiền mà thừa nhất là các loại thiết bị gây nổ. Kẻ nào cũng bị hỏi han đến tận cửa, lũ nhát gan này bị một phen hú hồn hú vía không dám có hành động gì lỗ mãng nữa.
Ám Nguyệt luôn theo sát bên cạnh Mặc Tiêu Dao, giúp anh xử lí số liệu thống kê, cùng anh đi dự vài buổi tiệc nhỏ do đối tác tổ chức.
Lịch trình hôm nay có chút thay đổi, nhà Lemon có cho người gửi đến một tấm thiệp mời dự sinh thần. Chủ nhân bữa tiệc là Lemon Disnies. Gia tộc cũng gọi là có tiếng tăm, vị thế. Kẻ này cũng rất khôn ngoan, hắn cân bằng mối quan hệ với cả hai ông trùm lớn là Mặc Tiêu Dao và Right Anxua.
Bữa tiệc này được tổ chức, hai ông trùm lớn sẽ chạm mặt. Hiện xung đột giữa Mặc Tiêu Dao và Right Anxua đang trên đà căng thẳng vì vậy thu hút rất nhiều kẻ tò mò muốn xem náo nhiệt.
Ý định ban đầu của Mặc Tiêu Dao là sẽ đi cùng Bạch Phong và Nguỵ Lỗi, không để Ám Nguyệt lộ diện. Anh sợ sẽ kéo cô vào sâu trong vòng xoáy quyền lực đầy nguy hiểm. Nhưng Ám Nguyệt nhất quyết muốn đi cùng anh, cô có lí do riêng của mình.
Mặc Tiêu Dao trầm ngâm giây lát rồi cũng không ngăn cản. Cuộc đời sau này còn dài, đã xác định bên cạnh một người như anh thì những chuyện như này sớm muộn vũng phải trải qua. Anh không thể cứ mãi bao bọc cho cô được, anh càng bao bọc những kẻ đó sẽ càng nhắm vào cô. Bởi chúng biết điểm yếu của anh chính là cô.
Tình cảm của cả hai đã được xác định, trong lòng mỗi người đều hiểu rõ. Ngay cả nhóm người Bạch Phong, Phong Duật, Nam Dương, Nguỵ Lỗi, Duy Vũ cũng ngầm coi Ám Nguyệt là chị dâu. Nhưng để ngồi lên chiếc ghế phu nhân của Mặc Tiêu Dao, Ám Nguyệt cần phải nỗ lực nhiều hơn thế và điều trước tiên là phải tự bảo vệ được bản thân mình.
Nguỵ Lỗi và Bạch Phong được gọi về cùng Mặc Tiêu Dao và Ám Nguyệt đến dự tiệc.
Cô và anh đồng điệu trang phục đen toát lên khí chất sang trọng, quyền quý. Sánh đôi bên cạnh Mặc Tiêu Dao bước vào nhà hàng thuộc quyền sở hữu của gia tộc Lemon trong ánh mắt tò mò, ngưỡng mộ của tất cả mọi người. Tâm điểm chú ý không còn đặt trên người chủ nhân bữa tiệc nữa mà hoàn toàn chuyển qua Ám Nguyệt.
Lời đồn trong giới Mặc Tiêu Dao không gần nữ sắc, trước đây đã từng có mấy vị tiểu thư dở trò tiếp cận muốn leo lên chiếu ghế phu nhân Mặc gia sau cùng đều nhận về trái đắng. Nhẹ thì bị huỷ dung, nặng thì liên luỵ đến cả gia tộc. Sau này không còn một ai dám đánh liều làm điều ngu xuẩn này nữa. Vì vậy chiếc ghế phu nhân bỏ trống lâu nay đã có chủ nhân làm mọi người rất tò mò lai lịch nữ chủ nhân ấy thế nào, dung mạo ra sao.
Thấy người đến là Mặc Tiêu Dao, Lemon Disnies niềm nở ra tiếp đón. Ám Nguyệt âm thầm quan sát đánh giá người này, khá trẻ tuổi dáng người thư sinh đeo cặp kính gọng trắng. Người này bề ngoài có vẻ khá hoà nhã nhưng rất tâm cơ, khôn khéo.
“Mặc lão đại. Thật vinh dự, vinh dự.” Hắn nhìn qua Ám Nguyệt: “Đây là vị phu nhân của ngài sao?”
“Tôi là Ám Nguyệt.”
“Rất vui được gặp cô.” Bắt tay với cô xong hắn làm động tác tương tự chào hỏi Nguỵ Lỗi và Bạch Phong.
“Mời các vị lên trên lầu.”
Vừa nhập tiệc được chừng mười phút, không khí vốn náo nhiệt đột nhiên trầm xuống.
Ám Nguyệt nhìn xuống lầu thấy Lemon Disnies đang chào hỏi với một người đàn ông chừng khoảng ba mươi, theo sau hắn ta là hai người đàn ông cao to vạm vỡ.
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía hắn rồi lại nhìn lên lâu nơi cô và Mặc Tiêu Dao đang ngồi.
“Lão đại, Right Anxua là hắn sao?”
“Ừm.”
Lemon Disnies cũng tiếp đón hắn trên lầu. Khi hai ông trùm lớn chạm mặt, không khí lặng thing, mọi người có lẽ đều đang chờ đợi khoảnh khắc này.
Right Anxua và người của hắn hướng vị trí của Mặc Tiêu Dao mà đi tới. Mọi người đều nín thở chờ đợi hành động tiếp theo của hắn.
“Mặc Tiêu Dao đã lâu không gặp.” Ngữ điệu nói mang phần lạnh lẽo.
“Đã lâu không gặp.” Mặc Tiêu Dao khoé miệng cũng khẽ nhếch lên.
Ánh mắt giao nhau ngập tràn mùi thuốc súng. Right Anxua rời mắt khỏi Mặc Tiêu Dao liếc qua Ám Nguyệt: “Cô là Ám Nguyệt?”
“Nghe danh đã lâu.” Ám Nguyệt cũng mỉm cười đáp lại, nụ cười của cô giả không thể giả hơn, ánh mắt không có mấy phần thiện ý.
“Rất sắc xảo.” Hắn ta nói xong rồi đi qua một bàn khác ngồi.
Đám người coi kịch phía dưới không khỏi thất vọng, bọn họ còn nghĩ sẽ có một cuộc ẩu đả hoặc hơn thế nữa xảy ra.
[ Huhu cuối tháng rồi chạy dl tụt quần.]
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phản bội
- Chương 2: Hậu sự
- Chương 3: Truy sát
- Chương 4: Bẫy
- Chương 5: Thuộc hạ
- Chương 6: Anh hai à
- Chương 7: Ám Nguyệt
- Chương 8: Hắc lao
- Chương 9: Phối hợp
- Chương 10: Diệt gọn bầy chuột
- Chương 11: Mở rộng địa bàn
- Chương 12: Bê đá đập chân mình
- Chương 13: Tha?
- Chương 14: Sợi dây hình rồng
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18: Nguy hiểm
- Chương 19: Nguy hiểm(2)
- Chương 20: Nguy hiểm(3)
- Chương 21: Nguy hiểm(4)
- Chương 22: Dưỡng thương
- Chương 23: Đàm phán
- Chương 24: Bao vây
- Chương 25: Nhảy dù
- Chương 26: Vật lộn chốn rừng thiêng
- Chương 27: Trở về
- Chương 28: Truyền máu
- Chương 29: Về Hàn gia
- Chương 30: Kẻ thù ngay trước mắt mà chẳng thể làm gì
- Chương 31: Lão đại nổi giận rồi
- Chương 32: "Tôi tới rồi."
- Chương 33: "Tôi chống đỡ cho em."
- Chương 34: Tổng giám đốc
- Chương 35: Lâu rồi không gặp
- Chương 36: Kẻ thao túng
- Chương 37: Dùng bữa
- Chương 38: Chạm mặt
- Chương 39: Dự tiệc
- Chương 40: Bạn gái tôi
- Chương 41: Sóng gió
- Chương 42: Kẻ cười người khóc
- Chương 43: Chạm mặt bạn cũ
- Chương 44: Tự mình vào hang cọp
- Chương 45: Vào hang cọp (2)
- Chương 46: Thật thật, giả giả
- Chương 47: Có đáng không?
- Chương 48: "Lão đại, anh tới rồi."
- Chương 49: Demon assassin
- Chương 50: Ranh giới bị phá bỏ
- Chương 51: Ranh giới bị há bỏ [2]
- Chương 52
- Chương 53: Ghen
- Chương 54: Trả thù
- Chương 55: Trả thù(2)
- Chương 56: Trả Thù (3)
- Chương 57: Trả thù [4]
- Chương 58: Ám Nguyệt muốn chạy trốn
- Chương 59: Tiểu hồ Ly, em không thoát được tôi đâu
- Chương 60
- Chương 61: Ném đá giấu tay
- Chương 62
- Chương 63: Sắp lộ diện
- Chương 64: Người bí ẩn
- Chương 65: Bất ngờ
- Chương 66: Cuộc chiến cam go
- Chương 67: Đường nào cũng là đường chết
- Chương 68: Hợp tác
- Chương 69
- Chương 70: Anh em song sinh
- Chương 71
- Chương 72: Cứu
- Chương 73: Cứu (2)
- Chương 74: Cứu (3)
- Chương 75: Cô thua rồi
- Chương 76: Cùng chết
- Chương 77
- Chương 78: Họp
- Chương 79: Tiểu hồ ly của Mặc thiếu.
- Chương 80: Tới Itali.
- Chương 81: Tới Itali.
- Chương 82: Huấn luyện.
- Chương 83
- Chương 84: Phát hiện.
- Chương 85
- Chương 86: khu tập trận giả.
- Chương 87: Kẻ nội gián.
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93: Mất tích
- Chương 94
- bình luận