Bảo Bối Của Mặc Thiếu - Chương 91
Chương trước- Chương 1: Phản bội
- Chương 2: Hậu sự
- Chương 3: Truy sát
- Chương 4: Bẫy
- Chương 5: Thuộc hạ
- Chương 6: Anh hai à
- Chương 7: Ám Nguyệt
- Chương 8: Hắc lao
- Chương 9: Phối hợp
- Chương 10: Diệt gọn bầy chuột
- Chương 11: Mở rộng địa bàn
- Chương 12: Bê đá đập chân mình
- Chương 13: Tha?
- Chương 14: Sợi dây hình rồng
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18: Nguy hiểm
- Chương 19: Nguy hiểm(2)
- Chương 20: Nguy hiểm(3)
- Chương 21: Nguy hiểm(4)
- Chương 22: Dưỡng thương
- Chương 23: Đàm phán
- Chương 24: Bao vây
- Chương 25: Nhảy dù
- Chương 26: Vật lộn chốn rừng thiêng
- Chương 27: Trở về
- Chương 28: Truyền máu
- Chương 29: Về Hàn gia
- Chương 30: Kẻ thù ngay trước mắt mà chẳng thể làm gì
- Chương 31: Lão đại nổi giận rồi
- Chương 32: "Tôi tới rồi."
- Chương 33: "Tôi chống đỡ cho em."
- Chương 34: Tổng giám đốc
- Chương 35: Lâu rồi không gặp
- Chương 36: Kẻ thao túng
- Chương 37: Dùng bữa
- Chương 38: Chạm mặt
- Chương 39: Dự tiệc
- Chương 40: Bạn gái tôi
- Chương 41: Sóng gió
- Chương 42: Kẻ cười người khóc
- Chương 43: Chạm mặt bạn cũ
- Chương 44: Tự mình vào hang cọp
- Chương 45: Vào hang cọp (2)
- Chương 46: Thật thật, giả giả
- Chương 47: Có đáng không?
- Chương 48: "Lão đại, anh tới rồi."
- Chương 49: Demon assassin
- Chương 50: Ranh giới bị phá bỏ
- Chương 51: Ranh giới bị há bỏ [2]
- Chương 52
- Chương 53: Ghen
- Chương 54: Trả thù
- Chương 55: Trả thù(2)
- Chương 56: Trả Thù (3)
- Chương 57: Trả thù [4]
- Chương 58: Ám Nguyệt muốn chạy trốn
- Chương 59: Tiểu hồ Ly, em không thoát được tôi đâu
- Chương 60
- Chương 61: Ném đá giấu tay
- Chương 62
- Chương 63: Sắp lộ diện
- Chương 64: Người bí ẩn
- Chương 65: Bất ngờ
- Chương 66: Cuộc chiến cam go
- Chương 67: Đường nào cũng là đường chết
- Chương 68: Hợp tác
- Chương 69
- Chương 70: Anh em song sinh
- Chương 71
- Chương 72: Cứu
- Chương 73: Cứu (2)
- Chương 74: Cứu (3)
- Chương 75: Cô thua rồi
- Chương 76: Cùng chết
- Chương 77
- Chương 78: Họp
- Chương 79: Tiểu hồ ly của Mặc thiếu.
- Chương 80: Tới Itali.
- Chương 81: Tới Itali.
- Chương 82: Huấn luyện.
- Chương 83
- Chương 84: Phát hiện.
- Chương 85
- Chương 86: khu tập trận giả.
- Chương 87: Kẻ nội gián.
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93: Mất tích
- Chương 94
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bảo Bối Của Mặc Thiếu
Chương 91
Trong gian đoạn nước rút căng thẳng này, mọi bước đi đều phải tính toán thật kĩ lưỡng. Sau khi họp xong Ám Nguyệt liền chìm vào giấc ngủ, cô phải dưỡng sức thật tốt để bắt đầu những ngày ngập tràn sóng gió.
Buổi huấn luyện trong trận giả hôm trước bị lùi lại hẳn một ngày nên hôm nay Tiết Tử Minh sắp xếp cho cô cùng nhóm Đại Ngưu luyện sức bền và tốc độ. Đoạn đường 100m được lắp đặt rất nhiều bẫy và chướng ngại vật. Thời gian quy định 12 giây, hết 12 giây mũi tên từ hai bên sẽ được bắn ra như mưa. Đầu mũi tên đều đã được mài không nhọn nhưng trúng vào da thịt cũng rất đau. Tất cả đều vào vị trí khởi động chuẩn bị sẵn sàng, năm người một lượt.
"Bắt đầu." Tiết Tử Minh đứng một bên quan sát bấm thời gian.
Lượt đầu tiên, kết thúc sau mười giây.
Lượt thứ hai, hoàn thành sau chín giây.
Lượt thứ ba cũng không ai chạm mốc 13 giây, mũi tên không có cơ hội được xuất hiện.
Cho đến lượt Ám Nguyệt, Tiết Tử Minh cố tình để cô một mình.
"Bắt đầu."
Ám Nguyệt đã vào thế chuẩn bị, ổn định nhịp thở bắt đầu chạy.
Dáng người nhỏ nhắn luồn lách qua những chướng ngại vật, tốc độ cũng rất nhanh, xuất sắc hoàn thành với thời gian mười giây tám mươi ba tích tắc.
Vòng huấn luyện tiếp theo, chướng ngại vật được thu lại thay vào đó là những mũi tên được bắn ra bất ngờ. Thời gian tối đa là 12 giây. Từng người một bắt đầu, cho tới lượt Ám Nguyệt đã là mười phút sau.
Vòng này so với vòng trước dễ hơn vì chỉ cần chạy thẳng nhưng đòi hỏi trực giác, thị giác, thính giác nhạy bến kết hợp lại với nhau bởi những mũi tên sẽ lao ra một cách bất ngờ.
Chín giây bảy lăm tích tắc, Ám Nguyệt vượt qua vòng này một cách dễ dàng. Còn nhanh hơn so với vòng đầu.
Vòng thứ ba độ khó nhân đôi kết hợp cả chướng ngại vật và mũi tên. Thời gian tối đa mười lăm giây.
Ám Nguyệt quan sát rất kĩ những người huấn luyện trước, dường như đã nắm được quy luật khoé môi cô khẽ nhếch lên.
"Đến lượt cô rồi, còn ngây ra đó làm gì?"
Ám Nguyệt thu lại ý cười, bắt vào vị trí, bởi vì đã nắm được quy luật khi mũi tên bay ra nên vòng này đối với cô không có gì là khó.
Kết thúc buổi tập cũng đã đến giờ ăn trưa, Tiết Tử Minh phổ biến qua lịch huấn luyện buổi chiều rồi rời đi.
Ám Nguyệt đang ngồi kiên nhẫn nhặt bỏ hành lá từ khay đồ ăn của mình qua một bên, chợt cảm nhận được gì đó liền ngẩng mặt lên.
"Nhìn tôi làm gì?" Ba cặp mắt phía đối diện và hai cặp mắt bên cạnh đang nhìn cô chằm chằm.
"Cô càng ngày càng lợi hại hơn 1 chút."
"Tôi bắt đầu nghi ngờ cô chỉ đang che giấu năng lực, nếu không thì sao có thể tiến bộ nhanh vậy được?"
"Thực ra tôi.." Ám Nguyệt buông đũa tỏ ra thần bí nhìn quét qua mỗi người bọn họ một lượt. Thấy ai cũng căng thẳng chờ đợi câu trả lời, cô bật cười: "Tiết Tử Minh tên khốn đó ngày nào cũng bắt tôi chạy năm vòng sân buổi sáng nguyên cả tháng lại cộng thêm việc dáng người tôi nhỏ nhắn hơn so với các anh. Nên đương nhiên có thể qua vòng rồi, với lại tôi sợ đau."Xung quanh cười xuỳ một tiếng rồi chuyển chủ đề. Tất nhiên bọn họ không ngốc, cô hết lần này đến lần khác phủ nhận
nếu còn tiếp tục đi sâu sẽ gây mất hoà khí.
Còn chưa hết thời gian nghỉ trưa, tiếng còi báo động đã vang lên.
"Có chuyện gì vậy?"
"Tôi cũng không rõ."
Năm phút sau tất cả người có mặt tại căn cứ đều tập hợp xếp hàng nghiêm chỉnh.
Từ Triết đích thân ra lệnh hai người khống chế bắt cô lại: "Đưa cô ta lên đây.
"Tôi?"
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, hết thảy làm cho đám Đại Ngưu ngơ ngác.
Ám Nguyệt bị hai kẻ kia thô bạo ném xuống trước chân Từ Triết và Tiết Tử Minh.
"Đêm qua khu phòng an ninh có kẻ đột nhập gây ra nhiễm sóng khiến thông tin mật bị rò rỉ. Hình ảnh cuối cùng thu lại được chính là cô ta."
"Nói đi cô có âm mưu gì?"
"Tôi? Tôi không có"
Từ Triết tức giận đạp vào bả vai cô một cái khiến cô ngã lăn vài vòng.
Đại Ngưu và Cửu Trạch nhìn nhau: "Chuyện này là sao?"
"Đưa cô ta đến phòng thẩm vấn"
Ám Nguyệt chật vật đứng dậy ôm bả vai, tay lập tức bị hai tên to con khống chế đưa đi.
"Bắt đầu từ nay tăng cường canh gác nghiêm ngặt."
"Rõ."
Ám Nguyệt vừa bị áp giải vào phòng thẩm vấn được một lát thì Từ Triết và Tiết Tử Minh cũng đến.Anh ta cho lui hết thuộc hạ rồi khoá cửa, nhấn nút khởi động cách âm và vô hiệu hoá các thiết bị ghi hình, ghi âm.
"Thành thật xin lỗi ban nãy chỉ là vạn bất đắc dĩ. Cô không sao chứ?" Từ Triết cúi người xin lỗi cô, ban nãy vì để diễn cho thật nên lực chân cũng không hề nhẹ.
"Không sao, tốt lắm."
Chuyện bị rò rỉ tin mật chỉ là phóng đại nhưng có kẻ đột nhập vô phòng an ninh là thật.
"Từ ca, chuyện này..." Tiết Tử Minh không hay biết gì, bị xoay vòng vòng đến chóng mặt.
Vì kế hoạch này cần sự hợp tác của Tiết Tử Minh nên cô cũng không muốn che giấu thân phận của mình với hắn, dù sao sớm muộn gì hắn cũng biết.
"Vị này là Ám Nguyệt người bên cạnh lão đại." Từ Triết dùng vài câu nói vắn tắt mọi chuyện cho Tiết Tử Minh.
Anh ta nghe xong thì ngây người sau đó mở to mắt: "Thì ra là vậy" Những khúc mắc trong lòng anh ta cuối cùng cũng được giải đáp.
Buổi huấn luyện trong trận giả hôm trước bị lùi lại hẳn một ngày nên hôm nay Tiết Tử Minh sắp xếp cho cô cùng nhóm Đại Ngưu luyện sức bền và tốc độ. Đoạn đường 100m được lắp đặt rất nhiều bẫy và chướng ngại vật. Thời gian quy định 12 giây, hết 12 giây mũi tên từ hai bên sẽ được bắn ra như mưa. Đầu mũi tên đều đã được mài không nhọn nhưng trúng vào da thịt cũng rất đau. Tất cả đều vào vị trí khởi động chuẩn bị sẵn sàng, năm người một lượt.
"Bắt đầu." Tiết Tử Minh đứng một bên quan sát bấm thời gian.
Lượt đầu tiên, kết thúc sau mười giây.
Lượt thứ hai, hoàn thành sau chín giây.
Lượt thứ ba cũng không ai chạm mốc 13 giây, mũi tên không có cơ hội được xuất hiện.
Cho đến lượt Ám Nguyệt, Tiết Tử Minh cố tình để cô một mình.
"Bắt đầu."
Ám Nguyệt đã vào thế chuẩn bị, ổn định nhịp thở bắt đầu chạy.
Dáng người nhỏ nhắn luồn lách qua những chướng ngại vật, tốc độ cũng rất nhanh, xuất sắc hoàn thành với thời gian mười giây tám mươi ba tích tắc.
Vòng huấn luyện tiếp theo, chướng ngại vật được thu lại thay vào đó là những mũi tên được bắn ra bất ngờ. Thời gian tối đa là 12 giây. Từng người một bắt đầu, cho tới lượt Ám Nguyệt đã là mười phút sau.
Vòng này so với vòng trước dễ hơn vì chỉ cần chạy thẳng nhưng đòi hỏi trực giác, thị giác, thính giác nhạy bến kết hợp lại với nhau bởi những mũi tên sẽ lao ra một cách bất ngờ.
Chín giây bảy lăm tích tắc, Ám Nguyệt vượt qua vòng này một cách dễ dàng. Còn nhanh hơn so với vòng đầu.
Vòng thứ ba độ khó nhân đôi kết hợp cả chướng ngại vật và mũi tên. Thời gian tối đa mười lăm giây.
Ám Nguyệt quan sát rất kĩ những người huấn luyện trước, dường như đã nắm được quy luật khoé môi cô khẽ nhếch lên.
"Đến lượt cô rồi, còn ngây ra đó làm gì?"
Ám Nguyệt thu lại ý cười, bắt vào vị trí, bởi vì đã nắm được quy luật khi mũi tên bay ra nên vòng này đối với cô không có gì là khó.
Kết thúc buổi tập cũng đã đến giờ ăn trưa, Tiết Tử Minh phổ biến qua lịch huấn luyện buổi chiều rồi rời đi.
Ám Nguyệt đang ngồi kiên nhẫn nhặt bỏ hành lá từ khay đồ ăn của mình qua một bên, chợt cảm nhận được gì đó liền ngẩng mặt lên.
"Nhìn tôi làm gì?" Ba cặp mắt phía đối diện và hai cặp mắt bên cạnh đang nhìn cô chằm chằm.
"Cô càng ngày càng lợi hại hơn 1 chút."
"Tôi bắt đầu nghi ngờ cô chỉ đang che giấu năng lực, nếu không thì sao có thể tiến bộ nhanh vậy được?"
"Thực ra tôi.." Ám Nguyệt buông đũa tỏ ra thần bí nhìn quét qua mỗi người bọn họ một lượt. Thấy ai cũng căng thẳng chờ đợi câu trả lời, cô bật cười: "Tiết Tử Minh tên khốn đó ngày nào cũng bắt tôi chạy năm vòng sân buổi sáng nguyên cả tháng lại cộng thêm việc dáng người tôi nhỏ nhắn hơn so với các anh. Nên đương nhiên có thể qua vòng rồi, với lại tôi sợ đau."Xung quanh cười xuỳ một tiếng rồi chuyển chủ đề. Tất nhiên bọn họ không ngốc, cô hết lần này đến lần khác phủ nhận
nếu còn tiếp tục đi sâu sẽ gây mất hoà khí.
Còn chưa hết thời gian nghỉ trưa, tiếng còi báo động đã vang lên.
"Có chuyện gì vậy?"
"Tôi cũng không rõ."
Năm phút sau tất cả người có mặt tại căn cứ đều tập hợp xếp hàng nghiêm chỉnh.
Từ Triết đích thân ra lệnh hai người khống chế bắt cô lại: "Đưa cô ta lên đây.
"Tôi?"
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, hết thảy làm cho đám Đại Ngưu ngơ ngác.
Ám Nguyệt bị hai kẻ kia thô bạo ném xuống trước chân Từ Triết và Tiết Tử Minh.
"Đêm qua khu phòng an ninh có kẻ đột nhập gây ra nhiễm sóng khiến thông tin mật bị rò rỉ. Hình ảnh cuối cùng thu lại được chính là cô ta."
"Nói đi cô có âm mưu gì?"
"Tôi? Tôi không có"
Từ Triết tức giận đạp vào bả vai cô một cái khiến cô ngã lăn vài vòng.
Đại Ngưu và Cửu Trạch nhìn nhau: "Chuyện này là sao?"
"Đưa cô ta đến phòng thẩm vấn"
Ám Nguyệt chật vật đứng dậy ôm bả vai, tay lập tức bị hai tên to con khống chế đưa đi.
"Bắt đầu từ nay tăng cường canh gác nghiêm ngặt."
"Rõ."
Ám Nguyệt vừa bị áp giải vào phòng thẩm vấn được một lát thì Từ Triết và Tiết Tử Minh cũng đến.Anh ta cho lui hết thuộc hạ rồi khoá cửa, nhấn nút khởi động cách âm và vô hiệu hoá các thiết bị ghi hình, ghi âm.
"Thành thật xin lỗi ban nãy chỉ là vạn bất đắc dĩ. Cô không sao chứ?" Từ Triết cúi người xin lỗi cô, ban nãy vì để diễn cho thật nên lực chân cũng không hề nhẹ.
"Không sao, tốt lắm."
Chuyện bị rò rỉ tin mật chỉ là phóng đại nhưng có kẻ đột nhập vô phòng an ninh là thật.
"Từ ca, chuyện này..." Tiết Tử Minh không hay biết gì, bị xoay vòng vòng đến chóng mặt.
Vì kế hoạch này cần sự hợp tác của Tiết Tử Minh nên cô cũng không muốn che giấu thân phận của mình với hắn, dù sao sớm muộn gì hắn cũng biết.
"Vị này là Ám Nguyệt người bên cạnh lão đại." Từ Triết dùng vài câu nói vắn tắt mọi chuyện cho Tiết Tử Minh.
Anh ta nghe xong thì ngây người sau đó mở to mắt: "Thì ra là vậy" Những khúc mắc trong lòng anh ta cuối cùng cũng được giải đáp.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Phản bội
- Chương 2: Hậu sự
- Chương 3: Truy sát
- Chương 4: Bẫy
- Chương 5: Thuộc hạ
- Chương 6: Anh hai à
- Chương 7: Ám Nguyệt
- Chương 8: Hắc lao
- Chương 9: Phối hợp
- Chương 10: Diệt gọn bầy chuột
- Chương 11: Mở rộng địa bàn
- Chương 12: Bê đá đập chân mình
- Chương 13: Tha?
- Chương 14: Sợi dây hình rồng
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18: Nguy hiểm
- Chương 19: Nguy hiểm(2)
- Chương 20: Nguy hiểm(3)
- Chương 21: Nguy hiểm(4)
- Chương 22: Dưỡng thương
- Chương 23: Đàm phán
- Chương 24: Bao vây
- Chương 25: Nhảy dù
- Chương 26: Vật lộn chốn rừng thiêng
- Chương 27: Trở về
- Chương 28: Truyền máu
- Chương 29: Về Hàn gia
- Chương 30: Kẻ thù ngay trước mắt mà chẳng thể làm gì
- Chương 31: Lão đại nổi giận rồi
- Chương 32: "Tôi tới rồi."
- Chương 33: "Tôi chống đỡ cho em."
- Chương 34: Tổng giám đốc
- Chương 35: Lâu rồi không gặp
- Chương 36: Kẻ thao túng
- Chương 37: Dùng bữa
- Chương 38: Chạm mặt
- Chương 39: Dự tiệc
- Chương 40: Bạn gái tôi
- Chương 41: Sóng gió
- Chương 42: Kẻ cười người khóc
- Chương 43: Chạm mặt bạn cũ
- Chương 44: Tự mình vào hang cọp
- Chương 45: Vào hang cọp (2)
- Chương 46: Thật thật, giả giả
- Chương 47: Có đáng không?
- Chương 48: "Lão đại, anh tới rồi."
- Chương 49: Demon assassin
- Chương 50: Ranh giới bị phá bỏ
- Chương 51: Ranh giới bị há bỏ [2]
- Chương 52
- Chương 53: Ghen
- Chương 54: Trả thù
- Chương 55: Trả thù(2)
- Chương 56: Trả Thù (3)
- Chương 57: Trả thù [4]
- Chương 58: Ám Nguyệt muốn chạy trốn
- Chương 59: Tiểu hồ Ly, em không thoát được tôi đâu
- Chương 60
- Chương 61: Ném đá giấu tay
- Chương 62
- Chương 63: Sắp lộ diện
- Chương 64: Người bí ẩn
- Chương 65: Bất ngờ
- Chương 66: Cuộc chiến cam go
- Chương 67: Đường nào cũng là đường chết
- Chương 68: Hợp tác
- Chương 69
- Chương 70: Anh em song sinh
- Chương 71
- Chương 72: Cứu
- Chương 73: Cứu (2)
- Chương 74: Cứu (3)
- Chương 75: Cô thua rồi
- Chương 76: Cùng chết
- Chương 77
- Chương 78: Họp
- Chương 79: Tiểu hồ ly của Mặc thiếu.
- Chương 80: Tới Itali.
- Chương 81: Tới Itali.
- Chương 82: Huấn luyện.
- Chương 83
- Chương 84: Phát hiện.
- Chương 85
- Chương 86: khu tập trận giả.
- Chương 87: Kẻ nội gián.
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93: Mất tích
- Chương 94
- bình luận