Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng - Chương 116:

Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Chương 116:
Mục Thiên Dương nhìn thấy biểu tình của cô, đồng tử co rụt lại, mày không vui chau lại. Một lát sau, hắn đột nhiên bổ nhào đi lên, mãnh liệt đè cô lại.

"A......" Uyển Tình bị hắn niết đau cổ tay, kêu đau một tiếng, "Nhẹ chút......"

Mục Thiên Dương giống như phát điên, kéo nhanh áo ngủ của cô, tay tự nhiên sờ giữa hai chân cô, sờ vài cái, sửng sốt, ngẩng đầu nhìn cô.

Thân mình cô run run, tràn đầy sợ hãi, lắp bắp nói: "À, cái kia đã muốn xong rồi...... Thiên, Thiên Tuyết cô ấy...... Không biết......"

Mục Thiên Dương cúi đầu tiếp tục hôn cô, nâng mông cô lên, cởi quần lót, làm cho cô toàn thân xích lỏa nằm dưới thân mình, ngón tay cùng lời lẽ ở trên người cô tứ lược.

Hắn rốt cuộc nên đối với cô như thế nào bây giờ?

Đối với cô tốt, cô không cảm giác.

Lại đối với cô tốt nữa, cũng không biết có thể hại cô hay không. Thiên Tuyết con nhóc kia đều biết lợi dụng cô đến đối phó mình, nếu những người khác cũng phát hiện tâm tư của hắn thì sao? Nếu là bị địch nhân của mình biết thì sao? Cái tốt của hắn, có thể biến thành lợi kiếm thương tổn cô hay không?

Có lẽ, hắn nên đối xử khác biệt với cô, có lẽ, hắn hẳn là biết thu hồi trái tim lại! Dù sao, cô không thích! Cô không thích......

Hắn không sợ địch nhân gì, chỉ cần có thể được đáp lại của cô, hắn làm cái gì đều đáng giá. Sợ chỉ sợ cái gì đều làm, cô vẫn không có cảm giác.

Mục Thiên Dương đột nhiên cắn cổ Uyển Tình, hung hăng dùng sức.

"Đau......" Uyển Tình thấp giọng thở dài một tiếng, không chỉ có đau, còn có nhen nhóm cảm giác tê dại.

"Đau em mới nhớ rõ được." Mục Thiên Dương nói.

Uyển Tình sợ hãi nhìn hắn, cảm giác hắn lại đánh úp về phía cổ mình, mạnh mẽ trốn tránh: "Sẽ lưu lại dấu ——"

Ánh mắt Mục Thiên Dương nhíu lại, muốn xuống tay hung ác một chút, nhưng do dự nửa ngày, chung quy không thể đi xuống. Hắn gật đầu nói: "Tốt!"

Một tay kéo cô đến, kéo tay cô đến bên hông mình. Hắn còn mặc áo sơmi cùng tây quần, hắn làm cho cô cầm dây lưng mình: "Cởi cho anh!"

Uyển Tình run run bắt tay vào làm, cho dù đã muốn chết lặng, nhưng vẫn là cảm thấy một tia khuất nhục. Nghe lời, ngồi chồm hỗm trước thân thể hắn, không được một lát, điều hòa thổi đến nổi da gà...... Cô chậm rãi, chậm rãi, buông lỏng dây lưng ra, động tác không có một tia hỗn loạn, nhưng ngón tay ngẫu nhiên run run vẫn tiết lộ cảm xúc.

Cô kéo khóa kéo xuống, hắn di động thân hình, giúp cô cởi quần dài ra.

Nửa người dưới đã muốn trần trụi, nhưng trên nửa người hắn vẫn đang mặc quần áo trong. Uyển Tình do dự một chút, không biết kế tiếp nên thoát từng món thế nào.

Khóe môi hắn nhếch lên, tự mình cởi quần áo trong, nằm trên giường, cùng đợi cô.

Hiện tại, hắn toàn thân chỉ mặc một cái quần trong. Vóc người hắn rất tốt, mặc quần áo trông rất gầy, thoát y có thịt, cơ bắp rắn chắc, tỉ lệ tiêu chuẩn. Nhưng Uyển Tình không có tâm tư thưởng thức. Cô cố gắng trấn định nhìn quần trong bị độn lên môt độ cong, biết nơi đó đã muốn ngẩng đầu, sắc mặt hiện lên một mảng hồng, nhưng càng nhiều là sợ hãi.

Cô đưa tay qua, đồng thời nhắm lại mắt......

"Mở mắt ra." Mục Thiên Dương đưa tay nâng cằm của cô lên, "Nhìn nó, đương nhiên cho em sung sướng."

Trong mắt Uyển Tình hiện lên một chút chán ghét, lại giấu tốt rất nhanh. Cô nhìn hắn, trong mắt có sương mù, làm như không muốn, nhưng tiếp theo khóe miệng liền kéo lên môt độ cong vặn vẹo, như là cười một chút. Nụ cười vặn vẹo là muốn nói với hắn, cô nghe được, cô sẽ nghe theo......

Mục Thiên Dương cũng phải không biết, khi nào hắn có thể nhìn thấu mỗi một biểu tình của cô như vậy? Là cô bình thường che giấu có rất tốt, hay là hắn quan sát quá ít? Nhưng khẳng định là, hắn hiện tại đối với lực chú ý của cô, nhiều lắm!

Hắn đột nhiên xoay người ngồi dậy, nháy mắt trao đổi vị trí với cô, đặt cô ở dưới thân. Sau đó, khi Uyển Tình còn không có phản ứng lại đây, bỏ thứ che đậy hắn cuối cùng, tiến nhập thân thể của cô.

"Tê ——" cơ hồ không có dạo đầu trước tiến vào, đau đến Uyển Tình thở ra khí lạnh.

"Đau?" Mục Thiên Dương hỏi.

Uyển Tình thành thật trả lời: "Có hơi......"

"Vậy anh nhẹ chút." Nói xong, hắn cũng rất nhẹ rất nhẹ đưa ra tiến vào. Chịu đựng dục vọng muốn điên cuồng rong ruổi, động tác hắn chậm rãi, cảm giác âm đ\*o của cô tiết ra chất lỏng.

Cô động tình, nhìn cô che kín da thịt đỏ ửng, hắn lộ ra môt nụ cười, tiếp tục dùng loại thong thả này tra tấn cô.

"Ừ......" Uyển Tình cắn răng, khó chịu vặn vẹo thân mình, hai mắt mông lung nhìn hắn, giống như muốn khóc.

"Có phải hay không muốn anh động?"

"A......" Uyển Tình không muốn thừa nhận. Thân thể của cô xác thực bị này ác ma đã khống chế, nếu đây là dạy dỗ thân thể cô, cô không thể không nói, hắn đã muốn bước đầu lấy được thành công.

Mục Thiên Dương nói bên tai cô: "Xin anh! Xin anh, anh liền cho em!"

"Không cần......" Uyển Tình cơ hồ là phẫn nộ gào thét.

Mục Thiên Dương không giận ngược lại cười: "Em lại không nghe lời……."









\( Tác giả: ô ô ..ô huhu mình chia sẻ cho mọi người coi niềm vui này :\ cảm ơn mọi người huhu! mình vui lắm luôn í ! mình cảm ơn ? ! yêu mọi người \3 \)

![](http://up.pic.mangatoon.mobi/contribute/fiction/1430627/markdown/13243035/1608998133559.jpg-original600webp?sign=426be7918ef2cbb559c037f71d39f2b0&t=5fff8980)

\( Tác giả: ô ô ..ô huhu mình chia sẻ cho mọi người coi niềm vui này :\ cảm ơn mọi người huhu! mình vui lắm luôn í ! mình cảm ơn ? ! yêu mọi người \3 \)

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận