Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng - Chương 61:

Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng Chương 61:
Đinh Chí Cương lo lắng nhìn cô. Mục Thiên Dương rõ ràng đã muốn Uyển Tình, vì cái gì lại đi trêu chọc người hắn nguyên bản chướng mắt Thải Nghiên? Thân phận của Uyển Tình hiện tại tuy rằng xấu hổ, nhưng cái khó bảo không có một ngày xoay người. Nếu hắn lại kết giao cùng Thải Nghiên, cuối cùng hắn rốt cuộc sẽ chọn ai? Mà người làm ba như hắn, lại cần phải ủng hộ người con gái nào?

Tiết Lệ Na lớn tiếng hỏi: "Con mặc thành như vậy, Mục Thiên Dương cũng không mắc câu."

"Mẹ có thể hay không không nói khó nghe như vậy!" Đinh Thải Nghiên không kiên nhẫn mà rống to. Bà biết cô vừa mới gặp chuyện gì sao? Bị một người nam nhân tuổi cùng ba cô không sai biệt lắm......

Đinh Thải Nghiên hít sâu một hơi, xoay người chạy lên lầu.

Tiết Lệ Na sửng sốt, vui vẻ nói: "Em xem bộ dáng của con, hẳn là đã muốn phát sinh chuyện gì rồi! Cho dù không trên giường, khẳng định cũng rất thân thiết!"

"Em ít đi quản đi! Thật không hiểu có cái gì mà đắc ý?" Đinh Chí Cương nói.

Tiết Lệ Na nhất thời bốc hỏa: "Em mặc kệ, chẳng lẽ còn trông cậy vào anh sao? Đừng cho là em không biết, lòng của anh đều ở trên người hai tiện nhân kia!"

"Em còn nói đi nơi nào......"

"Em nói đi nơi nào? Em nghe nói cái tiện nhân kia thay đổi thận, hết bệnh rồi! Anh nói, có phải anh cho tiền hay không? Bằng không các cô làm sao có tiền để đổi thận!"

"Anh làm sao biết?" Đinh Chí Cương hét lớn một tiếng rời khỏi phòng khách. Bà rốt cuộc có biết hay không, hiện nay còn có thể phú quý, đều là do Uyển Tình đổi lấy! Nếu không có Uyển Tình, Đinh gia sớm phá sản, bọn họ đã sớm lưu lạc đầu đường xó chợ! Bà còn mua được Dior, Chanel sao?

Uyển Tình thật sự luyến tiếc Từ Khả Vi, tha đến tha đi, kéo dài tới bốn giờ mới quay về "Trường học".

Từ Khả Vi muốn đưa cô tới trạm xe buýt, bị cô cự tuyệt: "Cũng không phải tìm không được? Hai năm này con đều tự mình đi bắt xe, mẹ không nên xem con như ngày đầu tiên vào nội trú chứ."

"Này không phải lâu lắm không......" Từ Khả Vi thở dài, "Mẹ cảm thấy con bị thua thiệt. Bởi vì mẹ, con chịu ủy khuất rồi."

"Sinh bệnh cũng không phải tại mẹ." Uyển Tình sợ Mục Thiên Dương chờ đến không còn kiên nhẫn, xem xét tốt mọi thứ, chuẩn bị ra cửa, "Có việc gì, gọi điện thoại cho con. Tiền của ‘ người kia ’ cho con còn một chút, đều ở trong thẻ, mẹ không cần vội vả đi tìm việc làm, bằng không bệnh tái phát, cố gắng trước kia đều uổng phí."

Đêm qua Từ Khả Vi nói muốn đi tìm làm việc, làm cô hoảng sợ. May mắn cô suy nghĩ chu đáo trước, nói Mục Thiên Dương thêm hai vạn vào trong thẻ. Chỗ tốt mà hắn cho cô, cô chỉ có thể nói là Đinh Chí Cương cho. Nhưng Đinh Chí Cương đối xử với cô như vậy, cô thật sự không muốn giúp hắn tích công đức, dứt khoát dung "Người kia" thay thế. Dù sao, mẹ cũng chỉ sẽ nghĩ đến Đinh Chí Cương......

"Con sang năm lên đại học, đó cũng không phải là số lượng nhỏ......" Từ Khả Vi cúi đầu mà thở dài.

Uyển Tình muốn nói, Mục Thiên Dương nhất định sẽ không keo kiệt về điểm học phí đại học này. Chỉ tiếc, quan hệ Mục Thiên Dương với cô là không thể gặp ánh sáng.

"Còn có một năm mà!" Cô nói, "Mẹ đừng nóng vội, về sau con sẽ cố gắng giành học bổng. Nghe nói trong đại học, học bổng đều là vài ngàn, lấy đến để đóng học phí hẳn là không thành vấn đề.!"

"Tốt lắm tốt lắm, đi nhanh đi, lớp tự học đừng đến muộn. Rốt cuộc ta là mẹ hay con là mẹ, con càng ngày càng thích nói ta."

"...... Mẹ cũng có nói con a." Uyển Tình lẩm bẩm một tiếng, tươi cười ra cửa.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận