Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng - Chương 9:C9
Chương trước- Chương 1:C1
- Chương 2:C2
- Chương 3:C3
- Chương 4:C4
- Chương 5:C5
- Chương 6:C6
- Chương 7:C7
- Chương 8:C8
- Chương 9:C9
- Chương 10:C10
- Chương 11:C11
- Chương 12:C12
- Chương 13:C13
- Chương 14:C14
- Chương 15:C15
- Chương 16:16
- Chương 17:C17
- Chương 18:C18
- Chương 19:C19
- Chương 20:C20
- Chương 21:C21
- Chương 22:C22
- Chương 23:C23
- Chương 24:C24
- Chương 25:C25
- Chương 26:C26
- Chương 27:C27
- Chương 28:C28
- Chương 29:C29
- Chương 30:C30
- Chương 31:C31
- Chương 32:C32
- Chương 33:C33
- Chương 34:C34
- Chương 35:C35
- Chương 36:C36
- Chương 37:C37
- Chương 38:C38
- Chương 39:C39
- Chương 40:C40
- Chương 41:C41
- Chương 42:C42
- Chương 43:C43
- Chương 44:C44
- Chương 45:C45
- Chương 46:C46
- Chương 47:C47
- Chương 48:C48
- Chương 49:C49
- Chương 50:C50
- Chương 51:C51
- Chương 52:C52
- Chương 53:C53
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:
- Chương 81:
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:
- Chương 121:
- Chương 122:
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:
- Chương 126:
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
Chương 9:C9
Uyển Tình nhìn bóng lưng hắn, khó chịu khóc thút thít. Bỗng nhiên, trước mặt cô xuất hiện một đôi giày cao gót màu vàng kim. Cô ngẩng đầu, nhìn Đinh Thải Nghiên vẻ mặt cao ngạo.
"Cô cùng mẹ cô đi chết đi!" Đinh Thải Nghiên nói, giơ chân lên hung hăng chà xát lên tay cô.
"A ——" Uyển Tình đau đến thét chói tai, lăn lộn trên mặt đất. Đinh Thải Nghiên mang giày cao gót đi vào, không quay đầu lại.
"Đau quá......" Uyển Tình đau đến cả người phát run, người đi đường đi ngang qua đều vây lại nhìn cô.
"Nhìn cái gì!" Mục Thiên Dương đã trở lại, quét mắt nhìn mọi người một cái, "Không giúp đỡ thì cút đi!"
Mọi người bị ánh mắt sắc bén của hắn làm hoảng sợ, rối rít rời đi.
Hắn đi đến bên người Uyển Tình, đỡ cô dậy, nhìn thấy tay trái cô sưng đỏ rách da, hỏi: "Là ai làm?"
Uyển Tình dụi đầu vào trong lòng hắn khóc không thành tiếng. Cô sắp đau hôn mê, căn bản nghe không thấy hắn nói cái gì......
" Là, ai, làm?" Mục Thiên Dương trầm giọng hỏi.
"Là..... Là Thải Nghiên......"
"Thải Nghiên?" Đinh Thải Nghiên? Tốt lắm, dám động vào nữ nhân của hắn, hắn sẽ xử đẹp cô!
"Tôi đau quá......"
"Chịu đựng!" Mục Thiên Dương kéo cô đi về hướng nhà hàng.
Uyển Tình thân mình lung lay một chút, thấy rõ động tác của hắn, la to: "Tôi không muốn ăn!"
"Cô nói cái gì?" Mục Thiên Dương nguy hiểm nhướng mi.
Cô giữ chặt hắn, cầu xin nói: "Tôi van anh, chúng ta đi đi! Tôi không muốn đi vào! Tôi không cần đi vào......" Nếu bị Tiết Lệ Na thấy bọn họ đi chung với nhau thì chuyện cô bán thân không phải trở thành sự thật rồi sao? Cho dù cô thật sự bán, cô cũng không nuốn Tiết Lệ Na biết, cô không muốn bị Tiết Lệ Na châm chọc khiêu khích đâu!
Mục Thiên Dương nhìn vào phía trong nhà hàng nội, căn bản nhìn không tới Đinh gia một nhà ba người. Bởi vì Tiết Lệ Na sợ chồng mình quan tâm Uyển Tình nên cố ý chọn vị trí bên góc bên kia, bọn họ nhìn không thấy đường cái, người trên đường cái cũng không nhìn thấy bọn họ.
"Được rồi...... Coi như là tôi vì cô đang bị thương đi!" Mục Thiên Dương nói.
Hắn mang cô đi bệnh viện, kiểm tra, phát hiện xương của cô thiếu chút nữa bị giẫm nứt ra. Mục Thiên Dương nghe xong, khóe môi hiện lên một nụ cười lạnh —— Đinh Thải Nghiên, tôi cũng chưa có giẫm, mà cô lại dám ha!
Xử lý xong vết thương, hai người đi ra khỏi phòng cấp cứu. Uyển Tình nhìn qua khu nội trú, thập phần không cam lòng. Đây là bệnh viện mẹ cô đang nằm, hiện tại mẹ cô ngay ở trên lầu, cô thật muốn đi thăm một chút......
Mục Thiên Dương xem thấu ý nghĩ của cô, ban ơn nói: "Đi lên nhìn một chút đi, cho cô năm phút."
Uyển Tình sửng sốt một chút, lắc đầu: "Vẫn là thôi đi." Nếu mẹ mà tỉnh lại, nhìn thấy bộ dạng này của cô sẽ lo lắng lắm.
Mục Thiên Dương nhíu nhíu mày, xoay người bước đi: "Nếu không cần, về sau sẽ tôi không muốn thấy vẻ mặt này của cô!"
Uyển Tình hoảng sợ, đem cánh tay được băng bó tốt theo sau.
Mục Thiên Dương không quay lại nhà hàng mà trực tiếp trở về nhà.
Nhìn biệt thự đèn sáng rỡ, Uyển Tình có chút kỳ quái. Cô nhớ rõ sáng nay, ngoài cô ra không có ai khác. Chẳng lẽ, người nhà của hắn đến sao?
Đi vào biệt thự, một nữ nhân trung niên mặc quần áo mộc mạc đi đến, nói vớiMục Thiên Dương: "Tiên sinh, ngài đã trở lại? Tôi là Trương Mĩ Phượng......"
"Đã biết." Mục Thiên Dương khoát tay, "Đi làm hai phần cơm chiều!"
"Vâng" Trương Mĩ Phượng lập tức đi về hướng phòng bếp.
Mục Thiên Dương ngồi xuống ghế sô pha, nói với Uyển Tình: "Bà ta là người giúp việc tôi vừa kêu tới, về sau một ngày ba cơm của cô sẽ do bà ta phụ trách. Từ ngày mai, hai người A Thành cùng A Hoa sẽ thay phiên đi theo cô, cô muốn ra ngoài phải nói họ lái xe đưa đi còn muốn mua cái gì thì cũng kêu bọn họ đi mua luôn" dừng một chút, hắn suy tư nhìn cô, "Tôi nghĩ cô không có việc gì cần phải ra ngoài đâu? Cô thì đâu có nơi nào để đi. Vậy là tốt rồi cứ ở yên trong nhà đi!"
"Mẹ tôi"
"Đến phòng tắm chuẩn bị nước tắm cho tôi." Hắn cắt đứt lời cô.
Uyển Tình cứng lại, có chút phản ứng không kịp.
Hắn nhướng mi: "Không có nghe sao?"
"Cô cùng mẹ cô đi chết đi!" Đinh Thải Nghiên nói, giơ chân lên hung hăng chà xát lên tay cô.
"A ——" Uyển Tình đau đến thét chói tai, lăn lộn trên mặt đất. Đinh Thải Nghiên mang giày cao gót đi vào, không quay đầu lại.
"Đau quá......" Uyển Tình đau đến cả người phát run, người đi đường đi ngang qua đều vây lại nhìn cô.
"Nhìn cái gì!" Mục Thiên Dương đã trở lại, quét mắt nhìn mọi người một cái, "Không giúp đỡ thì cút đi!"
Mọi người bị ánh mắt sắc bén của hắn làm hoảng sợ, rối rít rời đi.
Hắn đi đến bên người Uyển Tình, đỡ cô dậy, nhìn thấy tay trái cô sưng đỏ rách da, hỏi: "Là ai làm?"
Uyển Tình dụi đầu vào trong lòng hắn khóc không thành tiếng. Cô sắp đau hôn mê, căn bản nghe không thấy hắn nói cái gì......
" Là, ai, làm?" Mục Thiên Dương trầm giọng hỏi.
"Là..... Là Thải Nghiên......"
"Thải Nghiên?" Đinh Thải Nghiên? Tốt lắm, dám động vào nữ nhân của hắn, hắn sẽ xử đẹp cô!
"Tôi đau quá......"
"Chịu đựng!" Mục Thiên Dương kéo cô đi về hướng nhà hàng.
Uyển Tình thân mình lung lay một chút, thấy rõ động tác của hắn, la to: "Tôi không muốn ăn!"
"Cô nói cái gì?" Mục Thiên Dương nguy hiểm nhướng mi.
Cô giữ chặt hắn, cầu xin nói: "Tôi van anh, chúng ta đi đi! Tôi không muốn đi vào! Tôi không cần đi vào......" Nếu bị Tiết Lệ Na thấy bọn họ đi chung với nhau thì chuyện cô bán thân không phải trở thành sự thật rồi sao? Cho dù cô thật sự bán, cô cũng không nuốn Tiết Lệ Na biết, cô không muốn bị Tiết Lệ Na châm chọc khiêu khích đâu!
Mục Thiên Dương nhìn vào phía trong nhà hàng nội, căn bản nhìn không tới Đinh gia một nhà ba người. Bởi vì Tiết Lệ Na sợ chồng mình quan tâm Uyển Tình nên cố ý chọn vị trí bên góc bên kia, bọn họ nhìn không thấy đường cái, người trên đường cái cũng không nhìn thấy bọn họ.
"Được rồi...... Coi như là tôi vì cô đang bị thương đi!" Mục Thiên Dương nói.
Hắn mang cô đi bệnh viện, kiểm tra, phát hiện xương của cô thiếu chút nữa bị giẫm nứt ra. Mục Thiên Dương nghe xong, khóe môi hiện lên một nụ cười lạnh —— Đinh Thải Nghiên, tôi cũng chưa có giẫm, mà cô lại dám ha!
Xử lý xong vết thương, hai người đi ra khỏi phòng cấp cứu. Uyển Tình nhìn qua khu nội trú, thập phần không cam lòng. Đây là bệnh viện mẹ cô đang nằm, hiện tại mẹ cô ngay ở trên lầu, cô thật muốn đi thăm một chút......
Mục Thiên Dương xem thấu ý nghĩ của cô, ban ơn nói: "Đi lên nhìn một chút đi, cho cô năm phút."
Uyển Tình sửng sốt một chút, lắc đầu: "Vẫn là thôi đi." Nếu mẹ mà tỉnh lại, nhìn thấy bộ dạng này của cô sẽ lo lắng lắm.
Mục Thiên Dương nhíu nhíu mày, xoay người bước đi: "Nếu không cần, về sau sẽ tôi không muốn thấy vẻ mặt này của cô!"
Uyển Tình hoảng sợ, đem cánh tay được băng bó tốt theo sau.
Mục Thiên Dương không quay lại nhà hàng mà trực tiếp trở về nhà.
Nhìn biệt thự đèn sáng rỡ, Uyển Tình có chút kỳ quái. Cô nhớ rõ sáng nay, ngoài cô ra không có ai khác. Chẳng lẽ, người nhà của hắn đến sao?
Đi vào biệt thự, một nữ nhân trung niên mặc quần áo mộc mạc đi đến, nói vớiMục Thiên Dương: "Tiên sinh, ngài đã trở lại? Tôi là Trương Mĩ Phượng......"
"Đã biết." Mục Thiên Dương khoát tay, "Đi làm hai phần cơm chiều!"
"Vâng" Trương Mĩ Phượng lập tức đi về hướng phòng bếp.
Mục Thiên Dương ngồi xuống ghế sô pha, nói với Uyển Tình: "Bà ta là người giúp việc tôi vừa kêu tới, về sau một ngày ba cơm của cô sẽ do bà ta phụ trách. Từ ngày mai, hai người A Thành cùng A Hoa sẽ thay phiên đi theo cô, cô muốn ra ngoài phải nói họ lái xe đưa đi còn muốn mua cái gì thì cũng kêu bọn họ đi mua luôn" dừng một chút, hắn suy tư nhìn cô, "Tôi nghĩ cô không có việc gì cần phải ra ngoài đâu? Cô thì đâu có nơi nào để đi. Vậy là tốt rồi cứ ở yên trong nhà đi!"
"Mẹ tôi"
"Đến phòng tắm chuẩn bị nước tắm cho tôi." Hắn cắt đứt lời cô.
Uyển Tình cứng lại, có chút phản ứng không kịp.
Hắn nhướng mi: "Không có nghe sao?"
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:C1
- Chương 2:C2
- Chương 3:C3
- Chương 4:C4
- Chương 5:C5
- Chương 6:C6
- Chương 7:C7
- Chương 8:C8
- Chương 9:C9
- Chương 10:C10
- Chương 11:C11
- Chương 12:C12
- Chương 13:C13
- Chương 14:C14
- Chương 15:C15
- Chương 16:16
- Chương 17:C17
- Chương 18:C18
- Chương 19:C19
- Chương 20:C20
- Chương 21:C21
- Chương 22:C22
- Chương 23:C23
- Chương 24:C24
- Chương 25:C25
- Chương 26:C26
- Chương 27:C27
- Chương 28:C28
- Chương 29:C29
- Chương 30:C30
- Chương 31:C31
- Chương 32:C32
- Chương 33:C33
- Chương 34:C34
- Chương 35:C35
- Chương 36:C36
- Chương 37:C37
- Chương 38:C38
- Chương 39:C39
- Chương 40:C40
- Chương 41:C41
- Chương 42:C42
- Chương 43:C43
- Chương 44:C44
- Chương 45:C45
- Chương 46:C46
- Chương 47:C47
- Chương 48:C48
- Chương 49:C49
- Chương 50:C50
- Chương 51:C51
- Chương 52:C52
- Chương 53:C53
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:
- Chương 81:
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:
- Chương 121:
- Chương 122:
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:
- Chương 126:
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- bình luận