Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng - Chương 47:C47
Chương trước- Chương 1:C1
- Chương 2:C2
- Chương 3:C3
- Chương 4:C4
- Chương 5:C5
- Chương 6:C6
- Chương 7:C7
- Chương 8:C8
- Chương 9:C9
- Chương 10:C10
- Chương 11:C11
- Chương 12:C12
- Chương 13:C13
- Chương 14:C14
- Chương 15:C15
- Chương 16:16
- Chương 17:C17
- Chương 18:C18
- Chương 19:C19
- Chương 20:C20
- Chương 21:C21
- Chương 22:C22
- Chương 23:C23
- Chương 24:C24
- Chương 25:C25
- Chương 26:C26
- Chương 27:C27
- Chương 28:C28
- Chương 29:C29
- Chương 30:C30
- Chương 31:C31
- Chương 32:C32
- Chương 33:C33
- Chương 34:C34
- Chương 35:C35
- Chương 36:C36
- Chương 37:C37
- Chương 38:C38
- Chương 39:C39
- Chương 40:C40
- Chương 41:C41
- Chương 42:C42
- Chương 43:C43
- Chương 44:C44
- Chương 45:C45
- Chương 46:C46
- Chương 47:C47
- Chương 48:C48
- Chương 49:C49
- Chương 50:C50
- Chương 51:C51
- Chương 52:C52
- Chương 53:C53
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:
- Chương 81:
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:
- Chương 121:
- Chương 122:
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:
- Chương 126:
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
Chương 47:C47
Hắn chính là Mục Thiên Dương a! Bộ dạng đẹp, lại là kinh thương, khi ở nhà, ai không có nghe cha của mình khen hắn? Cha của ai không hy vọng xa vời gả con gái cho hắn? Ngay cả các cô chỉ có mười bảy tám tuổi, nhưng Mục Thiên Dương cũng không già a! Dù sao tương lai của các cô đã định, gả cho cái đại phú hào hay đám hỏi với chủ xí nghiệp nào đó...... Nếu thật muốn như vậy, lựa chọn kia tự nhiên là tốt nhất, tốt nhất không thể nghi ngờ chính là Mục Thiên Dương!
"Làm gì?!" Thiên Tuyết khẩu khí không tốt. Ở từng cô gái đều cẩn thận chờ mong khi, cũng chỉ có cô mới dám sử sắc mặt.
"Sao lại tức giận?" Mục Thiên Dương ôn nhu cười, "Cho dù anh không đúng, em cũng đừng trừng phạt mình chứ? Anh rất đau lòng!"
"Oa, anh của Thiên Tuyết thật tốt!"
"Thiên Tuyết thật hạnh phúc a, mình cũng muốn một người anh như vậy…"
Chung quanh truyền đến âm thanh liên tiếp tán thưởng, làm cho lòng hư vinh của Thiên Tuyết thỏa mãn thật lớn. Nói lầm bầm, biết là anh cố ý mà…
"Đặt trước cho em một cái đồng hồ Patek Philippe đi?" Đây là em ruột của hắn, hắn sao lại để cho người ta coi nhẹ cô? Nói lý ra phải quản giáo nghiêm thêm, nhưng ở bên ngoài, ai cũng đừng vọng tưởng khi dễ cô!
Chung quanh truyền đến âm thanh hít khí. Trời ơi, Patek Philippe! Hắn dùng Patek Philippe để vội tới giải thích với em mình?
Thiên Tuyết trừng hắn liếc mắt một cái: "Cũng không phải chuyện gì cùng lắm thì! Em đi học đây!" Hơi quá đáng! Patek Philippe đâu phải là đồ cô có không đâu, cư nhiên bị hắn lấy ra diễn trò!
Mục Thiên Dương cười, lái xe đi xa. Chung quanh những người quen biết Thiên Tuyết vây cô lại hỏi: "Thiên Tuyết, cậu thật hạnh phúc a! Anh cậu làm cái gì, muốn dùng Patek Philippe giải thích cho cậu!"
"Không có việc gì, cãi nhau một chút thôi." Thiên Tuyết liếc Đỗ Thiến bên cạnh một cái, sắc mặt Đỗ Thiến rất không tốt, hừ một tiếng bước đi.
Mọi người lại hâm mộ: "Cãi nhau liền mua Patek Philippe cho cậu a! Ai, cậu đừng để ý đến Đỗ Thiến, cô ta chính là ghen tị cậu có người anh tốt"
Giờ ăn cơm trưa, ở căn tin trường học.
Uyển Tình bưng khay đựng cơm, đang tìm chỗ ngồi. Một đám người đi ngang qua sau lưng cô, một ly nước lạnh như băng đột nhiên giội thẳng về phía sau lưng cô.
"A ——" Uyển Tình hét lên một tiếng, quay đầu lại vừa thấy, áo sơ\-mi trắng của mình bị ướt. Không có nghe thấy âm thanh xin lỗi, cô ngẩng đầu, phát hiện đám người kia ngay cả dừng cũng chưa dừng, lập tức đi về phía trước.
Quả nhiên là cố ý!
Uyển Tình khẽ cắn môi, nhìn bóng dáng cao ngạo kia, hai tay run rẩy.
"Có bản lĩnh liền tới báo thù a!" Bên tai truyền đến âm thanh vui sướng khi người gặp họa.
Uyển Tình nhìn qua, là Mục Thiên Tuyết.
Mục Thiên Tuyết nhìn chằm chằm khay đựng cơm trong tay cô, hào phóng hiến kế: "Đập lên mặt cô ta!"
Uyển Tình đang phẫn nộ đột nhiên thoải mái: "Tôi mới không ngu như vậy, đập cô ta, tôi ăn cái gì?" Nói xong quay đầu lại vừa thấy, đám người hãm hại cô kia đã tìm được chỗ ngồi, ngồi xuống. Đối diện các cô chính là Đỗ Thiến, ánh mắt khiêu khích, không cần hoài nghi, ly nước kia nhất định là cô giội!
Uyển Tình bĩu môi, tìm vị trí khắp ngõ ngách ngồi xuống, lấy ra một khăn tay chà lau áo sơ\-mi. Lau được một nữa, đang muốn ăn cơm, trước mặt vang lên một tiếng. Cô hoảng sợ, ngẩng đầu, thấy một khay chứa cơm thừa canh cặn ở phía trên khay cơm của mình. Trong khay cơm kia chỉ chưa đồ thừa vậy mà đổ vào trong khay đồ ăn của mình.
Cô cảm thấy dạ dày bộ một trận ghê tởm, tức giận ngẩng đầu, gặp Mục Thiên Tuyết cầm cười đứng ở phía trước.
Mục Thiên Tuyết cầm khay cơm kia lên, cười nói: "Thực xin lỗi, mình đang muốn cầm đến chỗ để khay ở nơi đó, nhưng không cẩn thận ngả vào bạn, thành ra bị như vậy...... Bạn sẽ không để ý đi?"
Uyển Tình khẽ cắn môi, nhịn lại tức giận đầy ngập đầu nói: "Cậu nói gì?"
"Mình nói a......" Mục Thiên Tuyết nghiêng đầu tưởng tượng, "Mình nói bạn sẽ không tức giận! Ha ha, mình quay về phòng ngủ trưa, bạn từ từ ăn."
Cô còn có thể nuốt trôi sao?! Uyển Tình bưng khay cơm lên, lướt nhanh qua Mục Thiên Tuyết, bỏ đồ ăn vào trong thùng rác.
Trở lại phòng ngủ, Uyển Tình phát hiện mình không có quần áo để thay, nhíu mi, rất là phiền não. Nhiều nhiều gian nan như vậy, ngày mai nhất định phải mang đến mấy bộ quần áo......
"Làm gì?!" Thiên Tuyết khẩu khí không tốt. Ở từng cô gái đều cẩn thận chờ mong khi, cũng chỉ có cô mới dám sử sắc mặt.
"Sao lại tức giận?" Mục Thiên Dương ôn nhu cười, "Cho dù anh không đúng, em cũng đừng trừng phạt mình chứ? Anh rất đau lòng!"
"Oa, anh của Thiên Tuyết thật tốt!"
"Thiên Tuyết thật hạnh phúc a, mình cũng muốn một người anh như vậy…"
Chung quanh truyền đến âm thanh liên tiếp tán thưởng, làm cho lòng hư vinh của Thiên Tuyết thỏa mãn thật lớn. Nói lầm bầm, biết là anh cố ý mà…
"Đặt trước cho em một cái đồng hồ Patek Philippe đi?" Đây là em ruột của hắn, hắn sao lại để cho người ta coi nhẹ cô? Nói lý ra phải quản giáo nghiêm thêm, nhưng ở bên ngoài, ai cũng đừng vọng tưởng khi dễ cô!
Chung quanh truyền đến âm thanh hít khí. Trời ơi, Patek Philippe! Hắn dùng Patek Philippe để vội tới giải thích với em mình?
Thiên Tuyết trừng hắn liếc mắt một cái: "Cũng không phải chuyện gì cùng lắm thì! Em đi học đây!" Hơi quá đáng! Patek Philippe đâu phải là đồ cô có không đâu, cư nhiên bị hắn lấy ra diễn trò!
Mục Thiên Dương cười, lái xe đi xa. Chung quanh những người quen biết Thiên Tuyết vây cô lại hỏi: "Thiên Tuyết, cậu thật hạnh phúc a! Anh cậu làm cái gì, muốn dùng Patek Philippe giải thích cho cậu!"
"Không có việc gì, cãi nhau một chút thôi." Thiên Tuyết liếc Đỗ Thiến bên cạnh một cái, sắc mặt Đỗ Thiến rất không tốt, hừ một tiếng bước đi.
Mọi người lại hâm mộ: "Cãi nhau liền mua Patek Philippe cho cậu a! Ai, cậu đừng để ý đến Đỗ Thiến, cô ta chính là ghen tị cậu có người anh tốt"
Giờ ăn cơm trưa, ở căn tin trường học.
Uyển Tình bưng khay đựng cơm, đang tìm chỗ ngồi. Một đám người đi ngang qua sau lưng cô, một ly nước lạnh như băng đột nhiên giội thẳng về phía sau lưng cô.
"A ——" Uyển Tình hét lên một tiếng, quay đầu lại vừa thấy, áo sơ\-mi trắng của mình bị ướt. Không có nghe thấy âm thanh xin lỗi, cô ngẩng đầu, phát hiện đám người kia ngay cả dừng cũng chưa dừng, lập tức đi về phía trước.
Quả nhiên là cố ý!
Uyển Tình khẽ cắn môi, nhìn bóng dáng cao ngạo kia, hai tay run rẩy.
"Có bản lĩnh liền tới báo thù a!" Bên tai truyền đến âm thanh vui sướng khi người gặp họa.
Uyển Tình nhìn qua, là Mục Thiên Tuyết.
Mục Thiên Tuyết nhìn chằm chằm khay đựng cơm trong tay cô, hào phóng hiến kế: "Đập lên mặt cô ta!"
Uyển Tình đang phẫn nộ đột nhiên thoải mái: "Tôi mới không ngu như vậy, đập cô ta, tôi ăn cái gì?" Nói xong quay đầu lại vừa thấy, đám người hãm hại cô kia đã tìm được chỗ ngồi, ngồi xuống. Đối diện các cô chính là Đỗ Thiến, ánh mắt khiêu khích, không cần hoài nghi, ly nước kia nhất định là cô giội!
Uyển Tình bĩu môi, tìm vị trí khắp ngõ ngách ngồi xuống, lấy ra một khăn tay chà lau áo sơ\-mi. Lau được một nữa, đang muốn ăn cơm, trước mặt vang lên một tiếng. Cô hoảng sợ, ngẩng đầu, thấy một khay chứa cơm thừa canh cặn ở phía trên khay cơm của mình. Trong khay cơm kia chỉ chưa đồ thừa vậy mà đổ vào trong khay đồ ăn của mình.
Cô cảm thấy dạ dày bộ một trận ghê tởm, tức giận ngẩng đầu, gặp Mục Thiên Tuyết cầm cười đứng ở phía trước.
Mục Thiên Tuyết cầm khay cơm kia lên, cười nói: "Thực xin lỗi, mình đang muốn cầm đến chỗ để khay ở nơi đó, nhưng không cẩn thận ngả vào bạn, thành ra bị như vậy...... Bạn sẽ không để ý đi?"
Uyển Tình khẽ cắn môi, nhịn lại tức giận đầy ngập đầu nói: "Cậu nói gì?"
"Mình nói a......" Mục Thiên Tuyết nghiêng đầu tưởng tượng, "Mình nói bạn sẽ không tức giận! Ha ha, mình quay về phòng ngủ trưa, bạn từ từ ăn."
Cô còn có thể nuốt trôi sao?! Uyển Tình bưng khay cơm lên, lướt nhanh qua Mục Thiên Tuyết, bỏ đồ ăn vào trong thùng rác.
Trở lại phòng ngủ, Uyển Tình phát hiện mình không có quần áo để thay, nhíu mi, rất là phiền não. Nhiều nhiều gian nan như vậy, ngày mai nhất định phải mang đến mấy bộ quần áo......
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:C1
- Chương 2:C2
- Chương 3:C3
- Chương 4:C4
- Chương 5:C5
- Chương 6:C6
- Chương 7:C7
- Chương 8:C8
- Chương 9:C9
- Chương 10:C10
- Chương 11:C11
- Chương 12:C12
- Chương 13:C13
- Chương 14:C14
- Chương 15:C15
- Chương 16:16
- Chương 17:C17
- Chương 18:C18
- Chương 19:C19
- Chương 20:C20
- Chương 21:C21
- Chương 22:C22
- Chương 23:C23
- Chương 24:C24
- Chương 25:C25
- Chương 26:C26
- Chương 27:C27
- Chương 28:C28
- Chương 29:C29
- Chương 30:C30
- Chương 31:C31
- Chương 32:C32
- Chương 33:C33
- Chương 34:C34
- Chương 35:C35
- Chương 36:C36
- Chương 37:C37
- Chương 38:C38
- Chương 39:C39
- Chương 40:C40
- Chương 41:C41
- Chương 42:C42
- Chương 43:C43
- Chương 44:C44
- Chương 45:C45
- Chương 46:C46
- Chương 47:C47
- Chương 48:C48
- Chương 49:C49
- Chương 50:C50
- Chương 51:C51
- Chương 52:C52
- Chương 53:C53
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:
- Chương 81:
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:
- Chương 121:
- Chương 122:
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:
- Chương 126:
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- bình luận