Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng - Chương 65:
Chương trước- Chương 1:C1
- Chương 2:C2
- Chương 3:C3
- Chương 4:C4
- Chương 5:C5
- Chương 6:C6
- Chương 7:C7
- Chương 8:C8
- Chương 9:C9
- Chương 10:C10
- Chương 11:C11
- Chương 12:C12
- Chương 13:C13
- Chương 14:C14
- Chương 15:C15
- Chương 16:16
- Chương 17:C17
- Chương 18:C18
- Chương 19:C19
- Chương 20:C20
- Chương 21:C21
- Chương 22:C22
- Chương 23:C23
- Chương 24:C24
- Chương 25:C25
- Chương 26:C26
- Chương 27:C27
- Chương 28:C28
- Chương 29:C29
- Chương 30:C30
- Chương 31:C31
- Chương 32:C32
- Chương 33:C33
- Chương 34:C34
- Chương 35:C35
- Chương 36:C36
- Chương 37:C37
- Chương 38:C38
- Chương 39:C39
- Chương 40:C40
- Chương 41:C41
- Chương 42:C42
- Chương 43:C43
- Chương 44:C44
- Chương 45:C45
- Chương 46:C46
- Chương 47:C47
- Chương 48:C48
- Chương 49:C49
- Chương 50:C50
- Chương 51:C51
- Chương 52:C52
- Chương 53:C53
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:
- Chương 81:
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:
- Chương 121:
- Chương 122:
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:
- Chương 126:
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng
Chương 65:
Thiên Tuyết hít sâu một hơi, ngón tay ngọc nhỏ dài trượt xuống dưới. Từng, ba người đứng đầu lớp—— phân biệt là ba hotboy của ba đại gia đình thương gia, luôn thay nhau chiếm cứ vị trí ba người đứng đầu, ai cũng không nhường ai. Nhưng hôm nay, bọn họ nhất tề lui về phía sau, ngồi ở trên vị trí 234.
Mà Thiên Tuyết......
Thiên Tuyết không biết nên buồn hay nên vui. Cô đứng thứ bảy, nếu không có Đinh Uyển Tình, cô chính là thứ sáu. Thành tích coi như không tồi, hơn nữa hung hăng áp chế Đỗ Thiến đứng thứ mười! Nhưng cô cũng không cao hứng nổi, bởi vì...... Cái nữ nhân được nuôi bởi anh cô cư nhiên đứng thứ nhất!
Buổi tối chín giờ, Mục Thiên Dương trở lại biệt thự, đáy lòng cực kỳ mong mỏi nhìn thấy Uyển Tình. Vào cửa, nhớ tới một chuyện, hỏi bà Trương: "Tiểu thư có đến đây không?"
Bà Trương sửng sốt, thiếu chút nữa hỏi ra "Người tiểu thư nào", hoàn hảo đúng lúc phản ứng lại ngay, đáp miệng nói: "Đều ở trên lầu, tôi đang làm ăn khuya các cô ấy, ngài muốn ăn không?"
"Ừ." Mục Thiên Dương từ chối cho ý kiến lên tiếng.
Bà Trương còn nói: "Hai vị tiểu thư hôm nay là lạ, sau khi vào cửa vẫn chưa nói chuyện."
"Chưa nói nói chuyện?" Chuyện lạ gì vậy, Thiên Tuyết không phải luôn hô to gọi nhỏ sao? Hận không thể dùng lời nói kia làm cho Uyển Tình bị tan thành mây khói.
Hắn khoát tay, chạy lên lầu.
Đi đến bên ngoài thư phòng đứng trong chốc lát, bên trong quả nhiên không có âm thanh. Không biết là thật không có ầm ĩ, hay là ầm ĩ mệt mỏi đang nghỉ ngơi. Đã có Thiên Tuyết ở đó, hắn cũng không vội vả đi vào, về phòng thay quần áo tắm rửa trước.
Đi vào phòng thay quần áo, nó đang sáng, hắn sợ run một chút, đi đến tủ quần áo của Uyển Tình, thấy cô ngồi trên bàn trang điểm làm bài, nhịn không được nhướng mày: "Sao lại thế này?"
Uyển Tình vội vàng đứng lên: "Anh đã trở lại!"
"Đèn trong thư phòng bị hư?" Hắn hỏi.
Uyển Tình không thể làm gì mà thở dài: "Cô ấy không cho tôi ở đó, tôi chỉ có thể tới nơi này."
"Cô ấy" trừ bỏ Mục Thiên Tuyết, không có người thứ hai. Mục Thiên Dương oán hận mà nói: "Nha đầu kia là càng ngày càng kỳ cục!" Cư nhiên độc bá thư phòng! Thư phòng hắn rộng như vậy, lúc trước chỉ có một cái bàn của hắn, Uyển Tình chỉ có thể ở bên cạnh làm bài. Sau này cô đến đây, không phải riêng vì cô mua bàn học sao? Đương nhiên, cũng thuận tiện cho Uyển Tình thêm một cái.
Một bàn học hồng phấn, một bàn học xanh nhạt, dựa sát vào hai bên cái bàn màu đen bàn của hắn như vậy, nói thật, khó coi chết đi được!
Mục Thiên Dương gật gật đầu, đang muốn đi giáo huấn Thiên Tuyết vài câu. Uyển Tình trù trừ gọi hắn lại: " Trong lòng cô ấy không thoải mái, anh đừng đi nói cô ấy, bằng không cô ấy lại ghi tạc trên người tôi."
"Ai trêu chọc cô ấy?"
Uyển Tình quyệt quyệt miệng: "Đại khái là tôi đi."
Lời tuy nói như vậy, nhưng cô không có chút ý hối hận nào, làm Mục Thiên Dương rất là nghi hoặc.
Vô nghĩa, cô sao phải hối hận? Ngày đầu tiên cô đến trường học, Đỗ Thiến ra oai phủ đầu với cô, tất cả mọi người bởi vì gia đình cô không tốt mà xem thường cô. Nhưng hôm nay, cô bỗng nhiên nổi tiếng, dùng thành tích để kiêu ngạo, chính là hung hăng dẫm nát những người xuất thân cao quý này dưới lòng bàn chân! Nếu mẹ có thể biết chuyện này đó, cũng sẽ thực kiêu ngạo.
Uyển Tình nghĩ, đột nhiên thở dài bi ai, ngồi xuống ghế, soi gương ngẩn người ngơ ngạc.
Có ích lợi gì? Nhân sinh của cô, ở một khắc gặp Mục Thiên Dương kia đã muốn kết thúc rôồii. Thi như vậy thì như thế nào? Cho dù lên Thanh Hoa Bắc Đại\*, thậm chí là Oxford Harvard, học thành bác sĩ...... Lại như thế nào?
\* Trường đại học Thanh Hoa
Cho dù Mục Thiên Dương có một ngày thả cô, nhưng ai có thể nhận cô một người dơ bẩn không chịu nổi thế này? Cô vĩnh viễn chỉ có thể giống như hôm nay, cũng không muốn tiểu đắc ý làm của trên thân người khác thôi.
Mà Thiên Tuyết......
Thiên Tuyết không biết nên buồn hay nên vui. Cô đứng thứ bảy, nếu không có Đinh Uyển Tình, cô chính là thứ sáu. Thành tích coi như không tồi, hơn nữa hung hăng áp chế Đỗ Thiến đứng thứ mười! Nhưng cô cũng không cao hứng nổi, bởi vì...... Cái nữ nhân được nuôi bởi anh cô cư nhiên đứng thứ nhất!
Buổi tối chín giờ, Mục Thiên Dương trở lại biệt thự, đáy lòng cực kỳ mong mỏi nhìn thấy Uyển Tình. Vào cửa, nhớ tới một chuyện, hỏi bà Trương: "Tiểu thư có đến đây không?"
Bà Trương sửng sốt, thiếu chút nữa hỏi ra "Người tiểu thư nào", hoàn hảo đúng lúc phản ứng lại ngay, đáp miệng nói: "Đều ở trên lầu, tôi đang làm ăn khuya các cô ấy, ngài muốn ăn không?"
"Ừ." Mục Thiên Dương từ chối cho ý kiến lên tiếng.
Bà Trương còn nói: "Hai vị tiểu thư hôm nay là lạ, sau khi vào cửa vẫn chưa nói chuyện."
"Chưa nói nói chuyện?" Chuyện lạ gì vậy, Thiên Tuyết không phải luôn hô to gọi nhỏ sao? Hận không thể dùng lời nói kia làm cho Uyển Tình bị tan thành mây khói.
Hắn khoát tay, chạy lên lầu.
Đi đến bên ngoài thư phòng đứng trong chốc lát, bên trong quả nhiên không có âm thanh. Không biết là thật không có ầm ĩ, hay là ầm ĩ mệt mỏi đang nghỉ ngơi. Đã có Thiên Tuyết ở đó, hắn cũng không vội vả đi vào, về phòng thay quần áo tắm rửa trước.
Đi vào phòng thay quần áo, nó đang sáng, hắn sợ run một chút, đi đến tủ quần áo của Uyển Tình, thấy cô ngồi trên bàn trang điểm làm bài, nhịn không được nhướng mày: "Sao lại thế này?"
Uyển Tình vội vàng đứng lên: "Anh đã trở lại!"
"Đèn trong thư phòng bị hư?" Hắn hỏi.
Uyển Tình không thể làm gì mà thở dài: "Cô ấy không cho tôi ở đó, tôi chỉ có thể tới nơi này."
"Cô ấy" trừ bỏ Mục Thiên Tuyết, không có người thứ hai. Mục Thiên Dương oán hận mà nói: "Nha đầu kia là càng ngày càng kỳ cục!" Cư nhiên độc bá thư phòng! Thư phòng hắn rộng như vậy, lúc trước chỉ có một cái bàn của hắn, Uyển Tình chỉ có thể ở bên cạnh làm bài. Sau này cô đến đây, không phải riêng vì cô mua bàn học sao? Đương nhiên, cũng thuận tiện cho Uyển Tình thêm một cái.
Một bàn học hồng phấn, một bàn học xanh nhạt, dựa sát vào hai bên cái bàn màu đen bàn của hắn như vậy, nói thật, khó coi chết đi được!
Mục Thiên Dương gật gật đầu, đang muốn đi giáo huấn Thiên Tuyết vài câu. Uyển Tình trù trừ gọi hắn lại: " Trong lòng cô ấy không thoải mái, anh đừng đi nói cô ấy, bằng không cô ấy lại ghi tạc trên người tôi."
"Ai trêu chọc cô ấy?"
Uyển Tình quyệt quyệt miệng: "Đại khái là tôi đi."
Lời tuy nói như vậy, nhưng cô không có chút ý hối hận nào, làm Mục Thiên Dương rất là nghi hoặc.
Vô nghĩa, cô sao phải hối hận? Ngày đầu tiên cô đến trường học, Đỗ Thiến ra oai phủ đầu với cô, tất cả mọi người bởi vì gia đình cô không tốt mà xem thường cô. Nhưng hôm nay, cô bỗng nhiên nổi tiếng, dùng thành tích để kiêu ngạo, chính là hung hăng dẫm nát những người xuất thân cao quý này dưới lòng bàn chân! Nếu mẹ có thể biết chuyện này đó, cũng sẽ thực kiêu ngạo.
Uyển Tình nghĩ, đột nhiên thở dài bi ai, ngồi xuống ghế, soi gương ngẩn người ngơ ngạc.
Có ích lợi gì? Nhân sinh của cô, ở một khắc gặp Mục Thiên Dương kia đã muốn kết thúc rôồii. Thi như vậy thì như thế nào? Cho dù lên Thanh Hoa Bắc Đại\*, thậm chí là Oxford Harvard, học thành bác sĩ...... Lại như thế nào?
\* Trường đại học Thanh Hoa
Cho dù Mục Thiên Dương có một ngày thả cô, nhưng ai có thể nhận cô một người dơ bẩn không chịu nổi thế này? Cô vĩnh viễn chỉ có thể giống như hôm nay, cũng không muốn tiểu đắc ý làm của trên thân người khác thôi.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1:C1
- Chương 2:C2
- Chương 3:C3
- Chương 4:C4
- Chương 5:C5
- Chương 6:C6
- Chương 7:C7
- Chương 8:C8
- Chương 9:C9
- Chương 10:C10
- Chương 11:C11
- Chương 12:C12
- Chương 13:C13
- Chương 14:C14
- Chương 15:C15
- Chương 16:16
- Chương 17:C17
- Chương 18:C18
- Chương 19:C19
- Chương 20:C20
- Chương 21:C21
- Chương 22:C22
- Chương 23:C23
- Chương 24:C24
- Chương 25:C25
- Chương 26:C26
- Chương 27:C27
- Chương 28:C28
- Chương 29:C29
- Chương 30:C30
- Chương 31:C31
- Chương 32:C32
- Chương 33:C33
- Chương 34:C34
- Chương 35:C35
- Chương 36:C36
- Chương 37:C37
- Chương 38:C38
- Chương 39:C39
- Chương 40:C40
- Chương 41:C41
- Chương 42:C42
- Chương 43:C43
- Chương 44:C44
- Chương 45:C45
- Chương 46:C46
- Chương 47:C47
- Chương 48:C48
- Chương 49:C49
- Chương 50:C50
- Chương 51:C51
- Chương 52:C52
- Chương 53:C53
- Chương 54:
- Chương 55:
- Chương 56:
- Chương 57:
- Chương 58:
- Chương 59:
- Chương 60:
- Chương 61:
- Chương 62:
- Chương 63:
- Chương 64:
- Chương 65:
- Chương 66:
- Chương 67:
- Chương 68:
- Chương 69:
- Chương 70:
- Chương 71:
- Chương 72:
- Chương 73:
- Chương 74:
- Chương 75:
- Chương 76:
- Chương 77:
- Chương 78:
- Chương 79:
- Chương 80:
- Chương 81:
- Chương 82:
- Chương 83:
- Chương 84:
- Chương 85:
- Chương 86:
- Chương 87:
- Chương 88:
- Chương 89:
- Chương 90:
- Chương 91:
- Chương 92:
- Chương 93:
- Chương 94:
- Chương 95:
- Chương 96:
- Chương 97:
- Chương 98:
- Chương 99:
- Chương 100:
- Chương 101:
- Chương 102:
- Chương 103:
- Chương 104:
- Chương 105:
- Chương 106:
- Chương 107:
- Chương 108:
- Chương 109:
- Chương 110:
- Chương 111:
- Chương 112:
- Chương 113:
- Chương 114:
- Chương 115:
- Chương 116:
- Chương 117:
- Chương 118:
- Chương 119:
- Chương 120:
- Chương 121:
- Chương 122:
- Chương 123:
- Chương 124:
- Chương 125:
- Chương 126:
- Chương 127:
- Chương 128:
- Chương 129:
- Chương 130:
- bình luận