Báo Ứng Hiện Đời - Chương 232: Vì Sao Hay Bị Tình Làm Tổn Thương

Báo Ứng Hiện Đời Chương 232: Vì Sao Hay Bị Tình Làm Tổn Thương
Chuyện 01

Chiều ngày 24 tháng 12 năm 2006, một độc giả viết thư cho tôi như sau:

– chào chị Diệu Liên! em thường lên mạng xem chị giải đáp về nhân quả, đọc mà ngậm ngùi, nước mắt tuôn đầm đìa. Em biết mình có tội sâu nặng, có lẽ do đời quá khứ đã tạo nghiệp chướng vô biên nên hiện đời nếm đủ khốn khổ gian truân. Ba lân bị tình hành khổ khiến em nhiều lần muốn tự tử. Từ khi theo học Phật đến nay, em dũng mãnh sám hối, sửa đổi, mặc dù xem như chưa đủ nhưng tất cả hiện đang chuyển biến tốt, em hiểu đó là nhờ quy luật của chư Phật Bồ tát gia trì nên thầm tri ân, chỉ biết phát nguyện tinh tấn tự tu rồi mới độ người, những mong có thể báo ân Phật.

Thế nhưng trong những lúc trầm tư tĩnh lặng, em mơ hồ trông thấy nhiều hình ảnh tiền trần liên quan đên số mệnh trái ngang. Em cảm nhận rất rõ điều này nhưng chưa đủ năng lực hiểu thấu, nhìn ra nguyên nhân. Sau đây là câu chuyện của em, mong chị chịu khó xem:

Em sinh ra được 6 tháng thì ba mẹ cãi nhau rồi ly thân. Lúc em 3 tuổi thì ba mẹ ly dị, em về sống với bà nội tại cố hương A được 10 năm, sau đó vì việc học em phải lên thành phố B, nhưng vẫn cùng sống với bà. Năm 1996 em thi đậu Đại học, năm 2000 thì tốt nghiệp và công tác ở thành phố C.

Sau đó do em đổi công tác nên phải đi khắp phố này tới phố khác, đến bây giờ thì về lại thành phố B.

Hồi năm 1994 em đang học Cấp 3, chuyên khoa Văn, thì quen biết anh Bằng, năm 1995 phát sinh luyến ái, đến năm 2002 thì cùng sống với Bằng tại phố D. Tháng 3 năm 2003 chúng em chia tay, tính ra yêu nhau hơn 8 năm. Dù chia tay rồi nhưng lòng vẫn em còn vương vấn. Tháng 8, Bằng lại tới thành phố D gặp em, mới đầu do Bằng đồng ý nên em mới để cho có thai.

Nhưng không ngờ qua Tết 2005 thì Bằng đột nhiên biến mất không thấy tăm hơi. Sau đó thì em phá thai. Tính ra chúng em yêu nhau cũng đã 10 năm, đến nay không còn gặp lại.

Cuối tháng 11 năm 2003 em đến thành phố E, nỗ lực làm việc cùng lãnh đạo tên Minh. Sự nghiệp phát huy hoàng, 2 bên đều thành công. Cũng do vậy mà em rơi vào ái luyến khó thoát ra. Bởi chỉ có em yêu nồng nhiệt nên hình thành vô vọng, vì cuối năm 2004, anh Minh được điều về thành phố C và không liên hệ cùng em nữa. Em thừa biết là anh ta không cần em, nhưng em lại vô phương thoát ra tình cảm này, nên tự ôm lấy sầu khổ vô biên.

Ngày 15 tháng 3 em quen anh Bân, do có kinh nghiệm làm việc và thân thế tương đồng nên chúng em dễ dàng cảm thông, thấu hiểu nhau. Chúng em vừa gặp là cùng yêu say đắm, vô phương thoát ra, mức độ thân thiết tưởng như khó thể dứt lìa. Vậy mà chỉ trong chớp mắt, tình cũng tàn mau. Vào ngày 8 tháng 5 vợ anh xuất hiện và anh biến mất, không hề tìm gặp lại em. Đến nay hai bên cũng chưa từng gặp lại. Xem như kết cục cũng giống như mối tình đầu.

Trên đây em chỉ thuật lại những mối tình sâu nặng, gieo khổ thống thiết cho em. Còn các mối tình vụn vặt thì không kể làm gì. Có thể thấy đời này em phạm đào hoa nghiêm trọng, tội sâu vô biên, chỉ một chữ tình thôi mà đã hành em gian truân thống khố hết nửa đời người.

Chị ơi! Em kể mà không ngăn được suối lệ tuôn trào, có lẽ chị cũng xem thường em, không biết em đã tạo ra tội nghiệp gì trong kiếp trước mà khổ quá như thế. Ngoài chuyện sám hối tu tập ra, em chưa biết mình phải làm sao nữa, xin chị hãy giải đáp cho em hiểu, em kính lễ tạ chị.

– Kim Khánh!

Ngày 29 tháng 12 năm 2006, tôi đã giải đáp cho Kim Khánh nghe căn nguyên nhân quả của cô như sau:

– Về mối tình cùng chàng trai tên Bằng, vào đời quá khứ, Khánh là bá tước An, còn Bằng là một thiếu nữ đã yêu Khánh vô cùng say đắm, cũng giống như đời này, tình cảm hai bên gắn bó sâu đậm được 10 năm, thì ông Bá tước bỗng thay lòng, không còn thương tưởng đoái hoài gì đến thiếu nữ kia nữa là do ông lo truy tìm tình mới nên lạnh nhạt phũ phàng với người cũ.

– Về mối tình cùng ông lãnh đạo tên Minh, vào đời quá khứ, 2 bên cùng mang kiếp chuột, Kim Khánh là chuột cái, Minh là chuột đực, chuột đực rất yếu vẻ lanh lợi xinh xắn của chuột cái, nên luôn tìm cách làm vui lòng tình nương, hễ tìm được món gì ngon là chàng đem dâng nàng, nhưng chuột cái chỉ có tâm lợi dụng để hưởng thụ, sau khi ăn sạch hết cống phẩm rồi thì ả cư xử với chuột đực vô cùng tồi tệ. Tuy bản thân có thầm ưa chuột đực theo kè kè bên cạnh mình nhưng ả luôn tảng lờ, vờ như không thấy không nghe, một bề kiêu ngạo, chẳng thèm ngó tới chuột đực.

– Về tiền duyên với chàng trai tên Bân, thời quá khứ, có một đời Kim Khánh làm đại tướng thống lĩnh đội binh, trong một lần sau khi đánh trận xong, thì ông đóng trú nơi tiểu trang viên của một viên ngoại. Anh Bân kiếp đó mang thân nữ, là con gái của viên ngoại, hai bên vừa nhìn thấy nhau thì trong lòng cùng ôm chung mối hận, cùng tiếc là đã gặp nhau quá muộn, bởi vì lúc đó vị tướng quân kia đã có vợ ở quê nhà, thế nhưng ông tướng và cô gái vẫn say men tình khó thể thoát ra, suốt ngày họ quấn quýt không rời. Nhưng chẳng bao lâu thì đoàn quân phải lên đường, cuộc tình này biến thành vô vọng, không có kết quả.

Kể xong tôi kết luận trong các kiếp quá khứ nhiều đời Khánh thường làm tướng, đã quen biết và giao du với vô số phụ nữ xinh đẹp, xem như các cô khó thoát khỏi bàn tay đào hoa dày dạn kinh nghiệm tình trường của Khánh. Kiếp này nhân duyên hội đủ, do nghiệp lực chiêu cảm dẫn dắt, nên Khánh luôn phải nếm lại những tổn thương tình ái mình từng gieo khổ chồng chất cho người trong bao kiếp xưa.

Qua câu chuyện này tôi xin khuyên các vị, làm người ở thế gian nhất định phải tạo thiện duyên cùng chúng sinh chứ đừng kết ác duyên, phải hiểu nhân quả báo ứng như bóng theo hình, ngàn vạn lần quý vị nên cẩn trọng, chẳng nên khinh thường, đùa tình, tạo ác, đến lúc thọ báo rồi mới ân hận thì đã muộn

Diệu Liên.

theo: trang mạng Bát Khách

Chuyện 02. Vợ Lớn – Vợ Bé

Tôi có một đệ tử học dược, tạm gọi là Tiểu Lan, mới kết hôn năm ngoái, chồng Lan là con một nên rất khao khát có con. Nhưng dù kết hôn đã lâu, cả nhà mong ngóng mỏi mắt mà chẳng thấy có tin vui. Do bởi Tiểu Lan hồi trẻ vì ngu, khờ nên đã phạm lỗi phá thai. Lúc đó cô chưa biết Phật pháp nên thường tức giận với chồng, dẫn đến chứng rối loạn kinh nguyệt, còn bị u nang buồng trứng, viêm nhiễm phụ khoa nghiêm trọng, do vậy mà Lan không thể hoài thai, hơn nữa còn bị bệnh yết hầu nặng. Tôi quan sát thấy nơi cổ Lan có một hình thù giống như con rắn quấn quanh, bất kể làm thế nào cũng không thể siêu độ khiến nó rời đi được.

Dù Lan đã đi khám rất nhiều danh y nhưng trước sau vẫn không thể có con, vì vậy mà kể từ năm ngoái, chồng Lan kiên quyết đòi ly hôn. Mới đầu cha chồng Lan hứa hẹn là sẽ mua cho Lan một căn nhà bên ngoại nếu như chịu ly hôn. Thế nhưng sau đó con trai ông lại thay lòng, ra ngoài tìm vợ bé, nên họ cương quyết từ chối mua nhà, nói là không có tiền.

Tôi góp ý với Lan nếu như hai bên không còn tình cảm thì có thể ly hôn, nhưng trong chuyện này, người nôn nóng gấp không phải là Lan mà là chồng cô, nếu họ chẳng chịu đáp ứng đúng như điều đã hứa trước đây thì Lan hãy cứ thong thả. Lan cũng là một cô gái đáng thương, nếu như vì không thể mang thai mà bị nhà chồng ruồng rẫy, vậy thì sau khi bị bỏ rơi rồi thì cô sẽ không có chỗ nương thân, do vậy mà cô khó thể tiếp nhận cách cư xử vô tình của bên chồng, điểm này tôi rất thông cảm.

Lan nói cô không hề tham lam hay muốn đòi hỏi gì nhiều, chỉ hy vọng bên chồng có thể cho cô căn nhà nhỏ khoảng 60 mét vuông là đủ, mà xét theo kinh tế khá giả của bên chồng thì việc mua căn nhà như vậy cho Lan là chuyện không đáng kể.



Gần đây do cô vợ bé mà ông chồng gian díu bên ngoài đã mang thai, nên bên nhà chồng rất cần ly hôn gấp, nhưng họ chỉ đồng ý bỏ ra cho Lan 10 vạn nhân dân tệ. Lúc Lan hỏi ý tôi, tôi nói như vậy là hơi ít, cô hãy cứ thong thả chờ xem.

Thông thường đa số các nữ nhân tìm đến nhờ tôi giúp đều vì vấn đề hôn nhân, Lan cũng không ngoại lệ, cô còn là một trong các nữ đệ tử đầu tiên được tôi thu nhận vào nghành dược. Nhưng chưa bao giờ tôi quán sát giúp cô về nhân quả của cuộc hôn nhân này, vì sao ư? Bởi Phật từng dạy “muốn biết nhân đời trước, nhìn quả thọ đời này”.

Tôi nghĩ tiểu Lan là một cô gái thông minh, có ngộ tính cao, nhất định tự cô có thể hiểu ra thôi, thế nên những khi cô phiền não tìm tới thì tôi chỉ tư vấn theo kiểu nói vài lời khuyên nhủ hoặc góp ý sơ qua. Tôi cứ chiếu theo thực tế mà bảo cô cần phải hành động thế nào chứ tuyệt không hề bỏ công quán sát nhân quả giúp cho cô.

Một ngày nọ, cô gọi điện than thở với một bạn đạo thân thiết hàm ý oán trách tôi, đại khái là “cô đã thống khổ đến nước này rồi, mà tại sao tôi là sư phụ lại khăng khăng không chịu quán sát nhân quả cho cô”

Sau khi nghe vậy vì muốn giúp Lan hóa giải, chuyển phiền não hiện kiếp thành Bồ Đề, tôi đành bỏ thời gian ra để quán sát cho cô, ráng sức tìm hiểu để nhìn cho thấu nhân quả tiền kiếp giữa cô và ông chồng hiện tại. Kết quả tôi nhìn thấy một cảnh tượng:

– đầu tiên xuất hiện cảnh một phụ nữ trẻ đang treo cổ tự vận vì thất vọng buồn khổ vì tình nên cô ta quyết tâm kết liễu đời mình. Ngay giây phút đó tôi hiểu ra trước đây tôi từng nhìn thấy nơi cổ tiểu Lan có hình thù giống như con rắn quấn quanh, sự thực không phải là con rắn mà chính là vòng dây thòng lọng, do hơi giống hình dạng rắng nên tôi bị nhầm. Đó là lý do vì sao tôi không thể xua tan cái vòng quanh cổ, vì đâu có ai lại đi cầu siêu cho sợi dây thòng lọng. Mạng sống người ta được cha mẹ ban cho không nên tự sát, Lan cần phát lồ ăn năn sám hối hành vi tự sát trong quá khứ thì hình dạng sợi dây quanh cổ này mới có thể tan biến triệt để.

– Tiếp đến tôi nhìn thấy có một nam nhân cứu cô gái treo cổ này, vì chăm sóc cô nên ông đành dẫn cô về nhà, thành là tiểu thiếp của ông. Nam nhân này vốn đã có vợ rồi, tình cảm đang rất mật thiết sâu đậm, giờ bỗng dưng dẫn người thứ ba về chen vào khiến cho cô vợ lớn phải đớn đau thống thiết.

Đọc đến đây chắc quý vị đã hiểu ra, nam nhân cứu mạng cô gái treo cổ chính là chồng Lan hiện thời, còn Lan chính là cô gái tự vận được cứu sống. Đời này cô vợ bé hiện đang mang thai với chồng tiểu Lan chính là vợ chính thê kiếp trước của ông. Cô gái kiếp xưa tự sát không chết là tiểu Lan, sau lại thành tiểu thiếp của ân nhân cứu mạng, sau lại thành tiểu thiếp của ân nhân cứu mạng. Vì cô đã khiến cho chính thê của ân nhân phải đau khổ thống thiết nên bây giờ nghiệp lực dẫn dắt, quả báo chiêu cảm, đời này tiểu Lan lại cùng ân nhân quá khứ kết hôn, nhưng chỉ được một thời gian chứ không thể cùng sống hạnh phúc đến răng long đầu bạc được, vì cô phải nhường hạnh phúc đó cho vị chính thê kiếp trước và ‘phải trả báo ngẫm lại mùi vị đau thương của người vợ cả bị kẻ thứ ba chen vào, để chuộc lại tội kiếp xưa cô đã làm cho vị chính thê buồn khổ’

Thực ra Lan lấy chồng đời này cũng chỉ là để báo đáp thâm ân ông từng cứu mạng đời trước, nhưng thực tế chính Lan bắt buộc phải nhường chỗ cho người vợ cả kiếp xưa, là người mà Lan đã có lỗi.

Khi tôi điện thoại kể cho Lan nghe về nhân quả nghiệp báo của cô xong, thì những khúc mắc thống khổ trong lòng Lan đều hóa giải tan biến, lúc này cô bật cười sảng khoái nói:

“Thế thì con phải mau mau ly hôn để tác thành cho họ, thôi được 10 vạn thì 10 vạn vậy!”

Từ đó Lan tinh tấn tu, hưởng pháp lạc hạnh phúc và giải thoát khỏi buồn đau.

Chuyện 03. Ân Nào Cao Hơn

Tôi có một chị bạn rất thân tên K, trong một dịp tình cờ chị được người giới thiệu làm mai cho một nhà tỷ phú Hong Kong, nhà tỷ phú vừa gặp chị thì rất si mê nên theo đuổi không rời, thầm mong chị đáp ứng nhận lời làm vợ ông. Nhưng ước mơ của nhà tỷ phú bị một nam nhân khác xin vào phá vỡ tan, bởi mỹ nhân đã đồng ý làm vợ nam nhân kia.

Ngay hôm kết hôn, chị K rất hối hận khi phát hiện ra, đức lang quân mà chị nghĩ là lý tưởng, hoàn mỹ, té ra là một gã hư hỏng, chị đành phải nhẫn nhục chịu đựng. Chị từng nghĩ sẽ ráng nhịn cả đời, nhưng cuối cùng chị vẫn phải ly hôn, sau khi ly hôn. Sau khi ly hôn chị còn phải chia rất nhiều của cải, tiền bạc cho gã chồng hư đốn nọ.

Sau đó tình cờ chị gặp một vị thông tuệ, nhìn thấu túc mệnh, bảo chị rằng “trong kiếp quá khứ chị từng thiếu nợ người chồng này cho nên hiện đời khi hai bên mới gặp nhau thì thấy dường như anh ta cực kỳ say đắm chị đến mức nếu không cưới được chị thì anh sẽ chết”. Thực tế anh ta đã khéo léo che dấu tính dối gian, giả trá của mình cho đến hôm kết hôn mới bại lộ.

Chị sốt ruột hỏi: “vậy đời này con đã trả đủ nợ cho anh ta chưa”

Cao nhân đáp: “đã trả xong hết rồi”

Chị nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm và cũng không còn oán hận anh ta nữa.

Chuyện 04. Còn một câu chuyện khác do người bạn thân kể cho tôi nghe

Vào thời xưa có một thư sinh lên kinh ứng thí, giữa đường gặp tuyết rơi nhiều nên anh bị hôn mê bất tỉnh, và được một người thiếu phụ cứu đem về nhà và săn sóc cực kỳ chu đáo, nhờ vậy mà anh thư sinh nhanh chóng hồi phục sức khỏe và có thể lên đường đi thi.

Do được chăm sóc quá tử tế ân cần nên thư sinh này đối với thiếu phụ nọ phát sinh tình cảm, anh khuyên nàng hãy bỏ gia đình để đi theo mình nhưng thiếu phụ không đồng ý, dù vậy nàng vẫn đối rất tốt với anh.

Thư sinh bị cự tuyệt thì trong lòng cảm thấy rất phiền muộn đến mức không thể học hành, thế là anh bèn đi tản bộ giải khuây, tình cờ ngang qua một ngôi chùa nọ, hòa thượng trụ trì vừa gặp anh đã hỏi ngay:

“trong lòng anh đang có chuyện buồn khó giải phải không?”

Anh thư sinh rất ngạc nhiên bèn thổ lộ hết nỗi lòng, anh nói:



“con nghĩ trăm lần cũng không hiểu được thiếu phụ kia tại sao cô ấy không chịu bỏ đi theo con, trong khi rõ ràng là cô ấy cũng có cảm tình với con, bởi cô chăm con rất nồng hậu, bởi thái độ này trước sau không hề thay đổi”

Hòa thượng bảo: “anh có muốn biết rõ nguyên nhân không?”

Thư sinh vội thưa: “xin ngài hãy chỉ dạy”

Hòa thượng giải thích: “đời trước anh là một thư sinh, trên đường lên kinh ứng thí thì gặp một thiếu nữ chết đuối, thân không mảnh vải đang nằm trên bờ, anh liền vội cởi áo choàng ra đắp che cho cô rồi tiếp tục lên đường. Một chập sau, có một nam nhân đi tới, nhìn thấy cô phơi thây bên đường bèn mua quan tài chôn cất cho cô tử tế. Anh chính là thư sinh đầu tiên cởi áo khoác đắp che cho nạn nhân, còn chồng thiếu phụ hiện thời chính là người đã bỏ tiền ra mua quan tài an táng cho nàng. Vì vậy nàng đối tốt với anh là để báo đáp ân thí cho áo khoác đời trước, nhưng nàng cương quyết không chạy trốn theo anh là bởi vì chồng nàng có ân to lớn hơn anh.”

Thư sinh nghe đến đây thì tỉnh ngộ liền bái lễ tạ ân hòa thượng và quyết định lên kinh ứng thí.

Thanh Tâm

Ngày 2 tháng 9 năm 2009

Chuyện 05. Chuyện tình Lan và Dũng

Mấy ngày nay Lan luôn mơ thấy ác mộng, đó là cảnh chia tay giữa Lan và Dũng, trong mộng lan khóc lóc đau khổ rất thương tâm, thậm chí tỉnh dậy vẫn còn khóc.

Cảm thấy kỳ lạ nên Lan tìm tới Phổ Tường nhờ quán sát nhân quả.

Mối tình của Lan và Dũng tính đến nay đã được 6 năm, suốt thời gian sống chung, Dũng đối với Lan một bề yêu thương, sủng ái. Chàng chăm lo chu đáo từ vật chất tới tinh thần, lúc nào cũng hết lòng với Lan. Có lẽ do Dũng đối với Lan quá tốt khiến Lan trở nên cao ngạo, đối với Dũng thì Lan không ngoan hiền và hay cáu gắt. Do ỷ vào sự cưng chiều của Dũng, Lan phát sinh tâm tham nhiều, tha hồ tiêu sài hoang phí, lòng ích kỷ cũng gia tăng cùng với tính kiêu căng. Lan tự cho mình là trung tâm vũ trụ, chỉ cần có chút phật ý nhỏ thôi là nàng lớn tiếng quở trách Dũng không tiếc lời, và thường hay giận dỗi ôm đồ bỏ đi.

Suốt 6 năm chung sống, Lan luôn tái diễn cảnh hễ giận là bỏ nhà ra đi, sau đó lại quay về. Như vậy không biết bao nhiêu lần, giữa Dũng và Lan cứ diễn mãi như thế, chia tay rồi tái hợp, hợp rồi chia tay, đây là chuyện xảy ra như cơm bữa trong tình sử của họ. Riết rồi đôi bên đều mệt, lần cuối cùng trong cơn tức giận, Lan cũng diễn lại cảnh cũ, từ nhà Dũng nàng ôm đồ bỏ ra đi, vì muốn thoát khỏi bao phiền não thống khổ đang vây hãm, Lan quyết tìm đến Phật pháp và chính nhờ đây nàng đã biết hồi tâm thức tỉnh, phát sinh ý niệm sám hội, chịu thay đổi tu sửa. Khi lương tâm đã hồi phục lại Lan mới nhìn ra những ưu điểm hiếm quý nơi Dũng và phát hiện rằng chàng đã hi sinh, khoan dung, đã chăm lo cho mình nhiều biết là bao nhiêu.

Khi đã nhìn ra lỗi mình và thấy rõ những đức tính hiếm quý nơi Dũng, Lan quyết định quay về nối lại bản tình ca giang dở với Dũng. Nhưng khi Lan quay về nhà, Dũng giống như bao lần trước đây, thì thất bất ngờ, tính Dũng xưa nay vốn luôn ôn nhu hiền hậu, một bề nhường nhịn Lan, thế mà lần này Dũng bỗng đổi thay hẳn, chàng cương quyết cự tuyệt Lan. Không những cư xử đối với Lan như người lạ mà ngay cả khi bắt điện thoại, hễ vừa nghe đến tên Lan thì chàng phản ứng là như mình gặp phải ôn dịch và tỏ ra oán ghét Lan vô cùng. Tình cảm si mê say đắm thuở nào giờ đây đã biến mất hoàn toàn nơi Dũng chỉ còn lại thái độ lạnh lùng, tàn nhẫn, phũ phàng.

Điều này khiến Lan bị sốc, và vô cùng suy sụp, nàng nghĩ mãi cũng không thể nào hiểu được: vì sao chàng trai xưa kia đối với mình tình thâm nghĩa trọng bây giờ lại có thể cư xử cực kỳ vô tình, lạnh lùng sắt đá ngoài sức tưởng như thế.

Sau khi Phổ Tường quán sát nhân quả xong, thì phát hiện câu chuyện nhân quả giữa họ như sau:

– Cách đây khoảng 570 năm, Lan là cô gái xinh đẹp con của một gia đình bậc trung, cư ngụ nơi một tiểu trấn nọ. Còn Dũng khi đó là một con heo trắng mập, được gia đình Lan nuôi trong chuồng.

– Thời đó còn theo nền lễ giáo phong kiến nên con gái không được tùy tiện ra ngoài, do vậy mà Lan thường phải ru rú trong nhà, được cha mẹ giao cho việc trông coi nhà cửa mà thôi.

– Do sống trong cảnh cô đơn không ai bầu bạn, nên những khi buồn Lan chỉ biết ra chuồng heo tỉ tê tâm sự trò chuyện cùng heo, vuốt ve và cho nó ăn. Lan đối với con heo như bạn thân thiết, là một cô chủ nhỏ hết lòng chăm sóc, yêu thương thú cưng. Thời gian trôi qua tình bạn giữa người và vật càng thêm sâu đậm. Đôi bên hiểu nhau tới không cần nói bằng lời.

– Mỗi sáng Lan thường tới chuồng heo gọi yêu: “heo lười ơi, dậy chưa nào?”. Heo tuy là súc sinh nhưng cũng hiểu ý Lan, mỗi khi nghe Lan gọi, trong lòng tràn ngập lòng hạnh phúc và nó thường nũng nịu với cô chủ.

– Nhưng khi đó Dũng chỉ là con heo, nhà Lan không thể nuôi mãi suốt đời, vì vậy qua năm mới thì con heo bị gia đình Lan làm thịt ăn. Vì chuyện này Lan buồn đến đổ bệnh nhưng do không muốn làm trái lời người nhà khi nghe khuyên là chẳng nên bỏ bữa khi năm mới đến. Thế nên Lan cũng miễn cưỡng ngồi vào bàn dùng bữa với gia đình và không để ý là mình đã ăn một miếng thịt heo Dũng.

– Tuy chỉ ăn một miếng nhưng từ đó về sau Lan cảm thấy chán ngán không bao giờ muốn ăn thịt nữa, nên đời này khi chứng kiến cảnh động vật bị làm thịt máu tuôn đầm đìa thì lập tức Lan hạ quyết tâm thề dứt trừ ăn mặn ngay. Đủ thấy hạt giống đã gieo trong tàng thức thì về sau thảy đều sẽ sinh sôi nảy mầm.

Phần con heo sau khi chết đi rồi, thần thức nó ôm đầy hận oán đối với Lan và gia đình nàng vì Lan bất lực chỉ biết đứng nhìn nó bị giết mà khóc. Thuở đó Lan đã khóc rất thương tâm, nỗi đau tràn nước mắt của đời trước quá sâu và ấn tượng khiến nàng khắc cốt ghi tâm, thế nên đời này khi Lan và Dũng chia tay hẳn rồi thì liên tục trong mộng chủng tử buồn đau xa xưa liền trỗi dậy.

Kết quả sau bao cuộc luân hồi thì cuối cùng đời này Lan và Dũng lại gặp nhau trở thành một đôi uyên ương yêu thương quấn quýt. Do Lan kiếp xưa đối với heo Dũng hết lòng sủng ái nên thành là có ân, vì vậy mà đời này trong thời gian yêu nhau Dũng đối với Lan tỏ ra sủng ái gấp bội, đó là để báo ơn xưa.

Thế nhưng do quá khứ cuối cùng Dũng bị cả nhà Lan giết thịt nấu ăn, Lan do vì tình người nhà nên đã có ăn một miếng thịt của Dũng. Ăn ai tất nợ kẻ đó, vì vậy mà Lan cũng thành thiếu nợ Dũng, thế nên do nghiệp lực chiêu cảm dẫn dắt, ngay lần cuối cùng Lan rời bỏ Dũng ra đi rồi lại đổi ý muốn quay về thì lúc này Dũng đã thay đổi biến thành người tàn nhẫn lạnh lùng là vì Dũng đã đền đáp hên ơn nghĩa với Lan.

Nếu như vào thời quá khứ Lan không ăn một miếng thịt của Dũng, thì có lẽ câu chuyện này sẽ có một kết cục khác đẹp hơn. Bây giờ Lan chỉ còn biết nuối tiếc, lặng nhìn hạnh phúc vỡ tan, những ngày tháng được cưng chiều yêu thương nay đã vụt khỏi tầm tay và trở thành xa vời tựa như giấc mộng. Trong lòng đau khổ vô cùng, nàng càng hối hận hơn vì kiếp xưa mình đã ăn thịt Dũng, lại càng hối hận vì đã không biết trân quý hạnh phúc đang có, không cư xử phải phép khi được Dũng hết dạ yêu thương, chăm sóc, hi sinh cho. Nàng toàn tự kiêu, ỷ lại, chỉ biết đáp lễ bằng tính cáu gắt, nóng nảy, cư xử quá ích kỷ xấu xa, và cuối cùng nàng đã để vuột mất người bạn trai tốt nhất của mình.

Phổ Tường kết luận: mong rằng từ đây Lan biết thành tâm sám hối những nghiệp xấu ác đã tạo trong quá khứ, thực lòng thay đổi tu sửa, kiên trì lập hạnh tích đức, siêng năng, tinh tấn tụng kinh hồi hướng cho Dũng để hóa giải mối oán hận vượt thời gian này.
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận