Báo Ứng Hiện Đời - Chương 87: 5. Liễu Nghiệp
Chương trước- Chương 1: Lời Người Dịch - Lời Tác Giả
- Chương 2: Thiếu Niên Bất Lương
- Chương 3: Giật Mình Tỉnh Ngộ
- Chương 4: Gà Trống Lông Vàng
- Chương 5: Bệnh “Trời Cho"
- Chương 6: Trong Xưởng Có Cái Gì, Nhà Tôi Có Cái Đó
- Chương 7: Dùi Lỗ Lấy Nhọt - Nhai Xương Mút Tủy
- Chương 8: Cư Sĩ Cũng Phải Có Đủ Đức Hạnh
- Chương 9: Tổ Kiến Và Nhà Ở - Thai Phụ Tụng Kinh Địa Tạng
- Chương 10: Ăn Thịt Chướng Ngại Thiện Chung
- Chương 11: Đọc Nhiều Kinh Phật Tăng Trí Huệ
- Chương 12: Thân Phụ Cầu Siêu Độ - Thai Nhi Ưa Nghe Kinh Địa Tạng
- Chương 13: Bệnh Tùng Khẩu Nhập - Thai Nhi Nghe Kinh, Giải Oán Hờn
- Chương 14: Báo Ứng Không Ngờ - Chứng Bệnh Sợ Bóng Tối
- Chương 15: Mỹ Nữ Và Thổ Phỉ
- Chương 16: Tiên Sinh Dạy Học - Nhân Nào Quả Nấy
- Chương 17: Hộ Trì Phật Pháp Bằng Đức Hạnh
- Chương 18: Ba Mỹ Nhân
- Chương 19: Nước Lèo Trứ Danh
- Chương 20: Nguyên Nhân Đáng Sợ
- Chương 21: Đám Tang Chó
- Chương 22: Người Ưa Câu Cá
- Chương 23: Thức Ngon Đặc Chế
- Chương 24: Người Chân Voi
- Chương 25: Bán Rắn Mối
- Chương 26: Cá “Câu” Người
- Chương 27: Tiểu Thư Khỉ
- Chương 28: Trộm Công Giảm Liệu
- Chương 29: Người Chồng Tài Hoa
- Chương 30: Pháp Quan Kỳ Án
- Chương 31: Những Kẻ Buôn Người
- Chương 32: Phần 3: Lời Người Dịch
- Chương 33: Lời Tác Giả
- Chương 34: Tâm Sự Trùm Du Đãng
- Chương 35: Tâm Sự “Quý Phu Nhân”
- Chương 36: Không Nên Mặc Tình Làm Hại Cây Cỏ
- Chương 37: Nước Tràn Kim Sơn Tự
- Chương 38: Bịnh Tùng Khẩu Nhập
- Chương 39: Phí Phạm Của Trời Tội Rất Lớn - Dùng Cho Hết
- Chương 40: Đừng Lấy Vật Khống Phải Của Mình
- Chương 41: Thân Khuyển Mã
- Chương 42: Nguyên Nhân Không Ngờ
- Chương 43: Cẩn Thận Khi Gieo Nhân
- Chương 44: Mang Thai Không Nên Nối Giận
- Chương 45: Hai Đồng Dưa Cải
- Chương 46: Nên Sống Chánh Nghiệp
- Chương 47: Quả Báo Bội Tín Vong Nghĩa
- Chương 48: Bà Hàng Trứng Rán
- Chương 49: Ham Chút Lợi Nhỏ Bị Thiệt To
- Chương 50: Lòng Tốt Của Cây Tượng Ba
- Chương 51: Phải Thấy Ưu Điếm Của Người
- Chương 52: Mê Hòn Thang
- Chương 53: Công Tử Áo Xanh
- Chương 54: Người Vợ Đau Khố
- Chương 55: Kim Giám Đốc
- Chương 56: Tần Phu Nhân
- Chương 57: Thằng Cháu Quý
- Chương 58: Tu Không Nên Độc Tài
- Chương 59: Tình Chấp Nhiều Đời
- Chương 60: Con Đường Làm Giàu
- Chương 61: Nghiêm Cư Sĩ
- Chương 62: Khi Tôi Biết Đến Pháp Phật
- Chương 63: Trong Mạt Pháp Có Chánh Pháp
- Chương 64: Ni Diệu Dung
- Chương 65: Những Điềm Mộng Được Báo Trước
- Chương 66: Kinh Nghiệm Phóng Sinh
- Chương 67: Quả Báo Bất Hiếu
- Chương 68: Tuần Thất Đầu Tiên
- Chương 69: Vì Sao Cô Đi Tu?
- Chương 70: Vì Sao Các Tu Sĩ Hay Bịnh Nặng?
- Chương 71: Hồi Ký Của Sư Hằng Nghiêm
- Chương 72: Quán Ngon Cao Cấp
- Chương 73: Đi Câu Bị Cảm Động
- Chương 74: Chuyện Nơi Lâm Trường - Khi Máy Mổ Hoàn Tất
- Chương 75: Cận Tử Nghiệp Đáng Sợ
- Chương 76: Thịt Rùa Ngon
- Chương 77: Tình Thương Của Khỉ Lông Vàng
- Chương 78: Hứa Tiên Sinh - Ngọc Lan
- Chương 79: Con Lừa
- Chương 80: Công Chúa Thăng Hoa
- Chương 81: Chu Tú Hoa
- Chương 82: Báo Ứng Hiện Đời – Tập 4
- Chương 83: 1. Bàn Về Quỷ Thần
- Chương 84: 2. Quan Âm Cứu Nạn
- Chương 85: 3. Chơi Cổ Phiếu Chướng Ngại Tu Hành
- Chương 86: 4. Sức Mạnh Của Sám Hối
- Chương 87: 5. Liễu Nghiệp
- Chương 88: 6. Thai Giáo Tuyệt Vời
- Chương 89: 7. Phá Thai Là Tội Nặng
- Chương 90: 8. Mã Thanh
- Chương 91: Phật Pháp Thay Đổi Tôi
- Chương 92: 10. Lão Điền
- Chương 93: 11. Chuyến Đồi Số Mệnh
- Chương 94: 12. Thuốc Trị Hiếm Muộn
- Chương 95: 13. Không Nên Ăn Thịt Chúng Sinh
- Chương 96: 13B. Phỉ Báng Phật Pháp, Phải Sám Hối
- Chương 97: 14. Thiện Niệm Và Ác Niệm
- Chương 98: 15. Trong Chết Được Sống
- Chương 99: 16. Hoàng Đình
- Chương 100: 17. Gặp Hung Hóa Cát
- Chương 101: Thiện Thần Hộ Trì Người Trì Giới
- Chương 102: Bệnh Của Ba Tôi
- Chương 103: 20. Không Nên Ham Cầu Thần Thông
- Chương 104: 21. Tội Nặng Báo Nhẹ
- Chương 105: 22. Bệnh Nan Y Phải Chí Thành Sám Hối
- Chương 106: 23. Bay Qua Miền Hạnh Phúc
- Chương 107: 24. Vợ Chồng Họ Sử
- Chương 108: 25. Diễm Tuyết
- Chương 109: 26. Mối Tình Tay Ba
- Chương 110: 27. Quả Báo Tà Hạnh
- Chương 111: 28. Ác Báo Sát Sinh
- Chương 112: 29. Cảnh Sát Và Phú Ông
- Chương 113: 30. Hai Cậu Quý Tử
- Chương 114: 31. Chủ Và Tớ
- Chương 115: 32. Sống Lại
- Chương 116: 33. Đồng Nghiệp Chiêu Cảm
- Chương 117: 34. Tình Chấp Trói Buộc
- Chương 118: 35. Mẹ Chồng Nàng Dâu
- Chương 119: 36. Gieo Gì Gặt Nấy
- Chương 120: 37. Con Vặt Chết Thảm
- Chương 121: Cảm Ứng Khi Siêu Độ Vong Linh
- Chương 122: 39. Không Nên Ăn Mặc Hở Hang
- Chương 123: 40. Lời Sám Hối Của Cô Người Mẫu
- Chương 124: 41. Niềm Đau Tuổi Nhỏ
- Chương 125: 42. Anh Bạn Khó Thở
- Chương 126: 43. Dứt Ác Tu Thiện
- Chương 127: 44. Lòng Từ Của Bồ Tát Địa Tạng
- Chương 128: 45. Lý Do Tôi Đến Với Đạo
- Chương 129: Báo Ứng Hiện Đời – Tập 5 – Nhân Quả Giải Theo Phật Giáo
- Chương 130: Phần 1 Tây Du Ký Và Phong Thần
- Chương 131: Cư Sĩ Chân Minh
- Chương 132: Đừng Truyền Luận Thuyết Hồ Đồ
- Chương 133: Cô Tôi
- Chương 134: Cách Lìa Dục Niệm
- Chương 135: Vì Sao Hài Nhi Khóc
- Chương 136: Nguyên Nhân Bất Hạnh
- Chương 137: Kim Doanh
- Chương 138: Tụng Kinh Niệm Phật Còn Bị Tai Nạn Ư?
- Chương 139: Bồ Tát Mật Hạnh
- Chương 140: Cẩn Thận Khi Phát Ngôn
- Chương 141: Nguyên Nhân Do Đâu?
- Chương 142: Kinh Nghiệm Cầu Con
- Chương 143: Nghịch Duyên Giữa Cha Mẹ Và Con
- Chương 144: Giết Cáo Bị Báo Ứng
- Chương 145: Nàng Dâu Bất Hạnh
- Chương 146: Câu Chuyện Khiến Tôi Rơi Lệ
- Chương 147: Chú Út Của Bạn Tôi
- Chương 148: Ông Hàng Xóm Hung Dữ
- Chương 149: Nhân Duyên Giữa Tôi Và Bồ Tát
- Chương 150: Sáu Chuyện Nhân Quả
- Chương 151: Chuyện Kể Của Cảnh Sát Pháp Y
- Chương 152: Ác Báo Của Vu Khống Thêu Dệt
- Chương 153: Xin Đừng Làm Việc Tổn Đức.
- Chương 154: Tình Chấp Uyên Ương
- Chương 155: Tiếng Gọi Đêm Khuya
- Chương 156: Thần Phúc Lộc
- Chương 157: Thái Minh Thông
- Chương 158: Tháng Sáu Tuyết Rơi
- Chương 159: Tâm Sự Một Nữ Kỹ Sư
- Chương 160: Vị Khách Đến Sớm
- Chương 161: Tự Tử Đi Về Đầu
- Chương 162: Quán Nhậu Long Hổ
- Chương 163: Chuyện Các Khoa Học Gia
- Chương 164: Lá Thư Độc Giả
- Chương 165: Báo Ứng Hiện Đời – Tập 6 Giai Nhân Áo Phượng
- Chương 166: Giọt Nước Mắt Anh Tài Công
- Chương 167: Tai Nạn Nửa Đêm
- Chương 168: Cứu Khỉ Một Nạn, Khỉ Cứu Lại Một Làng
- Chương 169: Một Buổi Quán Sát Nhân Quả
- Chương 170: Không Nên Ăn Cá
- Chương 171: Ác Báo Đáng Sợ
- Chương 172: Vì Sao Không Nên Sát Sinh
- Chương 173: Con Cá Ngát
- Chương 174: Những Điều Phái Nữ Cần Biết
- Chương 175: Anh Kỹ Sư Kiến Trúc
- Chương 176: Bàn Về Giao Tế, Ăn Mặc
- Chương 177: Những Điều Phái Nam Cần Nên Biết
- Chương 178: Tâm Sự Của Ba Chàng Trai
- Chương 179: Kinh Nghiệm Tuyệt Diệu Về Giới Dâm
- Chương 180: Tâm Sự Kẻ Thứ Ba
- Chương 181: Ích Lợi Kỳ Diệu Của Việc Giới Dâm
- Chương 182: Hơn Ba Trăm Mạng
- Chương 183: Hấp Tinh Quỷ
- Chương 184: Hiện Thế Báo Của Tà Dâm
- Chương 185: Chuyện Anh K
- Chương 186: Tâm Sự Của Thiên Thần
- Chương 187: Giấc Mộng Của Tôi
- Chương 188: Linh Xà Cứu Nạn Dân
- Chương 189: 50 Năm Sau Mới Báo Thù
- Chương 190: Đôi Mắt Âm Dương
- Chương 191: Giai Nhân Áo Phượng
- Chương 192: Bái Kinh Cứu Mẹ
- Chương 193: Thiên Địa Quan Thần
- Chương 194: Tôi Đã Thấy Hai Vị Thần Đồng Sinh, Đồng Danh
- Chương 195: Trên Đầu Ba Thước Có Thần Linh
- Chương 196: Thần Thổ Địa
- Chương 197: Vấn Xuyên Đại Địa Chấn
- Chương 198: Chị Của Ích Tây
- Chương 199: Tự Sát Đọa Cõi Ác
- Chương 200: Hướng Phật Xin Công Tác
- Chương 201: Tâm Sự Người Vợ
- Chương 202: Mối Duyên Của Dượng X
- Chương 203: Đôi Mắt Trẻ Thơ -TÒA LẦU GIẢI TRÍ
- Chương 204: Vương Quả Phụ
- Chương 205: Chuyện Của Ba Tôi
- Chương 206: Chuyện Các Vũ Trường
- Chương 207: Trần Đại Gia
- Chương 208: Kinh Nghiệm Cầu Siêu Cho Vong Thai
- Chương 209: Nơi Mẹ Tôi Đến (Báo Ứng Hiện Đời – Tập 7)
- Chương 210: 1. Anh Bạn Sinh Viên
- Chương 211: 2. Câu Chuyện Của Tôi
- Chương 212: 3. Chuyện Của Frank
- Chương 213: 4. Đại Lễ Mông Sơn Cứu Độ Vong Linh
- Chương 214: 5. Bình Rượu Thuốc
- Chương 215: 6. Nơi Mẹ Tôi Đến
- Chương 216: 7. Buổi Cầu Siêu Kỳ Lạ
- Chương 217: 8. Cô Bạn Tiến Sĩ
- Chương 218: 9. Ngọn Giáo Nơi Tượng Quan Công
- Chương 219: 10. Hai Bản Kinh Đầu Tiên
- Chương 220: 11. Đại Sưthăm Bệnh
- Chương 221: 12. Quỷ Thần
- Chương 222: 13. Già Lam Có Thêm Một Vị Hộ Pháp
- Chương 223: 14. Người Xưa Nay Ở Đây
- Chương 224: 15. Tiền Kiếp Của Cụ Rùa
- Chương 225: 16. Ông Trùm Xã Hội Đen
- Chương 226: 17. Hậu Thân Lý Bạch
- Chương 227: 18. Nhất Kiến Chung Tình
- Chương 228: 19. Siêu Độ Ông Ngoại
- Chương 229: 20. Những Lần Triều Sơn Cùng Ngài Hư Vân
- Chương 230: 21. Chuyện Bồ Tát Cảm Ứng Mẹ Tròn Con Vuông
- Chương 231: 22. Lời Nguyện Của Người Mẹ
- Chương 232: Vì Sao Hay Bị Tình Làm Tổn Thương
Tùy
chỉnh
Màu
nền
Font
chữ
Arial
Times New Roman
Courier New
Verdana
Comic Sans MS
Helvetica
Size
chữ
12
16
20
24
28
32
36
40
Chiều cao dòng
100
120
140
160
180
200
Báo Ứng Hiện Đời
Chương 87: 5. Liễu Nghiệp
“ẦM” một tiếng, chiếc xe Tiền Khôn lái bỗng tông vào dãy(dải) phân cách trên đường, lúc đó tuy là ban đêm, nhưng đèn đường sáng choang, hơn nữa tốc độ xe không nhanh. Nhưng chẳng biết vì sao tầm nhìn của Tiền Khôn trở nên hồ đồ, ông cảm thấy tấm kính chắn gió trước mắt đầy bụi, căn bản là không nhìn ra dãy phân cách ở phía trước. Tùy theo tốc độ của xe mà dãy phân cách bị tông với mực độ tương đương. Nghe chiếc xe phát ra âm thanh “kèn kẹt, kèn kẹt” bất thường, Tiền Khôn vội đạp thắng, mới phát hiện thắng xe đã hỏng. Lúc này con gái ông ngồi phía sau căng thẳng la to:
– Ba ơi mau dừng lại, nếu không sẽ tông vào xe ở phía trước đó!
Nhưng chiếc xe không còn nghe theo điều khiển, nó tông thẳng vào dãy phân cách (ngay lúc này, tại khúc quanh bỗng có một chiếc xe vận tải xuất hiện), xe Tiền Khôn tông tiếp vào chiếc xe hàng này rồi mới dừng lại. Màn đụng xe nguy hiểm xảy ra trước mắt đã nhanh chóng thu hút người quanh đó bu lại xem.
Lúc này đã 9 giờ đêm. Mọi người đều cho rằng chắc người lái xe say rượu nên mới xảy ra tai nạn như thế. Sau trận “tông-đụng” quá cỡ, xe Tiền Khôn toàn bộ đều biến dạng, miếng sắt của dãy phân cách bị xiên xẹo, rách méo, de ra và chĩa vào… cách đùi phải Tiền Khôn 10cm, nhờ vậy mà chân ông không bị thương. Ngoại trừ chóp mũi bị trầy xước, chảy máu… và đùi bị sưng đỏ ra, bản thân Tiền Khôn không có gì đáng lo, đứa con gái chỉ bị xây xát nhẹ…
Chập sau, có một phụ nữ trung niên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ thất thần, chạy đến chỗ xảy ra tai nạn.
Thấy vậy đứa con gái tên Linh Linh vội đưa tay ngoắc và kêu lớn:
– Má ơi!…
Nhìn thấy hai cha con bình an, bà mới bình tĩnh trở lại.
Người phụ nữ trung niên này vốn là một Phật tử thuần thành. Bà ăn chay, niệm Phật, nghiêm trì giới luật, là một Phật tử tu hành tại gia gương mẫu, được nhiều bạn đạo cảm phục noi theo, ai nấy đều gọi bà là “Vương giáo sư”.
Từ sau khi bà học Phật rồi, trong gia đình có thay đổi lớn. Đứa con gái vốn tính phóng túng ương bướng đã bắt đầu hiếu kính cha mẹ, cũng bắt chước ăn chay, niệm Phật theo. “Cả nhà đồng tu, chắc chắn trí huệ xuất hiện”… Chồng bà càng dốc sức ăn chay phóng sinh. Họ học Phật chưa đầy bốn năm, đã trở thành một gia đình Phật hóa, sống gương mẫu và hạnh phúc đến nỗi nhiều người nhìn vào phải thèm muốn ước ao…
Vì sao gia đình Phật hóa này lại gặp tai nạn bất ngờ như thế? Sự tình phát sinh bắt nguồn từ một tháng trước.
Sáng hôm đó, bà Vương đi chợ, người bán rau có ý tốt tặng cho bà mớ đậu ăn thử.
Đậu này nếu ăn sống thì không ổn. Bà Vương do không rảnh nên đã ăn sống, kết quả bà bị thổ tả, sức khỏe suy yếu khó kham. Do máu huyết không đủ, chứng đau lưng của bà tái phát.
Hay tin này rồi, tôi vốn là thầy thuốc, việc nghĩa chẳng từ nan, liền vội đến nhà bà chẩn trị. Kết quả, chứng đau lưng đã thuyên giảm. Lúc này trời đã khuya, khi tôi giã từ ra về, bà Vương liền nhờ chồng và con gái hộ tống tôi về nhà. Họ đưa tôi về xong, trên đường quay về thì xảy ra hiểm nạn như thế. Đêm đó, khi tôi nghe tin họ bị đụng xe rồi thì suốt đêm cứ trằn trọc lo lắng, không thể nào chợp mắt được. Hôm sau, tôi mang tâm tư áy náy qua thăm, còn chuẩn bị cơm tối đem tới nhà họ.
Điều khiến tôi kinh ngạc là: trải qua một trận nạn tai kinh hoàng như thế, vậy mà cả nhà họ Vương tâm thái rất tốt. Ai nấy đều xúm nhau sám hối sát nghiệp đã tạo trong dĩ vãng, đồng cảm ân Phật lực gia trì, khiến họ tội nặng được trả báo nhẹ nên mới bình an. Cả nhà họ Vương hiểu sâu sắc rằng, quả báo thống khổ này nhất định là do các nhân xấu kiếp xưa họ từng tạo, khó thể dung thứ.
Kinh Đại Bảo Tích nói: “Già sử trải qua trăm ngàn kiếp, nghiệp đã tạo không mất, nhân duyên hội đủ thì quả báo đến liền thọ”…
Phật vì chúng ta tuyên thuyết chân lý thường hằng bất biến của vũ trụ. Nguyên nhân xảy ra tai nạn xe bất ngờ này bắt nguồn từ một lỗi lầm thê thảm, giờ tôi xin kể ra câu chuyện nhân quả này để mọi người thêm kiên định đạo tâm, cùng dứt ác hành thiện.
Truy về nguồn cội té ra hạt giống không lành này được gieo vào đời Thanh:
“Thuở xa xưa đó, bà Vương, Tiền Khôn và đứa con gái Linh Linh – đều là nam nhân, đồng kết bái huynh đệ, đối với nhau thân thiết như ruột thịt – Lúc đó cả ba đồng làm quan cho triều đình, họ cư xử chính trực với người, không dung túng giả ngụy… do vậy mà đắc tội với những kẻ có tâm địa tiểu nhân…
Nhóm quan bụng dạ xấu xa này âm thầm cấu kết, lợi dụng trong tay đang có quyền lực, đã nhiều phen ám hại hòng loại trừ ba người này, (xem họ như cái gai trong mắt)… Nhưng bao lần lập mưu gian đều không đạt thành.
Cuối cùng, trong một vụ xử trọng án “đoạt quyền soán vị”, đám quan ác này đã rắp tâm giá họa vu oan cho ba người là “đồng đảng phản tặc”, và đã ngụy tạo vật chứng, nhân chứng đầy đủ…
Kết quả, triều đình lập tức truyền lịnh truy nã… Ba người này được mật báo trước nên kịp thời đào nạn, trốn vào thâm sơn.
Nhưng đám quan tiểu nhân không nản lòng, chúng liên kết hợp tấu với triều đỉnh, cho bắt những bạn bè thân thích từng quan hệ mật thiết với họ, đem trừng phạt nặng, làm lớp chết, lớp bị thương, gieo hoảng loạn trong lòng người, khiến không ai dám giúp ba người này nữa…
Trốn tại thâm sơn hoang vu vắng bặt bóng người, cả ba kẻ hàm oan không hề hay biết chuyện này. về sau, khi nhận được hung tin: các thân hữu của mình bị liên lụy, đã lãnh thảm nạn cả rồi, thi họ đồng hiểu lầm, cho là do Trương đại nhân (người xét xử án) đã cố ý hãm hại họ…
Thực ra Trương đại nhân tuyệt không phải là người xấu, ông bị ép phải xử án này, nhưng ngay khi vừa tiếp nhận án, thì chính ông đã phái người ngầm báo tin cho ba người hay trước đề họ kịp đào nạn). Do không biết rõ mình được ông âm thầm cứu nguy, nên cả ba người đồng phát thệ: sẽ báo thù cho những bạn bè thân thích của họ!
Sau khi bàn bạc xong, vị đại ca (là Linh Linh) bèn phác thảo mưu kế, đánh lừa Trương đại nhân. Họ bắn tin, hẹn ông ra ngoại thành vào rừng gặp nhau, và cho nhị ca (tức Tiền Khôn) phục sẵn, rồi từ phía sau bất ngờ tấn công đánh úp, dùng thủ đoạn tàn nhẫn sát hại ông Trương, phần tam đệ (là bà Vương đời nay) có bổn phận canh chừng…
Thời đó tôi là một trong những thân thích của họ. Khi tôi vào rừng, chứng kiến hành động của ba anh em kết bái này, chẳng những tôi không can ngăn, mà còn mang theo thức ăn tiếp tế hỗ trợ… Tôi lấy bánh bao đưa cho họ ăn, ba người ăn no rồi thì vội đem xác ông Trương thiêu hủy và chạy trốn… Phần tôi thì giả vờ như không hay biết chuyện gì, lo di tản đi xa (bỏ về quê). Từ đó Trương đại nhân bặt tin ở chốn nhân gian.
Vì vậy mà đời này tôi cũng phải thọ báo. Ngay tối đó khi mang thức ăn vào trong nhà bếp cho Vương cư sĩ, tôi mới cầm cốc lên chuẩn bị rót trà, thì bỗng trợt chân, té nhào trên đất, và cái cốc vuột tay văng tưng, rồi rơi xuống nền gạch nghe “keng” một tiếng nhưng không vở. Điều này khiến mọi người âm thầm thấm thía nhân duyên quả báo…
Chúng tôi đều hiểu rõ, nếu không nhờ chúng tôi đồng phát tâm tu theo Phật pháp thì quả báo khủng khiếp có thể tưởng tượng được, vì nhân như thế, ắt quả phải như thế!…
Sau khi về nhà mình rồi, tôi ôm mãi niềm ăn năn day dứt, thầm sám hối trong lòng, vì đời quá khứ đã từng hợp lực, làm hại Trương đại nhân tốt bụng.
Trước bệ Phật tôi quỳ tụng bảy biến Kinh Địa Tạng, thiết tha hồi hướng cầu siêu cho ông Trương. Ngày thứ ba, khi tôi tụng hồi hướng xong, đột nhiên nghe bên tai vang lên tiếng nói thật nhẹ: – Tôi đi đây!
Tôi liền bảo ông ta:
– Mong anh qui y Tam bảo, niệm Phật thật nhiều, dứt ác hành thiện, khéo phát đại Bồ-đề tâm, làm lợi ích chúng sinh, cầu anh ngay đây được vãng sinh thiện đạo, thính pháp nghe kinh, tu hành thật tốt, sớm đến bờ giác…
Qua việc này có thể biết, tất cả những gì ta gặp trong đời, đều không phải là hiện tượng ngẫu nhiên, mà do quả báo chiêu cảm thuộc nhân gieo thuở trước. Chỉ vì chúng sinh mê muội nghiệp nặng, nhìn không thấu… Vậy mới có câu: “Bồ-tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả”…
Thế nên, khi đối diện với hoàn cảnh chông gai không thuận lợi, phải bình thản tiếp nhận báo ứng, nỗ lực tạo nghiệp tốt, lo sửa lỗi, hành thiện, dốc sức tu trì để cứu chuộc lỗi xưa.
Lời người dịch:
Có lẽ bạn đọc sẽ thắc mắc, vì sao gia đình Tiền Khôn biết được nguồn cội ân oán đời quá khứ? Tất nhiên Quả Hồng thì dư biết điều này rồi. Nhưng nhà Tiền Khôn là gia đinh Phật hóa, tu hành nghiêm cẩn theo pháp Phật, nếu không biết quá khứ thông qua định lực thì vẫn có thể mộng thấy, hoặc do người báo oán nhắc. Xin dẫn chứng bằng hai câu chuyện:
1. Phật tử Diệu Ân kể tôi nghe chị có người bạn là X, cứ than thở sao mình vướng phải nợ nần khốn khổ, vì vậy X đã trì kinh và chí thành nguyện trước Phật xin cho mình hiểu rõ nguyên nhân từ đâu?
Sau đó X nằm mộng thấy kiếp trước mình vào nhà người gặp món tiền rất lớn (người ta để hớ hênh). X khởi tâm tham trộm lấy, chưa kịp cất thì bỗng có nhiều người bước vào nhà. Hoảng sợ nên X vội lao vào nhà vệ sinh, bỏ tiền vào bồn cầu bấm nước dội phi tang, để không bị lộ tẩy là mình ăn cắp… dù tiền đó chưa dùng được, nhưng tội đã tạo thành, do vậy mà đời này X phải trả nợ liên miên…
Thức dậy, X tỉnh ra và nguyện từ đây tu sửa đàng hoàng, không còn than thở vì “nợ vô lý ngập đầu nữa”.
Kể xong câu chuyện này X nói:
– Mình làm mình chịu chứ biết trách ai? Gieo nhân xấu thì phải gặt quả không lành thôi!
2. Một người bạn khác của Diệu Ân, kể rằng đêm đó cô đang ngồi trì chú Đại Bi, thì bỗng dưng nhìn thấu xuống địa ngục, thấy mẹ mình bị hành hình thê thảm… đang khủng khiếp vì cảnh tượng địa ngục thì cô nghe tiếng xe chồng cô chạy về… và bừng tỉnh. Sau việc đó cô phát nguyện từ đây vĩnh viễn tu hành để thoát ly cõi khổ…
Đây là việc thường xảy ra. Cho nên, những cảnh giới kiếp trước hay cõi khác… người bình thường cũng có thể thấy đến, chứ không phải có thần thông mới biết.
– Ba ơi mau dừng lại, nếu không sẽ tông vào xe ở phía trước đó!
Nhưng chiếc xe không còn nghe theo điều khiển, nó tông thẳng vào dãy phân cách (ngay lúc này, tại khúc quanh bỗng có một chiếc xe vận tải xuất hiện), xe Tiền Khôn tông tiếp vào chiếc xe hàng này rồi mới dừng lại. Màn đụng xe nguy hiểm xảy ra trước mắt đã nhanh chóng thu hút người quanh đó bu lại xem.
Lúc này đã 9 giờ đêm. Mọi người đều cho rằng chắc người lái xe say rượu nên mới xảy ra tai nạn như thế. Sau trận “tông-đụng” quá cỡ, xe Tiền Khôn toàn bộ đều biến dạng, miếng sắt của dãy phân cách bị xiên xẹo, rách méo, de ra và chĩa vào… cách đùi phải Tiền Khôn 10cm, nhờ vậy mà chân ông không bị thương. Ngoại trừ chóp mũi bị trầy xước, chảy máu… và đùi bị sưng đỏ ra, bản thân Tiền Khôn không có gì đáng lo, đứa con gái chỉ bị xây xát nhẹ…
Chập sau, có một phụ nữ trung niên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ thất thần, chạy đến chỗ xảy ra tai nạn.
Thấy vậy đứa con gái tên Linh Linh vội đưa tay ngoắc và kêu lớn:
– Má ơi!…
Nhìn thấy hai cha con bình an, bà mới bình tĩnh trở lại.
Người phụ nữ trung niên này vốn là một Phật tử thuần thành. Bà ăn chay, niệm Phật, nghiêm trì giới luật, là một Phật tử tu hành tại gia gương mẫu, được nhiều bạn đạo cảm phục noi theo, ai nấy đều gọi bà là “Vương giáo sư”.
Từ sau khi bà học Phật rồi, trong gia đình có thay đổi lớn. Đứa con gái vốn tính phóng túng ương bướng đã bắt đầu hiếu kính cha mẹ, cũng bắt chước ăn chay, niệm Phật theo. “Cả nhà đồng tu, chắc chắn trí huệ xuất hiện”… Chồng bà càng dốc sức ăn chay phóng sinh. Họ học Phật chưa đầy bốn năm, đã trở thành một gia đình Phật hóa, sống gương mẫu và hạnh phúc đến nỗi nhiều người nhìn vào phải thèm muốn ước ao…
Vì sao gia đình Phật hóa này lại gặp tai nạn bất ngờ như thế? Sự tình phát sinh bắt nguồn từ một tháng trước.
Sáng hôm đó, bà Vương đi chợ, người bán rau có ý tốt tặng cho bà mớ đậu ăn thử.
Đậu này nếu ăn sống thì không ổn. Bà Vương do không rảnh nên đã ăn sống, kết quả bà bị thổ tả, sức khỏe suy yếu khó kham. Do máu huyết không đủ, chứng đau lưng của bà tái phát.
Hay tin này rồi, tôi vốn là thầy thuốc, việc nghĩa chẳng từ nan, liền vội đến nhà bà chẩn trị. Kết quả, chứng đau lưng đã thuyên giảm. Lúc này trời đã khuya, khi tôi giã từ ra về, bà Vương liền nhờ chồng và con gái hộ tống tôi về nhà. Họ đưa tôi về xong, trên đường quay về thì xảy ra hiểm nạn như thế. Đêm đó, khi tôi nghe tin họ bị đụng xe rồi thì suốt đêm cứ trằn trọc lo lắng, không thể nào chợp mắt được. Hôm sau, tôi mang tâm tư áy náy qua thăm, còn chuẩn bị cơm tối đem tới nhà họ.
Điều khiến tôi kinh ngạc là: trải qua một trận nạn tai kinh hoàng như thế, vậy mà cả nhà họ Vương tâm thái rất tốt. Ai nấy đều xúm nhau sám hối sát nghiệp đã tạo trong dĩ vãng, đồng cảm ân Phật lực gia trì, khiến họ tội nặng được trả báo nhẹ nên mới bình an. Cả nhà họ Vương hiểu sâu sắc rằng, quả báo thống khổ này nhất định là do các nhân xấu kiếp xưa họ từng tạo, khó thể dung thứ.
Kinh Đại Bảo Tích nói: “Già sử trải qua trăm ngàn kiếp, nghiệp đã tạo không mất, nhân duyên hội đủ thì quả báo đến liền thọ”…
Phật vì chúng ta tuyên thuyết chân lý thường hằng bất biến của vũ trụ. Nguyên nhân xảy ra tai nạn xe bất ngờ này bắt nguồn từ một lỗi lầm thê thảm, giờ tôi xin kể ra câu chuyện nhân quả này để mọi người thêm kiên định đạo tâm, cùng dứt ác hành thiện.
Truy về nguồn cội té ra hạt giống không lành này được gieo vào đời Thanh:
“Thuở xa xưa đó, bà Vương, Tiền Khôn và đứa con gái Linh Linh – đều là nam nhân, đồng kết bái huynh đệ, đối với nhau thân thiết như ruột thịt – Lúc đó cả ba đồng làm quan cho triều đình, họ cư xử chính trực với người, không dung túng giả ngụy… do vậy mà đắc tội với những kẻ có tâm địa tiểu nhân…
Nhóm quan bụng dạ xấu xa này âm thầm cấu kết, lợi dụng trong tay đang có quyền lực, đã nhiều phen ám hại hòng loại trừ ba người này, (xem họ như cái gai trong mắt)… Nhưng bao lần lập mưu gian đều không đạt thành.
Cuối cùng, trong một vụ xử trọng án “đoạt quyền soán vị”, đám quan ác này đã rắp tâm giá họa vu oan cho ba người là “đồng đảng phản tặc”, và đã ngụy tạo vật chứng, nhân chứng đầy đủ…
Kết quả, triều đình lập tức truyền lịnh truy nã… Ba người này được mật báo trước nên kịp thời đào nạn, trốn vào thâm sơn.
Nhưng đám quan tiểu nhân không nản lòng, chúng liên kết hợp tấu với triều đỉnh, cho bắt những bạn bè thân thích từng quan hệ mật thiết với họ, đem trừng phạt nặng, làm lớp chết, lớp bị thương, gieo hoảng loạn trong lòng người, khiến không ai dám giúp ba người này nữa…
Trốn tại thâm sơn hoang vu vắng bặt bóng người, cả ba kẻ hàm oan không hề hay biết chuyện này. về sau, khi nhận được hung tin: các thân hữu của mình bị liên lụy, đã lãnh thảm nạn cả rồi, thi họ đồng hiểu lầm, cho là do Trương đại nhân (người xét xử án) đã cố ý hãm hại họ…
Thực ra Trương đại nhân tuyệt không phải là người xấu, ông bị ép phải xử án này, nhưng ngay khi vừa tiếp nhận án, thì chính ông đã phái người ngầm báo tin cho ba người hay trước đề họ kịp đào nạn). Do không biết rõ mình được ông âm thầm cứu nguy, nên cả ba người đồng phát thệ: sẽ báo thù cho những bạn bè thân thích của họ!
Sau khi bàn bạc xong, vị đại ca (là Linh Linh) bèn phác thảo mưu kế, đánh lừa Trương đại nhân. Họ bắn tin, hẹn ông ra ngoại thành vào rừng gặp nhau, và cho nhị ca (tức Tiền Khôn) phục sẵn, rồi từ phía sau bất ngờ tấn công đánh úp, dùng thủ đoạn tàn nhẫn sát hại ông Trương, phần tam đệ (là bà Vương đời nay) có bổn phận canh chừng…
Thời đó tôi là một trong những thân thích của họ. Khi tôi vào rừng, chứng kiến hành động của ba anh em kết bái này, chẳng những tôi không can ngăn, mà còn mang theo thức ăn tiếp tế hỗ trợ… Tôi lấy bánh bao đưa cho họ ăn, ba người ăn no rồi thì vội đem xác ông Trương thiêu hủy và chạy trốn… Phần tôi thì giả vờ như không hay biết chuyện gì, lo di tản đi xa (bỏ về quê). Từ đó Trương đại nhân bặt tin ở chốn nhân gian.
Vì vậy mà đời này tôi cũng phải thọ báo. Ngay tối đó khi mang thức ăn vào trong nhà bếp cho Vương cư sĩ, tôi mới cầm cốc lên chuẩn bị rót trà, thì bỗng trợt chân, té nhào trên đất, và cái cốc vuột tay văng tưng, rồi rơi xuống nền gạch nghe “keng” một tiếng nhưng không vở. Điều này khiến mọi người âm thầm thấm thía nhân duyên quả báo…
Chúng tôi đều hiểu rõ, nếu không nhờ chúng tôi đồng phát tâm tu theo Phật pháp thì quả báo khủng khiếp có thể tưởng tượng được, vì nhân như thế, ắt quả phải như thế!…
Sau khi về nhà mình rồi, tôi ôm mãi niềm ăn năn day dứt, thầm sám hối trong lòng, vì đời quá khứ đã từng hợp lực, làm hại Trương đại nhân tốt bụng.
Trước bệ Phật tôi quỳ tụng bảy biến Kinh Địa Tạng, thiết tha hồi hướng cầu siêu cho ông Trương. Ngày thứ ba, khi tôi tụng hồi hướng xong, đột nhiên nghe bên tai vang lên tiếng nói thật nhẹ: – Tôi đi đây!
Tôi liền bảo ông ta:
– Mong anh qui y Tam bảo, niệm Phật thật nhiều, dứt ác hành thiện, khéo phát đại Bồ-đề tâm, làm lợi ích chúng sinh, cầu anh ngay đây được vãng sinh thiện đạo, thính pháp nghe kinh, tu hành thật tốt, sớm đến bờ giác…
Qua việc này có thể biết, tất cả những gì ta gặp trong đời, đều không phải là hiện tượng ngẫu nhiên, mà do quả báo chiêu cảm thuộc nhân gieo thuở trước. Chỉ vì chúng sinh mê muội nghiệp nặng, nhìn không thấu… Vậy mới có câu: “Bồ-tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả”…
Thế nên, khi đối diện với hoàn cảnh chông gai không thuận lợi, phải bình thản tiếp nhận báo ứng, nỗ lực tạo nghiệp tốt, lo sửa lỗi, hành thiện, dốc sức tu trì để cứu chuộc lỗi xưa.
Lời người dịch:
Có lẽ bạn đọc sẽ thắc mắc, vì sao gia đình Tiền Khôn biết được nguồn cội ân oán đời quá khứ? Tất nhiên Quả Hồng thì dư biết điều này rồi. Nhưng nhà Tiền Khôn là gia đinh Phật hóa, tu hành nghiêm cẩn theo pháp Phật, nếu không biết quá khứ thông qua định lực thì vẫn có thể mộng thấy, hoặc do người báo oán nhắc. Xin dẫn chứng bằng hai câu chuyện:
1. Phật tử Diệu Ân kể tôi nghe chị có người bạn là X, cứ than thở sao mình vướng phải nợ nần khốn khổ, vì vậy X đã trì kinh và chí thành nguyện trước Phật xin cho mình hiểu rõ nguyên nhân từ đâu?
Sau đó X nằm mộng thấy kiếp trước mình vào nhà người gặp món tiền rất lớn (người ta để hớ hênh). X khởi tâm tham trộm lấy, chưa kịp cất thì bỗng có nhiều người bước vào nhà. Hoảng sợ nên X vội lao vào nhà vệ sinh, bỏ tiền vào bồn cầu bấm nước dội phi tang, để không bị lộ tẩy là mình ăn cắp… dù tiền đó chưa dùng được, nhưng tội đã tạo thành, do vậy mà đời này X phải trả nợ liên miên…
Thức dậy, X tỉnh ra và nguyện từ đây tu sửa đàng hoàng, không còn than thở vì “nợ vô lý ngập đầu nữa”.
Kể xong câu chuyện này X nói:
– Mình làm mình chịu chứ biết trách ai? Gieo nhân xấu thì phải gặt quả không lành thôi!
2. Một người bạn khác của Diệu Ân, kể rằng đêm đó cô đang ngồi trì chú Đại Bi, thì bỗng dưng nhìn thấu xuống địa ngục, thấy mẹ mình bị hành hình thê thảm… đang khủng khiếp vì cảnh tượng địa ngục thì cô nghe tiếng xe chồng cô chạy về… và bừng tỉnh. Sau việc đó cô phát nguyện từ đây vĩnh viễn tu hành để thoát ly cõi khổ…
Đây là việc thường xảy ra. Cho nên, những cảnh giới kiếp trước hay cõi khác… người bình thường cũng có thể thấy đến, chứ không phải có thần thông mới biết.
Chương trước
Chương sau
- Chương 1: Lời Người Dịch - Lời Tác Giả
- Chương 2: Thiếu Niên Bất Lương
- Chương 3: Giật Mình Tỉnh Ngộ
- Chương 4: Gà Trống Lông Vàng
- Chương 5: Bệnh “Trời Cho"
- Chương 6: Trong Xưởng Có Cái Gì, Nhà Tôi Có Cái Đó
- Chương 7: Dùi Lỗ Lấy Nhọt - Nhai Xương Mút Tủy
- Chương 8: Cư Sĩ Cũng Phải Có Đủ Đức Hạnh
- Chương 9: Tổ Kiến Và Nhà Ở - Thai Phụ Tụng Kinh Địa Tạng
- Chương 10: Ăn Thịt Chướng Ngại Thiện Chung
- Chương 11: Đọc Nhiều Kinh Phật Tăng Trí Huệ
- Chương 12: Thân Phụ Cầu Siêu Độ - Thai Nhi Ưa Nghe Kinh Địa Tạng
- Chương 13: Bệnh Tùng Khẩu Nhập - Thai Nhi Nghe Kinh, Giải Oán Hờn
- Chương 14: Báo Ứng Không Ngờ - Chứng Bệnh Sợ Bóng Tối
- Chương 15: Mỹ Nữ Và Thổ Phỉ
- Chương 16: Tiên Sinh Dạy Học - Nhân Nào Quả Nấy
- Chương 17: Hộ Trì Phật Pháp Bằng Đức Hạnh
- Chương 18: Ba Mỹ Nhân
- Chương 19: Nước Lèo Trứ Danh
- Chương 20: Nguyên Nhân Đáng Sợ
- Chương 21: Đám Tang Chó
- Chương 22: Người Ưa Câu Cá
- Chương 23: Thức Ngon Đặc Chế
- Chương 24: Người Chân Voi
- Chương 25: Bán Rắn Mối
- Chương 26: Cá “Câu” Người
- Chương 27: Tiểu Thư Khỉ
- Chương 28: Trộm Công Giảm Liệu
- Chương 29: Người Chồng Tài Hoa
- Chương 30: Pháp Quan Kỳ Án
- Chương 31: Những Kẻ Buôn Người
- Chương 32: Phần 3: Lời Người Dịch
- Chương 33: Lời Tác Giả
- Chương 34: Tâm Sự Trùm Du Đãng
- Chương 35: Tâm Sự “Quý Phu Nhân”
- Chương 36: Không Nên Mặc Tình Làm Hại Cây Cỏ
- Chương 37: Nước Tràn Kim Sơn Tự
- Chương 38: Bịnh Tùng Khẩu Nhập
- Chương 39: Phí Phạm Của Trời Tội Rất Lớn - Dùng Cho Hết
- Chương 40: Đừng Lấy Vật Khống Phải Của Mình
- Chương 41: Thân Khuyển Mã
- Chương 42: Nguyên Nhân Không Ngờ
- Chương 43: Cẩn Thận Khi Gieo Nhân
- Chương 44: Mang Thai Không Nên Nối Giận
- Chương 45: Hai Đồng Dưa Cải
- Chương 46: Nên Sống Chánh Nghiệp
- Chương 47: Quả Báo Bội Tín Vong Nghĩa
- Chương 48: Bà Hàng Trứng Rán
- Chương 49: Ham Chút Lợi Nhỏ Bị Thiệt To
- Chương 50: Lòng Tốt Của Cây Tượng Ba
- Chương 51: Phải Thấy Ưu Điếm Của Người
- Chương 52: Mê Hòn Thang
- Chương 53: Công Tử Áo Xanh
- Chương 54: Người Vợ Đau Khố
- Chương 55: Kim Giám Đốc
- Chương 56: Tần Phu Nhân
- Chương 57: Thằng Cháu Quý
- Chương 58: Tu Không Nên Độc Tài
- Chương 59: Tình Chấp Nhiều Đời
- Chương 60: Con Đường Làm Giàu
- Chương 61: Nghiêm Cư Sĩ
- Chương 62: Khi Tôi Biết Đến Pháp Phật
- Chương 63: Trong Mạt Pháp Có Chánh Pháp
- Chương 64: Ni Diệu Dung
- Chương 65: Những Điềm Mộng Được Báo Trước
- Chương 66: Kinh Nghiệm Phóng Sinh
- Chương 67: Quả Báo Bất Hiếu
- Chương 68: Tuần Thất Đầu Tiên
- Chương 69: Vì Sao Cô Đi Tu?
- Chương 70: Vì Sao Các Tu Sĩ Hay Bịnh Nặng?
- Chương 71: Hồi Ký Của Sư Hằng Nghiêm
- Chương 72: Quán Ngon Cao Cấp
- Chương 73: Đi Câu Bị Cảm Động
- Chương 74: Chuyện Nơi Lâm Trường - Khi Máy Mổ Hoàn Tất
- Chương 75: Cận Tử Nghiệp Đáng Sợ
- Chương 76: Thịt Rùa Ngon
- Chương 77: Tình Thương Của Khỉ Lông Vàng
- Chương 78: Hứa Tiên Sinh - Ngọc Lan
- Chương 79: Con Lừa
- Chương 80: Công Chúa Thăng Hoa
- Chương 81: Chu Tú Hoa
- Chương 82: Báo Ứng Hiện Đời – Tập 4
- Chương 83: 1. Bàn Về Quỷ Thần
- Chương 84: 2. Quan Âm Cứu Nạn
- Chương 85: 3. Chơi Cổ Phiếu Chướng Ngại Tu Hành
- Chương 86: 4. Sức Mạnh Của Sám Hối
- Chương 87: 5. Liễu Nghiệp
- Chương 88: 6. Thai Giáo Tuyệt Vời
- Chương 89: 7. Phá Thai Là Tội Nặng
- Chương 90: 8. Mã Thanh
- Chương 91: Phật Pháp Thay Đổi Tôi
- Chương 92: 10. Lão Điền
- Chương 93: 11. Chuyến Đồi Số Mệnh
- Chương 94: 12. Thuốc Trị Hiếm Muộn
- Chương 95: 13. Không Nên Ăn Thịt Chúng Sinh
- Chương 96: 13B. Phỉ Báng Phật Pháp, Phải Sám Hối
- Chương 97: 14. Thiện Niệm Và Ác Niệm
- Chương 98: 15. Trong Chết Được Sống
- Chương 99: 16. Hoàng Đình
- Chương 100: 17. Gặp Hung Hóa Cát
- Chương 101: Thiện Thần Hộ Trì Người Trì Giới
- Chương 102: Bệnh Của Ba Tôi
- Chương 103: 20. Không Nên Ham Cầu Thần Thông
- Chương 104: 21. Tội Nặng Báo Nhẹ
- Chương 105: 22. Bệnh Nan Y Phải Chí Thành Sám Hối
- Chương 106: 23. Bay Qua Miền Hạnh Phúc
- Chương 107: 24. Vợ Chồng Họ Sử
- Chương 108: 25. Diễm Tuyết
- Chương 109: 26. Mối Tình Tay Ba
- Chương 110: 27. Quả Báo Tà Hạnh
- Chương 111: 28. Ác Báo Sát Sinh
- Chương 112: 29. Cảnh Sát Và Phú Ông
- Chương 113: 30. Hai Cậu Quý Tử
- Chương 114: 31. Chủ Và Tớ
- Chương 115: 32. Sống Lại
- Chương 116: 33. Đồng Nghiệp Chiêu Cảm
- Chương 117: 34. Tình Chấp Trói Buộc
- Chương 118: 35. Mẹ Chồng Nàng Dâu
- Chương 119: 36. Gieo Gì Gặt Nấy
- Chương 120: 37. Con Vặt Chết Thảm
- Chương 121: Cảm Ứng Khi Siêu Độ Vong Linh
- Chương 122: 39. Không Nên Ăn Mặc Hở Hang
- Chương 123: 40. Lời Sám Hối Của Cô Người Mẫu
- Chương 124: 41. Niềm Đau Tuổi Nhỏ
- Chương 125: 42. Anh Bạn Khó Thở
- Chương 126: 43. Dứt Ác Tu Thiện
- Chương 127: 44. Lòng Từ Của Bồ Tát Địa Tạng
- Chương 128: 45. Lý Do Tôi Đến Với Đạo
- Chương 129: Báo Ứng Hiện Đời – Tập 5 – Nhân Quả Giải Theo Phật Giáo
- Chương 130: Phần 1 Tây Du Ký Và Phong Thần
- Chương 131: Cư Sĩ Chân Minh
- Chương 132: Đừng Truyền Luận Thuyết Hồ Đồ
- Chương 133: Cô Tôi
- Chương 134: Cách Lìa Dục Niệm
- Chương 135: Vì Sao Hài Nhi Khóc
- Chương 136: Nguyên Nhân Bất Hạnh
- Chương 137: Kim Doanh
- Chương 138: Tụng Kinh Niệm Phật Còn Bị Tai Nạn Ư?
- Chương 139: Bồ Tát Mật Hạnh
- Chương 140: Cẩn Thận Khi Phát Ngôn
- Chương 141: Nguyên Nhân Do Đâu?
- Chương 142: Kinh Nghiệm Cầu Con
- Chương 143: Nghịch Duyên Giữa Cha Mẹ Và Con
- Chương 144: Giết Cáo Bị Báo Ứng
- Chương 145: Nàng Dâu Bất Hạnh
- Chương 146: Câu Chuyện Khiến Tôi Rơi Lệ
- Chương 147: Chú Út Của Bạn Tôi
- Chương 148: Ông Hàng Xóm Hung Dữ
- Chương 149: Nhân Duyên Giữa Tôi Và Bồ Tát
- Chương 150: Sáu Chuyện Nhân Quả
- Chương 151: Chuyện Kể Của Cảnh Sát Pháp Y
- Chương 152: Ác Báo Của Vu Khống Thêu Dệt
- Chương 153: Xin Đừng Làm Việc Tổn Đức.
- Chương 154: Tình Chấp Uyên Ương
- Chương 155: Tiếng Gọi Đêm Khuya
- Chương 156: Thần Phúc Lộc
- Chương 157: Thái Minh Thông
- Chương 158: Tháng Sáu Tuyết Rơi
- Chương 159: Tâm Sự Một Nữ Kỹ Sư
- Chương 160: Vị Khách Đến Sớm
- Chương 161: Tự Tử Đi Về Đầu
- Chương 162: Quán Nhậu Long Hổ
- Chương 163: Chuyện Các Khoa Học Gia
- Chương 164: Lá Thư Độc Giả
- Chương 165: Báo Ứng Hiện Đời – Tập 6 Giai Nhân Áo Phượng
- Chương 166: Giọt Nước Mắt Anh Tài Công
- Chương 167: Tai Nạn Nửa Đêm
- Chương 168: Cứu Khỉ Một Nạn, Khỉ Cứu Lại Một Làng
- Chương 169: Một Buổi Quán Sát Nhân Quả
- Chương 170: Không Nên Ăn Cá
- Chương 171: Ác Báo Đáng Sợ
- Chương 172: Vì Sao Không Nên Sát Sinh
- Chương 173: Con Cá Ngát
- Chương 174: Những Điều Phái Nữ Cần Biết
- Chương 175: Anh Kỹ Sư Kiến Trúc
- Chương 176: Bàn Về Giao Tế, Ăn Mặc
- Chương 177: Những Điều Phái Nam Cần Nên Biết
- Chương 178: Tâm Sự Của Ba Chàng Trai
- Chương 179: Kinh Nghiệm Tuyệt Diệu Về Giới Dâm
- Chương 180: Tâm Sự Kẻ Thứ Ba
- Chương 181: Ích Lợi Kỳ Diệu Của Việc Giới Dâm
- Chương 182: Hơn Ba Trăm Mạng
- Chương 183: Hấp Tinh Quỷ
- Chương 184: Hiện Thế Báo Của Tà Dâm
- Chương 185: Chuyện Anh K
- Chương 186: Tâm Sự Của Thiên Thần
- Chương 187: Giấc Mộng Của Tôi
- Chương 188: Linh Xà Cứu Nạn Dân
- Chương 189: 50 Năm Sau Mới Báo Thù
- Chương 190: Đôi Mắt Âm Dương
- Chương 191: Giai Nhân Áo Phượng
- Chương 192: Bái Kinh Cứu Mẹ
- Chương 193: Thiên Địa Quan Thần
- Chương 194: Tôi Đã Thấy Hai Vị Thần Đồng Sinh, Đồng Danh
- Chương 195: Trên Đầu Ba Thước Có Thần Linh
- Chương 196: Thần Thổ Địa
- Chương 197: Vấn Xuyên Đại Địa Chấn
- Chương 198: Chị Của Ích Tây
- Chương 199: Tự Sát Đọa Cõi Ác
- Chương 200: Hướng Phật Xin Công Tác
- Chương 201: Tâm Sự Người Vợ
- Chương 202: Mối Duyên Của Dượng X
- Chương 203: Đôi Mắt Trẻ Thơ -TÒA LẦU GIẢI TRÍ
- Chương 204: Vương Quả Phụ
- Chương 205: Chuyện Của Ba Tôi
- Chương 206: Chuyện Các Vũ Trường
- Chương 207: Trần Đại Gia
- Chương 208: Kinh Nghiệm Cầu Siêu Cho Vong Thai
- Chương 209: Nơi Mẹ Tôi Đến (Báo Ứng Hiện Đời – Tập 7)
- Chương 210: 1. Anh Bạn Sinh Viên
- Chương 211: 2. Câu Chuyện Của Tôi
- Chương 212: 3. Chuyện Của Frank
- Chương 213: 4. Đại Lễ Mông Sơn Cứu Độ Vong Linh
- Chương 214: 5. Bình Rượu Thuốc
- Chương 215: 6. Nơi Mẹ Tôi Đến
- Chương 216: 7. Buổi Cầu Siêu Kỳ Lạ
- Chương 217: 8. Cô Bạn Tiến Sĩ
- Chương 218: 9. Ngọn Giáo Nơi Tượng Quan Công
- Chương 219: 10. Hai Bản Kinh Đầu Tiên
- Chương 220: 11. Đại Sưthăm Bệnh
- Chương 221: 12. Quỷ Thần
- Chương 222: 13. Già Lam Có Thêm Một Vị Hộ Pháp
- Chương 223: 14. Người Xưa Nay Ở Đây
- Chương 224: 15. Tiền Kiếp Của Cụ Rùa
- Chương 225: 16. Ông Trùm Xã Hội Đen
- Chương 226: 17. Hậu Thân Lý Bạch
- Chương 227: 18. Nhất Kiến Chung Tình
- Chương 228: 19. Siêu Độ Ông Ngoại
- Chương 229: 20. Những Lần Triều Sơn Cùng Ngài Hư Vân
- Chương 230: 21. Chuyện Bồ Tát Cảm Ứng Mẹ Tròn Con Vuông
- Chương 231: 22. Lời Nguyện Của Người Mẹ
- Chương 232: Vì Sao Hay Bị Tình Làm Tổn Thương
- bình luận