[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam - Chương 135: Đi đến cửa hàng bán lẻ

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 135: Đi đến cửa hàng bán lẻ

Đường Tam cười híp mắt nói: "Lần này kiếm được nhiều tiền như vậy, ta cảm thấy quan trọng nhất là đem tiền chuyển hoá thành thực lực. Chúng ta nên đi mua sắm thôi."

"Ta đồng ý!" Trình Tử Chanh lập tức giơ tay lên, vẻ mặt hưng phấn.

"Đi một chuyến đến cửa hàng bán lẻ!" Độc Bạch nắm trong tay nguyên tố tệ, quay người đi ra ngoài.

Vũ Băng Kỷ có chút bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Tiểu Đường, ta thì sao? Ngươi thấy ra rèn luyện đến đâu thì có thể tiếp tục đi rèn luyện?"

Đường Tam nhìn Vũ Băng Kỷ, suy nghĩ một chút nói: "Đại sư huynh, lúc nào ngươi chính thức luyện ra băng châm thì lúc đó chúng ta sẽ ra ngoài rèn luyện."

"Được!" Vũ Băng Kỷ không chút do dự gật đầu.

Tuy rằng thương thế của hắn chưa khỏi hẳn, nhưng gần đây vẫn cố gắng luyện tập khống chế Băng nguyên tố. Sau khi được Đường Tam chỉ điểm, cảm ngộ của hắn với Băng nguyên tố đã sâu sắc hơn nhiều.

"Vậy đi thôi, đi đến cửa hàng bán lẻ. Ta cảm thấy, chính thức phát tài hẳn là Vũ tỷ mới đúng." Vũ Băng Kỷ cười nói.

Năm người cùng đi ra ngoài. Trong túi quần có tiền nên lòng an tâm, Độc Bạch đi tuốt ở phía trước, thẳng đến cửa hàng bán lẻ do Mộc Vân Vũ phụ trách.

Khi bọn họ đi vào cửa hàng, Mộc Vân Vũ đang chỉnh lại quầy đồ vật. Chứng kiến năm người bọn họ cùng tới, Mộc Vân Vũ không khỏi cười nói: "Ôi!!! Các tiểu tài chủ đã đến. Như thế nào, hôm nay tới mua sắm lớn sao?"

Đường Tam cười ha hả nói: "Vũ tỷ, chúng ta tới mua đồ. Người xem chúng ta đều tới một lần, có thể giảm giá hay không?"

"Giảm giá? Cái này không được. Đừng tưởng ta không biết các ngươi kiếm được bao nhiêu tiền, còn muốn giảm giá? Ngươi không biết cái gì gọi là hâm mộ ghen ghét sao? Không làm thịt các ngươi đã là ta rất khách khí rồi." Mộc Vân Vũ mỉm cười nói.

Độc Bạch nói: "Vũ tỷ, ngươi không thể như vậy. Ngươi nói như vậy chúng ta liền tới nội thành mua. Trong thành không chừng có càng nhiều chỗ tốt."

Mộc Vân Vũ cũng không hoảng hốt: "Đi a! Các ngươi cứ đi đi. Trong thành đúng là có nhiều đồ tốt, nhưng mấu chốt không phải ai cũng bán cho ngươi. Đại đa số cửa hàng đều không cởi mở với các phụ thuộc, chỉ có Yêu Quái Tộc, thậm chí là quý tộc mới có tư cách đi vào. Ngươi không tin thì đi thử xem."

Đường Tam trong nội tâm khẽ động, từ lời nói của nàng, hắn đã biết thêm một tình huống mới – phụ thuộc mua đồ đều bị kỳ thị.

Vũ Băng Kỷ cười ha hả nói: "Vũ tỷ, đừng nghe tiểu tử Độc Bạch này nói lung tung, chúng ta đi lựa đồ a." Nói xong, hắn hướng mấy người liếc mắt tỏ ý.

Mộc Vân Vũ bình tĩnh ngồi trên ghế nói: "Đi thôi. Vừa ý cái gì thì nhanh lấy, sau đó tới đây tính tiền. Đồ vật có thể mang về theo từng nhóm."

Có rất nhiều bảo vật cần bảo quản đặc thù, mang đi mà không dùng ngay đã mất đi công hiệu. Mộc Vân Vũ nói có thể mang đi từng nhóm chính là giúp đỡ bọn họ bảo quản vật phẩm mua sắm.

Năm người không nói thêm lời nào, lập tức bắt đầu chọn lựa.

Bên trong cửa hàng có vô cùng nhiều chủng loại, nơi này bọn họ đều đã tới, nhưng mua đồ ở đây, khả năng cũng chỉ có Vũ Băng Kỷ. Thân là Đại sư huynh, hắn cũng có một chút tích góp. Còn Độc Bạch, Đường Tam, Trình Tử Chanh đều là lần đầu tiên tới cửa hàng mua sắm. Cố Lý đã tới mấy lần, nhưng đều không tốn quá nhiều tiền.

Tương đối mà nói, bình thường Độc Bạch cùng Cố Lý đã được chiếu cố nhiều hơn một chút. Thiên phú của bọn họ quá tốt, tiến hoá của bọn họ với học viện quá mức trọng yếu, học viện đối với bọn họ tất nhiên cũng có ưu tiên. Nhưng một số vật phẩm trân quý bên trong cửa hàng, học viện phải bỏ ra một cái giá không nhỏ mới mua được, không có khả năng không lý do cấp cho bọn họ, nhất là mấy năm qua bọn họ cũng không đột phá bình cảnh.

Mộc Vân Vũ nói: "Nếu như cần lão sư đề cử thì cứ tìm ta."

Nàng nhìn năm người này, trong nội tâm rất là vui mừng. Nàng đương nhiên biết năm tiểu gia hoả này tổng thu nhập chỉ sợ vượt qua hai mươi miếng nguyên tố tệ, dù sao hai đầu Sáp Sí Hổ thật sự rất đáng giá. Riêng nội đan kia đã có giá năm nguyên tố tệ, so với trong tưởng tượng còn nhiều hơn một ít.

"A, đúng rồi. Ngày mai nhóm thứ hai sẽ xuất phát đi săn gϊếŧ rèn luyện. Lần này vẫn là năm người đi. Chờ bọn họ trở về, nhóm thứ ba cũng lên đường. Các ngươi đại khái là chia thành ba tổ. Cho nên nhìn trúng thứ tốt thì tranh thủ ra tay, đừng để đám người kia trở về rồi vượt mất. Trong cửa hàng này có nhiều thứ là độc nhất vô nhị đấy, cũng chưa có bán đâu."

Đường Tam nhìn bên trong tủ, không khỏi lộ dáng vẻ tươi cười. Phương thức chào hàng này của Vũ tỷ có chút bình thường. Không nói những thứ kia giá rất cao, chỉ nói thu hoạch, chẳng lẽ tổ thứ hai sẽ có thu hoạch giống bọn họ sao? Loại khả năng này là phi thường nhỏ.

Tiểu đội này của Đường Tam, đừng nhìn Độc Bạch không có sức chiến đấu gì, Vũ Băng Kỷ là Đại sư huynh, thực lực đạt đến Lục giai. Có Đại sư huynh dẫn đội, lại thêm Đường Tam có tác dụng rất trọng yếu. Thì Quang Biến, Kim Bằng Biến, Thiên Hồ Biến đều có tác dụng đặc thù. Dẫn đội hai tổ kia hẳn đều là Ngũ giai, thực lực so với bọn họ kém hơn khá nhiều. Quan trọng nhất là, hai tổ kia không có Đường Tam, cho nên, thu hoạch không có khả năng lớn hơn bọn họ.

Đối với việc mua vật gì, Đường Tam sớm đã có dự định. Lần trước đi tới nơi này xem xét, hắn đã nhớ kỹ một số vật phẩm thích hợp với mình.

Rất nhanh, Đường Tam đã chọn xong vật mình muốn, ghi chép lại rồi trở về chỗ Mộc Vân Vũ.

"Vũ tỷ, ta muốn các đồ vật này." Đường Tam đưa bản ghi chép của mình cho nàng.

Mộc Vân Vũ tiếp nhận, so sánh với danh sách của mình, rất nhanh đã sao chép xong danh sách đồ vật của Đường Tam.

Sau khi sao chép xong, nàng có chút kinh ngạc nói: "Ngươi sao lại muốn mua cái này? Long Cân Quả cũng không tệ, dùng để rèn luyện kinh mạch rất tốt. Ngươi đúng là dám trả giá, một cành Long Cân Quả chính là một nguyên tố tệ a! Nhưng mà, Thanh Ngọc Đằng có cái gì hữu dụng. Đây chỉ là Yêu Thú cấp thấp mà thôi. Nhị giai Yêu Thú, còn sống. Đồ vật này có tác dụng lớn nhất là buộc đồ vật. Ngươi mua làm dây thừng sao? Nhưng mà nó di động, cũng không ổn định như dây thừng a!"

"Còn cái này, ngươi mua cái này làm gì? Tiêm Tinh Kim? Kim loại hiếm này có tác dụng gì? Ngay là làm Yêu tệ cũng không đáng, bởi vì bên trong không có bất kỳ thuộc tính năng lượng nào. Còn Hắc Ô Thạch, cái này có gì hữu dụng? Ngươi còn mua nhiều như vậy? Đồ vật này ngoại trừ cứng rắn ra cũng không có bất kỳ năng lượng nào. Ngươi sợ ngươi có nhiều tiền lắm phải không?"

Nghe Mộc Vân Vũ liên tiếp chất vấn, Đường Tam không khỏi cười khổ: "Vũ tỷ, chúng hữu dụng với ta."

"Có gì hữu dụng? Dựa theo số lượng ngươi mua, tổng cộng đã mất hai nguyên tố tệ rồi. Ngươi có biết Tiêm Tinh Kim dùng làm cái gì không? Cái này không đáng nhất. Đây là nguyên liệu dùng làm đồ trang sức của nữ nhân. Trang sức của Yêu Quái Tộc thượng lưu đều khảm nạm vật này, bởi vì nó sáng bóng, màu sắc rất đẹp, rất được hoan nghênh, lại có sản lượng ít, cho nên giá cả khá cao. Ngươi là một nam hài tử, muốn đồ vật này làm gì? Chẳng lẽ ngươi muốn làm trang sức tặng nữ nhân. Ngươi xem trọng Chanh tử rồi hả?"

"..."

Đường Tam không biết nên nói cái gì cho đúng. Hắn biết Mộc Vân Vũ có ý tốt, nhưng hắn mua những vật này đều thực sự có chỗ để dùng.

"A? Coi trọng ta? Không được đâu Đường Tam, ta không thích người còn nhỏ tuổi hơn mình. Ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, nhanh chóng cắt đứt suy nghĩ này đi." Trình Tử Chanh tai rất thính, lập tức cự tuyệt.

Nhưng Trình Tử Chanh tựa hồ lại nghĩ tới ưu điểm của Đường Tam, liền bổ sung thêm một câu: "Tiểu Đường a! Ta biết ngươi là người tốt, nhưng hiện tại chúng ta còn nhỏ, vẫn nên cố gắng tu luyện, lấy học hành làm chủ."

Còn phát thẻ người tốt? Đường Tam khoé miệng co giật một thoáng.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận