[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam - Chương 634: Vương Phi

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 634: Vương Phi

Khổng Tước Đại Yêu Vương ra hiệu cho Mỹ công tử buông tay mình ra, sau đó tiến lên một bước, hai tay mở ra như muốn ôm lấy thành Gia Lý, "Các vị, mời ngồi."

Mọi người hai bên lúc này mới ngồi xuống, ánh mắt đều tập trung trên người Khổng Tước Đại Yêu Vương.

Khổng Tước Đại Yêu Vương nhìn thành Gia Lý phía xa, trong mắt mang theo hào quang khác thường. Đúng a! Giờ khắc này hắn vẫn là Thành chủ thành Gia Lý, hôm nay là thời khắc quyền lực thay đổi. Trong lòng hắn thật sự cam tâm sao? Quyền lực, đối với bất kỳ chủng tộc nào, với bất kỳ thế lực nào đều rất khó từ bỏ.

"Từ 30 năm trước, khi ta bắt đầu chấp chưởng Khổng Tước Yêu tộc đến nay, đã 30 năm trôi qua, ta luôn cẩn trọng, không dám có nửa phần lười biếng. Tộc ta không Hoàng, mặc dù an phận ở một góc, nhưng cũng gặp phải rất nhiều khó khăn. Có được sự trợ giúp của mọi người nên thành Gia Lý cùng Khổng Tước Yêu tộc chúng ta mới phồn vinh như ngày hôm nay. Các tộc an cư lạc nghiệp, Khổng Tước Yêu tộc chúng ta mới phồn diễn sinh sống tốt hơn. Là tộc trưởng, là Thành chủ, trên người ta gánh vác trọng trách nặng nề."


"Ta luôn luôn nhắc nhở chính mình, dù như thế nào ta cũng phải để Khổng Tước Yêu tộc truyền thừa xuống, để Khổng Tước Yêu tộc vẫn đứng trong hàng ngũ các chủng tộc mạnh nhất như trước. Ta luôn cố gắng thử nghiệm, muốn tiến thêm một bước đi vào cánh cửa kia, chỉ có như vậy mới để Khổng Tước Yêu tộc chúng ta không còn lo lắng. Nhưng là, ta không thể thành công, thiên phú của ta cuối cùng không thể chống đỡ cho ta tiến vào cấp độ đó. Ta chỉ có thể lùi lại làm việc khác, quản lý thành Gia Lý tốt hơn, để nơi này càng trở nên phồn vinh. Hôm nay, ta có thể đứng thẳng nói với tổ tiên rằng, 30 năm qua, đối với Khổng Tước Yêu tộc, đối với thành Gia Lý, ta không thẹn với lương tâm."

Lời nói vừa ra, tất cả các quý tộc ở đây, kể cả Khổng Tước Yêu tộc đều lần nữa khom người, hành lễ với Khổng Tước Đại Yêu Vương.


Khổng Tước Đại Yêu Vương nói không sai, trong các đời Khổng Tước Yêu tộc, hắn tuyệt đối là người xuất sắc nhất. Từ khi kế thừa vị trí tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc, hắn làm hết thảy đúng là khiến Khổng Tước Yêu tộc thậm chí là thành Gia Lý phát triển không ngừng. 30 năm qua, hắn khiến Khổng Tước Yêu tộc hoàn toàn thay đổi, khiến thành Gia Lý hiện tại phồn vinh không hề kém cạnh bất kỳ chủ thành nào. Hắn càng sáng lập ra thương hội giàu có nhất Thiên Vũ Đế Quốc, tất cả đều dưới sự chỉ đạo của hắn. Ở phương diện này, các tộc trong thành Gia Lý không khỏi vui lòng phục tùng. Cho dù là Vương Phi, lúc này cũng có chút khom người, bày tỏ tán thành với lời nói của hắn.

Cảm thụ được cảm xúc của mọi người, Khổng Tước Đại Yêu Vương nở một nụ cười kiêu ngạo, 30 năm qua mọi chuyện hắn làm đều được các tộc trong thành Gia Lý để vào mắt, một câu không thẹn với lương tâm là kiêu ngạo lớn nhất đời hắn.


"Ta cuối cùng vẫn già rồi, ta vốn vì thành Gia Lý, vì Khổng Tước Yêu tộc chúng ta cố gắng thêm mười năm, trăm năm. Nhưng là, ngoại địch đến không cho phép ta tiếp tục. Thành Gia Lý chính là căn cơ của Khổng Tước Yêu tộc chúng ta, ta không cho phép bất kỳ ai cướp đi, cho dù là Hoàng Giả cũng không được. Vì vậy mới có trận chiến kia. Trận chiến đó, ta mượn lực lượng của tổ tiên mà đánh lui cường địch, nhưng cũng đã thương tổn đến bản nguyên. Vì để chủng tộc truyền thừa tốt hơn, vì để có một lãnh tụ ưu tú hơn nên mới có nghi thức ngày hôm nay. Hôm nay, ta từ nhiệm vị trí tộc trưởng này và truyền lại cho tộc nhân thích hợp."

"Tộc trưởng xin nghĩ lại!" Ở bên Khổng Tước Yêu tộc, tất cả tộc nhân đồng thời khom mình hành lễ, cung kính nói. Khổng Tước Đại Yêu Vương khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, hắn đương nhiên nghe được ra, trong âm thanh thuyết phục này có bao nhiêu bất mãn và không từ bỏ.
"Ý ta đã quyết, không cần khuyên nữa. Ta có thể khẳng định là, dưới sự dẫn dắt của tộc trưởng tân nhiệm, Khổng Tước Yêu tộc sẽ đi đến đỉnh phong cao hơn. Tương lai không lâu chắc chắn sẽ lần nữa đứng trên đỉnh cao ở Thiên Vũ Đế Quốc."

Nói xong, hắn quay người nhìn Mỹ công tử ở bên cạnh mình.

"Tiếp theo ta tuyên bố, kể từ hôm nay, ta sẽ thoái vị vị trí tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc, truyền thừa lại cho ..."

"Chờ một chút." Một thanh âm băng lãnh đúng lúc này đánh gãy lời nói của Khổng Tước Đại Yêu Vương.

Bên trong Khổng Tước Yêu tộc, Vương Phi ngồi ở ngồi ở ghế chủ vị lần nữa đứng lên, hướng lên đài cao.

Khổng tước Đại Yêu Vương cùng Vương Phi, phu thê hai người bốn mắt nhìn nhau, sắc mặt Khổng Tước Đại Yêu Vương bỗng trầm xuống.

Tuy rằng đây là tình huống đã dự liệu trước, nhưng khi Vương Phi thật sự đứng ra ngăn cản thì sắc mặt của hắn vẫn rất khó coi.
Ngay trước mặt các quý tộc thành Gia Lý, đây không hề nghi ngờ là một sự sỉ nhục cực lớn đối với Khổng Tước Yêu tộc và Khổng Tước Đại Yêu Vương.

Vương Phi ánh mắt sáng rực nhìn hắn, trầm giọng nói: "Tộc trưởng thay đổi đối với bất kỳ chủng tộc nào cũng là chuyện hết sức trọng yếu, đều phải thông qua hội nghị trưởng lão thảo luận, cuối cùng sẽ đề cử nhân tuyển (người được chọn). Nhưng Vương thượng dường như không qua quá trình này. Tân tộc trưởng chẳng lẽ không cần các trưởng lão đồng ý và ủng hộ sao?"

Khổng Tước Đại Yêu Vương trầm giọng nói: "Ta đã sớm thông báo cho các trưởng lão quyết định của mình. Việc thay đổi tộc trưởng đúng là cần các trưởng lão ủng hộ, nhưng tương tự, theo quy củ của tộc chúng ta, tộc trưởng đời kế tiếp do tộc trưởng đời trước chỉ định. Việc các trưởng lão phải làm là phối hợp, không phải chất vấn. Thân là thủ tịch trưởng lão, ngươi muốn chất vấn quyết định của ta sao?"
Vương Phi lạnh nhạt nói: "Đúng là như thế. Ta chỉ hỏi Vương thượng một vấn đề, dù là đời sau của Vương thượng, hay trong nhiều hậu đại ưu tú của tộc chúng ta chẳng lẽ không có một người nào có thể trở thành người thừa kế sao? Vì sao lại chọn một phụ thuộc làm tộc trưởng? Chuyện này trong lịch sử Thiên Vũ Đế Quốc chưa bao giờ xuất hiện qua, huống chi tộc ta là truyền thừa Hoàng Giả. Thân là thủ tịch trưởng lão, ta có quyền chất vấn quyết định sai lầm của tộc trưởng. Tộc trưởng tân nhiệm có liên quan đến truyền thừa chủng tộc, quan hệ đến tương lai của tộc ta. Một tộc trưởng không thuần huyết làm sao có thể thuyết phục được tộc đàn? Làm sao có thể dẫn đầu tộc ta?"

Khổng Tước Đại Yêu Vương không có tức giận, ánh mắt bình thản nhìn Vương Phi: "Không sai, trên người Tiểu Mỹ đúng là chảy xuôi huyết mạch nhân loại, không chỉ vậy, trên người nàng còn chảy xuôi huyết mạch Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng."
"Ta tin tưởng, tất cả mọi người ở đây cũng đã biết và xác nhận tin tức. Không lâu trước ở Tổ đình tinh anh đại tái, nàng đã thu được song quán quân thi đấu cá nhân và thi đấu hai người. Nàng chiến thắng tất cả truyền nhân Hoàng Giả, trở thành song quán quân đầu tiên trong lịch sử Tổ đình tinh anh đại tái. Thiên phú trác tuyệt như vậy, làm sao lại không thể dẫn đầu Khổng Tước Yêu tộc đi tới đỉnh cao?"

Vương Phi nhàn nhạt nói: "Dù nàng ưu tú như thế nào, nàng cũng không phải tộc nhân thuần huyết. Đối với một chủng tộc, huyết mạch tinh khiết mới là chủ yếu. Không có huyết mạch tinh khiết làm sao có thể truyền thừa huyết mạch tinh khiết được? Cho nên dù như thế nào, ta sẽ không đồng ý để nàng kế thừa vị trí tộc trưởng. Đây cũng là ý của hội đồng trưởng lão, tộc trưởng nên suy nghĩ kỹ lại. Tộc trưởng hẳn phải biết, nếu có hơn tám trưởng lão ý kiến thống nhất, thì chúng ta có tư cách luận tội tộc trưởng."
Khổng Tước Đại Yêu Vương nở nụ cười: "Ý của Vương Phi là, ngay cả tộc trưởng ta cũng bị luận tội rồi hả? Vậy ngươi nói cho ta biết, ai có thể kế thừa vị trí tộc trưởng này? Ngoại địch còn chưa đánh xong, chúng ta liền nội chiến sao?"

Nhìn nụ cười trên mặt Khổng Tước Đại Yêu Vương, Vương Phi hơi cau mày lại. Nàng hiểu rất rõ trượng phu của mình. Xét về năng lực tổng hợp, nàng vô cùng khâm phục trượng phu, luận tu vi, nàng cũng không kém trượng phu bao nhiêu, nhưng luận khả năng lãnh đạo, quản lý, nàng tự nhận không thể bằng hắn. 30 năm qua, dưới sự lãnh đạo của Khổng Tước Đại Yêu Vương, Khổng Tước Yêu tộc đúng là tăng lên rất lớn. Đây cũng là nguyên nhân khiến Tổ đình có chỗ kiêng kỵ bọn họ. Nếu không phải Khổng Tước Đại Yêu Vương cố gắng thì chỉ sợ thành Gia Lý sớm đã mất, mà không cần chờ đến khi Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng xuất hiện, cũng không phải chỉ có một vị Hoàng Giả không có chủ thành.
Khổng Tước Đại Yêu Vương lúc này ung dung không vội, nàng tự nhận đã chuẩn bị kỹ càng không khỏi trong lòng bất an.

Vương Phi lạnh lùng nói: "Vì truyền thừa chủng tộc, chuyện này không thể không làm. Mời tộc trưởng nghĩ kỹ lại."
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận