[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam - Chương 997: Hiến tế

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 997: Hiến tế

Trong phòng nghỉ, Đường Tam hơi nheo mắt lại, đây là muốn dốc sức liều mạng.

Đánh giá theo tình hình hiện tại, Hoàng Kim Lang Đại Yêu Vương đang hơi chiếm ưu thế. Hắn không cho Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương bất kỳ cơ hội nào, dù hắn đang chiếm ưu thế thì cũng muốn đánh tan đối phương trong một lần.

Vào lúc này Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương có chút uể oải, một cánh tay của hắn mất đi sức chiến đấu, trong mắt dường như còn mang theo vẻ hoảng sợ. Nhưng hắn không hề có ý đầu hàng, chỉ là ngoài mạnh trong yếu lộ ra nanh vuốt của mình.

Hoàng Kim Lang Đại Yêu Vương đã tụ lực xong và bộc phát. Toàn bộ đài thi đấu chỉ thấy ánh trăng chiếu sáng, thân hình to lớn màu bạch kim lập tức nhào ra, trảo ảnh kinh khủng gần như bao trùm nửa sân thi đấu. Quang nhận màu trắng sáng chói bao phủ tất cả các tuyến đường mà Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương có thể né tránh.





Mà đúng lúc này, Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng trên bầu trời đột nhiên động, một đạo kiếm quang sáng chói phi thẳng xuống, đâm vào trong trận.

Trong tiếng nổ vang, hai thân ảnh bắn ra, bay về hai phía.

Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng ra tay, hiển nhiên là thắng bại đã phân.

Hoàng Kim Lang Đại Yêu Vương bắn ngược ra ngoài còn khá tốt. Hắn đang trong trạng thái toàn thịnh, chỉ bị chấn bay ra rìa sân rồi bắn ngược xuống đất. Hắn trở mình và đứng dậy, trên mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên.

Đổi lại bên kia, bộ dạng của Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương vô cùng thê thảm. Bị đánh ra ngoài với tốc độ nhanh hơn, va chạm với màn phòng hộ, bật trở lại rơi xuống đất, trong nhất thời hắn không đứng lên được, giống như cả người bị tê liệt.

"Thắng bại đã phân, Kim Tiền Báo thắng." Lời vừa nói ra, toàn trường xôn xao.



"Sao lại là Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương thắng? Hắn không phải thua sao?" Cận Miểu Sâm nói với vẻ mặt nghi ngờ.

Đường Tam liếc mắt nhìn rồi nói: "Không thể chỉ nhìn bề ngoài. Cái ngươi thấy chỉ là bề ngoài mà thôi. Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương rất tàn nhẫn, không chỉ với địch nhân và còn với chính mình. Xét về tu vi và trang bị, hắn kém hắn Hoàng Kim Lang Đại Yêu Vương, nhưng vào va chạm cuối cùng, hắn đã hiến tế chính mình để có đủ sức tấn công."

"A?" Cận Miểu Sâm có vẻ vẫn chưa hiểu được. Mà đa số người xem trong toàn trường cũng có cảm giác tương tự.

Hoàng Kim Lang Đại Yêu Vương không hề chất vấn, mà cung kính hành lễ với Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, sau đó quay người đi xuống đài. Cũng có thân vệ đặc biệt của Tổ đình lên đài đỡ Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương xuống dưới.



Thanh âm lạnh như băng của Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng vang vọng toàn trường, "Một kích cuối cùng, Kim Tiền Báo hiến tế trăm năm tuổi thọ của bản thân bộc phát một lần xả thân kích. Nếu va chạm, Hoàng Kim Lang sẽ chết, Kim Tiền Báo trọng thương và cận kề cái chết. Cho nên, Kim Tiền Báo chiến thắng. Tuy rằng nó thắng nhưng xét theo tình hình lúc đó, nó không thể tiếp tục dự thi. Vì vậy hai người đồng thời bị loại. Kim Tiền Báo xếp trước, kết quả là như vậy."

Sự xao động trong toàn trường nhanh chóng lắng xuống, ngoài ra còn có nhiều tiếng hít khí lạnh.

Liều mạng như vậy? Vì cái gì? Hiến tế trăm năm sinh mệnh để chiến thắng đối thủ, hơn nữa còn khiến bản thân không thể tiếp tục dự thi. Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương thật sự rất kinh người!

Trận đầu tiên ở Chiếm Hoàng chi chiến đã thê thảm như vậy, sao lại không khiến tất cả người dự thi và khán giả rung động đây?
"Đáng giá sao?" Cận Miểu Sâm ngơ ngác hỏi.

Đường Tam nhìn nàng một chút, lại nhìn các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc có ý nghĩ tương tự trong đầu.

"Có biết vì sao Lam Kim Thụ tộc chúng ta không thể trở nên mạnh mẽ không? Đó là vì các ngươi vẫn luôn có suy nghĩ như vậy. Báo Yêu tộc và Lang Yêu tộc là kẻ thù truyền kiếp. Cho dù là chủng tộc hoàng kim thì cũng chỉ là huyết mạch cấp hai. Ở Chiếm Hoàng chi chiến, huyết mạch cấp hai có thể đạt được thắng lợi cuối cùng sao? Đáp án tất nhiên là không. Nhưng khi bọn họ gặp nhau, vì sao lại không tiếc hết thảy để chiến thắng đối thủ? Điều này không chỉ dành cho bản thân họ, mà là cho toàn bộ tộc quần. Tu vi của Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương rõ ràng không bằng đối thủ nhưng lại chiến thắng đối phương, đối với Báo Yêu tộc, sự vinh quang này thậm chí còn khiến chủng tộc bọn họ chiếm ưu thế trước Lang Yêu tộc, ít nhất là về tâm lý. Nó cũng sinh ra uy danh cho Báo Yêu tộc. Trong một thời gian dài sắp tới, sự phát triển của Báo Yêu tộc sẽ càng thêm thuận lợi. Đây là thắng lợi về ý chí và dũng khí. Chúng ta yếu là vì cho tới giờ các ngươi đều không nghĩ rằng chúng ta không thể thắng. Nếu ngươi không nghĩ rằng mình có thể thắng thì ngươi sẽ không bao giờ chiến thắng. Tinh thần hy sinh, các ngươi đã từng có sao?"
Nghe Đường Tam nói, các vị trưởng lão đều đỏ mặt cúi đầu xuống. Đúng vậy, Lam Kim Thụ tộc không có. Lam Kim Thụ tộc có tiền, nhưng Lam Kim Thụ tộc sợ chết.

Cận Miểu Sâm lẩm bẩm, "Nhưng chúng ta không giỏi chiến đấu."

Đường Tam thản nhiên nói: "Còn nhớ cây Hoàng Thiên Trụ nhân loại ta mua được trên hội đấu giá không? So với nhân loại, thiên phú của Lam Kim Thụ tộc chúng ta như thế nào? Nhân loại còn có thể sinh ra Hoàng Giả, vậy chúng ta có năng lượng sinh mệnh khổng lồ làm hậu thuẫn, vì sao chúng ta lại không thể tìm kiếm con đường tăng lên của riêng mình?"

Các trưởng lão im lặng, vào lúc này, bọn họ không biết nên nói gì cho phải. Đường Tam nói rất đúng, về cơ bản, Lam Kim Thụ tộc không bao giờ nghĩ đến việc chiến đấu chống lại. Theo bọn họ, có thể sinh tồn dưới sự che chở của bản thể Thụ Tổ, bọn họ đã rất thoả mãn rồi.
Trận đấu đầu tiên đã kịch liệt như thế, thậm chí có thể nói là tàn khốc. Tuy rằng Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương thắng, nhưng phải trả giá là trăm năm tuổi thọ. Hơn nữa hắn không thể tiếp tục dự thi, cả hai đều bị loại. Có tất cả 87 nam tuyển thủ, còn lại 85 người.

Đường Tam thậm chí tự giễu trong lòng là, trước khi trận đấu bắt đầu, ít nhất hắn xếp ở vị trí 85.

"Nhóm tuyển thủ thứ hai vào sân." Thanh âm Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng từ trên truyền đến.

Tiếp theo chính là trận đấu giữa hai tuyển thủ rút thăm được số 3 và số 4.

Đúng lúc này, Đường Tam cảm nhận được bên cạnh có động tĩnh. Thần Thức khẽ động, lập tức cảm ứng được phòng khách quý bên cạnh phòng mình xuất hiện cường giả.

Lúc trước hắn không chú ý tới bên cạnh Ninh Thần Ân là ai. Hiện tại thông qua Thần Thức cảm ứng thì phát hiện đó là một cường giả Đan Đỉnh Hạc Yêu. Có thể đại biểu Đan Đỉnh Hạc Yêu tộc xuất chiến, vị này chắc là Đại Yêu Vương mạnh nhất hiện nay trong tộc. Với sự quen thuộc của Đường Tam với Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng, hắn chắc chắn sẽ không cử nhiều tộc nhân tham gia dự thi. Các tộc khác về cơ bản cũng như thế, chỉ khi tập trung tài nguyên lên một người thì cơ hội đạt được thắng lợi sẽ lớn hơn.
Chủng tộc của hai tên ở trận đầu tiên tương đối kém, số lượng tộc nhân rất nhiều, rất khó có thể nuôi sống nhiều tộc nhân như vậy. Vì vậy có rất ít trang bị và kỳ vật cho Hoàng Kim Lang Đại Yêu Vương và Kim Tiền Báo Đại Yêu Vương sử dụng trong chiến đấu.

Đến cấp độ Đại Yêu Vương rồi thì không phải trang bị hay thiên tài địa bảo nào cũng có thể sử dụng. Ngược lại, những vật phẩm có thể sử dụng chiến đấu ở cấp độ này rất hiếm. Nếu không thích hợp thì thà không cần. Cho nên lúc đó hai người kia chỉ có thể dùng khải giáp để phòng ngự và móng vuốt để công kích.

Qua màn hình thuỷ tinh, Đường Tam đã nhìn thấy vị cường giả Đan Đỉnh Hạc Yêu này. Hình người, sau lưng có một đôi cánh trắng, mặc áo trắng, trông rất sạch sẽ và gọn gàng. Có vẻ như hắn đã ngoài 30 tuổi, tuổi thật không rõ. Tốc độ phi hành cực nhanh, lướt nhanh ra, gần như ngay lập tức đã thu lại cánh, đứng thẳng trên đài thi đấu.
Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng vốn chủ trì trận đấu trước đã biến mất, xuất hiện làm trọng tài đổi thành Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng đến từ Nhật Thần Đế Quốc. Toàn thân vị Thiên Tinh Hoàng này đều sáng lấp lánh khiến người ta không thể nhìn rõ tướng mạo của hắn.

Nếu có đồng tộc xuất hiện thì Hoàng Giả sẽ tránh đi, đây là nguyên tắc trọng tài của cuộc thi này. Tổ đình không có thông báo chuyện này, nhưng từ việc Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng tránh đi thì có thể thấy rõ.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận