[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam - Chương 227: Báo thù

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 227: Báo thù

Bên kia có khí huyết dày đặc chấn động, hai dãy bàn lớn đã sớm được dọn lên, các cường giả Phong Lang tộc ở tụ tập ở đó.

Đường Tam thu liễm khí tức của mình, không phát ra động tĩnh nào. Tiếp theo cần chờ đợi.

Các Trư Yêu bận rộn đem một bồn thịt đến hậu viện, sau đó là các vạc rượu.

Khi còn ở Phong Lang trấn, Đường Tam biết rõ nhất tộc này rất ham mê uống rượu, cho nên hắn mới có kế hoạch này.

Hậu viện càng lúc càng huyên náo, đây là lễ mừng mỗi năm một lần, là ngày lễ trọng yếu nhất trong tộc.

Hơn trăm bàn tiệc được bày trong hậu viện rộng lớn. Trên tế đàn cách đó không xa là ba mươi sáu cỗ thi thể đang không ngừng chảy máu. Máu tươi chảy xuống thấm vào đường vân trên tế đàn, tản ra mùi huyết tinh nồng nặc.

Mùi máu này làm cho ánh mắt đám Phong Lang càng thêm khát máu ... bọn chúng chỉ hận không thể đi lên cắn xé những thi thể kia.

Trên bàn chủ vị là ba mươi tên Lang Yêu dáng người cao lớn, Phong Lang Vương ngồi ngay ngắn ở chính giữa, nó có thân thể hình người, đầu sói lớn. Hắn có một bộ lông thanh bích sắc kéo dài từ trán xuống sau lưng, thể hiện huyết mạch thuần tuý.

Nếu như có thể đột phá Thần cấp, trên bộ lông thanh bích sắc của Phong Lang Vương sẽ phủ một tầng màu vàng, biểu thị cho cấp độ huyết mạch cao hơn.

Nhưng đối với Phong Lang tộc nói riêng và Lang Yêu huyết mạch nói chung, muốn đột phá Thần cấp không phải là chuyện dễ dàng, Đại Trưởng Lão duy nhất trong tộc đã đến tổ đình nhậm chức rồi.

"Ngồi xuống đi, nhìn thấy máu liền không khống chế được tâm tình của mình, các ngươi có thể làm chuyện gì?" Phong Lang Vương phẫn nộ trách cứ các tộc nhân phát ra tiếng sói tru khi nhìn về tế đàn.

Các cường giả Phong Lang tộc lúc này mới khẽ ngồi xuống. Trên bàn đã sớm dọn lên thịt rượu nóng hổi, có một cường giả không thể chờ đợi mà lấy một miếng thịt cắn xé từng ngụm lớn.

Phong Lang Vương cau mày lại, đối với một màn này, nó hết sức bất mãn. Cho tới nay, Phong Lang tộc đều là chủng tộc hạng ba, có thể coi là huyết mạch cấp bốn. Từ khi hắn trở thành Phong Lang Vương vẫn muốn dẫn tộc mình trở nên cường đại, nhưng hiện thực không như là mơ, ngay cả Thiểm Báo tộc cũng không áp chế được.

"Ăn đi, uống đi." Phong Lang Vương phát ra một tiếng sói tru, cầm chén rượu trước mặt, phiền muộn nhanh chóng tiêu tán.

Phía trên cách bàn chủ vị không xa có một loạt cường giả Phong Lang Yêu rất tỉnh táo. Bọn chúng có thân hình gầy yếu, trong tay cầm pháp trượng, áo bào trên người hoa lệ hơn nhiều so với Phong Lang Yêu bình thường. Đây chính là Phong Lang tế tự.

Phong Lang Yêu lấy hai mạch Chiến Lang và Tế tự làm chủ, trong đó địa vị của tế tự cao hơn Chiến Lang. Tộc trưởng do Chiến Lang nhất mạch đảm nhiệm, mà Đại Trưởng Lão thì do Phong Lang tế tự chịu trách nhiệm. Tất cả các mạch Lang Yêu khác cũng đều như vậy.

Phong Lang Vương hiển nhiên là Chiến Lang, trong Chiến Lang nhất mạch là tộc nhân có linh trí cực cao, rất hiếm thấy. Vì vậy nó mới tu luyện đến cảnh giới Cửu giai đỉnh phong, nhưng nó biết muốn đột phá Thần cấp sẽ khó càng thêm khó, trừ phi gặp được kỳ ngộ, ví dụ như phục dụng huyết dịch Kim Lang Vương, nhưng chuyện đó dễ dàng sao?

Lúc trước đại chiến với Thiểm Báo tộc, hắn đã bị các cao tầng Lang tộc trách phát, nếu như không phải có cao tầng trong thành Gia Lý bảo hộ, vị trí của Phong Lang Vương đã có chút bất ổn. Trong lòng hắn tràn đầy phẫn nộ với Thiểm Báo nhất tộc nhưng không dám làm gì, đây cũng là nguyên nhân khiến tâm tình nó không tốt.

Thấy Phong Lang Vương đã động, tất cả các Lang Yêu đều nhanh chóng cắn thịt. Hương vị thịt rượu cùng thanh âm quát lớn đã truyền khắp hậu viện.

Ngồi trên bàn chủ vị đều có tu vi ít nhất là Bát giai, trong đó đã có vài vị Cửu giai.

"Đại ca, chúng ta khi nào sẽ cho những tên Thiểm Báo khốn khiếp kia một trận?" Một Phong Lang Yêu có dáng người khôi vĩ ngồi bên cạnh Phong Lang Vương, vừa uống rượu vừa hỏi.

Phong Lang Vương cũng cười tươi một cái, "Làm sao? Trong tộc đã có không ít người bất mãn với chúng ta, trước tiên chỉ có thể nhẫn nại một chút."

Đúng lúc này, sau lưng Phong Lang Vương truyền đến một thanh âm, "Bên ngoài không được, chúng ta âm thầm làm. Giống như bọn nó đánh lén trấn chúng ta. Bọn nó có thể vu oan cho chúng ta săn gϊếŧ ấu niên Thiểm Báo, chúng ta vì sao không thể gán cho bọn nó một tội danh?"

Phong Lang Vương quay đầu lại, sau lưng hắn là một tế tự. Nếu như Đường Tam ở đây, nhất định hắn sẽ nhận ra người này là ai.

Phong Lang Vương toát ra hung quang, vung tay xuống, "Ngươi đã để cho cừu hận làm mờ mắt. Hôm nay là ngày gì? Sau này hẵng nói."

Dưới đáy mắt của Phong Lang tế tự hiện lên một vẻ ác độc, nó há to miệng, thấp giọng đáp: "Chẳng lẽ nó không phải là con ngươi?"

Hai con mắt của Phong Lang Vương phiếm hồng. Hắn đứng người lên, dùng một chân gạt Phong Lang tế tự xuống mặt đất, "Câm miệng của ngươi lại, cút ngay."

"Lang Vương bớt giận. Đại Tế Ti, sao ngươi có thể như thế?" Từ trong bàn tế tự có một người niên kỷ đã rất già đi ra. Hắn cầm pháp trượng trong tay, một cỗ uy nghiêm từ trong người hắn toát ra, tựa hồ có chút giống mùi huyết tinh trên tế đàn kia.

Lúc này, Phong Lang Vương mới thu liễm lại, một lần nữa trở lại vị trí, tức giận rót rượu.

Tế tự bị hắn gạt ngã xuống đất, đứng dậy lau máu trên khoé miệng, yên lặng trở lại bàn của mình, nhưng không có ý muốn động đến đồ ăn.

Sự việc này cũng không ảnh hưởng đến sự hào hứng của chúng. Miệng lớn uống rượu, ăn miếng thịt to dường như là truyền thống của đại đa số Yêu Quái Tộc, nhất là khi ngửi thấy mùi huyết tinh trên tế đàn, càng làm cho bọn chúng hưng phấn cao độ.

Sắc trời đã tối xuống, hậu viện được từng đoàn Phong Linh Thạch chiếu sáng rõ rành rành. Từng khối lớn Phong Linh Thạch xếp gần nhau, dùng một trận pháp đơn giản để kích phát Phong nguyên tố thành thanh quang. Làm như vậy hậu viện âm trầm, nhưng Phong nguyên tố nồng đậm, đây là điểm Phong Lang tộc thích nhất.

Rượu qua ba tuần, rất nhiều Phong Lang Yêu đã có chút say, nhưng vẫn không bỏ chén rượu xuống được. Rượu đối với đa số chủng tộc đều là đồ xa xỉ, giá cả đắt đỏ, cũng không phải lúc nào cũng uống được. Ở tế tự đại điển hằng năm, rượu lúc này mạnh hơn nhiều so với bình thường, nhưng người mê rượu cũng không ít.

Thời gian dần trôi qua, các cường giả lần lượt ngã gục xuống bàn, gáy khò khè.

Phong Lang Vương uống rất nhiều rượu, dưới kíƈɦ ŧɦíƈɦ này, phiền muộn trong lòng cũng hạ thấp vài phần, nhưng cảm giác choáng váng đột nhiên xông lên.

Uống rượu chính là tìm hương vị say, cho nên bình thường bọn nó sẽ không dùng huyết mạch chi lực để kháng rượu, nếu không, uống rượu có ý nghĩa gì.

Phong Lang Vương đứng người lên, đang chuẩn bị kêu Trư Yêu lấy thêm rượu thì thân thể lảo đảo, có cảm giác trời đất quay cuồng làm nó phải ngồi xuống.

Nó dùng sức quơ quơ cái đầu lớn, trong mắt toát ra vẻ nghi hoặc, ngay sau đó là cảnh giác. Nó có thể chất cường hãn, dù có uống rượu say cũng không đến nỗi không thể khống chế thân thể của mình.

Có chút không đúng. Nó lập tức thúc giục huyết mạch chi lực, muốn bài xuất rượu ra khỏi cơ thể, đồng thời hét lớn "Không đúng, rượu có vấn đề."

Đám Lang Yêu chưa say theo bản năng nhìn nó. Bàn của Phong Lang tế tự khá thu liễm, bọn nó uống không nhiều, nghe được tiếng hô của Phong Lang Vương liền đứng hết dậy.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận