[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam - Chương 428: Trở về thành Gia Lý

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 428: Trở về thành Gia Lý

Cáo biệt tộc trưởng Băng Nữ tộc, Đường Tam không thể chờ được nữa mà lên đường.

Trong Tổ đình không thể phi hành, chạy với tốc độ nhanh nhất sẽ làm người khác chú ý, vì vậy Đường Tam dứt khoát thuê một chiếc xe ngựa, để nó dùng tốc độ nhanh nhất mang mình rời khỏi Tổ đình.

Ngồi trên xe ngựa, hắn ổn định lại tâm tình, trong lòng lúc này có chút khẩn trương. Không phải bởi vì những vật đấu giá hắn mua trên hội đấu giá, mà bởi vì hắn sắp được gặp Mỹ công tử.

Thở sâu, miễn cưỡng ổn định lại tinh thần của mình, Đường Tam tạm thời di chuyển sự chú ý, bởi vì hắn sợ bản thân quá nhớ Mỹ công tử mà xảy ra sơ suất.

Hắn yên lặng tổng kết một chút thu hoạch trong quá trình, không hề nghi ngờ, hội đấu giá lần này, số 336 có chút làm người khác chú ý quá mức. Nhưng cũng may hắn yên lặng rời đi, sau ngày cạnh tranh kỳ vật đã rời đi.

Đối với hội đấu giá lớn ở Tổ đình, cạnh tranh Thần vật ngày thứ ba mới là quan trọng nhất, tới lúc đó, ngay cả Hoàng Giả cũng sẽ đến tham gia ...

Đấu giá hôm nay, nếu không phải có Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng hứa hẹn không có Hoàng Giả xuất hiện trước cạnh tranh ngày thứ ba thì hắn cơ hồ có thể khẳng định, Hồ Vĩ Xá Lợi cùng Băng Phong vương toạ sẽ không có kết quả như bây giờ.

Hồ Vĩ Xá Lợi đối với Hồ tộc vô cùng quan trọng, mặc dù nó do Hồng Hồ tộc xuất ra, nhưng nếu Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng ở đây, kiểu gì hắn cũng không để nó rơi vào tay người ngoài. Đây cũng là một nguyên nhân mà Đường Tam nhanh chóng rời đi. Còn Băng Phong vương toạ, Hoàng Giả muốn thu được nó cũng không phải dễ dàng. Món bảo vật từng thuộc về Thiên Tinh Hoàng này có sức hấp dẫn rất lớn với các Hoàng Giả khác.

Mặc dù bên ngoài nhìn qua Đường Tam không thu được Băng Phong vương toạ, nhưng hắn cũng không tuỳ tiện bỏ ra 5000 nguyên tố tệ a! Không nói những cái khác, tương lai Vũ Băng Kỷ muốn đột phá thành Thần, dựa vào cường độ huyết mạch hiện tại là chuyện không thể xảy ra, hơn nữa trong quá trình đột phá còn phải trải qua thiên kiếp. Nhưng nếu khi hắn đột phá có được bảo vật này hỗ trợ thì sao? Xác suất thành công không biết lớn hơn bao nhiêu lần. Có thể giúp Đại sư huynh độ kiếp thành công, Đường Tam cảm thấy chuyện này đáng giá. Huống chi, hắn có thể hướng Băng Nữ tộc mua sắm tinh huyết, giúp Vũ Băng Kỷ tiến hoá Băng Tinh Biến. Hợp tác với Băng Nữ tộc, tương đương là mở ra một đại môn cho Vũ Băng Kỷ, tìm được một con đường phát triển. Còn việc có thể thu được Băng Phong vương toạ hay không, Đường Tam cũng không quá coi trọng. Bởi vì hắn đã thu được khối Thời Không Đạo Tiêu kia.

Thời Không Đạo Tiêu mới là thu hoạch lớn nhất của hắn ở hội đấu giá lần này, vượt xa phán đoán của hắn. Cho tới lúc này, nhịp tim Đường Tam vẫn còn có chút nhanh. Thời Không Đạo Tiêu vô dụng trong tay người khác, bởi vì bọn họ không biết sử dụng nó như thế nào. Nhưng trong tay hắn, đây chính là Thần Khí trong tương lai, thậm chí là Siêu Thần Khí. Một khối Thời Không Đạo Tiêu lớn như vậy có thể làm được rất nhiều sự tình.

Thở sâu, Đường Tam dẫn động Linh Tê Thiên Nhãn, gia trì vận khí trên người mình. Hắn lại cảm nhận được vận khí trùng thiên của mình.

Phần vận khí này sau khi hắn rời Địa Ngục Hoa Viên mới có, Đường Tam cũng không rõ ràng bởi vì cơ duyên trong Địa Ngục Hoa Viên hay vì bản thân hắn vốn dĩ đã có vận khí như vậy, hay vì do trong Địa Ngục Hoa Viên tăng lên tầng cấp Thiên Hồ Biến nên hiện tại hắn mới phát hiện ra.

Nhưng dù nói như thế nào thì từ tình huống hội đấu giá có thể thấy được, hiện tại hắn thật sự may mắn. Phần vận khí này cũng giúp đỡ hắn rất nhiều.

Một đường không có chuyện gì xảy ra, xe ngựa bình ổn đi ra khỏi phạm vi Tổ đình. Vừa ra khỏi Tổ đình, Đường Tam rốt cuộc không đợi được nữa, nhanh chóng thanh toán tiền xe rồi thi triển hai cánh Kim Sí Đại Bằng Điểu, bay lên không. Hai cánh đập động, toàn lực gia tốc, bay theo hướng thành Gia Lý.

Có Sư Hổ Kim Cương hộ thể, hắn hiện tại còn bay nhanh hơn Trình Tử Chanh. Trong quá trình bay nếu gặp phải phong cương đều bị Sư Hổ Kim Cương hoá giải, thậm chí còn có thể thôn phệ bổ sung lực lượng cho bản thân, gia trì trên người mình.

Hắn thậm chí đều không có tâm tư cẩn thận nhìn xem những bảo bối kia như thế nào, hiện tại tâm hắn đã bay về thành Gia Lý rồi.

Thành Gia Lý, học viện Gia Lý.

Yên lặng đứng trong một góc không gây chú ý ở cửa học viện, Mỹ công tử cảm thấy có chút cô đơn.

Học viện Cứu Thục bên kia cũng không có tin tức của Đường Tam. Các lão sư trong học viện cũng không biết hắn đi nơi nào. Đối với tình huống của Đường Tam, bọn họ cũng không rõ ràng.

Mà ước định đã đến ngày cuối cùng, Tu La cũng chưa xuất hiện.

Chẳng lẽ bởi vì mình rời đi quá lâu nên bọn họ đều quên mình rồi sao? Mỹ công tử mân mê đôi môi đỏ, trong đôi mắt đẹp mang theo vài phần uỷ khuất, mình vừa xuất quan liền đi tìm bọn họ, nhưng một người cũng không thấy. Thật là ...

Ngày đó Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng đến làm nàng cảm nhận được một cỗ áp lực cực lớn. Gia hoả kia dường như có quan hệ đặc biệt với mụ mụ, nàng không dám hỏi, bởi vì ngày đó sau khi Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng rời đi, nàng liền thấy mụ mụ khóc, khóc rất thương tâm, cũng khóc thật lâu. Nàng an ủi mụ mụ đến nửa đêm, mụ mụ mới ngừng khóc, nhưng cả người lại có chút ngơ ngác.

Mỹ công tử biết Khổng Tước Đại Yêu Vương bị Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng đả thương, bây giờ gia hoả đó lại đến đây. Khi hắn đến lần nữa, toàn bộ thành Gia Lý còn có ai có thể đỡ được một cường địch cấp bậc Đại Yêu Hoàng chứ?

Chuyện này nàng cuối cùng vẫn nói cho Khổng Tước Đại Yêu Vương biết, nhưng ngoài ý muốn là Khổng Tước Đại Yêu Vương cũng không thấy ngạc nhiên, chỉ nói rằng, hắn muốn tới cứ để hắn tới. Sau đó cũng không nói thêm điều gì.

Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng nếu đến lần nữa, Khổng Tước Đại Yêu Vương có thể chống đỡ được sao? Nếu như không chống đỡ được, vậy người thừa kế như nàng có ý nghĩa gì? Kế hoạch nhiều năm của tổ chức cũng không cách nào hoàn thành. Quan trọng hơn là, Khổng Tước Đại Yêu Vương sợ rằng sẽ ...

Dù nàng đối với vị phụ thân này không có tình cảm quá sâu sắc, hơn nữa còn có ngăn cách chủng tộc, nhưng tận sâu trong lòng, nàng vẫn không hy vọng hắn chết. Dù sao cũng là máu mủ tình thâm a!

Cho nên nàng lúc này trong lòng có rất nhiều tâm sự. Nàng rất hy vọng có người lắng nghe mình, để mình nói ra tiếng lòng, cho mình một số lời khuyên.

Người nàng có thể tín nhiệm tựa hồ cũng chỉ có hai tên gia hoả kia. Nhưng bọn họ lại không rõ tung tích, cũng không tuân thủ ước định, ân, thời gian ước định còn chưa hết. Có lẽ hắn đang đến a?

Nghĩ tới đây, Mỹ công tử nhìn xung quanh bốn phía, cũng âm thầm phóng xuất Tinh Thần Lực của mình đi tìm thân ảnh tuỳ thời có thể xuất hiện kia.

Nhưng làm nàng uỷ khuất là, vẫn không có tung tích của hắn.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Mỹ công tử đã rời khỏi một lần để ăn cơm, thời gian khác cơ hồ đều chờ ở chỗ này. Đối với Tu La, nàng có một tín nhiệm khó giải thích, mặc dù nàng không biết vì sao hắn lại xuất hiện, vì sao mỗi lần nàng cần trợ giúp nhất thì hắn luôn giúp đỡ mình, nhưng hắn đã cứu nàng, ở trong hoàn cảnh nguy hiểm nhất đã cứu nàng. Nàng luôn cảm thấy hắn đáng để tín nhiệm.

Chờ đợi là một chuyện đau khổ, nhưng chờ đợi từ đầu đến cuối mà không có kết quả lại càng đau khổ hơn.

Ba ngày, nàng đã đợi hắn ba ngày. Bởi vì nàng sợ bỏ lỡ nên vẫn một mực chờ ở nơi này, nhưng hắn vẫn chưa một lần xuất hiện.

Nàng hoạt động một chút cơ thể cứng ngắc của mình, dưới ánh chiều tà, Mỹ công tử mở ra bộ pháp, nhẹ nhàng chuyển động. Trong miệng nàng ngâm nga một khúc hát chỉ có nàng nghe được, mang theo âm luật đặc thù, ngay tại đó uyển chuyển nhảy múa.

Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận