[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam - Chương 982: Vận rủi châu

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 982: Vận rủi châu

Trong lòng hắn còn có một câu hỏi khác là rốt cuộc Lam Kim Thụ tộc có bao nhiêu tiền. Phía trước đã tiêu nhiều tiền như vậy, lần này còn có thể bỏ ra chín vạn? Dám tham gia cạnh tranh có nghĩa là trong tay hắn khẳng định có số tiền đó. Không ai dám khoác lác trước mặt các Hoàng Giả, cho dù là Thành chủ cũng không gánh được tội đó.

"91.000 tử kim tệ lần thứ nhất." Có lẽ bởi vì cảm nhận được Quang Minh Long Vương Từ An Vũ sắp phát điên, rất nhanh Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng đã bắt đầu đếm ngược.

Lần này, ngồi trong phòng khách quý số 3, những người đứng đầu Phượng Hoàng Yêu tộc đều nhìn nhau với vẻ kỳ quái.

Bọn họ đương nhiên biết tầm quan trọng của Quang Tinh Linh với Long tộc nên sẽ không để cho Từ An Vũ dễ dàng có được nó. Vì vậy, ngay khi cạnh tranh bắt đầu, bọn họ đã chuẩn bị tham gia, hoặc là nói quấy rối.





Nhưng còn không đợi bọn họ bắt đầu thì bọn họ đã nhận ra mình không thể tham gia được nữa.

Trong các lần cạnh tranh trước, bọn họ đã mua lại không ít thứ tốt, toàn bộ số tiền dự trữ của Phượng Hoàng Yêu tộc cũng chỉ còn 90.000 tử kim tệ. Nói cách khác, giá cuối cùng mà Từ An Vũ đưa ra đã vượt qua toàn bộ số tiền còn lại của bọn họ. Tất nhiên bọn họ cũng tin là, sau lần cạnh tranh này, Long tộc sẽ hoàn toàn mất đi khả năng cạnh tranh ba vật đấu giá tiếp theo.

91.000, đây là con số trước đó bọn họ cũng không dám nghĩ đến, nhưng hắn lại bị buộc phải đưa ra. Đối với Lam Kim Thụ tộc, Phượng Hoàng Yêu tộc ngày càng có hảo cảm hơn, tất nhiên, điều kiện tiên quyết là vật đấu giá phía sau, bên kia không nên cùng bọn họ cạnh tranh.

"91.000 tử kim tệ lần thứ hai!"



"91.000 tử kim tệ lần thứ ba!"

"Thành giao! Nó thuộc về phòng khách quý số 10."

Cho đến khi cây búa rơi xuống, toàn thân Từ An Vũ mới thả lỏng, hắn thở dài một hơi mới ngồi lại vị trí ban đầu của mình. Trước ngực vẫn có chút nhấp nhô, màu đỏ trong mắt cũng dần rút đi.

"Đại ca, đợi sau khi hội đấu giá chấm dứt, ta sẽ gϊếŧ chết tên khốn kiếp kia." Hỏa Long Vương hung ác nói.

Hầu như các cường giả Long tộc ở đây đều phẫn nộ, 91.000! Gần như đã tiêu hao hết nội tình của Long tộc.

Từ An Vũ có chút mệt mỏi nhắm mắt lại, xua tay nói: "Quên đi. Chẳng lẽ các ngươi cho rằng chủng tộc khác sẽ để chúng ta thuận lợi mua được Quang Tinh Linh sao? Không có Lam Kim Thụ tộc tham dự, bọn người kia cũng sẽ không cho chúng ta dễ dàng lấy được, các chủng tộc khác cũng sẽ tham gia. Lam Kim Thụ tộc tham gia cạnh tranh là có đạo lý, Quang Tinh Linh đúng là hữu dụng với bọn họ."



Đường Mặc Hoàng nhịn không được nói: "Đại ca, sao ngươi vẫn còn nói thay cho hắn?"

Từ An Vũ lại mở mắt ra, trong mắt hiện lên tia sáng cường thế, "Im ngay, ngươi thì biết cái gì? Đối với chúng ta, không có chuyện gì quan trọng hơn là chiếm lấy một vị trí Hoàng Giả. So với nó, cái gì cũng không quan trọng. Đừng có coi thường Lam Kim Thụ tộc, chỉ riêng về tài lực, bọn họ đã vượt qua hầu hết các chủ thành. Hơn nữa, tương lai Lam Kim Thụ tộc muốn bảo trì trung lập, bọn họ muốn để các tộc nhân cấp Vương Giả trở lên đóng quân ở tất cả các chủ thành, vì các chủ thành ngưng tụ năng lượng sinh mệnh. Chuyện này vô cùng có ý nghĩa với tộc ta, so với xung đột nhất thời thì quan trọng hơn. Cận Miểu Lâm tuyệt đối không phải là vật trong ao, tương lai hắn rất có thể sẽ toạ trấn Tổ đình. Nếu sau này hắn có thể thành Hoàng, vậy thành tựu tương lai sẽ không ở dưới Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Hội đấu giá vốn là cạnh tranh công bằng, Long tộc chúng ta chính là đệ nhất cường tộc, chẳng lẽ còn hiếu thắng cướp đoạt? Vậy sao có thể đứng vững đây? Làm sao có thể hoàn thành di chí của Thuỷ Tinh miện hạ, một lần nữa chiếm cứ vị trí cao nhất?"
Nghe lời của hắn, các cường giả Long tộc cũng dần tỉnh táo lại. Dù nói thế nào, cuối cùng Quang Tinh Linh đã về tay bọn họ. Thực lực của Từ An Vũ bọn họ cũng biết, hơn nữa có Quang Tinh Linh tăng phúc, hắn gần như rất dễ dàng chiếm lấy vị trí Hoàng Giả. Vào thời điểm này, đúng là không nên gây phiền phức.

Phòng khách quý số 8.

"Ca, tại sao lại từ bỏ? Chúng ta không phải không có tiền, Quang Tinh Linh kia rất đáng yêu a!" Cận Miểu Sâm có chút không cam lòng nói.

Đường Tam cười nói: "Nếu thực sự mua lại thì chỉ sợ Long tộc sẽ đến hỏi thăm. Không nhìn ra bọn họ nhất định phải có được nó sao? Hơn nữa, ta đã tranh thủ thuyết phục được thành Thuỷ Tinh ủng hộ vị trí trung lập của tộc ta. Thế là đủ rồi, bọn họ cũng đã trả giá không nhỏ, các vật đấu giá tiếp theo sẽ không tham gia cạnh tranh nữa."
Đại trưởng lão ở một bên gật đầu, nói: "Chúng ta không nên đắc tội quá mức với Long tộc, nhưng cũng thật đáng tiếc. Đó là Quang Tinh Linh a! Một vạn năm cũng chưa chắc đã ra đời một nguyên tố tinh linh, rất hiếm thấy mà còn phù hợp với tộc ta. Từ ý nào đó mà nói, năm đó Thụ Tổ là Sinh Mệnh Tinh Linh cơ bản, về sau cắm rễ và hình thành bản thể."

Đường Tam cũng không ngạc nhiên trước những lời của Đại trưởng lão. Ở vị diện không có Thần giới, bất kỳ nguyên tố tinh linh nào đều được coi là tồn tại rất được trời ưu ái, có được thành tựu lớn là chuyện rất bình thường.

Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng thu hồi lại Quang Tinh Linh, ánh sáng trong phòng đấu giá khôi phục lại trạng thái ban đầu. Qua hai lần cạnh tranh hai vật đấu giá áp trục đầu tiên, nhiệt độ toàn trường đã lên đến đỉnh điểm. Mặc dù vừa rồi tham gia cạnh tranh Quang Tinh Linh chỉ có hai bên, nhưng bọn họ vẫn nhiệt tình theo dõi. Mỗi lần cộng một vạn tử kim tệ, e rằng chỉ có thể nhìn thấy một lần trong đời, phải không?
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng mỉm cười, nói: "Nói thật thì, ta cũng không nghĩ tới giá cuối cùng của Quang Tinh Linh lại cao như thế. Tuy nhiên cũng chúc mừng phòng khách quý số 10 cuối cùng đã có được nó, tin rằng các ngươi đều cảm thấy nó đáng giá."

Chín vạn tử kim tệ mua một vị trí Hoàng Giả, đúng là rất đáng giá.

"Tiếp theo, chúng ta sắp tiến hành đấu giá ba kiện vật cuối cùng. Trình lên vật đấu giá thứ ba đếm ngược." Nói xong, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng vung tay lên, một tia sáng trắng từ người hắn bắn ra, bao phủ bàn đấu giá ở bên trong. Dù đối với Quang Tinh Linh lúc trước, hắn cũng không phòng hộ nghiêm ngặt như vậy.

Ngay sau đó, một màn sương đen sì như mực bị may mắn thôn phệ đến hết.

"Chúng ta thu hồi nó, vốn là muốn luyện hoá và tẩy sạch phần vận rủi này. Nhưng không ngờ vận rủi chi linh rất kiên cố, trừ phi tiêu hao phần lớn số mệnh của Yêu Tinh Đại Lục, nếu không sẽ không thể tinh lọc nó sạch sẽ. Vì vậy, sau khi nghiên cứu cẩn thận, chúng ta đã đánh vỡ linh thức của vận rủi chi linh, chỉ lưu lại bản năng của nó. Hơn nữa đã phong ấn nó trong một hạt vận rủi châu. Bằng vào vận rủi châu có thể thúc giục phần vận rủi này. Khi vận rủi châu nhận chủ thì người đó có thể dùng vận rủi công kích địch nhân. Đương nhiên, công kích vận rủi này không thể có uy năng cấp Hoàng Giả, nhưng cũng là cấp Đại Yêu Vương đỉnh phong. Tương đương là trở thành một cường giả có thể sánh ngang với Thiên Hồ Đại Yêu Vương, nhưng chỉ có thể thi triển vận rủi mà thôi." 
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận