[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam - Chương 667: Tình cha như núi

[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

Chương 667: Tình cha như núi

Cảm nhận của Đường Tam càng thêm sâu sắc. Kể từ khi bị Ám Ma Đại Yêu Hoàng truy sát, Thần Thức của hắn đã gần như cạn kiệt, tuy rằng sau đó đã khôi phục lại nhờ vào tử tinh thạch, nhưng vẫn chưa trở lại trạng thái đỉnh phong. Về sau hắn lại giúp Mỹ công tử vượt qua lôi kiếp mà cạn kiệt lần nữa. Tuy rằng hắn cố gắng khôi phục lại, nhưng bởi vì chưa độ kiếp nên tốc độ khôi phục có hạn, huống chi là tiến bộ.

Bây giờ hắn vẫn chưa khôi phục lại trạng thái đỉnh phong, nhưng lúc mới bắt đầu tu luyện ở đây thì cảm giác được Tinh Thần Lực của mình bị luồng khí màu tím xâm nhập, sau đó lập tức chuyển thành Thần Thức, thật sự rất kỳ diệu. Chỉ sau một chu trình, Thần Thức của hắn đã gần trở lại trạng thái đỉnh phong ban đầu.

Tuy nhiên, Đường Tam ngay lập tức tỉnh táo lại và bắt đầu khống chế tốc độ hấp thu và chuyển hoá của mình. Nếu Tinh Thần Lực của hắn chuyển hoá thành Thần Thức quá nhiều thì chỉ sợ rằng sẽ không áp chế được huyết mạch chi lực mà đối mặt với thiên kiếp. Bây giờ chưa phải lúc để độ kiếp.


Nhưng dù vậy, tu luyện ở chỗ này chắc chắn có rất nhiều chỗ tốt.

Mỹ công tử đã là Thần cấp nên tất nhiên sẽ không có vấn đề giống như Đường Tam. Đường Tam thậm chí còn cảm thấy, nếu Mỹ công tử tiếp tục tu luyện ở chỗ này, với thiên phú của nàng và trải qua Lục Hợp Bát Hoang Kim Sát Kiếp tẩy lễ, cộng thêm có tử tinh thạch hỗ trợ thì tới lúc báo cáo công tác không phải không có khả năng đột phá Đại Yêu Vương. Đây là tầm quan trọng của tài nguyên a! Dù sao, tài nguyên tu luyện của một Hoàng Giả đứng đầu được giao cho một cường giả Thần cấp thì hiệu quả có thể tưởng tượng được.

Không biết đã qua bao lâu, một cỗ Thần Thức lạnh như băng quét qua, đánh thức hai người đang tu luyện. Đường Tam và Mỹ công tử đồng thời mở mắt, nhìn thấy Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã đứng trước mặt bọn họ.


Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng tức giận nói: "Hai người các ngươi đủ rồi! Tử tinh thạch trong phòng tu luyện của ta không dễ mới thu thập được, còn có giá trị rất lớn. Đừng chỉ thấy lợi trước mắt, hãy để cho chúng có thời gian vận chuyển, hấp thu thiên địa linh khí để bổ sung. Mỗi ngày chỉ tu luyện tối đa một giờ, nếu vượt quá thì không đủ dùng."

Đường Tam và Mỹ công tử đứng dậy, rõ ràng là bọn họ đã tiêu hoá gần hết năng lượng hấp thu từ tử tinh thạch.

Đôi mắt Mỹ công tử sáng ngời, nàng hiển nhiên cảm giác được Thần Thức của mình đã mạnh hơn. Nàng hơi khom người với Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, "Cảm ơn, ông ngoại."

Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cả giận nói: "Sau khi nhờ vả mới biết gọi ta là ông ngoại."

Mỹ công tử không nhịn được cười, nói: "Lúc đầu ngài quá hung dữ nên con không dám."


Nhìn dáng vẻ xinh đẹp của nàng, ánh mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không khỏi thất thần, tựa hồ đang nhớ tới điều gì đó.

"Khi nào trở về nói với mẹ con trở về gặp ta. Ta sẽ không làm gì nàng. Ta giận nàng, nhưng con có biết ta giận chỗ nào không?" Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng trầm giọng nói.

Mỹ công tử lắc đầu. Nàng luôn né tránh việc này và không dám nhắc đến mẹ trước mặt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, bởi vì sợ sẽ khiến vị này tức giận.

Đôi mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng bừng bừng lửa giận: "Ta tức giận vì nàng không tin tưởng ta. Từ nhỏ đến lớn, là ai thương yêu nàng nhất? Ta chưa bao giờ để ý thân phận nhân loại của nàng, thực tế thì, bởi vì mẫu thân nàng là nhân loại nên mới sinh ra nàng xinh đẹp như vậy. Nàng ra đời khiến ta vô cùng vui vẻ và hạnh phúc, ta cũng không nghĩ muốn nàng có thành tựu gì, chỉ cần nàng vui vẻ ở bên cạnh ta là được rồi. Vậy mà nàng lại lựa chọn chạy trốn, bởi vì có tình cảm với tên tiểu tử khốn nạn kia. Về sau lại cùng tên khốn nạn Uông Thanh có con. Nàng chạy cái gì? Mang thai thì làm sao? Ai không có tuổi trẻ? Nếu nàng ở bên cạnh ta, dù nàng thích ai ta cũng bắt lại cho nàng, không nghe lời thì đánh chết hắn. Nhưng nàng lại chạy, bỏ chạy không có tung tích, rất nhiều năm ta thậm chí không biết nàng ở chỗ nào. Nếu như tên khốn nạn Uông Thanh không mang con đến Tổ đình thì ta thậm chí còn không biết nàng ở thành Gia Lý. Nàng thật sự không tin tưởng người phụ thân như ta sao? Từ nhỏ đến lớn, nàng không phải muốn gì được đó hay sao? Ta không phải luôn cưng chiều nàng hay sao?"
Mỹ công tử nghe ông ngoại nói mà không khỏi sợ ngây người. Nàng tuyệt đối không nghĩ đến, ông ngoại lại có thái độ như vậy với mẫu thân, đây quả thực không thể tưởng tượng được. Vị này nổi tiếng về gϊếŧ chóc, có danh xưng Thông Thiên Triệt Địa Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, cư nhiên lại chiều chuộng con gái như vậy.

Khoé miệng Đường Tam run run, vị này vậy mà là nữ nhi khống (cuồng con gái)? Hơn nữa, cô con gái này còn là con lai nhân loại, hắn vậy mà không để ý chút nào. Không nghĩ tới, thật là không nghĩ tới a!

Giống như Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nói, lúc đầu vì sao phải chạy? Lúc trước nếu Tô Cầm không chạy, dù nàng mang thai con của Lâm Hề Mặc thì vị này cũng sẽ tiếp nhận. Tô Cầm là chột dạ, sợ làm mất mặt phụ thân, về sau lại gặp Khổng Tước Đại Yêu Vương nên mới có tình cảnh như bây giờ. Nếu không hiện tại, Mỹ công tử hẳn là tiểu công chúa của cung Bạch Hổ, mẹ của nàng được sủng như vậy, nàng chẳng phải càng là sủng thêm sủng sao. Nhưng mà nếu vậy thì không biết bao giờ mình mới gặp được nàng. Có lẽ, đây là an bài của vận mệnh đi.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng gầm thét vài câu, qua một lúc liền tỉnh táo lại, than nhẹ một tiếng nói: "Được rồi, các ngươi ở chỗ này tu luyện đi. Nhưng không được dùng căn phòng này nữa. Thần Thức phải tương xứng với tu vi, bất luận năng lực gì đều phải cân bằng, không được quá mức."

Nói xong câu đó, hắn đẩy cửa ra ngoài. Vừa định bước ra khỏi phòng thì hắn đột nhiên quay đầu, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Đường Tam, "Ta mặc kệ ngươi truyền thừa ai, tiểu tử ngươi nếu dám phụ nàng, ta sẽ xé ngươi thành từng mảnh nhỏ. Tên khốn Uông Thanh nếu không chết, ta đã sớm đi đánh chết hắn rồi."

"Ngài yên tâm." Đường Tam vội vàng nói.

Lúc này Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng mới ra cửa, hoá thành một đạo bạch quang bỏ chạy.

Mỹ công tử nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, lẩm bẩm nói: "Vì sao ta cảm thấy buồn về ông ngoại."
Đường Tam nói: "Hắn đau lòng vì mẫu thân nàng, cũng là nhớ mẫu thân nàng. Những lời hắn nói hôm nay nàng hãy nói lại với mẫu thân, lần sau chúng ta sẽ dẫn a di đến đây, để cha con họ đoàn tụ. Không nghĩ tới vị này lại trọng tình cảm đến vậy. Như thế ta cũng yên tâm. Dù báo cáo công tác không thành công thì chịu thiệt vẫn là thành Gia Lý, mẹ con nàng chắc chắn sẽ không gặp nguy hiểm. Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nhất định sẽ bảo vệ mẹ con nàng an toàn."

Từ thái độ của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng có thể thấy hắn yêu thương con gái Tô Cầm của mình như thế nào. Tô Cầm thật sự sai rồi! Nàng đã phụ tình thương của vị phụ thân này.

Mỹ công tử gật gật đầu, "Nếu mụ mụ biết nhất định sẽ rất hối hận. Haizzz ..., ông ngoại rất đáng thương, mụ mụ cũng vậy."

Đường Tam trong lòng thầm nghĩ, nếu Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thực sự muốn trả thù thì nên đi tìm tên tra nam Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng mới đúng, người nhà Khổng Tước Đại Yêu Vương thật sự không có làm gì. Nhưng hiện tại hắn không dám nói sự thật cho Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, vẫn là nên đợi sau này hẵng nói. Nếu không, vạn nhất Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng bị đánh chết thì ..., ân, thực sự là có khả năng này.
Sau một hồi tu luyện, Đường Tam đã hoàn toàn khôi phục trạng thái đỉnh phong, thậm chí còn vượt qua trạng thái đỉnh phong. Lần nữa trở lại lầu hai, hắn hoàn thiện pháp trận hạch tâm.

Bố trí pháp trận hoàn thành, kiểm tra không gian cộng hưởng, xác nhận không có vấn đề thì hai người không khỏi nhìn nhau cười một tiếng, sau đó thở phào nhẹ nhõm. Đã có pháp trận truyền tống, hơn nữa có Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thủ hộ, về sau ra vào Tổ đình sẽ dễ dàng hơn nhiều. Lần này Đường Tam còn chuẩn bị đầy đủ, chỉ cần không ở trong phạm vi nghìn mét khi bọn họ phát động truyền tống thì dù là Hoàng Giả cũng không phát hiện được. Nếu có Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng che giấu thì càng không có sơ hở nào.

"Tiếp theo chúng ta làm gì?" Mỹ công tử hỏi Đường Tam.

Lúc này là buổi chiều, mặt trời đã ngả về tây, ánh mặt trời đỏ nhạt chiếu sáng Tổ đình.
Đường Tam nói: "Đi Kiếm Thánh Cung bái kiến Kiếm Thánh Đại Yêu Hoàng."

"Được."
Hãy đăng nhập để bình luận !
icon comment - bình luận